Trùng Sinh Vợ Trước Mê Hoặc
Chương 22: Vì báo thù
Giang Thần Hi đứng dậy, mắt nhìn cô, dường như rất hài lòng với biểu hiện của cô: "Rất tốt, cô đã thông qua khảo nghiệm của tôi, cũng có chút thông minh, chẳng qua về sau đi theo tôi, những trò khôn vặt này không nên dùng với tôi, người nào phản bội tôi, tôi sẽ làm cho người đó sống còn hơn chết. Nếu cô hết bệnh ngoài da thì thứ năm tám giờ rưỡi sáng đến biệt thự Du Nhiên tìm tôi.”
Giang Thần Hi ra ngoài trước, để lại cô lẻ loi một mình.
Tuyệt Nhiên vừa rửa tay rửa mặt trong phòng xong lại nhìn bản thân mình trong gương, vừa khóc lại cười, vừa cười lại khóc. Chu Sâm, Y Khả Kiều, là các người ép tôi trở thành như vậy! Hôm nay tôi nhớ hết, sau này sẽ đòi lại gấp đôi!
Tuyệt Nhiên mặc lại quần áo, vừa ra khỏi quán rượu thì trời mưa, cô cũng không tránh mưa mà đi vào trong mưa muốn cho nước mưa này có thể rửa sạch sẽ cơ thể bẩn thỉu của cô.
Hiểu Vi cầm ô đi lại phía cô, cô ấy vẫn theo dõi cô tới đây, đợi cô bên ngoài rất lâu bất mãn hỏi:”Tại sao em lại lén đi gặp Giang Thần Hi? Em muốn được nổi tiếng sao không nói trước với chị? Chị là người quản lý của em! Lỡ như bị nhà báo thấy được thì rất phiền toái! Em buông thả như vậy em có biết không.”
Tuyệt Nhiên thật sự mệt mỏi vô cùng, dựa vào cây cột, ngửa mặt bị nước mưa làm ướt đẫm lên nhìn Hiểu Vi:”Thật xin lỗi, chị Vy.”
"Tuyệt Nhiên, chị thật sự càng ngày càng không hiểu em! Em vì muốn trở nên nổi tiếng…lại đồng ý hy sinh thân thể của mình sao? Hôm nay là Giang Thần Hi, sau này còn có người đàn ông khác! Nổi tiếng đối với em quan trọng như vậy sao?”
Tuyệt Nhiên cười lạnh: "Hiểu Vi, những lời chị nói từ trong miệng của một người quản lý không phải cảm thấy rất buồn cười sao, không phải nhiệm vụ của chị là giúp nâng đỡ người khác thành minh tinh sao? Chẳng lẽ chị không hy vọng em nổi tiếng, chị cũng được thơm lây sao?”
Hiểu Vi vừa giận vừa đồng tình:”Chị muốn, nhưng chị không muốn thấy em hi sinh bản thân như vậy! Tuyệt Nhiên, em là người của công chúng, em không thể đi sai bước, từng bước đi sai lầm có thể phá hủy em. Giang Thần Hi kia quá thâm sâu, em lựa chọn dựa vào anh ta quá nguy hiểm.”
"Bản thân em đã bị phá hủy. Em không hối hận. Em nhất định phải nổi tiếng!” Tuyệt Nhiên kiên định đi vào trong mưa.
"Có thể nói cho chị biết em vì điều gì không?” Hiểu Vi theo cô hai năm, trong mắt của cô luôn có thứ gì đó khác thường, càng thêm nặng nề, một loại muốn đạt được mục đích mà có thể hy sinh tất cả, thậm chí là tính mạng.
Cơ thể Tuyệt Nhiên khẽ nhoáng một cái, nhàn nhạt nói: "Vì báo thù!"
Mưa còn ào ào rơi xuống, để lại dấu chân của cô, cũng khiến cô hồi tưởng lại! Chỉ có sự hận thù càng ngày càng sâu đậm, giống như con rắn độc gặm nhấm lòng của cô! Tất cả những gì của Y Khả Kiều bây giờ vốn đều là của cô!
Tuyệt Nhiên ngất xỉu trong mưa.
Tỉnh lại lần nữa, là phòng truyền dịch ở bệnh viện, một người nằm trên giường bệnh truyền nước biển, toàn thân cảm thấy ngứa ngáy khó chịu.
"Đừng gãi! Không nên dùng tay gãi, nếu em không muốn gương mặt bị hủy.”
Hiểu Vi cầm thức ăn mua từ bên ngoài đi vào, dùng khăn lông đã khử trùng thấm ướt nước, sau đó lau cơ thể Tuyệt Nhiên. Một nửa mang ý trách cứ, một nửa đau lòng nói:”Em thật sự không muốn sống, lại dám uống nhiều thuốc như vậy! Sẽ không sợ gương mặt thật sự bị hỏng sao? Nếu như gương mặt của em bị hỏng thì làm sao em còn có thể tham gia vào giới giải trí.”
Tuyệt Nhiên đột nhiên nắm tay của cô, nhìn chằm chằm Hiểu Vi, khiến Hiểu Vi nhìn thấy có chút sợ hãi.
"Chị Vy, chị thật sự muốn biết tất cả chuyện của em sao?"
Giang Thần Hi ra ngoài trước, để lại cô lẻ loi một mình.
Tuyệt Nhiên vừa rửa tay rửa mặt trong phòng xong lại nhìn bản thân mình trong gương, vừa khóc lại cười, vừa cười lại khóc. Chu Sâm, Y Khả Kiều, là các người ép tôi trở thành như vậy! Hôm nay tôi nhớ hết, sau này sẽ đòi lại gấp đôi!
Tuyệt Nhiên mặc lại quần áo, vừa ra khỏi quán rượu thì trời mưa, cô cũng không tránh mưa mà đi vào trong mưa muốn cho nước mưa này có thể rửa sạch sẽ cơ thể bẩn thỉu của cô.
Hiểu Vi cầm ô đi lại phía cô, cô ấy vẫn theo dõi cô tới đây, đợi cô bên ngoài rất lâu bất mãn hỏi:”Tại sao em lại lén đi gặp Giang Thần Hi? Em muốn được nổi tiếng sao không nói trước với chị? Chị là người quản lý của em! Lỡ như bị nhà báo thấy được thì rất phiền toái! Em buông thả như vậy em có biết không.”
Tuyệt Nhiên thật sự mệt mỏi vô cùng, dựa vào cây cột, ngửa mặt bị nước mưa làm ướt đẫm lên nhìn Hiểu Vi:”Thật xin lỗi, chị Vy.”
"Tuyệt Nhiên, chị thật sự càng ngày càng không hiểu em! Em vì muốn trở nên nổi tiếng…lại đồng ý hy sinh thân thể của mình sao? Hôm nay là Giang Thần Hi, sau này còn có người đàn ông khác! Nổi tiếng đối với em quan trọng như vậy sao?”
Tuyệt Nhiên cười lạnh: "Hiểu Vi, những lời chị nói từ trong miệng của một người quản lý không phải cảm thấy rất buồn cười sao, không phải nhiệm vụ của chị là giúp nâng đỡ người khác thành minh tinh sao? Chẳng lẽ chị không hy vọng em nổi tiếng, chị cũng được thơm lây sao?”
Hiểu Vi vừa giận vừa đồng tình:”Chị muốn, nhưng chị không muốn thấy em hi sinh bản thân như vậy! Tuyệt Nhiên, em là người của công chúng, em không thể đi sai bước, từng bước đi sai lầm có thể phá hủy em. Giang Thần Hi kia quá thâm sâu, em lựa chọn dựa vào anh ta quá nguy hiểm.”
"Bản thân em đã bị phá hủy. Em không hối hận. Em nhất định phải nổi tiếng!” Tuyệt Nhiên kiên định đi vào trong mưa.
"Có thể nói cho chị biết em vì điều gì không?” Hiểu Vi theo cô hai năm, trong mắt của cô luôn có thứ gì đó khác thường, càng thêm nặng nề, một loại muốn đạt được mục đích mà có thể hy sinh tất cả, thậm chí là tính mạng.
Cơ thể Tuyệt Nhiên khẽ nhoáng một cái, nhàn nhạt nói: "Vì báo thù!"
Mưa còn ào ào rơi xuống, để lại dấu chân của cô, cũng khiến cô hồi tưởng lại! Chỉ có sự hận thù càng ngày càng sâu đậm, giống như con rắn độc gặm nhấm lòng của cô! Tất cả những gì của Y Khả Kiều bây giờ vốn đều là của cô!
Tuyệt Nhiên ngất xỉu trong mưa.
Tỉnh lại lần nữa, là phòng truyền dịch ở bệnh viện, một người nằm trên giường bệnh truyền nước biển, toàn thân cảm thấy ngứa ngáy khó chịu.
"Đừng gãi! Không nên dùng tay gãi, nếu em không muốn gương mặt bị hủy.”
Hiểu Vi cầm thức ăn mua từ bên ngoài đi vào, dùng khăn lông đã khử trùng thấm ướt nước, sau đó lau cơ thể Tuyệt Nhiên. Một nửa mang ý trách cứ, một nửa đau lòng nói:”Em thật sự không muốn sống, lại dám uống nhiều thuốc như vậy! Sẽ không sợ gương mặt thật sự bị hỏng sao? Nếu như gương mặt của em bị hỏng thì làm sao em còn có thể tham gia vào giới giải trí.”
Tuyệt Nhiên đột nhiên nắm tay của cô, nhìn chằm chằm Hiểu Vi, khiến Hiểu Vi nhìn thấy có chút sợ hãi.
"Chị Vy, chị thật sự muốn biết tất cả chuyện của em sao?"
Tác giả :
Hắc Ám