Trọng Sinh Chi Quân Tẩu
Chương 37: Người đàn ông không có mắt nhìn
Editor: Tứ Phương Team
Khúc Mai lại không ngờ đến tình cảm của hai vợ chồng họ rất tốt, trong lòng cũng nhẹ đi không ít.
Nhưng vừa nghĩ đến Tống Tiểu Hoa mặt mày liền nhăn lại, lúc Hứa Bân quay về, tức đến văng mũ lên ghế, đi đi lại lại hai vòng.
“Sao vậy?” Đã lâu rồi Khúc Mai chưa thấy con trai tức đến như vậy.
“Còn có thể là cái gì? Con đem đồ qua, người phụ nữ đó khóc đến thương tâm, kết quả mấy người ở nhà ăn nói con bắt nạt cô ta, thật đúng là nực cười.” Sau đó Hứa Bân lại bắt đầu tức giận, rõ ràng anh không muốn cô ta chiếm dụng đồ vật của bộ đội, nhưng bản thân bỗng dưng lại trở thành người xấu.
Hứa Hân cười lạnh: “Đăng đời. Còn không phải do anh tự chuốc lấy à. Thường nói đứa trẻ hay khóc sẽ có đường ăn, từ nhỏ em đã bướng bỉnh ngang ngạnh, không giống cô ta hay khóc, sau đó cô ta khóc một cái mọi người đều bảo em đang bắt nạt cô ta, nhất là mấy người đàn ông các anh thật đúng là không có mắt nhìn, từng người từng người ai cũng xem cô ta như bảo bối mà đối xử, đừng nói mấy người ở nhà ăn, ngay cả mấy người chiến sĩ trong bộ đội đều bị cô ta cho ăn bùa mê thuốc lú”.
“Các người đều không biết cô ta ở trong thôn có nhà chồng rồi, nhưng vừa đến thành đã vứt nhà chồng đi chín tầng mây. Nói em nhìn không vừa mắt người ở quê? Thực ra người thực sự nhìn không vừa mắt chính là cô ta. Dù sao em cũng sống trong thành từ nhỏ có chịu chút ảnh hưởng cũng là hợp lý, nhưng cô ta từ nhỏ đã sống ở nông thôn cũng nhìn không vừa mắt gốc rễ của bản thân, đó mới là xấu xa đi? Nhưng cô ta cũng rất giỏi câu dẫn người khác, không quá hai tháng mà trong bộ đội đã loạn thành như vậy rồi”.
Hứa Hân nói xong Hứa Bân liền nói: “Em đừng nói linh tinh.” Đây không phải là huỷ hoại thanh danh con gái nhà người ta hay sao. Loại chuyện này anh là một người đàn ông cũng không muốn nghe.
“Không tin, không bằng anh đánh cược với em?” Hứa Hân nói xong Hứa Bân lập tức không thể phản bác, bởi vì trước đó đánh cược cùng cô, anh thua rất thảm.
Mà Hứa Hân nghĩ, cũng đã nói rồi thì không bằng nói một lần sảng khoái cho đủ: “Nhưng em cảm thấy cô ta ở trong bộ đội một người cũng không chọn được, bởi vì bọn họ không so được điều kiện tốt như anh hai, hơn nữa còn biết rõ gốc gác. Vậy nên, mẹ à, cô ta làm như vậy chính là đang lấy lòng mẹ chồng tương lai đó.”
Khúc Mai ngay lập tức nói: “Con dâu như vậy mẹ không dám nhận.” Không dám làm gì, sợ động một tí là khóc, nếu cô ta vẫn luôn câu dẫn nam nhân như vậy lại càng không dám nhận.
“Nhưng mà, hôm nay cô ta có thể thần thông quảng đại mà biết được mọi người sẽ qua sau đó đi lên lấy lòng, ngày mai còn không biết cô ta còn làm gì anh hai nữa đâu. Nếu như làm cho thanh danh anh hai xấu đi, rồi đòi thắt cổ nhảy sông làm anh hai nhất định phải cưới cô ta, mọi người cũng không có biện pháp nào”.
“Cô ta sẽ không mặt dày như vậy chứ?”
“Cần mặt mũi thì còn có thể đào góc tường chồng của em gái mình sao? Con nói cho mọi người biết, bước thứ hai của cô ta chính là nếu đại ca không cưới cô ta, cô ta sẽ nghĩ cách để cho em và Triệu Kiến Quốc li hôn, sau đó cưới anh…”
“Nghĩ cũng đừng nghĩ đến.” Triệu Kiến Quốc vẫn là nhanh nhạy hơn so với Hứa Bân, trực tiếp phủ nhận.
Hứa Hân nhìn anh một cái nói: “Mẹ, phụ nữ quanh co lòng vòng, mẹ chắc chắn sẽ hiểu rõ hơn so với anh hai, anh ấy á, chính là mềm lòng.” Đời trước cũng vậy, thấy Tống Tiểu Linh đáng thương, sau đó không may chính bản thân vĩnh viễn không biết giả vờ đáng thương.
Khúc Mai gật gật đầu, nói: “A Bân, chuyện này con đừng để ý nữa, mẹ về sẽ bảo bố con nghĩ biện pháp điều nha đầu đó đến đơn vị địa phương.
“Mẹ, chuyện này chính là tìm phiền phức đến cho bố, đến lúc đó cô ta nói số hiệu của bố làm chuyện xấu trong đơn vị vậy thì phải làm thế nào?” Hứa Hân không phải là nghĩ xấu cho người khác, nhưng Tống Tiểu Hoa chính là người có thể làm ra mấy chuyện như vậy.
Khúc Mai nhíu mày, “Vậy con nói chuyện này nên làm thế nào?”
“Mẹ, không phải mẹ trong nhóm phụ nữ có quen biết mấy dì đó sao, mẹ nghĩ biện pháp cho cô ta một chỗ, sau đó cảnh cáo cô ta tốt nhất thành thực một chút, nếu không liền đuổi cô ta về quê.” Hứa Hân biết mẹ của mình vẫn là rất có bản lĩnh, ít nhất cũng không phải là cái gì mà phụ nữ chỉ quanh quẩn trong nhà.
“Cũng đúng, mẹ ra mặt xác thực là tốt hơn một chút, con gái a, không nghĩ đến kết hôn xong cũng thông minh ra hơn rồi đó.”
“Mẹ, mẹ đây là đang nói con vẫn luôn ngốc?”
“Làm gì có khả năng đó.”
“Con vẫn là luôn nói chuyện quá thẳng thắn, vậy nên mọi người…đều không tin rồi.” chính là giống như bây giờ, nếu như không có Tống Tiểu Hoa gây chuyện để cho mọi người nhìn rõ bộ mặt thật của cô ta, chỉ sợ chuyện lúc nãy cô nói sẽ không có ai tin.
Khúc Mai có chút lúng túng, nói: “Chúng ta cũng phải đi rồi, chuyện này mẹ phải nhanh chóng xử lý.”
“Được.” Hứa Hân đứng lên muốn tiễn Khúc Mai, nhưng tay lại bị nhét vài tấm phiếu cùng với mấy tờ mười đồng.
Lúc bố mẹ yêu thương con cái mà không nghĩ ra biện pháp thì sẽ dùng tiền, bố mẹ Hứa gia chính là như vậy. Cô vươn tay không do dự mà nhận lấy mấy tờ phiếu nói: “Con nhận mấy tấm phiếu này, còn tiền thì không cần đâu, bởi vì bản thân con cũng có tiền tiết kiệm.”
Hứa Bân đứng một bên nói: “Mẹ cho thì em cầm lấy đi, ba người chúng ta kiếm tiền còn có thể nuôi em. Lại nói em ở nhà lấy cái gì mà kiếm tiền, nhanh cầm đi.”
“Ai nói, vợ em… đồng chí Hứa Hân rất lợi hại.” Triệu Kiến Quốc nhanh chóng nói đỡ cho vợ, hơn nữa còn là một bộ giọng điệu kiêu ngạo, vừa nói xong liền bị Hứa Hân trừng. Trong mắt Hứa Bân, Triệu Kiến Quốc chính là tên ngốc luôn vô điều kiện mà đứng về phía em gái mình, chuyện anh ta nói hoàn toàn không đáng tin.
Hứa Hân trề môi: “Em vẽ liên tục rồi gửi bản thảo, sau đó xuất bản rồi, một kỳ em có thể nhận hơn một trăm đồng.” Nói xong còn lấy thư cho Khúc Mai nhìn. Sau khi Khúc Mai nhìn xong vừa kinh ngạc vừa vui mừng, thời đại này có thể kiếm được hơn một trăm đồng qủa thật là rất giỏi.
“Con gái mẹ thật lợi hại, vậy mà lại có thể kiếm nhiều tiền như thế, mẹ phải cầm thư này về cho bố con nhìn, ông ấy hi vọng nhất chính là con trưởng thành.” Có ba mẹ nào mà không mong con gái trưởng thành tiến bộ, suy nghĩ của Khúc Mai Hứa Hân cũng có thể hiểu được, vậy nên gật đầu.
Trong lòng Khúc Mai kích động, cất lá thư đi, rồi kéo con gái qua một bên nhỏ giọng nói: “A Hân à, con kết hôn cùng Triệu Kiến Quốc cũng được một khoảng thời gian rồi. Mẹ nghe bố con nói gần đây quốc gia làm cái gì mà kế hoạch hoá gia đình, có thể sẽ qua hai năm nữa liền thực hành, con không định sinh hai đứa sao? nếu như có dự định thì sinh sớm một chút.
“Con biết rồi mẹ, trong lòng con có tính toán.” Thực ra lúc trước cô không nghĩ đến cái này, nghe Khúc Mai nói như vậy mới nghĩ đến dường như qua hai ba năm nữa sẽ thực hiện kế hoạch hoá gia đình, vừa bắt đầu cũng không có gắt gao như vậy, nhưng đến sau này nếu như bạn có thai ngoài ý muốn rất có khả năng sẽ bị cưỡng ép đến bệnh viện phá.
Nhất là quân nhân, không được phép sinh hai đứa chứ đừng nói đến sinh ba đứa càng không được phép.
Đời trước cô bởi vì ở bệnh viện chui phá đứa con của Triệu Kiến Quốc làm tổn thương đến tử cung sau này không thể sinh con, cuối cùng còn bị tra nam lừa nhận nuôi đứa con của hắn và Tống Tiểu Hoa, kết quả đứa nhỏ đó chính là một tên bạch nhãn lang mà cô đến cuối cùng mới biết được. Thật không dễ dàng gì mà nuôi được một đứa con cuối cùng lại là con của kẻ thù, cô làm sao có thể cân bằng, đời này cô đương nhiên phải sinh con của mình, hơn nữa tốt nhất là sinh lấy hai đứa, cho dù là nam hay nữ đến lúc đó rồi cũng sẽ chăm sóc tử tế.
Khúc Mai lại không ngờ đến tình cảm của hai vợ chồng họ rất tốt, trong lòng cũng nhẹ đi không ít.
Nhưng vừa nghĩ đến Tống Tiểu Hoa mặt mày liền nhăn lại, lúc Hứa Bân quay về, tức đến văng mũ lên ghế, đi đi lại lại hai vòng.
“Sao vậy?” Đã lâu rồi Khúc Mai chưa thấy con trai tức đến như vậy.
“Còn có thể là cái gì? Con đem đồ qua, người phụ nữ đó khóc đến thương tâm, kết quả mấy người ở nhà ăn nói con bắt nạt cô ta, thật đúng là nực cười.” Sau đó Hứa Bân lại bắt đầu tức giận, rõ ràng anh không muốn cô ta chiếm dụng đồ vật của bộ đội, nhưng bản thân bỗng dưng lại trở thành người xấu.
Hứa Hân cười lạnh: “Đăng đời. Còn không phải do anh tự chuốc lấy à. Thường nói đứa trẻ hay khóc sẽ có đường ăn, từ nhỏ em đã bướng bỉnh ngang ngạnh, không giống cô ta hay khóc, sau đó cô ta khóc một cái mọi người đều bảo em đang bắt nạt cô ta, nhất là mấy người đàn ông các anh thật đúng là không có mắt nhìn, từng người từng người ai cũng xem cô ta như bảo bối mà đối xử, đừng nói mấy người ở nhà ăn, ngay cả mấy người chiến sĩ trong bộ đội đều bị cô ta cho ăn bùa mê thuốc lú”.
“Các người đều không biết cô ta ở trong thôn có nhà chồng rồi, nhưng vừa đến thành đã vứt nhà chồng đi chín tầng mây. Nói em nhìn không vừa mắt người ở quê? Thực ra người thực sự nhìn không vừa mắt chính là cô ta. Dù sao em cũng sống trong thành từ nhỏ có chịu chút ảnh hưởng cũng là hợp lý, nhưng cô ta từ nhỏ đã sống ở nông thôn cũng nhìn không vừa mắt gốc rễ của bản thân, đó mới là xấu xa đi? Nhưng cô ta cũng rất giỏi câu dẫn người khác, không quá hai tháng mà trong bộ đội đã loạn thành như vậy rồi”.
Hứa Hân nói xong Hứa Bân liền nói: “Em đừng nói linh tinh.” Đây không phải là huỷ hoại thanh danh con gái nhà người ta hay sao. Loại chuyện này anh là một người đàn ông cũng không muốn nghe.
“Không tin, không bằng anh đánh cược với em?” Hứa Hân nói xong Hứa Bân lập tức không thể phản bác, bởi vì trước đó đánh cược cùng cô, anh thua rất thảm.
Mà Hứa Hân nghĩ, cũng đã nói rồi thì không bằng nói một lần sảng khoái cho đủ: “Nhưng em cảm thấy cô ta ở trong bộ đội một người cũng không chọn được, bởi vì bọn họ không so được điều kiện tốt như anh hai, hơn nữa còn biết rõ gốc gác. Vậy nên, mẹ à, cô ta làm như vậy chính là đang lấy lòng mẹ chồng tương lai đó.”
Khúc Mai ngay lập tức nói: “Con dâu như vậy mẹ không dám nhận.” Không dám làm gì, sợ động một tí là khóc, nếu cô ta vẫn luôn câu dẫn nam nhân như vậy lại càng không dám nhận.
“Nhưng mà, hôm nay cô ta có thể thần thông quảng đại mà biết được mọi người sẽ qua sau đó đi lên lấy lòng, ngày mai còn không biết cô ta còn làm gì anh hai nữa đâu. Nếu như làm cho thanh danh anh hai xấu đi, rồi đòi thắt cổ nhảy sông làm anh hai nhất định phải cưới cô ta, mọi người cũng không có biện pháp nào”.
“Cô ta sẽ không mặt dày như vậy chứ?”
“Cần mặt mũi thì còn có thể đào góc tường chồng của em gái mình sao? Con nói cho mọi người biết, bước thứ hai của cô ta chính là nếu đại ca không cưới cô ta, cô ta sẽ nghĩ cách để cho em và Triệu Kiến Quốc li hôn, sau đó cưới anh…”
“Nghĩ cũng đừng nghĩ đến.” Triệu Kiến Quốc vẫn là nhanh nhạy hơn so với Hứa Bân, trực tiếp phủ nhận.
Hứa Hân nhìn anh một cái nói: “Mẹ, phụ nữ quanh co lòng vòng, mẹ chắc chắn sẽ hiểu rõ hơn so với anh hai, anh ấy á, chính là mềm lòng.” Đời trước cũng vậy, thấy Tống Tiểu Linh đáng thương, sau đó không may chính bản thân vĩnh viễn không biết giả vờ đáng thương.
Khúc Mai gật gật đầu, nói: “A Bân, chuyện này con đừng để ý nữa, mẹ về sẽ bảo bố con nghĩ biện pháp điều nha đầu đó đến đơn vị địa phương.
“Mẹ, chuyện này chính là tìm phiền phức đến cho bố, đến lúc đó cô ta nói số hiệu của bố làm chuyện xấu trong đơn vị vậy thì phải làm thế nào?” Hứa Hân không phải là nghĩ xấu cho người khác, nhưng Tống Tiểu Hoa chính là người có thể làm ra mấy chuyện như vậy.
Khúc Mai nhíu mày, “Vậy con nói chuyện này nên làm thế nào?”
“Mẹ, không phải mẹ trong nhóm phụ nữ có quen biết mấy dì đó sao, mẹ nghĩ biện pháp cho cô ta một chỗ, sau đó cảnh cáo cô ta tốt nhất thành thực một chút, nếu không liền đuổi cô ta về quê.” Hứa Hân biết mẹ của mình vẫn là rất có bản lĩnh, ít nhất cũng không phải là cái gì mà phụ nữ chỉ quanh quẩn trong nhà.
“Cũng đúng, mẹ ra mặt xác thực là tốt hơn một chút, con gái a, không nghĩ đến kết hôn xong cũng thông minh ra hơn rồi đó.”
“Mẹ, mẹ đây là đang nói con vẫn luôn ngốc?”
“Làm gì có khả năng đó.”
“Con vẫn là luôn nói chuyện quá thẳng thắn, vậy nên mọi người…đều không tin rồi.” chính là giống như bây giờ, nếu như không có Tống Tiểu Hoa gây chuyện để cho mọi người nhìn rõ bộ mặt thật của cô ta, chỉ sợ chuyện lúc nãy cô nói sẽ không có ai tin.
Khúc Mai có chút lúng túng, nói: “Chúng ta cũng phải đi rồi, chuyện này mẹ phải nhanh chóng xử lý.”
“Được.” Hứa Hân đứng lên muốn tiễn Khúc Mai, nhưng tay lại bị nhét vài tấm phiếu cùng với mấy tờ mười đồng.
Lúc bố mẹ yêu thương con cái mà không nghĩ ra biện pháp thì sẽ dùng tiền, bố mẹ Hứa gia chính là như vậy. Cô vươn tay không do dự mà nhận lấy mấy tờ phiếu nói: “Con nhận mấy tấm phiếu này, còn tiền thì không cần đâu, bởi vì bản thân con cũng có tiền tiết kiệm.”
Hứa Bân đứng một bên nói: “Mẹ cho thì em cầm lấy đi, ba người chúng ta kiếm tiền còn có thể nuôi em. Lại nói em ở nhà lấy cái gì mà kiếm tiền, nhanh cầm đi.”
“Ai nói, vợ em… đồng chí Hứa Hân rất lợi hại.” Triệu Kiến Quốc nhanh chóng nói đỡ cho vợ, hơn nữa còn là một bộ giọng điệu kiêu ngạo, vừa nói xong liền bị Hứa Hân trừng. Trong mắt Hứa Bân, Triệu Kiến Quốc chính là tên ngốc luôn vô điều kiện mà đứng về phía em gái mình, chuyện anh ta nói hoàn toàn không đáng tin.
Hứa Hân trề môi: “Em vẽ liên tục rồi gửi bản thảo, sau đó xuất bản rồi, một kỳ em có thể nhận hơn một trăm đồng.” Nói xong còn lấy thư cho Khúc Mai nhìn. Sau khi Khúc Mai nhìn xong vừa kinh ngạc vừa vui mừng, thời đại này có thể kiếm được hơn một trăm đồng qủa thật là rất giỏi.
“Con gái mẹ thật lợi hại, vậy mà lại có thể kiếm nhiều tiền như thế, mẹ phải cầm thư này về cho bố con nhìn, ông ấy hi vọng nhất chính là con trưởng thành.” Có ba mẹ nào mà không mong con gái trưởng thành tiến bộ, suy nghĩ của Khúc Mai Hứa Hân cũng có thể hiểu được, vậy nên gật đầu.
Trong lòng Khúc Mai kích động, cất lá thư đi, rồi kéo con gái qua một bên nhỏ giọng nói: “A Hân à, con kết hôn cùng Triệu Kiến Quốc cũng được một khoảng thời gian rồi. Mẹ nghe bố con nói gần đây quốc gia làm cái gì mà kế hoạch hoá gia đình, có thể sẽ qua hai năm nữa liền thực hành, con không định sinh hai đứa sao? nếu như có dự định thì sinh sớm một chút.
“Con biết rồi mẹ, trong lòng con có tính toán.” Thực ra lúc trước cô không nghĩ đến cái này, nghe Khúc Mai nói như vậy mới nghĩ đến dường như qua hai ba năm nữa sẽ thực hiện kế hoạch hoá gia đình, vừa bắt đầu cũng không có gắt gao như vậy, nhưng đến sau này nếu như bạn có thai ngoài ý muốn rất có khả năng sẽ bị cưỡng ép đến bệnh viện phá.
Nhất là quân nhân, không được phép sinh hai đứa chứ đừng nói đến sinh ba đứa càng không được phép.
Đời trước cô bởi vì ở bệnh viện chui phá đứa con của Triệu Kiến Quốc làm tổn thương đến tử cung sau này không thể sinh con, cuối cùng còn bị tra nam lừa nhận nuôi đứa con của hắn và Tống Tiểu Hoa, kết quả đứa nhỏ đó chính là một tên bạch nhãn lang mà cô đến cuối cùng mới biết được. Thật không dễ dàng gì mà nuôi được một đứa con cuối cùng lại là con của kẻ thù, cô làm sao có thể cân bằng, đời này cô đương nhiên phải sinh con của mình, hơn nữa tốt nhất là sinh lấy hai đứa, cho dù là nam hay nữ đến lúc đó rồi cũng sẽ chăm sóc tử tế.
Tác giả :
Dạ Tử Vũ