Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 301: Đại chiến bộc phát
Nhận được thư hồi âm của phụ thân, Tây Tư Nhĩ thân vương vui mừng quá đỗi, lập tức bắt đầu điều binh khiển tướng, toàn quân triệt thoái có thứ tự về sau 50 dặm, trước tiên phái người hạ trại một lần nữa, tiếp tục cắm trại thực rắn chắt, có vật liệu gỗ từ quốc nội vận đến, bọn họ thậm chí còn làm hàng rào ngay những vị trí trọng yếu nữa, phối hợp bẫy rập các loại, chắc chắn hơn chỗ trước rất nhiều.
Đương nhiên, vì phòng ngừa Đại Hán đánh lén, sau khi hắn kiến thiết doanh địa tốt xong mới di chuyển toàn quân vào. Sau đó mới phái người thanh lí ở bản doanh cũ, lấp đầy bẫy rập, khôi phục nguyên trạng. Hắn sợ nếu bẫy rập đầy đất thì phụ thân không đến nha. Mất hết 10 ngày, trong lúc đó hắn vẫn nhận được tin tức bần đạo vẫn trên đường trở về Đại Hán, vì vậy hắn lại yên tâm không ít!
Khi Tây Tư Nhĩ thân vương hạ trại tiến tu, hắn còn phái người liên lạc với phụ thân, yêu cầu hẹn một cái thời gian địa điểm chính xác và thành viên tham chiến. Đây là một loại hình thức chiến tranh thực thông thường trên đại lục, đám quý tộc nhàm chán vẫn cho rằng, chỉ có quyết chiến hẹn hò tốt mới phù hợp tinh thần kỵ sĩ, vô luận thắng thua đều là chiến đấu quang vinh! Bần đạo thì cho rằng đây là ngu ngốc!
Cuối cùng, hai phe thương nghị tốt, chiến trường phân làm ba bộ phận, trung bộ là chiến trường chính, song phương tập hợp bên ngoài Tạp Tháp Nhĩ Thành, phía Tạp Đặc là Hổ Hoàng Quân Đoàn của Tây Tư Nhĩ thân vương, tổng cộng là 50 vạn người, 20 vạn kỵ binh, 30 vạn bộ binh. Mà Đại Hán là Thanh Long Quân Đoàn do phụ thân suất lĩnh, tổng cộng là 50 vạn kỵ binh, 20 vạn bộ binh. Hai bên đều là bộ đội tinh nhuệ nhất, ở đằng kia trình diễn một hồi tê sát kịch liệt!
Cách chủ chiến tràng chừng hơn 50 dặm ven theo phía trên Lưu Hoa Hà là một phụ chiến tràng. 60 vạn đại quân Tạp Đặc Cận Vệ Quân nghênh chiến với liên quân 40 vạn người của Chu Tước Quân Đoàn và Vương Gia Cận Vệ Quân. Tuy rằng nhân số Đại Hán chịu thiệt nhưng kỵ binh đạt đến 30 vạn, mà phía Tạp Đặc vì nhiều tràng thảm bại, tổn thất thảm trọng, mặc dù cố gắng bổ sung nhưng cũng chỉ cố lắm lấy ra được 15 vạn kỵ binh! Hơn nữa quân đội Đại Hán đều là tinh nhuệ tuyển ra từ 2 cái binh đoàn, so sánh 2 bên thì tinh nhuệ Tạp Đặc đã hao tổn nghiêm trọng, bộ đội bây giờ đa phần là lâm thời chiêu mộ, chiến lực thấp, huấn luyện không đủ, chỉ có hư danh 60 vạn mà thôi, kỳ thật luận sức chiến đấu ngược lại không bằng Đại Hán!
Cách chủ chiến tràng chừng hơn 50 dặm ven về phía dưới Lưu Hoa Hà là một phụ chiến trường khác. Tạp Đặc có 3 chi bộ đội, Thiết Bích Quân Đoàn hơn 10 vạn, thuỷ quân hơn 10 vạn, Dong Binh hơn 10 vạn, tổng cộng không đến 40 vạn bộ đội. Đại Hán lại là 10 vạn Lan Sắc Thiểm Điện và 10 vạn Thanh Long Thiết Kỵ phụ thân phụ trợ cho hắn. Ở đây tuy nhân số Đại Hán bằng nửa người ta, nhưng có ưu thế rõ ràng nhất!
Mặc dù người của Tạp Đặc đại quân nhiều, nhưng chỉ huy không thống nhẫn, không có sự ăn ý phối hợp gì đáng kể. Thiết Bích Quân Đoàn tuy là tinh nhuệ, lại còn là kỵ binh nhưng vị tất có thể thắng được 10 vạn Lan Sắc Thiểm Điện quân đoàn do Ni Cổ Lạp Tư dẫn binh. Mà thủy quân Tạp Đặc vốn không thích hợp lục chiến, nhiều người đi nữa thì tác dụng không lớn, Dong Binh quân đoàn lại loạn thích một đống, nói khó nghe một chút thì bọn họ chỉ là vật hi sinh cho Tạp Đặc mà thôi.
Mà phía Đại Hán đều là kỵ binh cả, vô luận Lan Sắc Thiểm Điện quân đoàn hay Thanh Long Thiết Kỵ đều là tinh nhuệ hiếm thấy. Tuy Ni Cổ Lạp Tư kiến quân không lâu, nhưng lấy bản lãnh của hắn, hơn nữa bộ hạ đều là binh lính đủ tư cách được điều động từ các quân đoàn khác, nhất là được ta "phối hôn" một đống vũ khí chiến mã tốt xong thì sức chiến đấu thực tế chỉ sợ là lợi hại hơn cả 10 vạn Thanh Long quân kia! Chiến trường mấu chốt ở đây phải nhìn xem sự phát huy của Thiết Bích Quân Đoàn! Nếu bọn hắn không xong thì toàn bộ Tạp Đặc đi tong rồi.
Theo lý mà nói, trên cả 3 chiến trường, Đại Hán ít nhiều cũng xem như chiếm tiện nghi, cho dù là chạm mặt ngay trên chiến trường, Hổ Hoàng Quân Đoàn mới tổ kiến cũng tuyệt đối không thể là đối thủ của Thanh Long Thiết Kỵ danh chấn tứ phương. Phải biết rằng, ngay chính diện của phụ thân, chỉ riêng trọng giáp kỵ binh đã có 8 vạn rồi, còn chưa tính 1 vạn trọng giáp thân vệ của hắn, mà kỳ tài trong Hổ Hoàng Quân Đoàn bất quá chỉ là 3 vạn 5000 trọng giáp, số lượng thua xa! Bất quá, Tây Tư Nhĩ thân vương hiển nhiên không phải đứa ngốc, hắn làm như vậy đương nhiên có âm mưu của hắn!
Vốn Tây Tư Nhĩ thân vương cũng không muốn cứng rắn đánh với bộ đội Đại Hán, an bài như vậy là để cho quân người ta có chút tin tưởng mà thôi, không cho một ít ưu đãi thì sao Long Khiếu Thiên đi thuyết phục bộ hạ đây? Một cái bẫy rập tốt không thể thiếu mồi ngon được, cái an bài thoáng chịu thiệt này chính là mồi. Trong suy nghĩ của hắn, một hồi đại chiến như vậy, trừ phi một bên tan tác, nếu không thì không phải một ngày đã đánh xong, mà hắn vẻn vẹn chỉ cần câu giờ mà thôi, chỉ cần câu được một ngày là tốt rồi.
Kế hoạch của Tây Tư Nhĩ thân vương là, tới khi chiến đấu đi vào thời điểm kịch liệt nhất thì hắn sẽ đánh tín hiệu cho Khố Cập A Á gia tộc, làm cho bọn họ đột nhiên giết vào Tạp Tháp Nhĩ đông thành, thiêu hủy lương thảo. Bọn họ vốn phụ trách vận chuyển nên rất quen thuộc với vị trí cất giữ lương thảo trong thành, có tâm tính vô tâm, lại thêm binh mã trong thành thiếu hụt, cơ hồ có 10 phần chắc chắn thành công. Sau đó bọn họ sẽ trở lại trên thuyền, đưa chiến hạm đến ngay giữa dòng sông, chặn đứng đường lui của ba chi bộ đội của Đại Hán.
Sau khi thành công, hắn sẽ triệt toàn quân vào trong đại doanh vừa xây để tử thủ, làm cho Long Khiếu Thiên và trăm vạn đại quân của hắn ăn cỏ trên thảo nguyên a! Nghĩ đến vậy Tây Tư Nhĩ thân vương nhịn không được cười thầm trong lòng, một khi kế hoạch thành công, hắn sẽ tiêu diệt hoàn toàn Đại Hán quân đang đói bụng phải chết kia, lúc đó, Tạp Đặc không cần tốn nhiều công sức sẽ chiếm lại được 13 tỉnh thành, nếu tiện thì hắn còn tính toán lấy luôn Thanh Long Thành để Tạp Đặc trở thành "đế quốc". Nguồn:
Kế hoạch che trời khổng lồ này là trải qua sự cẩn trọng suy xét của Tây Tư Nhĩ thân vương rồi. Đầu tiên là tiến hành thử và điều tra lặp đi lặp lại mấy lần với cái đốt mấu chốt nhất trong kế hoạch này - Khố Cập A Á gia tộc. Hắn còn tiến hành liên hệ với tộc trưởng Khố Cập A Á gia tộc nữa, lấy được mấy phong thư có ấn tín của tộc trưởng Khố Cập A Á. Có cái chứng cớ này, hắn không sợ Khố Cập A Á phá rối, bởi vì những bức thư tín này mà bại lộ ra ngoài thì Đại Hán Quốc khẳng định sẽ hoàn toàn diệt trừ kẻ phản bội này.
Hơn nữa, hắn theo một con đường khác biết được một ít chi tiết, tỷ như mệnh lệnh của Đại Hán Quốc, tình hình thực tế của Khố Cập A Á gia tộc, nhất là người thừa kế duy nhất - Bá Lý, tất cả đều chứng minh việc Khố Cập A Á gia tộc đầu nhập vào, tất cả cộng lại làm cho Tây Tư Nhĩ thân vương tin tưởng không nghi ngờ.
Lại có, Tây Tư Nhĩ thân vương còn thử cân nhắc đối lập lực lượng trên chiến trường, hắn có đầy đủ tin tưởng, tuy bộ đội mình không có khả năng thắng, nhưng nếu muốn nói là thất bại thì tuyệt đối không phải một ngày sẽ bại! Tạp Đặc Cận Vệ Quân tuy rằng hơi yếu một chút, nhưng được cái nhiều người, hơn nữa ít nhiều còn có một ít tinh nhuệ, không thể nào chiến bại chỉ trong một ngày a? Nếu thật sự không được thì Tây Tư Nhĩ thân vương còn để lại 30 vạn Ngân Hồ Quân Đoàn làm tổng dự bị đội, bằng vào siêu cường di động lực của họ, cứ việc có chút hiểm khích với Cận Vệ Quân nhưng tại cái thời điểm mấu chốt này, nói sao thì nói, Ngân Hồ Quân Đoàn sẽ không bỏ mặc a? Vì vậy mà Tây Tư Nhĩ thân vương còn cố ý tìm Ngân Hồ Quân Đoàn trưởng Mãi Mãi Đề nói chuyện, chiếm được câu trả lời thuyết phục của Mãi Mãi Đề, bởi vậy hắn cũng không lo lắng về chiến trường phía thượng du.
Mà chủ chiến tràng có Tây Tư Nhĩ thân vương, còn có một Ma Đạo Đoàn giấu ở một nơi bí mật gần đó, tuyệt đối không thể tan tác trong vòng một ngày, cái này quả thật không thể tưởng tượng được. Về phần chiến trường phía hạ du thì hắn cũng không thèm để ý có thể chống đỡ bao lâu, hắn đã hạ lệnh quan chỉ huy Tha Tháp Khắc, vào thời điểm tất yếu có thể lựa chọn lui lại đến doanh địa mới, chỉ cần tận lực mang thuỷ quân về là được, dùng Dong Binh đổ vào miệng Ni Cổ Lạp Tư, nói gì thì nói cũng là 10 vạn người a? Cũng đủ hắn nhai cả một ngày! Bất quá hắn phải kiên trì mới nhai được!
Cuối cùng, Tây Tư Nhĩ thân vương chưa dám nói trước sẽ thắng bại gì, có điều dù cả ba chiến trường bất lợi đi nữa, có sự tiếp ứng của Ngân Hồ Quân Đoàn, hoàn toàn có thể toàn quân lui về đại doanh, dựa vào công sự phòng ngự chắc chắn ngăn cản sự truy kích của Đại Hán quân. Mà lương thực trong Tạp Tháp Nhĩ Thành có đốt hay không cũng không sao cả, bên trong vẻn vẹn chỉ có lương thực cung ứng cho 30 vạn đại quân, khẳng định không đủ trăm vạn đại quân ăn mấy ngày!
Chỉ cần Đại Hán quân không thể qua sông thì không thể có được tiếp tế tiếp viện, đoạn sông Lưu Hoa Hà này rộng đến mấy trăm thước, chiến hạm không thể so với thuyền hàng, đó là máy móc chiến đấu, thu thập thuyền hàng vận chuyển quả thực rất đơn giản! Cho dù có linh tinh vài chiếc chui lọt cũng không thể cam đoan cho trăm vạn đại quân ăn a? Chỉ cần Đại Hán quân mệt, dưới cái đói dồn dập làm mỏi mệt không chịu nổi, cao nhất là một tháng sẽ bất chiến tự loạn. Tây Tư Nhĩ thân vương là người thắng.
Lui thêm một bước nữa, cho dù Khố Cập A Á gia tộc không phản bội thì hắn cũng không có tổn thất gì a? Cố thủ đại doanh là được thôi. Dưới địa thế như vậy, tâọ kết nhiều bộ đội Tạp Đặc như vậy còn có thể bị Đại Hán quân ít hơn bọn hắn vây khốn sao? Cái này quả thực là chuyện tiếu lâm!
Xuất phát từ vạn toàn lo lắng như vậy, Tây Tư Nhĩ thân vương mới hạ quyết tâm cuối cùng! Ở đây cái làm hắn bất đắc dĩ nhất là Ngân Hồ Quân Đoàn, theo phong cách chiến đấu của bọn hắn hiển nhiên là thích hợp làm đội dự bị nhất, tốc độ nhanh, có thể nhanh chóng tiếp ứng khắp nơi. Nhưng mà Tây Tư Nhĩ thân vương có quỷ trong lòng nên không dám giao vị trí trọng yếu như vậy cho bọn hắn, sợ bọn hắn phản loạn thì ngay cả hang ổ mình cũng không còn.
Nhưng mà tưởng tượng lại, nếu phái bọn họ đi thay bộ đội ở hai cánh, như vậy Ngân Hồ quân phản loạn xong có thể trực tiếp bằng ưu thế tốc độ mà chặt đứt đường hồi danh của trung quân, sau đó phối hợp Đại Hán quân vây quanh mình thì lúc đó dù hết thảy đều thuận lợi đi nữa, mình cũng xong đời a?
Cho nên, dưới sự bất đắc dĩ, hắn cũng chỉ có thể sắp xếp để Ngân Hồ thủ ở đại doanh kiêm thêm đội dự bị. Bất quá, vì phòng ngừa ngoài ý muốn, hắn vẫn tập trung lương thảo, vật tư trọng yếu vào chủ doanh, sau đó để lại tất cả bộ đội có thể sử dụng chừng mấy vạn trông coi. Bây giờ hắn có điểm hối hận để cho 5 vạn người kia đi đưa người bệnh, nếu không bộ đội trong tay hắn cũng không căng thẳng đến mức như vậy a!
Vào một buổi sáng, trời còn tờ mờ sáng, trên Tiên Hoa Bình Nguyên xuất hiện vô số thân ảnh. Thanh Long Thiết Kỵ chậm rãi đi ra cửa thành Tạp Tháp Nhĩ Thành, vô số chiến mã đạp lên mặt đất, ngay cả mặt đất đều hơi hơi rung động. Cùng lúc đó, trên tường thành buông xuống vô số thang dây, rậm rạp chiến sĩ bắt đầu theo dây dừng đi xuống. Không có cách nào khác, người nhiều lắm, chỉ riêng cửa thành thì tập kết đến trời tối cũng không xong, làm sao lên chiến trường đây? Cho nên kỵ binh đi cửa thành, bộ binh cũng chỉ có thể đi từ tường thành.
Mặt khác, hai bên mặt sông Tạp Tháp Nhĩ Thành xuất hiện vô số con thuyền lớn nhỏ, ở trên có Thanh Long chiến sĩ không ngừng lên bờ, có lẽ lúc ở trên thuyền bọn họ đã ăn điểm tâm rồi, rời thuyền xong, dưới sự chỉ huy của quan chỉ huy đều lên ngựa tập kết, sau đó đi đến chiến trường, hết thảy đều ngay ngắn có trật tự, không có bất cứ ai lớn tiếng cả. Từ đây có thể cho thấy sự rèn luyện quân sự hằng ngày của họ, rất rõ ràng, bọn họ đều là binh lính tốt nhất!
Chuyện tương tự như vậy còn trình diễn thượng hạ du của Lưu Hoa Hà, cách thành 50 dặm. Vô số con thuyền hàng đang khẩn trương bận rộn vận chuyển binh lính, vận chuyển mấy chục vạn người, thật sự không phải chuyện dễ dàng gì. Cũng may chuẩn bị đầy đủ, hơn nữa đất đổ bộ cũng đủ rộng, bờ sông dài mấy chục dặm, nếu không thật sự rất khó vận chuyển.
Bên phía Tạp Đặc cũng vậy, cơ hồ cùng một lúc, doanh địa dài cả trăm dặm trào ra vô số chiến sĩ, đi về phía chiến trường. Trước khi Tây Tư Nhĩ thân vương đi còn cố ý dặn dò bộ đội lưu thủ đại doanh nhất định phải bảo vệ tốt đại doanh, bảo vệ tốt lương thực! Bởi chiến trường cách nhau quá xa, truyền tin tức phải đến cả một giờ, Tây Tư Nhĩ thân vương căn bản không thể chỉ huy toàn bộ được. Bởi vậy những chiến trường phụ cũng chỉ có thể giao cho Nhị vương tử và quan chỉ huy Thiết Bích Quân Đoàn, cũng là tổng chỉ huy chiến trường phía hạ du - Tha Tháp Khắc tùy cơ xử trí! Nhị vương tử là một bao cỏ, bởi vậy quyền chỉ huy bộ đội thực tế đều là phó thủ của hắn - Tạp Đặc Cận Vệ Quân Phó thống lĩnh Đốc Vưu Lặc!
Đến tầm 7 giờ sáng, tiên quân hai phe cũng đến nơi, bắt đầu giằng co cách nhau mấy trăm thước. Lúc này kỳ thật là một cơ hội đánh bất ngờ tuyệt hảo của Tây Tư Nhĩ thân vương bởi bộ đội Tạp Đặc ở phía đông, bộ đội Đại Hán ở phía tây, mặt trời buổi sáng dâng lên vừa lúc nằm sau lưng binh lính Tạp Đặc mà bắn vào mắt Thanh Long quân, làm cho Thanh Long binh lính đều phải híp mắt lại. Chiến đấu dưới tình huống như vậy hiển nhiên là Tạp Đặc đã chiếm hết tiện nghi rồi!
Nhưng mà Tây Tư Nhĩ thân vương lo lắng Thanh Long quân bây giờ còn chưa hoàn toàn đi ra khỏi Tạp Tháp Nhĩ Thành, một khi đánh bất ngờ thực có thể bức bách Thanh Long quân lui về trong thành, cho nên bỏ qua một cái cơ hội mê người này! Về phần hai chiến trường khác cũng có cố kỵ trong lòng, đều không lập tức động thủ. Chủ yếu là vì sau khi hẹn chiến, trên chiến trường vẫn có người của hai bên luân phiên tuần tra, đây là vì phòng ngừa đối phương tiến vào chiến trường mai phục rước, cho nên cơ hồ là mọi người cùng tiến vào chiến trường. Dưới tình huống nhân số xấp xỉ, tố chất bộ đội Tạp Đặc hơi thấp, khi đã không có ưu thế về nhân số thì hiển nhiên có tiện nghi cũng không dám lấy!
Chiênns trường hai bên đều cách Lưu Hoa Hà hơn 20 dặm, ước chừng là vị trí trung gian giữa hai bên để làm công bình, bởi vì bộ đội thật sự là nhiều lắm nên mãi đến hơn 10 giờ mới tính là tập kết xong. Dù phụ thân vội đánh giặc nhưng cũng biết bây giờ ánh mắt trời chói chang như vậy, bất lợi cho tiến công nên cũng đành phải chờ đợi, tiếp tục điều chỉnh bộ hạ!
Thanh Long Quân Đoàn ở chủ chiến trường, dưới sự xuất lĩnh của phụ thân và 1 vạn trọng giáp thân vệ uy phong lẫm lẫm đứng ở tuyến đầu, sau lưng hắn là 8 vạn khinh kỵ binh chia làm hai bên, sau nữa là 10 vạn bộ binh. Hai cánh phân biệt là 4 vạn trọng giáp kỵ binh và 4 vạn khinh kỵ binh. Những bộ đội này triển khai đội hình ra tầm 10 dặm, dài cũng cỡ 10 dặm, thực hiển nhiên đây là một trận hình toàn bộ công kích!
Vô luận là thuẫn bài binh, cung tiễn binh, trường thương binh hay khinh kỵ binh, trọng giáp kỵ binh của Thanh Long Quân Đoàn đều khôi minh giáp lượng, khí vũ hiên ngang, sĩ khí cực cao. Quân trang trên người họ toàn bộ một màu xanh lá, chiến giáp bọc ngoài, đội hình chỉnh tề, hiện ra một cỗ khí thế sắc bén vô cùng, không hổ là tinh binh bách chiến!
So sánh hai bên, Hổ Hoàng quân của Tây Tư Nhĩ thân vương thoáng kém hơn một chút, bởi bọn họ tổ kiến không lâu, thời gian huấn luyện cũng ngắn nên trên trận hình phải kém hơn một ít, tuy rằng không hiện ra rõ ràng nhưng so với Thanh Long quân thì rõ ràng kém một cái cấp bậc. Hơn nữa áo giáp vũ khí cũng kém hơn một chút so với Thanh Long quân phía đối diện. Không chỉ số lượng trọng giáp kỵ binh ít hơn, ngay cả chiến giáp quan quân cũng không bằng.
Không nói đến Long Lân Giáp kim quang lòe lòe cực kỳ chói mắt của phụ thân, bốn Sư đoàn trưởng lại một thân chiến giáp cấp Nguyên soái, tạo hình kiêu ngạo ương ngạnh, hơn nữa một thân vũ khí được khảm vài viên bảo thạch làm cho bọn họ nổi bật trong dòng người như nước. Nhìn kỹ trong trận thế của kỵ binh Đại Hán, các loại áo giáp chất lượng tốt, tạo hình đa dạng rất nhiều, vầng sáng ma pháp lúc ẩn lúc hiện, phương diện này thì chiến giáp cấp Vạn phu trưởng được phụ ma tuyệt đối hơn ngàn, làm cho quan quân Tạp Đặc ngẩn người một hồi. So sánh hai bên, quan quân của Tạp Đặc quả thật giống rách nát a!
Tây Tư Nhĩ thân vương đang ở trên một đài cao cách chiến tuyến mười dặm về phía sau, nhìn Thanh Long Quân Đoàn khoe mẽ, trong lòng tức giận vô cùng! Đây đều là chiến giáp cướp đoạt của Tạp Đặc a, bây giờ trái lại bị địch nhân mặc vào, trong lòng thật sự khó chịu. Bất quá, tức giận thì tức giận, hắn làm được gì bây giờ? Đành phải nuốt giận, muốn hung hăng thu thập những kẻ xâm lược đáng giận này!
Trận hình Tây Tư Nhĩ thân vương bày ra rất kỳ quái, bộ binh phía trước, kỵ binh hai cánh ở giữa, bộ binh phía sau, mà ngay chính diện đối đầu với chủ lực của phụ thân đều là bộ binh, tầng tầng thuẫn bài binh, che dấu trường thương binh ở phía sau, phía sau trường thương binh là cung tiễn binh, lại đến tấm chắn, trường thương, cung tiễn. Cứ như vậy trải dài đến đài cao của Tây Tư Nhĩ thân vương. Phía sau Tây Tư Nhĩ thân vương là 5000 thân vệ trọng giáp kỵ binh và 5 vạn khinh kỵ binh tinh nhuệ nhất của hắn. Hai bên đều có 1 vạn trọng giáp kỵ binh và rất nhiều khinh kỵ binh áp trận!
Hắn hiển nhiên biết cứng rắn kháng đỡ chỉ có đường chết mà thôi, vì vậy tính toán phòng thủ phản kích, trước tiên dựa vào bộ binh tiêu hao thể lực, số lượng kỵ binh Đại Hán, sau đó dùng kỵ binh còn đầy đủ sức mạnh khởi xướng phản xung phong. Nhưng mà, như vậy thì bộ binh của hắn phải thương vong thảm trọng. Hơn nữa, một khi bộ binh chịu không nổi áp lực thương vong quá lớn mà tan tác thì kế hoạch của hắn toàn bộ đi tong. Bất quá, nếu Tây Tư Nhĩ thân vương có gan bày trận như vậy, xem ra hắn rất có tin tưởng với bộ hạ của mình!
Rốt cục thời gian cũng không sai biệt lắm, ánh dương quang đã không còn bắn thẳng vào ánh mắt Thanh Long quân, đã không có nhân tố bất lợi này, phụ thân đã sớm kiềm chế không được dục vọng chiến đấu rốt cục phát động tổng tiến công.
"Làm cho đám nhãi ranh Tạp Đặc biết sự lợi hại của chúng ta! Toàn quân đột kích!" Âm thanh như động đất của phụ thân trải qua sự tăng phúc của đấu khí, cơ hồ truyền lại toàn chiến trường. Khi nói chuyện, hắn đã sớm thêm Quang Minh Lễ Tán vào cho bộ hạ của mình, sau đó lao về phía đại quân Tạp Đặc!
"Sát!" Mấy chục vạn người cơ hồ không hẹn mà cùng gào thét với hắn!
Lập tức, dưới sự dẫn dắt của phụ thân, một đạo nước lũ sắt thép đen bóng, lấy khí thế trước nay chưa từng có, đón đầu vũ tiễn dày đặc trên đầu, mãnh liệt ập về phía trận địa Tạp Đặc! Khoảng cách mấy trăm thước dưới vó ngựa thì chỉ trong chốc lát đã bị thu hẹp, mặc dù dưới vũ tiễn dày đặc của Tạp Đặc, có không ít chiến mã xui xẻo bị bắn trúng yếu hại mà chết, bọn họ lập tức bị nước lũ phía sau cắn nuốt, nhưng mà Thanh Long Quân Đoàn lại không có một tia do dự, la lên giết tới! Nghênh diện đầu tiên là tấm chắn của thuẫn bài binh Hổ Hoàng Quân Đoàn và trường thương đằng sau tấm chắn. Lúc này chính là thời khắc mấu chốt biểu hiện tố chất quân đội.
Cái gì gọi là tinh nhuệ? Nhìn là biết, kỵ binh Thanh Long quân, dưới tốc độ cao, ngồi trên chiến mã vẫn rất chính xác dùng kỵ thương đẩy trường thương đâm về phía trước ngực chiến mã ra, sau đó thúc dục tọa kỵ nhảy một cú vọt xinh đẹp, làm cho móng ngựa hung hăng dẫm nát tấm chắn, lực lượng thật lớn trực tiếp làm tấm chắn và cả binh lính phía sau ép ngã xuống đất. Sau đó, chiến mã tiếp tục đạp tấm chắn lao tới, lúc này kỵ sĩ vừa lúc có thể điều chỉnh tư thái, thuận thế đâm chết trường thương binh phía sau tấm chắn, cổ tay run lên, đẩy thi thể ra ngoài, tiếp tục giết về phía trước! Về phần binh lính nằm dưới tấm chắn lập tức bị chiến mã tươi sống dẫm chết, không cần để ý đến hắn!
Một loạt động yêu cầu cao độ như vậy, cho dù là thân vệ của phụ thân cũng không phải ai cũng hoàn thành được, bất quá, tuy những người khác thúc giục nhảy vọt lên không được, nhưng đẩy ra trường thương của đối thủ là được, bất quá sau đó bọn họ chỉ có thể dựa vào ngực chiến mã hung hăng va chạm với tấm chắn. Tuy rằng cũng có thể chàng ngã thuẫn bài binh, nhưng mà thương tổn với chiến mã cũng rất lớn, hơn nữa ít nhiều còn ảnh hưởng đến tốc độ của chiến mã! Sự tình sau đó đều y như vậy, tiếp tục đẩy tổ hợp tấm chắn trường thương ra, giết đến trước mặt cung tiễn binh.
Dưới biểu hiện vĩ đại của Thanh Long Thiết Kỵ, thế công vòng thứ nhất, Thanh Long quân dễ dàng phá tan đạo phòng tuyến thứ nhất của Hổ Hoàng Quân Đoàn, cũng dựa vào kỹ xảo chiến đấu trác tuyệt và vũ khí sắc bén, đặc biệt đám có ma pháp chiến giáp chất lượng tốt kia biểu hiện càng nổi bật, cơ bản mặc kệ với thương, tiễn trút xuống như mưa của bộ đội Tạp Đặc, rất ít có động tác đón đỡ hay né tránh, chỉ vùi đầu vào chém giết, rõ ràng là khi dễ vũ khí người ta kém, thật sự rất đáng giận!
Thấy một màn như vậy, Tây Tư Nhĩ thân vương không khỏi khổ sở trong lòng, nếu Hổ Hoàng quân một tay mình bồi dưỡng còn đó, tuyệt đối sẽ không như vậy, cho dù vẫn ngăn không được nhưng tuyệt đối sẽ làm Thanh Long quân trả giá lớn hơn. Đáng tiếc trên thế giới không có thuốc hối hận a? Bất quá, hắn cũng không quá lo lắng, tổn thất phía trước là tình huống hắn đã sớm đoán được, Tây Tư Nhĩ thân vương âm thầm cười lạnh, đến đây, đến nhanh đi, không đến đây sao chịu chết được?
Tác giả :
Tả Tự Bản