Trùng Sinh: Cứu Vớt Anh Trai Nam Chính
Chương 28: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Áo tắm rộng thùng thình, khẽ đẩy đai lưng ra là có thể cởi xuống, bên trong gần như trần trụi, chỉ có một quần lót viền tơ màu xanh nhạt đáng yêu, ánh mắt của Tưởng Trọng Lâm nhìn càng thêm sâu, không chút do dự che miệng của Cố Nhược Ngu, bàn tay to di chuyển ở trên thân thể trắng noãn mềm mại của cô.
Thái độ phối hợp của Cố Nhược Ngu rất khác thường, khiến cho Tưởng Trọng Lâm vốn khó có thể kìm nén nay càng thêm không kiềm chế nổi, rất nhanh bỏ quần áo của mình ra, đang muốn động, lúc tiến vào, cô bé dưới thân bắt đầu không thuận theo kêu lên:
“Em muốn ở phía trên, em chỉ muốn ở phía trên thôi......”
Tưởng Trọng Lâm kéo cánh tay của cô, một tay giữ vai của cô, cường thế tiến vào, nghiến răng nghiến lợi nói ở bên tai cô:
“Vừa mới bảo anh cái gì? A Ngu ngoan, kêu lại một lần nữa.”
Vừa mới nãy? Cố Nhược Ngu đã bị biến thành có chút mơ hồ bắt đầu nhớ lại mới vừa rồi cô đang nói cái gì, lập tức hiểu được ý tứ của Tưởng Trọng Lâm, hơi thở bất ổn nỉ non ra vài tiếng kia: “Ô, Ni, San.”
Tưởng Trọng Lâm không hài lòng, hung hăng vừa động: "Đổi lại.”
“Anh, trai?......”
Từ anh trai này ước chừng trời sinh có thể kích thích tia dục vọng bí ẩn nhất trong lòng đàn ông, lập tức ra vào mãnh liệt chinh phục và giữ lấy. Khi Tưởng Trọng Lâm nghe thấy cô nói hai chữ anh trai hơi khóc và cầu xin tha thứ, lại không khống chế được tình cảm mãnh liệt trong lòng, vây cô ở dưới thân hung hăng giữ lấy, mặc cho cô khóc cũng được, cầu cũng thế, tuyệt đối không buông tay.
Đến cuối cùng, Tưởng Trọng Lâm cũng thỏa mãn nguyện vọng ở phía trên mà Cố Nhược Ngu muốn, cô cưỡi ở trên đùi anh, tư thế lớn mật, eo nhỏ bị bàn tay to của người đàn ông nắm giữ, sau đó trên thân cung ưỡn lên, ngửa khuôn mặt đỏ rực lên, mái tóc đong đưa từ trên xuống dưới, tung bay ra cuộn sóng mê người. Cơ thể xinh đẹp mềm mại đứng thẳng, cũng theo tiết tấu rung động, nụ hoa màu hồng đỏ kiều diễm dụ hoặc, khiến người đàn ông nhịn không được cúi đầu nắm giữ, đưa vào miệng hôn thật mạnh.
“A...” Cố Nhược Ngu nhịn không được kêu lên: “Anh, anh nhẹ một chút.”
“Em nói cái gì?” Giọng nói của anh căng thẳng, thấp giọng hỏi.
Đây, người này...... Rõ ràng đã biết mà.
Nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Cố Nhược Ngu đành phải nằm ở vai anh nhỏ giọng cầu xin nói: “Anh trai, xin anh nhẹ một chút.”
Chiếm được đáp án muốn, lúc này Tưởng Trọng Lâm mới vừa lòng cong khóe môi lên, nhưng anh cũng không hoãn động tác như Cố Nhược Ngu mong muốn, mà là bàn tay to di chuyển xuống, nâng mông đẹp của cô, chỉ dẫn, tăng thêm cường độ tiếp xúc.
“Lừa, kẻ lừa đảo...” Cố Nhược Ngu rõ ràng cảm thấy tiết tấu không đúng, nghẹn ngào nói.
Anh mỉm cười hôn cô, thẳng lưng hướng lên trên, liên tiếp vừa nhanh vừa mạnh tiến vào, đưa hai người lên đỉnh......
Lúc Cố Nhược Ngu tỉnh lại bị Tưởng Trọng Lâm ôm chặt ở trong lòng, trong ngực anh ôn nhu dày rộng kề sát lưng của cô, cô nhớ lại ngày hôm qua say rượu sau đó không khống chế được hành vi, quả thật muốn lấy cái hố chôn mình vào.
Còn có thể mất mặt hơn một chút không?
Hơn nữa, làm nữ vương thì phải làm đếc cuối cùng chứ, nào có đến giữa đường thì bị phản công! Thật đúng là làm người thất bại mà!
Cảm giác được người trong lòng bắt đầu không an phận giãy dụa, Tưởng Trọng Lâm từ từ tỉnh
Edit: Thiên Hạ Đại Nhân
Áo tắm rộng thùng thình, khẽ đẩy đai lưng ra là có thể cởi xuống, bên trong gần như trần trụi, chỉ có một quần lót viền tơ màu xanh nhạt đáng yêu, ánh mắt của Tưởng Trọng Lâm nhìn càng thêm sâu, không chút do dự che miệng của Cố Nhược Ngu, bàn tay to di chuyển ở trên thân thể trắng noãn mềm mại của cô.
Thái độ phối hợp của Cố Nhược Ngu rất khác thường, khiến cho Tưởng Trọng Lâm vốn khó có thể kìm nén nay càng thêm không kiềm chế nổi, rất nhanh bỏ quần áo của mình ra, đang muốn động, lúc tiến vào, cô bé dưới thân bắt đầu không thuận theo kêu lên:
“Em muốn ở phía trên, em chỉ muốn ở phía trên thôi......”
Tưởng Trọng Lâm kéo cánh tay của cô, một tay giữ vai của cô, cường thế tiến vào, nghiến răng nghiến lợi nói ở bên tai cô:
“Vừa mới bảo anh cái gì? A Ngu ngoan, kêu lại một lần nữa.”
Vừa mới nãy? Cố Nhược Ngu đã bị biến thành có chút mơ hồ bắt đầu nhớ lại mới vừa rồi cô đang nói cái gì, lập tức hiểu được ý tứ của Tưởng Trọng Lâm, hơi thở bất ổn nỉ non ra vài tiếng kia: “Ô, Ni, San.”
Tưởng Trọng Lâm không hài lòng, hung hăng vừa động: "Đổi lại.”
“Anh, trai?......”
Từ anh trai này ước chừng trời sinh có thể kích thích tia dục vọng bí ẩn nhất trong lòng đàn ông, lập tức ra vào mãnh liệt chinh phục và giữ lấy. Khi Tưởng Trọng Lâm nghe thấy cô nói hai chữ anh trai hơi khóc và cầu xin tha thứ, lại không khống chế được tình cảm mãnh liệt trong lòng, vây cô ở dưới thân hung hăng giữ lấy, mặc cho cô khóc cũng được, cầu cũng thế, tuyệt đối không buông tay.
Đến cuối cùng, Tưởng Trọng Lâm cũng thỏa mãn nguyện vọng ở phía trên mà Cố Nhược Ngu muốn, cô cưỡi ở trên đùi anh, tư thế lớn mật, eo nhỏ bị bàn tay to của người đàn ông nắm giữ, sau đó trên thân cung ưỡn lên, ngửa khuôn mặt đỏ rực lên, mái tóc đong đưa từ trên xuống dưới, tung bay ra cuộn sóng mê người. Cơ thể xinh đẹp mềm mại đứng thẳng, cũng theo tiết tấu rung động, nụ hoa màu hồng đỏ kiều diễm dụ hoặc, khiến người đàn ông nhịn không được cúi đầu nắm giữ, đưa vào miệng hôn thật mạnh.
“A...” Cố Nhược Ngu nhịn không được kêu lên: “Anh, anh nhẹ một chút.”
“Em nói cái gì?” Giọng nói của anh căng thẳng, thấp giọng hỏi.
Đây, người này...... Rõ ràng đã biết mà.
Nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, Cố Nhược Ngu đành phải nằm ở vai anh nhỏ giọng cầu xin nói: “Anh trai, xin anh nhẹ một chút.”
Chiếm được đáp án muốn, lúc này Tưởng Trọng Lâm mới vừa lòng cong khóe môi lên, nhưng anh cũng không hoãn động tác như Cố Nhược Ngu mong muốn, mà là bàn tay to di chuyển xuống, nâng mông đẹp của cô, chỉ dẫn, tăng thêm cường độ tiếp xúc.
“Lừa, kẻ lừa đảo...” Cố Nhược Ngu rõ ràng cảm thấy tiết tấu không đúng, nghẹn ngào nói.
Anh mỉm cười hôn cô, thẳng lưng hướng lên trên, liên tiếp vừa nhanh vừa mạnh tiến vào, đưa hai người lên đỉnh......
Lúc Cố Nhược Ngu tỉnh lại bị Tưởng Trọng Lâm ôm chặt ở trong lòng, trong ngực anh ôn nhu dày rộng kề sát lưng của cô, cô nhớ lại ngày hôm qua say rượu sau đó không khống chế được hành vi, quả thật muốn lấy cái hố chôn mình vào.
Còn có thể mất mặt hơn một chút không?
Hơn nữa, làm nữ vương thì phải làm đếc cuối cùng chứ, nào có đến giữa đường thì bị phản công! Thật đúng là làm người thất bại mà!
Cảm giác được người trong lòng bắt đầu không an phận giãy dụa, Tưởng Trọng Lâm từ từ tỉnh
Tác giả :
Tiểu Thất Thích Ăn Đường