Trùng Sinh Vị Lai Chi Sinh Bao Tử
Chương 39: Thật không thể tin được
Tiểu Nhiên: Chương này hơi ngắn. Ta định khuyến mãi luôn chương sau.
Thật không thể tin được! Lời này phỏng chừng là suy nghĩ trong lòng của tất cả mọi người ở đây.
Bác sĩ đi theo ở phía sau vào phòng vội vàng chạy đến, tiếp nhận quả trứng từ trong tay Mông Hiểu Dương sau đó cẩn thận cầm đi kiểm tra, được đến kết quả đương nhiên là một bé á thú nhân khỏe mạnh, chính bởi vì như vậy, mọi người mới càng ngạc nhiên hơn.
Tiểu thú nhân ở trong quá trình dựng dục sẽ hấp thu năng lượng để bản thân càng thêm mạnh mẽ, cho nên khi tại trong bụng sẽ tranh đoạt năng lượng cùng chất dinh dưỡng, nhất là tiểu thú nhân của thế gia, huyết mạch quá mức cường đại, thông thường khi mang thai hai đứa, trong đó một đứa lực lượng yếu hơn sẽ bị đứa cường đại kia hấp thu, cho nên khi Mông Hiểu Dương sinh ra hai bé thú nhân khỏe mạnh mới có thể khiến người ta giật mình như vậy.
Người khác trăm triệu không nghĩ tới chính là, hiện tại lại xuất hiện thêm một bé á thú nhân, vẫn là tiểu á thú khỏe mạnh, điều này sao có thể, tất cả mọi người bao gồm cả Lâm Hô đều muốn cúng bái, xem thế là đủ rồi, ánh mắt kinh ngạc vô thố nhìn y. Sử dụng một câu thành ngữ lưu hành ở địa cầu là: Tôi và các bạn nhỏ thân mến đều sợ ngây người!
Mông Hiểu Dương: Ánh mắt đó của các người là ý giề, đừng tưởng rằng ông đây nhìn không hiểu nhá, dùng thành ngữ bậy bạ sẽ bị trừ điểm đuổi đi được không!
"Tôi mệt rồi." Kéo chăn lên che kín đầu, thế giới thật đáng sợ có hay không.
Trong đầu đột nhiên vang vọng lên một ca khúc: Tôi là một chú vịt con, bì bõm bì bõm nha!
Con bà nó! Thật bi thương!
"Sinh ba đứa nha! Đúng là mệt thật!" Lâm phu nhân ngây ngẩn gật đầu cảm thán một tiếng, bảo Lâm Hô ở lại chăm sóc cho Mông Hiểu Dương, đám người mình thì lưu luyến không rời nhìn lồng ấp trứng, rời khỏi phòng.
Mông Hiểu Dương: Sinh ba đứa... Ha ha! Làm ơn đừng nhắc tới.
Lâm Hô thu hồi biểu tình khiếp sợ, một lần nữa ngồi vào mép giường, run giọng nỉ non: "Ba đứa, ba đứa, ba đứa..."
Mãnh liệt xốc chăn lên, "Má nó ông đây biết là ba đứa, anh tại bên tai ông đây nhắc nhở cái gì, hả!" Đưa tay chỉ ra ngoài cửa, "Anh cũng đi ra ngoài đi, em cần yên tĩnh nghỉ ngơi."
Lâm Hô sửng sốt một chút, sau đó gật đầu đồng ý, cúi người khẽ hôn lên trán y một cái, liền lặng lẽ lui ra ngoài, khi đang đóng cửa, nhìn đến trong lồng ấp trứng ba quả trứng trắng nhỏ đáng yêu, trong mắt dần hiện ra kích động cùng hạnh phúc lần đầu tiên làm cha, sau đó nhẹ nhàng khép cửa lại.
Mông Hiểu Dương nhắm mắt giả bộ ngủ nghe được tiếng đóng cửa, bật người mở hai mắt ra, nhảy xuống giường đi đến trước lồng ấp trứng, "Trứng này là mình sinh?"
"Đương nhiên là anh sinh." 9717 hồi lâu không xuất hiện, đột nhiên xuất hiện tại trước mặt Mông Hiểu Dương, dọa y giật mình nhảy dựng.
"Cậu xuất hiện sao không chịu lên tiếng hả, làm tôi sợ muốn chết." Liếc mắt 9717 một cái, Mông Hiểu Dương quay đầu tiếp tục nhìn trứng trắng nhỏ, không biết vì sao, nhìn vài quả trứng trắng nhỏ đáng yêu kia, trong lòng y tràn ngập hạnh phúc cùng yêu thương.
9717: "Đồ nhát gan, tôi là tới chúc mừng anh trở thành mẫu phụ, mặt khác cũng là chúc mừng anh hoàn thành vài cái nhiệm vụ cao cấp, chờ nhận thưởng đi nha."
Nói đến thưởng cho, biểu tình trên mặt Mông Hiểu Dương có chút vặn vẹo, từ lúc có cái hệ thống đồ bỏ này đến nay, liền có được ba quả trứng trước mắt, có khả năng về sau còn có thêm nhiều trứng nữa!
Mông Hiểu Dương: Càng nhiều trứng? Con bà nó! Giá trị dựng dục của mình đã đạt được chín điểm, cơ hồ bách phát bách trúng, như vậy được không?
"Đinh! Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ gả cho thú nhân càng cường hơn Phượng Trạch Khiêm, thưởng cho một phiếu đổi màu cam, sở hữu thuộc tính cơ bản thêm một điểm, một cái bảo tương."
"Đinh! Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ sinh rất nhiều tiểu thú nhân cùng tiểu á thú nhân, thưởng cho một phiếu đổi màu cam, một phiếu đổi thuộc tính không màu, một cái vòng tay phòng hộ."
"Đinh! Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ trao đổi, nguy cơ linh hồn hôi phi yên diệt giải trừ, hoàn toàn buộc định hệ thống thành công."
"Đinh! Đã buộc định thành công, hệ thống một lần nữa khởi động đồng thời thăng cấp, tạm ngừng sử dụng."
Một chuỗi đinh đinh đinh vang lên, khiến Mông Hiểu Dương đều có chút hôn mê, hồi lâu mới lấy lại tinh thần, sau đó y kêu gọi 9717, lại không nghe được thanh âm mềm mại đáng yêu kia, trong lòng cảm thấy có chút mất mát, cũng không biết lần này hệ thống thăng cấp có ảnh hưởng gì tới 9717 hay không.
Đột nhiên, Mông Hiểu Dương trừng lớn hai mắt, "Đậu xanh, cái gì gọi là sở hữu thuộc tính cơ bản thêm một điểm, kia dựng dục giá trị không phải đạt tới mười điểm, chết tiệt, hệ thống cậu đợi lát nữa hãy đóng..." >_<
Mông Hiểu Dương khóc không ra nước mắt nhìn mấy quả trứng trắng nhỏ phía trước, sau đó hồi tưởng hệ thống còn có mấy thứ thưởng cho, tuy rằng cảm thấy sẽ thực hố cha, nhưng y vẫn là ôm mở ra hệ thống.
Hệ thống tuy rằng tạm ngừng sử dụng, nhưng phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ vẫn có thể lấy ra, Mông Hiểu Dương vừa mở mặt biên thưởng cho kia, liền phát hiện ngoại trừ phiếu đổi, lại có thêm ba dạng đồ vật, trong đó cái rương ánh vàng rực rỡ kia khiến người chú ý nhất.
Bảo tương: Tuỳ vận khí mỗi người, khi mở ra được một kiện vật phẩm bất kỳ.
Đơn giản một câu giới thiệu, khiến hai mắt Mông Hiểu Dương sáng lấp lánh, lấy ra trực tiếp mở ra, chỉ thấy một đạo kim quang hiện lên, bên trong đặt một cây chủy thủ đen tuyền.
Hố cha nha! Đồ vật này y cũng sẽ không dùng, ngoại trừ dùng để phòng thân còn có thể làm cái gì? Chỉ biết xuất phẩm của hệ thống không có hàng nào tốt, Mông Hiểu Dương trực tiếp đem chủy thủ ném trở về trong ô thưởng cho, lại không phát hiện trong lồng ấp trứng có một trứng động một cái.
Phiếu đổi thuộc tính không màu: Có thể gia tăng ba điểm bất luận thuộc tính nào của bất luận người nào.
Cũng không tệ lắm! Cuối cùng hệ thống cũng không hố một lần, nhưng ba điểm này có chút thiếu. Mông Hiểu Dương lật qua lật lại xem một chút, đem phiếu này cất kỹ, sau này có khi sẽ cần dùng cũng không chừng.
Vòng tay phòng hộ: Mở ra sẽ xuất hiện một cái lồng phòng hộ hình tròn đường kính ba thước, có thể ngăn cản công kích lực lượng S cấp trở xuống, hạn chế: Một ngày chỉ có thể sử dụng một lần, không chồng số lần.Chảy nước miếng, (¯﹃¯) tuyệt đối là thứ tốt. Mông Hiểu Dương cầm vòng tay phòng hộ sờ tới sờ lui, sau đó mặt mày rạng rỡ đeo lên, mới đeo vào tay, một đạo kim quang liền hiện lên, nguyên bản vòng tay sáng lóng lánh nháy mắt biến thành bộ dáng bình thường, rất hợp tâm ý Mông Hiểu Dương.
Xem qua ba món thưởng cho, tâm tình Mông Hiểu Dương đã tốt hơn rất nhiều. Lại quay đầu quan sát ba cái im ắng -- trứng, cái này là trứng một, cái này là trứng hai, cái này chính là trứng ba.
"Chậc chậc! Thật thần kỳ, đều là trứng, mình cư nhiên có thể nhận ra cái nào là anh cả cái nào là anh hai." Mông Hiểu Dương ngứa tay mở ra lồng ấp trứng, sau đó cầm ba trứng ra.
Không biết có phải bởi vì là tiểu á thú nhân hay không, trứng ba là nhỏ nhất trong ba quả trứng, hơn nữa vỏ trứng lại giống như bạch ngọc, còn lóe ánh huỳnh quang, thực khiến người yêu thích.
Mông Hiểu Dương: Má nó! Cư nhiên có một ngày nào đó mình sẽ thích một quả trứng.
Trong lòng tuy rằng vẫn luôn nói trứng nha trứng, nhưng bản thân Mông Hiểu Dương cũng biết, nếu có ai dám thương tổn ba quả trứng trắng nhỏ này, y thật sự sẽ cùng người đó liều mạng.
Đang cầm ba quả trứng sờ tới sờ lui Mông Hiểu Dương lại không biết rằng, bởi vì chuyện của y mà bên ngoài đã muốn nháo ngất trời.
Thật không thể tin được! Lời này phỏng chừng là suy nghĩ trong lòng của tất cả mọi người ở đây.
Bác sĩ đi theo ở phía sau vào phòng vội vàng chạy đến, tiếp nhận quả trứng từ trong tay Mông Hiểu Dương sau đó cẩn thận cầm đi kiểm tra, được đến kết quả đương nhiên là một bé á thú nhân khỏe mạnh, chính bởi vì như vậy, mọi người mới càng ngạc nhiên hơn.
Tiểu thú nhân ở trong quá trình dựng dục sẽ hấp thu năng lượng để bản thân càng thêm mạnh mẽ, cho nên khi tại trong bụng sẽ tranh đoạt năng lượng cùng chất dinh dưỡng, nhất là tiểu thú nhân của thế gia, huyết mạch quá mức cường đại, thông thường khi mang thai hai đứa, trong đó một đứa lực lượng yếu hơn sẽ bị đứa cường đại kia hấp thu, cho nên khi Mông Hiểu Dương sinh ra hai bé thú nhân khỏe mạnh mới có thể khiến người ta giật mình như vậy.
Người khác trăm triệu không nghĩ tới chính là, hiện tại lại xuất hiện thêm một bé á thú nhân, vẫn là tiểu á thú khỏe mạnh, điều này sao có thể, tất cả mọi người bao gồm cả Lâm Hô đều muốn cúng bái, xem thế là đủ rồi, ánh mắt kinh ngạc vô thố nhìn y. Sử dụng một câu thành ngữ lưu hành ở địa cầu là: Tôi và các bạn nhỏ thân mến đều sợ ngây người!
Mông Hiểu Dương: Ánh mắt đó của các người là ý giề, đừng tưởng rằng ông đây nhìn không hiểu nhá, dùng thành ngữ bậy bạ sẽ bị trừ điểm đuổi đi được không!
"Tôi mệt rồi." Kéo chăn lên che kín đầu, thế giới thật đáng sợ có hay không.
Trong đầu đột nhiên vang vọng lên một ca khúc: Tôi là một chú vịt con, bì bõm bì bõm nha!
Con bà nó! Thật bi thương!
"Sinh ba đứa nha! Đúng là mệt thật!" Lâm phu nhân ngây ngẩn gật đầu cảm thán một tiếng, bảo Lâm Hô ở lại chăm sóc cho Mông Hiểu Dương, đám người mình thì lưu luyến không rời nhìn lồng ấp trứng, rời khỏi phòng.
Mông Hiểu Dương: Sinh ba đứa... Ha ha! Làm ơn đừng nhắc tới.
Lâm Hô thu hồi biểu tình khiếp sợ, một lần nữa ngồi vào mép giường, run giọng nỉ non: "Ba đứa, ba đứa, ba đứa..."
Mãnh liệt xốc chăn lên, "Má nó ông đây biết là ba đứa, anh tại bên tai ông đây nhắc nhở cái gì, hả!" Đưa tay chỉ ra ngoài cửa, "Anh cũng đi ra ngoài đi, em cần yên tĩnh nghỉ ngơi."
Lâm Hô sửng sốt một chút, sau đó gật đầu đồng ý, cúi người khẽ hôn lên trán y một cái, liền lặng lẽ lui ra ngoài, khi đang đóng cửa, nhìn đến trong lồng ấp trứng ba quả trứng trắng nhỏ đáng yêu, trong mắt dần hiện ra kích động cùng hạnh phúc lần đầu tiên làm cha, sau đó nhẹ nhàng khép cửa lại.
Mông Hiểu Dương nhắm mắt giả bộ ngủ nghe được tiếng đóng cửa, bật người mở hai mắt ra, nhảy xuống giường đi đến trước lồng ấp trứng, "Trứng này là mình sinh?"
"Đương nhiên là anh sinh." 9717 hồi lâu không xuất hiện, đột nhiên xuất hiện tại trước mặt Mông Hiểu Dương, dọa y giật mình nhảy dựng.
"Cậu xuất hiện sao không chịu lên tiếng hả, làm tôi sợ muốn chết." Liếc mắt 9717 một cái, Mông Hiểu Dương quay đầu tiếp tục nhìn trứng trắng nhỏ, không biết vì sao, nhìn vài quả trứng trắng nhỏ đáng yêu kia, trong lòng y tràn ngập hạnh phúc cùng yêu thương.
9717: "Đồ nhát gan, tôi là tới chúc mừng anh trở thành mẫu phụ, mặt khác cũng là chúc mừng anh hoàn thành vài cái nhiệm vụ cao cấp, chờ nhận thưởng đi nha."
Nói đến thưởng cho, biểu tình trên mặt Mông Hiểu Dương có chút vặn vẹo, từ lúc có cái hệ thống đồ bỏ này đến nay, liền có được ba quả trứng trước mắt, có khả năng về sau còn có thêm nhiều trứng nữa!
Mông Hiểu Dương: Càng nhiều trứng? Con bà nó! Giá trị dựng dục của mình đã đạt được chín điểm, cơ hồ bách phát bách trúng, như vậy được không?
"Đinh! Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ gả cho thú nhân càng cường hơn Phượng Trạch Khiêm, thưởng cho một phiếu đổi màu cam, sở hữu thuộc tính cơ bản thêm một điểm, một cái bảo tương."
"Đinh! Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ sinh rất nhiều tiểu thú nhân cùng tiểu á thú nhân, thưởng cho một phiếu đổi màu cam, một phiếu đổi thuộc tính không màu, một cái vòng tay phòng hộ."
"Đinh! Kí chủ hoàn thành nhiệm vụ trao đổi, nguy cơ linh hồn hôi phi yên diệt giải trừ, hoàn toàn buộc định hệ thống thành công."
"Đinh! Đã buộc định thành công, hệ thống một lần nữa khởi động đồng thời thăng cấp, tạm ngừng sử dụng."
Một chuỗi đinh đinh đinh vang lên, khiến Mông Hiểu Dương đều có chút hôn mê, hồi lâu mới lấy lại tinh thần, sau đó y kêu gọi 9717, lại không nghe được thanh âm mềm mại đáng yêu kia, trong lòng cảm thấy có chút mất mát, cũng không biết lần này hệ thống thăng cấp có ảnh hưởng gì tới 9717 hay không.
Đột nhiên, Mông Hiểu Dương trừng lớn hai mắt, "Đậu xanh, cái gì gọi là sở hữu thuộc tính cơ bản thêm một điểm, kia dựng dục giá trị không phải đạt tới mười điểm, chết tiệt, hệ thống cậu đợi lát nữa hãy đóng..." >_<
Mông Hiểu Dương khóc không ra nước mắt nhìn mấy quả trứng trắng nhỏ phía trước, sau đó hồi tưởng hệ thống còn có mấy thứ thưởng cho, tuy rằng cảm thấy sẽ thực hố cha, nhưng y vẫn là ôm mở ra hệ thống.
Hệ thống tuy rằng tạm ngừng sử dụng, nhưng phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ vẫn có thể lấy ra, Mông Hiểu Dương vừa mở mặt biên thưởng cho kia, liền phát hiện ngoại trừ phiếu đổi, lại có thêm ba dạng đồ vật, trong đó cái rương ánh vàng rực rỡ kia khiến người chú ý nhất.
Bảo tương: Tuỳ vận khí mỗi người, khi mở ra được một kiện vật phẩm bất kỳ.
Đơn giản một câu giới thiệu, khiến hai mắt Mông Hiểu Dương sáng lấp lánh, lấy ra trực tiếp mở ra, chỉ thấy một đạo kim quang hiện lên, bên trong đặt một cây chủy thủ đen tuyền.
Hố cha nha! Đồ vật này y cũng sẽ không dùng, ngoại trừ dùng để phòng thân còn có thể làm cái gì? Chỉ biết xuất phẩm của hệ thống không có hàng nào tốt, Mông Hiểu Dương trực tiếp đem chủy thủ ném trở về trong ô thưởng cho, lại không phát hiện trong lồng ấp trứng có một trứng động một cái.
Phiếu đổi thuộc tính không màu: Có thể gia tăng ba điểm bất luận thuộc tính nào của bất luận người nào.
Cũng không tệ lắm! Cuối cùng hệ thống cũng không hố một lần, nhưng ba điểm này có chút thiếu. Mông Hiểu Dương lật qua lật lại xem một chút, đem phiếu này cất kỹ, sau này có khi sẽ cần dùng cũng không chừng.
Vòng tay phòng hộ: Mở ra sẽ xuất hiện một cái lồng phòng hộ hình tròn đường kính ba thước, có thể ngăn cản công kích lực lượng S cấp trở xuống, hạn chế: Một ngày chỉ có thể sử dụng một lần, không chồng số lần.Chảy nước miếng, (¯﹃¯) tuyệt đối là thứ tốt. Mông Hiểu Dương cầm vòng tay phòng hộ sờ tới sờ lui, sau đó mặt mày rạng rỡ đeo lên, mới đeo vào tay, một đạo kim quang liền hiện lên, nguyên bản vòng tay sáng lóng lánh nháy mắt biến thành bộ dáng bình thường, rất hợp tâm ý Mông Hiểu Dương.
Xem qua ba món thưởng cho, tâm tình Mông Hiểu Dương đã tốt hơn rất nhiều. Lại quay đầu quan sát ba cái im ắng -- trứng, cái này là trứng một, cái này là trứng hai, cái này chính là trứng ba.
"Chậc chậc! Thật thần kỳ, đều là trứng, mình cư nhiên có thể nhận ra cái nào là anh cả cái nào là anh hai." Mông Hiểu Dương ngứa tay mở ra lồng ấp trứng, sau đó cầm ba trứng ra.
Không biết có phải bởi vì là tiểu á thú nhân hay không, trứng ba là nhỏ nhất trong ba quả trứng, hơn nữa vỏ trứng lại giống như bạch ngọc, còn lóe ánh huỳnh quang, thực khiến người yêu thích.
Mông Hiểu Dương: Má nó! Cư nhiên có một ngày nào đó mình sẽ thích một quả trứng.
Trong lòng tuy rằng vẫn luôn nói trứng nha trứng, nhưng bản thân Mông Hiểu Dương cũng biết, nếu có ai dám thương tổn ba quả trứng trắng nhỏ này, y thật sự sẽ cùng người đó liều mạng.
Đang cầm ba quả trứng sờ tới sờ lui Mông Hiểu Dương lại không biết rằng, bởi vì chuyện của y mà bên ngoài đã muốn nháo ngất trời.
Tác giả :
Tuyết Gia