Trọng Sinh Vi Quan
Chương 205: Tuyết báo
Lần diễn tập thứ hai bên đỏ đã tăng cường đề phòng Tuyết Báo, thậm chí còn dùng kế dụ Tuyết Báo mắc mưu để rửa sỉ nhục lần trước nhưng biệt đội Tuyết Báo như nhìn ra bẫy nên cứ nhẫn nhịn, đánh du kích.
Ba ngày sau diễn tập tiến vào giai đoạn giằng co. Khi bên đỏ đang chuẩn bị phái đội quân thiết giáp tiến hành công kích đội lam lần cuối cùng, đội quân máy bay ném bom của bên đỏ đột nhiên tiến hành oanh tạc với đội thiết giáp bên mình. Đội thiết giáp bên đỏ không đề phòng nên không kịp ứng phó, tất cả xe tăng đều bị bắn phá mất sức chiến đấu. Sau đó máy bay ném bom của bên đỏ lại tiến hành oanh tạc trận địa của bên đỏ.
Sau đợt oanh tạc này, bên xanh lại phái máy bay tiến hành oanh tạc bên đỏ tiếp. Tiền tuyến của bên đỏ bị loạn, đúng vào lúc này bên xanh lại phát động tiến công toàn diện, chia cắt, bao vây quan tiền tuyến của bên đỏ, chỉ mất hai tiếng là diệt toàn bộ quân tiền tuyến của bên đỏ. Cuộc diễn tập lần hai cũng chỉ có thể tiến hành tới đây, tiếp tục đánh nữa thì dù toàn quân bên đỏ tử chiến tới cùng cũng nhiều lắm làm bên xanh thêm thương vong mà thôi, như vậy cũng chỉ lãng phí vật tư mà thôi.
Mà nguyên nhân của việc máy bay ném bom của bên đỏ nhắm vào quân mình cũng đã được xác định, như trước vẫn là mưu kế của Tuyết Báo bên bên xanh. Mười mấy đội viên Tuyết Báo sau hai ngày đã tìm được mật mã thông tin của bên đỏ và ra lệnh giả thoáng cái khiến đội thiết giáp của bên đỏ tan thành mây khói, càng làm cho bên đỏ trực tiếp thảm bại.
Diễn tập tiến hành đến đây, bên đỏ làm quân chủ lực hai lần liên tiếp thất bại. Mà nguyên nhân thất bại trực tiếp đều là vì biệt đội Tuyết Báo với hơn 200 người. Vấn đề hiện tại của quân đội đã hiện ra, mục đích diễn tập lần này mặc dù đã đạt tới nhưng bên đỏ không cam lòng. Bọn họ sau khi tổng kết hai lần thất bại phát hiện chỉ cần mình cẩn thận thêm một chút, cẩn thận thêm một chút nữa thì kết quả hai lần thất bại hoàn toàn có thể tránh. Tư lệnh quân khu càng không cam tâm, bên đỏ làm quân chủ lực nên dù về tố chất quân đội đến trang bị đều hơn xa bên xanh, vậy mà lại bị biệt đội Tuyết Báo đánh cho choáng váng đầu óc, thất bại liên tục.
Phải biết rằng lần diễn tập này vì bên đỏ gia nhập nên Quân ủy trung ương cũng đặc biệt phái thành viên tới quan sát. Toàn bộ quá trình diễn tập lần này cùng kết quả cuối cùng đều được báo cáo trực tiếp với thủ trưởng Quân ủy trung ương.
Nhưng cuộc diễn tập lại có kết quả như vậy, điều này làm tư lệnh viên sao có thể không biết xấu hổ báo cáo lên với lãnh đạo cơ chứ?
Ban tổng chỉ huy suy nghĩ mãi cuối cùng một lần nữa tổ chức hội nghị tổ lãnh đạo, quyết định chuyển đội thiết giáp của bên đỏ sang cho bên xanh, mà biệt đội Tuyết Báo lại được chuyển sang cho bên đỏ. Sau khi tiến hành điều chỉnh như vậy rồi diễn tập một lần nữa xem kết quả sẽ như thế nào.
Bổ sung thêm đội thiết giáp hùng hập, lần này bên xanh có thể nói là có thực lực rất mạnh, chỉnh thể thực lực rõ ràng cao hơn bên đỏ. Hơn nữa bởi vì đã hợp tác với Tuyết Báo hai lần nên bên xanh cũng có chút hiểu rõ về phương thức tác chiến của Tuyết Báo. Bọn họ liền ép trên toàn tuyến, chuẩn bị lấy phương pháp đường đường chính chính ứng chiến trực diện với bên đỏ, làm cho Tuyết Báo không thể dùng kế được.
Đồng thời vì đề phòng hành động tập kích của Tuyết Báo, bên xanh cũng chuyển bộ chỉ huy của mình lên một chiếc trực thăng, cơ bản không dừng chân ở lục địa, hơn nữa ngoài máy bay có bộ chỉ huy thì cũng ngụy trang 12 trực thăng khác ở các khu vực khác nhau, làm cho bên đỏ căn bản không thể ra tay. Đối với vấn đề liên lạc thông tin, bên xanh cũng có đề phòng. Bộ chỉ huy và các đội trực thuộc, các tổ đều dùng mật mã, hơn nữa mật mã thay đổi mỗi ngày khiến người ngoài căn bản không thể ra lệnh giả được.
Bên đỏ có thể làm quân chủ lực cũng không phải là kém. Bộ chỉ huy bên đỏ đối mặt với sự khiêu khích, ép tới của bên xanh, mặc dù binh lực kém hơn nhưng vẫn lợi dụng địa hình toàn diện phòng thủ. Bên xanh bởi vì có thêm đội thiết giáp nên có được ưu thế rất lớn vì vậy lúc tấn công cũng không tiếc vốn liếng, thậm chí còn dùng nửa doanh trại để đổi lấy một liên đội của bên đỏ.
Mặc dù như vậy nhưng khi cuộc diễn tập tiến hành được một tuần, hai bên đỏ, xanh có thể nói là có thắng có bại chẳng qua tổn thất cũng không quá lớn. Bên xanh cho dù không tính đội thiết giáp vẫn có thực lực tương đương bên đỏ.
Mà bên xanh tới lúc này vẫn chưa chính thức dùng tới đội thiết giáp, đây có thể coi là át chủ bài của bên xanh. Một khi đội quân này đưa vào chiến trường sợ rằng cuộc diễn tập này sẽ kết thúc.
Ngay lúc bên xanh chuẩn bị dùng lực lượng này để áp đảo bên đỏ thì bầu trời lại đổ cơn mưa. Đội thiết giáp của bên xanh mặc dù là cơ giới hóa nhưng trong trận mưa to trắng trời này cũng bất lực. Hơn nữa bên đỏ bây giờ vẫn đang kiên cường phòng thủ nên bọn họ cũng khó tiến công.
Khu vực này vốn có lợi cho đội thiết giáp tác chiến nhưng do trời mưa to khiến xuất hiện nhiều vũng đầm. Đừng nói là ô tô, ngay cả xe tăng cũng không chạy qua được, chỉ có thể đợi tới khi nước rút bớt hoặc là lấy đất san các vũng nước lớn thì mới đi qua được.
Nhưng nếu làm vậy mà muốn chuyển tới địa điểm khác, tiến hành đột nhiên tập kích bên đỏ là điều không thực tế. Có lẽ phải mất hai ngày thời gian mới tới được vị trí đánh bên đỏ, như vậy sợ là sớm bị bên đỏ phát hiện và dùng máy bay, pháo oanh tạc khiến đội thiết giáp bị tiêu diệt. Vì thế hai bên đành dừng giao tranh khi trời còn mưa, cuộc diễn tập rơi vào yên tĩnh.
Trận mưa kéo dài cả một ngày vẫn không có dấu hiệu tạnh, lãnh đạo cao nhất của bên xanh không ngừng đập bàn kêu trời trách đất nhưng không có lợi ích gì. Ông trời không cần biết anh là ai, lúc cần mưa thì sẽ mưa.
Đội thiết giáp ở nguyên tại chỗ chờ lệnh hơn 30 tiếng thấy nguy hiểm nên đề nghị với bộ chỉ huy bên mình là muốn di chuyển khỏi địa điểm đóng quân, nếu không một khi bên đỏ phát hiện chỉ cần bắn pháo trùm hậu quả sẽ như thế nào?
Đội thiết giáp bình thường đều là lực lượng cơ động phụ trách trợ giúp các chiến trường. Bởi vì muốn dùng cho cuộc tổng tấn công nên mới tập hợp toàn bộ đội thiết giáp lại một chỗ. Nhưng vì mưa to nên cuộc tổng tấn công chỉ có thể trì hoãn, đội thiết giáp nếu tập trung ở một chỗ thì sẽ rất nguy hiểm.
Bộ tổng chỉ huy bên xanh cũng nghĩ tới việc này, lập tức ra lệnh đội thiết giáp một lần nữa sơ tán các tổ ra nhiều khu vực, chờ lệnh tập kết.
Ba ngày sau diễn tập tiến vào giai đoạn giằng co. Khi bên đỏ đang chuẩn bị phái đội quân thiết giáp tiến hành công kích đội lam lần cuối cùng, đội quân máy bay ném bom của bên đỏ đột nhiên tiến hành oanh tạc với đội thiết giáp bên mình. Đội thiết giáp bên đỏ không đề phòng nên không kịp ứng phó, tất cả xe tăng đều bị bắn phá mất sức chiến đấu. Sau đó máy bay ném bom của bên đỏ lại tiến hành oanh tạc trận địa của bên đỏ.
Sau đợt oanh tạc này, bên xanh lại phái máy bay tiến hành oanh tạc bên đỏ tiếp. Tiền tuyến của bên đỏ bị loạn, đúng vào lúc này bên xanh lại phát động tiến công toàn diện, chia cắt, bao vây quan tiền tuyến của bên đỏ, chỉ mất hai tiếng là diệt toàn bộ quân tiền tuyến của bên đỏ. Cuộc diễn tập lần hai cũng chỉ có thể tiến hành tới đây, tiếp tục đánh nữa thì dù toàn quân bên đỏ tử chiến tới cùng cũng nhiều lắm làm bên xanh thêm thương vong mà thôi, như vậy cũng chỉ lãng phí vật tư mà thôi.
Mà nguyên nhân của việc máy bay ném bom của bên đỏ nhắm vào quân mình cũng đã được xác định, như trước vẫn là mưu kế của Tuyết Báo bên bên xanh. Mười mấy đội viên Tuyết Báo sau hai ngày đã tìm được mật mã thông tin của bên đỏ và ra lệnh giả thoáng cái khiến đội thiết giáp của bên đỏ tan thành mây khói, càng làm cho bên đỏ trực tiếp thảm bại.
Diễn tập tiến hành đến đây, bên đỏ làm quân chủ lực hai lần liên tiếp thất bại. Mà nguyên nhân thất bại trực tiếp đều là vì biệt đội Tuyết Báo với hơn 200 người. Vấn đề hiện tại của quân đội đã hiện ra, mục đích diễn tập lần này mặc dù đã đạt tới nhưng bên đỏ không cam lòng. Bọn họ sau khi tổng kết hai lần thất bại phát hiện chỉ cần mình cẩn thận thêm một chút, cẩn thận thêm một chút nữa thì kết quả hai lần thất bại hoàn toàn có thể tránh. Tư lệnh quân khu càng không cam tâm, bên đỏ làm quân chủ lực nên dù về tố chất quân đội đến trang bị đều hơn xa bên xanh, vậy mà lại bị biệt đội Tuyết Báo đánh cho choáng váng đầu óc, thất bại liên tục.
Phải biết rằng lần diễn tập này vì bên đỏ gia nhập nên Quân ủy trung ương cũng đặc biệt phái thành viên tới quan sát. Toàn bộ quá trình diễn tập lần này cùng kết quả cuối cùng đều được báo cáo trực tiếp với thủ trưởng Quân ủy trung ương.
Nhưng cuộc diễn tập lại có kết quả như vậy, điều này làm tư lệnh viên sao có thể không biết xấu hổ báo cáo lên với lãnh đạo cơ chứ?
Ban tổng chỉ huy suy nghĩ mãi cuối cùng một lần nữa tổ chức hội nghị tổ lãnh đạo, quyết định chuyển đội thiết giáp của bên đỏ sang cho bên xanh, mà biệt đội Tuyết Báo lại được chuyển sang cho bên đỏ. Sau khi tiến hành điều chỉnh như vậy rồi diễn tập một lần nữa xem kết quả sẽ như thế nào.
Bổ sung thêm đội thiết giáp hùng hập, lần này bên xanh có thể nói là có thực lực rất mạnh, chỉnh thể thực lực rõ ràng cao hơn bên đỏ. Hơn nữa bởi vì đã hợp tác với Tuyết Báo hai lần nên bên xanh cũng có chút hiểu rõ về phương thức tác chiến của Tuyết Báo. Bọn họ liền ép trên toàn tuyến, chuẩn bị lấy phương pháp đường đường chính chính ứng chiến trực diện với bên đỏ, làm cho Tuyết Báo không thể dùng kế được.
Đồng thời vì đề phòng hành động tập kích của Tuyết Báo, bên xanh cũng chuyển bộ chỉ huy của mình lên một chiếc trực thăng, cơ bản không dừng chân ở lục địa, hơn nữa ngoài máy bay có bộ chỉ huy thì cũng ngụy trang 12 trực thăng khác ở các khu vực khác nhau, làm cho bên đỏ căn bản không thể ra tay. Đối với vấn đề liên lạc thông tin, bên xanh cũng có đề phòng. Bộ chỉ huy và các đội trực thuộc, các tổ đều dùng mật mã, hơn nữa mật mã thay đổi mỗi ngày khiến người ngoài căn bản không thể ra lệnh giả được.
Bên đỏ có thể làm quân chủ lực cũng không phải là kém. Bộ chỉ huy bên đỏ đối mặt với sự khiêu khích, ép tới của bên xanh, mặc dù binh lực kém hơn nhưng vẫn lợi dụng địa hình toàn diện phòng thủ. Bên xanh bởi vì có thêm đội thiết giáp nên có được ưu thế rất lớn vì vậy lúc tấn công cũng không tiếc vốn liếng, thậm chí còn dùng nửa doanh trại để đổi lấy một liên đội của bên đỏ.
Mặc dù như vậy nhưng khi cuộc diễn tập tiến hành được một tuần, hai bên đỏ, xanh có thể nói là có thắng có bại chẳng qua tổn thất cũng không quá lớn. Bên xanh cho dù không tính đội thiết giáp vẫn có thực lực tương đương bên đỏ.
Mà bên xanh tới lúc này vẫn chưa chính thức dùng tới đội thiết giáp, đây có thể coi là át chủ bài của bên xanh. Một khi đội quân này đưa vào chiến trường sợ rằng cuộc diễn tập này sẽ kết thúc.
Ngay lúc bên xanh chuẩn bị dùng lực lượng này để áp đảo bên đỏ thì bầu trời lại đổ cơn mưa. Đội thiết giáp của bên xanh mặc dù là cơ giới hóa nhưng trong trận mưa to trắng trời này cũng bất lực. Hơn nữa bên đỏ bây giờ vẫn đang kiên cường phòng thủ nên bọn họ cũng khó tiến công.
Khu vực này vốn có lợi cho đội thiết giáp tác chiến nhưng do trời mưa to khiến xuất hiện nhiều vũng đầm. Đừng nói là ô tô, ngay cả xe tăng cũng không chạy qua được, chỉ có thể đợi tới khi nước rút bớt hoặc là lấy đất san các vũng nước lớn thì mới đi qua được.
Nhưng nếu làm vậy mà muốn chuyển tới địa điểm khác, tiến hành đột nhiên tập kích bên đỏ là điều không thực tế. Có lẽ phải mất hai ngày thời gian mới tới được vị trí đánh bên đỏ, như vậy sợ là sớm bị bên đỏ phát hiện và dùng máy bay, pháo oanh tạc khiến đội thiết giáp bị tiêu diệt. Vì thế hai bên đành dừng giao tranh khi trời còn mưa, cuộc diễn tập rơi vào yên tĩnh.
Trận mưa kéo dài cả một ngày vẫn không có dấu hiệu tạnh, lãnh đạo cao nhất của bên xanh không ngừng đập bàn kêu trời trách đất nhưng không có lợi ích gì. Ông trời không cần biết anh là ai, lúc cần mưa thì sẽ mưa.
Đội thiết giáp ở nguyên tại chỗ chờ lệnh hơn 30 tiếng thấy nguy hiểm nên đề nghị với bộ chỉ huy bên mình là muốn di chuyển khỏi địa điểm đóng quân, nếu không một khi bên đỏ phát hiện chỉ cần bắn pháo trùm hậu quả sẽ như thế nào?
Đội thiết giáp bình thường đều là lực lượng cơ động phụ trách trợ giúp các chiến trường. Bởi vì muốn dùng cho cuộc tổng tấn công nên mới tập hợp toàn bộ đội thiết giáp lại một chỗ. Nhưng vì mưa to nên cuộc tổng tấn công chỉ có thể trì hoãn, đội thiết giáp nếu tập trung ở một chỗ thì sẽ rất nguy hiểm.
Bộ tổng chỉ huy bên xanh cũng nghĩ tới việc này, lập tức ra lệnh đội thiết giáp một lần nữa sơ tán các tổ ra nhiều khu vực, chờ lệnh tập kết.
Tác giả :
Túy Tử Mộng Sinh