Trọng Sinh Thần Y Kiều Thê: Thủ Trưởng, Mượn Cái Hôn!
Chương 103: Trừng phạt
Chung Khuê Quân cùng người phụ trách kia nói chuyện vài câu, sau đó liền vào nhà.
Sau khi tiến vào phòng làm việc, Chung Khuê Quân lập tức gọi một cuộc điện thoại.
"Là tôi.. Tôi hỏi cậu, trước đó cậu nói với tôi chủ tịch Lệ Cảnh Hào Đình có bối cảnh ở bên thủ đô? Vậy cậu có biết hay không người này là người nào? Ở thủ đô lại là thân phận gì? Tốt, tôi đã biết.. Không có gì, tôi chỉ hỏi một chút mà thôi."
Cúp điện thoại, Chung Khuê Quân trở lại phòng ngủ, Giang Xu Uyển đang tìm mẫu bản kiểm điểm trên máy tính để sao chép, nhìn thấy ông, tức giận liếc ông một cái nói: "Tôi để Thiên Thiên đi trang điểm, kiểm điểm chờ tham gia xong yến hội lại viết. Hôm nay Eden muốn tới, nó thế nhưng là bạn gái của Eden, không thể không trang điểm."
Chung Khuê Quân không để ý tới Giang Xu Uyển, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.
"Là tôi. Bắt đầu từ tháng này, giảm 10% thu nhập của nhà họ Giang."
Giang Xu Uyển trừng mắt: "Chung Khuê Quân, sao ông có thể làm như vậy? Ông thật quá mức! Anh tôi toàn tâm toàn ý dốc sức làm vì tập đoàn Vân Thượng, không có công lao cũng cũng có khổ lao, sao ông có thể nói giảm bớt liền giảm bớt?"
"Giang Xu Uyển, lần trước tôi đã cảnh cáo bà, nếu bà lại bất công khiến Noãn Noãn sinh nghi, tôi liền trực tiếp giải quyết thu nhập nhà họ Giang. Đáng tiếc bà cùng dì Triệu giống nhau, đều không đem lời nói của tôi để ở trong lòng. Cho nên hôm nay, tôi chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu có lần tiếp theo, tôi sẽ trực tiếp trừ đi 30% thu nhập của nhà họ Giang. Nếu bà liền ngay cả loại công việc đơn giản không thể đơn giản hơn như xử sự công bằng đều không làm được, coi lời nói của tôi là gió thoảng bên tai, vậy bà chờ xem tôi có dán làm theo lời tôi nói hay không!"
"Chung Noãn Noãn Chung Noãn Noãn, cái gì đều là Chung Noãn Noãn! Chẳng lẽ Thiên Thiên không phải là con gái của ông? Con đ* Bồ Ngọc kia là người phụ nữ của ông, chẳng lẽ tôi không phải sao? Ông đừng quên, tôi mới đúng là vợ của ông! Con đ* kia, là bà ta đoạt chồng của tôi! Đây đều là ông nợ tôi! Nợ nhà họ Giang chúng tôi! Ông dựa vào cái gì giảm bớt 10% thu nhập của anh tôi?"
Chung Khuê Quân một tay bóp lấy cổ Giang Xu Uyển, dọa Giang Xu Uyển một chữ đều nói không nên lời, chỉ có thể hoảng sợ nhìn xem chồng của mình.
Đây là lần thứ hai Chung Khuê Quân bóp cổ bà kể từ sau khi xảy ra chuyện từ 17 năm trước.
"Bà cùng Bồ Ngọc hoàn toàn chính xác đều là vợ của tôi, Noãn Noãn cùng Chung Thiên Thiên cũng hoàn toàn chính xác đều là con gái của tôi. Thế nhưng là bà không nên quên, tiền của tập đoàn Vân Thượng đến từ đâu! Bà cùng Chung Thiên Thiên có thể có cuộc sống như ngày hôm nay, là dựa vào ai!
Bà càng không nên quên ai mới là người làm chủ chân chính của tập đoàn Vân Thượng. Xem ở Giang Hàn Lâm vì tôi quản lý tập đoàn, những việc làm nhỏ kia của ông ta tôi chưa hề ngăn cản. Nhưng là bà cùng anh trai của bà cũng muốn hiểu rõ một chuyện, từng việc làm nhỏ của các người, đều nằm trong sự giám sát của tôi, tôi có thể để người một nhà các người hưởng thụ cuộc sống thoải mái, tôi cũng có thể để người một nhà các người trải nghiệm cuộc sống kham khổ. Cho nên đừng lại có ý đồ khiêu chiến sự kiên nhẫn của tôi."
Không chút nào thương hương tiếc ngọc một tay đẩy ngã Giang Xu Uyển xuống mặt đất: "Nhìn thấy những người ở phía dưới kia sao? Có phải là cảm thấy bọn họ bố trí tiệc hội rất xinh đẹp? Đồ ăn rất tinh xảo? Nói cho bà biết, những người này đều là nguyên ban của Lệ Cảnh Hào Đình, bên trong mấy chiếc nhà xe kia, tất cả đều là đầu bếp đỉnh cấp 5 sao hiện trường làm đồ ăn."
Thấy Giang Xu Uyển trố mắt, Chung Khuê Quân tiếp tục nói: "Chủ tịch của Lệ Cảnh Hào Đình là Tiếu Thận Bân. Biết cậu ta là ai không? Cậu ta là con vợ cả của nhà họ Tiếu- một trong bốn gia tộc lớn nhất ở thủ đô.
Xích Dương không cần tốn nhiều sức liền để Tiếu thiếu an bài cho cậu ta đầu bếp đỉnh cấp của khách sạn nhà mình, đủ để thấy được quan hệ cá nhân của hai người rất tốt. Lệ Cảnh Hào Đình nửa tháng trước thành lập, Tiếu thiếu mới tới thành phố Giang, thế nhưng là Xích Dương lại đã sớm quen biết cậu ta. Biết điều này thể hiện điều gì không?"
Sau khi tiến vào phòng làm việc, Chung Khuê Quân lập tức gọi một cuộc điện thoại.
"Là tôi.. Tôi hỏi cậu, trước đó cậu nói với tôi chủ tịch Lệ Cảnh Hào Đình có bối cảnh ở bên thủ đô? Vậy cậu có biết hay không người này là người nào? Ở thủ đô lại là thân phận gì? Tốt, tôi đã biết.. Không có gì, tôi chỉ hỏi một chút mà thôi."
Cúp điện thoại, Chung Khuê Quân trở lại phòng ngủ, Giang Xu Uyển đang tìm mẫu bản kiểm điểm trên máy tính để sao chép, nhìn thấy ông, tức giận liếc ông một cái nói: "Tôi để Thiên Thiên đi trang điểm, kiểm điểm chờ tham gia xong yến hội lại viết. Hôm nay Eden muốn tới, nó thế nhưng là bạn gái của Eden, không thể không trang điểm."
Chung Khuê Quân không để ý tới Giang Xu Uyển, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại.
"Là tôi. Bắt đầu từ tháng này, giảm 10% thu nhập của nhà họ Giang."
Giang Xu Uyển trừng mắt: "Chung Khuê Quân, sao ông có thể làm như vậy? Ông thật quá mức! Anh tôi toàn tâm toàn ý dốc sức làm vì tập đoàn Vân Thượng, không có công lao cũng cũng có khổ lao, sao ông có thể nói giảm bớt liền giảm bớt?"
"Giang Xu Uyển, lần trước tôi đã cảnh cáo bà, nếu bà lại bất công khiến Noãn Noãn sinh nghi, tôi liền trực tiếp giải quyết thu nhập nhà họ Giang. Đáng tiếc bà cùng dì Triệu giống nhau, đều không đem lời nói của tôi để ở trong lòng. Cho nên hôm nay, tôi chỉ là trừng phạt nhỏ, nếu có lần tiếp theo, tôi sẽ trực tiếp trừ đi 30% thu nhập của nhà họ Giang. Nếu bà liền ngay cả loại công việc đơn giản không thể đơn giản hơn như xử sự công bằng đều không làm được, coi lời nói của tôi là gió thoảng bên tai, vậy bà chờ xem tôi có dán làm theo lời tôi nói hay không!"
"Chung Noãn Noãn Chung Noãn Noãn, cái gì đều là Chung Noãn Noãn! Chẳng lẽ Thiên Thiên không phải là con gái của ông? Con đ* Bồ Ngọc kia là người phụ nữ của ông, chẳng lẽ tôi không phải sao? Ông đừng quên, tôi mới đúng là vợ của ông! Con đ* kia, là bà ta đoạt chồng của tôi! Đây đều là ông nợ tôi! Nợ nhà họ Giang chúng tôi! Ông dựa vào cái gì giảm bớt 10% thu nhập của anh tôi?"
Chung Khuê Quân một tay bóp lấy cổ Giang Xu Uyển, dọa Giang Xu Uyển một chữ đều nói không nên lời, chỉ có thể hoảng sợ nhìn xem chồng của mình.
Đây là lần thứ hai Chung Khuê Quân bóp cổ bà kể từ sau khi xảy ra chuyện từ 17 năm trước.
"Bà cùng Bồ Ngọc hoàn toàn chính xác đều là vợ của tôi, Noãn Noãn cùng Chung Thiên Thiên cũng hoàn toàn chính xác đều là con gái của tôi. Thế nhưng là bà không nên quên, tiền của tập đoàn Vân Thượng đến từ đâu! Bà cùng Chung Thiên Thiên có thể có cuộc sống như ngày hôm nay, là dựa vào ai!
Bà càng không nên quên ai mới là người làm chủ chân chính của tập đoàn Vân Thượng. Xem ở Giang Hàn Lâm vì tôi quản lý tập đoàn, những việc làm nhỏ kia của ông ta tôi chưa hề ngăn cản. Nhưng là bà cùng anh trai của bà cũng muốn hiểu rõ một chuyện, từng việc làm nhỏ của các người, đều nằm trong sự giám sát của tôi, tôi có thể để người một nhà các người hưởng thụ cuộc sống thoải mái, tôi cũng có thể để người một nhà các người trải nghiệm cuộc sống kham khổ. Cho nên đừng lại có ý đồ khiêu chiến sự kiên nhẫn của tôi."
Không chút nào thương hương tiếc ngọc một tay đẩy ngã Giang Xu Uyển xuống mặt đất: "Nhìn thấy những người ở phía dưới kia sao? Có phải là cảm thấy bọn họ bố trí tiệc hội rất xinh đẹp? Đồ ăn rất tinh xảo? Nói cho bà biết, những người này đều là nguyên ban của Lệ Cảnh Hào Đình, bên trong mấy chiếc nhà xe kia, tất cả đều là đầu bếp đỉnh cấp 5 sao hiện trường làm đồ ăn."
Thấy Giang Xu Uyển trố mắt, Chung Khuê Quân tiếp tục nói: "Chủ tịch của Lệ Cảnh Hào Đình là Tiếu Thận Bân. Biết cậu ta là ai không? Cậu ta là con vợ cả của nhà họ Tiếu- một trong bốn gia tộc lớn nhất ở thủ đô.
Xích Dương không cần tốn nhiều sức liền để Tiếu thiếu an bài cho cậu ta đầu bếp đỉnh cấp của khách sạn nhà mình, đủ để thấy được quan hệ cá nhân của hai người rất tốt. Lệ Cảnh Hào Đình nửa tháng trước thành lập, Tiếu thiếu mới tới thành phố Giang, thế nhưng là Xích Dương lại đã sớm quen biết cậu ta. Biết điều này thể hiện điều gì không?"
Tác giả :
Nguyên Lai