Trùng Sinh: Cứu Vớt Anh Trai Nam Chính
Chương 23: Thiếu
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Chị biết.”
“Hả?” Cố Nhược Ngu khó tin nhìn phản ứng đặc biệt bình tĩnh của chị hai ngồi ở trước mặt mình.
Hôm nay cô hẹn Cố Nhược Sầm đi ra chính là định nói bóng nói gió thông báo cho chị ấy một tiếng, không nghĩ đến Cố Nhược Sầm lập tức hiểu được ý tứ của cô, hơn nữa nói ra câu trả lời khiến cho cô không thể tin được.
“Chuyện này chị đã sớm biết.” Giọng nói của Cố Nhược Sầm thản nhiên, từ từ khuấy cà phê trong tay.
“Chị biết?” Cố Nhược Ngu nhịn không được nâng cao giọng: “Vậy mà chị còn mặc kệ bọn họ như vậy......”
“A Ngu, bọn chị cần một đứa nhỏ.” Ánh mắt đau xót của Cố Nhược Sầm nhìn chăm chú vào cô: “Anh ấy thích thư ký của anh ấy, chuyện này chị đã sớm biết rồi, chị biết các em đều cảm thấy chị là một cô gái nuôi ở khuê phòng, rất dễ dàng bị lừa, nhưng A Ngu em đừng quên chị cũng là phụ nữ, ánh mắt của phụ nữ chị hiểu được. Lúc chị đến công ty anh ấy đã thấy được cô gái kia, chị đã biết lòng của cô ta rồi.”
“Vậy còn không đuổi cô ta đi.” Cố Nhược Ngu tức giận nói.
Cố Nhược Sầm nhếch khóe miệng: “Chịu biết em sẽ nói như vậy, A Ngu, đi một người thì sẽ đến người thứ hai, chị không thể mỗi thời mỗi khắc đều nhìn Minh Dịch.”
“Nhưng......”
“Em có biết chị không thể sinh con, bởi vậy khi anh ấy đến nhận sai với chị, nói là không cẩn thận khiến cho cô gái kia mang thai, lúc đó chị cũng rất tức giận, nhưng lúc đó lại muốn, hoặc là chị nên trả lại cho anh ấy một đứa nhỏ.”
“Chị, chị có bệnh à, đứa nhỏ có thể nghĩ biện pháp khác, thụ tinh trong ống nghiệm, nhận con nuôi cái gì cũng đều có thể, Triển Minh Dịch đây là ngoại tình đấy.
” Cố Nhược Ngu cảm thấy chị hai của mình quả thật là ở trong nhà đến lâu rồi, mới dưỡng thành tính cách nhẫn nhục chịu đựng này.
“Thể chất của chị là không thể làm thụ tinh trong ống nghiệm, A Ngu, tất cả biện pháp chị đều thử qua, vô dụng thôi.” Cố Nhược Sầm nói như khóc.
“Vậy ý của chị là để cho cô ta sinh hạ sao?”
“Chị nói với anh ấy, tha thứ cho anh ấy cũng được, đứa nhỏ chị cũng nhận, điều kiện duy nhất chính là về sau đứa nhỏ phải do chị nuôi nấng.”
“Chị! Em thấy chị thật đúng là điên rồi, cho dù không có đứa nhỏ chị cũng là vợ hợp pháp của anh ta, hơn nữa, Cố gia chúng ta cũng không phải nuôi không nổi một mình chị, loại đàn ông này ly hôn với anh ta cũng không có quan hệ gì.”
Cố Nhược Sầm không nói gì, chỉ nhìn chăm chú vào mặt bàn, như đang tự hỏi cái gì đó.
“Chị, rốt cuộc chị có nghe em nói hay không?”
“A Ngu, em về trước đi, chuyện này để cho chị suy nghĩ một chút.”
Cố Nhược Ngu vốn đang muốn nói chút gì đó, nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của chị, lại không đành lòng nhắc lại việc này, đành phải đi trước một bước, để cho chính chị ấy yên tĩnh.
Sau khi trở lại sở sự vụ, Cố Nhược Ngu chính là một bụng tức giận, gần đây làm sao vậy, tiểu tam thượng vị quang minh chính đại, vợ cả ngược lại lui lại rất nhiều, nhớ tới trước kia khi tham gia một số hoạt động của phu nhân tiểu thư trong vòng luẩn quẩn, các cô ấy nói:
“Chỉ cần anh ấy không lay được đoạn hôn nhân này, ở bên ngoài dưỡng tiểu tam ta cũng không để ý.”
Nói rất thoải mái, nhưng sao có thể không để ý, đây cũng không phải xã hội phong kiến!
Trong này còn không ít một số cô gái từng đi du học, thật đúng là không biết tri thức và lý luận đều để cho các cô đọc chạy đi đâu rồi.
Cả buổi chiều Cố Nhược Ngu đều không có tâm trạng làm việc, một mình sinh hờn dỗi, Vu Khải Văn thấy tình huống không đúng, hỏi trợ lý Tiểu Mộc của Cố Nhược Ngu một chút.
Tiểu Mộc tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Giữa trưa chị A Ngu đi ra ngoài một chuyến sau đó trở về cứ như vậy, cũng không biết là đang tức ai.”
Vu Khải Văn quyết định đi hỏi thăm tình huống một chút, ai biết vừa lúc đụng đến Cố Nhược Ngu nổi nóng,
“Vu Khải Văn, sau khi anh kết hôn sẽ không cũng tiếp tục ở bên ngoài làm bừa bãi càn rỡ chứ?”
Vu Khải Văn tỏ vẻ nằm
“Chị biết.”
“Hả?” Cố Nhược Ngu khó tin nhìn phản ứng đặc biệt bình tĩnh của chị hai ngồi ở trước mặt mình.
Hôm nay cô hẹn Cố Nhược Sầm đi ra chính là định nói bóng nói gió thông báo cho chị ấy một tiếng, không nghĩ đến Cố Nhược Sầm lập tức hiểu được ý tứ của cô, hơn nữa nói ra câu trả lời khiến cho cô không thể tin được.
“Chuyện này chị đã sớm biết.” Giọng nói của Cố Nhược Sầm thản nhiên, từ từ khuấy cà phê trong tay.
“Chị biết?” Cố Nhược Ngu nhịn không được nâng cao giọng: “Vậy mà chị còn mặc kệ bọn họ như vậy......”
“A Ngu, bọn chị cần một đứa nhỏ.” Ánh mắt đau xót của Cố Nhược Sầm nhìn chăm chú vào cô: “Anh ấy thích thư ký của anh ấy, chuyện này chị đã sớm biết rồi, chị biết các em đều cảm thấy chị là một cô gái nuôi ở khuê phòng, rất dễ dàng bị lừa, nhưng A Ngu em đừng quên chị cũng là phụ nữ, ánh mắt của phụ nữ chị hiểu được. Lúc chị đến công ty anh ấy đã thấy được cô gái kia, chị đã biết lòng của cô ta rồi.”
“Vậy còn không đuổi cô ta đi.” Cố Nhược Ngu tức giận nói.
Cố Nhược Sầm nhếch khóe miệng: “Chịu biết em sẽ nói như vậy, A Ngu, đi một người thì sẽ đến người thứ hai, chị không thể mỗi thời mỗi khắc đều nhìn Minh Dịch.”
“Nhưng......”
“Em có biết chị không thể sinh con, bởi vậy khi anh ấy đến nhận sai với chị, nói là không cẩn thận khiến cho cô gái kia mang thai, lúc đó chị cũng rất tức giận, nhưng lúc đó lại muốn, hoặc là chị nên trả lại cho anh ấy một đứa nhỏ.”
“Chị, chị có bệnh à, đứa nhỏ có thể nghĩ biện pháp khác, thụ tinh trong ống nghiệm, nhận con nuôi cái gì cũng đều có thể, Triển Minh Dịch đây là ngoại tình đấy.
” Cố Nhược Ngu cảm thấy chị hai của mình quả thật là ở trong nhà đến lâu rồi, mới dưỡng thành tính cách nhẫn nhục chịu đựng này.
“Thể chất của chị là không thể làm thụ tinh trong ống nghiệm, A Ngu, tất cả biện pháp chị đều thử qua, vô dụng thôi.” Cố Nhược Sầm nói như khóc.
“Vậy ý của chị là để cho cô ta sinh hạ sao?”
“Chị nói với anh ấy, tha thứ cho anh ấy cũng được, đứa nhỏ chị cũng nhận, điều kiện duy nhất chính là về sau đứa nhỏ phải do chị nuôi nấng.”
“Chị! Em thấy chị thật đúng là điên rồi, cho dù không có đứa nhỏ chị cũng là vợ hợp pháp của anh ta, hơn nữa, Cố gia chúng ta cũng không phải nuôi không nổi một mình chị, loại đàn ông này ly hôn với anh ta cũng không có quan hệ gì.”
Cố Nhược Sầm không nói gì, chỉ nhìn chăm chú vào mặt bàn, như đang tự hỏi cái gì đó.
“Chị, rốt cuộc chị có nghe em nói hay không?”
“A Ngu, em về trước đi, chuyện này để cho chị suy nghĩ một chút.”
Cố Nhược Ngu vốn đang muốn nói chút gì đó, nhưng nhìn thấy dáng vẻ này của chị, lại không đành lòng nhắc lại việc này, đành phải đi trước một bước, để cho chính chị ấy yên tĩnh.
Sau khi trở lại sở sự vụ, Cố Nhược Ngu chính là một bụng tức giận, gần đây làm sao vậy, tiểu tam thượng vị quang minh chính đại, vợ cả ngược lại lui lại rất nhiều, nhớ tới trước kia khi tham gia một số hoạt động của phu nhân tiểu thư trong vòng luẩn quẩn, các cô ấy nói:
“Chỉ cần anh ấy không lay được đoạn hôn nhân này, ở bên ngoài dưỡng tiểu tam ta cũng không để ý.”
Nói rất thoải mái, nhưng sao có thể không để ý, đây cũng không phải xã hội phong kiến!
Trong này còn không ít một số cô gái từng đi du học, thật đúng là không biết tri thức và lý luận đều để cho các cô đọc chạy đi đâu rồi.
Cả buổi chiều Cố Nhược Ngu đều không có tâm trạng làm việc, một mình sinh hờn dỗi, Vu Khải Văn thấy tình huống không đúng, hỏi trợ lý Tiểu Mộc của Cố Nhược Ngu một chút.
Tiểu Mộc tỏ vẻ bất đắc dĩ: “Giữa trưa chị A Ngu đi ra ngoài một chuyến sau đó trở về cứ như vậy, cũng không biết là đang tức ai.”
Vu Khải Văn quyết định đi hỏi thăm tình huống một chút, ai biết vừa lúc đụng đến Cố Nhược Ngu nổi nóng,
“Vu Khải Văn, sau khi anh kết hôn sẽ không cũng tiếp tục ở bên ngoài làm bừa bãi càn rỡ chứ?”
Vu Khải Văn tỏ vẻ nằm
Tác giả :
Tiểu Thất Thích Ăn Đường