Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích
Chương 86: Mộ Đình Hiên xảy ra chuyện
TSCPTĐK - Chương 86
Chương 86: Mộ Đình Hiên xảy ra chuyện
Thiên Lan học viện.
Dịch Phàm dịch dung thành Thiên Diện tràn đầy hài hước nhìn Trang Hạo: "Trang đại thiếu, sao ngươi lại tới đây? Chẳng lẽ ngươi muốn chuyển nhập đến Thiên Lan học viện?
Nếu Trang đại thiếu muốn chuyển viện, hiệu trưởng nhất định sẽ thập phần hoan nghênh."
Trang Hạo đen mặt nhìn Dịch Phàm: "Ta tới tìm người."
Dịch Phàm cười cười: "Trang đại thiếu, ngươi có còn nhớ không, ta đã nói rồi, sẽ có một ngày ngươi hối hận từ hôn, Kỳ Thiếu Vinh phong hoa tuyệt đại, là mỹ nhân khó gặp được, thế nào, ta không nói sai đi? Ta nhớ hình như lúc ấy Trang đại thiếu ngươi còn không cho là đúng đâu."
Đồng tử Trang Hạo chợt co chặt lại: "Ngươi là người đã cứu trị cho Trang Linh biểu tỷ kia?"
Dịch Phàm nhún vai: "Xem như vậy đi, nghiêm khắc mà nói, là phụ thân Trang Linh trả giá bảy phần công lực cứu nàng, không có bao nhiêu quan hệ với."
"Ngươi đã sớm biết Kỳ Thiếu Vinh?"
"Đương nhiên, chúng ta rất thân thiết, thế nào, Trang đại thiếu, Thiếu Vinh rất khó theo đuổi đi, ta nghĩ ngươi vẫn nên nhân lúc còn sớm mà rút lui thì tốt hơn."
Trang Hạo nhịn không được nắm chặt nắm tay, mọi người đều biết, chỉ có một mình hắn là ngu xuẩn, bị Kỳ Thiếu Vinh lăn qua lộn lại đùa giỡn. "Kỳ Thiếu Vinh đâu?"
"Đang vội!"
"Vội chỉnh dung sao?" Trang Hạo hỏi.
Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Thiếu Vinh chính là tâm phúc của học viện chúng ta."
Từ trong tâm tư Dịch Phàm cảm thấy Kỳ Thiếu Vinh làm việc có chút không đàng hoàng, nhưng cũng không ngăn cản được sự theo đuổi cuồng nhiệt của Kỳ Thiếu Vinh đối với chỉnh dung.
Trang Hạo đi về phía trung tâm chỉnh dung của Kỳ Thiếu Vinh, quang minh Độc Giác thú lười biếng ghé vào cạnh cửa, gặm một con lợn sữa nướng.
Nhìn thấy Trang Hạo cùng Dịch Phàm tới, quang minh Độc Giác thú đột nhiên đứng lên, hưng phấn vẫy đuôi chạy về phía Trang Hạo.
Dịch Phàm nhìn bộ dáng thí điên thí điên của Độc Giác thú, bất đắc dĩ lắc đầu, khó trách Kỳ Thiếu Vinh luôn oán trách quang minh Độc Giác thú là thứ ăn cây táo rào cây sung, nhìn bộ dáng chân chó của Độc Giác thú đối với Trang Hạo kia, thật sự là......
"Thiếu Vinh nuôi Độc Giác thú không tồi a!" Trang Hạo nhịn không được cảm thán, thầm nghĩ: Kỳ Thiếu Vinh đối với Độc Giác thú này thực sự không tồi, toàn thân trân quang bảo khí, ngay cả bụng cùng mắt cũng tròn một vòng, Kỳ Thiếu Vinh đối với hắn lại chẳng ra gì, nói chuyện luôn kẹp dao giấu kiếm.
"Kỳ đồng học, ngươi thật quá lợi hại!"
Trang Hạo qua cửa kính nhìn vào trong phòng giải phẫu, một nữ học viên bò lên từ bàn giải phẫu, tràn đầy kích động soi gương.
"Cảm ơn Kỳ đồng học, ta không ngờ bản thân còn có thể xinh đẹp tới như vậy." Nữ học viên tràn đầy kích động nhào về phía Kỳ Thiếu Vinh, muốn cho Kỳ Thiếu Vinh một cái ôm, bị Trang Hạo lanh lẹ xách sau cổ áo ném ra ngoài.
Nhìn thấy nữ học viên muốn cho hắn một cái ôm con gấu bị Trang Hạo ném đi, Kỳ Thiếu Vinh âm thầm thở ra một hơi.
Kỳ Thiếu Vinh thu hồi dụng cụ trên tay, nhìn Trang Hao thối mặt đứng trong phòng giải phẫu: "Trang Hạo, ngươi đúng là không hiểu thương hương tiếc ngọc a!"
Trang Hạo nghiến răng nghiến lợi đáp: "Ta đương nhiên là không thể hiểu được bằng ngươi!"
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
"Ngươi tới làm gì?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Tới tìm ngươi nói chuyện."
"Giữa ta và ngươi không có gì để nói?"
Trang Hạo xanh mặt, không cho là đúng lắc đầu: "Sao lại không có gì để nói? Lúc ở trong bí cảnh không phải ngươi còn muốn cởi quần của ta sao? Hiện tại ta đứng ở đây, ngươi có cơ hội."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Tiểu tử Trang Hạo chết tiệt này, não bị nước vào sao? Hắn còn luôn nghĩ tiểu tử này rất ngây thơ chứ.
Trang Hạo tới gần Kỳ Thiếu Vinh: "Ta nhớ ngươi từng nói làn da của ta rất tốt, có muốn sờ thử xem hay không?" Trang Hạo bắt lấy tay Kỳ Thiếu Vinh tay.
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Tiểu tử này uống lộn thuốc sao?
Kỳ Hằng đẩy cửa đi đến, "Thiếu gia, không tốt!"
Kỳ Hằng đi vào phòng mới phát hiện trong phòng có nhiều hơn một người, Trang Hạo đè Kỳ Thiếu Vinh trên bàn giải phẫu, tay Kỳ Thiếu Vinh bị Trang Hạo bắt lấy vói vào trong quần áo Trang Hạo.
"Trang đại thiếu cũng ở đây sao!" Kỳ Hằng nói.
Nhìn thấy Kỳ Hằng tiến vào, Kỳ Thiếu Vinh âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Mau cút xuống."
Trang Hạo khẽ hừ một tiếng, đứng qua một bên, không động đậy.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Kỳ Hằng: "Có chuyện gì? Vội vội vàng vàng như vậy, người Kỳ gia lại tới gây chuyện?"
"Không phải, Đình Hiên mất liên lạc."
Mắt Kỳ Thiếu Vinh chợt co chặt, "Sao lại như vậy?"
Kỳ Hằng lắc đầu: "Không rõ ràng lắm, Thiên Lang sơn truyền tin tức tới nói bên kia bạo phát hỗn chiến của yêu thú cấp chín, Đình Hiên có thể là bị cuốn vào trong đó, hiện tại đã mất liên lạc."
"Mất liên lạc? không phải xảy ra chuyện gì chứ?" Kỳ Thiếu Vinh đầy mặt khó xử hỏi.
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Chuyện gì xảy ra? Đình Hiên là ai?"
Kỳ Thiếu Vinh liếc mắt nhìn Trang Hạo một cái, lạnh lùng đáp: "Không có quan hệ gì với ngươi."
"Lời này không thể nói như vậy, có lẽ ta có thể giúp ngươi tìm người?"
Kỳ Thiếu Vinh không để ý tới Trang Hạo, nhìn sang Kỳ Hằng: "Thiên Diện đâu? Ngươi nói cho hắn chưa?"
"Hắn nghe nói Đình Hiên xảy ra chuyện liền vội vội vàng vàng chạy đi." Kỳ Hằng nói.
Kỳ Thiếu Vinh híp mắt: "Chạy đi?"
Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy!"
Kỳ Thiếu Vinh bĩu môi: "Ta đã sớm biết quan hệ của hắn với Đình Hiên không đơn giản, hai tên tiểu tử kia nhất định có một chân."
Kỳ Hằng bất đắc dĩ nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, hiện tại không phải thời điểm nói cái này."
Trang Hạo cau mày, nghe Kỳ Hằng cùng Kỳ Thiếu Vinh nói, không tự giác nắm chặt nắm tay, Kỳ Thiếu Vinh cùng Kỳ Hằng tuyệt đối không chỉ là quan hệ chủ tớ, hắn cùng Thiên Diện đã sớm quen biết, hiện tại lại nhảy ra thêm một "Đình hiên", Trang Hạo ẩn ẩn có cảm giác bị bài trừ bên ngoài.
"Đình Hiên kia đến tột cùng là ai?" Trang Hạo nhịn không được hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Sao ngươi lại phiền như vậy!"
"Ngươi nói cho ta, ta liền không phiền!"
Kỳ Thiếu Vinh do dự một chút: "Mộ Đình Hiên là một thủ hạ ma pháp sư mộc hệ của ta."
"Diện mạo thì sao?" Hạo hỏi.
"Hắn bị hủy dung, trên mặt đều là vết thương!"
Trang Hạo khó hiểu nhìn Kỳ Thiếu Vinh, "Không phải ngươi có thể......"
"Ngươi muốn hỏi nếu ta có thể thay người chỉnh dung, vì sao không thế chỉnh cho hắn sao? Ngươi cho rằng ta không muốn sao? Ta đã khuyên hắn nhiều lần, nhưng Đình Hiên không muốn chỉnh."
"Vì sao?"
"Đình Hiên sinh ra trong một đại gia tộc, người trong đại gia tộc này rất mê tín, Đình Hiên sinh ra vào canh giờ không tốt, bị thuật sư xem tướng nhận định là sẽ khắc gia tộc, hắn liền bị đưa ra khỏi gia tộc nuôi nấng đến năm năm tuổi, năm đó gia tộc của Đình Hiên xảy ra một hồi biến cố."
"Đại bá Đình Hiên nhận định là Đình Hiên có vấn đề, liền rạch mặt hắn, ném hắn vào rừng rậm."
"Mộ Đình Hiên có một đường ca, là nhi tử của đại bá hắn, sinh sớm hơn hắn một canh giờ, chỉ bởi vì kém nhau một canh giờ, số mệnh của hai người liền khác nhau như trời với đất, Đình Hiên bị nhận định là tai tinh, đường ca của hắn được nhận định là phúc tinh."
Trang Hạo trừng lớn mắt: "Sao lại có gia tộc như vậy? Đại bá hắn cũng quá máu lạnh rồi!"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo, cười sáng lạn: "Ta đã nói rồi, Trang đại thiếu ngươi sinh ra lớn lên trong mật ngọt, nào biết khó khăn của nhân gian, sở dĩ đại bá của Đình Hiên làm như vậy còn có một nguyên nhân nữa, bát tự của phúc tinh cùng tai tinh tương khắc, Mộ Đình Hiên khắc đường ca hắn lợi hại nhất."
Trang Hạo: "......"
............
Trang gia.
"Tam thúc, đã có tin tức chưa?"
Trang Nhân Tuyền nhìn Trang Hạo: "Tiểu tử ngươi thật là, gia tộc gặp chuyện, ngươi không để bụng, Kỳ Thiếu Vinh vừa có chuyện, ngươi liền tích cực như vậy!"
Trang Hạo xấu hổ cười cười: "Tam thúc, rốt cuộc có tin tức không?"
"Lai lịch của Mộ Đình Hiên kia có chút không tầm thường! Bản nhân hắn là ma pháp sư mộc hệ, còn có biến dị, có được năng lực giục sinh thực vật, hình như hắn có quan hệ với lão bản cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, nguồn phát nguyên liệu của cửa hành mỹ phẩm Khuynh Thành chính là do hắn phụ trách." Trang Nhân Tuyền nói.
Trang Hạo cau mày: "Chỉ là Kỳ Thiếu Vinh nói Mộ Đình Hiên là thủ hạ của hắn."
"Vậy nên rất có thể cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành có quan hệ với Kỳ Thiếu Vinh, lại nói tiếp, Bích Lưu Vân cũng có quen biết với Kỳ Thiếu Vinh, Bích Lưu Vân này lại có quan hệ với cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, Kỳ Thiếu Vinh rất có thể chính là lão bản của cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, lấy thủ đoạn quỷ thần khó lường của Kỳ Thiếu Vinh, làm ra một cửa hàng mỹ phẩm cũng không kỳ quái."
Trang Hạo banh mặt, không nói gì.
Trang Nhân Tuyền nhìn Trang Hạo, cười nói: "A Hạo, có phải ngươi cảm thấy áp lực rồi không?"
Trang Hạo cắn răng, có chút cô đơn đáp: "Có một chút."
Trang Nhân Tuyền vỗ vỗ bả vai Trang Hạo: "Trước kia tam thúc vẫn luôn lo lắng hoàng đô này không có ai xứng với ngươi, hiện tại lại có chút lo lắng ngươi không xứng với người ta. Ngươi phải cố lên a! Nếu Kỳ Thiếu Vinh thật sự là lão bản sau màn của cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, vậy liền có thể giải thích vì sao hắn không chịu về Kỳ gia, nếu hắn về Kỳ gia, nói không chừng những cửa hàng đó liền bị thu về cho Kỳ gia quản lý.
"Tam thúc, hiện tại Mộ Đình Hiên kia đang ở nơi nào, ngươi biết không?" Trang Hạo hỏi.
Trang Nhân Tuyền nhăn mày nhìn Trang Hạo: "Ta vừa nhận được một tin tức hư hư thực thực về Mộ Đình Hiên, nhưng không biết đây có phải người ngươi muốn tìm không."
"Tam thúc, ngươi đừng thừa nước đục thả câu, người ở nơi nào?" Trang Hạo vội vàng hỏi.
"Vận khí của hắn không tốt, bị dư ba chiến đấu của yêu thú cấp chín công kích đả thương, sau khi hắn bị thương liền bị người Mạc Hà dong binh đoàn bắt đưa đến nhà đấu giá Thiên Vân, phỏng chừng qua mấy ngày nữa sẽ bị bán đấu giá." Trang Nhân Tuyền nói.
Trang Hạo trừng lớn mắt: "Tam thúc, ngươi không nghe nhầm đi?"
Trang Nhân Tuyền lắc đầu: "Không có."
"Hiện tại ta chuộc hắn ra."
"Chỉ sợ không thể, người đã bị đưa vào nhà đấu giá Thiên Vân, chỉ có thể chờ đến lúc bán đấu giá mua về."
"Ta đi tìm Thiếu Vinh." Trang Hạo đứng lên nói.
Trang Nhân Tuyền lấy một tấm thẻ ra, đưa cho Trang Hạo: "Cái này cho ngươi."
Trang Hạo khó hiểu nhìn tấm thẻ: "Tam thúc, ngươi cho ta cái này làm gì?"
"Lão bà của ngươi không dễ theo đuổi đâu, cái này là tài chính yêu đương tam thúc cho ngươi trước, sau này phải trả lại." Trang Nhân Tuyền nói.
Trang Hạo cười cười: "Đa tạ tam thúc."
Chương 86: Mộ Đình Hiên xảy ra chuyện
Thiên Lan học viện.
Dịch Phàm dịch dung thành Thiên Diện tràn đầy hài hước nhìn Trang Hạo: "Trang đại thiếu, sao ngươi lại tới đây? Chẳng lẽ ngươi muốn chuyển nhập đến Thiên Lan học viện?
Nếu Trang đại thiếu muốn chuyển viện, hiệu trưởng nhất định sẽ thập phần hoan nghênh."
Trang Hạo đen mặt nhìn Dịch Phàm: "Ta tới tìm người."
Dịch Phàm cười cười: "Trang đại thiếu, ngươi có còn nhớ không, ta đã nói rồi, sẽ có một ngày ngươi hối hận từ hôn, Kỳ Thiếu Vinh phong hoa tuyệt đại, là mỹ nhân khó gặp được, thế nào, ta không nói sai đi? Ta nhớ hình như lúc ấy Trang đại thiếu ngươi còn không cho là đúng đâu."
Đồng tử Trang Hạo chợt co chặt lại: "Ngươi là người đã cứu trị cho Trang Linh biểu tỷ kia?"
Dịch Phàm nhún vai: "Xem như vậy đi, nghiêm khắc mà nói, là phụ thân Trang Linh trả giá bảy phần công lực cứu nàng, không có bao nhiêu quan hệ với."
"Ngươi đã sớm biết Kỳ Thiếu Vinh?"
"Đương nhiên, chúng ta rất thân thiết, thế nào, Trang đại thiếu, Thiếu Vinh rất khó theo đuổi đi, ta nghĩ ngươi vẫn nên nhân lúc còn sớm mà rút lui thì tốt hơn."
Trang Hạo nhịn không được nắm chặt nắm tay, mọi người đều biết, chỉ có một mình hắn là ngu xuẩn, bị Kỳ Thiếu Vinh lăn qua lộn lại đùa giỡn. "Kỳ Thiếu Vinh đâu?"
"Đang vội!"
"Vội chỉnh dung sao?" Trang Hạo hỏi.
Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Thiếu Vinh chính là tâm phúc của học viện chúng ta."
Từ trong tâm tư Dịch Phàm cảm thấy Kỳ Thiếu Vinh làm việc có chút không đàng hoàng, nhưng cũng không ngăn cản được sự theo đuổi cuồng nhiệt của Kỳ Thiếu Vinh đối với chỉnh dung.
Trang Hạo đi về phía trung tâm chỉnh dung của Kỳ Thiếu Vinh, quang minh Độc Giác thú lười biếng ghé vào cạnh cửa, gặm một con lợn sữa nướng.
Nhìn thấy Trang Hạo cùng Dịch Phàm tới, quang minh Độc Giác thú đột nhiên đứng lên, hưng phấn vẫy đuôi chạy về phía Trang Hạo.
Dịch Phàm nhìn bộ dáng thí điên thí điên của Độc Giác thú, bất đắc dĩ lắc đầu, khó trách Kỳ Thiếu Vinh luôn oán trách quang minh Độc Giác thú là thứ ăn cây táo rào cây sung, nhìn bộ dáng chân chó của Độc Giác thú đối với Trang Hạo kia, thật sự là......
"Thiếu Vinh nuôi Độc Giác thú không tồi a!" Trang Hạo nhịn không được cảm thán, thầm nghĩ: Kỳ Thiếu Vinh đối với Độc Giác thú này thực sự không tồi, toàn thân trân quang bảo khí, ngay cả bụng cùng mắt cũng tròn một vòng, Kỳ Thiếu Vinh đối với hắn lại chẳng ra gì, nói chuyện luôn kẹp dao giấu kiếm.
"Kỳ đồng học, ngươi thật quá lợi hại!"
Trang Hạo qua cửa kính nhìn vào trong phòng giải phẫu, một nữ học viên bò lên từ bàn giải phẫu, tràn đầy kích động soi gương.
"Cảm ơn Kỳ đồng học, ta không ngờ bản thân còn có thể xinh đẹp tới như vậy." Nữ học viên tràn đầy kích động nhào về phía Kỳ Thiếu Vinh, muốn cho Kỳ Thiếu Vinh một cái ôm, bị Trang Hạo lanh lẹ xách sau cổ áo ném ra ngoài.
Nhìn thấy nữ học viên muốn cho hắn một cái ôm con gấu bị Trang Hạo ném đi, Kỳ Thiếu Vinh âm thầm thở ra một hơi.
Kỳ Thiếu Vinh thu hồi dụng cụ trên tay, nhìn Trang Hao thối mặt đứng trong phòng giải phẫu: "Trang Hạo, ngươi đúng là không hiểu thương hương tiếc ngọc a!"
Trang Hạo nghiến răng nghiến lợi đáp: "Ta đương nhiên là không thể hiểu được bằng ngươi!"
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
"Ngươi tới làm gì?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Tới tìm ngươi nói chuyện."
"Giữa ta và ngươi không có gì để nói?"
Trang Hạo xanh mặt, không cho là đúng lắc đầu: "Sao lại không có gì để nói? Lúc ở trong bí cảnh không phải ngươi còn muốn cởi quần của ta sao? Hiện tại ta đứng ở đây, ngươi có cơ hội."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Tiểu tử Trang Hạo chết tiệt này, não bị nước vào sao? Hắn còn luôn nghĩ tiểu tử này rất ngây thơ chứ.
Trang Hạo tới gần Kỳ Thiếu Vinh: "Ta nhớ ngươi từng nói làn da của ta rất tốt, có muốn sờ thử xem hay không?" Trang Hạo bắt lấy tay Kỳ Thiếu Vinh tay.
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Tiểu tử này uống lộn thuốc sao?
Kỳ Hằng đẩy cửa đi đến, "Thiếu gia, không tốt!"
Kỳ Hằng đi vào phòng mới phát hiện trong phòng có nhiều hơn một người, Trang Hạo đè Kỳ Thiếu Vinh trên bàn giải phẫu, tay Kỳ Thiếu Vinh bị Trang Hạo bắt lấy vói vào trong quần áo Trang Hạo.
"Trang đại thiếu cũng ở đây sao!" Kỳ Hằng nói.
Nhìn thấy Kỳ Hằng tiến vào, Kỳ Thiếu Vinh âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Mau cút xuống."
Trang Hạo khẽ hừ một tiếng, đứng qua một bên, không động đậy.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Kỳ Hằng: "Có chuyện gì? Vội vội vàng vàng như vậy, người Kỳ gia lại tới gây chuyện?"
"Không phải, Đình Hiên mất liên lạc."
Mắt Kỳ Thiếu Vinh chợt co chặt, "Sao lại như vậy?"
Kỳ Hằng lắc đầu: "Không rõ ràng lắm, Thiên Lang sơn truyền tin tức tới nói bên kia bạo phát hỗn chiến của yêu thú cấp chín, Đình Hiên có thể là bị cuốn vào trong đó, hiện tại đã mất liên lạc."
"Mất liên lạc? không phải xảy ra chuyện gì chứ?" Kỳ Thiếu Vinh đầy mặt khó xử hỏi.
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Chuyện gì xảy ra? Đình Hiên là ai?"
Kỳ Thiếu Vinh liếc mắt nhìn Trang Hạo một cái, lạnh lùng đáp: "Không có quan hệ gì với ngươi."
"Lời này không thể nói như vậy, có lẽ ta có thể giúp ngươi tìm người?"
Kỳ Thiếu Vinh không để ý tới Trang Hạo, nhìn sang Kỳ Hằng: "Thiên Diện đâu? Ngươi nói cho hắn chưa?"
"Hắn nghe nói Đình Hiên xảy ra chuyện liền vội vội vàng vàng chạy đi." Kỳ Hằng nói.
Kỳ Thiếu Vinh híp mắt: "Chạy đi?"
Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy!"
Kỳ Thiếu Vinh bĩu môi: "Ta đã sớm biết quan hệ của hắn với Đình Hiên không đơn giản, hai tên tiểu tử kia nhất định có một chân."
Kỳ Hằng bất đắc dĩ nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, hiện tại không phải thời điểm nói cái này."
Trang Hạo cau mày, nghe Kỳ Hằng cùng Kỳ Thiếu Vinh nói, không tự giác nắm chặt nắm tay, Kỳ Thiếu Vinh cùng Kỳ Hằng tuyệt đối không chỉ là quan hệ chủ tớ, hắn cùng Thiên Diện đã sớm quen biết, hiện tại lại nhảy ra thêm một "Đình hiên", Trang Hạo ẩn ẩn có cảm giác bị bài trừ bên ngoài.
"Đình Hiên kia đến tột cùng là ai?" Trang Hạo nhịn không được hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Sao ngươi lại phiền như vậy!"
"Ngươi nói cho ta, ta liền không phiền!"
Kỳ Thiếu Vinh do dự một chút: "Mộ Đình Hiên là một thủ hạ ma pháp sư mộc hệ của ta."
"Diện mạo thì sao?" Hạo hỏi.
"Hắn bị hủy dung, trên mặt đều là vết thương!"
Trang Hạo khó hiểu nhìn Kỳ Thiếu Vinh, "Không phải ngươi có thể......"
"Ngươi muốn hỏi nếu ta có thể thay người chỉnh dung, vì sao không thế chỉnh cho hắn sao? Ngươi cho rằng ta không muốn sao? Ta đã khuyên hắn nhiều lần, nhưng Đình Hiên không muốn chỉnh."
"Vì sao?"
"Đình Hiên sinh ra trong một đại gia tộc, người trong đại gia tộc này rất mê tín, Đình Hiên sinh ra vào canh giờ không tốt, bị thuật sư xem tướng nhận định là sẽ khắc gia tộc, hắn liền bị đưa ra khỏi gia tộc nuôi nấng đến năm năm tuổi, năm đó gia tộc của Đình Hiên xảy ra một hồi biến cố."
"Đại bá Đình Hiên nhận định là Đình Hiên có vấn đề, liền rạch mặt hắn, ném hắn vào rừng rậm."
"Mộ Đình Hiên có một đường ca, là nhi tử của đại bá hắn, sinh sớm hơn hắn một canh giờ, chỉ bởi vì kém nhau một canh giờ, số mệnh của hai người liền khác nhau như trời với đất, Đình Hiên bị nhận định là tai tinh, đường ca của hắn được nhận định là phúc tinh."
Trang Hạo trừng lớn mắt: "Sao lại có gia tộc như vậy? Đại bá hắn cũng quá máu lạnh rồi!"
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo, cười sáng lạn: "Ta đã nói rồi, Trang đại thiếu ngươi sinh ra lớn lên trong mật ngọt, nào biết khó khăn của nhân gian, sở dĩ đại bá của Đình Hiên làm như vậy còn có một nguyên nhân nữa, bát tự của phúc tinh cùng tai tinh tương khắc, Mộ Đình Hiên khắc đường ca hắn lợi hại nhất."
Trang Hạo: "......"
............
Trang gia.
"Tam thúc, đã có tin tức chưa?"
Trang Nhân Tuyền nhìn Trang Hạo: "Tiểu tử ngươi thật là, gia tộc gặp chuyện, ngươi không để bụng, Kỳ Thiếu Vinh vừa có chuyện, ngươi liền tích cực như vậy!"
Trang Hạo xấu hổ cười cười: "Tam thúc, rốt cuộc có tin tức không?"
"Lai lịch của Mộ Đình Hiên kia có chút không tầm thường! Bản nhân hắn là ma pháp sư mộc hệ, còn có biến dị, có được năng lực giục sinh thực vật, hình như hắn có quan hệ với lão bản cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, nguồn phát nguyên liệu của cửa hành mỹ phẩm Khuynh Thành chính là do hắn phụ trách." Trang Nhân Tuyền nói.
Trang Hạo cau mày: "Chỉ là Kỳ Thiếu Vinh nói Mộ Đình Hiên là thủ hạ của hắn."
"Vậy nên rất có thể cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành có quan hệ với Kỳ Thiếu Vinh, lại nói tiếp, Bích Lưu Vân cũng có quen biết với Kỳ Thiếu Vinh, Bích Lưu Vân này lại có quan hệ với cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, Kỳ Thiếu Vinh rất có thể chính là lão bản của cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, lấy thủ đoạn quỷ thần khó lường của Kỳ Thiếu Vinh, làm ra một cửa hàng mỹ phẩm cũng không kỳ quái."
Trang Hạo banh mặt, không nói gì.
Trang Nhân Tuyền nhìn Trang Hạo, cười nói: "A Hạo, có phải ngươi cảm thấy áp lực rồi không?"
Trang Hạo cắn răng, có chút cô đơn đáp: "Có một chút."
Trang Nhân Tuyền vỗ vỗ bả vai Trang Hạo: "Trước kia tam thúc vẫn luôn lo lắng hoàng đô này không có ai xứng với ngươi, hiện tại lại có chút lo lắng ngươi không xứng với người ta. Ngươi phải cố lên a! Nếu Kỳ Thiếu Vinh thật sự là lão bản sau màn của cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, vậy liền có thể giải thích vì sao hắn không chịu về Kỳ gia, nếu hắn về Kỳ gia, nói không chừng những cửa hàng đó liền bị thu về cho Kỳ gia quản lý.
"Tam thúc, hiện tại Mộ Đình Hiên kia đang ở nơi nào, ngươi biết không?" Trang Hạo hỏi.
Trang Nhân Tuyền nhăn mày nhìn Trang Hạo: "Ta vừa nhận được một tin tức hư hư thực thực về Mộ Đình Hiên, nhưng không biết đây có phải người ngươi muốn tìm không."
"Tam thúc, ngươi đừng thừa nước đục thả câu, người ở nơi nào?" Trang Hạo vội vàng hỏi.
"Vận khí của hắn không tốt, bị dư ba chiến đấu của yêu thú cấp chín công kích đả thương, sau khi hắn bị thương liền bị người Mạc Hà dong binh đoàn bắt đưa đến nhà đấu giá Thiên Vân, phỏng chừng qua mấy ngày nữa sẽ bị bán đấu giá." Trang Nhân Tuyền nói.
Trang Hạo trừng lớn mắt: "Tam thúc, ngươi không nghe nhầm đi?"
Trang Nhân Tuyền lắc đầu: "Không có."
"Hiện tại ta chuộc hắn ra."
"Chỉ sợ không thể, người đã bị đưa vào nhà đấu giá Thiên Vân, chỉ có thể chờ đến lúc bán đấu giá mua về."
"Ta đi tìm Thiếu Vinh." Trang Hạo đứng lên nói.
Trang Nhân Tuyền lấy một tấm thẻ ra, đưa cho Trang Hạo: "Cái này cho ngươi."
Trang Hạo khó hiểu nhìn tấm thẻ: "Tam thúc, ngươi cho ta cái này làm gì?"
"Lão bà của ngươi không dễ theo đuổi đâu, cái này là tài chính yêu đương tam thúc cho ngươi trước, sau này phải trả lại." Trang Nhân Tuyền nói.
Trang Hạo cười cười: "Đa tạ tam thúc."
Tác giả :
Diệp Ức Lạc