Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 307: Tư Đồ gia cầu hòa
"Lưu huynh đệ quang lâm thật là khiến cho tệ xá vinh dự!" Tư Đồ Đại Sơn đứng dậy nói.
Trong đại sảnh những khách nhân cùng với người trong Tư Đồ gia đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn tôi, bọn họ không rõ tại sao Tư Đồ gia phải đối với tôi khách khí như vậy! Phải biết rằng cho dù là lãnh đạo thành phố Bắc Kinh tới, Tư Đồ Đại Sơn cũng chưa chắc đã đứng dậy đón.
"Tư Đồ lão tiên sinh nói quá lời!"
Trong lòng tôi thầm mắng, Lão Hồ Ly, tài nghệ không bằng người lập tức lại nương theo gió. Nhưng mà tô cũng không cần vạch trần hắn làm gì.
"Ha hả, Tư Đồ lão tiên sinh cái gì, tôi cũng chỉ lớn hơn có mấy tuổi, nếu không ngại cứ gọi tôi là Tư Đồ đại ca đi!"
Tư Đồ Đại Sơn cười nói.
"Ông! Sao người có thể cùng với người kém hẳn một thế hệ..."
Tư Đồ Lượng rốt cục không nhịn được, hét lớn.
"Mày im miệng cho tao, còn không phải vì mày hay sao, mau xin lỗi Lưu tiên sinh đi!"
Tư Đồ Đại Sơn quát lên.
Tư Đồ Lượng oán độc nhìn tôi một cái, vẫn chưa từ bỏ ý định nhìn sang Vu Đình ở bên cạnh tôi, dùng âm thanh cơ hồ như không thể nghe thấy, hờ hững nói:
"Thật xin lỗi!"
Sau đó lại ngồi xuống.
Tư Đồ Đại Sơn cười một tiếng nói:
"Khuyển tôn (cháu) không ra gì, mong Lưu huynh đệ đừng lấy làm phiền lòng, nếu như trước kia có gì đắc tội, thì xin thông cảm nhiều hơn!"
Tư Đồ Đại Sơn thầm mắng đứa cháu này không hiểu chuyện, nếu người ta chỉnh chết, thì cho dù là một người làm ông nội như ta cũng không bảo vệ được!
"Nói rất hay, nói rất hay! Tư Đồ đại ca khách khí, đệ sao có thể so đo cùng với một đứa trẻ được chứ!"
Tôi cố ý đem hai tiếng "đứa trẻ" nhận mạnh, có ý châm chọc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tư Đồ Đại Sơn sao có thể không rõ, cho nên theo tôi nói:
"Đúng vậy, đều là những đứa trẻ, tính cách bốc đồng, nếu như Lưu tiên sinh không để bụng, vậy là tốt nhất!"
Lưu Duyệt có chút kinh ngạc nhìn tôi cùng Tư Đồ Đại Sơn ở chỗ này khác khí, người ở đây đương nhiên là nhận ra, Tư Đồ Đại Sơn đang lấy lòng tôi! Lưu Duyệt nhìn tôi một cái hỏi thăm. Tôi cười một tiếng cũng không có nói gì.
"Được rồi, đại ca giới thiệu một chút, đây là Khuyển tử Tư Đồ Bác, nếu hắn có gì mạo phạm đệ, xin vui lòng bỏ qua cho! Đây là cháu đích tôn Tư Đồ Không, trước mắt chính là người quản lý Đại Hưng bang!"
Tư Đồ Đại Sơn nói.
Tư Đồ Không đi tới, cung kính cùng tôi bắt tay. Tư Đồ Không là người có tâm cơ hơn hắn cha hắn là Tư Đồ Bác, cùng Tư Đồ Đại Sơn không phân cao thấp.
Hắn nhìn thấy thái độ của ông mình đối với người trẻ tuổi này, trong lòng cũng mơ hồ kết luận người trẻ tuổi này tuyệt đối không tầm thường, cho nên thái độ dị thường cung kính.
"Người này là Tư Đồ Lượng, người nhỏ nhất trong nhà, cũng là trẻ con mà thôi! Nên đã bị nuông chiều làm hư hỏng!"
Tư Đồ Đại Sơn tiếp tục nói:
"Ngồi ở bên cạnh hắn là vị hôn thê của Tư Đồ Lượng, Lưu Duyệt. Cũng chính là thiên kim tiểu thư của Lưu gia ở Đông Bắc!"
Tôi nghe nói Lưu Duyệt lại là vị hôn thê của Tư Đồ Lượng. Nhất thời một cỗ tức giận bốc lên đầu, giống như có một thứ gì đó của mình bị người khác đoạt mất, nên những câu nói tiếp theo của Tư Đồ Đại Sơn, tôi chẳng nghe thấy gì cả.
"Lưu lão đệ, sao vậy..."
Tư Đồ Đại Sơn bỗng nhiên thấy sắc mặt của tôi trầm xuống, có chút không hiểu hỏi.
"Không có gì!"
Tôi thở dài một cái, chuyện này tôi nhất định phải tìm Lưu Duyệt hỏi, cái loại tiểu tử như Tư Đồ Lượng này tại sao lại là vị hôn thê của nàng được chứ!
Tư Đồ Đại Sơn vốn cho là tôi muốn làm khó dễ, thấy tôi sắc mặt khôi phục bình thường. Âm thầm ở trong lòng thở phào nhẹ nhỏm. Nghĩ thầm nếu như hắn thật muốn làm khó dễ, thì mình cũng rất khó ngăn cản!
Sau khi ngồi vào vị trí, Tư Đồ Đại Sơn bắt đầu cho người mang món ăn lên. Sau đó rót cho tôi một chén rượu, rồi mới đi làm việc khác.
Tư Đồ Đại Sơn bưng chén rượu lên nói:
"Hôm nay là ngày cuối năm, ngồi ở đây toàn là người nhà, nên mọi người đừng có khách khí, trước hết xin kính các vị một ly!"
Mọi người rối rít bưng chén rượu lên, tôi cũng nhấp một ngụm nhỏ, không nghĩ tới Tư Đồ Lượng sau khi nhìn thấy, giống như bắt được cơ hội, chỉ vào người của tôi lớn tiếng quát lớn:
"Mọi người chúng tôi đều nâng cốc uống hết, ông nội cũng vậy, tại sao mày không làm? Có phải xem thường ông nội không?"
Tư Đồ Đại Sơn sắc mặt đại biến, hắn không có nghĩ đến cái đứa cháu này lại ngu tới như vậy, ở trong tình cảnh này mà vẫn không hiểu hay sao?!
Từ mấy tháng nay, Tam Thạch Bang đang khuếch trương ở Bắc Kinh, từ thái độ của chính phủ có thể thấy, sau lưng Tam Thạch Bang có một bối cảnh rất lớn.
Nếu không dựa vào quan hệ với Tư Đồ gia, thì Đại Hưng bang cũng giống như các bang phái khác bị thôn tính mà thôi.
"Thân thể của tôi thể không tốt, không thể uống rượu!"
Tôi nhàn nhạt nói.
"Tư Đồ Không, mang em của cháu về phòng đi, nó uống say rồi!"
Tư Đồ Đại Sơn ra lệnh.
Tư Đồ Không gật đầu lập tức đi tới muốn đem Tư Đồ Lượng kéo đi, nhưng Tư Đồ Lượng hét lớn:
"Cháu không có say, Tư Đồ gia chúng ta sao phải sợ một người có bối cảnh tầm thường này!"
Tư Đồ Không cười cười xin lỗi tôi, sau đó một chưởng đánh vào gáy Tư Đồ Lượng, làm cho hắn ngất đi, rồi kéo ra ngoài.
Thật ra thì Tư Đồ Lượng bình thường cũng không ngu như vậy, chẳng qua hắn chỉ giả vờ không biết thôi. Với lại hắn chỉ cho rằng, tôi chỉ có bối cảnh ở tỉnh Tùng Giang.
Sau khi Tư Đồ Lượng đi, Tư Đồ Đại Sơn mới lên tiếng:
"Đúng rồi, Lưu huynh đệ. Nghe nói gần đây ở Bắc Kinh, Tam Thạch Bang có thực lực rất mạnh, đang chia đôi thiên hạ với Đại Hưng bang, Lưu huynh đệ có biết Tam Thạch Bang hay không?"
Tư Đồ Đại Sơn làm bộ như vô ý, nhưng mà tôi sao có thể không biết ý tứ của hắn, cho nên cũng là rất tùy ý nói:
"Không dối gạt Tư Đồ tiên sinh, Tam Thạch Bang do một người anh em của tôi thành lập."
"A, là như vậy sao! Vậy thì tốt quá, Đại Hưng bang chúng tôi muốn hợp tới với Tam Thạch Bang, khổ nỗi chưa có người làm mối, chuyện này phải phiền Lưu huynh đệ rồi!"
Tư Đồ Đại Sơn nói.
"Hợp tác? Tại sao phải hợp tác, Tư Đồ tiên sinh xin nói rõ một chút, dạo này tôi đúng là có chút bận rộn!"
Tôi nói.
"Là như vậy, tôi hi vọng Đại Hưng bang sẽ cùng tồn tại với Tam Thạch Bang ở Bắc Kinh, thật ra thì t lợi ích xung đột cũng không phải là nhiều, Đại Hưng bang chúng tôi làm ăn ở địa phận của Đại Hưng bang, Tam Thạch Bang thì có thể tìm địa bàn mới. Chúng ta không can thiệp vào chuyện của nhau, nếu như khi nào có địch nhân tới, chúng ta có thể kết minh chống ngoại địch, chăng biết ý Lưu lão đệ như thế nào?"
Tư Đồ Đại Sơn hỏi.
Trong đại sảnh những khách nhân cùng với người trong Tư Đồ gia đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn tôi, bọn họ không rõ tại sao Tư Đồ gia phải đối với tôi khách khí như vậy! Phải biết rằng cho dù là lãnh đạo thành phố Bắc Kinh tới, Tư Đồ Đại Sơn cũng chưa chắc đã đứng dậy đón.
"Tư Đồ lão tiên sinh nói quá lời!"
Trong lòng tôi thầm mắng, Lão Hồ Ly, tài nghệ không bằng người lập tức lại nương theo gió. Nhưng mà tô cũng không cần vạch trần hắn làm gì.
"Ha hả, Tư Đồ lão tiên sinh cái gì, tôi cũng chỉ lớn hơn có mấy tuổi, nếu không ngại cứ gọi tôi là Tư Đồ đại ca đi!"
Tư Đồ Đại Sơn cười nói.
"Ông! Sao người có thể cùng với người kém hẳn một thế hệ..."
Tư Đồ Lượng rốt cục không nhịn được, hét lớn.
"Mày im miệng cho tao, còn không phải vì mày hay sao, mau xin lỗi Lưu tiên sinh đi!"
Tư Đồ Đại Sơn quát lên.
Tư Đồ Lượng oán độc nhìn tôi một cái, vẫn chưa từ bỏ ý định nhìn sang Vu Đình ở bên cạnh tôi, dùng âm thanh cơ hồ như không thể nghe thấy, hờ hững nói:
"Thật xin lỗi!"
Sau đó lại ngồi xuống.
Tư Đồ Đại Sơn cười một tiếng nói:
"Khuyển tôn (cháu) không ra gì, mong Lưu huynh đệ đừng lấy làm phiền lòng, nếu như trước kia có gì đắc tội, thì xin thông cảm nhiều hơn!"
Tư Đồ Đại Sơn thầm mắng đứa cháu này không hiểu chuyện, nếu người ta chỉnh chết, thì cho dù là một người làm ông nội như ta cũng không bảo vệ được!
"Nói rất hay, nói rất hay! Tư Đồ đại ca khách khí, đệ sao có thể so đo cùng với một đứa trẻ được chứ!"
Tôi cố ý đem hai tiếng "đứa trẻ" nhận mạnh, có ý châm chọc. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Tư Đồ Đại Sơn sao có thể không rõ, cho nên theo tôi nói:
"Đúng vậy, đều là những đứa trẻ, tính cách bốc đồng, nếu như Lưu tiên sinh không để bụng, vậy là tốt nhất!"
Lưu Duyệt có chút kinh ngạc nhìn tôi cùng Tư Đồ Đại Sơn ở chỗ này khác khí, người ở đây đương nhiên là nhận ra, Tư Đồ Đại Sơn đang lấy lòng tôi! Lưu Duyệt nhìn tôi một cái hỏi thăm. Tôi cười một tiếng cũng không có nói gì.
"Được rồi, đại ca giới thiệu một chút, đây là Khuyển tử Tư Đồ Bác, nếu hắn có gì mạo phạm đệ, xin vui lòng bỏ qua cho! Đây là cháu đích tôn Tư Đồ Không, trước mắt chính là người quản lý Đại Hưng bang!"
Tư Đồ Đại Sơn nói.
Tư Đồ Không đi tới, cung kính cùng tôi bắt tay. Tư Đồ Không là người có tâm cơ hơn hắn cha hắn là Tư Đồ Bác, cùng Tư Đồ Đại Sơn không phân cao thấp.
Hắn nhìn thấy thái độ của ông mình đối với người trẻ tuổi này, trong lòng cũng mơ hồ kết luận người trẻ tuổi này tuyệt đối không tầm thường, cho nên thái độ dị thường cung kính.
"Người này là Tư Đồ Lượng, người nhỏ nhất trong nhà, cũng là trẻ con mà thôi! Nên đã bị nuông chiều làm hư hỏng!"
Tư Đồ Đại Sơn tiếp tục nói:
"Ngồi ở bên cạnh hắn là vị hôn thê của Tư Đồ Lượng, Lưu Duyệt. Cũng chính là thiên kim tiểu thư của Lưu gia ở Đông Bắc!"
Tôi nghe nói Lưu Duyệt lại là vị hôn thê của Tư Đồ Lượng. Nhất thời một cỗ tức giận bốc lên đầu, giống như có một thứ gì đó của mình bị người khác đoạt mất, nên những câu nói tiếp theo của Tư Đồ Đại Sơn, tôi chẳng nghe thấy gì cả.
"Lưu lão đệ, sao vậy..."
Tư Đồ Đại Sơn bỗng nhiên thấy sắc mặt của tôi trầm xuống, có chút không hiểu hỏi.
"Không có gì!"
Tôi thở dài một cái, chuyện này tôi nhất định phải tìm Lưu Duyệt hỏi, cái loại tiểu tử như Tư Đồ Lượng này tại sao lại là vị hôn thê của nàng được chứ!
Tư Đồ Đại Sơn vốn cho là tôi muốn làm khó dễ, thấy tôi sắc mặt khôi phục bình thường. Âm thầm ở trong lòng thở phào nhẹ nhỏm. Nghĩ thầm nếu như hắn thật muốn làm khó dễ, thì mình cũng rất khó ngăn cản!
Sau khi ngồi vào vị trí, Tư Đồ Đại Sơn bắt đầu cho người mang món ăn lên. Sau đó rót cho tôi một chén rượu, rồi mới đi làm việc khác.
Tư Đồ Đại Sơn bưng chén rượu lên nói:
"Hôm nay là ngày cuối năm, ngồi ở đây toàn là người nhà, nên mọi người đừng có khách khí, trước hết xin kính các vị một ly!"
Mọi người rối rít bưng chén rượu lên, tôi cũng nhấp một ngụm nhỏ, không nghĩ tới Tư Đồ Lượng sau khi nhìn thấy, giống như bắt được cơ hội, chỉ vào người của tôi lớn tiếng quát lớn:
"Mọi người chúng tôi đều nâng cốc uống hết, ông nội cũng vậy, tại sao mày không làm? Có phải xem thường ông nội không?"
Tư Đồ Đại Sơn sắc mặt đại biến, hắn không có nghĩ đến cái đứa cháu này lại ngu tới như vậy, ở trong tình cảnh này mà vẫn không hiểu hay sao?!
Từ mấy tháng nay, Tam Thạch Bang đang khuếch trương ở Bắc Kinh, từ thái độ của chính phủ có thể thấy, sau lưng Tam Thạch Bang có một bối cảnh rất lớn.
Nếu không dựa vào quan hệ với Tư Đồ gia, thì Đại Hưng bang cũng giống như các bang phái khác bị thôn tính mà thôi.
"Thân thể của tôi thể không tốt, không thể uống rượu!"
Tôi nhàn nhạt nói.
"Tư Đồ Không, mang em của cháu về phòng đi, nó uống say rồi!"
Tư Đồ Đại Sơn ra lệnh.
Tư Đồ Không gật đầu lập tức đi tới muốn đem Tư Đồ Lượng kéo đi, nhưng Tư Đồ Lượng hét lớn:
"Cháu không có say, Tư Đồ gia chúng ta sao phải sợ một người có bối cảnh tầm thường này!"
Tư Đồ Không cười cười xin lỗi tôi, sau đó một chưởng đánh vào gáy Tư Đồ Lượng, làm cho hắn ngất đi, rồi kéo ra ngoài.
Thật ra thì Tư Đồ Lượng bình thường cũng không ngu như vậy, chẳng qua hắn chỉ giả vờ không biết thôi. Với lại hắn chỉ cho rằng, tôi chỉ có bối cảnh ở tỉnh Tùng Giang.
Sau khi Tư Đồ Lượng đi, Tư Đồ Đại Sơn mới lên tiếng:
"Đúng rồi, Lưu huynh đệ. Nghe nói gần đây ở Bắc Kinh, Tam Thạch Bang có thực lực rất mạnh, đang chia đôi thiên hạ với Đại Hưng bang, Lưu huynh đệ có biết Tam Thạch Bang hay không?"
Tư Đồ Đại Sơn làm bộ như vô ý, nhưng mà tôi sao có thể không biết ý tứ của hắn, cho nên cũng là rất tùy ý nói:
"Không dối gạt Tư Đồ tiên sinh, Tam Thạch Bang do một người anh em của tôi thành lập."
"A, là như vậy sao! Vậy thì tốt quá, Đại Hưng bang chúng tôi muốn hợp tới với Tam Thạch Bang, khổ nỗi chưa có người làm mối, chuyện này phải phiền Lưu huynh đệ rồi!"
Tư Đồ Đại Sơn nói.
"Hợp tác? Tại sao phải hợp tác, Tư Đồ tiên sinh xin nói rõ một chút, dạo này tôi đúng là có chút bận rộn!"
Tôi nói.
"Là như vậy, tôi hi vọng Đại Hưng bang sẽ cùng tồn tại với Tam Thạch Bang ở Bắc Kinh, thật ra thì t lợi ích xung đột cũng không phải là nhiều, Đại Hưng bang chúng tôi làm ăn ở địa phận của Đại Hưng bang, Tam Thạch Bang thì có thể tìm địa bàn mới. Chúng ta không can thiệp vào chuyện của nhau, nếu như khi nào có địch nhân tới, chúng ta có thể kết minh chống ngoại địch, chăng biết ý Lưu lão đệ như thế nào?"
Tư Đồ Đại Sơn hỏi.
Tác giả :
Ngư Nhân Nhị Đại