Tu Chân Giả Tại Dị Thế
Chương 143: Đông Phương Lạc Nhan
- Ngươi còn lợi hại hơn cả Nạp Duy Tư, ta cùng ngươi đánh nhau.
Cô gái nhì Nhạc Thành, vẻ tức giận trong mắt tiêu tán, cơ hồ chuyển thành một mảng lửa nóng, đầy chiến ý.
- Đến đây.
Cô gái áo vàng mỉm cười nói, lập tức trên tay ngưng tụ một mảng quang mang công kích về phía Nhạc Thành.
- Tại sao lại như vậy, nàng rốt cuộc là người nào.
Bị cô gái áo vàng công kích, Nhạc Thành chỉ có thể bất dắc dĩ, may mà bây giờ mình đã đột phá, nếu là Nhạc Thành trước kia mà không xuất ra pháp khí thì không thể nào là đối thủ của nàng.
Một luồng lực lượng chấn động này đã hấp dẫn không ít người, mọi người nhìn thấy Nhạc Thành và Đông Phương Lạc Nhan đối chiên thì hoảng sợ. Đông Phương Lạc Nanhn ở học viện rất đáng sợ, ngay cả Nạp Duy Tư cũng không phải là đối thủ của nàng.
- Là ai đang đối chiến với Đông Phương Lạc Nhan, hắn muốn chết sao?
- Hình như bang chủ của Phá Quân Bang, Nhạc Thành, nghe nói mấy tháng trước hắn đã bế quan.
- Đúng là Nhạc Thành, xếp hàng thứ nhất là Nạp Duy Tư cũng bị Đông Phương Lạc Nhan đánh cho trọng thương, hắn làm sao là đối thủ của nàng ta được.
Không ít người bắt đầu nghị luân, bởi vì Đông Phương Lạc Nhan ở trong đấu khí học viện có danh khí quá lớn cho nên ai cũng không dám đụng tới nàng.
Nhạc Thành càng đánh càng kinh ngạc, cô gái này đúng là ma thú, thực lực vô cùng cường hãn, mình nếu như không phải có thân thể hoàng long chỉ sợ rất khó chống lại được, hơn nữa nàng dường như cũng muốn ngạnh kháng, toàn thân vẫn chưa dùng hết lực lượng.
- Dừng tay Lạc Nhan, ngươi đang làm gì đó.
Ở giữa không trung truyền tới một thanh âm, chính là Hàn nguyệt.
- Nguyệt tỷ, tại sao tỷ lại đến đây.
Đông Phương Lạc Nhan nhìn thấy Hàn Nguyệt thì thu hồi công kích, nhanh chóng đi tới trước mặt Hàn Nguyệt"
- Người này lần trước đụng phải muội, bây giờ muội đang giáo huấn hắn, chỉ là thực lực của hắn rất mạnh.
- Lạc Nhan, muội đừng có hồ đồ, mỗi lần muội ra tay đều đả thương người khác.
Hàn Nguyệt mỉm cười với Lạc Nhan, dường như tình cảm của hai người rất tốt.
- Được rồi, nể mặt của tỷ muội tha cho hắn.
Đông Phương Lạc Nhan trợn mắt nhìn Nhạc Thành, nàng cũng biết trước mắt mình không thể làm gì được hắn.
- Hàn Nguyệt đạo sư vị này chính là.
Nhạc Thành nhìn qua Đông Phương Lạc Nhan mà hỏi Hàn Nguyệt.
- Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì, đi đi.
Hàn Nguyệt trừng mắt nhìn Nhạc Thành, sau đó cùng với Đông Phương Lạc Nhan rời đi.
- Hàn Nguyệt làm sao vậy, bị mãn kinh sao
Nhạc Thành cười khổ một cái rồi bất đắc dĩ xoay đi.
Mọi người vây quanh nhìn thấy náo nhiệt như vậy thì cũng ào ào rời đi, chỉ là vừa rồi bọn họ nhìn thấy Nhạc Thành có thể chống lại Đông Phương Lạc Nhan thì chấn kinh không thôi, xem ra Nạp Tư Duy cũng không phải là đối thủ của Nhạc Thành.
- Con rắn chết, chủ nhân quay trở về.
- Không cần ngươi nói, ta cũng biết.
Khiếu Thiên Hổ mau chóng cùng với Tử Điện Mãng từ trong Phá Quân Bang vọt ra.
- Chủ nhân.
- Chủ nhân.
Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng dùng linh hồn truyền âm tới.
- Các ngươi sao rồi, Phá Quân bang dạo này có chuyện gì không?
Nhạc Thành dùng linh hồn truyền âm nói.
- Chủ nhân, chúng ta đều tốt, chỉ là lần trước tên Lương Ngọc đã tới, bất quá không có chuyện gì.
Khiếu Thiên Hổ trả lời.
- Ta biết, chuyện này để sau hãy nói.
Nhạc Thành mỉm cười sau đó liền đi vào bên trong Phá Quân Bang, bây giờ đại bộ phận đệ tử của Phá Quân Bang vẫn chưa biết Nhạc Thành, vừa thấy Nhạc Thành đi vào bọn họ đã ngăn cản.
- Ngươi là ai, tới đây làm gì?
Một tam tinh đấu vương la lớn vơi snt.
- Ta ở bên trong.
Nhạc Thành cất tiếng nói, xem ra mình bế quan năm tháng, Phá Quân Bang đã phát triển không tệ, ở bên ngoài cũng đã có tam tinh đấu vương, cũng không biết hiện tại Thác Ni tư, Trần Bưu bọn họ phát triển ở Quỷ Uyên thế nào.
- Cái gì, nơi này là Phá Quân Bang, ngươi nhất định là gian tế, ta trước hết bắt ngươi lại đã.
Mọi người nghe thấy Nhạc Thành nói là hắn ở bên trong thì cười khẩy, Phá Quân Bang ngày càng có danh khí, không ít người giả mạo là người của Phá Quân Bang để khi dễ người khác, chỉ là người giả mạo nếu như bị Phá Quân Bang bắt được thì sẽ bị giáo huấn rất nặng.
- Bang chủ, người xuất quan rồi sao.
Một thân ảnh màu xanh đi ra, nhìn thấy mọi người đang định động thủ với Nhạc Thành thì biến sắc sau đó lập tức la lớn:
- Mấy tên hỗn đản này, các ngươi dám bất kính với bang chủ, ta không thu thập các ngươi không được.
- Quách Dương bọn hắn không sai, cẩn thận một chút cũng tốt.
Nhạc Thành cười cười không ngờ Quách Dương trong ba tháng này đã phát triển tới nhị tinh đấu vương.
- Bái kiến bang chủ.
Nguyên một đám nghe thấy Quách Dương gọi người này là bang chủ thì sác mặt biến đổi may mà lúc nãy bọn hắn không động thủ, nếu không thì thê thảm rồi.
-Ừ.
Nhạc Thành lên tiếng sau đó lập tức nói với Quách Duông.
- Bốn vị phó bang chủ đâu.
- Bẩm bang chủ.
Quách Dương nói:
- Bây giờ là năm vị phó bang chủ rồi, Nhạc Kiều tiểu thư cũng đã gia nhập Phá Quân Bang, bọn họ hiện tại đang ở bên trong.
- A, mau đi đi, ta muốn gặp các nàng.
Nhạc Thành không ngờ Nhạc Kiều cũng gia nhập, chỉ là như vậy cũng tốt, miễn cho người khác khi dễ.
- Hắn là bang chủ sao?
- Nghe nói bang chủ đã từng một mình thu thập cả thanh Long Bang, chúng ta vì ngưỡng mộ bang chủ mới gia nhập Phá Quân bang.
- Bang chủ thật sự có cá tính, lần này bang chủ quay về chung ta có thể báo thù.
Nhạc Thành vừa lên lầu, một số người của Phá Quân bang đã thấp giọng nghị luận, tất cả người của Phá Quân Bang đều biết chuyện Nhạc Thành diệt Thanh Long Bang.
Khiếu Thiên Hổ cùng với Tử Điện Mãng đi theo sau lưng của Nhạc Thành, bây giờ chúng cuối cùng cũng có thể đi khắp nơi, không có Nhạc Thành ở đây, bọn chúng liên tục bị bốn cô gái chà đạp, điều kỳ quái thứ nhất là Âu Dương Phiên tình muốn bắ Khiếu Thiên Hổ đi tắm rửa, khiến cho nó sợ hãi ba ngày không dám lộ diện.
Ở trong phòng của Hân nhi, Nhạc Thành nghe thấy tiếng cười nói của năm nữ nhân.
- Sao vậy, các ngươi hôm nay tại sao lại rảnh rỗi trò chuyện vậy?
Nhạc Thành đẩy cửa đi vào, năm nữ nhân đang vây quanh đùa giỡn.
- Biểu ca.
- Nhạc Thành.
Năm nữ nhân nhìn thấy Nhạc Thành tiến tới thì suy nghĩ.
- Biểu ca, tại sao huynh lại tới đây, không phải còn một tháng nữa sao?
Tô Hân Nhi hỏi.
- Đúng thế Nhạc Thành, không phải ngươi nói còn phải bế quan một tháng nữa sao, tại sao mới năm tháng đã xuất quan.
Tư Mã Yên Nhiên nhìn Nhạc Thành, khuôn mặt vô cùng ôn nhu.
- Một lời khó nói hết.
Nhạc Thành mỉm cười, sau đó ngồi xuống nó với Nhạc Kiều:
- Kiều tỷ, tại sao tỷ cũng gia nhập Phá Quân Bang.
-Thì làm sao, ta gia nhập Phá Quân bang ngươi không hoan nghênh sao?
Nhạc Kiều trừng mắt nhìn Nhạc Thành rồi nói:
- Ta nghe nói có người làm khó Phá Quân Bang cho nên ta tới trợ giúp Hân nhi, Yên Nhiên, Phiên Tình và Mật Nhi.
Trải qua thời gian ở chung với nhau, ngũ nữ đã làm quen, quan hệ vô cùng tốt, bởi vì Nhạc Kiều hơn các nàng mấy tuổi cho nên bốn cô gái này đều gọi nàng là Kiều tỷ.
- Ta không phải có ý này, Kiều tỷ tỷ gia nhập ta muốn còn chưa kịp đó.
Nhạc Thành cười cười, nhìn thấy ngũ nữ có tiến bộ không nhỏ, trong đó Yên Nhiên có thực lực tiến bộ cao nhất, hiện tại nàng đã đột phá tới ngũ phẩm cao cấp Luyện dược sư.
Nhạc Kiều tiến bộ cũng không tệ, hiện đã là ngũ tinh đấu vương tu vi, Hân Nhi cũng đã đạt tới Lục Tinh đấu vương, tu vi này nếu quay lại Nhạc gia cũng đã đủ giúp Nhạc gia phát triển.
Về phần Đỗ Mật Nhi và Âu Dương Phiên tình hoàn toàn dựa vào thiên phú của mình mà tiến bộ nhưng so với ba cô gái kia thì đều không bằng.
- A, hai con ma sủng lại tới kìa.
Âu Dương Phiên tình nhìn thấy hai con ma sủng Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng ở đằng sau Nhạc Thành thì cất tiếng, sau đó tiến lên muốn bắt Khiếu Thiên Hổ.
- Xoẹt, má ơi.
Vừa nghe thấy thanh âm của Âu Dương Phiên Tình thì nhanh chóng lao ra cửa, nó đã sợ mấy nữ nhân này.
- Thật nhàm chán, hai con ma sủng này chạy quá nhanh, dường như nó rất sợ chúng ta.
Âu Dương Phiên Tình buồn bực nói.
- Chuyện của Kiêu Hùng bang và Tuyết Lâm bang ta đã biết.
Nhạc Thành nói:
- Lần này nhất định không thể bỏ qua Lương Ngọc, các ngươi thấy thế nào?
- Lương gia thật sự rất độc ác. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nhắc tới Lương Ngọc, Âu Dương Phiên Tình liền nổi giận.
- Bây giờ Tuyết Lâm Bang và Kiêu Hùng bang liên thủ cùng một chỗ, thực lực của bọn hắn chỉ sợ mạnh hơn Phá Quân Bang không ít.
Đỗ Mật Nhi nói.
- Ta biết rõ.
Nhạc Thành nói:
- Ta dự định tiếp theo sẽ mở rộng thực lực, sau đó phân tán thực lực của Tuyết Lâm Bang và Kiêu Hùng bang, cuối cùng đối phó với người cầm đầu.
- Làm như vậy thời gian sẽ trôi qua rất lâu.
Tư Mã Yên Nhiên nói:
- Học viện này mấy ngày nữa sẽ tổ chức mấy người của khu học viện cũ tiến vào trong Quỷ Uyên.
Chỉ sợ là chúng tà cần phải đi Quỷ uyên mà đối phó với họ, đây là thực chiến tôi luyện, hơn nữa ta sợ đến lúc đó người của Kiêu Hùng Bang và Tuyết Lâm Bang sẽ âm thầm ra tay đối phó với người của Phá Quân bang.
- Đi tới Quỷ Uyên tôi luyện, có vấn đề làm sao đây?
Nhạc Thành cất tiếng trả lời.
Tô Hân Nhi nói:
- Bởi vì trận đấu giữa ma pháp học viện và đấu khí học viện sắp tới gần cho nên hai học viện này đã sắp xếp không ít người tiến vào trong Quỷ Uyên tu luyện.
Nghe nói đi vào trong Quỷ Uyên mỗi lần đều chết rất nhiều học viên, trong đó vô cùng nguy hiểm.
Nhạc Kiều cất tiếng nói.
- Muốn đi tới Quỷ Uyên, thật là tốt quá.
Nhạc Thành cười cười hắn đang không tìm ra cơ hội đối phó với Lương Ngọc và Lương Hùng, hiện tại thì có rồi.
Mặc dù Lương gia hai vị huynh đệ này trong mắt Nhạc Thành bất quá chỉ là hai con ruồi mà thôi, Nhạc Thành căn bản chẳng muốn đối phó với bọn hắn nhưng hai con ruồi khiến cho người ta sinh lòng chán ghét thì cũng phải nghĩ biện pháp đánh chết nó.
Nhạc Thành bây giờ chính là như vậy, không nên để hai con ruồi này mang tới vi khuẩn cho mình.
Sau khi cùng ngũ nữ thương lượng, Nhạc Thành đã rời khỏi phòng của mình, bởi vì nghe được chuyện Quỷ Uyên cho nên Nhạc Thành muốn tốn một chút thời gian để luyện chế Vô Thượng Khốn Tiên Pháp và Âm Dương Kiếm. Đặc biệt là Vô Thượng khốn Tiên pháp, bởi vì tu vi thực lực trước kia của hắn không đủ cho nên chỉ có thể luyện chế được tầng thứ nhất.
Vô Thượng Khốn Tiên Pháp tầng thứ nhất có Vô Thượng Chân Hỏa, Nhạc Thành dự định đem Mê Ảo trận vào tầng thứ hai, như vậy uy lực của nó sẽ tăng thêm rất nhiều lần.
Đến lúc đó, Vô Thượng Khốn Tiên pháp phối hợp với những trận pháp khác cùng với Vô Thượng chân hỏa sẽ tạo ra uy lực lợi hại vô cùng, Ngũ tinh đấu hoàng nếu như bị vây khốn thì vĩnh viễn đừng mong quay ra.
Chỉ là Nhạc Thành vẫn muốn trước tiên đem Mê ảo trận luyện chế một phen mới được, lần trước ở Tả Tinh Đảo, Tư Mã gia luyện chế một số vật liệu nhưng cũng không thể đối phó với cường giả đấu hoàng, mà chỉ có thể vây khốn bát tinh cửu tinh đấu vương.
Lần này Nhạc Thành chuẩn bị không ít vật liệu thêm vào, lần này luyện chế ra mê ảo trận đã có một ít lực công kích, cho dù một mình sử dụng thì vây khốn nhất tinh nhị tinh đấu hoàng cũng không có vấn đề gì.
Sau khi trở lại phòng, Nhạc Thành bày ra một đạo cấm chế, lập tức móc ra Vạn Thú Lô, thủ ấn trong tay ngưng kết, hai luồng Vô Thượng Chân hỏa rót vào bên trong.
Luyện chế pháp trận pháp không giống như luyện chế đan dược, luyện chế đan dược là dùng những thứ tinh thuần nhất của linh dược mà tạo ra thàn linh dịch, còn luyện chế trận pháp là đem những thứ cứng rắn nhất dùng Vô Thượng Chân Hỏa luyện thành không còn tạp chất.
Cứ như thế sau một giờ, toàn bộ mọi thứ đã bị Nhạc Thành luyện chế xong, dung nhập vào trong Mê Ảo trận.
Sa đó tiếp tục, Nhạc Thành muốn luyện chế Vô Thượng Khốn Tiên pháp tầng thứ hai.
Trong tay hắn, Vô Thượng Chân Hỏa đại thịnh, ngọn lửa nóng bỏng toát ra từ trong Vạn Thú Lô, gian phòng cũng trở nên nóng bỏng, ngay lập tức Nhạc Thành biến hóa thủ ấn, mi tấm đột nhiên hiện ra một nụ cười, Vô Thượng Chân Hỏa nhanh chóng xuất hiện trước người của hắn.
"Xoẹt" một tiếng vang lên. Vô Thượng Khốn Tiên tháp tiên vào bên trong Vạn Thú Lô, bị Vô Thượng Chân hỏa nung trở thành đỏ bừng.
Vô Thượng Khốn Tiên tháp ở trong Vô Thượng Chân hỏa giống như là một cô gái quay về nhà mẹ đẻ của mình vậy, vui sướng không sao tả xiết.
Nhạc Thành cũng không để tâm, hắn khống chế Vô Thượng Chân hỏa từ từ bảo bọc tầng thứ hai của Vô Thượng Khốn tiên pháp, muốn luyện chế tầng thứ hai trước hết nhất định phải mở ra một lỗ hổng ở tầng thứ nhất.
Cứ như thế luyện chế hai tầng, tầng thứ hai của Vô Thượng Khốn tiên pháp đã mờ mờ nhìn thấy ánh lửa.
Trải qua hơn một giờ luyện chế, khuôn mặt của Nhạc Thành đã hơi tái nhợt, hắn móc ra một viên Phục Nguyên đan nhai vào rồi mới có thể từ từ thở ra một hơi.
Nhạc Thành cũng không nghỉ ngơi lâu, hắn thu hồi khí lập tức phát ra một thủ ấn, bắt đầu luyện chế mê ảo trận. Thủ ấn quỷ dị trong tay của Nhạc Thành không ngừng biến ảo, từ trong Vạn Thú lô vọt ra, làm cho Mê ảo trận đỏ ửng.
- Xoẹt.
Dưới sự phù trợ của thủ ấn, Mê ảo trnậ không ngừng thu nhỏ lại trong Vô Thượng Khốn Tiên pháp.
- Xuy xuy.
Mơ hồ có thể nghe thấy ở tầng thứ hai Vô thượng khốn tiên pháp vang lên từng thanh âm khác nhau, tạo thành những tiếng quỷ dị, thật khiên cho người ta kinh ngạc.
- Lên.
Nhạc Thành mỉm cười la lớn, hai tay dang ra, ngón tay khép lại, một luồng Vô Thượng Chân hỏa tràn ngập vào trong Vô Thượng Khốn Tiên pháp, kế tiếp Nhạc Thành muốn đem Vô Thượng Khốn tiên pháp tầng thứ nhất và tầng thứ hai dung nhập vào nhau.
Cô gái nhì Nhạc Thành, vẻ tức giận trong mắt tiêu tán, cơ hồ chuyển thành một mảng lửa nóng, đầy chiến ý.
- Đến đây.
Cô gái áo vàng mỉm cười nói, lập tức trên tay ngưng tụ một mảng quang mang công kích về phía Nhạc Thành.
- Tại sao lại như vậy, nàng rốt cuộc là người nào.
Bị cô gái áo vàng công kích, Nhạc Thành chỉ có thể bất dắc dĩ, may mà bây giờ mình đã đột phá, nếu là Nhạc Thành trước kia mà không xuất ra pháp khí thì không thể nào là đối thủ của nàng.
Một luồng lực lượng chấn động này đã hấp dẫn không ít người, mọi người nhìn thấy Nhạc Thành và Đông Phương Lạc Nhan đối chiên thì hoảng sợ. Đông Phương Lạc Nanhn ở học viện rất đáng sợ, ngay cả Nạp Duy Tư cũng không phải là đối thủ của nàng.
- Là ai đang đối chiến với Đông Phương Lạc Nhan, hắn muốn chết sao?
- Hình như bang chủ của Phá Quân Bang, Nhạc Thành, nghe nói mấy tháng trước hắn đã bế quan.
- Đúng là Nhạc Thành, xếp hàng thứ nhất là Nạp Duy Tư cũng bị Đông Phương Lạc Nhan đánh cho trọng thương, hắn làm sao là đối thủ của nàng ta được.
Không ít người bắt đầu nghị luân, bởi vì Đông Phương Lạc Nhan ở trong đấu khí học viện có danh khí quá lớn cho nên ai cũng không dám đụng tới nàng.
Nhạc Thành càng đánh càng kinh ngạc, cô gái này đúng là ma thú, thực lực vô cùng cường hãn, mình nếu như không phải có thân thể hoàng long chỉ sợ rất khó chống lại được, hơn nữa nàng dường như cũng muốn ngạnh kháng, toàn thân vẫn chưa dùng hết lực lượng.
- Dừng tay Lạc Nhan, ngươi đang làm gì đó.
Ở giữa không trung truyền tới một thanh âm, chính là Hàn nguyệt.
- Nguyệt tỷ, tại sao tỷ lại đến đây.
Đông Phương Lạc Nhan nhìn thấy Hàn Nguyệt thì thu hồi công kích, nhanh chóng đi tới trước mặt Hàn Nguyệt"
- Người này lần trước đụng phải muội, bây giờ muội đang giáo huấn hắn, chỉ là thực lực của hắn rất mạnh.
- Lạc Nhan, muội đừng có hồ đồ, mỗi lần muội ra tay đều đả thương người khác.
Hàn Nguyệt mỉm cười với Lạc Nhan, dường như tình cảm của hai người rất tốt.
- Được rồi, nể mặt của tỷ muội tha cho hắn.
Đông Phương Lạc Nhan trợn mắt nhìn Nhạc Thành, nàng cũng biết trước mắt mình không thể làm gì được hắn.
- Hàn Nguyệt đạo sư vị này chính là.
Nhạc Thành nhìn qua Đông Phương Lạc Nhan mà hỏi Hàn Nguyệt.
- Ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì, đi đi.
Hàn Nguyệt trừng mắt nhìn Nhạc Thành, sau đó cùng với Đông Phương Lạc Nhan rời đi.
- Hàn Nguyệt làm sao vậy, bị mãn kinh sao
Nhạc Thành cười khổ một cái rồi bất đắc dĩ xoay đi.
Mọi người vây quanh nhìn thấy náo nhiệt như vậy thì cũng ào ào rời đi, chỉ là vừa rồi bọn họ nhìn thấy Nhạc Thành có thể chống lại Đông Phương Lạc Nhan thì chấn kinh không thôi, xem ra Nạp Tư Duy cũng không phải là đối thủ của Nhạc Thành.
- Con rắn chết, chủ nhân quay trở về.
- Không cần ngươi nói, ta cũng biết.
Khiếu Thiên Hổ mau chóng cùng với Tử Điện Mãng từ trong Phá Quân Bang vọt ra.
- Chủ nhân.
- Chủ nhân.
Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng dùng linh hồn truyền âm tới.
- Các ngươi sao rồi, Phá Quân bang dạo này có chuyện gì không?
Nhạc Thành dùng linh hồn truyền âm nói.
- Chủ nhân, chúng ta đều tốt, chỉ là lần trước tên Lương Ngọc đã tới, bất quá không có chuyện gì.
Khiếu Thiên Hổ trả lời.
- Ta biết, chuyện này để sau hãy nói.
Nhạc Thành mỉm cười sau đó liền đi vào bên trong Phá Quân Bang, bây giờ đại bộ phận đệ tử của Phá Quân Bang vẫn chưa biết Nhạc Thành, vừa thấy Nhạc Thành đi vào bọn họ đã ngăn cản.
- Ngươi là ai, tới đây làm gì?
Một tam tinh đấu vương la lớn vơi snt.
- Ta ở bên trong.
Nhạc Thành cất tiếng nói, xem ra mình bế quan năm tháng, Phá Quân Bang đã phát triển không tệ, ở bên ngoài cũng đã có tam tinh đấu vương, cũng không biết hiện tại Thác Ni tư, Trần Bưu bọn họ phát triển ở Quỷ Uyên thế nào.
- Cái gì, nơi này là Phá Quân Bang, ngươi nhất định là gian tế, ta trước hết bắt ngươi lại đã.
Mọi người nghe thấy Nhạc Thành nói là hắn ở bên trong thì cười khẩy, Phá Quân Bang ngày càng có danh khí, không ít người giả mạo là người của Phá Quân Bang để khi dễ người khác, chỉ là người giả mạo nếu như bị Phá Quân Bang bắt được thì sẽ bị giáo huấn rất nặng.
- Bang chủ, người xuất quan rồi sao.
Một thân ảnh màu xanh đi ra, nhìn thấy mọi người đang định động thủ với Nhạc Thành thì biến sắc sau đó lập tức la lớn:
- Mấy tên hỗn đản này, các ngươi dám bất kính với bang chủ, ta không thu thập các ngươi không được.
- Quách Dương bọn hắn không sai, cẩn thận một chút cũng tốt.
Nhạc Thành cười cười không ngờ Quách Dương trong ba tháng này đã phát triển tới nhị tinh đấu vương.
- Bái kiến bang chủ.
Nguyên một đám nghe thấy Quách Dương gọi người này là bang chủ thì sác mặt biến đổi may mà lúc nãy bọn hắn không động thủ, nếu không thì thê thảm rồi.
-Ừ.
Nhạc Thành lên tiếng sau đó lập tức nói với Quách Duông.
- Bốn vị phó bang chủ đâu.
- Bẩm bang chủ.
Quách Dương nói:
- Bây giờ là năm vị phó bang chủ rồi, Nhạc Kiều tiểu thư cũng đã gia nhập Phá Quân Bang, bọn họ hiện tại đang ở bên trong.
- A, mau đi đi, ta muốn gặp các nàng.
Nhạc Thành không ngờ Nhạc Kiều cũng gia nhập, chỉ là như vậy cũng tốt, miễn cho người khác khi dễ.
- Hắn là bang chủ sao?
- Nghe nói bang chủ đã từng một mình thu thập cả thanh Long Bang, chúng ta vì ngưỡng mộ bang chủ mới gia nhập Phá Quân bang.
- Bang chủ thật sự có cá tính, lần này bang chủ quay về chung ta có thể báo thù.
Nhạc Thành vừa lên lầu, một số người của Phá Quân bang đã thấp giọng nghị luận, tất cả người của Phá Quân Bang đều biết chuyện Nhạc Thành diệt Thanh Long Bang.
Khiếu Thiên Hổ cùng với Tử Điện Mãng đi theo sau lưng của Nhạc Thành, bây giờ chúng cuối cùng cũng có thể đi khắp nơi, không có Nhạc Thành ở đây, bọn chúng liên tục bị bốn cô gái chà đạp, điều kỳ quái thứ nhất là Âu Dương Phiên tình muốn bắ Khiếu Thiên Hổ đi tắm rửa, khiến cho nó sợ hãi ba ngày không dám lộ diện.
Ở trong phòng của Hân nhi, Nhạc Thành nghe thấy tiếng cười nói của năm nữ nhân.
- Sao vậy, các ngươi hôm nay tại sao lại rảnh rỗi trò chuyện vậy?
Nhạc Thành đẩy cửa đi vào, năm nữ nhân đang vây quanh đùa giỡn.
- Biểu ca.
- Nhạc Thành.
Năm nữ nhân nhìn thấy Nhạc Thành tiến tới thì suy nghĩ.
- Biểu ca, tại sao huynh lại tới đây, không phải còn một tháng nữa sao?
Tô Hân Nhi hỏi.
- Đúng thế Nhạc Thành, không phải ngươi nói còn phải bế quan một tháng nữa sao, tại sao mới năm tháng đã xuất quan.
Tư Mã Yên Nhiên nhìn Nhạc Thành, khuôn mặt vô cùng ôn nhu.
- Một lời khó nói hết.
Nhạc Thành mỉm cười, sau đó ngồi xuống nó với Nhạc Kiều:
- Kiều tỷ, tại sao tỷ cũng gia nhập Phá Quân Bang.
-Thì làm sao, ta gia nhập Phá Quân bang ngươi không hoan nghênh sao?
Nhạc Kiều trừng mắt nhìn Nhạc Thành rồi nói:
- Ta nghe nói có người làm khó Phá Quân Bang cho nên ta tới trợ giúp Hân nhi, Yên Nhiên, Phiên Tình và Mật Nhi.
Trải qua thời gian ở chung với nhau, ngũ nữ đã làm quen, quan hệ vô cùng tốt, bởi vì Nhạc Kiều hơn các nàng mấy tuổi cho nên bốn cô gái này đều gọi nàng là Kiều tỷ.
- Ta không phải có ý này, Kiều tỷ tỷ gia nhập ta muốn còn chưa kịp đó.
Nhạc Thành cười cười, nhìn thấy ngũ nữ có tiến bộ không nhỏ, trong đó Yên Nhiên có thực lực tiến bộ cao nhất, hiện tại nàng đã đột phá tới ngũ phẩm cao cấp Luyện dược sư.
Nhạc Kiều tiến bộ cũng không tệ, hiện đã là ngũ tinh đấu vương tu vi, Hân Nhi cũng đã đạt tới Lục Tinh đấu vương, tu vi này nếu quay lại Nhạc gia cũng đã đủ giúp Nhạc gia phát triển.
Về phần Đỗ Mật Nhi và Âu Dương Phiên tình hoàn toàn dựa vào thiên phú của mình mà tiến bộ nhưng so với ba cô gái kia thì đều không bằng.
- A, hai con ma sủng lại tới kìa.
Âu Dương Phiên tình nhìn thấy hai con ma sủng Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng ở đằng sau Nhạc Thành thì cất tiếng, sau đó tiến lên muốn bắt Khiếu Thiên Hổ.
- Xoẹt, má ơi.
Vừa nghe thấy thanh âm của Âu Dương Phiên Tình thì nhanh chóng lao ra cửa, nó đã sợ mấy nữ nhân này.
- Thật nhàm chán, hai con ma sủng này chạy quá nhanh, dường như nó rất sợ chúng ta.
Âu Dương Phiên Tình buồn bực nói.
- Chuyện của Kiêu Hùng bang và Tuyết Lâm bang ta đã biết.
Nhạc Thành nói:
- Lần này nhất định không thể bỏ qua Lương Ngọc, các ngươi thấy thế nào?
- Lương gia thật sự rất độc ác. Nguồn truyện: Truyện FULL
Nhắc tới Lương Ngọc, Âu Dương Phiên Tình liền nổi giận.
- Bây giờ Tuyết Lâm Bang và Kiêu Hùng bang liên thủ cùng một chỗ, thực lực của bọn hắn chỉ sợ mạnh hơn Phá Quân Bang không ít.
Đỗ Mật Nhi nói.
- Ta biết rõ.
Nhạc Thành nói:
- Ta dự định tiếp theo sẽ mở rộng thực lực, sau đó phân tán thực lực của Tuyết Lâm Bang và Kiêu Hùng bang, cuối cùng đối phó với người cầm đầu.
- Làm như vậy thời gian sẽ trôi qua rất lâu.
Tư Mã Yên Nhiên nói:
- Học viện này mấy ngày nữa sẽ tổ chức mấy người của khu học viện cũ tiến vào trong Quỷ Uyên.
Chỉ sợ là chúng tà cần phải đi Quỷ uyên mà đối phó với họ, đây là thực chiến tôi luyện, hơn nữa ta sợ đến lúc đó người của Kiêu Hùng Bang và Tuyết Lâm Bang sẽ âm thầm ra tay đối phó với người của Phá Quân bang.
- Đi tới Quỷ Uyên tôi luyện, có vấn đề làm sao đây?
Nhạc Thành cất tiếng trả lời.
Tô Hân Nhi nói:
- Bởi vì trận đấu giữa ma pháp học viện và đấu khí học viện sắp tới gần cho nên hai học viện này đã sắp xếp không ít người tiến vào trong Quỷ Uyên tu luyện.
Nghe nói đi vào trong Quỷ Uyên mỗi lần đều chết rất nhiều học viên, trong đó vô cùng nguy hiểm.
Nhạc Kiều cất tiếng nói.
- Muốn đi tới Quỷ Uyên, thật là tốt quá.
Nhạc Thành cười cười hắn đang không tìm ra cơ hội đối phó với Lương Ngọc và Lương Hùng, hiện tại thì có rồi.
Mặc dù Lương gia hai vị huynh đệ này trong mắt Nhạc Thành bất quá chỉ là hai con ruồi mà thôi, Nhạc Thành căn bản chẳng muốn đối phó với bọn hắn nhưng hai con ruồi khiến cho người ta sinh lòng chán ghét thì cũng phải nghĩ biện pháp đánh chết nó.
Nhạc Thành bây giờ chính là như vậy, không nên để hai con ruồi này mang tới vi khuẩn cho mình.
Sau khi cùng ngũ nữ thương lượng, Nhạc Thành đã rời khỏi phòng của mình, bởi vì nghe được chuyện Quỷ Uyên cho nên Nhạc Thành muốn tốn một chút thời gian để luyện chế Vô Thượng Khốn Tiên Pháp và Âm Dương Kiếm. Đặc biệt là Vô Thượng khốn Tiên pháp, bởi vì tu vi thực lực trước kia của hắn không đủ cho nên chỉ có thể luyện chế được tầng thứ nhất.
Vô Thượng Khốn Tiên Pháp tầng thứ nhất có Vô Thượng Chân Hỏa, Nhạc Thành dự định đem Mê Ảo trận vào tầng thứ hai, như vậy uy lực của nó sẽ tăng thêm rất nhiều lần.
Đến lúc đó, Vô Thượng Khốn Tiên pháp phối hợp với những trận pháp khác cùng với Vô Thượng chân hỏa sẽ tạo ra uy lực lợi hại vô cùng, Ngũ tinh đấu hoàng nếu như bị vây khốn thì vĩnh viễn đừng mong quay ra.
Chỉ là Nhạc Thành vẫn muốn trước tiên đem Mê ảo trận luyện chế một phen mới được, lần trước ở Tả Tinh Đảo, Tư Mã gia luyện chế một số vật liệu nhưng cũng không thể đối phó với cường giả đấu hoàng, mà chỉ có thể vây khốn bát tinh cửu tinh đấu vương.
Lần này Nhạc Thành chuẩn bị không ít vật liệu thêm vào, lần này luyện chế ra mê ảo trận đã có một ít lực công kích, cho dù một mình sử dụng thì vây khốn nhất tinh nhị tinh đấu hoàng cũng không có vấn đề gì.
Sau khi trở lại phòng, Nhạc Thành bày ra một đạo cấm chế, lập tức móc ra Vạn Thú Lô, thủ ấn trong tay ngưng kết, hai luồng Vô Thượng Chân hỏa rót vào bên trong.
Luyện chế pháp trận pháp không giống như luyện chế đan dược, luyện chế đan dược là dùng những thứ tinh thuần nhất của linh dược mà tạo ra thàn linh dịch, còn luyện chế trận pháp là đem những thứ cứng rắn nhất dùng Vô Thượng Chân Hỏa luyện thành không còn tạp chất.
Cứ như thế sau một giờ, toàn bộ mọi thứ đã bị Nhạc Thành luyện chế xong, dung nhập vào trong Mê Ảo trận.
Sa đó tiếp tục, Nhạc Thành muốn luyện chế Vô Thượng Khốn Tiên pháp tầng thứ hai.
Trong tay hắn, Vô Thượng Chân Hỏa đại thịnh, ngọn lửa nóng bỏng toát ra từ trong Vạn Thú Lô, gian phòng cũng trở nên nóng bỏng, ngay lập tức Nhạc Thành biến hóa thủ ấn, mi tấm đột nhiên hiện ra một nụ cười, Vô Thượng Chân Hỏa nhanh chóng xuất hiện trước người của hắn.
"Xoẹt" một tiếng vang lên. Vô Thượng Khốn Tiên tháp tiên vào bên trong Vạn Thú Lô, bị Vô Thượng Chân hỏa nung trở thành đỏ bừng.
Vô Thượng Khốn Tiên tháp ở trong Vô Thượng Chân hỏa giống như là một cô gái quay về nhà mẹ đẻ của mình vậy, vui sướng không sao tả xiết.
Nhạc Thành cũng không để tâm, hắn khống chế Vô Thượng Chân hỏa từ từ bảo bọc tầng thứ hai của Vô Thượng Khốn tiên pháp, muốn luyện chế tầng thứ hai trước hết nhất định phải mở ra một lỗ hổng ở tầng thứ nhất.
Cứ như thế luyện chế hai tầng, tầng thứ hai của Vô Thượng Khốn tiên pháp đã mờ mờ nhìn thấy ánh lửa.
Trải qua hơn một giờ luyện chế, khuôn mặt của Nhạc Thành đã hơi tái nhợt, hắn móc ra một viên Phục Nguyên đan nhai vào rồi mới có thể từ từ thở ra một hơi.
Nhạc Thành cũng không nghỉ ngơi lâu, hắn thu hồi khí lập tức phát ra một thủ ấn, bắt đầu luyện chế mê ảo trận. Thủ ấn quỷ dị trong tay của Nhạc Thành không ngừng biến ảo, từ trong Vạn Thú lô vọt ra, làm cho Mê ảo trận đỏ ửng.
- Xoẹt.
Dưới sự phù trợ của thủ ấn, Mê ảo trnậ không ngừng thu nhỏ lại trong Vô Thượng Khốn Tiên pháp.
- Xuy xuy.
Mơ hồ có thể nghe thấy ở tầng thứ hai Vô thượng khốn tiên pháp vang lên từng thanh âm khác nhau, tạo thành những tiếng quỷ dị, thật khiên cho người ta kinh ngạc.
- Lên.
Nhạc Thành mỉm cười la lớn, hai tay dang ra, ngón tay khép lại, một luồng Vô Thượng Chân hỏa tràn ngập vào trong Vô Thượng Khốn Tiên pháp, kế tiếp Nhạc Thành muốn đem Vô Thượng Khốn tiên pháp tầng thứ nhất và tầng thứ hai dung nhập vào nhau.
Tác giả :
Vũ Phong