Trọng Sinh Chi Như Thử Ảnh Đế
Chương 17: “Why not?”
Vài ngày sau cuối cùng cũng có thông báo chính thức.
Bộ phim cậu diễn cùng Hàn Lăng có tên gọi [Tù đồ] (Kẻ tù tội), do China Era Entertainment cùng một công ty khác góp vốn sản xuất. Đại khái nội dung Hạ Phong không biết, cậu phải diễn gì cũng không biết, chỉ biết mình có một vai trong đó.
Cho tới bây giờ cậu cũng không biết vị trí nhân vật của mình như thế nào. Tô Ôn nói cậu có thể là một nhân vật vô danh tiểu tốt gì đó nhưng Bàng Tùng một mực chắc chắn nói thế nào cũng phải là nam thứ ba…
Buổi trưa, Hạ Phong bị gọi đến công ty casting.
Đứng ở bên ngoài phòng làm việc, Hạ Phong dựa vào tường chờ. Từ sáng sớm, đạo diễn của [Tù đồ] đã đến công ty, nói là diễn viên được đề cử không phù hợp với yêu cầu nên muốn chọn lại một lần nữa.
[Tù đồ] khiến toàn bộ nghệ sĩ của China Era Entertainment dốc hết toàn bộ lực lượng, bất kể là diễn viên có đẳng cấp hay không đều xếp hàng casting. Theo lời Tô Ôn mà nói chính là mị lực của đạo diễn Hứa Hoa.
Hứa Hoa làm đạo diễn cho hơn trăm bộ phim điện ảnh lớn nhỏ, các phim đều đạt được doanh thu rất cao. Ông còn ba lần đạt giải Hoa ưng cho Đạo diễn xuất sắc. Đây chính là truyền kì trong giới điện ảnh, tựa như Vi Củng Nhiên bốn lần trở thành Ảnh đế vậy.
Hạ Phong nhìn hàng người xếp dài phía trước, có phần bất an.
Lúc này Hứa Hoa tuyển chọn diễn viên khiến cậu có chút lo lắng. Trước thì dù thế nào cậu cũng có một vai nhưng chỉ sợ sau lần này sẽ không được.
Nửa giờ sau có tin tức truyền đến, chỉ còn lại nam chính số một và số hai, các nhân vật khác đều đã chọn xong.
Không ít nữ nghệ sĩ nghe xong liền tản đi.
Hạ Phong xếp hàng phía sau có điểm sốt ruột.
Hàn Lăng đến đây, đeo kính râm, sau lưng là Lý Khả Nhạc. Đưa mắt nhìn bóng lưng anh bước vào văn phòng, Hạ Phong tính toán chính mình cơ hội trở thành nam chính số hai càng ngày càng xa vời.
Trước khi Hàn Lăng đến, anh cả của China Era Entertainment Lạc Thiên Lâm cũng tới. Hiện giờ cả hai người đều tiến vào, chỉ sợ nam số một và số hai đều sẽ không còn.
Lý Khả Nhạc đứng ở cửa ra vào nhìn Hạ Phong từ đầu chí cuối, trên mặt đều là ý xấu.
Hạ Phong làm như không biết, khoanh tay ngáp mấy cái.
Đại khái khoảng 20 phút sau, Lạc Thiên đi ra, khuôn mặt lúc vào phơi phới như gió xuân thì giờ âm trầm u ám. Hạ Phong thấy vậy biết anh ta không được vừa lòng trong lòng không khỏi mừng thầm.
Không còn kình địch Lạc Thiên Lâm, cơ hội để cậu cùng Hàn Lăng ở với nhau liền gia tăng…
Rốt cục đến lượt cậu.
Đi vào, Hạ Phong nhìn phía trước không phải Hàn Lăng mà là khuôn mặt của ông chủ Nhậm, mồ hôi lạnh đầy người… Nhậm Mộ không vừa mắt với cậu, chỉ sợ vai diễn này…
Đạo diễn Hứa Hoa ngồi chính giữa, Nhậm Mộ và Tào Tuấn tựa như hộ pháp ngồi ở hai bên phải trái, đàn em Bàng Tùng hiển nhiên ngồi bên cạnh Tào Tuấn, còn Hàn Lăng an vị bên cạnh Nhậm Mộ.
Thở ra một hơi, Hạ Phong yên lặng tiến về phía trước sau đó đem lý lịch cho Hứa Hoa.
Kì thật lí lịch của cậu không nhiều nhặn gì, chỉ có: Single [Sexy Girl]; Phim thần tượng [Người yêu bí mật]; cộng thêm vài cái quảng cáo nho nhỏ.
“Cậu là Thần Việt”. Hứa Hoa xoay xoay bản lí lịch rồi trả lại cho cậu.
Hạ Phong gật đầu: “Đúng vậy”
“Kinh nghiệm diễn xuất còn thiếu, trước diễn một đoạn”
“Vâng” Hạ Phong nhìn thoáng qua Hàn Lăng, sao đó nói: “Đạo diễn, tôi có thể nhờ một người ở đây diễn cùng được không?”
Lời vừa nói ra, Hứa Hoa có chút kinh ngạc nhưng rất nhanh liền mỉm cười gật đầu. Ngồi trước mặt Hạ Phong có năm người, đạo diễn Hứa Hoa chắc chắn là không thể, ông chủ Nhậm và ông chủ Tào thì đừng hi vọng, còn lại chỉ có Hàn Lăng và Bàng Tùng…
Bàng Tùng? Coi như thôi. Đối với diễn xuất thì anh ta chính là kẻ ngoại đạo, hơn nữa trên mặt rõ ràng viết mấy chữ: Đại gia, đừng tìm tôi…
Hàn Lăng đeo kính râm, khoanh tay, lạnh lùng, khiến người ta đoán không ra anh ta rốt cục đang suy nghĩ gì.
“Giám đốc Bàng, nếu không cậu cùng diễn với Thần Việt?” Ông chủ Tào phân phó.
Hạ Phong quýnh lên…
Bàng Tùng phủi mông (?!)…
“Đừng!” Bàng Tùng vội vàng khoát khoát tay, “Tôi nhất định sẽ làm ảnh hưởng đến diễn xuất của Thần Việt, không bằng Hàn Lăng a!” Biết rõ Hàn Lăng không thích Thần Việt nhưng anh vẫn không nhịn được đem Hàn Lăng ra che chắn.
Ngươi không xuống địa ngục thì ai vào địa ngục…
Tào Tuấn quay đầu nhìn Hàn Lăng thấy anh ta không tỏ bất kì thái độ gì, nghĩ là cậu ta không đồng ý nên chuẩn bị gọi Bàng Tùng.
Lúc này, Hàn Lăng đột nhiên đứng lên đi ra. Đi được một nửa liền bỏ kính râm ra, tao nhã xoay người ném ở trên bàn.
Nhìn Hạ Thần Việt và Hàn Lăng nhìn nhau, tay Nhậm Mộ đặt dưới bàn không khỏi ngứa ngáy, gõ gõ lên đùi…
“Đoạn nào?” âm thanh Hàn Lăng rất lạnh lùng, không có chút độ ấm nào. Bạn đang
Bộ phim cậu diễn cùng Hàn Lăng có tên gọi [Tù đồ] (Kẻ tù tội), do China Era Entertainment cùng một công ty khác góp vốn sản xuất. Đại khái nội dung Hạ Phong không biết, cậu phải diễn gì cũng không biết, chỉ biết mình có một vai trong đó.
Cho tới bây giờ cậu cũng không biết vị trí nhân vật của mình như thế nào. Tô Ôn nói cậu có thể là một nhân vật vô danh tiểu tốt gì đó nhưng Bàng Tùng một mực chắc chắn nói thế nào cũng phải là nam thứ ba…
Buổi trưa, Hạ Phong bị gọi đến công ty casting.
Đứng ở bên ngoài phòng làm việc, Hạ Phong dựa vào tường chờ. Từ sáng sớm, đạo diễn của [Tù đồ] đã đến công ty, nói là diễn viên được đề cử không phù hợp với yêu cầu nên muốn chọn lại một lần nữa.
[Tù đồ] khiến toàn bộ nghệ sĩ của China Era Entertainment dốc hết toàn bộ lực lượng, bất kể là diễn viên có đẳng cấp hay không đều xếp hàng casting. Theo lời Tô Ôn mà nói chính là mị lực của đạo diễn Hứa Hoa.
Hứa Hoa làm đạo diễn cho hơn trăm bộ phim điện ảnh lớn nhỏ, các phim đều đạt được doanh thu rất cao. Ông còn ba lần đạt giải Hoa ưng cho Đạo diễn xuất sắc. Đây chính là truyền kì trong giới điện ảnh, tựa như Vi Củng Nhiên bốn lần trở thành Ảnh đế vậy.
Hạ Phong nhìn hàng người xếp dài phía trước, có phần bất an.
Lúc này Hứa Hoa tuyển chọn diễn viên khiến cậu có chút lo lắng. Trước thì dù thế nào cậu cũng có một vai nhưng chỉ sợ sau lần này sẽ không được.
Nửa giờ sau có tin tức truyền đến, chỉ còn lại nam chính số một và số hai, các nhân vật khác đều đã chọn xong.
Không ít nữ nghệ sĩ nghe xong liền tản đi.
Hạ Phong xếp hàng phía sau có điểm sốt ruột.
Hàn Lăng đến đây, đeo kính râm, sau lưng là Lý Khả Nhạc. Đưa mắt nhìn bóng lưng anh bước vào văn phòng, Hạ Phong tính toán chính mình cơ hội trở thành nam chính số hai càng ngày càng xa vời.
Trước khi Hàn Lăng đến, anh cả của China Era Entertainment Lạc Thiên Lâm cũng tới. Hiện giờ cả hai người đều tiến vào, chỉ sợ nam số một và số hai đều sẽ không còn.
Lý Khả Nhạc đứng ở cửa ra vào nhìn Hạ Phong từ đầu chí cuối, trên mặt đều là ý xấu.
Hạ Phong làm như không biết, khoanh tay ngáp mấy cái.
Đại khái khoảng 20 phút sau, Lạc Thiên đi ra, khuôn mặt lúc vào phơi phới như gió xuân thì giờ âm trầm u ám. Hạ Phong thấy vậy biết anh ta không được vừa lòng trong lòng không khỏi mừng thầm.
Không còn kình địch Lạc Thiên Lâm, cơ hội để cậu cùng Hàn Lăng ở với nhau liền gia tăng…
Rốt cục đến lượt cậu.
Đi vào, Hạ Phong nhìn phía trước không phải Hàn Lăng mà là khuôn mặt của ông chủ Nhậm, mồ hôi lạnh đầy người… Nhậm Mộ không vừa mắt với cậu, chỉ sợ vai diễn này…
Đạo diễn Hứa Hoa ngồi chính giữa, Nhậm Mộ và Tào Tuấn tựa như hộ pháp ngồi ở hai bên phải trái, đàn em Bàng Tùng hiển nhiên ngồi bên cạnh Tào Tuấn, còn Hàn Lăng an vị bên cạnh Nhậm Mộ.
Thở ra một hơi, Hạ Phong yên lặng tiến về phía trước sau đó đem lý lịch cho Hứa Hoa.
Kì thật lí lịch của cậu không nhiều nhặn gì, chỉ có: Single [Sexy Girl]; Phim thần tượng [Người yêu bí mật]; cộng thêm vài cái quảng cáo nho nhỏ.
“Cậu là Thần Việt”. Hứa Hoa xoay xoay bản lí lịch rồi trả lại cho cậu.
Hạ Phong gật đầu: “Đúng vậy”
“Kinh nghiệm diễn xuất còn thiếu, trước diễn một đoạn”
“Vâng” Hạ Phong nhìn thoáng qua Hàn Lăng, sao đó nói: “Đạo diễn, tôi có thể nhờ một người ở đây diễn cùng được không?”
Lời vừa nói ra, Hứa Hoa có chút kinh ngạc nhưng rất nhanh liền mỉm cười gật đầu. Ngồi trước mặt Hạ Phong có năm người, đạo diễn Hứa Hoa chắc chắn là không thể, ông chủ Nhậm và ông chủ Tào thì đừng hi vọng, còn lại chỉ có Hàn Lăng và Bàng Tùng…
Bàng Tùng? Coi như thôi. Đối với diễn xuất thì anh ta chính là kẻ ngoại đạo, hơn nữa trên mặt rõ ràng viết mấy chữ: Đại gia, đừng tìm tôi…
Hàn Lăng đeo kính râm, khoanh tay, lạnh lùng, khiến người ta đoán không ra anh ta rốt cục đang suy nghĩ gì.
“Giám đốc Bàng, nếu không cậu cùng diễn với Thần Việt?” Ông chủ Tào phân phó.
Hạ Phong quýnh lên…
Bàng Tùng phủi mông (?!)…
“Đừng!” Bàng Tùng vội vàng khoát khoát tay, “Tôi nhất định sẽ làm ảnh hưởng đến diễn xuất của Thần Việt, không bằng Hàn Lăng a!” Biết rõ Hàn Lăng không thích Thần Việt nhưng anh vẫn không nhịn được đem Hàn Lăng ra che chắn.
Ngươi không xuống địa ngục thì ai vào địa ngục…
Tào Tuấn quay đầu nhìn Hàn Lăng thấy anh ta không tỏ bất kì thái độ gì, nghĩ là cậu ta không đồng ý nên chuẩn bị gọi Bàng Tùng.
Lúc này, Hàn Lăng đột nhiên đứng lên đi ra. Đi được một nửa liền bỏ kính râm ra, tao nhã xoay người ném ở trên bàn.
Nhìn Hạ Thần Việt và Hàn Lăng nhìn nhau, tay Nhậm Mộ đặt dưới bàn không khỏi ngứa ngáy, gõ gõ lên đùi…
“Đoạn nào?” âm thanh Hàn Lăng rất lạnh lùng, không có chút độ ấm nào. Bạn đang
Tác giả :
Giới Thuần