Trùng Sinh Chi Cực Phẩm Hoàng Tử Phi
Chương 137: Phỏng vấn
Một trận âm thanh nhốn nháo truyền vào tai Lâu Vũ, Lâu Vũ nhịn không được nhíu mày: “Bên ngoài có chuyện gì vậy, có vẻ rất ồn ào!”
Thiên Diệp cười cười, nhàn nhạt nói: “Không có gì đâu, chỉ là một đám phóng viên thôi.”
“Phóng viên?” Lâu Vũ khó hiểu hỏi Thiên Diệp.
Thiên Diệp gật đầu, đương nhiên nói: “Đúng vậy! Nơi có ta sao lại không có phóng viên được chứ! Ta chính là siêu sao a! Vô luận ta đi tới đâu đám phóng viên kia vẫn hệt như ong thấy mật điên cuồng ùa tới, sức quyến rũ quá lớn đôi khi cũng là chuyện phiền phức a! Ta nghĩ, các ngươi nhất định không hiểu được đâu.”
Lâu Vũ lạnh mặt, âm trầm nhìn Thiên Diệp nói: “Ngươi mau xử lý đám người kia đi, chốc nữa Mạc Phi còn phải đi thi nữa.”
Thiên Diệp nhíu mày, có chút bất mãn nói: “Được rồi, ta biết rồi, chốc nữa ăn sáng xong ta dẽ hấp dẫn đám người kia đi.”
“Chờ ngươi ăn xong? Phải chờ đến khi nào, lập tức đi ngay đi!” Lâu Vũ tức giận nói.
“Tam hoàng tử thực độc ác a! Cư nhiên ngay cả cơm cũng không cho ta ăn, ngươi muốn ta đói chết à? Nói cho ngươi biết, ngươi không thành công đâu.” Thiên Diệp cao ngạo nói.
Lâu Vũ: “…”
Thiên Diệp vừa xuất môn, đám phóng viên lập tức ùa tới.
“Thiên Diệp công tử, xin hỏi vì sao ngươi lại xuất hiện ở phủ tam hoàng tử vậy?”
“Là tam hoàng tử mời ta tới trụ, thịnh tình của người ta không thể từ chối được, ta thật sự không có cách cự tuyệt.”
“Thiên Diệp công tử, xin hỏi ngài cùng tam hoàng tử có quan hệ gì?”
“Quan hệ à? Nói sao nhỉ, tam hoàng tử nói không thích ta cứ luôn xuất đầu lộ diện ở bên ngoài nên muốn giúp ta chuộc thân.”
“Thiên Diệp công tử, xin hỏi ngươi sẽ cư xử thế nào với tam hoàng tử phi?”
“Tam hoàng tử phi à? Ta tin tưởng chúng ta sẽ ở chung rất vui vẻ.”
“Thiên Diệp công tử, hiện giờ ngươi đang ở cùng bạn trai của của tam hoàng tử là Lâm Phi Vũ và tam hoàng tử phi Mạc Phi ở chung một nhà, ngươi có cảm thấy áp lực không?”
Thiên Diệp vuốt tóc, tự tin nói: “Áp lực, sao ta lại cảm thấy áp lực chứ? Ta nghĩ người chịu áp lực là tam hoàng tử mới đúng.”
… …
Nhóm Lâu Vũ từ thiết bị giám thị quan sát tình cảnh bên ngoài, sắc mặt đều trở nên quỷ dị.
Thiên Diệp rời đi dưới sự bảo hộ của nhóm hộ vệ. Hơn phân nửa phóng viên đã rời đi theo Thiên Diệp, thế nhưng vẫn còn không ít phóng viên ở lại chờ đợi.
Lâu Vũ lạnh mặt, nghiến răng nghiến lợi: “Cái tên cặn bã này chỉ biết nói hưu nói vượn.”
Mạc Phi thở dài: “Ra mòi đám phóng viên kia sẽ không dễ dàng chịu rời đi.”
Lâu Vũ đen mặt nói: “Có lẽ vậy.”
Lâu Vũ vừa bước ra, số phóng viên còn lại lập tức ùa tới.
“Tam hoàng tử, xin hỏi ngươi cùng Thiên Diệp công tử có quan hệ gì?”
“Không thể trả lời.”
“Tam hoàng tử, xin hỏi chuyện ngươi muốn chuộc thân cho Thiên Diệp công tử là thật à? Ngươi vì tính chiếm dục của bản thân mà hủy đi tiền đồ của một siêu sao như vậy, ngươi có cảm thấy mình quá ích kỷ không?”
“Không thể trả lời.”
“… …”
Nhìn Lâu Vũ bị vây công, trên trán Tô Vinh chảy xuống một chuỗi hắc tuyến thật dài: “Tam hoàng tử thật đáng thương.”
Mạc Phi nhịn không được thở dài: “Ai bảo hắn động sắc tâm với Thiên Diệp, đây là báo ứng.”
Tô Vinh: “…tam hoàng tử không có động sắc tâm với Thiên Diệp công tử a.”
Mạc Phi hừ khẽ một tiếng, không đồng ý nói: “Sao có thể chứ, mỗi lần nhìn Thiên Diệp, ánh mắt Lâu Vũ cứ híp lại.”
Tô Vinh: “…” Nào có a!
“Chúng ta mau chạy thôi, đám phóng viên bị tam hoàng tử dẫn đi rồi, chúng ta mau nhân cơ hội này rời đi.” Mạc Nhất nhắc nhở.
Mạc Phi gật đầu: “Đúng vậy, đi thôi.” Nếu tới muộn, bỏ lỡ trận đấu thì Ngô Câu Nguyệt nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.
Nhóm Mạc Phi tới trường thi không lâu thì vòng thi bán kết cũng bắt đầu.
Sau vòng loại, trên sân thi đấu chỉ còn lại hơn hai trăm thí sinh, những thí sinh không viết được ít nhất hai phối phương có tác dụng đều bị loại bỏ.
Vòng này cùng vòng trước có liên quan, yêu cầu thí sinh phải điều phối những phối phương mà mình đã viết ở vòng trước.
Nhìn đống tài liệu trước mặt, Mạc Phi thực thuần thục bắt đầu điều chế.
Mạc Phi không biết những phối phương của mình đã có một trận tranh luận rất lớn của ban giá mkhảo, Ngô Câu nguyệt yêu cầu bên tổ chức phải cung cấp đủ dược liệu cho sáu phối phương của Mạc Phi, nếu Mạc Phi có thể điều chế được sáu loại dược tề thì phải bổ sung số điểm đã trừ ở vòng trước.
Dựa theo nguyên tắc, những phối phương được nhận định là không thể điều phối không cần cung cấp dược liệu. Đối với yêu cầu của Ngô Câu Nguyệt, dược sư cấp tám Nạp Lan Hình của Nạp Lan gia chỉ cười nhận, nhận định Mạc Phi không thể nào điều chế được nhưng hắn vẫn đồng ý yêu cầu của Ngô Câu Nguyệt.
Ngô Câu Nguyệt cũng phải đáp ứng đối phương, nếu Mạc Phi không thể điều chế được dược tề thì phải bị trừ điểm.
Bởi vì trận tranh luận trước đó nên không ít giám khảo tập trung quan sát Mạc Phi, đối với chuyện này, Mạc Phi không quá để ý.
Mạc Phi thuần thục xử lý dược liệu, sau đó nhanh nhẹn trích dược dịch, bắt đầu điều phối.
Nhìn động tác của Mạc Phi, khóe miệng Ngô Câu Nguyệt nhếch lên.
Nhìn nụ cười tự tin của Ngô Câu Nguyệt, trong lòng Nạp Lan Hình đột nhiên có dự cảm xấu.
Nhìn thấy Mạc Phi điều chế ra loại dược tề thứ ba, Nạp Lan Hình rốt cuộc biến sắc: “Không có khả năng.”
Trong hiểu biết của Nạp Lan Hình, trừ bỏ hai loại dược tề bọn họ biết rõ, bốn phối phương còn lại của Mạc Phi căn bản không có khả năng điều chế thành công.
Ngô Câu Nguyệt cười lạnh: “Không có khả năng, gì mà không có khả năng? Ta đã sớm nói rồi, ngươi làm không được không có nghĩa là người khác cũng vậy, ngươi đã già quá rồi.”
Nghe thấy lời Ngô Câu Nguyệt, sắc mặt đám giám khảo đều có chút khó coi.
Lúc Mạc Phi điều chế ra loai dược tề thứ ba, Nạp Lan Thiên Vũ gian nan bắt đầu điều chế loại thứ hai.
Ngồi trên ghế giám khảo, nhóm dược sư có chút ngạc nhiên bắt đầu trò chuyện.
“Tốc độ của Mạc Phi rất nhanh, đã bắt đầu điều chế loại thứ tư rồi.”
“Đúng vậy! Thủ pháp xuất thần nhập quá, nếu không có công phu vài chục năm thì không thể thuần thục như vậy được.”
“Xác xuất điều chế thành công của tam hoàng tử phi rất cao, ba loại trước đó không hề có lần nào thất bại.”
“Tam hoàng tử phi đúng là tài giỏi! Ánh mắt Nạp Lan vương phi quả nhiên sáng như đuốc, có thể chọn một bầu bạn xuất sắc như vậy cho tam hoàng tử.”
“Ban đầu ta chỉ tưởng Mạc Phi chỉ biết ca múa mà thôi, thật không ngờ thiên phú dược tề cũng xuất sắc đến vậy.”
“Nghe nói Mạc Phi đến từ một nơi rất xa xôi, hắn học dược tề từ ai mà lại có thực lực mạnh như vậy nhỉ?”
“Lại nói tiếp, phân lượng tinh thảo cung cấp cho Mạc Phi không đúng a!” Dược sư cấp tám Cổ Thiên chỉ sợ thiên hạ bất loạn nói.
Nạp Lan Hình nhíu mày, điều chế dược tề nhất định sẽ có tỉ lệ thất bại, vì thế mỗi thí sinh đều được cung cấp ba phần tinh thảo. Thế nhưng Nạp Lan Hình nhận định Mạc Phi chỉ viết bừa phối phương, có cấp nhiều cũng lãng phí, tuy cung cấp đủ cả sáu loại nhưng mỗi loại chỉ có một phần.
Sắc mặt Ngô Câu Nguyệt âm trầm, lạnh lùng ‘hừ’ một tiếng.
Nhóm giám khảo nghe vậy thì đều có chút xấu hổ.
Mắt thấy Mạc Phi điều chế ra loại dược tề thứ tư, nhóm giám khảo bắt đầu khiếp sợ.
Điều chế một loại dược tề không gặp thất bại có thể nói là may mắn, hai loại có thể là trùng hợp, ba loại là thực lực cộng thêm vận may, thế nhưng liên tục thành công điều chế bốn loại dược tề thì quả thực có chút dọa người.
Mạc Phi không hề biết chuyện bên tổ chức cung cấp phân lượng tinh thảo không đủ nên cứ dựa theo yêu cầu, từng cái từng cái điều phối ra.
Lúc Mạc Phi điều chế ra loại dược tề thứ năm, trên bàn ban giám khảo, từ bỏ Ngô Câu Nguyệt cười tươi như hoa, sắc mặt cả năm vì giám khảo còn lại đều có chút quái dị.
“Ngô lão sư, thiên phú của học trò này của ngươi thật sự làm người ta sợ hãi a!”
“Nào có, nào có! Hắn vẫn cần học hỏi nhiều, còn non lắm!” Ngô Câu Nguyệt đắc ý nói.
Sắc mặt Dị Lan Hình rất khó coi, mỗi phối phương đều rất trân quý, nếu Mạc Phi có thể điều phối tất cả các phối phương mình đã viết ra thì đại biểu có bốn loại dược tề kiểu mới xuất hiện.
Mạc Phi điều chế xong loại dược tề cuối cùng, rốt cuộc thở phào một hơi.
Nhóm giám khảo trên đài nhìn thấy Mạc Phi chấm dứt phần thi của mình mà không khỏi có chút há hốc mồm.
Ngô Câu Nguyệt cười cười, cao ngạo nói: “Ta đã nói tất cả phối phương đều chính xác thế mà các ngươi không tin, giờ không còn phản đối nữa đi.”
Nạp Lan Hình có chút không cam lòng nói: “Bây giờ vẫn còn quá sớm, tuy cả sáu loại đều được điều chế ra nhưng vẫn chưa kiểm tra chất lượng.”
Ngô Câu Nguyệt liếc mắt xem thường: “Vàng thật không sợ lửa, các ngươi cứ việc kiểm tra.”
Nhìn bộ dáng tự tin tràn đầy của Ngô Câu Nguyệt, Nạp Lan Hình không khỏi có chút cứng lưỡi.
Nhìn Mạc Phi thuận lợi điều chế sáu loại dược tề, ánh mắt Lâu Phong xẹt lên một tia kinh ngạc, tuy hắn sớm đã đoán được trình độ dược tề của Mạc Phi không thấp, nhưng giờ phút này điều ấy được chứng thật thì Lâu Phong không khỏi cảm thấy hoảng sợ.
Nhân viên bên tổ chức tiến hành kiểm tra chất lượng dược tề của Mạc Phi, kết quả nhanh chóng được đưa tới bàn giám khảo.
Sáu loại dược tề, tất cả đều có độ tinh khiết cao hơn 92%.
Nhìn thấy kết quả này, sắc mặt nhóm đại sư đều có chút khiếp sợ.
Ngô Câu Nguyệt cười nhạt, thầm nghĩ, Mạc Phi vẫn chưa xuất toàn lực, với thực lực của Mạc Phi, muốn có được độ tinh khiết cao hơn cũng không khó, bất quá với kết quả này đã dư dả giành lấy vé hạng nhất.
Lâu Phong nhìn Mạc Phi, ánh mắt hơi nheo lại, trong lòng có một loại tình tự đang quay cuồng, người tài giỏi như Mạc Phi, nếu không thể mượn sức thì chỉ có thể giết chết để diệt trừ hậu họa.
Nhan Thần nhìn Mạc Phi, ánh mắt có chút không dám tin: “Nhất Nhất, Mạc Phi đã điều chế ra sáu loại dược tề hả?”
Mạc Nhất gật đầu: “Đúng vậy!”
“Không đúng a! Vòng trước cứ một phối phương đúng sẽ có hai điểm, Mạc Phi viết sáu phối phương, hẳn phải có mười hai điểm mới đúng, sao lại chỉ được có tám?” Nhan Thần nghi hoặc hỏi.
Mạc Nhất lắc đầu: “Ta cũng không biết.”
Dị trạng của Mạc Phi có không ít người phát hiện, ánh mắt của bọn họ đều tràn đầy khiếp sợ.
Bất đồng với vòng trước cần phải có thời gian kiểm nghiệm mới có kết quả, lần này sẽ có kết quả ngay lập tức, mỗi loại dược tề điều chế thành công sẽ được ba điểm.
Mạc Phi ba mươi điểm, lập tức vươn lên đầu bảng, vòng này Nạp Lan Thiên Vũ điều chế thất bại một loại, chỉ lấy được mười hai điểm, hơn nữa cộng cả điểm vòng trước thì có tổng cộng hai mươi hai điểm, xếp thứ ba là một học viên của học viện Thiên Khung với hai mươi điểm, Lâm Phi Vũ vẫn như cũ xếp hạng mười.
Thiên Diệp cười cười, nhàn nhạt nói: “Không có gì đâu, chỉ là một đám phóng viên thôi.”
“Phóng viên?” Lâu Vũ khó hiểu hỏi Thiên Diệp.
Thiên Diệp gật đầu, đương nhiên nói: “Đúng vậy! Nơi có ta sao lại không có phóng viên được chứ! Ta chính là siêu sao a! Vô luận ta đi tới đâu đám phóng viên kia vẫn hệt như ong thấy mật điên cuồng ùa tới, sức quyến rũ quá lớn đôi khi cũng là chuyện phiền phức a! Ta nghĩ, các ngươi nhất định không hiểu được đâu.”
Lâu Vũ lạnh mặt, âm trầm nhìn Thiên Diệp nói: “Ngươi mau xử lý đám người kia đi, chốc nữa Mạc Phi còn phải đi thi nữa.”
Thiên Diệp nhíu mày, có chút bất mãn nói: “Được rồi, ta biết rồi, chốc nữa ăn sáng xong ta dẽ hấp dẫn đám người kia đi.”
“Chờ ngươi ăn xong? Phải chờ đến khi nào, lập tức đi ngay đi!” Lâu Vũ tức giận nói.
“Tam hoàng tử thực độc ác a! Cư nhiên ngay cả cơm cũng không cho ta ăn, ngươi muốn ta đói chết à? Nói cho ngươi biết, ngươi không thành công đâu.” Thiên Diệp cao ngạo nói.
Lâu Vũ: “…”
Thiên Diệp vừa xuất môn, đám phóng viên lập tức ùa tới.
“Thiên Diệp công tử, xin hỏi vì sao ngươi lại xuất hiện ở phủ tam hoàng tử vậy?”
“Là tam hoàng tử mời ta tới trụ, thịnh tình của người ta không thể từ chối được, ta thật sự không có cách cự tuyệt.”
“Thiên Diệp công tử, xin hỏi ngài cùng tam hoàng tử có quan hệ gì?”
“Quan hệ à? Nói sao nhỉ, tam hoàng tử nói không thích ta cứ luôn xuất đầu lộ diện ở bên ngoài nên muốn giúp ta chuộc thân.”
“Thiên Diệp công tử, xin hỏi ngươi sẽ cư xử thế nào với tam hoàng tử phi?”
“Tam hoàng tử phi à? Ta tin tưởng chúng ta sẽ ở chung rất vui vẻ.”
“Thiên Diệp công tử, hiện giờ ngươi đang ở cùng bạn trai của của tam hoàng tử là Lâm Phi Vũ và tam hoàng tử phi Mạc Phi ở chung một nhà, ngươi có cảm thấy áp lực không?”
Thiên Diệp vuốt tóc, tự tin nói: “Áp lực, sao ta lại cảm thấy áp lực chứ? Ta nghĩ người chịu áp lực là tam hoàng tử mới đúng.”
… …
Nhóm Lâu Vũ từ thiết bị giám thị quan sát tình cảnh bên ngoài, sắc mặt đều trở nên quỷ dị.
Thiên Diệp rời đi dưới sự bảo hộ của nhóm hộ vệ. Hơn phân nửa phóng viên đã rời đi theo Thiên Diệp, thế nhưng vẫn còn không ít phóng viên ở lại chờ đợi.
Lâu Vũ lạnh mặt, nghiến răng nghiến lợi: “Cái tên cặn bã này chỉ biết nói hưu nói vượn.”
Mạc Phi thở dài: “Ra mòi đám phóng viên kia sẽ không dễ dàng chịu rời đi.”
Lâu Vũ đen mặt nói: “Có lẽ vậy.”
Lâu Vũ vừa bước ra, số phóng viên còn lại lập tức ùa tới.
“Tam hoàng tử, xin hỏi ngươi cùng Thiên Diệp công tử có quan hệ gì?”
“Không thể trả lời.”
“Tam hoàng tử, xin hỏi chuyện ngươi muốn chuộc thân cho Thiên Diệp công tử là thật à? Ngươi vì tính chiếm dục của bản thân mà hủy đi tiền đồ của một siêu sao như vậy, ngươi có cảm thấy mình quá ích kỷ không?”
“Không thể trả lời.”
“… …”
Nhìn Lâu Vũ bị vây công, trên trán Tô Vinh chảy xuống một chuỗi hắc tuyến thật dài: “Tam hoàng tử thật đáng thương.”
Mạc Phi nhịn không được thở dài: “Ai bảo hắn động sắc tâm với Thiên Diệp, đây là báo ứng.”
Tô Vinh: “…tam hoàng tử không có động sắc tâm với Thiên Diệp công tử a.”
Mạc Phi hừ khẽ một tiếng, không đồng ý nói: “Sao có thể chứ, mỗi lần nhìn Thiên Diệp, ánh mắt Lâu Vũ cứ híp lại.”
Tô Vinh: “…” Nào có a!
“Chúng ta mau chạy thôi, đám phóng viên bị tam hoàng tử dẫn đi rồi, chúng ta mau nhân cơ hội này rời đi.” Mạc Nhất nhắc nhở.
Mạc Phi gật đầu: “Đúng vậy, đi thôi.” Nếu tới muộn, bỏ lỡ trận đấu thì Ngô Câu Nguyệt nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.
Nhóm Mạc Phi tới trường thi không lâu thì vòng thi bán kết cũng bắt đầu.
Sau vòng loại, trên sân thi đấu chỉ còn lại hơn hai trăm thí sinh, những thí sinh không viết được ít nhất hai phối phương có tác dụng đều bị loại bỏ.
Vòng này cùng vòng trước có liên quan, yêu cầu thí sinh phải điều phối những phối phương mà mình đã viết ở vòng trước.
Nhìn đống tài liệu trước mặt, Mạc Phi thực thuần thục bắt đầu điều chế.
Mạc Phi không biết những phối phương của mình đã có một trận tranh luận rất lớn của ban giá mkhảo, Ngô Câu nguyệt yêu cầu bên tổ chức phải cung cấp đủ dược liệu cho sáu phối phương của Mạc Phi, nếu Mạc Phi có thể điều chế được sáu loại dược tề thì phải bổ sung số điểm đã trừ ở vòng trước.
Dựa theo nguyên tắc, những phối phương được nhận định là không thể điều phối không cần cung cấp dược liệu. Đối với yêu cầu của Ngô Câu Nguyệt, dược sư cấp tám Nạp Lan Hình của Nạp Lan gia chỉ cười nhận, nhận định Mạc Phi không thể nào điều chế được nhưng hắn vẫn đồng ý yêu cầu của Ngô Câu Nguyệt.
Ngô Câu Nguyệt cũng phải đáp ứng đối phương, nếu Mạc Phi không thể điều chế được dược tề thì phải bị trừ điểm.
Bởi vì trận tranh luận trước đó nên không ít giám khảo tập trung quan sát Mạc Phi, đối với chuyện này, Mạc Phi không quá để ý.
Mạc Phi thuần thục xử lý dược liệu, sau đó nhanh nhẹn trích dược dịch, bắt đầu điều phối.
Nhìn động tác của Mạc Phi, khóe miệng Ngô Câu Nguyệt nhếch lên.
Nhìn nụ cười tự tin của Ngô Câu Nguyệt, trong lòng Nạp Lan Hình đột nhiên có dự cảm xấu.
Nhìn thấy Mạc Phi điều chế ra loại dược tề thứ ba, Nạp Lan Hình rốt cuộc biến sắc: “Không có khả năng.”
Trong hiểu biết của Nạp Lan Hình, trừ bỏ hai loại dược tề bọn họ biết rõ, bốn phối phương còn lại của Mạc Phi căn bản không có khả năng điều chế thành công.
Ngô Câu Nguyệt cười lạnh: “Không có khả năng, gì mà không có khả năng? Ta đã sớm nói rồi, ngươi làm không được không có nghĩa là người khác cũng vậy, ngươi đã già quá rồi.”
Nghe thấy lời Ngô Câu Nguyệt, sắc mặt đám giám khảo đều có chút khó coi.
Lúc Mạc Phi điều chế ra loai dược tề thứ ba, Nạp Lan Thiên Vũ gian nan bắt đầu điều chế loại thứ hai.
Ngồi trên ghế giám khảo, nhóm dược sư có chút ngạc nhiên bắt đầu trò chuyện.
“Tốc độ của Mạc Phi rất nhanh, đã bắt đầu điều chế loại thứ tư rồi.”
“Đúng vậy! Thủ pháp xuất thần nhập quá, nếu không có công phu vài chục năm thì không thể thuần thục như vậy được.”
“Xác xuất điều chế thành công của tam hoàng tử phi rất cao, ba loại trước đó không hề có lần nào thất bại.”
“Tam hoàng tử phi đúng là tài giỏi! Ánh mắt Nạp Lan vương phi quả nhiên sáng như đuốc, có thể chọn một bầu bạn xuất sắc như vậy cho tam hoàng tử.”
“Ban đầu ta chỉ tưởng Mạc Phi chỉ biết ca múa mà thôi, thật không ngờ thiên phú dược tề cũng xuất sắc đến vậy.”
“Nghe nói Mạc Phi đến từ một nơi rất xa xôi, hắn học dược tề từ ai mà lại có thực lực mạnh như vậy nhỉ?”
“Lại nói tiếp, phân lượng tinh thảo cung cấp cho Mạc Phi không đúng a!” Dược sư cấp tám Cổ Thiên chỉ sợ thiên hạ bất loạn nói.
Nạp Lan Hình nhíu mày, điều chế dược tề nhất định sẽ có tỉ lệ thất bại, vì thế mỗi thí sinh đều được cung cấp ba phần tinh thảo. Thế nhưng Nạp Lan Hình nhận định Mạc Phi chỉ viết bừa phối phương, có cấp nhiều cũng lãng phí, tuy cung cấp đủ cả sáu loại nhưng mỗi loại chỉ có một phần.
Sắc mặt Ngô Câu Nguyệt âm trầm, lạnh lùng ‘hừ’ một tiếng.
Nhóm giám khảo nghe vậy thì đều có chút xấu hổ.
Mắt thấy Mạc Phi điều chế ra loại dược tề thứ tư, nhóm giám khảo bắt đầu khiếp sợ.
Điều chế một loại dược tề không gặp thất bại có thể nói là may mắn, hai loại có thể là trùng hợp, ba loại là thực lực cộng thêm vận may, thế nhưng liên tục thành công điều chế bốn loại dược tề thì quả thực có chút dọa người.
Mạc Phi không hề biết chuyện bên tổ chức cung cấp phân lượng tinh thảo không đủ nên cứ dựa theo yêu cầu, từng cái từng cái điều phối ra.
Lúc Mạc Phi điều chế ra loại dược tề thứ năm, trên bàn ban giám khảo, từ bỏ Ngô Câu Nguyệt cười tươi như hoa, sắc mặt cả năm vì giám khảo còn lại đều có chút quái dị.
“Ngô lão sư, thiên phú của học trò này của ngươi thật sự làm người ta sợ hãi a!”
“Nào có, nào có! Hắn vẫn cần học hỏi nhiều, còn non lắm!” Ngô Câu Nguyệt đắc ý nói.
Sắc mặt Dị Lan Hình rất khó coi, mỗi phối phương đều rất trân quý, nếu Mạc Phi có thể điều phối tất cả các phối phương mình đã viết ra thì đại biểu có bốn loại dược tề kiểu mới xuất hiện.
Mạc Phi điều chế xong loại dược tề cuối cùng, rốt cuộc thở phào một hơi.
Nhóm giám khảo trên đài nhìn thấy Mạc Phi chấm dứt phần thi của mình mà không khỏi có chút há hốc mồm.
Ngô Câu Nguyệt cười cười, cao ngạo nói: “Ta đã nói tất cả phối phương đều chính xác thế mà các ngươi không tin, giờ không còn phản đối nữa đi.”
Nạp Lan Hình có chút không cam lòng nói: “Bây giờ vẫn còn quá sớm, tuy cả sáu loại đều được điều chế ra nhưng vẫn chưa kiểm tra chất lượng.”
Ngô Câu Nguyệt liếc mắt xem thường: “Vàng thật không sợ lửa, các ngươi cứ việc kiểm tra.”
Nhìn bộ dáng tự tin tràn đầy của Ngô Câu Nguyệt, Nạp Lan Hình không khỏi có chút cứng lưỡi.
Nhìn Mạc Phi thuận lợi điều chế sáu loại dược tề, ánh mắt Lâu Phong xẹt lên một tia kinh ngạc, tuy hắn sớm đã đoán được trình độ dược tề của Mạc Phi không thấp, nhưng giờ phút này điều ấy được chứng thật thì Lâu Phong không khỏi cảm thấy hoảng sợ.
Nhân viên bên tổ chức tiến hành kiểm tra chất lượng dược tề của Mạc Phi, kết quả nhanh chóng được đưa tới bàn giám khảo.
Sáu loại dược tề, tất cả đều có độ tinh khiết cao hơn 92%.
Nhìn thấy kết quả này, sắc mặt nhóm đại sư đều có chút khiếp sợ.
Ngô Câu Nguyệt cười nhạt, thầm nghĩ, Mạc Phi vẫn chưa xuất toàn lực, với thực lực của Mạc Phi, muốn có được độ tinh khiết cao hơn cũng không khó, bất quá với kết quả này đã dư dả giành lấy vé hạng nhất.
Lâu Phong nhìn Mạc Phi, ánh mắt hơi nheo lại, trong lòng có một loại tình tự đang quay cuồng, người tài giỏi như Mạc Phi, nếu không thể mượn sức thì chỉ có thể giết chết để diệt trừ hậu họa.
Nhan Thần nhìn Mạc Phi, ánh mắt có chút không dám tin: “Nhất Nhất, Mạc Phi đã điều chế ra sáu loại dược tề hả?”
Mạc Nhất gật đầu: “Đúng vậy!”
“Không đúng a! Vòng trước cứ một phối phương đúng sẽ có hai điểm, Mạc Phi viết sáu phối phương, hẳn phải có mười hai điểm mới đúng, sao lại chỉ được có tám?” Nhan Thần nghi hoặc hỏi.
Mạc Nhất lắc đầu: “Ta cũng không biết.”
Dị trạng của Mạc Phi có không ít người phát hiện, ánh mắt của bọn họ đều tràn đầy khiếp sợ.
Bất đồng với vòng trước cần phải có thời gian kiểm nghiệm mới có kết quả, lần này sẽ có kết quả ngay lập tức, mỗi loại dược tề điều chế thành công sẽ được ba điểm.
Mạc Phi ba mươi điểm, lập tức vươn lên đầu bảng, vòng này Nạp Lan Thiên Vũ điều chế thất bại một loại, chỉ lấy được mười hai điểm, hơn nữa cộng cả điểm vòng trước thì có tổng cộng hai mươi hai điểm, xếp thứ ba là một học viên của học viện Thiên Khung với hai mươi điểm, Lâm Phi Vũ vẫn như cũ xếp hạng mười.
Tác giả :
Diệp Ức Lạc