Trùng Sinh Chi Cường Thế Quay Lại
Chương 1: Cắt lưỡi hủy dung, đồng vu quy tận
Đau… Máu tươi tràn lan trào ra từ khóe miệng, trên người vẫn còn mặc chiếc váy cưới màu trắng tinh sớm đã hỗn độn thành một mảnh.
Lục An Nhiên tức giận trừng mắt nhìn hai con người đã cùng cô lớn lên từ nhỏ: một người là con nuôi của Lục gia, cũng là người chồng đã cùng cô thề thốt trước thượng đế, một người từ lúc còn nhỏ đã ở cùng nhau, là người bạn thân mà cô tin tưởng nhất cuộc đời này. Không thể tin được… thật sự không thể tin được… một tiếng trước, cô cứ ngỡ mình chính là người hạnh phúc nhất thế giới… nhưng mà, nỗi đau trên mặt, sự đau đớn trong khoang miệng, và một đoạn đầu lưỡi của cô bị cắt đứt rơi trên sàn nhà đều nhắc nhở cô rằng: cô tuyệt đối là một người phụ nữ ngu ngốc nhất thế giới.
“Lục An Nhiên, cô đừng nhìn tôi với ánh mắt như thế…” Quay trong tay chiếc dao quân đội Thủy Sĩ, gương mặt nhỏ nhắn tỏ vẻ đáng thương của Sở Dao nở đầy nụ cười ngây thơ vô tội. Đôi cao gót mười ba phân tuyệt nhiên vô tình mà giẫm đạp lên mu bàn tay trái của Lục An Nhiên. “Người cắt đứt đầu lưỡi của cô là anh Hạo Thịnh, không phải tôi nhé!” Cuối cùng cũng có thể giẫm chết Lục An Nhiên ở dưới chân, giây phút này cô ta đã phải đợi quá lâu rồi! Nghĩ đến đây ả không nhịn được mà dùng sức vặn vẹo chiếc giầy cao gót dưới chân.
“aaaaa….” Mu bàn tay truyền đến nỗi đau xương cốt bị giẫm nát, nước mắt của Lục An Nhiên theo bờ má rơi xuống hòa cùng với máu rơi vào khoang miệng trống không nơi chiếc lưỡi bị cắt đứt. Đoạn lưỡi tiếp xúc với những giọt nước mắt mặn chát khiến Lục An Nhiên cảm thấy bản thân đau đến muốn ngất đi, cũng thức tỉnh hoàn toàn cả hai mươi hai năm hỗn đỗn của cuộc đời cô .
Vẫn tưởng rằng, cô là một thiên chi kiêu nữ, từ lúc cha mất tích, mẹ đột ngột bị tai nạn xe cộ, cô vẫn còn là người hạnh phúc, bởi vì bên cạnh cô vẫn còn Sở Dao - một người bạn thân cùng nhau lớn lên, còn một người chú quan tâm chăm sóc, quan trọng là có một người một lòng một dạ với cô – Lâm Hạo Thịnh! Cho dù là cả đôi tay đều bị cắt đứt gân tay, cho dù cô đánh nhau ẩu đả thời Cao Trung bị trường học đuổi học trở thành trò cười của Lục thị. Cho dù cô bị đánh thuốc mê ngủ với người khác khiến scandal bay đầy trời thời đại học…. Sở Dao và Lâm Hạo Thịnh cũng đều ở bên cạnh an ủi, động viên cô! Nhưng chính vào lúc nãy, cô mới biết được là, mẹ cô không phải mất do tai nạn xe, việc cô náo loạn ẩu đả trong trường Cao Trung cũng là do Sở Dao từng bước từng bước hãm hãi, xúi dục. Tuyệt nhiên chính là Sở Dao cùng với chú ruột của cô liên thủ bán đứng cô. Phải nói, chính bởi vì mắt cô bị mù cho nên mới dẫn đến kết cục của hiện tại. Từ lúc bắt đầu, cuộc sống của cô đã nằm trong tầm kiểm soát của Sở Dao và chú cô!
Lục An Nhiên cảm thấy mình chính là một con ngốc!
Một con ngốc nhất toàn thế giới
Ba người mà cô tin tưởng nhất cuộc đời này đã cùng nhau đẩy cô đến địa ngục, cô còn ngu ngốc tưởng rằng chỉ có ba người đó là người thương yêu cô nhất! Cô vẫn còn chuẩn bị lễ vật dự định tối nay sẽ tặng cho Sở Dao - người luôn tác hợp cho cô và Lâm Hạo Thịnh…
“Dao Dao, em đừng nhàm chán như thế nữa! mau giải quyết cô ta đi!” Lâm Hạo Thịnh không kiên nhẫn dùng khăn giấy lau sạch máu tươi trên tay, hắn ta là người thích sạch sẽ! Ai mà biết được cắt một cái lưỡi lại ra nhiều máu đến thế, dơ muôn chết! Nghĩ đến đây, Lâm Hạo Thịnh bất mãn trừng mắt liếc nhìn Lục An Nhiên ũ rũ dưới sàn, giống như nhìn một con gián ghê tởm.
Ánh mắt lạnh lùng giống như một mũi dao hung hăng đâm vào trái tim của Lục An Nhiên để lại một miệng vết thương rất lớn. Trong ấn tượng của cô, Lâm Hạo Thịnh luôn là 1 thư sinh hào hoa phong nhã, từ nhỏ đến lớn, mỗi lần gặp hắn, hắn đều dùng nụ cười sủng nịch đối với cô, chưa bao giờ thấy hắn dùng ánh mắt như thế để nhìn cô. Đúng rồi, Lục An Nhiên cô hôm nay hoàn toàn tỉnh ngộ, thì ra, những chuyện này sớm đã được lên kế hoạch thật tốt! Vào lúc 15 tuổi, cô bị bắt cóc, còn bị cắt đứt gân tay, từ đó cô không thể cầm nắm những vật nặng, cho nên ông nội cô chỉ có thể truyền tất cả kỹ năng gia truyền cho con nuôi Lục gia – Lâm Hạo Thịnh. Hiện tại hắn ta đã đặt được mục đích, cho nên không cần diễn vai quân tử nữa, tự nhiên sẽ lộ ra bản tính âm ngoan thủ lạt của hắn.
Lục An Nhiên thật sự rất muốn hỏi người trước mặt: tại sao? Nhưng mà lưỡi của cô đã bị cắt đứt, một khi mở miệng, máu tươi cuồn cuộn trào ra, đoạn lưỡi tiếp xúc với không khí đau đến khó nhịn.
“Hahaha!” Nhìn tình cảnh hiện tại của Lục An Nhiên, Sở Dao cười đến sáng lạn: “An Nhiên, cô có biết bộ dáng cô bây giờ có bao nhiêu buồn cười không?” khuôn mặt mang vẻ hạnh phúc của Sở Dao khẽ tựa trên vai của Lâm Hạo Thịnh: “Hạo Thịnh, em nói nhiều như vậy cũng chỉ là muốn cô ta chết một cách rõ ràng mà! Dù gì, cô ta cũng là – em gái ruột cùng cha khác mẹ của anh.!!”
Mặt Lâm Hạo Thịnh biến sắc, mắt thấy hắn ta sắp tức giận, Sở Dao lại dựa sát vào lòng ngực của hắn: “Hiện tại cả Lục thị đều đã là của anh rồi, em cũng đã mang thai con của anh, anh chính là người duy nhất lãnh đạo Lục thị! Lục thị từ hôm nay trở đi đã biến thành Lâm thị! Không tốt sao? Ba em hiện tại rốt cuộc cũng coi như thu hồi được công sức đầu tư bao nhiêu năm nay rồi!” Sắc mặt của Lâm Hạo Thịnh lúc này đã hơi dịu xuống, chỉ cần biến Lục thị thành Lâm thị mới có thể an ủi linh hồn mẹ hắn ở trên trời.
Lục An Nhiên bỗng nhiên cả kinh, Lâm Hạo Thịnh lại là người anh cùng cha khác mẹ của cô? Mà thuộc hạ trung thành với ông nội nhất cư nhiên lại là người lên kế hoạch mọi thứ! Thật sự không ngờ được! nhưng mà…. Sở Vạn Hải chỉ là một thư ký nhỏ nhoi bên cạnh ông nội, ông ta lấy đâu ra bản lĩnh lớn như thế? thì ra từ mười mấy năm trước bọn họ đã chuẩn bị cho kế hoạch này?
“An Nhiên, đừng hận chúng tôi nha!” Sở Dao vô tội buông tay: “cô cũng biết, dựa vào một mình ba tôi không thể thực hiện một vở kịch lớn như thế! Ai bảo Lục gia các người đụng vào người không nên dụng?”
Thật ra là ai? Lục An Nhiên đau đến nỗi hô hấp cũng cảm thấy khó khăn, huống hồ còn lại còn phải suy nghĩ chuyện này, cô thật sự không nghĩ được là ai muốn hãm hại Lục gia đến mức này.
“An Nhiên, ông nội cô - lão già đáng chết đó cùng mẹ cô đang đợi cô đấy!” mang một đôi găng tay trắng Sở Dao từ túi LV giới hạn mà Lục An Nhiên tặng cho cô ta lấy ra một chiết bật lửa oán giận nói: “tôi luôn lấy danh nghĩa của cô không ngừng đưa canh gà có tẩm thuốc độc cho ông nội cô, muốn qua được mắt lão già đó thật tốn không biết bao công sức!” sinh viên tốt nghiệp học viện hóa học Sở Dao làm sao lại không hiểu cách vô thanh vô sắc mà hạ độc không ai biết chứ? Cổ tay xoay chuyển, chiếc bật lửa bị ném lên chiếc giường trải đầy hoa hồng đằng sau lưng của Lục An Nhiên.
Ông nội… Trái tim Lục An Nhiên đau đớn từng cơn, sau khi mẹ mất, luôn là ông nội chăm sóc cô… không ngờ đến ông nội lại vì cô mà chết thảm… chú nói ông nội vì bệnh bạo phát mà chết, không ngờ nguyên nhân cũng là do chính bản thân mình… hối hận, tự trách cùng ảo nảo như một luồng khí xông lên đầu, Lục An Nhiên nhìn chằm chằm vào hai con người trước mặt.
“Chỗ này nóng quá!” Sở Dao nhìn vào ngọn lửa càng ngày càng mạnh trước mặt nói: “Hạo Thịnh, chúng ta mau đi thôi, nhiệt độ cao quá, em lo sẽ ảnh hưởng không tốt cho con của chúng ta!”
“Được!” Lâm Hạo Thịnh vòng tay qua ôm ngang lưng Sở Dao, cười nhạt liền muốn dẫn cô ta ra khỏi căn phòng mà Lục An Nhiên chọn làm phòng tân hôn này.
Bóng dáng hai người hết sức chói mắt, ngọn lửa đằng sau càng lúc càng mạnh, ngọn lửa như tằm bén vào chiếc váy cưới, từng tấc từng tấc đốt cháy làn da cô.
Cho dù tôi có chết cũng phải kéo theo hai cái đệm lưng!
Lục An Nhiên trừng to hai mắt đỏ tươi như màu máu, nỗi hận tràn ngập đã trở thành động lực duy nhất của cô lúc này, cô ra sức rút từ dưới gầm giường một chiếc hộp, bên trong có một ống nghiệm đựng thứ bột màu trắng, chính thứ này đã hấp dẫn Sở Dao! Nếu không phải Sở Dao thấy trên báo cáo nói: “Một chút bột có thể làm ra một trận nổ lớn! thật thú vị! chỉ đáng tiếc là quốc gia Z hoàn toàn cấm thứ bột này! Đến cả tớ làm nghiên cứu sinh bên viện nghiên cứu đó cũng không được sử dụng!” Cô cũng sẽ không từ nước ngoài trăm phương nghìn kế tìm cách làm ra thứ này để tặng cô ta. Hiện nay thật may nhân cơ hội này triệt triệt đệ đệ tặng cho cô ta! Dùng sức hướng ngọn lửa đằng sau ném tới. Ngay sau đó một tiếng nổ thật lớn phát ra, ngọn lửa nháy mắt cắn nuốt toàn bộ mọi thứ hiện diện trong căn phòng này, cả hai người chưa bước ra khỏi phòng, toàn bộ cháy sạch sẽ.
Một tiếng sấm rền, tia chớp chiếu sáng đêm tối như ban ngày, một tràng thiên lôi quỷ dị đánh xuống ngay giữa biệt thự, nơi căn phòng đang bị ngọn lửa thiêu đốt, ngay sau đó một trận mưa kéo tới tựa hồ gột rửa sạch sẽ tất cả tội ác cùng mọi quá khứ ảm đảm .
Lục An Nhiên tức giận trừng mắt nhìn hai con người đã cùng cô lớn lên từ nhỏ: một người là con nuôi của Lục gia, cũng là người chồng đã cùng cô thề thốt trước thượng đế, một người từ lúc còn nhỏ đã ở cùng nhau, là người bạn thân mà cô tin tưởng nhất cuộc đời này. Không thể tin được… thật sự không thể tin được… một tiếng trước, cô cứ ngỡ mình chính là người hạnh phúc nhất thế giới… nhưng mà, nỗi đau trên mặt, sự đau đớn trong khoang miệng, và một đoạn đầu lưỡi của cô bị cắt đứt rơi trên sàn nhà đều nhắc nhở cô rằng: cô tuyệt đối là một người phụ nữ ngu ngốc nhất thế giới.
“Lục An Nhiên, cô đừng nhìn tôi với ánh mắt như thế…” Quay trong tay chiếc dao quân đội Thủy Sĩ, gương mặt nhỏ nhắn tỏ vẻ đáng thương của Sở Dao nở đầy nụ cười ngây thơ vô tội. Đôi cao gót mười ba phân tuyệt nhiên vô tình mà giẫm đạp lên mu bàn tay trái của Lục An Nhiên. “Người cắt đứt đầu lưỡi của cô là anh Hạo Thịnh, không phải tôi nhé!” Cuối cùng cũng có thể giẫm chết Lục An Nhiên ở dưới chân, giây phút này cô ta đã phải đợi quá lâu rồi! Nghĩ đến đây ả không nhịn được mà dùng sức vặn vẹo chiếc giầy cao gót dưới chân.
“aaaaa….” Mu bàn tay truyền đến nỗi đau xương cốt bị giẫm nát, nước mắt của Lục An Nhiên theo bờ má rơi xuống hòa cùng với máu rơi vào khoang miệng trống không nơi chiếc lưỡi bị cắt đứt. Đoạn lưỡi tiếp xúc với những giọt nước mắt mặn chát khiến Lục An Nhiên cảm thấy bản thân đau đến muốn ngất đi, cũng thức tỉnh hoàn toàn cả hai mươi hai năm hỗn đỗn của cuộc đời cô .
Vẫn tưởng rằng, cô là một thiên chi kiêu nữ, từ lúc cha mất tích, mẹ đột ngột bị tai nạn xe cộ, cô vẫn còn là người hạnh phúc, bởi vì bên cạnh cô vẫn còn Sở Dao - một người bạn thân cùng nhau lớn lên, còn một người chú quan tâm chăm sóc, quan trọng là có một người một lòng một dạ với cô – Lâm Hạo Thịnh! Cho dù là cả đôi tay đều bị cắt đứt gân tay, cho dù cô đánh nhau ẩu đả thời Cao Trung bị trường học đuổi học trở thành trò cười của Lục thị. Cho dù cô bị đánh thuốc mê ngủ với người khác khiến scandal bay đầy trời thời đại học…. Sở Dao và Lâm Hạo Thịnh cũng đều ở bên cạnh an ủi, động viên cô! Nhưng chính vào lúc nãy, cô mới biết được là, mẹ cô không phải mất do tai nạn xe, việc cô náo loạn ẩu đả trong trường Cao Trung cũng là do Sở Dao từng bước từng bước hãm hãi, xúi dục. Tuyệt nhiên chính là Sở Dao cùng với chú ruột của cô liên thủ bán đứng cô. Phải nói, chính bởi vì mắt cô bị mù cho nên mới dẫn đến kết cục của hiện tại. Từ lúc bắt đầu, cuộc sống của cô đã nằm trong tầm kiểm soát của Sở Dao và chú cô!
Lục An Nhiên cảm thấy mình chính là một con ngốc!
Một con ngốc nhất toàn thế giới
Ba người mà cô tin tưởng nhất cuộc đời này đã cùng nhau đẩy cô đến địa ngục, cô còn ngu ngốc tưởng rằng chỉ có ba người đó là người thương yêu cô nhất! Cô vẫn còn chuẩn bị lễ vật dự định tối nay sẽ tặng cho Sở Dao - người luôn tác hợp cho cô và Lâm Hạo Thịnh…
“Dao Dao, em đừng nhàm chán như thế nữa! mau giải quyết cô ta đi!” Lâm Hạo Thịnh không kiên nhẫn dùng khăn giấy lau sạch máu tươi trên tay, hắn ta là người thích sạch sẽ! Ai mà biết được cắt một cái lưỡi lại ra nhiều máu đến thế, dơ muôn chết! Nghĩ đến đây, Lâm Hạo Thịnh bất mãn trừng mắt liếc nhìn Lục An Nhiên ũ rũ dưới sàn, giống như nhìn một con gián ghê tởm.
Ánh mắt lạnh lùng giống như một mũi dao hung hăng đâm vào trái tim của Lục An Nhiên để lại một miệng vết thương rất lớn. Trong ấn tượng của cô, Lâm Hạo Thịnh luôn là 1 thư sinh hào hoa phong nhã, từ nhỏ đến lớn, mỗi lần gặp hắn, hắn đều dùng nụ cười sủng nịch đối với cô, chưa bao giờ thấy hắn dùng ánh mắt như thế để nhìn cô. Đúng rồi, Lục An Nhiên cô hôm nay hoàn toàn tỉnh ngộ, thì ra, những chuyện này sớm đã được lên kế hoạch thật tốt! Vào lúc 15 tuổi, cô bị bắt cóc, còn bị cắt đứt gân tay, từ đó cô không thể cầm nắm những vật nặng, cho nên ông nội cô chỉ có thể truyền tất cả kỹ năng gia truyền cho con nuôi Lục gia – Lâm Hạo Thịnh. Hiện tại hắn ta đã đặt được mục đích, cho nên không cần diễn vai quân tử nữa, tự nhiên sẽ lộ ra bản tính âm ngoan thủ lạt của hắn.
Lục An Nhiên thật sự rất muốn hỏi người trước mặt: tại sao? Nhưng mà lưỡi của cô đã bị cắt đứt, một khi mở miệng, máu tươi cuồn cuộn trào ra, đoạn lưỡi tiếp xúc với không khí đau đến khó nhịn.
“Hahaha!” Nhìn tình cảnh hiện tại của Lục An Nhiên, Sở Dao cười đến sáng lạn: “An Nhiên, cô có biết bộ dáng cô bây giờ có bao nhiêu buồn cười không?” khuôn mặt mang vẻ hạnh phúc của Sở Dao khẽ tựa trên vai của Lâm Hạo Thịnh: “Hạo Thịnh, em nói nhiều như vậy cũng chỉ là muốn cô ta chết một cách rõ ràng mà! Dù gì, cô ta cũng là – em gái ruột cùng cha khác mẹ của anh.!!”
Mặt Lâm Hạo Thịnh biến sắc, mắt thấy hắn ta sắp tức giận, Sở Dao lại dựa sát vào lòng ngực của hắn: “Hiện tại cả Lục thị đều đã là của anh rồi, em cũng đã mang thai con của anh, anh chính là người duy nhất lãnh đạo Lục thị! Lục thị từ hôm nay trở đi đã biến thành Lâm thị! Không tốt sao? Ba em hiện tại rốt cuộc cũng coi như thu hồi được công sức đầu tư bao nhiêu năm nay rồi!” Sắc mặt của Lâm Hạo Thịnh lúc này đã hơi dịu xuống, chỉ cần biến Lục thị thành Lâm thị mới có thể an ủi linh hồn mẹ hắn ở trên trời.
Lục An Nhiên bỗng nhiên cả kinh, Lâm Hạo Thịnh lại là người anh cùng cha khác mẹ của cô? Mà thuộc hạ trung thành với ông nội nhất cư nhiên lại là người lên kế hoạch mọi thứ! Thật sự không ngờ được! nhưng mà…. Sở Vạn Hải chỉ là một thư ký nhỏ nhoi bên cạnh ông nội, ông ta lấy đâu ra bản lĩnh lớn như thế? thì ra từ mười mấy năm trước bọn họ đã chuẩn bị cho kế hoạch này?
“An Nhiên, đừng hận chúng tôi nha!” Sở Dao vô tội buông tay: “cô cũng biết, dựa vào một mình ba tôi không thể thực hiện một vở kịch lớn như thế! Ai bảo Lục gia các người đụng vào người không nên dụng?”
Thật ra là ai? Lục An Nhiên đau đến nỗi hô hấp cũng cảm thấy khó khăn, huống hồ còn lại còn phải suy nghĩ chuyện này, cô thật sự không nghĩ được là ai muốn hãm hại Lục gia đến mức này.
“An Nhiên, ông nội cô - lão già đáng chết đó cùng mẹ cô đang đợi cô đấy!” mang một đôi găng tay trắng Sở Dao từ túi LV giới hạn mà Lục An Nhiên tặng cho cô ta lấy ra một chiết bật lửa oán giận nói: “tôi luôn lấy danh nghĩa của cô không ngừng đưa canh gà có tẩm thuốc độc cho ông nội cô, muốn qua được mắt lão già đó thật tốn không biết bao công sức!” sinh viên tốt nghiệp học viện hóa học Sở Dao làm sao lại không hiểu cách vô thanh vô sắc mà hạ độc không ai biết chứ? Cổ tay xoay chuyển, chiếc bật lửa bị ném lên chiếc giường trải đầy hoa hồng đằng sau lưng của Lục An Nhiên.
Ông nội… Trái tim Lục An Nhiên đau đớn từng cơn, sau khi mẹ mất, luôn là ông nội chăm sóc cô… không ngờ đến ông nội lại vì cô mà chết thảm… chú nói ông nội vì bệnh bạo phát mà chết, không ngờ nguyên nhân cũng là do chính bản thân mình… hối hận, tự trách cùng ảo nảo như một luồng khí xông lên đầu, Lục An Nhiên nhìn chằm chằm vào hai con người trước mặt.
“Chỗ này nóng quá!” Sở Dao nhìn vào ngọn lửa càng ngày càng mạnh trước mặt nói: “Hạo Thịnh, chúng ta mau đi thôi, nhiệt độ cao quá, em lo sẽ ảnh hưởng không tốt cho con của chúng ta!”
“Được!” Lâm Hạo Thịnh vòng tay qua ôm ngang lưng Sở Dao, cười nhạt liền muốn dẫn cô ta ra khỏi căn phòng mà Lục An Nhiên chọn làm phòng tân hôn này.
Bóng dáng hai người hết sức chói mắt, ngọn lửa đằng sau càng lúc càng mạnh, ngọn lửa như tằm bén vào chiếc váy cưới, từng tấc từng tấc đốt cháy làn da cô.
Cho dù tôi có chết cũng phải kéo theo hai cái đệm lưng!
Lục An Nhiên trừng to hai mắt đỏ tươi như màu máu, nỗi hận tràn ngập đã trở thành động lực duy nhất của cô lúc này, cô ra sức rút từ dưới gầm giường một chiếc hộp, bên trong có một ống nghiệm đựng thứ bột màu trắng, chính thứ này đã hấp dẫn Sở Dao! Nếu không phải Sở Dao thấy trên báo cáo nói: “Một chút bột có thể làm ra một trận nổ lớn! thật thú vị! chỉ đáng tiếc là quốc gia Z hoàn toàn cấm thứ bột này! Đến cả tớ làm nghiên cứu sinh bên viện nghiên cứu đó cũng không được sử dụng!” Cô cũng sẽ không từ nước ngoài trăm phương nghìn kế tìm cách làm ra thứ này để tặng cô ta. Hiện nay thật may nhân cơ hội này triệt triệt đệ đệ tặng cho cô ta! Dùng sức hướng ngọn lửa đằng sau ném tới. Ngay sau đó một tiếng nổ thật lớn phát ra, ngọn lửa nháy mắt cắn nuốt toàn bộ mọi thứ hiện diện trong căn phòng này, cả hai người chưa bước ra khỏi phòng, toàn bộ cháy sạch sẽ.
Một tiếng sấm rền, tia chớp chiếu sáng đêm tối như ban ngày, một tràng thiên lôi quỷ dị đánh xuống ngay giữa biệt thự, nơi căn phòng đang bị ngọn lửa thiêu đốt, ngay sau đó một trận mưa kéo tới tựa hồ gột rửa sạch sẽ tất cả tội ác cùng mọi quá khứ ảm đảm .
Tác giả :
Chính Nguyệt Sơ Kỳ