Trọng Sinh Chi Vong Linh Pháp Sư
Chương 326: Bí ẩn hé lộ
Huy Cường lái xe tốc độ cao theo hướng Nam mà rời đi khỏi khu vực trung tâm của thành phố Ronneby này, tiến thẳng ra vùng bờ biển tiếp giáp với thành phố.
Mất hơn 2 giờ đi đường, đến tận 5 giờ sáng, chiếc xe Hummer lơ lửng trên không của bọn họ rốt cuộc cũng hạ chậm lại tốc độ, chạy chậm tới trước cổng vào một khu bến cảng bên cạnh bờ biển Baltic.
Hiện tại, ở khu vực bến cảng cũng đã có khá đông người qua lại và làm việc. Những người này đa phần là những vị khách du lịch trong nước có sở hữu du thuyền ở nơi này hoặc là những người ngư dân đang chuẩn bị ra khơi, đánh bắt cá. Ánh sáng mặt trời chưa lộ diện nên đèn đóm xung quanh nơi này vẫn còn được bật sáng chói lóa.
Huy Cường cho xe Hummer hạ thấp dần độ cao rồi dừng lại ở bên trong một bãi đỗ xe ngoài bến cảng. Cả nhóm người Đình Tấn ở trong xe lần lượt nối đuôi nhau đi ra ngoài và Long cũng nằm trong số những người này.
Sau một hồi nghỉ ngơi trên xe, lại thêm hiệu quả kỹ năng "Sinh Mệnh Cứu Rỗi" của Đình Tấn đã thi triển trước đó thì thể trạng và tinh thần của Long cũng đã khôi phục được chút ít. Hắn đã không còn cần Terrell bế đi như trước đó nữa rồi.
Tuy rằng hắn đã có thể tự lo liệu việc đi lại của mình, nhưng mà bộ dạng bề ngoài của hắn vẫn chưa khôi phục lại được tốt hơn chút nào. Khắp cả cơ thể đều chỉ có da bọc lấy xương, không thể vận động mạnh hay đánh nhau.
Rose dẫn đầu đoàn người đi vào bên trong bến cảng. Cả nhóm 13 người cứ thế nối đuôi nhau đi thẳng về phía trước và cuối cùng thì dừng lại ở phía trước một chiếc du thuyền màu trắng tinh, kích cỡ vừa đủ cho 10 người cùng ở một lúc, đang neo đậu trên bến cảng.
Ở khu vực bến đỗ thuyền này, đa phần đều là những chiếc du thuyền trang trọng, kích cỡ gần như đủ cho 20 – 30 người trở lên cùng nhau ở tại trên đó, giá trị không dưới chục triệu $.
Cho nên mới nói, chiếc du thuyền loại bình dân này của Rose cũng giống như ‘Gà lạc giữa bầy hạc’ vậy, không gây nên quá nhiều sự chú ý cho mọi người.
- “Vào đi thôi, đây là chỗ ở mới của chúng ta. Anhien, thả cầu thang đi.”
Hướng về phía mọi người, Rose mỉm cười giới thiệu, sau đó mới kích hoạt máy liên lạc kêu gọi Anhien. Ngay tức khắc sau đó, bên trên chiếc du thuyền sang trọng liền có một chiếc cầu thang tự động chậm chạp hạ xuống. Rose dẫn đầu bước lên trên thang đi lên trên boong thuyền.
Do trước đó, toàn bộ hành lý của mọi người đều đã được nhóm người Anhien mang đi trước, thế nên hiện tại bọn họ cũng không cần phải thu thập gì nhiều, chỉ hai tay không vừa đi vừa ngắm cảnh.
- “Woa… thật oách xà lách hết cách chống đỡ luôn…”
Ameerah lần đầu tiên được nhìn thấy tận mắt, sờ tận tay, bước lên tận nơi trên một chiếc du thuyền nên cũng không nhịn được mà trầm trồ, hâm mộ không ngớt.
Những người còn lại tuy rằng không nói gì nhưng vẻ mặt ngạc nhiên của bọn họ cũng đã đủ để nói lên rằng, bọn họ đều bị bất ngờ bởi việc Rose thậm chí còn lấy ra một chiếc du thuyền làm trụ sở thứ hai của nhóm.
- “Vào đi…”
Nhanh chân vào bên trong khoang thuyền, Rose dẫn dắt mọi người đi tới trước một căn phòng rồi mở cửa để cho mọi người tiến vào.
Anhien và hai anh em song sinh Hung, Cuong đều đã có mặt, chờ đợi sẵn từ trước ở bên trong phòng này.
Nơi này là một căn phòng kín, chỉ có hai cái khe cửa sổ thật nhỏ, chặn lại bằng thủy tinh trong suốt để lấy ánh sáng từ bên ngoài vào chiếu sáng căn phòng, còn lại những nơi khác đều bị bịt kín lại không một khe hở.
Chờ cho mọi người đi vào bên trong xong, Rose mới đi vào khóa trái cửa lại.
- “Được rồi, Long, ở đây có một ít thức ăn nhẹ, ngươi ăn gì đó một chút đi rồi nói cho chúng ta những gì mà ngươi biết về cái tổ chức Black Angel đó. Thời gian rất khẩn cấp nên tốt nhất là chúng ta phải đề ra được một kế hoạch hành động sớm nhất có thể để đối phương không kịp trở tay đề phòng.”
Nàng đứng ở cạnh cửa, đối diện với mọi người đang ngồi xung quanh phòng mà dõng dạc nói. Ngay giữa phòng là một cái bàn nhỏ có sắp đật một ít món bánh mì và sữa tươi có sẵn.
Trên đường đi xe tới nơi này, Rose cũng dự định đề nghị Long khai ra những tình báo mà hắn biết được về đối phương. Nhưng vì xe chạy đi với tốc độ quá cao làm cho mọi người ngồi trong xe cũng không thể tập trung tinh thần nổi.
Chính vì thế mà đến hiện tại trở về trụ sở, Rose mới lập tức đưa ra yêu cầu với Long như vậy. Còn những món thức ăn kia là do nàng đã yêu cầu Anhien chuẩn bị sẵn cho Long để hắn có thể tiếp tế năng lượng, nhanh chóng khôi phục lại thân thể và sức khỏe bị suy nhược sau khi nhịn đói nhiều ngày.
Long tuy rằng bị bỏ đói bỏ khát nhiều ngày, thậm chí còn bị tra tấn, thế nhưng ý chí cùng với nghị lực của hắn phải nói là rất đáng nể. Nhìn thấy một đống những món ăn bày biện trên bàn, hắn cũng không tỏ vẻ kích động hay làm ra hành động gì quá lố ví như vồ tới ăn như hùm như sói.
Ngược lại Long rất bình thản, bước tới bên cạnh bàn cầm ly sữa uống một hơi hết sạch rồi đi ra khoảng trống và đứng ở trước mặt mọi người mở lời, giọng điệu rất thành khẩn.
- “Chào mọi người, một lần nữa, ta tại đây xin chân thành cảm ơn các mọi người vì đã cứu mạng ta.”
Dứt câu, hắn cúi chào một cái thật sâu. Đình Tấn và những người ở đây đưa mắt nhìn nhau một chút, nhưng cũng không có ý ngăn cản hắn. Bọn họ rất thoải mái đón nhận cái cúi đầu cảm ơn này.
Mặc dù chuyện bọn họ cứu hắn chỉ là trong lúc vô tình mà thôi, nhưng đó cũng xem như một lần cứu hắn một mạng, việc hắn cảm tạ cũng là lẽ bình thường nên làm.
Chào xong, Long đứng thẳng người trở lại rồi từ tốn mà nói, dường như cũng không hề có ý đồ giấu giếm gì với mọi người trong nhóm của Đình Tấn.
- “Tự giới thiệu lại một lần nữa, tên gọi đầy đủ của ta là Kaiser Long, 24 tuổi. Các ngươi cứ gọi ta Long thôi cũng được rồi. Nghề nghiệp của ta là một tu sĩ, hay nói chính xác hơn là một Linh Mục, thuộc về một dòng tu sĩ cổ xưa của Thành Quốc Vatican.”
Giới thiệu bản thân mình xong, Long ngừng lại một chút rồi mới tiếp tục giải trình những chuyện mà mình biết.
- “Sự việc ở khu nghĩa trang, nếu muốn giải thích thì rất dài dòng, bởi vì chuyện đó đã kéo dài hơn cả nghìn năm rồi. Con quái vật mà các ngươi nhìn thấy và giết chết ở khu nghĩa trang, nói đúng ra thì bản thể của tên Bull đó cũng là một con người.
Nhưng bởi vì hắn đã bán linh hồn của mình cho quỷ dữ để đổi lấy một phần hợp đồng nào đó, cho nên một nửa của hắn đã không còn là con người nữa mà đã bị một con quỷ vượn người chiếm lấy.
Sau đó thì như các ngươi đã thấy, tâm trí của hắn dần dần bị con quỷ đó xâm chiếm, đến một thời gian nào đó, hắn sẽ hoàn toàn bị con quỷ dữ này thay thế.
Cũng chính vì không để cho những con quỷ từ địa ngục đó trở lại thế giới này và làm hại đến cuộc sống của người bình thường, nhiệm vụ của những người tu sĩ như ta là đi ngăn cản, tiêu diệt những con quỷ dữ đó.
Dòng tộc Kaiser của ta, bắt đầu ở thời kì cổ xưa do Kaiser Đại Đế của Đế Chế La Mã dẫn đầu thành lập, phát triển cho tới bây giờ đã trải qua hơn 82 đời truyền nhân. Ta chính là hậu nhân cuối cùng của đời thứ 83.
Kể từ lúc phát hiện ra những con quỷ dữ này thì chúng ta đã luôn phải chiến đấu chống lại, ngăn không cho bọn chúng phát triển. Nhưng vì cái xấu luôn có mặt ở khắp mọi nơi và dần trở nên lớn mạnh hơn, dẫn đến đám quỷ dữ đó vẫn cứ phát triển không ngừng, thậm chí là càng lúc càng trở nên mạnh mẽ hơn, lan rộng dần ra tới khắp các nước khu vực châu Âu này.”
Long càng nói về sau thì giọng càng trở nên run rẩy hơn như rằng hắn đang nói trong vẻ bất lực của mình. Làm một người đơn độc chống lại một thế lực tà ác, có thể nói hắn phải gánh chịu cho mình một sức ép lớn đến mức không ai có thể tưởng tượng ra nổi.
Mà sự việc ly kỳ kia cũng làm cho Đình Tấn cùng với những người có mặt trong căn phòng này trợn mắt, ngừng cả hô hấp vì kinh ngạc, hồi hộp không ngớt. Bọn họ trước giờ FPv4FIOb vẫn không hề nghĩ đến những chuyển huyền bí lại vẫn còn tồn tại ở cái thế kỷ 22, thời đại của công nghệ và khoa học phát triển tột bậc này.
Anhien mặt không đôi sắc, lớn tiếng hỏi lại, đồng thời cũng không quên chen vào vài câu phản bác với cách nói chuyện hoang đường của Long.
- “Ngươi nói thật chứ? Ta cảm thấy chuyện này quả thật là không thể tin nổi. Cứ như đang xem phim kinh dị vậy, thời buổi này mà vẫn còn chuyện ma quỷ, bán linh hồn thì…”
Nàng trước giờ vẫn luôn tin vào hệ thống khoa học phát triển vượt bậc của con người, lại thêm chưa từng nhìn thấy Đình Tấn triệu hồi vong linh nên những chuyện mà Long vừa nói, quả thật làm nàng rất khó chấp nhận.
Long vẫn bình tĩnh như thường, lạnh nhạt đáp lại cắt ngang lời của Anhien sắp nói.
- “Đó là bởi vì ngươi từ trước đến giờ đều sống trên bề mặt nổi của thế giới này. Những thứ tâm linh huyền bí kia, nếu nó không tồn tại thì làm gì có những câu truyện cổ truyền miệng đến tận bây giờ?
Ngươi nghĩ rằng những quốc gia phương Đông kia tràn ngập một vẻ huyền bí thì ở nơi phương Tây này sẽ không có những điều huyền bí của nó sao? Nói cho ngươi biết, ở nơi này cũng có rất nhiều chuyện kỳ bí nhưng chỉ vì nó bị giấu đi quá kỹ, không thể lọt vào tai mắt của người bình thường mà thôi.
Thế giới này không hề đơn giản như bề ngoài mà ngươi vẫn thường nhìn thấy đâu, cô bé ạ. Có rất nhiều thứ chìm trong tận sâu bên trong xã hội này và chỉ khi ngươi có năng lực mạnh mẽ hơn nữa thì mới có quyền, có khả năng chạm đến nó.”
Vẻ mặt hắn trong lúc nói, tràn ngập mùi vị kì bí, cũng có thêm một phần trêu chọc, khinh thường. Điều đó vô tình làm cho Anhien cảm thấy vừa tò mò vừa xấu hổ đỏ mặt. Nàng phùng má, bậm môi, thần sắc không hài lòng hiển lộ rõ ra bên ngoài.
Cảm thấy tình hình có vẻ không ổn, Đình Tấn liền lên tiếng cắt ngang lời của Long, đồng thời kèm theo ý đồ ngăn chặn không cho Anhien bạo phát.
- “Được rồi, trở lại vấn đề chính đi. Đám người Black Angel kia nếu theo như ý tứ trong lời nói của ngươi thì bọn họ ắt hẳn là một tổ chức tôn giáo đi thờ ma quỷ, tồn tại từ thời cổ xưa đến bây giờ có phải vậy không?”
- “Không phải!”
Đình Tấn vừa nói đoạn thì Long dứt khoát lắc đầu, giọng quả quyết phủ định. Vẻ mặt hắn đột nhiên trở nên trầm trọng hơn, giọng nói cũng trở nên lạnh lẽo hơn cả dị năng nguyên tố [Băng] của Vansy.
- “Bọn chúng không hề tôn thờ ma quỷ, mà chính bản thân bọn chúng vốn dĩ đã là quỷ dữ rồi! Ta vẫn còn nhớ mơ hồ, khi ở trong phòng giam, ta đã bị một người sử dụng pháp thuật để thâm nhập vào sâu trong linh hồn, khơi gợi lên những cái xấu bên trong ta để điều khiển tâm trí của ta. Người đó ắt hẳn phải là một trong những kẻ cầm đầu của cái đám quỷ này.”
- “Ngươi đã tiếp xúc với cả người lãnh đạo cao cấp của bọn chúng?!”
Rose bất ngờ không kìm lòng được mà bật thốt lên một câu. Bởi vì trong lời nói của Long, nàng chợt nhận ra rằng, có thể đối phương thậm chí còn hiểu rõ tổ chức Black Angel này còn hơn cả bản thân mình rất nhiều, rất nhiều lần.
Long liếc mắt nhìn qua Rose một cái, rồi ngưng trọng gật đầu trả lời nàng.
- “Phải! Bởi vì ta đang nắm giữ một bí mật kinh thiên động địa, và bí mật này là thứ mà bọn chúng vẫn luôn thèm muốn, theo đuổi từ rất lâu rồi.
Ngươi có thể không biết, việc sử dụng phép thuật điều khiển linh hồn nhằm vào một người tu sĩ đã trải qua quá trình huấn luyện khắc nghiệt để chống lại nó như ta sẽ làm cho người thi triển pháp thuật bị phản phệ thậm chí là gây ra thương tổn làm suy yếu thực lực rất nhiều.
Thế nhưng mà bọn chúng vẫn liều lĩnh để làm điều đó thì đủ biết bọn chúng cần cái bí mật trong đầu của ta nhiều như thế nào rồi. Có thể nói nếu như để chúng thành công thực hiện âm mưu của mình thì cả thế giới này chắc sẽ bị biến trở thành một cái địa ngục kinh khủng…”
Nói một loạt những vấn đề như để khoa trương về tầm quan trọng của sự việc lần này, Long đột nhiên ngừng ngang giữa chừng. Một màn kế tiếp của hắn làm cho những người có mặt ở nơi này đều bị sững sờ, đứng hình.
- “…Ta biết các ngươi có thực lực rất mạnh, việc các ngươi giết chết Bull đã chứng minh cho điều đó! Nên… ”
Hắn vừa ngập ngừng nói vừa quỳ gối xuống trên sàn, mắt chăm chú khẩn thiết nhìn một vòng qua Đình Tấn và mọi người xung quanh. Bên trong giọng nói tràn ngập ý khẳng định.
- "...làm ơn… xin hãy giúp ta ngăn cản bọn chúng!"
Dứt câu, hắn không hề do dự chút nào cúi đầu mình để trán chạm đất, bái lạy một cái, âm thanh run rẩy vì không kìm được cảm xúc của mình thốt ra một câu van xin.
Đình Tấn nắm tay siết chặt, lòng rối như tơ vò. Đến bây giờ hắn mới biết được ý đồ của Long là gì.
Phải khẳng định một điều, đối phương rất thông minh, bởi vì chỉ qua một vài câu nói thôi thì Long đã đoán biết được mục đích mà cả nhóm Đình Tấn đang hướng tới, chỉ có thể là một thứ gì đó bên trong tổ chức Black Angel, chứ không hề có gì liên quan đến những con quỷ dữ kia.
Thế nên hắn mới đưa ra yêu cầu như vậy, vì nếu như Đình Tấn và cả nhóm không đồng ý hợp tác thì có lẽ những bí mật tiếp theo sau đó, Long sẽ giữ kín không nói hoặc giả tạo thông tin để gài bẫy bọn họ.
Có thể nói hắn xảo trá nhưng, mọi chuyện cũng không thể trách được hắn, do mỗi người đều có mục đích cùng với nhiệm vụ phải hoàn thành của riêng mình, không ai trách ai được.
Những người khác thì lại có một lối suy nghĩ khác không giống Đình Tấn. Bọn họ đang nghĩ trong đầu mình.
- ‘Điều gì đã làm một người thanh niên ý chí sắt thép, thấy chết không sờn này, dám từ bỏ cả danh dự của mình để quỳ lạy, cầu xin người khác? Là vì ‘Nhiệm vụ của dòng tộc’, hay vì ‘Tín ngưỡng’, ‘Trách nhiệm bản thân’…’
Rất nhiều câu trả lời phỏng đoán lướt qua trong đầu bọn họ, nhưng kết quả cuối cùng thì không ai biết được, bởi vì bọn họ không phải Long.
Thế nhưng có một điều bọn họ biết rõ. Đó chính là nếu như đặt bọn họ vào vị trí của Long thì chắc hẳn, bản thân bọn họ cũng không thể nào làm được như hắn. Và bản thân bọn họ cũng đã bắt đầu xiêu lòng, muốn ra tay trợ giúp Long rồi.
Mất hơn 2 giờ đi đường, đến tận 5 giờ sáng, chiếc xe Hummer lơ lửng trên không của bọn họ rốt cuộc cũng hạ chậm lại tốc độ, chạy chậm tới trước cổng vào một khu bến cảng bên cạnh bờ biển Baltic.
Hiện tại, ở khu vực bến cảng cũng đã có khá đông người qua lại và làm việc. Những người này đa phần là những vị khách du lịch trong nước có sở hữu du thuyền ở nơi này hoặc là những người ngư dân đang chuẩn bị ra khơi, đánh bắt cá. Ánh sáng mặt trời chưa lộ diện nên đèn đóm xung quanh nơi này vẫn còn được bật sáng chói lóa.
Huy Cường cho xe Hummer hạ thấp dần độ cao rồi dừng lại ở bên trong một bãi đỗ xe ngoài bến cảng. Cả nhóm người Đình Tấn ở trong xe lần lượt nối đuôi nhau đi ra ngoài và Long cũng nằm trong số những người này.
Sau một hồi nghỉ ngơi trên xe, lại thêm hiệu quả kỹ năng "Sinh Mệnh Cứu Rỗi" của Đình Tấn đã thi triển trước đó thì thể trạng và tinh thần của Long cũng đã khôi phục được chút ít. Hắn đã không còn cần Terrell bế đi như trước đó nữa rồi.
Tuy rằng hắn đã có thể tự lo liệu việc đi lại của mình, nhưng mà bộ dạng bề ngoài của hắn vẫn chưa khôi phục lại được tốt hơn chút nào. Khắp cả cơ thể đều chỉ có da bọc lấy xương, không thể vận động mạnh hay đánh nhau.
Rose dẫn đầu đoàn người đi vào bên trong bến cảng. Cả nhóm 13 người cứ thế nối đuôi nhau đi thẳng về phía trước và cuối cùng thì dừng lại ở phía trước một chiếc du thuyền màu trắng tinh, kích cỡ vừa đủ cho 10 người cùng ở một lúc, đang neo đậu trên bến cảng.
Ở khu vực bến đỗ thuyền này, đa phần đều là những chiếc du thuyền trang trọng, kích cỡ gần như đủ cho 20 – 30 người trở lên cùng nhau ở tại trên đó, giá trị không dưới chục triệu $.
Cho nên mới nói, chiếc du thuyền loại bình dân này của Rose cũng giống như ‘Gà lạc giữa bầy hạc’ vậy, không gây nên quá nhiều sự chú ý cho mọi người.
- “Vào đi thôi, đây là chỗ ở mới của chúng ta. Anhien, thả cầu thang đi.”
Hướng về phía mọi người, Rose mỉm cười giới thiệu, sau đó mới kích hoạt máy liên lạc kêu gọi Anhien. Ngay tức khắc sau đó, bên trên chiếc du thuyền sang trọng liền có một chiếc cầu thang tự động chậm chạp hạ xuống. Rose dẫn đầu bước lên trên thang đi lên trên boong thuyền.
Do trước đó, toàn bộ hành lý của mọi người đều đã được nhóm người Anhien mang đi trước, thế nên hiện tại bọn họ cũng không cần phải thu thập gì nhiều, chỉ hai tay không vừa đi vừa ngắm cảnh.
- “Woa… thật oách xà lách hết cách chống đỡ luôn…”
Ameerah lần đầu tiên được nhìn thấy tận mắt, sờ tận tay, bước lên tận nơi trên một chiếc du thuyền nên cũng không nhịn được mà trầm trồ, hâm mộ không ngớt.
Những người còn lại tuy rằng không nói gì nhưng vẻ mặt ngạc nhiên của bọn họ cũng đã đủ để nói lên rằng, bọn họ đều bị bất ngờ bởi việc Rose thậm chí còn lấy ra một chiếc du thuyền làm trụ sở thứ hai của nhóm.
- “Vào đi…”
Nhanh chân vào bên trong khoang thuyền, Rose dẫn dắt mọi người đi tới trước một căn phòng rồi mở cửa để cho mọi người tiến vào.
Anhien và hai anh em song sinh Hung, Cuong đều đã có mặt, chờ đợi sẵn từ trước ở bên trong phòng này.
Nơi này là một căn phòng kín, chỉ có hai cái khe cửa sổ thật nhỏ, chặn lại bằng thủy tinh trong suốt để lấy ánh sáng từ bên ngoài vào chiếu sáng căn phòng, còn lại những nơi khác đều bị bịt kín lại không một khe hở.
Chờ cho mọi người đi vào bên trong xong, Rose mới đi vào khóa trái cửa lại.
- “Được rồi, Long, ở đây có một ít thức ăn nhẹ, ngươi ăn gì đó một chút đi rồi nói cho chúng ta những gì mà ngươi biết về cái tổ chức Black Angel đó. Thời gian rất khẩn cấp nên tốt nhất là chúng ta phải đề ra được một kế hoạch hành động sớm nhất có thể để đối phương không kịp trở tay đề phòng.”
Nàng đứng ở cạnh cửa, đối diện với mọi người đang ngồi xung quanh phòng mà dõng dạc nói. Ngay giữa phòng là một cái bàn nhỏ có sắp đật một ít món bánh mì và sữa tươi có sẵn.
Trên đường đi xe tới nơi này, Rose cũng dự định đề nghị Long khai ra những tình báo mà hắn biết được về đối phương. Nhưng vì xe chạy đi với tốc độ quá cao làm cho mọi người ngồi trong xe cũng không thể tập trung tinh thần nổi.
Chính vì thế mà đến hiện tại trở về trụ sở, Rose mới lập tức đưa ra yêu cầu với Long như vậy. Còn những món thức ăn kia là do nàng đã yêu cầu Anhien chuẩn bị sẵn cho Long để hắn có thể tiếp tế năng lượng, nhanh chóng khôi phục lại thân thể và sức khỏe bị suy nhược sau khi nhịn đói nhiều ngày.
Long tuy rằng bị bỏ đói bỏ khát nhiều ngày, thậm chí còn bị tra tấn, thế nhưng ý chí cùng với nghị lực của hắn phải nói là rất đáng nể. Nhìn thấy một đống những món ăn bày biện trên bàn, hắn cũng không tỏ vẻ kích động hay làm ra hành động gì quá lố ví như vồ tới ăn như hùm như sói.
Ngược lại Long rất bình thản, bước tới bên cạnh bàn cầm ly sữa uống một hơi hết sạch rồi đi ra khoảng trống và đứng ở trước mặt mọi người mở lời, giọng điệu rất thành khẩn.
- “Chào mọi người, một lần nữa, ta tại đây xin chân thành cảm ơn các mọi người vì đã cứu mạng ta.”
Dứt câu, hắn cúi chào một cái thật sâu. Đình Tấn và những người ở đây đưa mắt nhìn nhau một chút, nhưng cũng không có ý ngăn cản hắn. Bọn họ rất thoải mái đón nhận cái cúi đầu cảm ơn này.
Mặc dù chuyện bọn họ cứu hắn chỉ là trong lúc vô tình mà thôi, nhưng đó cũng xem như một lần cứu hắn một mạng, việc hắn cảm tạ cũng là lẽ bình thường nên làm.
Chào xong, Long đứng thẳng người trở lại rồi từ tốn mà nói, dường như cũng không hề có ý đồ giấu giếm gì với mọi người trong nhóm của Đình Tấn.
- “Tự giới thiệu lại một lần nữa, tên gọi đầy đủ của ta là Kaiser Long, 24 tuổi. Các ngươi cứ gọi ta Long thôi cũng được rồi. Nghề nghiệp của ta là một tu sĩ, hay nói chính xác hơn là một Linh Mục, thuộc về một dòng tu sĩ cổ xưa của Thành Quốc Vatican.”
Giới thiệu bản thân mình xong, Long ngừng lại một chút rồi mới tiếp tục giải trình những chuyện mà mình biết.
- “Sự việc ở khu nghĩa trang, nếu muốn giải thích thì rất dài dòng, bởi vì chuyện đó đã kéo dài hơn cả nghìn năm rồi. Con quái vật mà các ngươi nhìn thấy và giết chết ở khu nghĩa trang, nói đúng ra thì bản thể của tên Bull đó cũng là một con người.
Nhưng bởi vì hắn đã bán linh hồn của mình cho quỷ dữ để đổi lấy một phần hợp đồng nào đó, cho nên một nửa của hắn đã không còn là con người nữa mà đã bị một con quỷ vượn người chiếm lấy.
Sau đó thì như các ngươi đã thấy, tâm trí của hắn dần dần bị con quỷ đó xâm chiếm, đến một thời gian nào đó, hắn sẽ hoàn toàn bị con quỷ dữ này thay thế.
Cũng chính vì không để cho những con quỷ từ địa ngục đó trở lại thế giới này và làm hại đến cuộc sống của người bình thường, nhiệm vụ của những người tu sĩ như ta là đi ngăn cản, tiêu diệt những con quỷ dữ đó.
Dòng tộc Kaiser của ta, bắt đầu ở thời kì cổ xưa do Kaiser Đại Đế của Đế Chế La Mã dẫn đầu thành lập, phát triển cho tới bây giờ đã trải qua hơn 82 đời truyền nhân. Ta chính là hậu nhân cuối cùng của đời thứ 83.
Kể từ lúc phát hiện ra những con quỷ dữ này thì chúng ta đã luôn phải chiến đấu chống lại, ngăn không cho bọn chúng phát triển. Nhưng vì cái xấu luôn có mặt ở khắp mọi nơi và dần trở nên lớn mạnh hơn, dẫn đến đám quỷ dữ đó vẫn cứ phát triển không ngừng, thậm chí là càng lúc càng trở nên mạnh mẽ hơn, lan rộng dần ra tới khắp các nước khu vực châu Âu này.”
Long càng nói về sau thì giọng càng trở nên run rẩy hơn như rằng hắn đang nói trong vẻ bất lực của mình. Làm một người đơn độc chống lại một thế lực tà ác, có thể nói hắn phải gánh chịu cho mình một sức ép lớn đến mức không ai có thể tưởng tượng ra nổi.
Mà sự việc ly kỳ kia cũng làm cho Đình Tấn cùng với những người có mặt trong căn phòng này trợn mắt, ngừng cả hô hấp vì kinh ngạc, hồi hộp không ngớt. Bọn họ trước giờ FPv4FIOb vẫn không hề nghĩ đến những chuyển huyền bí lại vẫn còn tồn tại ở cái thế kỷ 22, thời đại của công nghệ và khoa học phát triển tột bậc này.
Anhien mặt không đôi sắc, lớn tiếng hỏi lại, đồng thời cũng không quên chen vào vài câu phản bác với cách nói chuyện hoang đường của Long.
- “Ngươi nói thật chứ? Ta cảm thấy chuyện này quả thật là không thể tin nổi. Cứ như đang xem phim kinh dị vậy, thời buổi này mà vẫn còn chuyện ma quỷ, bán linh hồn thì…”
Nàng trước giờ vẫn luôn tin vào hệ thống khoa học phát triển vượt bậc của con người, lại thêm chưa từng nhìn thấy Đình Tấn triệu hồi vong linh nên những chuyện mà Long vừa nói, quả thật làm nàng rất khó chấp nhận.
Long vẫn bình tĩnh như thường, lạnh nhạt đáp lại cắt ngang lời của Anhien sắp nói.
- “Đó là bởi vì ngươi từ trước đến giờ đều sống trên bề mặt nổi của thế giới này. Những thứ tâm linh huyền bí kia, nếu nó không tồn tại thì làm gì có những câu truyện cổ truyền miệng đến tận bây giờ?
Ngươi nghĩ rằng những quốc gia phương Đông kia tràn ngập một vẻ huyền bí thì ở nơi phương Tây này sẽ không có những điều huyền bí của nó sao? Nói cho ngươi biết, ở nơi này cũng có rất nhiều chuyện kỳ bí nhưng chỉ vì nó bị giấu đi quá kỹ, không thể lọt vào tai mắt của người bình thường mà thôi.
Thế giới này không hề đơn giản như bề ngoài mà ngươi vẫn thường nhìn thấy đâu, cô bé ạ. Có rất nhiều thứ chìm trong tận sâu bên trong xã hội này và chỉ khi ngươi có năng lực mạnh mẽ hơn nữa thì mới có quyền, có khả năng chạm đến nó.”
Vẻ mặt hắn trong lúc nói, tràn ngập mùi vị kì bí, cũng có thêm một phần trêu chọc, khinh thường. Điều đó vô tình làm cho Anhien cảm thấy vừa tò mò vừa xấu hổ đỏ mặt. Nàng phùng má, bậm môi, thần sắc không hài lòng hiển lộ rõ ra bên ngoài.
Cảm thấy tình hình có vẻ không ổn, Đình Tấn liền lên tiếng cắt ngang lời của Long, đồng thời kèm theo ý đồ ngăn chặn không cho Anhien bạo phát.
- “Được rồi, trở lại vấn đề chính đi. Đám người Black Angel kia nếu theo như ý tứ trong lời nói của ngươi thì bọn họ ắt hẳn là một tổ chức tôn giáo đi thờ ma quỷ, tồn tại từ thời cổ xưa đến bây giờ có phải vậy không?”
- “Không phải!”
Đình Tấn vừa nói đoạn thì Long dứt khoát lắc đầu, giọng quả quyết phủ định. Vẻ mặt hắn đột nhiên trở nên trầm trọng hơn, giọng nói cũng trở nên lạnh lẽo hơn cả dị năng nguyên tố [Băng] của Vansy.
- “Bọn chúng không hề tôn thờ ma quỷ, mà chính bản thân bọn chúng vốn dĩ đã là quỷ dữ rồi! Ta vẫn còn nhớ mơ hồ, khi ở trong phòng giam, ta đã bị một người sử dụng pháp thuật để thâm nhập vào sâu trong linh hồn, khơi gợi lên những cái xấu bên trong ta để điều khiển tâm trí của ta. Người đó ắt hẳn phải là một trong những kẻ cầm đầu của cái đám quỷ này.”
- “Ngươi đã tiếp xúc với cả người lãnh đạo cao cấp của bọn chúng?!”
Rose bất ngờ không kìm lòng được mà bật thốt lên một câu. Bởi vì trong lời nói của Long, nàng chợt nhận ra rằng, có thể đối phương thậm chí còn hiểu rõ tổ chức Black Angel này còn hơn cả bản thân mình rất nhiều, rất nhiều lần.
Long liếc mắt nhìn qua Rose một cái, rồi ngưng trọng gật đầu trả lời nàng.
- “Phải! Bởi vì ta đang nắm giữ một bí mật kinh thiên động địa, và bí mật này là thứ mà bọn chúng vẫn luôn thèm muốn, theo đuổi từ rất lâu rồi.
Ngươi có thể không biết, việc sử dụng phép thuật điều khiển linh hồn nhằm vào một người tu sĩ đã trải qua quá trình huấn luyện khắc nghiệt để chống lại nó như ta sẽ làm cho người thi triển pháp thuật bị phản phệ thậm chí là gây ra thương tổn làm suy yếu thực lực rất nhiều.
Thế nhưng mà bọn chúng vẫn liều lĩnh để làm điều đó thì đủ biết bọn chúng cần cái bí mật trong đầu của ta nhiều như thế nào rồi. Có thể nói nếu như để chúng thành công thực hiện âm mưu của mình thì cả thế giới này chắc sẽ bị biến trở thành một cái địa ngục kinh khủng…”
Nói một loạt những vấn đề như để khoa trương về tầm quan trọng của sự việc lần này, Long đột nhiên ngừng ngang giữa chừng. Một màn kế tiếp của hắn làm cho những người có mặt ở nơi này đều bị sững sờ, đứng hình.
- “…Ta biết các ngươi có thực lực rất mạnh, việc các ngươi giết chết Bull đã chứng minh cho điều đó! Nên… ”
Hắn vừa ngập ngừng nói vừa quỳ gối xuống trên sàn, mắt chăm chú khẩn thiết nhìn một vòng qua Đình Tấn và mọi người xung quanh. Bên trong giọng nói tràn ngập ý khẳng định.
- "...làm ơn… xin hãy giúp ta ngăn cản bọn chúng!"
Dứt câu, hắn không hề do dự chút nào cúi đầu mình để trán chạm đất, bái lạy một cái, âm thanh run rẩy vì không kìm được cảm xúc của mình thốt ra một câu van xin.
Đình Tấn nắm tay siết chặt, lòng rối như tơ vò. Đến bây giờ hắn mới biết được ý đồ của Long là gì.
Phải khẳng định một điều, đối phương rất thông minh, bởi vì chỉ qua một vài câu nói thôi thì Long đã đoán biết được mục đích mà cả nhóm Đình Tấn đang hướng tới, chỉ có thể là một thứ gì đó bên trong tổ chức Black Angel, chứ không hề có gì liên quan đến những con quỷ dữ kia.
Thế nên hắn mới đưa ra yêu cầu như vậy, vì nếu như Đình Tấn và cả nhóm không đồng ý hợp tác thì có lẽ những bí mật tiếp theo sau đó, Long sẽ giữ kín không nói hoặc giả tạo thông tin để gài bẫy bọn họ.
Có thể nói hắn xảo trá nhưng, mọi chuyện cũng không thể trách được hắn, do mỗi người đều có mục đích cùng với nhiệm vụ phải hoàn thành của riêng mình, không ai trách ai được.
Những người khác thì lại có một lối suy nghĩ khác không giống Đình Tấn. Bọn họ đang nghĩ trong đầu mình.
- ‘Điều gì đã làm một người thanh niên ý chí sắt thép, thấy chết không sờn này, dám từ bỏ cả danh dự của mình để quỳ lạy, cầu xin người khác? Là vì ‘Nhiệm vụ của dòng tộc’, hay vì ‘Tín ngưỡng’, ‘Trách nhiệm bản thân’…’
Rất nhiều câu trả lời phỏng đoán lướt qua trong đầu bọn họ, nhưng kết quả cuối cùng thì không ai biết được, bởi vì bọn họ không phải Long.
Thế nhưng có một điều bọn họ biết rõ. Đó chính là nếu như đặt bọn họ vào vị trí của Long thì chắc hẳn, bản thân bọn họ cũng không thể nào làm được như hắn. Và bản thân bọn họ cũng đã bắt đầu xiêu lòng, muốn ra tay trợ giúp Long rồi.
Tác giả :
D. Hien