Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!
Chương 190: Kỳ Lạ thật đấy!
Đúng 10 phút sau, Âu Dương Thiên Thiên có mặt trước cửa phòng của Âu Dương Chấn Đông, cô đưa tay lên, lễ phép gõ cửa.
" Cốc cốc"
- Ba, là con, Thiên Thiên đây!
Sau lời chào của cô, bên trong liền truyền ra giọng nói của một người đàn ông trung niên:
- Vào đi!
Được sự cho phép, Âu Dương Thiên Thiển nhẹ nhàng mở cửa, khi cô mới bước từng bước đi vào, thì điều đầu tiên hiện lên trước mắt, chính là hình ảnh "một nhà 3 người", à không "một căn phòng 3 người" mới đúng, ngoài Âu Dương Chấn Đông, còn có 2 người khác đang ngồi trên ghế.
Bạc Tuyết Cơ và Âu Dương Na Na cũng ở đây.
Liếc ánh mắt một chút, cô cúi đầu, lên tiếng:
- Ba, Bạc phu nhân!
Âu Dương Chấn Đông gật đầu, chỉ tay về phía ghế, nói:
- Con ngồi đi.
Theo lời của ông, Âu Dương Thiên Thiên từ từ ngồi xuống ghế, đối diện với hai mẹ con trước mặt, cô lạnh nhạt hỏi:
- Ba gọi con có việc gì không ạ?
Âu Dương Chấn Đông nhìn sang phía cô, lên tiếng:
- Thiên Thiên, ba biết sau sự kiện thời trang lần trước con rất mệt, vậy nên mới muốn đi du lịch cho khuây khỏa, nhưng mà lần sau đi thì nên nói với ba trước một tiếng, đừng để biến mất tăm rồi mới thông báo, có biết chưa?
Âu Dương Thiên Thiên nghe xong, mỉm cười đáp:
- Con biết rồi ạ. Xin lỗi vì đã làm ba lo lắng! Lần sau con sẽ rút kịnh nghiệm.
Người đàn ông nghe vậy, gật đầu nói:
- Ừm, ngoan.
Dừng một chút, ông quay sang nhìn Âu Dương Na Na, rồi quay lại nhìn Âu Dương Thiên Thiên, nói tiếp:
- Còn một chuyện này, ba nghe nói... con đánh Na Na, có phải là thật không?
Cùng lúc đó, Âu Dương Na Na nghiêng đầu qua một bên, trên má cô ta, hiện lên một vùng da đỏ hồng, trông khá giống như đã bị ai đó đánh lên mặt.
Âu Dương Thiên Thiên: "...."
Gì đây? Cái này vẫn còn à? Vết trên mặt cô hết sau 1 ngày 1 đêm này, vậy mà từ lúc cô đánh đến bây giờ nó vẫn còn đỏ trên mặt Âu Dương Na Na sao?
Có lố quá không vậy?
Thấy Âu Dương Thiên Thiên im lặng, Âu Dương Chấn Đông liền hỏi lại:
- Thiên Thiên?
Bây giờ, Âu Dương Thiên Thiên mới nhìn qua ông, thẳng thắn thừa nhận:
- Phải, đúng là con đã đánh Na Na. Nhưng mà.... kì lạ thật đấy. Vết đánh này đã là từ hơn 1 tuần trước rồi, nhưng nó vẫn còn ở trên mặt em ấy, là sao đây?
*Thật ra nu9 không có bánh bèo đâu mọi người ạ. Cô ấy là 1 người đã trưởng thành, trong quan niệm của họ thường không thích ganh đua trực tiếp, thay vì bùng nổ sự đôi co, thì họ thường giải quyết bằng việc thỏa hiệp, hoặc là phớt lờ đi. Chỉ khi nào cảm thấy nên nói, thì sẽ nói lí thôi, chứ rất ít khi xảy ra tranh chấp*
" Cốc cốc"
- Ba, là con, Thiên Thiên đây!
Sau lời chào của cô, bên trong liền truyền ra giọng nói của một người đàn ông trung niên:
- Vào đi!
Được sự cho phép, Âu Dương Thiên Thiển nhẹ nhàng mở cửa, khi cô mới bước từng bước đi vào, thì điều đầu tiên hiện lên trước mắt, chính là hình ảnh "một nhà 3 người", à không "một căn phòng 3 người" mới đúng, ngoài Âu Dương Chấn Đông, còn có 2 người khác đang ngồi trên ghế.
Bạc Tuyết Cơ và Âu Dương Na Na cũng ở đây.
Liếc ánh mắt một chút, cô cúi đầu, lên tiếng:
- Ba, Bạc phu nhân!
Âu Dương Chấn Đông gật đầu, chỉ tay về phía ghế, nói:
- Con ngồi đi.
Theo lời của ông, Âu Dương Thiên Thiên từ từ ngồi xuống ghế, đối diện với hai mẹ con trước mặt, cô lạnh nhạt hỏi:
- Ba gọi con có việc gì không ạ?
Âu Dương Chấn Đông nhìn sang phía cô, lên tiếng:
- Thiên Thiên, ba biết sau sự kiện thời trang lần trước con rất mệt, vậy nên mới muốn đi du lịch cho khuây khỏa, nhưng mà lần sau đi thì nên nói với ba trước một tiếng, đừng để biến mất tăm rồi mới thông báo, có biết chưa?
Âu Dương Thiên Thiên nghe xong, mỉm cười đáp:
- Con biết rồi ạ. Xin lỗi vì đã làm ba lo lắng! Lần sau con sẽ rút kịnh nghiệm.
Người đàn ông nghe vậy, gật đầu nói:
- Ừm, ngoan.
Dừng một chút, ông quay sang nhìn Âu Dương Na Na, rồi quay lại nhìn Âu Dương Thiên Thiên, nói tiếp:
- Còn một chuyện này, ba nghe nói... con đánh Na Na, có phải là thật không?
Cùng lúc đó, Âu Dương Na Na nghiêng đầu qua một bên, trên má cô ta, hiện lên một vùng da đỏ hồng, trông khá giống như đã bị ai đó đánh lên mặt.
Âu Dương Thiên Thiên: "...."
Gì đây? Cái này vẫn còn à? Vết trên mặt cô hết sau 1 ngày 1 đêm này, vậy mà từ lúc cô đánh đến bây giờ nó vẫn còn đỏ trên mặt Âu Dương Na Na sao?
Có lố quá không vậy?
Thấy Âu Dương Thiên Thiên im lặng, Âu Dương Chấn Đông liền hỏi lại:
- Thiên Thiên?
Bây giờ, Âu Dương Thiên Thiên mới nhìn qua ông, thẳng thắn thừa nhận:
- Phải, đúng là con đã đánh Na Na. Nhưng mà.... kì lạ thật đấy. Vết đánh này đã là từ hơn 1 tuần trước rồi, nhưng nó vẫn còn ở trên mặt em ấy, là sao đây?
*Thật ra nu9 không có bánh bèo đâu mọi người ạ. Cô ấy là 1 người đã trưởng thành, trong quan niệm của họ thường không thích ganh đua trực tiếp, thay vì bùng nổ sự đôi co, thì họ thường giải quyết bằng việc thỏa hiệp, hoặc là phớt lờ đi. Chỉ khi nào cảm thấy nên nói, thì sẽ nói lí thôi, chứ rất ít khi xảy ra tranh chấp*
Tác giả :
PJH