Trương Tam Phong Dị Giới Du
Chương 280: Các xuất kỳ mưu
Bần đạo và Tây Tư Nhĩ thân vương vừa hẹn xong, hôm sau hắn lại phái người đến thông tri, bảo để tỏ vẻ chính thức, hơn nữa không ảnh hưởng đến sự phát huy của cao thủ hai bên, hắn phải tu bổ một cái sàn đấu thích hợp, đồng thời còn muốn dựng mấy cái đài xem chiến nữa nên chậm trễ lại vài ngày mới có thể tiến hành quyết đấu.
Gớm! Người này cũng thật đủ dối trá, rõ ràng không có cao thủ, phải mất thời gian đi mời, lại cố tình đi lấy cái cớ như vậy, khinh bỉ hắn! Bất quá, bần đạo cũng không thể yên tâm về người kia, vì vậy yêu cầu phái người giám sát phòng ngừa có kẻ gây rối! Bần đạo còn muốn vẽ ra một khối khu vực chuyên môn, ngoài người hai bên ra không kẻ nào được ra vào nữa, ngay cả đứng gần cũng không được, từ nhân viên hai phe cùng giám sát.
Tây Tư Nhĩ thân vương đương nhiên sẽ không cự tuyệt, cuối cùng chúng ta tuyển một mảnh đất trống trải đằng kia làm trung tâm, phạm vi mười dặm chung quanh làm vùng cấm, ngoài người quy định của hai bên ra không ai được đi vào. Tạp Đặc ra người phụ trách tu kiến, chúng ta ra người phụ trách giám sát.
Tây Tư Nhĩ thân vương giảo hoạt còn muốn mượn cơ hội này đòi một đống tài liệu xây dựng từ phía ta, tỷ như đá, gỗ vân vân. Trên đại thảo nguyên bạt ngàn, ngay cả một tấm rừng nhỏ cũng không có, nếu không sao bọn họ phải dùng đất làm tường? Nhưng mà bị ta cự tuyết! Mấy thứ này nói là tài liệu kiến trúc không bằng nói là chiến tranh vật tư đi a? Gỗ có thể tước thành vũ khí công thành, tảng đá lại là đạn của xe bắn đá, cho để bọn hắn dùng đập lại ta? Bần đạo có ngu ngốc như vậy sao?
Buồn cười chính là Tây Tư Nhĩ thân vương khi gặp lại chúng ta còn làm bộ tức giận nói: "Quyết đấu là tất cả mọi người đồng ý, nhưng vì sao chúng ta lại ra người, còn phải ra thêm vật nữa? Chẳng lẽ các ngươi không thể cung cấp gỗ và tảng đá sao?"
"Quả thật không thể!" Bần đạo tiếu a a nói!
"Nếu không thì đừng trách ta đơn phương xé bỏ hiệp nghị, đây đều là sự keo kiệt của ngươi bức ta!" Tây Tư Nhĩ thân vương hung tợn nói: "Đến lúc ta công thành thì đừng nói ta không để ý đến tình huynh đệ đấy!"
"Ha hả! Chúng ta không trách ngài, nếu ngài phải công thành thì ta về chuẩn bị trước đây, cáo từ!" Bần đạo nín cười như muốn quay đi!
"Quay lại! Tiểu quỷ chết tiệt!" Tây Tư Nhĩ thân vương hổn hển cả giận nói: "Nếu không xem ở mặt mũi của phụ thân ngươi, ta nhất định phải phân cao thấp với ngươi! Bây giờ ta đáp ứng ngươi toàn bộ từ ta ra, nhưng các ngươi phải trả tiền! Trả một nửa tiền!"
"Nhưng chúng ta lại không có tiền nha?" Bần đạo kêu khổ nói: "Ai không biết Thanh Long Quân Đoàn của chúng ta là bộ đội nghèo nhất trên đại lục, ngày trước ngay cả cơm cũng không đủ mà ăn nữa kìa ~~"
"Câm miệng!" Tây Tư Nhĩ thân vương tức giận đến thần tình đỏ bừng, "Con mẹ nó các ngươi mà nghèo? Nhìn vương bát đản sau lưng ngươi mặc cái gì kìa?" Hắn chỉ vào hai cái sư đoàn trưởng đi theo ta mà rống giận!
Hai tên khốn kia đều mặc ma pháp áo giáp Nguyên soái cấp. Lần này toàn bộ trăm vạn đại quân Tạp Đặc cũng vẻn vẹn chỉ có Tây Tư Nhĩ thân vương và Nhị vương tử mới có hai kiện. Mà vẻn vẹn chỉ là người đứng sau lưng ta đã mặc nó rồi. Hơn nữa đám quan quân sau lưng ta đều mặc áo giáp vượt cấp, một đám nhìn như nhà giàu mới nổi vậy, chẳng trách khi ta khóc than người ta lại thực sinh khí nha! Trước tiên ta phải ngăn lại đám thủ hạ sắp phát hỏa, sau đó mới không chút hoang mang giải thích! Hiện tại cũng không phải là lúc động thủ.
"Ai! Ngài không biết à?" Bần đạo lại cười khổ nói: "Đến bây giờ thì ta đành nói thật vậy, áo giáp của bọn họ đều là mượn tới, theo tất cả các quân đoàn mượn đến góp cho đủ số, nếu không sao có thể mặt vượt cấp hết đây? Với lại không phải là đến gặp mặt với ngài sao, ta cũng không thể để bọn hắn ăn mặc như ăn xin được a? Vậy thì không tôn trọng ngài đến cỡ nào đây? Cho nên, ngài vạn lần đừng nghĩ rằng chúng ta có tiền nha!"
"Ngươi!" Tây Tư Nhĩ thân vương biết rõ ta đang trừng mắt nói dối, nhưng lại không làm gì được ta! Giận dữ nói: "Ngươi quả nhiên là vắt chày ra nước!"
"Ta không phải là gà, trên người không có lông thì ngươi vặt cái gì?" Bần đạo ủy khuất nói!
"Ai!" Tây Tư Nhĩ thân vương cưỡng chế thở dài một hơi: "Được rồi, xem ở mặt mũi phụ thân ngươi, tất cả đều từ chúng ta gánh! Bất quá đây là ta hy vọng không làm tổn thương hòa khí giữa huynh đệ mà thôi, ngươi đừng tưởng rằng ta sợ ngươi!"
" Đương nhiên đương nhiên! Ngài là Huy Hoàng Hổ Vương a? Phải sợ thì chúng ta sợ ngài mới là đúng chứ!" Bần đạo buồn cười nói! Bị đánh sưng mặt còn phải tự xưng mập mạp, thật sự là tự tìm khổ mà.
Sau đó, Tây Tư Nhĩ thân vương nổi giận đùng đùng trở về, hắn hoàn toàn rơi xuống hạ phong khi giao phong với hậu bối của mình, có thể tưởng tượng ra tâm tình hắn buồn bực cỡ nào! Không có biện pháp, ai bảo hắn chột dạ chi?
Khi kiến thiết cái gọi là "sàn đấu" kia, chúng ta cũng không quên ám đấu mấy lần. Đầu tiên là người ta phái đi giám sát "ngoài ý muốn" bị một cái cây gỗ rơi xuống đập vỡ đầu mà chết, nhưng mà ta lại tìm thấy một cục sưng trên đầu của tên đáng thương kia, rõ ràng là bị người đánh hôn mê xong mới phát sinh "ngoài ý muốn".
Vì thế, ngày hôm sau, liên tục xảy ra ba lần "ngoài ý muốn", nhân viên xây dựng của Tạp Đặc không phải té vào một cái hố sâu chưa đến nửa thước mà chết thì cũng bị một cây gỗ đập lên đầu chết. Khoa trương nhất là đốc công của bọn hắn là "ngủ" mà chết! Trên người không có vết thương gì, cứ như vậy mà chết.
Trong mấy ngày ngắn ngủi sau đó, ngoài ý muốn liên tục xuất hiện, ta hạ quyết tâm phái ra cận vệ Hoàng Kim Chiến Sĩ của ta, một lần 30 cái mới chậm rãi ngừng thương vong của bên ta lại, nhưng mà ngay trong ngày cuối cùng lại ăn thiệt thòi, một cái tiểu đội 10 người có 7 Hoàng Kim Chiến Sĩ bị đánh thành trọng thương, còn có 3 cái chết trận, sự tình diễn ra không đến 30 giây. Mẹ nó, Tây Tư Nhĩ thân vương đồ bỏ đi này, xem ra hắn xuất tướng ít ra cũng là cao thủ cấp bậc phụ thân kia, còn không chỉ là một! Có cần phải dùng Kiếm Thánh ám sát sao? Người này thực là nhân phẩm không ra gì, làm ta tức giận nhất là bọn họ động thủ ngay ngày cuối cùng, ngay cả cơ hội trả đũa cũng không có! Tức chết bần đạo!
Cuối cùng sau 7 ngày, cái sàn đấu đơn giản đến cực điểm này cũng hoàn thành, hai bên đều thở dài nhẹ nhõm một hơi. Mới có 7 ngày a, phía ta đã có hơn trăm người chết vì ngoài ý muốn, 7 trọng thương. Tạp Đặc thì hơn 300, không có thương tổn! Sàn đấu này quả thật là dụng mạng người đập vào!
Ngoài việc này, ta còn bắt đầu nghĩ biện pháp để phụ thân phát huy một thân Quang Minh Hệ ma lực. Có nhiều ma lực như vậy mà không sử dụng thì quả thật quá lãng phí. Nhưng mà đầu óc phụ thân quả thật rất đặc thù, ta dạy hắn phương pháp vận dụng đấu khí hay một ít tiểu kĩ xảo trong chiến đấu, vô luận phức tạp đến đâu cũng một lúc là hiểu thấu ngay, hoàn toàn xứng với danh hiệu tuyệt thế thiên tài của hắn. Đến lúc nói đến vận dụng ma pháp thì đầu hắn như cục đá vậy, hoàn toàn là một tên ngu ngốc. Dạy kiểu gì cũng không học được, 7 ngày mà ngay cả trị liệu thuật đơn giản nhất cũng không học được, hơn nữa không có một tia tiến bộ. Ta thiếu chút nữa xỉu chết!
Tức giận đến nỗi ta không có cách nào cả, thời gian đó ta huấn luyện Cái Thứ chắc cũng làm nó biết chữ a? Rơi vào đường cung, ta chỉ có thể lâm thời soạn ra một cái pháp thuật đơn giản nhất để hắn luyện tâm. May mà chỉ cần có ma lực, có thể điều động thì ta có thể sáng tạo ra một pháp thuật cho hắn học.
Còn có chuyện của Thiết Giáp Thú nữa, kỳ thật ta đã sớm biết nó muốn làm gì rồi, ma thú có xác ngoài cứng rắn như nó, nếu tiến hóa thì ngoại trừ lột da ra không còn đường nào khác nên đây chỉ là hiện tượng bình thường mà thôi. Dù sao Hỏa Linh Đan là dược vật có thể làm Long Tộc cũng có thể tiến bộ thật lớn cơ mà, Thiết Giáp Thú chỉ là một cái bát cấp ma thú, ăn vào không thăng cấp mới là lạ. Có điều lúc đó ta đang tức chuyện hắn chém một cái bay mất trăm vạn nên để trừng trị hắn, làm hắn vội quýnh lên nên ta không nói cho hắn biết.
Bây giờ đại chiến đã cận kề, ta cũng không muốn làm tâm tình hắn bị ảnh hưởng nên nói thật cho hắn nghe! Thiết Giáp Thú tiến hóa cũng không phải trong chốc lát là xong, hơn nữa cho dù là lột da thành công thì lớp da mới của nó sẽ thực mềm mại, căn bản không thể ra trận được. Cho nên trận quyết đấu lần này không thể dùng đến nó. Mà một khi Thiết Giáp Thú tiến hóa thất bại thì nó nhất định phải chết! Bất quá, hậu quả này ta vẫn không nói cho phụ thân biết. Ai, sợ hắn chịu kích thích, ảnh hưởng thực lực!
Trong mấy ngày này ta cũng không quên điều động binh mã, Mân Nhi đã vội vã từ trong lãnh địa chạy đến đây, gặp mặt ta, được lệnh tùy cơ hành động của ta xong lại vội vã rời đi. Ai, nói đến nhóm mỹ nữ bên cạnh ta thì sự trợ giúp của nàng lớn nhất, hơn nữa cũng là mệt nhất, vội nhất, lại không cầu hồi báo! Ta thật sự rất có lỗi với người ta nha, về sau phải tìm một phương thức nào đó bù lại cho nàng thôi!
Mặt khác là Khắc Lý đã đến, bất quá, đối với việc ta gọi hắn đến vẫn rầu rĩ không vui bởi thực nghiệm của hắn đã tiến vào giai đoạn mấu chốt nhất. Mãi đến khi biết trong đối thủ có một Đại Ma Đạo Sư Thác Khắc Đàn thì mới hóa buồn thành vui: "Điện Hệ? Thật sự rất hiếm thấy, càng hiếm thấy hơn nữa là đã trở thành Đại Ma Đạo Sư? Ta nhất định sẽ hảo hảo đánh với hắn một trận!"
Trong đám Pháp Sư, Điện Hệ và Băng Hệ rất hiếm thấy, đại khái một ngàn không được một, nhưng mà xuất hiện người nào là lợi hại người đó, những ai có thiên phú thật tốt mới có thể trở thành Pháp Sư của hai hệ này. Mà Pháp Sư Hắc Ám Hệ cũng là lông phượng sừng lân, đại khái một trăm năm mới có một hai cái, hơn nữa cơ hồ mỗi người đều là tuyệt đỉnh cao thủ! Cho nên Khắc Lý rất hưng phấn khi gặp được một đối thủ như vậy!
Ngoài mấy cái này ra, ta cũng không quên bốn phía tuyên dương chuyện này, hận không thể để cho toàn đại lục đều biết, ít nhất mấy ngày nay thám tử của ta đã rải ra khắp Tạp Đặc quốc và khu chiếm lĩnh rồi. Nói Tây Tư Nhĩ thân vương đã thừa nhận sự chiếm lĩnh của Đại Hán với 13 hành tỉnh phía tây Tạp Đặc, không truy cứu nữa, vẻn vẹn muốn trấn giữ phần còn lại thôi, bây giờ long trọng cử hành cao thủ quyết đấu, lấy kết quả quyết đấu để quyết định quyền sở hữu của Tạp Tháp Nhĩ đông thành.
Lập tức dân tâm của khu chiếm lĩnh dần ổn định lại, người gây sự cơ hồ tuyệt tích! Tạp Đặc không cần bọn họ, bọn họ còn ầm ĩ làm gì? Mà trong Tạp Đặc lại một mảnh âm thanh lên án, các đại quý tộc cơ hồ muốn tăng Tây Tư Nhĩ thân vương lên độ cao bán nước! Ai bảo Tây Tư Nhĩ thân vương chém đống quan quân cơ hồ đều là đệ tử nhà bọn hắn làm chi? Cũng may uy vọng trong dân gian của Tây Tư Nhĩ thân vương vẫn còn rất cao, quốc vương nhiều ít cũng biết một ít tiếng gió nên hắn mới tạm thời không có chuyện gì. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Sau đó bần đạo lại rải ra thêm một cái tin tức nữa, trên tiền tuyến, Tây Tư Nhĩ thân vương đánh một trận bại hoàn toàn, lại đi nói là mình thắng, rõ ràng thương vong của hắn gấp 3 lần người ta, còn chết một Kiếm Thánh được mời đến, thậm chí lão sư của hắn cũng bị người ta đánh đến phế đi, bây giờ còn nằm trên giường không thể dậy nôi, cái này có thể xem như thắng lợi sao? Vì vậy tội danh của Tây Tư Nhĩ thân vương lại thêm một cái báo láo quân công. Cái này là chứng cứ phạm tội vô cùng xác thực, dù sao chuyện Hỏa Chi Kiếm Thánh Liệt Viêm Nộ Kích Lam Khắc Tư chết trận đã ồn ào huyên náo lâu rồi, làm sao có thể lừa người đây? Mặc dù ở trên mặt quân sự, làm như vậy, nói như vậy đều là cử chỉ sáng suốt không có gì đáng trách, nhưng mà dân chúng người ta lại không hiểu a? Bị ta khoa trương tuyên dương làm ngay cả dân chúng của Tạp Đặc cũng bắt đầu phẫn nộ.
Ta đương nhiên không buông tha cho Ngân Hồ Quân Đoàn. Ta sai người tung tin bịa đặt, nói Ngân Hồ Quân Đoàn thấy chết mà không cứu, làm cho đệ nhất quân đoàn của Tạp Đặc bị diệt hoàn toàn mà Tây Tư Nhĩ thân vương không chỉ không trách cứ Ngân Hồ Quân Đoàn, ngược lại còn vì che dấu chân tướng, vô cớ sát hại tất cả quan quân từ bách phu trưởng trở lên của đệ nhất quân đoàn, đây là rõ ràng trắng trợn phản bội Tạp Đặc.
Bởi trong lời đồn của bần đạo có xen lẫn thật giả, mà sự thật đều dễ tra xét cả, dù sao đã chết nhiều quan quân như vậy, muốn che dấu cũng không được. Nhưng mà lời nói dối lại không thể chứng minh, bởi sự thật ngay cả Tây Tư Nhĩ thân vương cũng không dám công bố, hắn cũng không thể nói Tạp Đặc đệ nhất sư đoàn đồ sát hơn 5000 dân du mục trên thảo nguyên? Tin tức khi đó đều bị phong tỏa, nếu để dân chúng các bộ tộc thảo nguyên biết thì làm sao đây? Nói vậy, sợ là các bộ lạc cũng tạo phản luôn mất! Nói sau, Tạp Đặc Cận Vệ Quân dính vào gièm pha như vậy, che lấp còn không kịp, làm gì có chuyện nơi nơi tuyên dương? Tây Tư Nhĩ thân vương đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt! Tội danh này cũng không nhẹ, nhưng nhiều ít còn có chút ảnh hưởng nên dân chúng Tạp Đặc cũng không sỉ nhục gì, chỉ là bắt đầu tỏ vẽ bất mãn với Tây Tư Nhĩ thân vương thôi!
Cạc cạc! Chỉ cần vừa nghĩ đến bộ dáng sứt đầu mẻ trán lúc này của Tây Tư Nhĩ thân vương thôi thì bần đạo đã cao hứng vô cùng rồi! Thiệt thòi khi xây sàn đấu lần này đã bị ta đòi lại toàn bộ, hơn nữa còn có thừa nữa! Cạc cạc, thống khoái a!
Cuối cùng bần đạo cũng không quên chính sự, tuy đại bộ phận Ám Dạ Bộ Đội đã trở về, nhưng đội trưởng Phác Lý Tạp Sĩ còn dẫn theo vài cái nhất lưu cao thủ của Ám Dạ Tinh Linh trong tộc ở bên cạnh đợi lệnh này. Dưới sự sai khiến của ta, bọn họ trà trộn vào đại doanh Tạp Đặc, bắt sống một vài tên lính, đụng đến không ít tin tức!
Đầu tiên là xác định phán đoán của ta, trong quân doanh Tạp Đặc nơi nơi đều là là ma pháp cảnh báo kết giới, bọn họ tiềm hành mấy lần vào đều bị lọt vào mai phục của người ta. Nếu không phải ta đã cảnh báo trước để bọn họ chuẩn bị tốt việc chạy trốn thì chắc đã ở lại vĩnh viễn rồi. Bất quá, cho dù như vậy bọn họ vẫn giúp ta lấy được một ít tin tức phi thường hữu dụng từ đầu lưỡi của lính gác.
Đại doanh Tạp Đặc phân làm ba bộ phận, ở giữa là Hổ Hoàng Quân Đoàn, tách rời hai quân đoàn khác ra, chắc là sợ Ngân Hồ Quân Đoàn và Tạp Đặc Cận Vệ Quân gây chuyện với nhau. Hơn nữa, bần đạo còn biết không khí trong quân Tạp Đặc cũng không phải tốt lắm, sĩ khí quân sĩ cũng bị ảnh hưởng bởi lời đồn của ta.
Hơn nữa, quan hệ của Ngân Hồ Quân Đoàn và Tạp Đặc Cận Vệ Quân cũng không xong đến cực điểm, bên phía Ngân Hồ Quân Đoàn là tức giận tộc nhân bị giết, tin tức này tuy đã bị hạ lệnh phong tỏa, nhưng ta làm trò trước mặt hơn 10 vạn người hô to lên, đã sớm truyền khắp toàn bộ quân đoàn. Bên phía Tạp Đặc Cận Vệ Quân lại tức giận khi thấy chiến hữu bị giết, hai bên đều chướng mắt nhau, mâu thuẫn nhỏ xảy ra không ngớt, thậm chí có vài lần dùng binh khí đánh nhau, có điều là chưa có thương tổn mạng người mà thôi. Sau đó lại bị Tây Tư Nhĩ thân vương cứng rắn áp chế.
Cạc cạc! Vừa nghe thấy vậy bần đạo đã hiện lên linh cảm rồi, nguyên bản ta muốn tạo ra một cái đại âm mưu, nhưng giờ chỉ dựa vào một cái đại âm mưu để đạt tới mục đích của ta thì hình như còn hơi gượng ép. Bây giờ được tin tức này đánh tỉnh hắn, lập tức xuất hiện ám chiêu mới! Vì vậy bần đạo gọi đám Phác Lý Tạp Sĩ tới phân phó.
Tiếp theo, mấy đêm liên tục ở trạm gác bên ngoài Ngân Hồ Quân Đoàn đều có người mất tích, ban ngày phát hiện liền tỏa ra tìm, cuối cùng cách nơi đóng quân của Ngân Hồ Quân Đoàn hơn 10 dặm phát hiện thấy thi thể bọn họ, vết thương đầy mình, hiển nhiên là lúc còn sống bị ngược đãi thê thảm, cuối cùng mới bị giết. Ngân Hồ Quân Đoàn cơ hồ lập tức hoài nghi lên Tạp Đặc Cận Vệ Quân, mà người của chúng ta đương nhiên sẽ để lại một chút chứng cớ cho bọn hắn, đó là trong bàn tay của thi thể gắt gao nắm một mảnh quần áo nhỏ! Là người chết cố gắng xé xuống, hoàn toàn giống như quân phục của Tạp Đặc Cận Vệ Quân! Ngân Hồ Quân Đoàn quân đoàn trưởng Mãi Mãi Đề lập tức mang thi thể và chứng cớ, nổi giận đùng đùng tìm Tây Tư Nhĩ thân vương!
Tạp Đặc Cận Vệ Quân lớn như vậy, người có mấy chục vạn, cho dù Tây Tư Nhĩ thân vương là thần tiên cũng không thể bắt được hung thủ ngay a? Cho nên hắn đành phải an ủi, hơn nữa cam đoan mau chóng điều tra rõ chấn tướng, lại còn đặc biệt vạch ra, có lẽ là âm mưu của tên tiểu tử Long Thanh Thiên kia. Mãi Mãi Đề ngẫm lại cũng có đạo lý, nhưng vì chuyện của đệ nhất sư đoàn Tạp Đặc trước kia, Ngân Hồ Quân Đoàn và Tạp Đặc Cận Vệ Quân đã vào thế như nước với lửa nên hắn vẫn kiên trì cho rằng đám thân hữu của quân nhân bị giết trả thù là khả năng cao nhất, yêu cầu Tây Tư Nhĩ thân vương nghiêm tra!
Hắn vừa đi thì Nhị vương tử lại tìm đến vì bọn họ cũng có người bị mất tích a? Đó là đám lính bị ta bắt, Tây Tư Nhĩ thân vương lại phải trấn an, hơn nữa dùng ngữ khí cực kỳ khẳng định là Long Thanh Thiên làm, yêu cầu Nhị vương tử về sau không nên phái lính vượt ra khỏi ma pháp cảnh giới khu, như vậy sẽ không sao cả!
Nhưng mà sao bần đạo lại để Tây Tư Nhĩ thân vương như ý nguyện được? Ta cấp cho đám người Phác Lý Tạp Sĩ trang bị mới, đó là bí mật vòng cổ, mang nó vào, tuy vẫn không thể dùng tiềm hành nhưng biến mặt vẫn được. Nó có thể hoàn toàn che lại ma pháp dao động khi bọn họ biến mặt, đạt đến mục đích lừa gạt Pháp Sư. Có thứ này, đám người Phác Lý Tạp Sĩ chỉ cần cải trang một tí là có thể trà trộn vào trong đại doanh của Tạp Đặc rồi! Đáng tiếc vòng cổ này ta chỉ có vẻn vẹn 3 cái, tính cả Khắc Lý nữa mới đủ 4 cái cho bọn hắn.
Nhiệm vụ của bọn họ không phải là ám sát, bây giờ mà xúi người đi làm chuyện như vậy thì cho dù là ngu ngốc cũng biết nghi ngờ! Bần đạo chỉ bảo bọn hắn đi xúi dục người của Tạp Đặc Cận Vệ Quân mà thôi. Tạp Đặc Cận Vệ Quân trường kỳ đóng ở vương đô, vài cái vài cái tinh nhuệ nhất cơ hồ đều là con dòng cháu giống của Tạp Đặc Vương Đô chấp chưởng. Những người bị Tây Tư Nhĩ thân vương chém, ai không có bối cảnh nhất định đây? Ở trong Cận Vệ Quân lại có không biết bao nhiêu hảo bằng hữu nữa. Chỉ cần tìm ra vài tên dễ dàng xúc động, hơi chút kích động vào, lúc đó không sợ bọn họ không nội loạn! Cạc cạc! Chỉ cần bọn họ loạn lên thì chẳng phải bần đạo muốn thu thập như thế nào thì thu thập sao?
Tác giả :
Tả Tự Bản