Trọng Sinh Tại Mạt Thế: Trúc Mã Là Đại Boss Thế Giới!
Chương 25: Không chấp
Lớp SA
Lãnh Thần cũng lười Quan tâm, để mặc cho Elima muốn làm gì thì mặc ả ta, bản thân dịch bàn sát từơng, hướng mắt lên người trước.
Lúc ra về
"Nguyệt Lam!"
Nguyệt Lam đang đi thì bị một tiếng gọi lại.
Lần đầu có người gọi cả họ tên của cô ra mà nạt đó.
"Statuses Tiểu Thư đây là muốn gì?" Nguyệt Lam khoanh tay dựa vào gốc cây gần đó hỏi
"Mày với Lãnh Thần là gì?" Elima nhìn thẳng Nguyệt Lam hỏi
"Lãnh Thần, hừ?" Nguyệt Lam khinh thường.
"Chát!" Nguyệt Lam lạnh lùng tát thẳng bạt tai vào mặt Elima
"Đau! Mày...." Elima ôm má, nước mắt bắt đầu chảy ra.
"Xem ra Statuses Gia dạy con rất giỏi, dám gọi thẳng tên Đại Gia Tộc. Không những một lần mà hai lần, giỏi nhỉ?" Nguyệt Lam rút khăn tay trong túi váy ra lau tay rồi vứt vào thùng rác gần đó.
Thật bẩn!
"Hức, hức, oa.....oa....oa....!!!" Statuses Elima òa khóc lớn hơn.
Nguyệt Lam đen mặt, công chúa nuôi trong lồng kính à, ghê ta.
"Thật tởm!" Nguyệt Lam bỏ lại một câu rồi lên xe.
Lãnh Thần nhìn từ trong phòng học cười lạnh, không ai biết cậu đang nghĩ gì. Kể cả mẹ tác giả.
Trên xe
"Nói đi."
"Vâng, tình hình hiện tại bây giờ là....."
Nguyệt Lam ngồi trên xe trở về nhà, tai đeo tai nghe kết nối với Chủ sư bên tập đoàn, nghe về tình hình Nguyệt Thần.
"Vậy được, cứ làm theo kế hoạch đã định đi, cuối tuần tôi sẽ tới." Nguyệt Lam nói xong liền cúp máy tháo tai nghe ra, dựa người vào ghế thở dài.
Cuộc hội thoại ở trên xe này chỉ có mình cô nghe được, vì trên xe được trang bị tường cách âm.
Chỉ có cô mới nghe được phía trước mình nói chuyện, ngược lại, tài xế không thể nghe được tiếng cô, trừ phi cô mở tường cách âm ra.
CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD, TRUYỆN YY, SÀN TRUYỆN VÀ FACE + TRANG RIÊNG."
[ Thống! ]
[ Ting! Yes, Master. ]
[ Ta thấy thế giới này sao nặng nề thế, không giống những Diện Vị khác. ]
[ Ting! Đây là thế giới của Master, đương nhiên cảm nhận sẽ khác với những Diện Vị khác, cố lên Master! ]
[ Ừ. ]
Về tới nhà, Nguyệt Lam không về phòng mà đi thẳng xuống tầng hầm.
Nơi đây có nguồn nước chuyên dùng cho Nguyệt Gia, kể cả người hầu cũng không được sử dụng.
Cô lấy trong không gian ra 1 lít nước Tinh Lọc đổ vào bể, đợi nước tan ra rồi đi về phòng.
Người hầu cho dù có tốt với Nguyệt Gia thế nào, trung thành thế nào thì tới Mạt Thế thì còn lại mấy người.
Quản Gia thì có thể còn vài người, chắc chắn sẽ được trọng dụng, dù gì lúc Mạt Thế tới cô cũng chỉ 11 tuổi.
Có thể bữa giờ cô lo tìm cách tận diệt những mối nguy hại cho mình mà quên mất việc chăm sóc bản thân.
Bản tính cô khá tự lập, ghét dựa dẫm, chỉ là lợi dụng mình còn nhỏ làm vài việc bát hợp pháp một chút thôi.
Nghĩ tới vũ khí càng làm cô đau đầu, trong không gian cô có rất nhiều Thần Khí cũng như vũ khí nóng lạnh gì cũng có.
Chỉ là số lượng người dùng cũng như người phì hợp chỉ là con số nhỏ, 1% cũng có thể đi.
Chắc cô phải đi buôn lậu quá!
Nghĩ tới việc mình có nên tiêu diệt mấy Gia Tộc khác để trừ bớt Tang Thi không cũng mệt.
Một số Gia Tộc cũng có người tài chứ không phải không có, nhưng số còn lại thì toàn là phế vật.
Muốn diệt không được, tận diệt cũng không xong.
Nằm trên giường nghĩ đến nhiều thứ, Nguyệt Lam lim dim mắt chìm vào giấc ngủ.
Cô còn chưa thay đồ đâu nha.
"Cạch!" tiếng mở cửa phòng.
Người đó bước tới cạnh giường cô, đặt tay lên đầu cô xoa nhẹ, âu yếm vuốt nhẹ mặt, cười ôn nhu, nói
"Thiên Nhi."
__________________________
Tình yêu của ta ơi, yêu các nàng quá, bữa giờ bận quá quên các nàng mất
Sorry
Lãnh Thần cũng lười Quan tâm, để mặc cho Elima muốn làm gì thì mặc ả ta, bản thân dịch bàn sát từơng, hướng mắt lên người trước.
Lúc ra về
"Nguyệt Lam!"
Nguyệt Lam đang đi thì bị một tiếng gọi lại.
Lần đầu có người gọi cả họ tên của cô ra mà nạt đó.
"Statuses Tiểu Thư đây là muốn gì?" Nguyệt Lam khoanh tay dựa vào gốc cây gần đó hỏi
"Mày với Lãnh Thần là gì?" Elima nhìn thẳng Nguyệt Lam hỏi
"Lãnh Thần, hừ?" Nguyệt Lam khinh thường.
"Chát!" Nguyệt Lam lạnh lùng tát thẳng bạt tai vào mặt Elima
"Đau! Mày...." Elima ôm má, nước mắt bắt đầu chảy ra.
"Xem ra Statuses Gia dạy con rất giỏi, dám gọi thẳng tên Đại Gia Tộc. Không những một lần mà hai lần, giỏi nhỉ?" Nguyệt Lam rút khăn tay trong túi váy ra lau tay rồi vứt vào thùng rác gần đó.
Thật bẩn!
"Hức, hức, oa.....oa....oa....!!!" Statuses Elima òa khóc lớn hơn.
Nguyệt Lam đen mặt, công chúa nuôi trong lồng kính à, ghê ta.
"Thật tởm!" Nguyệt Lam bỏ lại một câu rồi lên xe.
Lãnh Thần nhìn từ trong phòng học cười lạnh, không ai biết cậu đang nghĩ gì. Kể cả mẹ tác giả.
Trên xe
"Nói đi."
"Vâng, tình hình hiện tại bây giờ là....."
Nguyệt Lam ngồi trên xe trở về nhà, tai đeo tai nghe kết nối với Chủ sư bên tập đoàn, nghe về tình hình Nguyệt Thần.
"Vậy được, cứ làm theo kế hoạch đã định đi, cuối tuần tôi sẽ tới." Nguyệt Lam nói xong liền cúp máy tháo tai nghe ra, dựa người vào ghế thở dài.
Cuộc hội thoại ở trên xe này chỉ có mình cô nghe được, vì trên xe được trang bị tường cách âm.
Chỉ có cô mới nghe được phía trước mình nói chuyện, ngược lại, tài xế không thể nghe được tiếng cô, trừ phi cô mở tường cách âm ra.
CHỈ ĐĂNG TẠI WATTPAD, TRUYỆN YY, SÀN TRUYỆN VÀ FACE + TRANG RIÊNG."
[ Thống! ]
[ Ting! Yes, Master. ]
[ Ta thấy thế giới này sao nặng nề thế, không giống những Diện Vị khác. ]
[ Ting! Đây là thế giới của Master, đương nhiên cảm nhận sẽ khác với những Diện Vị khác, cố lên Master! ]
[ Ừ. ]
Về tới nhà, Nguyệt Lam không về phòng mà đi thẳng xuống tầng hầm.
Nơi đây có nguồn nước chuyên dùng cho Nguyệt Gia, kể cả người hầu cũng không được sử dụng.
Cô lấy trong không gian ra 1 lít nước Tinh Lọc đổ vào bể, đợi nước tan ra rồi đi về phòng.
Người hầu cho dù có tốt với Nguyệt Gia thế nào, trung thành thế nào thì tới Mạt Thế thì còn lại mấy người.
Quản Gia thì có thể còn vài người, chắc chắn sẽ được trọng dụng, dù gì lúc Mạt Thế tới cô cũng chỉ 11 tuổi.
Có thể bữa giờ cô lo tìm cách tận diệt những mối nguy hại cho mình mà quên mất việc chăm sóc bản thân.
Bản tính cô khá tự lập, ghét dựa dẫm, chỉ là lợi dụng mình còn nhỏ làm vài việc bát hợp pháp một chút thôi.
Nghĩ tới vũ khí càng làm cô đau đầu, trong không gian cô có rất nhiều Thần Khí cũng như vũ khí nóng lạnh gì cũng có.
Chỉ là số lượng người dùng cũng như người phì hợp chỉ là con số nhỏ, 1% cũng có thể đi.
Chắc cô phải đi buôn lậu quá!
Nghĩ tới việc mình có nên tiêu diệt mấy Gia Tộc khác để trừ bớt Tang Thi không cũng mệt.
Một số Gia Tộc cũng có người tài chứ không phải không có, nhưng số còn lại thì toàn là phế vật.
Muốn diệt không được, tận diệt cũng không xong.
Nằm trên giường nghĩ đến nhiều thứ, Nguyệt Lam lim dim mắt chìm vào giấc ngủ.
Cô còn chưa thay đồ đâu nha.
"Cạch!" tiếng mở cửa phòng.
Người đó bước tới cạnh giường cô, đặt tay lên đầu cô xoa nhẹ, âu yếm vuốt nhẹ mặt, cười ôn nhu, nói
"Thiên Nhi."
__________________________
Tình yêu của ta ơi, yêu các nàng quá, bữa giờ bận quá quên các nàng mất
Sorry
Tác giả :
Lãnh Bích Lam