Boss Hung Dữ Ông Xã Kết Hôn Đi
Chương 289: Người có thể bắt nạt Yến Thanh Ti chỉ có một mình anh mà thôi
Tâm trạng của Nhạc Thính Phong giờ vẫn đang tức giận như cũ, anh thực sự rất ghét cái thái độ đối với cái gì cũng chẳng sao cả của Yến Thanh Ti, ngay cả đối với bản thân cũng chẳng sao cả, như thể ngoại trừ đóng phim và báo thù ra chẳng còn gì đáng giá để cô chú ý.
Yến Thanh Ti như thế này thực sự khiến Nhạc Thính Phong rất tức giận, nhưng anh lại không biết nên làm thế nào để thay đổi điều đó, cho nên…chỉ có thể đứng ngoài cửa, anh nghĩ đợi đến lúc anh suy nghĩ thông suốt mọi chuyện, có lẽ như vậy, mới có thể đi vào.
Khoé môi Tiểu Từ cứng đờ: “Vậy…thì anh đừng vào.”
Tiểu Từ chuẩn bị đi vào nhưng vừa bước quay cửa trong đầu bỗng hiện lên một ý nghĩ, cậu lại quay lại.
“Nhạc tổng, anh… có biết không, lần này chị tôi bị ngất là có người cố ý muốn hại chị ấy.”
Nét mặt của Nhạc Thính Phong ngay lập tức sa sầm xuống, lạnh lùng: “Nói rõ ràng ra cho tôi.”
Tiểu Từ vội vã kể cho anh nghe cuộc đối thoại cậu nghe được bên ngoài phòng đạo cụ, thuật lại cho Nhạc Thính Phong nghe không sót một chữ nào.
“Chuyện là như thế, Lư Vân Vân và Triệu Kì Văn quả thực rất xấu xa, tôi thật không nghĩ tới nhìn bề ngoài thì hiền lành tốt bụng, nhưng tâm tư lại xấu xa tệ hại đến thế, chị tôi có làm gì ảnh hưởng tới họ đâu, thế mà bọn họ lại hại chị tôi, còn nói những câu bẩn thỉu phỉ báng chị ấy như thế.”
Tiểu Từ tức giận bất bình, nghĩ đến cuộc nói chuyện của Triệu Văn Kì và Lư Vân Vân, cậu lại cảm thấy phẫn nộ.
Nhạc Thính Phong nhổ điếu thuốc ra, dùng chân di nát trên đất: “Trông chừng cô ấy, đừng để cô ấy ra ngoài, cũng đừng nói với cô ấy chuyện này.”
Nhạc Thính Phong quay người rời đi, Tiểu Từ khó hiểu vội hỏi: “Anh đi đâu đấy?”
Nhạc Thính Phong không quan tâm đến cậu ta, sải chân bước đi như bay.
Anh không nỡ xuống tay xứ lý Yến Thanh Ti, nhưng người khác anh chẳng tốt bụng đến thế đâu.
Người có thể bắt nạt Yến Thanh Ti chỉ có một mình anh mà thôi, mặc dù phần lớn thời gian anh không bắt nạt được cô, nhưng người của anh ai dám động đến, hừ… nếu các người đã muốn chết thế, tôi không giúp đỡ các người thì đúng là làm ô danh ông đây bao nhiêu năm lăn lộn.
Nhạc Thính Phong trực tiếp đến phim trường tìm đạo diễn, anh nói thẳng: “Hôm nay thời tiết rất nóng, không cần quay phim nữa.”
Đạo diễn Phùng nhíu mày: “Không được đâu, Nhạc tổng, cái phim trường này chúng tôi thuê một ngày nào là mất tiền ngày đấy, hơn nữa còn phải nhanh chóng đuổi kịp quảng bá và lần đầu tiên phát sóng nữa.”
Nhạc Thính Phong lạnh nhạt nói: “Một ngày ông cần bao nhiêu tiền tôi trả ông gấp đôi, hôm nay ông không cần quay nữa.”
“Nhạc tổng, đây không phải là chuyện tiền nong…đây…”
Nhạc Thính Phong ngắt lời ông ta: “Ông muốn chỉ hôm nay không quay hay là muốn sau này không bao giờ được quay nữa đây?”
Đạo diễn Phùng nhất thời không dám nói gì nữa, “Thu dọn đồ đạc, nghỉ ngơi thôi.”
Nhạc Thính Phong lạnh lùng nói: “Mấy cô diễn viên hôm nay diễn cùng với Yến Thanh Ti trong cảnh quay tập thể, để bọn họ ở lại, còn những người khác về hết đi.”
Đạo diễn ngẩn ra, thế này là có ý gì?
Nhạc Thính Phong mỉm cười: “Không hiểu tôi đang nói gì à?”
Đạo diễn Phùng đương nhiên là hiểu, Nhạc Thính Phong muốn trút giận cho Yến Thanh Ti đây mà, ông nói: “Nhạc tổng, tôi biết anh đang định làm gì, nhưng…nếu ảnh hưởng đến tiến độ và thời gian phát sóng, cái này đối với Thanh Ti mà nói cũng là ảnh hưởng rất lớn, đây là bộ phim đầu tiên của cô ấy, nó cực kì quan trọng với cô ấy.”
Nhạc Thính Phong liếc xéo ông một cái: “Tôi đương nhiên biết không cần ông nói.”
Đạo diễn Phùng thấy thế liền biết có nói gì cũng vô dụng, ai bảo người ta là đại gia cơ, người ta có tiền thì anh có thể làm thế nào, cho nên vẫy tay một cái, tan tầm rồi, về nghỉ đi.
Tất cả mọi người đều tản đi hết chỉ còn thừa lại mấy nữ diễn viên tính kế Yến Thanh Ti trưa nay.
Nhạc Thính Phong liếc mắt nhìn bọn họ, chính là mấy con đĩ khốn nạn này làm cho Yến Thanh Ti bị ngất…
Yến Thanh Ti như thế này thực sự khiến Nhạc Thính Phong rất tức giận, nhưng anh lại không biết nên làm thế nào để thay đổi điều đó, cho nên…chỉ có thể đứng ngoài cửa, anh nghĩ đợi đến lúc anh suy nghĩ thông suốt mọi chuyện, có lẽ như vậy, mới có thể đi vào.
Khoé môi Tiểu Từ cứng đờ: “Vậy…thì anh đừng vào.”
Tiểu Từ chuẩn bị đi vào nhưng vừa bước quay cửa trong đầu bỗng hiện lên một ý nghĩ, cậu lại quay lại.
“Nhạc tổng, anh… có biết không, lần này chị tôi bị ngất là có người cố ý muốn hại chị ấy.”
Nét mặt của Nhạc Thính Phong ngay lập tức sa sầm xuống, lạnh lùng: “Nói rõ ràng ra cho tôi.”
Tiểu Từ vội vã kể cho anh nghe cuộc đối thoại cậu nghe được bên ngoài phòng đạo cụ, thuật lại cho Nhạc Thính Phong nghe không sót một chữ nào.
“Chuyện là như thế, Lư Vân Vân và Triệu Kì Văn quả thực rất xấu xa, tôi thật không nghĩ tới nhìn bề ngoài thì hiền lành tốt bụng, nhưng tâm tư lại xấu xa tệ hại đến thế, chị tôi có làm gì ảnh hưởng tới họ đâu, thế mà bọn họ lại hại chị tôi, còn nói những câu bẩn thỉu phỉ báng chị ấy như thế.”
Tiểu Từ tức giận bất bình, nghĩ đến cuộc nói chuyện của Triệu Văn Kì và Lư Vân Vân, cậu lại cảm thấy phẫn nộ.
Nhạc Thính Phong nhổ điếu thuốc ra, dùng chân di nát trên đất: “Trông chừng cô ấy, đừng để cô ấy ra ngoài, cũng đừng nói với cô ấy chuyện này.”
Nhạc Thính Phong quay người rời đi, Tiểu Từ khó hiểu vội hỏi: “Anh đi đâu đấy?”
Nhạc Thính Phong không quan tâm đến cậu ta, sải chân bước đi như bay.
Anh không nỡ xuống tay xứ lý Yến Thanh Ti, nhưng người khác anh chẳng tốt bụng đến thế đâu.
Người có thể bắt nạt Yến Thanh Ti chỉ có một mình anh mà thôi, mặc dù phần lớn thời gian anh không bắt nạt được cô, nhưng người của anh ai dám động đến, hừ… nếu các người đã muốn chết thế, tôi không giúp đỡ các người thì đúng là làm ô danh ông đây bao nhiêu năm lăn lộn.
Nhạc Thính Phong trực tiếp đến phim trường tìm đạo diễn, anh nói thẳng: “Hôm nay thời tiết rất nóng, không cần quay phim nữa.”
Đạo diễn Phùng nhíu mày: “Không được đâu, Nhạc tổng, cái phim trường này chúng tôi thuê một ngày nào là mất tiền ngày đấy, hơn nữa còn phải nhanh chóng đuổi kịp quảng bá và lần đầu tiên phát sóng nữa.”
Nhạc Thính Phong lạnh nhạt nói: “Một ngày ông cần bao nhiêu tiền tôi trả ông gấp đôi, hôm nay ông không cần quay nữa.”
“Nhạc tổng, đây không phải là chuyện tiền nong…đây…”
Nhạc Thính Phong ngắt lời ông ta: “Ông muốn chỉ hôm nay không quay hay là muốn sau này không bao giờ được quay nữa đây?”
Đạo diễn Phùng nhất thời không dám nói gì nữa, “Thu dọn đồ đạc, nghỉ ngơi thôi.”
Nhạc Thính Phong lạnh lùng nói: “Mấy cô diễn viên hôm nay diễn cùng với Yến Thanh Ti trong cảnh quay tập thể, để bọn họ ở lại, còn những người khác về hết đi.”
Đạo diễn ngẩn ra, thế này là có ý gì?
Nhạc Thính Phong mỉm cười: “Không hiểu tôi đang nói gì à?”
Đạo diễn Phùng đương nhiên là hiểu, Nhạc Thính Phong muốn trút giận cho Yến Thanh Ti đây mà, ông nói: “Nhạc tổng, tôi biết anh đang định làm gì, nhưng…nếu ảnh hưởng đến tiến độ và thời gian phát sóng, cái này đối với Thanh Ti mà nói cũng là ảnh hưởng rất lớn, đây là bộ phim đầu tiên của cô ấy, nó cực kì quan trọng với cô ấy.”
Nhạc Thính Phong liếc xéo ông một cái: “Tôi đương nhiên biết không cần ông nói.”
Đạo diễn Phùng thấy thế liền biết có nói gì cũng vô dụng, ai bảo người ta là đại gia cơ, người ta có tiền thì anh có thể làm thế nào, cho nên vẫy tay một cái, tan tầm rồi, về nghỉ đi.
Tất cả mọi người đều tản đi hết chỉ còn thừa lại mấy nữ diễn viên tính kế Yến Thanh Ti trưa nay.
Nhạc Thính Phong liếc mắt nhìn bọn họ, chính là mấy con đĩ khốn nạn này làm cho Yến Thanh Ti bị ngất…
Tác giả :
Thập Nguyệt Sơ