Tu La Giới Chí Tôn
Chương 13: Không gian pháp bảo
Trưỡng lão bọn chúng rời đi rồi triệu tấn ban cung kính nói với triệu ma la.
Hắn nhẹ gật đầu. Miệng nhểnh lên mỉa mai
- xem như biết thời thế. Ngươi yên tâm cả 3 người bọn chúng đều sẽ bị ta bóp chết. Bây giờ thì quan sát phong ấn đi. Lần này di tích xuất hiện khá chấn động dẫn đến nhiều gia tộc cũng đã phát tin tức báo về. Ta đoán không đến 3 ngày phong ấn thiên nhiên này sẽ yếu bớt khi đó chúng ta phải chiếm lấy tiên cơ. Trong 3 ngày này sẽ có nhiều đội ngũ của các gia tộc đến, phải nắm vững tin tức hết cho ta.
Những người xung quanh triệu mala đều cung kính gật đầu....
Ở một góc vắng vẻ của phong ấn di tích!
- tinh gia. Giờ làm thế nào.?
Trường ngạo có chút chột dạ lên tiếng.
Gấp cái gì? Ta đón không lằm phong ấn này là phong ấn thiên nhiên. Có lẽ những người kia cũng đã biết. Khoảng 3 ngày nữa trăng tròn có lẽ phong ấn sẽ có lỗ thủng khi đó bọn hắn sẽ tiến vào..
- vậy... chúng ta cũng đợi 3 hôm nữa sao?
Tinh gia trợn mắt. Quát.
- đợi..? Đợi cái rắm chó gì..? Vài ba cái phong ấn nhỏ nhặt này làm khó được tinh gia ta sao?
Hắn phắc tay. Xòe lòng bàn tay đưa về phía võ thừa!
- đưa ta mượn một chút..
Võ thừa đang khoanh tay trước ngực nhìn tinh gia bằng ánh mắt cổ quái, hắn quay nhẹ đầu hướng khác nói nhỏ..!
- ta không có tiền.
- Áixx.. tinh gia mắt trợn trắng trán hắn nổi gân xanh.. ngươi!... con mẹ nó lão tử cần tiền ngươi để làm ma chay à..? Hừ.. ta nói là miếng ngọc trên người ngươi kìa..
Tinh gia ánh mắt dọa người nghiến răng ken két, haizz đường đường tinh gia hắn lại bị nói mượn tiền thật là mất mặt a.
- À.. được...
Võ thừa cũng không nhiều lời nâng tay phải lên nắm lại rồi mở ra miếng ngọc lấp lánh nhiều màu sắc luân phiên chuyển đổi hiện ra. Là thất ngọc ấn. Hắn tiện tay ném đến tinh gia
Aixxxzz.. tinh gia vội vàng chụp lấy bộ dạng rất nâng niu sợ bị rơi xuống đất.. hắn quát lớn
- đầu đất này.. con mẹ nó ngươi có hay không xài đồ biết giữ gìn một chút chứ.. ngươi ngươi ngươi..
Tay cầm ngọc ấn tay kia chỉ võ thừa khóe miệng co giật không nói được nên lời..
- tinh gia a. Miếng ngọc này tuy hơi cổ xưa nhưng rất chắc chắn ta đã đập thử vài lần cũng có hơi dùng sức. Chẳng xi nhê gì..
tinh gia ánh mắt đỏ tơ máu nhìn võ thừa..
- ngươi..! Mà thôi. Mà thôi.. đúng là nông dân chơi đồ cổ a..
Trường ngạo nhìn võ thừa cùng tinh gia có chút cổ quái.xem bộ dạng của tinh gia miếng ngọc này rất quý giá nhưng trên tay võ thừa lại xem như rác rưởi tùy tiện ném bậy hắn thầm nghĩ trong lòng.
- phá gia chi tử a. Mặc dù thực lực cường hãn nhưng chung qui đầu óc hơi có chút dùng không được. Hắn thầm cười khổ không thoi.
Sau đó hắn cũng lên tiếng
- tinh gia vật nầy để làm gì.
Tinh gia quây đầu hừ một tiếng
- xem ta thể hiện..
Tay hắn bấm quyết càng lúc càng nhanh sau đó miếng ngọc nhẹ nhàng bay lên sau đó dáng lên mặt không gian chấn động kết giới phía trước. Không gian càng lúc càng chấn động mãnh liệt sau đó mắt thường có thể thấy được không giang phía trước như màng nước lúc nầy từ từ mỡ ra một lối đi như cây quạt xòe ra hình thành một lối đi tiếng vào.
Tinh gia sắc mặt lúc này có chút tái nhợt nhưng nhìn vẻ mặt kinh ngạc của trường ngạo thì vẫn không che được sự đắc ý. Hắn vội vàng quát lên.
- còn nhìn cái rắm à. Vào thôi!
Trường ngạo chợt tĩnh. Võ thừa không chút chần chờ lao vào.trường ngạo cũng nhanh chóng đuổi theo. Sau đó tinh gia bấm quyết thu miếng ngọc vào tay rồi cũng lao vào phía trong. Xong hết thẩy lỗ hổng từ từ khép lại vài hơi thở đã trở về nguyên trạng như lúc trước..
Xa xa cách nơi tinh gia đám người tinh gia vừa tiến vào di tích có một người đang đứng nhìn đám người tinh gia tiếng vào, hắn nhanh chóng lấy ngọc giản truyền tin bờ môi lẩm bẩm rồi nhanh chóng tiến lại đúng vị trí đám người tinh gia lúc trước. Khoảng 5 phút sau có một đám người khác vội vã lao đến..
đầu lĩnh là một nữ tử dung mạo dễ nhìn. Tóc đen xõa sau lưng chảy dài trên bờ vai gọn gàng thon thả, mắt phượng mũi cao cùng với bờ môi đỏ thẩm. Nàng nầy tuổi chừng 20 mặc bộ váy đỏ bó sát làm nổi bậc dáng người có lồi có lõm của nàng.
Thấy thiếu nữ cùng đám người nầy đến thanh niên vội vàng tiến lên cung kính.
- Ra mắt lưu tiểu thư..
Nàng nầy khẻ uhm một tiếng rồi khẻ nói.
- ngươi vất vã rồi.. chuyện ngươi nói khi truyền tin là thật..?
Tên nầy được nàng hỏi thăm rương mặt thoáng hồng nhuận vội vàn trả lời.
- vâng tiểu thư. Chính mắt ta thấy đám người đó tiếng vào đúng là vị trí nầy.
Vừa nói hắn vừa chỉ vào khoảng không vặn vẹo bởi phong ấn trước mặt.
Nàng nầy khẻ gật đầu rồi cũng tiếng lên quang sát cùng đám người phía sau.
- có khí tức không gian bị bóp méo.. không sai vừa có người ở đây thi truyển không giang pháp bảo.
Một lão giả khoác bộ hắc bào kính đầu chỉ lộ ra được bộ râu trắng tinh lên tiếng.
một thiếu nữ trong nhóm người mở to đôi mắt che miệng không kìm được sự kinh ngạc.
- không... không gian pháp bảo.
Không chỉ nàng kinh ngạc những người khác sắc mặt cũng rất chấn kinh. Phải biết không gian pháp bảo rất thưa thớt một khi xuất hiện sẽ dấy lên một hồi gió tanh mưa máu tranh đoạt kịch liệt. Vì nắm một pháp bảo không gian trong tay tương ứng với một chìa khóa vạn năng nó có thể bẻ gãy không gian chuyển dời đến một không gian khác tùy vào cấp bậc. Một pháp bảo thiên cấp không gian một khi thi truyển có thể lập tức tạo ra thông đạo truyền tống vạn dặm.. chỉ riêng điều này cũng đủ làm cho nhiều người điên cuồng. Ở một số tông môn lớn pháp bảo truyền tống chắc chắn là vật chấn tông chi bảo.
- hạng ba trưỡng lão người nói thật chứ..?
Thiếu nữ họ lưu cũng chấn kinh không ích nàng khẩn trương hỏi lão giả hắc bào.
- ta cũng không chắc cũng có thể là dùng phù lục không gian..
Mọi người lúc này mới nhẹ thở một hơi...
- đúng rồi có thể đám người kia dùng phù lục không gian. Chỉ sử dụng được một lần, nếu pháp bảo không gian xuất hiện ở đây thì đám người kia chắc là người của một tông môn lớn ở huyền linh châu. Nhưng từ đây cách huyền linh châu quá xa xôi họ không thể nào trùng hợp trong 1 tháng này khi di tích xuất hiện lại đến đây được.
Một trung niên cầm thanh chùy lớn vác trên vai ồn ồn nói lớn.
- tô nhĩ trưởng lão nói đúng. Pháp bảo không gian quá quý hiếm không thể tùy tiện ba người có thể mang theo được.
Một người khác cũng gật đầu lên tiếng... mọi người nhao nhao gật đầu.
- hạng ba trưởng lão ngươi có thể dùng linh trận bất nối nơi kết giới phong ấn bị phá vỡ lúc trước tạo ra một thông đạo xuyên qua kết giới này không?
Hắc bào lão giả tiến lên quan sát một chút sau đó hắn hít vào một hơi nói..
- cũng có thể thử một lần. Nhưng nếu thành công cũng phải cần thời gian khỏang 2 ngày..
2 ngày nói ngắn cũng không ngắn, dài cũng không dài. Mặc dù suy đón khoảng 3 ngày nữa phong ấn yếu đi có thể tiến vào nhưng trong vòng 2 ngày có thể vào trước chiếm tiên cơ là điều ai cũng muốn. Đặc biệt là cứ cách vài giờ lại có đội ngũ khác đến nếu đợi đến lúc đó khó tránh được việc chém giết đoạt bảo. Thay vì như vậy trước một ngày cũng tốt.
- Vậy làm phiền trưởng lão.
Thiếu nữ họ lưu nhẹ gật đầu lui về phía sau. Mọi người xung quanh nhanh chóng tản ra hộ pháp cho lão giả hắc bào.
Lão giả khoanh chân ngồi xuống 2 tay không ngừng bấm pháp quyết. Từng tia sáng li ti như lưu tinh bay ra bám vào trên bề mặt kết giới,Cứ thế lão giả không ngừng vận chuyển linh lực cùng linh hồn lực giao thoa...
Hắn nhẹ gật đầu. Miệng nhểnh lên mỉa mai
- xem như biết thời thế. Ngươi yên tâm cả 3 người bọn chúng đều sẽ bị ta bóp chết. Bây giờ thì quan sát phong ấn đi. Lần này di tích xuất hiện khá chấn động dẫn đến nhiều gia tộc cũng đã phát tin tức báo về. Ta đoán không đến 3 ngày phong ấn thiên nhiên này sẽ yếu bớt khi đó chúng ta phải chiếm lấy tiên cơ. Trong 3 ngày này sẽ có nhiều đội ngũ của các gia tộc đến, phải nắm vững tin tức hết cho ta.
Những người xung quanh triệu mala đều cung kính gật đầu....
Ở một góc vắng vẻ của phong ấn di tích!
- tinh gia. Giờ làm thế nào.?
Trường ngạo có chút chột dạ lên tiếng.
Gấp cái gì? Ta đón không lằm phong ấn này là phong ấn thiên nhiên. Có lẽ những người kia cũng đã biết. Khoảng 3 ngày nữa trăng tròn có lẽ phong ấn sẽ có lỗ thủng khi đó bọn hắn sẽ tiến vào..
- vậy... chúng ta cũng đợi 3 hôm nữa sao?
Tinh gia trợn mắt. Quát.
- đợi..? Đợi cái rắm chó gì..? Vài ba cái phong ấn nhỏ nhặt này làm khó được tinh gia ta sao?
Hắn phắc tay. Xòe lòng bàn tay đưa về phía võ thừa!
- đưa ta mượn một chút..
Võ thừa đang khoanh tay trước ngực nhìn tinh gia bằng ánh mắt cổ quái, hắn quay nhẹ đầu hướng khác nói nhỏ..!
- ta không có tiền.
- Áixx.. tinh gia mắt trợn trắng trán hắn nổi gân xanh.. ngươi!... con mẹ nó lão tử cần tiền ngươi để làm ma chay à..? Hừ.. ta nói là miếng ngọc trên người ngươi kìa..
Tinh gia ánh mắt dọa người nghiến răng ken két, haizz đường đường tinh gia hắn lại bị nói mượn tiền thật là mất mặt a.
- À.. được...
Võ thừa cũng không nhiều lời nâng tay phải lên nắm lại rồi mở ra miếng ngọc lấp lánh nhiều màu sắc luân phiên chuyển đổi hiện ra. Là thất ngọc ấn. Hắn tiện tay ném đến tinh gia
Aixxxzz.. tinh gia vội vàng chụp lấy bộ dạng rất nâng niu sợ bị rơi xuống đất.. hắn quát lớn
- đầu đất này.. con mẹ nó ngươi có hay không xài đồ biết giữ gìn một chút chứ.. ngươi ngươi ngươi..
Tay cầm ngọc ấn tay kia chỉ võ thừa khóe miệng co giật không nói được nên lời..
- tinh gia a. Miếng ngọc này tuy hơi cổ xưa nhưng rất chắc chắn ta đã đập thử vài lần cũng có hơi dùng sức. Chẳng xi nhê gì..
tinh gia ánh mắt đỏ tơ máu nhìn võ thừa..
- ngươi..! Mà thôi. Mà thôi.. đúng là nông dân chơi đồ cổ a..
Trường ngạo nhìn võ thừa cùng tinh gia có chút cổ quái.xem bộ dạng của tinh gia miếng ngọc này rất quý giá nhưng trên tay võ thừa lại xem như rác rưởi tùy tiện ném bậy hắn thầm nghĩ trong lòng.
- phá gia chi tử a. Mặc dù thực lực cường hãn nhưng chung qui đầu óc hơi có chút dùng không được. Hắn thầm cười khổ không thoi.
Sau đó hắn cũng lên tiếng
- tinh gia vật nầy để làm gì.
Tinh gia quây đầu hừ một tiếng
- xem ta thể hiện..
Tay hắn bấm quyết càng lúc càng nhanh sau đó miếng ngọc nhẹ nhàng bay lên sau đó dáng lên mặt không gian chấn động kết giới phía trước. Không gian càng lúc càng chấn động mãnh liệt sau đó mắt thường có thể thấy được không giang phía trước như màng nước lúc nầy từ từ mỡ ra một lối đi như cây quạt xòe ra hình thành một lối đi tiếng vào.
Tinh gia sắc mặt lúc này có chút tái nhợt nhưng nhìn vẻ mặt kinh ngạc của trường ngạo thì vẫn không che được sự đắc ý. Hắn vội vàng quát lên.
- còn nhìn cái rắm à. Vào thôi!
Trường ngạo chợt tĩnh. Võ thừa không chút chần chờ lao vào.trường ngạo cũng nhanh chóng đuổi theo. Sau đó tinh gia bấm quyết thu miếng ngọc vào tay rồi cũng lao vào phía trong. Xong hết thẩy lỗ hổng từ từ khép lại vài hơi thở đã trở về nguyên trạng như lúc trước..
Xa xa cách nơi tinh gia đám người tinh gia vừa tiến vào di tích có một người đang đứng nhìn đám người tinh gia tiếng vào, hắn nhanh chóng lấy ngọc giản truyền tin bờ môi lẩm bẩm rồi nhanh chóng tiến lại đúng vị trí đám người tinh gia lúc trước. Khoảng 5 phút sau có một đám người khác vội vã lao đến..
đầu lĩnh là một nữ tử dung mạo dễ nhìn. Tóc đen xõa sau lưng chảy dài trên bờ vai gọn gàng thon thả, mắt phượng mũi cao cùng với bờ môi đỏ thẩm. Nàng nầy tuổi chừng 20 mặc bộ váy đỏ bó sát làm nổi bậc dáng người có lồi có lõm của nàng.
Thấy thiếu nữ cùng đám người nầy đến thanh niên vội vàng tiến lên cung kính.
- Ra mắt lưu tiểu thư..
Nàng nầy khẻ uhm một tiếng rồi khẻ nói.
- ngươi vất vã rồi.. chuyện ngươi nói khi truyền tin là thật..?
Tên nầy được nàng hỏi thăm rương mặt thoáng hồng nhuận vội vàn trả lời.
- vâng tiểu thư. Chính mắt ta thấy đám người đó tiếng vào đúng là vị trí nầy.
Vừa nói hắn vừa chỉ vào khoảng không vặn vẹo bởi phong ấn trước mặt.
Nàng nầy khẻ gật đầu rồi cũng tiếng lên quang sát cùng đám người phía sau.
- có khí tức không gian bị bóp méo.. không sai vừa có người ở đây thi truyển không giang pháp bảo.
Một lão giả khoác bộ hắc bào kính đầu chỉ lộ ra được bộ râu trắng tinh lên tiếng.
một thiếu nữ trong nhóm người mở to đôi mắt che miệng không kìm được sự kinh ngạc.
- không... không gian pháp bảo.
Không chỉ nàng kinh ngạc những người khác sắc mặt cũng rất chấn kinh. Phải biết không gian pháp bảo rất thưa thớt một khi xuất hiện sẽ dấy lên một hồi gió tanh mưa máu tranh đoạt kịch liệt. Vì nắm một pháp bảo không gian trong tay tương ứng với một chìa khóa vạn năng nó có thể bẻ gãy không gian chuyển dời đến một không gian khác tùy vào cấp bậc. Một pháp bảo thiên cấp không gian một khi thi truyển có thể lập tức tạo ra thông đạo truyền tống vạn dặm.. chỉ riêng điều này cũng đủ làm cho nhiều người điên cuồng. Ở một số tông môn lớn pháp bảo truyền tống chắc chắn là vật chấn tông chi bảo.
- hạng ba trưỡng lão người nói thật chứ..?
Thiếu nữ họ lưu cũng chấn kinh không ích nàng khẩn trương hỏi lão giả hắc bào.
- ta cũng không chắc cũng có thể là dùng phù lục không gian..
Mọi người lúc này mới nhẹ thở một hơi...
- đúng rồi có thể đám người kia dùng phù lục không gian. Chỉ sử dụng được một lần, nếu pháp bảo không gian xuất hiện ở đây thì đám người kia chắc là người của một tông môn lớn ở huyền linh châu. Nhưng từ đây cách huyền linh châu quá xa xôi họ không thể nào trùng hợp trong 1 tháng này khi di tích xuất hiện lại đến đây được.
Một trung niên cầm thanh chùy lớn vác trên vai ồn ồn nói lớn.
- tô nhĩ trưởng lão nói đúng. Pháp bảo không gian quá quý hiếm không thể tùy tiện ba người có thể mang theo được.
Một người khác cũng gật đầu lên tiếng... mọi người nhao nhao gật đầu.
- hạng ba trưởng lão ngươi có thể dùng linh trận bất nối nơi kết giới phong ấn bị phá vỡ lúc trước tạo ra một thông đạo xuyên qua kết giới này không?
Hắc bào lão giả tiến lên quan sát một chút sau đó hắn hít vào một hơi nói..
- cũng có thể thử một lần. Nhưng nếu thành công cũng phải cần thời gian khỏang 2 ngày..
2 ngày nói ngắn cũng không ngắn, dài cũng không dài. Mặc dù suy đón khoảng 3 ngày nữa phong ấn yếu đi có thể tiến vào nhưng trong vòng 2 ngày có thể vào trước chiếm tiên cơ là điều ai cũng muốn. Đặc biệt là cứ cách vài giờ lại có đội ngũ khác đến nếu đợi đến lúc đó khó tránh được việc chém giết đoạt bảo. Thay vì như vậy trước một ngày cũng tốt.
- Vậy làm phiền trưởng lão.
Thiếu nữ họ lưu nhẹ gật đầu lui về phía sau. Mọi người xung quanh nhanh chóng tản ra hộ pháp cho lão giả hắc bào.
Lão giả khoanh chân ngồi xuống 2 tay không ngừng bấm pháp quyết. Từng tia sáng li ti như lưu tinh bay ra bám vào trên bề mặt kết giới,Cứ thế lão giả không ngừng vận chuyển linh lực cùng linh hồn lực giao thoa...
Tác giả :
Khải Hầu Thừa Thương