Trọng Sinh Chi Siêu Sao Là Thụ (Tiểu Thụ Là Siêu Sao)
Chương 60
Edit & Beta: Hoa Cúc
Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Trạch Xuyên mở mắt, phát hiện mình đang nằm trong lòng Cố Viêm. Điểm chết người chính là… là anh ôm Cố Viêm thật chặt không buông tay…
Anh tuyệt đối nóng hỏng đầu óc mới làm như vậy. Lâm Trạch Xuyên trộm liếc Cố Viêm một cái, rất tốt, không tỉnh. Anh nhẹ tay nhẹ chân rời khỏi giường, sửa sang áo ngủ một chút. Sau đó, anh lại trộm ngắm Cố Viêm một chút, vừa vặn tương giao với mắt Cố Viêm.
Lâm Trạch Xuyên vốn chột dạ ngay cả lời nói cũng không thể lưu loát “Anh… tỉnh khi nào?”
Cố Viêm ngồi dậy, nhìn Lâm Trạch Xuyên rõ ràng chột dạ nhưng lại giả vờ trấn định, cảm thấy thú vị. Y nhẹ nhàng cười nói “Ngay trước khi em tỉnh.”
“Vậy anh còn giả bộ ngủ, quá vô sỉ.” Lâm Trạch Xuyên nhẹ hừ lạnh một tiếng.
Thật ra hôm qua Cố Viêm không ngủ, cho dù ngủ cũng chỉ ngủ một thời gian ngắn giấc ngủ rất nông, mặt trời lên sẽ tỉnh.
Bây giờ Lâm Trạch Xuyên đang ở trạng thái thẹn quá hóa giận nên giận chó đánh mèo, nói trắng ra là vì che dấu sự chột dạ của mình, cho nên anh hoàn toàn không ý thức được lời mình nói giống như đang cố tình gây sự.
Cố Viêm cũng xuống giường, chặn ngay ôm lấy thắt lưng Lâm Trạch Xuyên. Lâm Trạch Xuyên giãy dụa một cái, phát hiện tránh không thoát “Này này này, anh muốn làm?”
Cố Viêm bắt tay đặt lên trán Lâm Trạch Xuyên “Cơn sốt đúng là lui rồi, trách không được mới sáng sớm thức dậy đã có tinh lực như vậy.”
Rất hiển nhiên, Lâm Trạch Xuyên hiểu lầm ý của Cố Viêm. Trong lòng Lâm Trạch Xuyên hận không thể kiếm một động mà chui vào, nhưng mặt ngoài vẫn làm bộ không thèm để ý.
Cố Viêm thu hết cảm xúc của Lâm Trạch Xuyên vào trong mắt, cũng không chọc ghẹo. Sau đó bàn tay y vói vào áo ngủ của Lâm Trạch Xuyên, dọc theo thắt lưng xuống đi dưới.
“Anh là đồ cầm thú, lúc này cũng có thể động dục.” Bị Cố Viêm vây ở trong lòng Lâm Trạch Xuyên cũng chỉ có thể động miệng.
“Tôi đây làm theo ý của em mà.” Cố Viêm cúi đầu hôn nhẹ vành tai Lâm Trạch Xuyên, ghé lỗ tai nhẹ nhàng nói.
Lâm Trạch Xuyên “…” Đây căn bản không phải ý của anh, nhưng trước đó anh có một câu ý nghĩa như vậy, nhưng lời anh nói điều kiện tiên quyết là do hành động ái muội Cố Viêm sẽ làm cho người ta hiểu lầm.
Nhưng dường như nói thế nào cũng không đúng, Lâm Trạch Xuyên há miệng thở dốc, không biết nên cãi lại ra sao.
Cố Viêm cũng chỉ đùa Lâm Trạch Xuyên mà thôi, Lâm Trạch Xuyên sốt cao mới vừa lui, quan tâm đến thân thể ai đó, y sẽ không xuống tay.
…
Lâm Trạch Xuyên đen mặt rửa mặt xong, ăn điểm tâm. Trong lúc đó không liếc nhìn Cố Viêm một cái.
Đi vào trường quay《Bí mật sương mù》, rất nhiều người quan tâm hỏi thăm tình trạng thân thể của anh. Lâm Trạch Xuyên cười tỏ ý cảm ơn đối với sự quan tâm của bọn họ.
Bởi vì hành trình của Lâm Trạch Xuyên được Giang Ấn Thiên sắp xếp lại một lần nữa, cho nên những phân cảnh có liên quan đến anh trong《Bí mật sương mù》lại một lần nữa điều chỉnh tiến độ. Dưới sự sắp xếp của Giang Ấn Thiên, công việc chủ yếu bây giờ của Lâm Trạch Xuyên là quay《Bí mật sương mù》, tiếp sau mới tuyên truyền cho 1/2CITY. Mà những buổi phỏng vấn kí tặng đều bị Giang Ấn Thiên bỏ hết. Về phần các quảng cáo của 1/2CITY thì đã hoàn toàn không cần Lâm Trạch Xuyên lo lắng, thời gian tới đây vẫn sẽ cóđược sự chú ý.
Nên bây giờ các phân cảnh của Trạch Xuyên trong 《Bí mật sương mù》rõ ràng tăng lên không ít.
Vu Nhạc Dương sau khi tuần tra hết trường quay, đi đến trước mặt Lâm Trạch Xuyên hỏi “Thân thể khôi phục thế nào rồi?”
Lâm Trạch Xuyên cười cười “Ngày hôm qua do quá mệt mỏi, nghỉ ngơi một chút là tốt thôi. Để mọi người lo lắng.”
Vu Nhạc Dương cười nói “Tôi đây yên tâm. Ngày hôm qua cậu té xỉu, khiến tất cả đều bị dọa. Người trẻ tuổi có lòng cầu tiến là tốt, nhưng không nên ỷ vào tuổi trẻ mà làm hại chính mình.” Anh ta nhẹ nhàng chớp chớp mắt với Lâm Trạch Xuyên, “Kinh nghiệm của tôi đấy.”
“Thụ giáo.” Lâm Trạch Xuyên mỉm cười nói.
Vu Nhạc Dương cười gật đầu, sau đó vỗ bả vai Lâm Trạch Xuyên “Chú ý một chút là được. Sắp tới sẽ đến cảnh đối diễn giữa Killer.J và Lục Trảm Phong, cậu đi chuẩn bị một chút.”
“Được.” Lâm Trạch Xuyên khẽ lên tiếng.
Lúc này hóa trang và tạo hình của Lâm Trạch Xuyên đều có người xử lý đặc biệt, không cần xếp hàng chờ phòng hóa trang công cộng, cũng không cần lo lắng đắc tội với nhà tạo mẫu mà cũng không cần phải cùng nhà tạo mẫu tán gẫu một số đề tài anh không hứng thú. Nhà tạo mẫu được phân Lâm Trạch Xuyên họ Trang, là nhà tạo mẫu số một trong nước tại miền Bắc.
Khi nhà tạo hình xử lý cho anh, Lâm Trạch Xuyên cúi đầu nhìn kịch bản trong tay, ôn lời thoại.
Cảnh diễn hôm nay của Lâm Trạch Xuyên đều là cảnh buổi tối. Ban ngày chủ yếu là các cảnh đối diễn của Lục Trảm Phong và Dr.C. Cho nên sau khi tạo hình xong anh cũng nghỉ ở trong phòng xem kịch bản không đi ra ngoài.
Cuối cùng khi thời gian không lệch lắm, Lâm Trạch Xuyên tính toán một chút, có lẽ đã đến phiên mình lên sân khấu.
Khi Lâm Trạch Xuyên xuất hiện tại trường quay, hầu như hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người. Bởi vì yêu cầu của cảnh quay, cho nên Lâm Trạch Xuyên mặc một thân âu phục màu trắng cho tiệc tối, khuôn mặt tinh xảo, dáng người xuất sắc thon dài, hoàn toàn nhìn không ra anh vào vai một sát thủ, ngược lại giống như một quý công tử. Đương nhiên chuyện này phù hợp với yêu cầu của kịch bản, dù sao màn này Killer.J lấy thân phận người thừa kế của tập đoàn M trà trộn vào một buổi tiệc rượu. Killer.J đã ngụy trang thì đương nhiên hoàn mỹ vẹn toàn.
Cảnh này kể về mệnh lệnh Killer.J nhận được từ BOSS phản diện N muốn anh ta ám sát người đứng đầu tập đoàn tài chính E.
Bởi vì tập đoàn tài chính E tuy bên ngoài là một công ty chế tạo thuyền, nhưng trên thực tế nó chủ yếu giao dịch súng ống đạn dược. Mà BOSS N lại là tay buôn súng đạn lớn nhất Nam Mĩ. Thế lực của tập đoàn tài chính E phân bố tại Đông Nam Á. Nhưng gần đây tập đoàn E lại đoạt một đơn hàng đường biển quan trọng trong tay N.
Người đứng đầu tập đoàn tài chính E – Phương Trung Tiến đêm nay sẽ tham gia vào tiệc tối nhân vật nổi tiếng của thành phố K. Killer.J giả thân phận người thừa kế tập đoàn M trà trộn vào buổi tiệc nhân vật nổi tiếng này.
Nơi được chọn để quay phim là hoa viên của một khách sạn ven biển. Khách sạn theo kiểu biệt thự, từ trên sân thượng có thể trực tiếp nhìn thấy biển cả xanh thẳm. Đương nhiên đây là ban ngày. Ban đêm, từ những ngọn đèn huy hoàng của khách sạn nhìn ra mặt biển, chỉ thấy một vùng biển sâu màu xanh đậm, bao la thần bí, lại mê hoặc đến khiến người ta nhịn không được phải liên tục quay đầu nhìn lại.
Lúc này Ninh Xung và Lương Bình Yên cũng đi ra. Ninh Xung xuất hiện khiến cho người ở đây xôn xao. Trước đó Ninh Xung quay cảnh ban ngày ở cục an ninh quốc gia trao đổi công việc với Dr.C, cho nên mặc đồ chế phục. Mà buổi tối vì yêu cầu của cảnh quay nên cũng mặc lễ phục trắng. Ban đầu hai người Ninh Xung và Lâm Trạch Xuyên khuôn mặt đã cực kỳ tương tự, nhưng vì trong khoảng thời gian này họ hầu như quay tách nhau, thời gian diễn cũng hoàn toàn khác, hơn nữa hai nhân vật hoàn toàn trái ngược, cho nên cũng không khiến nhiều người chú ý. Nhưng khi hai người mặc trang phục tương tự đồng thời xuất hiện, sẽ khiến những người không chuẩn bị tâm lý rung động không thôi.
Ninh Xung diễn Lục Trảm Phong cũng dùng sự hỗ trợ để trà trộn vào tiệc tối nhân vật nổi tiếng. Anh ta thu được nhiệm vụ của cục tình báo an ninh quốc gia, biết được Killer.J có khả năng sẽ xuất hiện tại buổi tiệc và tiến hành ám sát, nên yêu cầu anh ta chặn Killer.J.
Cục an ninh quốc gia đương nhiên sẽ không để ý tới chuyện chó cắn chó của N và tập đoàn tài chính E, chỉ đơn thuần nghĩ thông qua chuyện này chặn Killer.J lại, để BOSS N mất đi cánh tay đắc lực nhất. Nhờ đó càng dễ dàng đoạt lại thẻ nhớ.
Đúng lúc này, vài ánh đèn flash trong bóng đêm nhoáng lên, phá lệ rõ ràng. Phóng viên mai phục tại trường quay không thèm để ý bại lộ địa điểm che dấu, nhao nhao chạy lên chụp hình. Dù sao một màn đêm nay cũng xem như rất thu hút, ảnh chụp này đưa ra thì tiền thưởng sẽ tới tay. Hơn nữa bây giờ là buổi tối, cho dù bị đuổi ra khỏi trường quay, ngày mai vẫn có thể tiếp tục.
Vài bảo vệ vô cùng chuyên nghiệp bắt được một số phóng viên mai phục tại trường quay xách bọn họ ra ngoài.
“Chuẩn bị tốt chưa?” Vu Nhạc Dương điều chỉnh máy quay, hỏi. Xung quanh các nhân viên công tác cũng kiểm tra độ an toàn, dù sao phía sau là một cảnh đánh nhau còn có động tác nhảy lầu rất nguy hiểm, cho nên các biện pháp an toàn cực kỳ quan trọng.
“Ừ.” Lâm Trạch Xuyên gật đầu.
Ninh Xung và Lương Bình Yên cũng lên tiếng. Tất cả các diễn viên mỗi người đều có vị trí và công việc riêng.
Ghi chép trường quay hạ bảng xuống, “Action!”
Bờ cát bên cạnh biệt thự nghỉ dưỡng tất cả đèn đều sáng lên, toàn bộ bãi cát được những ngọn đèn chiếu sáng huy hoàng. Từ bãi đỗ cạnh bờ biển hướng ra, cực kì náo nhiệt. Đêm nay nơi này được chọn là nơi tổ chức tiệc tối nhân vật nổi tiếng, rất nhiều nhân vật nổi tiếng thế giới lão đại các công ty sẽ tham dự.
Lúc này, một chiếc Aston Martin được lái vào bãi đỗ xe, người bước ra là Thiếu gia Carey tập đoàn M, cũng chính là Killer.J. Anh ta mặc bộ lễ phục trắng được đặt hàng rất cao cấp, tươi cười tao nhã. Đem chìa khóa xe cầm trong tay đưa cho nhân viên công tác đỗ xe vào vị trí, sau đó anh ta lập tức đi vào khách sạn.
Nhìn như tùy ý thoải mái, thật ra rất có kỹ xảo tránh né được các máy quay.
Khi Killer.J bước vào bên trong một thời gian, Lục Trảm Phong và Dr.C cũng bước vào.
Killer.J cầm trong tay một ly Champagne, đứng ở sân thượng nhìn hai người kia bước vào, trên mặt lộ ra nụ cười ý vị sâu sa.
Đúng lúc này. Vu Nhạc Dương cắt ngang toàn bộ cảnh tượng và quay cận cảnh. Sau đó màn ảnh chuyển hướng về phía Lâm Trạch Xuyên.
Killer.J uống một ngụm Champagne, đem nửa ly Champagne còn dư đặt ở lan can rộng của sân thượng kiểu La Mã. Ngọn đèn trên cao chiếu vào xuyên thấu qua thủy tinh, khiến cho ly thủy tinh chứa Champagne dưới ánh đèn lóe lên tia sáng yêu dị, đây là một màn đặc tả.
Rời khỏi sân thượng Killer.J thanh thản đi vào phòng quan sát, đóng tất cả các thiết bị theo dõi còn tạo ra thiết bị giả tạo khung cảnh khác. Trong khi Killer.J hành động, cameras đầu tiên quay biểu tình trên mặt Lâm Trạch Xuyên, sau đó lại chuyển đến trên tay Lâm Trạch Xuyên, đặc tả toàn bộ động tác tay một cách rõ ràng.
Làm xong việc đó, Killer.J thong dong rời khỏi phòng quan sát, khi anh lại một lần nữa bước vào sân thượng thì từ trên khay của phục vụ, cầm lên một ly Champagne, mỉm cười ứng phó từng người tới đây nói chuyện.
Sau đó anh quay đầu nhìn thoáng Lục Trảm Phong và Dr.C, hướng về phía bọn họ giơ ly Champagne, lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng tao nhã, trong mắt hiện lên một tia khinh thường, lướt qua trong giây lát.
Màn ảnh chuyển về phía Lục Trảm Phong và Dr.C. Lục Trảm Phong nhìn Killer.J ánh mắt tối sầm, sát ý khẽ hiện. Dr.C thấy thế, nhẹ nhàng giật nhẹ ống tay áo Lục Trảm Phong, ý bảo anh ta lãnh tĩnh. Lục Trảm Phong nhẹ nhàng nhắm mắt lại. Lần thứ hai khi mắt mở ra, bình tĩnh như trước, chỗ sâu trong con ngươi mang theo một tia lạnh lùng.
Vu Nhạc Dương bên cạnh gật đầu “Phấn khích, biểu tình ánh mắt đều nắm chắc cực kỳ đúng chỗ, vượt qua sự mong đợi của tôi. Hôm nay diễn rất có sức bật, trình độ của bọn họ cao hơn bình thường.”
Phó đạo diễn ở một bên cũng gật đầu “Cho dù là những diễn viên lão làng, thì thần thái ánh mắt đều nắm chắc, nhưng không nhất định tinh chuẩn như vậy. Hôm nay màn diễn này đúng là rất phấn khích.”
Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Trạch Xuyên mở mắt, phát hiện mình đang nằm trong lòng Cố Viêm. Điểm chết người chính là… là anh ôm Cố Viêm thật chặt không buông tay…
Anh tuyệt đối nóng hỏng đầu óc mới làm như vậy. Lâm Trạch Xuyên trộm liếc Cố Viêm một cái, rất tốt, không tỉnh. Anh nhẹ tay nhẹ chân rời khỏi giường, sửa sang áo ngủ một chút. Sau đó, anh lại trộm ngắm Cố Viêm một chút, vừa vặn tương giao với mắt Cố Viêm.
Lâm Trạch Xuyên vốn chột dạ ngay cả lời nói cũng không thể lưu loát “Anh… tỉnh khi nào?”
Cố Viêm ngồi dậy, nhìn Lâm Trạch Xuyên rõ ràng chột dạ nhưng lại giả vờ trấn định, cảm thấy thú vị. Y nhẹ nhàng cười nói “Ngay trước khi em tỉnh.”
“Vậy anh còn giả bộ ngủ, quá vô sỉ.” Lâm Trạch Xuyên nhẹ hừ lạnh một tiếng.
Thật ra hôm qua Cố Viêm không ngủ, cho dù ngủ cũng chỉ ngủ một thời gian ngắn giấc ngủ rất nông, mặt trời lên sẽ tỉnh.
Bây giờ Lâm Trạch Xuyên đang ở trạng thái thẹn quá hóa giận nên giận chó đánh mèo, nói trắng ra là vì che dấu sự chột dạ của mình, cho nên anh hoàn toàn không ý thức được lời mình nói giống như đang cố tình gây sự.
Cố Viêm cũng xuống giường, chặn ngay ôm lấy thắt lưng Lâm Trạch Xuyên. Lâm Trạch Xuyên giãy dụa một cái, phát hiện tránh không thoát “Này này này, anh muốn làm?”
Cố Viêm bắt tay đặt lên trán Lâm Trạch Xuyên “Cơn sốt đúng là lui rồi, trách không được mới sáng sớm thức dậy đã có tinh lực như vậy.”
Rất hiển nhiên, Lâm Trạch Xuyên hiểu lầm ý của Cố Viêm. Trong lòng Lâm Trạch Xuyên hận không thể kiếm một động mà chui vào, nhưng mặt ngoài vẫn làm bộ không thèm để ý.
Cố Viêm thu hết cảm xúc của Lâm Trạch Xuyên vào trong mắt, cũng không chọc ghẹo. Sau đó bàn tay y vói vào áo ngủ của Lâm Trạch Xuyên, dọc theo thắt lưng xuống đi dưới.
“Anh là đồ cầm thú, lúc này cũng có thể động dục.” Bị Cố Viêm vây ở trong lòng Lâm Trạch Xuyên cũng chỉ có thể động miệng.
“Tôi đây làm theo ý của em mà.” Cố Viêm cúi đầu hôn nhẹ vành tai Lâm Trạch Xuyên, ghé lỗ tai nhẹ nhàng nói.
Lâm Trạch Xuyên “…” Đây căn bản không phải ý của anh, nhưng trước đó anh có một câu ý nghĩa như vậy, nhưng lời anh nói điều kiện tiên quyết là do hành động ái muội Cố Viêm sẽ làm cho người ta hiểu lầm.
Nhưng dường như nói thế nào cũng không đúng, Lâm Trạch Xuyên há miệng thở dốc, không biết nên cãi lại ra sao.
Cố Viêm cũng chỉ đùa Lâm Trạch Xuyên mà thôi, Lâm Trạch Xuyên sốt cao mới vừa lui, quan tâm đến thân thể ai đó, y sẽ không xuống tay.
…
Lâm Trạch Xuyên đen mặt rửa mặt xong, ăn điểm tâm. Trong lúc đó không liếc nhìn Cố Viêm một cái.
Đi vào trường quay《Bí mật sương mù》, rất nhiều người quan tâm hỏi thăm tình trạng thân thể của anh. Lâm Trạch Xuyên cười tỏ ý cảm ơn đối với sự quan tâm của bọn họ.
Bởi vì hành trình của Lâm Trạch Xuyên được Giang Ấn Thiên sắp xếp lại một lần nữa, cho nên những phân cảnh có liên quan đến anh trong《Bí mật sương mù》lại một lần nữa điều chỉnh tiến độ. Dưới sự sắp xếp của Giang Ấn Thiên, công việc chủ yếu bây giờ của Lâm Trạch Xuyên là quay《Bí mật sương mù》, tiếp sau mới tuyên truyền cho 1/2CITY. Mà những buổi phỏng vấn kí tặng đều bị Giang Ấn Thiên bỏ hết. Về phần các quảng cáo của 1/2CITY thì đã hoàn toàn không cần Lâm Trạch Xuyên lo lắng, thời gian tới đây vẫn sẽ cóđược sự chú ý.
Nên bây giờ các phân cảnh của Trạch Xuyên trong 《Bí mật sương mù》rõ ràng tăng lên không ít.
Vu Nhạc Dương sau khi tuần tra hết trường quay, đi đến trước mặt Lâm Trạch Xuyên hỏi “Thân thể khôi phục thế nào rồi?”
Lâm Trạch Xuyên cười cười “Ngày hôm qua do quá mệt mỏi, nghỉ ngơi một chút là tốt thôi. Để mọi người lo lắng.”
Vu Nhạc Dương cười nói “Tôi đây yên tâm. Ngày hôm qua cậu té xỉu, khiến tất cả đều bị dọa. Người trẻ tuổi có lòng cầu tiến là tốt, nhưng không nên ỷ vào tuổi trẻ mà làm hại chính mình.” Anh ta nhẹ nhàng chớp chớp mắt với Lâm Trạch Xuyên, “Kinh nghiệm của tôi đấy.”
“Thụ giáo.” Lâm Trạch Xuyên mỉm cười nói.
Vu Nhạc Dương cười gật đầu, sau đó vỗ bả vai Lâm Trạch Xuyên “Chú ý một chút là được. Sắp tới sẽ đến cảnh đối diễn giữa Killer.J và Lục Trảm Phong, cậu đi chuẩn bị một chút.”
“Được.” Lâm Trạch Xuyên khẽ lên tiếng.
Lúc này hóa trang và tạo hình của Lâm Trạch Xuyên đều có người xử lý đặc biệt, không cần xếp hàng chờ phòng hóa trang công cộng, cũng không cần lo lắng đắc tội với nhà tạo mẫu mà cũng không cần phải cùng nhà tạo mẫu tán gẫu một số đề tài anh không hứng thú. Nhà tạo mẫu được phân Lâm Trạch Xuyên họ Trang, là nhà tạo mẫu số một trong nước tại miền Bắc.
Khi nhà tạo hình xử lý cho anh, Lâm Trạch Xuyên cúi đầu nhìn kịch bản trong tay, ôn lời thoại.
Cảnh diễn hôm nay của Lâm Trạch Xuyên đều là cảnh buổi tối. Ban ngày chủ yếu là các cảnh đối diễn của Lục Trảm Phong và Dr.C. Cho nên sau khi tạo hình xong anh cũng nghỉ ở trong phòng xem kịch bản không đi ra ngoài.
Cuối cùng khi thời gian không lệch lắm, Lâm Trạch Xuyên tính toán một chút, có lẽ đã đến phiên mình lên sân khấu.
Khi Lâm Trạch Xuyên xuất hiện tại trường quay, hầu như hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người. Bởi vì yêu cầu của cảnh quay, cho nên Lâm Trạch Xuyên mặc một thân âu phục màu trắng cho tiệc tối, khuôn mặt tinh xảo, dáng người xuất sắc thon dài, hoàn toàn nhìn không ra anh vào vai một sát thủ, ngược lại giống như một quý công tử. Đương nhiên chuyện này phù hợp với yêu cầu của kịch bản, dù sao màn này Killer.J lấy thân phận người thừa kế của tập đoàn M trà trộn vào một buổi tiệc rượu. Killer.J đã ngụy trang thì đương nhiên hoàn mỹ vẹn toàn.
Cảnh này kể về mệnh lệnh Killer.J nhận được từ BOSS phản diện N muốn anh ta ám sát người đứng đầu tập đoàn tài chính E.
Bởi vì tập đoàn tài chính E tuy bên ngoài là một công ty chế tạo thuyền, nhưng trên thực tế nó chủ yếu giao dịch súng ống đạn dược. Mà BOSS N lại là tay buôn súng đạn lớn nhất Nam Mĩ. Thế lực của tập đoàn tài chính E phân bố tại Đông Nam Á. Nhưng gần đây tập đoàn E lại đoạt một đơn hàng đường biển quan trọng trong tay N.
Người đứng đầu tập đoàn tài chính E – Phương Trung Tiến đêm nay sẽ tham gia vào tiệc tối nhân vật nổi tiếng của thành phố K. Killer.J giả thân phận người thừa kế tập đoàn M trà trộn vào buổi tiệc nhân vật nổi tiếng này.
Nơi được chọn để quay phim là hoa viên của một khách sạn ven biển. Khách sạn theo kiểu biệt thự, từ trên sân thượng có thể trực tiếp nhìn thấy biển cả xanh thẳm. Đương nhiên đây là ban ngày. Ban đêm, từ những ngọn đèn huy hoàng của khách sạn nhìn ra mặt biển, chỉ thấy một vùng biển sâu màu xanh đậm, bao la thần bí, lại mê hoặc đến khiến người ta nhịn không được phải liên tục quay đầu nhìn lại.
Lúc này Ninh Xung và Lương Bình Yên cũng đi ra. Ninh Xung xuất hiện khiến cho người ở đây xôn xao. Trước đó Ninh Xung quay cảnh ban ngày ở cục an ninh quốc gia trao đổi công việc với Dr.C, cho nên mặc đồ chế phục. Mà buổi tối vì yêu cầu của cảnh quay nên cũng mặc lễ phục trắng. Ban đầu hai người Ninh Xung và Lâm Trạch Xuyên khuôn mặt đã cực kỳ tương tự, nhưng vì trong khoảng thời gian này họ hầu như quay tách nhau, thời gian diễn cũng hoàn toàn khác, hơn nữa hai nhân vật hoàn toàn trái ngược, cho nên cũng không khiến nhiều người chú ý. Nhưng khi hai người mặc trang phục tương tự đồng thời xuất hiện, sẽ khiến những người không chuẩn bị tâm lý rung động không thôi.
Ninh Xung diễn Lục Trảm Phong cũng dùng sự hỗ trợ để trà trộn vào tiệc tối nhân vật nổi tiếng. Anh ta thu được nhiệm vụ của cục tình báo an ninh quốc gia, biết được Killer.J có khả năng sẽ xuất hiện tại buổi tiệc và tiến hành ám sát, nên yêu cầu anh ta chặn Killer.J.
Cục an ninh quốc gia đương nhiên sẽ không để ý tới chuyện chó cắn chó của N và tập đoàn tài chính E, chỉ đơn thuần nghĩ thông qua chuyện này chặn Killer.J lại, để BOSS N mất đi cánh tay đắc lực nhất. Nhờ đó càng dễ dàng đoạt lại thẻ nhớ.
Đúng lúc này, vài ánh đèn flash trong bóng đêm nhoáng lên, phá lệ rõ ràng. Phóng viên mai phục tại trường quay không thèm để ý bại lộ địa điểm che dấu, nhao nhao chạy lên chụp hình. Dù sao một màn đêm nay cũng xem như rất thu hút, ảnh chụp này đưa ra thì tiền thưởng sẽ tới tay. Hơn nữa bây giờ là buổi tối, cho dù bị đuổi ra khỏi trường quay, ngày mai vẫn có thể tiếp tục.
Vài bảo vệ vô cùng chuyên nghiệp bắt được một số phóng viên mai phục tại trường quay xách bọn họ ra ngoài.
“Chuẩn bị tốt chưa?” Vu Nhạc Dương điều chỉnh máy quay, hỏi. Xung quanh các nhân viên công tác cũng kiểm tra độ an toàn, dù sao phía sau là một cảnh đánh nhau còn có động tác nhảy lầu rất nguy hiểm, cho nên các biện pháp an toàn cực kỳ quan trọng.
“Ừ.” Lâm Trạch Xuyên gật đầu.
Ninh Xung và Lương Bình Yên cũng lên tiếng. Tất cả các diễn viên mỗi người đều có vị trí và công việc riêng.
Ghi chép trường quay hạ bảng xuống, “Action!”
Bờ cát bên cạnh biệt thự nghỉ dưỡng tất cả đèn đều sáng lên, toàn bộ bãi cát được những ngọn đèn chiếu sáng huy hoàng. Từ bãi đỗ cạnh bờ biển hướng ra, cực kì náo nhiệt. Đêm nay nơi này được chọn là nơi tổ chức tiệc tối nhân vật nổi tiếng, rất nhiều nhân vật nổi tiếng thế giới lão đại các công ty sẽ tham dự.
Lúc này, một chiếc Aston Martin được lái vào bãi đỗ xe, người bước ra là Thiếu gia Carey tập đoàn M, cũng chính là Killer.J. Anh ta mặc bộ lễ phục trắng được đặt hàng rất cao cấp, tươi cười tao nhã. Đem chìa khóa xe cầm trong tay đưa cho nhân viên công tác đỗ xe vào vị trí, sau đó anh ta lập tức đi vào khách sạn.
Nhìn như tùy ý thoải mái, thật ra rất có kỹ xảo tránh né được các máy quay.
Khi Killer.J bước vào bên trong một thời gian, Lục Trảm Phong và Dr.C cũng bước vào.
Killer.J cầm trong tay một ly Champagne, đứng ở sân thượng nhìn hai người kia bước vào, trên mặt lộ ra nụ cười ý vị sâu sa.
Đúng lúc này. Vu Nhạc Dương cắt ngang toàn bộ cảnh tượng và quay cận cảnh. Sau đó màn ảnh chuyển hướng về phía Lâm Trạch Xuyên.
Killer.J uống một ngụm Champagne, đem nửa ly Champagne còn dư đặt ở lan can rộng của sân thượng kiểu La Mã. Ngọn đèn trên cao chiếu vào xuyên thấu qua thủy tinh, khiến cho ly thủy tinh chứa Champagne dưới ánh đèn lóe lên tia sáng yêu dị, đây là một màn đặc tả.
Rời khỏi sân thượng Killer.J thanh thản đi vào phòng quan sát, đóng tất cả các thiết bị theo dõi còn tạo ra thiết bị giả tạo khung cảnh khác. Trong khi Killer.J hành động, cameras đầu tiên quay biểu tình trên mặt Lâm Trạch Xuyên, sau đó lại chuyển đến trên tay Lâm Trạch Xuyên, đặc tả toàn bộ động tác tay một cách rõ ràng.
Làm xong việc đó, Killer.J thong dong rời khỏi phòng quan sát, khi anh lại một lần nữa bước vào sân thượng thì từ trên khay của phục vụ, cầm lên một ly Champagne, mỉm cười ứng phó từng người tới đây nói chuyện.
Sau đó anh quay đầu nhìn thoáng Lục Trảm Phong và Dr.C, hướng về phía bọn họ giơ ly Champagne, lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng tao nhã, trong mắt hiện lên một tia khinh thường, lướt qua trong giây lát.
Màn ảnh chuyển về phía Lục Trảm Phong và Dr.C. Lục Trảm Phong nhìn Killer.J ánh mắt tối sầm, sát ý khẽ hiện. Dr.C thấy thế, nhẹ nhàng giật nhẹ ống tay áo Lục Trảm Phong, ý bảo anh ta lãnh tĩnh. Lục Trảm Phong nhẹ nhàng nhắm mắt lại. Lần thứ hai khi mắt mở ra, bình tĩnh như trước, chỗ sâu trong con ngươi mang theo một tia lạnh lùng.
Vu Nhạc Dương bên cạnh gật đầu “Phấn khích, biểu tình ánh mắt đều nắm chắc cực kỳ đúng chỗ, vượt qua sự mong đợi của tôi. Hôm nay diễn rất có sức bật, trình độ của bọn họ cao hơn bình thường.”
Phó đạo diễn ở một bên cũng gật đầu “Cho dù là những diễn viên lão làng, thì thần thái ánh mắt đều nắm chắc, nhưng không nhất định tinh chuẩn như vậy. Hôm nay màn diễn này đúng là rất phấn khích.”
Tác giả :
Thanh Vụ Liễm Nguyệt