Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!
Chương 312 Ăn Cẩu Lương Ngon Không
Kết quả vừa muốn mở miệng, liền nghe lão đại nhà mình nói câu: "Có đau một chút, không có việc gì."
"Lạch cạch!"
Tay đang cầm bát đồ ăn của Ninh Văn Hạo trượt một phát, bát rơi trên mặt đất, vỡ thành từng mảnh, đồ ăn rơi vãi một chỗ.
Chung Noãn Noãn: "..."
Xích Dương: "..."
Lãnh Kỳ Duệ: "Ha ha ha ha ha..
Anh Ninh, ăn cẩu lương ngon không?"
Ninh Văn Hạo: "!"
Nhìn xem tâm huyết của lão đại bị anh làm hỏng, trong lòng Ninh Văn Hạo nói thầm một tiếng không tốt, nhanh chóng chạy ra bên ngoài ban công phòng bếp cầm cái chổi, miễn cho bị lão đại ngược.
"Em đi lấy thuốc xoa tay cho anh một chút."
Chung Noãn Noãn tiếp tục đề tài mới vừa rồi, hiển nhiên, đánh nát một bát đồ ăn so với tay của anh Xích Dương nhà cô, tuyệt không quan trọng.
"Được."
Vốn dĩ Xích Dương là chuẩn bị trừng phạt Ninh Văn Hạo, dám làm hỏng rau trộn ba tia mà cô vợ nhỏ của anh thích ăn.
Thế nhưng là nghe nói cô vợ nhỏ muốn thoa thuốc cho anh, phiền muộn nho nhỏ liền không cánh mà bay.
Xích Dương gật đầu, sau đó liền ngoan ngoãn bị Chung Noãn Noãn nắm tay rời đi phòng bếp.
So với cô vợ nhỏ tự mình lấy thuốc xoa tay cho anh, một bát rau trộn ba tia không tính là gì.
Lãnh Kỳ Duệ: "..."
Tay của anh cũng bị bỏng, còn bỏng sưng lên đâu!
Ai ngờ Xích Dương đi đến chỗ giao thoa giữa phòng bếp cùng nhà ăn lại đột nhiên xoay đầu lại: "Lãnh Kỳ Duệ, mau đem đồ ăn khác bưng lên bàn."
Nói xong, đi theo Chung Noãn Noãn đi ra ngoài.
Lãnh Kỳ Duệ: "..."
Cảm giác ngực bị đâm một vạn thanh đao.
Lãnh Kỳ Duệ đều sắp bị ức hiếp khóc.
Nhìn xem Xích Dương bị Chung Noãn Noãn nắm, chậm rãi đi ra ngoài, Lãnh Kỳ Duệ giống như nhìn một cái đuôi to đang đung đưa trái phải vui vẻ ở phía sau anh.
Một cái là khủng long bạo chúa hóa thân thành con mèo ở trước mặt bạn trai.
Một cái là khủng long bạo chúa hóa thân thành trung khuyển ở trước mặt bạn gái.
Rõ ràng đều là vô cùng hung tàn, lại nhất định phải giả vờ là dịu dàng ngoan ngoãn ở trước mặt lẫn nhau, hai người này thật đúng là vô cùng xứng đôi!
Xích Dương ngồi tại trong phòng ngủ, vô cùng hưởng thụ để Chung Noãn Noãn xoa thuốc vào lòng bàn tay anh.
Cảm thụ được cảm giác tê tê dại dại ở lòng bàn tay, con mắt Xích Dương cũng không nhịn được híp lại.
Tay cô vợ nhỏ thật mềm, một chút một chút ma sát ở bên trên lòng bàn tay của anh, cảm giác thật thoải mái..
Chung Noãn Noãn biết Xích Dương là cố ý.
Đã từng dù là anh bị thương nặng như vậy, làm phẫu thuật dọa người như vậy, lúc cô ngẫu nhiên đi xem anh một chút, anh đều nói mình không đau.
Mỗi lần vết thương trên người còn không có tốt xong, liền lại trở về bộ đội chấp hành nhiệm vụ.
Cho nên chút điểm đỏ này, liền sưng đều không có, như thế nào lại đau nhức?
Nhưng nghe xong anh nói đau, cô mềm lòng.
Ai bảo cô chính là nguyện ý chiều anh đâu?
Nhìn xem ánh mắt dễ chịu lại thỏa mãn của anh, cô liền sẽ cảm thấy rất vui vẻ.
Người đàn ông này là của cô, cô không đau lòng, ai đau lòng?
Chung Noãn Noãn một ngón tay một ngón tay bôi thuốc mỡ cho anh, sau khi bôi mỗi một cây ngón tay cô còn ấn ấn giúp anh, thổi một chút, xoa xoa.
Chỉ chốc lát sau, Xích Dương đã cảm thấy Tiểu Dương có phản ứng.
Đồ ăn đã toàn bộ lên bàn, Lãnh Kỳ Duệ làm việc, thật vất vả có thể ngồi xuống ăn, thế nhưng là hai người trong phòng ngủ lại đi vào năm phút còn không ra.
Lúc đầu buổi sáng ăn nhiều, giữa trưa liền chưa ăn cơm, lại thêm vừa rồi vận động, Lãnh Kỳ Duệ đã sớm đói đến ngực dán đến lưng, con mắt đều bởi vì tuột huyết áp bắt đầu biến thành đen.
Nhìn đám người ngồi vây chung một chỗ chờ ăn cơm, Ninh Văn Hạo anh là không trông cậy vào, ba cô gái câu thúc kia càng không khả năng, Lãnh Kỳ Duệ chỉ có thể tự mình đi gọi hai người ăn cơm.
Cửa phòng ngủ là khép hờ, lúc đầu hai người chính là đi vào xoa thuốc, cho nên Lãnh Kỳ Duệ không có nghĩ nhiều, trực tiếp liền đẩy cửa ra..