Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh
Chương 85
[Magic cube] ở đại lục cuối cùng được phiên dịch thành [Đồng thoại ma phương], là vị bộ điện ảnh này ngược lại thật đúng là có chút ít quan hệ với đồng thoại, nhưng cũng không phải đồng thoại theo nghĩa phổ biến, mà là loại đồng thoại màu đen khác.
mười hai người được lựa chọn bước vào một thế giới lập phương ma thuật quỷ dị, một ma phương 3×3, tổng cộng có hai mươi bảy ô vuông, trong đó chỉ có ba ô vuông là an toàn, còn toàn bộ hai mươi tư ô vuông còn lại đều là thế giới đồng thoại mà mọi người quen thuộc, từ [Cô bé lọ lem] đến [Công chúa Bạch Tuyết], từ [Người đẹp ngủ] đến [Cô bé ngón tay cái], từ [Cô bé quàng khăn đỏ] đến [Nàng tiên cá], mỗi một câu chuyện đều là nghe nhiều mà thuộc, [Đồng thoại ma phương] là một bộ phim lớn đặc biệt kỳ huyễn, bất luận từ chế tác đặc hiệu hay là tình tiết cố sự đều tràn ngập mạo hiểm kích thích, lại cũng không quá mức khủng bố, cho nên mới có thể được đón nhận nhiều như vậy trên toàn cầu.
Đạo diễn Baldwin Strong là tân quý mới trong Hollywood mấy năm gần đây, bộ phim ra mắt của hắn đã đạt được thành tích tương đối không tệ, hai bộ phim lớn làm đạo diễn sau này cũng có phòng bán vé không kém, cho nên nhà tài trợ [Đồng thoại ma phương] mới có thể bổ nhiệm hắn tới đạo diễn bộ phim kỳ huyễn đầu tư không nhỏ này.
Ấn tượng ban đầu của Lục Ninh đời trước với Baldwin rất tốt, bởi vì tuy vị đạo diễn này không tỉ mỉ như một số đạo diễn Hollywood có kinh nghiệm phong phú khác, thế nhưng ở màn ảnh cùng hình ảnh lại có đặc sắc cá nhân rất rõ ràng, cực kỳ thích hợp với điện ảnh có phong cách kỳ quái hình ảnh lộng lẫy như [Đồng thoại ma phương].
Thế nhưng, vị này là một người có chủ nghĩa chủng tộc, Lục Ninh đã sớm gặp qua kỳ thị với người phương Đông mà hắn giấu ở dưới cái bề ngoài nho nhã lễ độ.
“Làm sao có thể! Mời cả hai người tôi cùng Lục Viễn?” Lục Ninh cực kỳ kinh ngạc.
Không có biện pháp, trong ấn tượng lúc trước, bộ điện ảnh này cũng không có song sinh gì xuất hiện! Đời trước Lục Ninh được mời diễn bộ điện ảnh này, nhưng mà cũng chỉ có một mình y là người Trung Quốc……
Khoan đã! Trong thiết lập ban đầu là có hai người phương Đông, chẳng qua chỉ là hai anh em, đời trước khi y được mời diễn bộ điện ảnh này thì tuổi đã không nhỏ, diễn vai anh trai, còn có nhân vật người em thì là do một vị hỗn huyết diễn, vị này hỗn huyết Trung Mỹ, diện mạo cơ bản vẫn thiên hướng phương Tây –
Lục Ninh nhịn không được liếc mắt nhìn Lục Viễn, đây là có ý vì hai người bọn họ mà sửa lại thiết lập?
Hay là nói đời trước không tìm thấy đặc biệt thích hợp mới có thể như vậy?
Chẳng qua những điều này đều không quan trọng, quan trọng là, bộ điện ảnh này lại một lần đồng thời đưa lời với cả Lục Ninh cùng Lục Viễn.
Muốn nói Baldwin kỳ thị có bao nhiêu quá đáng sao? Trên thực tế vị này che giấu rất khá, những người khác thậm chí không nhìn ra vị này có loại khuynh hướng này, chỉ là trong toàn đoàn làm phim mà chỉ nhằm vào một mình mình, đến nay Lục Ninh cũng không thể quên câu nói gần như mang theo ác ý của hắn:
“Ai bảo anh có tóc đen da vàng khiến người chán ghét?”
May mắn hắn không nói ra những lời rất quá đáng, Lục Ninh mới có thể chịu đựng hắn gây chuyện cùng chỉ trích mà quay xong bộ điện ảnh này, sau khi quay xong y lập tức về nước, bất cứ điện thoại gọi tới hay tin nhắn gửi tới của vị Baldwin tiên sinh này, Lục Ninh luôn luôn không lại nhận, ngay cả lễ công chiếu lần đầu cũng không tham gia, thậm chí sau này Baldwin lại mời Lục Ninh quay một bộ điện ảnh, Lục Ninh không cần suy nghĩ nhiều đã từ chối, y không muốn lại đi chịu Baldwin sỉ nhục.
Nếu lần này hắn lại vẫn như vậy, Lục Ninh tuyệt đối không tiếc vạch trần bộ mặt thật của hắn!
“Vậy quyết định bộ này?” Chung Du Bạch nói.
Lục Ninh gật gật đầu.
Lục Viễn nở nụ cười, “Nếu anh đã nói muốn tới Mỹ quay hai bộ điện ảnh, nói rõ rằng anh đã sớm quyết định đúng không?”
Chung Du Bạch cũng không phản đối, đưa cho bọn họ kịch bản thứ hai, lần này chỉ đưa cho Lục Ninh, “[Wolf] season 3, bọn họ lại tăng cảnh cho cậu.”
Lục Ninh có chút kinh ngạc, “Lại tăng thêm?” Nhớ rõ đến season 3, trong [Wolf] ban đầu thì nhân vật Lee gần như đã không xuất hiện lại a?
“Đúng, kịch bản vừa hoàn thành không lâu, cậu có thể xem qua trước, nhưng mà tôi có thể thương lượng với bọn họ một chút, tăng catse cho cậu.”
Lúc đầu Lục Ninh vốn là khách mời của [Wolf], muốn catse cũng chỉ là tấm lòng, khách mời tác phẩm lớn Hollywood như vậy, hoàn toàn là vì lăn lộn cho quen mặt ở Hollywood mà thôi, trên thực tế, diễn viên Trung Quốc có thể phát triển tốt ở Hollywood gần như đều là ngôi sao võ thuật, những diễn viên khác rất khó đi thông con đường này.
Nhưng hiện tại Lục Ninh đã có danh khí nhất định, bất luận là điện ảnh mang đến, hay là truyền hình thực tế như [Người sống sót] mang đến, thậm chí là nhân khí do concert ở Mỹ hấp dẫn, cái catse tấm lòng lúc trước quả thật là quá thấp một chút, huống chi, từ season 1 hoàn toàn là khách mời, vai diễn ở season 2 đã có thể coi như nhân vật phụ, season 3 thậm chí có thể coi như nhân vật phụ chủ yếu……
Lục Ninh lật lật kịch bản liền phát hiện, boss cuối cùng vốn là một vị quỷ hút máu hầu tước đến season 3 mới xuất hiện đã được đổi thành y!
Nhưng mà, so với nhân vật Lee đã có chút khúc mắc với nhân vật chính từ season 1, vị quỷ hút máu hầu tước này khó tránh khỏi có chút đột ngột, trong nguyên tác đúng là có nhân vật này, thế nhưng cũng không phải xuất hiện sớm như vậy, có lẽ bị boss này muốn để lại đến season 4 mới đi đánh.
Sau đó, nhân vật phụ chủ yếu trong season 3 cứ thế biến thành Lee do Lục Ninh diễn, nhân vật phản diện đầu tiên trong bộ phim này.
Lục Ninh đang trầm ngâm nhìn lại nghe Chung Du Bạch nói: “Hai năm này đại lục không có bao nhiêu kịch bản tốt, điện ảnh chế tác lớn không ít, thích hợp hai người lại không nhiều, a Viễn có thể đi làm khách mời của bộ điện ảnh [Kiến quốc] này một chút, rất nhiều đại bài, vai diễn không nặng, hướng về phía tên tuổi này, đi một chút cũng không tệ. Về phần bộ này, là D.A chuẩn bị đầu tư, có thể định ra hai nhân vật này cho hai người.” Hắn đưa kịch bản ở dưới cùng cho bọn họ.
Lục Viễn liếc liếc mắt nhìn, “[Cuộc chiến Phì thủy]”?
Bốn chữ này rất nổi danh.
Lịch sử của Lục Ninh cùng Lục Viễn đều học không kém, hơn nữa, khiến Lục Ninh kinh ngạc là, đời trước y chưa từng nghe tên bộ điện ảnh này.
“Đầu tư rất lớn, kịch bản là vị đại ca kia của Di đại tỷ viết, người ta là cương thi sống hơn một nghìn năm, nghe nói khi còn bé đã từng gặp trận chiến Phì thủy này, kịch bản viết ra tương đối hoành tráng, cũng cần mức đầu tư rất lớn, Diệp Tồn An do dự một thời gian mới quyết định.” Chung Du Bạch nói thẳng, “Nhưng mà lần này hai người không phải diễn anh em, mà là chú cháu.”
Cuộc chiến Phì thủy, Ngụy Tấn khí phách.
“Tạ An cùng Tạ Huyền?” Lục Ninh ngược lại không sợ hãi, “Đầu tư rất nhiều là ở trang phục cùng bối cảnh đi!”
“Không sai, cảnh chiến tranh cũng đầu nhập không ít.” Chung Du Bạch mỉm cười, “Chẳng qua, tôi vẫn rất có tin tưởng thu hồi phí tổn.”
Quần áo phục sức thời Ngụy Tấn đều có đặc sắc, lại phồn hoa xa xỉ mỹ lệ, còn có guốc gỗ nhã nhặn nổi danh, muốn thể hiện ra Ngụy Tấn phong lưu thì phải thể hiện ra ý vị phong lưu uyển chuyển này.
Xem kịch bản trên máy bay, cảm giác chẳng có bao nhiêu thời gian cũng đã đến Mỹ.
Tin tức Lục Viễn sẽ tham dự lễ công chiếu lần đầu [VeLục Viễnet paw] không phải là bí mật, lần này sân bay lại vẫn có rất nhiều người đến nghênh đón bọn họ, trên thực tế chủ yếu là Lục Viễn cần đến, Lục Ninh theo cùng hắn đến mà thôi.
“Hi!” Paul trực tiếp đi lên đón, sau đó nghi hoặc nhìn nhìn Lục Ninh cùng Lục Viễn, Lục Viễn cố ý mang theo nụ cười mỉm giống Lục Ninh nhìn Paul.
Ừ, ít nhất về ngoại hình, hai người bọn họ thật sự là giống nhau như đúc.
Thế nhưng rất nhanh Paul đã phân biệt ra Lục Viễn, lập tức cho hắn một cái ôm trách móc, “Còn muốn lừa gạt tôi sao?” Hắn chớp mắt, “Tôi nhưng là chuyên gia lừa đảo giỏi nhất!”
Lục Viễn cười ha ha lên, Paul này, làm bạn bè vẫn là tương đối thú vị, “Đây là anh em tôi, Lục Ninh, cậu có thể trực tiếp gọi Lu.”
“Tôi biết, tôi là fan hai người trong [Người sống sót] được không? Nhưng mà trong truyền hình thực tế kia, tôi càng thích người anh em này của cậu, cảm giác thông minh hơn cậu.” Paul nói, cũng ôm Lục Ninh một chút.
Lục Viễn bất mãn nói: “Ảnh có chỗ nào thông minh hơn tôi!”
Lục Ninh vỗ hắn một cái, “Anh chỗ nào cũng thông minh hơn em!”
Lục Viễn trừng mắt nhìn y một cái, cuối cùng chỉ có thể hừ một tiếng.
Lễ công chiếu lần đầu vô cùng long trọng, bởi vì thế lực của nhà đầu tư bộ điện ảnh [VeLục Viễnet paw] này không nhỏ, không chỉ có toàn bộ vài diễn viên chính có mặt, không ít bạn bè tốt, bao gồm một số bạn bè tốt của đạo diễn trong giới cũng đều tới đi thảm đỏ một lần. Số lượng truyền thông tự nhiên cũng sẽ không keo kiệt, mà lúc này đây, Lục Ninh cùng Lục Viễn đã đến trình độ có thể có riêng một trang báo.
Đây là đãi ngộ mà rất nhiều nghệ nhân đại lục tha thiết mơ ước.
Trên thực tế, ra khỏi biên giới thì rất nhiều nghệ nhân chẳng có bao nhiêu người biết, có thể mở lưu diễn mà khán giả đến xem còn không phải đều là Hoa kiều như Lục Ninh Lục Viễn, bản thân đã không nhiều, càng đừng nói là dựa vào điện ảnh mà khiến một số người nước ngoài biết rồi thích bọn họ.
Đương nhiên, sức hấp dẫn của tính cách, thực lực diễn xuất là một chuyện, diện mạo xuất sắc cũng tăng cho bọn họ không ít điểm.
“Xin hỏi ‘sweet heart’ của ngài rốt cuộc là chỉ ai?” Một chiếc micro chỉ đến trước mặt Lục Viễn.
Lục Viễn sửng sốt, sau đó liền trừng mắt liếc sang Paul cách đó không xa, lại mỉm cười với phóng viên trước mặt, “Sweet heart của tôi à? Ở ngay bên cạnh tôi này! Khi đó mỗi ngày tôi gọi điện thoại cho anh trai, Paul vẫn ở bên cạnh tai tôi mà vo ve vo ve, không ngừng hỏi, tôi mới dứt khoát nói: Đúng vậy, tôi đang gọi điện thoại cho sweet heart của tôi!”
Bởi vì giọng điệu hài hước khôi hài của hắn, phóng viên trước mặt lập tức nở nụ cười, đương nhiên, loại cười này là thiện ý, mọi người đều biết Paul là người như thế nào, cho nên điểm này liền có chút ít ý tứ trong lòng hiểu mà không nói ra.
Lục Ninh cười cười không nói cái gì.
Sau khi tin tức này phát đi, nhóm fan vương đạo Ninh Viễn ở đại lục lại là một mảnh quỷ khóc sói gào –
“Ngao ngao ngao, mỗi cách một thời gian Viễn Viễn lại thổ lộ với Ninh Ninh một lần, hu hu, không chịu nổi, rất ngọt ngào……”
“Ninh Ninh a, nhanh chóng đáp lại Viễn Viễn yêu đi!”
“Này còn cần nói, cậu xem ánh mắt Ninh Ninh nhìn Viễn Viễn, đó gọi là ôn nhu.”
“Ah, Ninh Viễn true love!”
“……”
Đặc biệt trong vài năm này, văn hóa hủ đại lục bắt đầu thịnh hành, đôi anh em Lục Ninh Lục Viễn này nhất thời đỏ lên trong thứ nguyên thứ ba, số lượng đồng nhân liên tục kéo lên, đại lục gần như chưa từng gặp ngôi sao mà thị trường đồng nhân người thật cũng có thể có lớn như bọn họ.
Đợi đến hai đêm trước khi Lục Ninh Lục Viễn trở về nước chuẩn bị thi nghiên cứu sinh vòng hai, Chung Du Bạch bỗng nhiên đến tìm bọn họ.
Lục Ninh mặc một chiếc áo lông mỏng màu trắng, nửa người dưới là quần bò xám nhạt, đang vùi ở trong giỏ treo đọc sách, ngẩng đầu nhìn Chung Du Bạch sắc mặt có chút cổ quái, “Làm sao?”
Lục Viễn khoác châm dệt sam vàng nhạt, quần thường màu café, cũng khoanh chân ngồi trong một cái giỏ treo khác.
Giỏ treo của hai người ở trong phòng đón nắng, ánh mặt trời lúc này vừa đúng lúc, Lục Viễn một ly nước cà chua, Lục Ninh một ly hồng trà, cầm bút trên tay lật sách, quả thật hoàn toàn thích ý.
Hôm nay là thứ năm, Jordanne cùng Elson đều đã lên tiểu học, tuy rằng kỳ thật bọn nhỏ hoàn toàn chẳng có chút hứng thú nào với tiểu học, lấy chỉ số thông minh cùng năng lực của hai đứa nhóc, từ lúc được mang về bắt đầu tự học, hiện tại cũng đã học xong không sai biệt lắm chương trình tiểu học, nhưng tuổi hai nhóc hiện tại mà không đến trường thì còn có thể làm cái gì?
Chỉ có thể đi mà sắm vai học sinh mô phạm cho tốt.
Cho nên chỉ có Lục Ninh Lục Viễn ở trong nhà, hưởng thụ thanh tĩnh mà buổi tối không hưởng thụ được, chung quy có trưởng thành thế nào, hai nhóc kia cũng chỉ là trẻ con, vốn không có trẻ con không làm ầm ĩ, gần đây hai nhóc lại đang học piano cùng Lục Viễn, nên lại càng ầm ĩ.
“Có một trang web tiểu thuyết trên internet thương lượng với chúng ta, là về vấn đề bản quyền.”
Lục Viễn nhướn mi, “Có quan hệ gì với chúng tôi?”
“Rất có quan hệ.”
Lục Ninh khép sách, “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
“Trang web tiểu thuyết này có đặt hệ thống VIP, nói cách khác tiểu thuyết đến trình độ nhất định thì sẽ vào VIP bắt đầu thu phí, có lợi nhuận, kỳ thật vốn không có liên quan đến chúng ta, thế nhưng số tiền liên quan gần đây có chút lớn.”
“Có ý gì?”
“Bộ pháp vụ(1) của D.A thông báo với trang web tiểu thuyết này, gần đây tiểu thuyết về hai người cỏ dại lan tràn trên trang web này.”
“Trang web nào?” Lục Viễn mở laptop bên cạnh.
Chung Du Bạch báo ra tên một trang web, “Số lượng vào xem rất cao, tiền lời không ít, hơn nữa quá nhiều trang, khụ, cũng chính là viết đồng nhân của hai người các ngươi.”
“À, như vậy a.” Lục Ninh không cảm thấy này có cái gì, “Tiểu thuyết fan sáng tác đúng không, rất nhiều ngôi sao đều có a.” Hắn cũng mở laptop.
Chung Du Bạch gật đầu, “Vốn là như vậy không sai, thế nhưng có một số fan của hai người tố cáo với D.A, nói là loại trang web này hẳn là nên cho hai người phí bản quyền, dù sao cũng là nhiều lắm, chiếm xấp xỉ một nửa số lượng đồng nhân trong web này, số tiền kéo theo cũng không nhỏ, bộ pháp vụ của D.A chỉ có thể biểu hiện ra chút thái độ.”
Lục Viễn đối diện không nói câu nào, Lục Ninh mở trang web kia ra liếc mắt nhìn quét qua, nhất thời chỉ cảm thấy làn da đều tê dại.
[Ninh Viễn] Lý do yêu ngươi /[Viễn Ninh] Hàng đêm hoan /[Viễn Ninh] Hôn sâu /[Ninh Viễn] Ý loạn tình mê……
Tùy tay kích mở ra một bài, mở một chương –
“Lục Viễn liếm qua làn da Lục Ninh, ôm thắt lưng mảnh khảnh của y, thanh âm khàn khàn gợi cảm: ‘Tiểu yêu tinh mê người nhà người!”
Lục Ninh ôm lấy thắt lưng mạnh mẽ rắn chắc có lực của Lục Viễn, uốn éo thân thể cười đến tà mị khuynh thành, ‘Tối hôm nay ta thuộc về ngươi!’
Bọn họ dây dưa cùng một chỗ, Lục Viễn……
…… Chăn hỗn độn……
…… Nóng rực…… A……
……
…… Tiếng nước trong phòng tắm vang lên ào ào……
…… Tiếp tục dây dưa……
……”
Lục Ninh khép laptop lại kêu “bụp” một tiếng, y rốt cuộc biết vì sao sắc mặt Chung Du Bạch lại cổ quái như vậy!
Ngọa tào!
“Loại tiêu chuẩn này thực sự không thành vấn đề?!” Lục Ninh trừng Chung Du Bạch.
Hoàng bạo(2) trắng trợn như vậy!
Mặt y lập tức đốt nóng lên, thiếu chút nữa thì ném cả laptop ra ngoài.
Đây gọi là cái gì, làm sao y có thể giống con gái như vậy…… Cho dù bọn họ có làm, Lục Viễn cũng không có đùa giỡn nhiều chủng loại như vậy có được không!
Không đúng, đây không phải trọng điểm!
Trọng điểm là, những fan này rốt cuộc là muốn làm gì, viết ra cái thứ này không thành vấn đề?
Chung Du Bạch thanh thanh yết hầu, “Về nguyên tắc, chỉ cần không làm chặt chẽ, tiêu chuẩn của tiểu thuyết internet vốn chính là khá lớn, trang web công khai đưa vào hoạt động như thế này đã coi là tốt, văn hóa vương đạo không công khai với bên ngoài trên những diễn đàn trước kia, kỳ thật so với cái này thì càng……”
…… Nhưng mà, Lục Viễn ngược lại lại xem rất hứng thú.
“Xem hay không?!” Lục Ninh trực tiếp đứng lên gập laptop cho hắn.
Lục Viễn cười ra tiếng, “Xem rất hay, chỉ là không nhìn ra đó là hai chúng ta.”
“Người viết nhiều, không hẳn mỗi người đều là fan của hai người, viết đến thay đổi hình dạng cũng không ít, rất nhiều chỉ là mượn tên cả hai.” Chung Du Bạch nhìn về phía bọn họ, “Nhưng một số ở trong nước vốn rất khó truy cứu bản quyền, cho nên, ý của tôi là, để trang web chú ý một chút, thủ tiêu một số thái quá……”
“Thái quá là ý gì?” Lục Viễn nhìn qua.
“Tỷ như…… rất rõ ràng, khụ.” Chung Du Bạch liếc mắt nhìn hắn.
Lục Ninh đương nhiên biết loại này không thể ngăn chặn, thế nhưng…… thế nhưng…… thế nhưng –
Vẫn cứ khiến toàn thân y đều không được tự nhiên, quả nhiên, cái topic của fan y nhìn thấy lần trước kia chỉ coi như sơ đẳng nhất, thuần khiết như vậy, so với cái vừa xem thì hoàn toàn không thuộc cùng một cấp bậc a!
Không biết vì cái gì, Lục Ninh có một loại cảm giác xấu hổ rằng quan hệ của y cùng Lục Viễn bị mở ra trắng trợn trước mắt mọi người, lại không hiểu sao có một loại hưng phấn cấm kỵ.
Cảm giác thật giống như có rất nhiều người đang nhìn y cùng Lục Viễn…… make love vậy.
Rõ ràng chỉ đảo qua mấy câu chữ kia một lần, lại làm thế nào cũng không quên được, khiến Lục Ninh ngồi thế nào cũng không thoải mái, lại không biết không đúng chỗ nào.
Người trong truyện kia căn bản không giống y, cũng không giống Lục Viễn.
Nhưng mà, dùng là tên của bọn họ, những chữ kia, Lục Ninh như thế nào như thế nào, Lục Viễn như thế nào như thế nào, thổi qua đầu óc y một lần lại một lần.
Chung Du Bạch đi, Lục Ninh lại không yên tĩnh lại được.
Thẳng cho đến khi Lục Viễn trực tiếp hôn lên y, bỗng nhiên trái tim Lục Ninh yên ổn lại.
Đây mới là chân thật, cái hôn cùng hơi thở của Lục Viễn, ôn nhu thân mật như vậy.
“A Ninh, không bằng chúng ta thử xem?” Mấy tiểu thuyết kia thật sự là khiến người chỉ nhìn thôi cũng không thể không ca ngợi, quá nhiều thể loại a!
Lục Ninh trừng hắn.
Thử em gái ngươi!
.
(1) Một bộ phận phụ trách những sự vụ liên quan đến pháp luật
(2) Cảnh nóng 18+, 21+, etc…
mười hai người được lựa chọn bước vào một thế giới lập phương ma thuật quỷ dị, một ma phương 3×3, tổng cộng có hai mươi bảy ô vuông, trong đó chỉ có ba ô vuông là an toàn, còn toàn bộ hai mươi tư ô vuông còn lại đều là thế giới đồng thoại mà mọi người quen thuộc, từ [Cô bé lọ lem] đến [Công chúa Bạch Tuyết], từ [Người đẹp ngủ] đến [Cô bé ngón tay cái], từ [Cô bé quàng khăn đỏ] đến [Nàng tiên cá], mỗi một câu chuyện đều là nghe nhiều mà thuộc, [Đồng thoại ma phương] là một bộ phim lớn đặc biệt kỳ huyễn, bất luận từ chế tác đặc hiệu hay là tình tiết cố sự đều tràn ngập mạo hiểm kích thích, lại cũng không quá mức khủng bố, cho nên mới có thể được đón nhận nhiều như vậy trên toàn cầu.
Đạo diễn Baldwin Strong là tân quý mới trong Hollywood mấy năm gần đây, bộ phim ra mắt của hắn đã đạt được thành tích tương đối không tệ, hai bộ phim lớn làm đạo diễn sau này cũng có phòng bán vé không kém, cho nên nhà tài trợ [Đồng thoại ma phương] mới có thể bổ nhiệm hắn tới đạo diễn bộ phim kỳ huyễn đầu tư không nhỏ này.
Ấn tượng ban đầu của Lục Ninh đời trước với Baldwin rất tốt, bởi vì tuy vị đạo diễn này không tỉ mỉ như một số đạo diễn Hollywood có kinh nghiệm phong phú khác, thế nhưng ở màn ảnh cùng hình ảnh lại có đặc sắc cá nhân rất rõ ràng, cực kỳ thích hợp với điện ảnh có phong cách kỳ quái hình ảnh lộng lẫy như [Đồng thoại ma phương].
Thế nhưng, vị này là một người có chủ nghĩa chủng tộc, Lục Ninh đã sớm gặp qua kỳ thị với người phương Đông mà hắn giấu ở dưới cái bề ngoài nho nhã lễ độ.
“Làm sao có thể! Mời cả hai người tôi cùng Lục Viễn?” Lục Ninh cực kỳ kinh ngạc.
Không có biện pháp, trong ấn tượng lúc trước, bộ điện ảnh này cũng không có song sinh gì xuất hiện! Đời trước Lục Ninh được mời diễn bộ điện ảnh này, nhưng mà cũng chỉ có một mình y là người Trung Quốc……
Khoan đã! Trong thiết lập ban đầu là có hai người phương Đông, chẳng qua chỉ là hai anh em, đời trước khi y được mời diễn bộ điện ảnh này thì tuổi đã không nhỏ, diễn vai anh trai, còn có nhân vật người em thì là do một vị hỗn huyết diễn, vị này hỗn huyết Trung Mỹ, diện mạo cơ bản vẫn thiên hướng phương Tây –
Lục Ninh nhịn không được liếc mắt nhìn Lục Viễn, đây là có ý vì hai người bọn họ mà sửa lại thiết lập?
Hay là nói đời trước không tìm thấy đặc biệt thích hợp mới có thể như vậy?
Chẳng qua những điều này đều không quan trọng, quan trọng là, bộ điện ảnh này lại một lần đồng thời đưa lời với cả Lục Ninh cùng Lục Viễn.
Muốn nói Baldwin kỳ thị có bao nhiêu quá đáng sao? Trên thực tế vị này che giấu rất khá, những người khác thậm chí không nhìn ra vị này có loại khuynh hướng này, chỉ là trong toàn đoàn làm phim mà chỉ nhằm vào một mình mình, đến nay Lục Ninh cũng không thể quên câu nói gần như mang theo ác ý của hắn:
“Ai bảo anh có tóc đen da vàng khiến người chán ghét?”
May mắn hắn không nói ra những lời rất quá đáng, Lục Ninh mới có thể chịu đựng hắn gây chuyện cùng chỉ trích mà quay xong bộ điện ảnh này, sau khi quay xong y lập tức về nước, bất cứ điện thoại gọi tới hay tin nhắn gửi tới của vị Baldwin tiên sinh này, Lục Ninh luôn luôn không lại nhận, ngay cả lễ công chiếu lần đầu cũng không tham gia, thậm chí sau này Baldwin lại mời Lục Ninh quay một bộ điện ảnh, Lục Ninh không cần suy nghĩ nhiều đã từ chối, y không muốn lại đi chịu Baldwin sỉ nhục.
Nếu lần này hắn lại vẫn như vậy, Lục Ninh tuyệt đối không tiếc vạch trần bộ mặt thật của hắn!
“Vậy quyết định bộ này?” Chung Du Bạch nói.
Lục Ninh gật gật đầu.
Lục Viễn nở nụ cười, “Nếu anh đã nói muốn tới Mỹ quay hai bộ điện ảnh, nói rõ rằng anh đã sớm quyết định đúng không?”
Chung Du Bạch cũng không phản đối, đưa cho bọn họ kịch bản thứ hai, lần này chỉ đưa cho Lục Ninh, “[Wolf] season 3, bọn họ lại tăng cảnh cho cậu.”
Lục Ninh có chút kinh ngạc, “Lại tăng thêm?” Nhớ rõ đến season 3, trong [Wolf] ban đầu thì nhân vật Lee gần như đã không xuất hiện lại a?
“Đúng, kịch bản vừa hoàn thành không lâu, cậu có thể xem qua trước, nhưng mà tôi có thể thương lượng với bọn họ một chút, tăng catse cho cậu.”
Lúc đầu Lục Ninh vốn là khách mời của [Wolf], muốn catse cũng chỉ là tấm lòng, khách mời tác phẩm lớn Hollywood như vậy, hoàn toàn là vì lăn lộn cho quen mặt ở Hollywood mà thôi, trên thực tế, diễn viên Trung Quốc có thể phát triển tốt ở Hollywood gần như đều là ngôi sao võ thuật, những diễn viên khác rất khó đi thông con đường này.
Nhưng hiện tại Lục Ninh đã có danh khí nhất định, bất luận là điện ảnh mang đến, hay là truyền hình thực tế như [Người sống sót] mang đến, thậm chí là nhân khí do concert ở Mỹ hấp dẫn, cái catse tấm lòng lúc trước quả thật là quá thấp một chút, huống chi, từ season 1 hoàn toàn là khách mời, vai diễn ở season 2 đã có thể coi như nhân vật phụ, season 3 thậm chí có thể coi như nhân vật phụ chủ yếu……
Lục Ninh lật lật kịch bản liền phát hiện, boss cuối cùng vốn là một vị quỷ hút máu hầu tước đến season 3 mới xuất hiện đã được đổi thành y!
Nhưng mà, so với nhân vật Lee đã có chút khúc mắc với nhân vật chính từ season 1, vị quỷ hút máu hầu tước này khó tránh khỏi có chút đột ngột, trong nguyên tác đúng là có nhân vật này, thế nhưng cũng không phải xuất hiện sớm như vậy, có lẽ bị boss này muốn để lại đến season 4 mới đi đánh.
Sau đó, nhân vật phụ chủ yếu trong season 3 cứ thế biến thành Lee do Lục Ninh diễn, nhân vật phản diện đầu tiên trong bộ phim này.
Lục Ninh đang trầm ngâm nhìn lại nghe Chung Du Bạch nói: “Hai năm này đại lục không có bao nhiêu kịch bản tốt, điện ảnh chế tác lớn không ít, thích hợp hai người lại không nhiều, a Viễn có thể đi làm khách mời của bộ điện ảnh [Kiến quốc] này một chút, rất nhiều đại bài, vai diễn không nặng, hướng về phía tên tuổi này, đi một chút cũng không tệ. Về phần bộ này, là D.A chuẩn bị đầu tư, có thể định ra hai nhân vật này cho hai người.” Hắn đưa kịch bản ở dưới cùng cho bọn họ.
Lục Viễn liếc liếc mắt nhìn, “[Cuộc chiến Phì thủy]”?
Bốn chữ này rất nổi danh.
Lịch sử của Lục Ninh cùng Lục Viễn đều học không kém, hơn nữa, khiến Lục Ninh kinh ngạc là, đời trước y chưa từng nghe tên bộ điện ảnh này.
“Đầu tư rất lớn, kịch bản là vị đại ca kia của Di đại tỷ viết, người ta là cương thi sống hơn một nghìn năm, nghe nói khi còn bé đã từng gặp trận chiến Phì thủy này, kịch bản viết ra tương đối hoành tráng, cũng cần mức đầu tư rất lớn, Diệp Tồn An do dự một thời gian mới quyết định.” Chung Du Bạch nói thẳng, “Nhưng mà lần này hai người không phải diễn anh em, mà là chú cháu.”
Cuộc chiến Phì thủy, Ngụy Tấn khí phách.
“Tạ An cùng Tạ Huyền?” Lục Ninh ngược lại không sợ hãi, “Đầu tư rất nhiều là ở trang phục cùng bối cảnh đi!”
“Không sai, cảnh chiến tranh cũng đầu nhập không ít.” Chung Du Bạch mỉm cười, “Chẳng qua, tôi vẫn rất có tin tưởng thu hồi phí tổn.”
Quần áo phục sức thời Ngụy Tấn đều có đặc sắc, lại phồn hoa xa xỉ mỹ lệ, còn có guốc gỗ nhã nhặn nổi danh, muốn thể hiện ra Ngụy Tấn phong lưu thì phải thể hiện ra ý vị phong lưu uyển chuyển này.
Xem kịch bản trên máy bay, cảm giác chẳng có bao nhiêu thời gian cũng đã đến Mỹ.
Tin tức Lục Viễn sẽ tham dự lễ công chiếu lần đầu [VeLục Viễnet paw] không phải là bí mật, lần này sân bay lại vẫn có rất nhiều người đến nghênh đón bọn họ, trên thực tế chủ yếu là Lục Viễn cần đến, Lục Ninh theo cùng hắn đến mà thôi.
“Hi!” Paul trực tiếp đi lên đón, sau đó nghi hoặc nhìn nhìn Lục Ninh cùng Lục Viễn, Lục Viễn cố ý mang theo nụ cười mỉm giống Lục Ninh nhìn Paul.
Ừ, ít nhất về ngoại hình, hai người bọn họ thật sự là giống nhau như đúc.
Thế nhưng rất nhanh Paul đã phân biệt ra Lục Viễn, lập tức cho hắn một cái ôm trách móc, “Còn muốn lừa gạt tôi sao?” Hắn chớp mắt, “Tôi nhưng là chuyên gia lừa đảo giỏi nhất!”
Lục Viễn cười ha ha lên, Paul này, làm bạn bè vẫn là tương đối thú vị, “Đây là anh em tôi, Lục Ninh, cậu có thể trực tiếp gọi Lu.”
“Tôi biết, tôi là fan hai người trong [Người sống sót] được không? Nhưng mà trong truyền hình thực tế kia, tôi càng thích người anh em này của cậu, cảm giác thông minh hơn cậu.” Paul nói, cũng ôm Lục Ninh một chút.
Lục Viễn bất mãn nói: “Ảnh có chỗ nào thông minh hơn tôi!”
Lục Ninh vỗ hắn một cái, “Anh chỗ nào cũng thông minh hơn em!”
Lục Viễn trừng mắt nhìn y một cái, cuối cùng chỉ có thể hừ một tiếng.
Lễ công chiếu lần đầu vô cùng long trọng, bởi vì thế lực của nhà đầu tư bộ điện ảnh [VeLục Viễnet paw] này không nhỏ, không chỉ có toàn bộ vài diễn viên chính có mặt, không ít bạn bè tốt, bao gồm một số bạn bè tốt của đạo diễn trong giới cũng đều tới đi thảm đỏ một lần. Số lượng truyền thông tự nhiên cũng sẽ không keo kiệt, mà lúc này đây, Lục Ninh cùng Lục Viễn đã đến trình độ có thể có riêng một trang báo.
Đây là đãi ngộ mà rất nhiều nghệ nhân đại lục tha thiết mơ ước.
Trên thực tế, ra khỏi biên giới thì rất nhiều nghệ nhân chẳng có bao nhiêu người biết, có thể mở lưu diễn mà khán giả đến xem còn không phải đều là Hoa kiều như Lục Ninh Lục Viễn, bản thân đã không nhiều, càng đừng nói là dựa vào điện ảnh mà khiến một số người nước ngoài biết rồi thích bọn họ.
Đương nhiên, sức hấp dẫn của tính cách, thực lực diễn xuất là một chuyện, diện mạo xuất sắc cũng tăng cho bọn họ không ít điểm.
“Xin hỏi ‘sweet heart’ của ngài rốt cuộc là chỉ ai?” Một chiếc micro chỉ đến trước mặt Lục Viễn.
Lục Viễn sửng sốt, sau đó liền trừng mắt liếc sang Paul cách đó không xa, lại mỉm cười với phóng viên trước mặt, “Sweet heart của tôi à? Ở ngay bên cạnh tôi này! Khi đó mỗi ngày tôi gọi điện thoại cho anh trai, Paul vẫn ở bên cạnh tai tôi mà vo ve vo ve, không ngừng hỏi, tôi mới dứt khoát nói: Đúng vậy, tôi đang gọi điện thoại cho sweet heart của tôi!”
Bởi vì giọng điệu hài hước khôi hài của hắn, phóng viên trước mặt lập tức nở nụ cười, đương nhiên, loại cười này là thiện ý, mọi người đều biết Paul là người như thế nào, cho nên điểm này liền có chút ít ý tứ trong lòng hiểu mà không nói ra.
Lục Ninh cười cười không nói cái gì.
Sau khi tin tức này phát đi, nhóm fan vương đạo Ninh Viễn ở đại lục lại là một mảnh quỷ khóc sói gào –
“Ngao ngao ngao, mỗi cách một thời gian Viễn Viễn lại thổ lộ với Ninh Ninh một lần, hu hu, không chịu nổi, rất ngọt ngào……”
“Ninh Ninh a, nhanh chóng đáp lại Viễn Viễn yêu đi!”
“Này còn cần nói, cậu xem ánh mắt Ninh Ninh nhìn Viễn Viễn, đó gọi là ôn nhu.”
“Ah, Ninh Viễn true love!”
“……”
Đặc biệt trong vài năm này, văn hóa hủ đại lục bắt đầu thịnh hành, đôi anh em Lục Ninh Lục Viễn này nhất thời đỏ lên trong thứ nguyên thứ ba, số lượng đồng nhân liên tục kéo lên, đại lục gần như chưa từng gặp ngôi sao mà thị trường đồng nhân người thật cũng có thể có lớn như bọn họ.
Đợi đến hai đêm trước khi Lục Ninh Lục Viễn trở về nước chuẩn bị thi nghiên cứu sinh vòng hai, Chung Du Bạch bỗng nhiên đến tìm bọn họ.
Lục Ninh mặc một chiếc áo lông mỏng màu trắng, nửa người dưới là quần bò xám nhạt, đang vùi ở trong giỏ treo đọc sách, ngẩng đầu nhìn Chung Du Bạch sắc mặt có chút cổ quái, “Làm sao?”
Lục Viễn khoác châm dệt sam vàng nhạt, quần thường màu café, cũng khoanh chân ngồi trong một cái giỏ treo khác.
Giỏ treo của hai người ở trong phòng đón nắng, ánh mặt trời lúc này vừa đúng lúc, Lục Viễn một ly nước cà chua, Lục Ninh một ly hồng trà, cầm bút trên tay lật sách, quả thật hoàn toàn thích ý.
Hôm nay là thứ năm, Jordanne cùng Elson đều đã lên tiểu học, tuy rằng kỳ thật bọn nhỏ hoàn toàn chẳng có chút hứng thú nào với tiểu học, lấy chỉ số thông minh cùng năng lực của hai đứa nhóc, từ lúc được mang về bắt đầu tự học, hiện tại cũng đã học xong không sai biệt lắm chương trình tiểu học, nhưng tuổi hai nhóc hiện tại mà không đến trường thì còn có thể làm cái gì?
Chỉ có thể đi mà sắm vai học sinh mô phạm cho tốt.
Cho nên chỉ có Lục Ninh Lục Viễn ở trong nhà, hưởng thụ thanh tĩnh mà buổi tối không hưởng thụ được, chung quy có trưởng thành thế nào, hai nhóc kia cũng chỉ là trẻ con, vốn không có trẻ con không làm ầm ĩ, gần đây hai nhóc lại đang học piano cùng Lục Viễn, nên lại càng ầm ĩ.
“Có một trang web tiểu thuyết trên internet thương lượng với chúng ta, là về vấn đề bản quyền.”
Lục Viễn nhướn mi, “Có quan hệ gì với chúng tôi?”
“Rất có quan hệ.”
Lục Ninh khép sách, “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
“Trang web tiểu thuyết này có đặt hệ thống VIP, nói cách khác tiểu thuyết đến trình độ nhất định thì sẽ vào VIP bắt đầu thu phí, có lợi nhuận, kỳ thật vốn không có liên quan đến chúng ta, thế nhưng số tiền liên quan gần đây có chút lớn.”
“Có ý gì?”
“Bộ pháp vụ(1) của D.A thông báo với trang web tiểu thuyết này, gần đây tiểu thuyết về hai người cỏ dại lan tràn trên trang web này.”
“Trang web nào?” Lục Viễn mở laptop bên cạnh.
Chung Du Bạch báo ra tên một trang web, “Số lượng vào xem rất cao, tiền lời không ít, hơn nữa quá nhiều trang, khụ, cũng chính là viết đồng nhân của hai người các ngươi.”
“À, như vậy a.” Lục Ninh không cảm thấy này có cái gì, “Tiểu thuyết fan sáng tác đúng không, rất nhiều ngôi sao đều có a.” Hắn cũng mở laptop.
Chung Du Bạch gật đầu, “Vốn là như vậy không sai, thế nhưng có một số fan của hai người tố cáo với D.A, nói là loại trang web này hẳn là nên cho hai người phí bản quyền, dù sao cũng là nhiều lắm, chiếm xấp xỉ một nửa số lượng đồng nhân trong web này, số tiền kéo theo cũng không nhỏ, bộ pháp vụ của D.A chỉ có thể biểu hiện ra chút thái độ.”
Lục Viễn đối diện không nói câu nào, Lục Ninh mở trang web kia ra liếc mắt nhìn quét qua, nhất thời chỉ cảm thấy làn da đều tê dại.
[Ninh Viễn] Lý do yêu ngươi /[Viễn Ninh] Hàng đêm hoan /[Viễn Ninh] Hôn sâu /[Ninh Viễn] Ý loạn tình mê……
Tùy tay kích mở ra một bài, mở một chương –
“Lục Viễn liếm qua làn da Lục Ninh, ôm thắt lưng mảnh khảnh của y, thanh âm khàn khàn gợi cảm: ‘Tiểu yêu tinh mê người nhà người!”
Lục Ninh ôm lấy thắt lưng mạnh mẽ rắn chắc có lực của Lục Viễn, uốn éo thân thể cười đến tà mị khuynh thành, ‘Tối hôm nay ta thuộc về ngươi!’
Bọn họ dây dưa cùng một chỗ, Lục Viễn……
…… Chăn hỗn độn……
…… Nóng rực…… A……
……
…… Tiếng nước trong phòng tắm vang lên ào ào……
…… Tiếp tục dây dưa……
……”
Lục Ninh khép laptop lại kêu “bụp” một tiếng, y rốt cuộc biết vì sao sắc mặt Chung Du Bạch lại cổ quái như vậy!
Ngọa tào!
“Loại tiêu chuẩn này thực sự không thành vấn đề?!” Lục Ninh trừng Chung Du Bạch.
Hoàng bạo(2) trắng trợn như vậy!
Mặt y lập tức đốt nóng lên, thiếu chút nữa thì ném cả laptop ra ngoài.
Đây gọi là cái gì, làm sao y có thể giống con gái như vậy…… Cho dù bọn họ có làm, Lục Viễn cũng không có đùa giỡn nhiều chủng loại như vậy có được không!
Không đúng, đây không phải trọng điểm!
Trọng điểm là, những fan này rốt cuộc là muốn làm gì, viết ra cái thứ này không thành vấn đề?
Chung Du Bạch thanh thanh yết hầu, “Về nguyên tắc, chỉ cần không làm chặt chẽ, tiêu chuẩn của tiểu thuyết internet vốn chính là khá lớn, trang web công khai đưa vào hoạt động như thế này đã coi là tốt, văn hóa vương đạo không công khai với bên ngoài trên những diễn đàn trước kia, kỳ thật so với cái này thì càng……”
…… Nhưng mà, Lục Viễn ngược lại lại xem rất hứng thú.
“Xem hay không?!” Lục Ninh trực tiếp đứng lên gập laptop cho hắn.
Lục Viễn cười ra tiếng, “Xem rất hay, chỉ là không nhìn ra đó là hai chúng ta.”
“Người viết nhiều, không hẳn mỗi người đều là fan của hai người, viết đến thay đổi hình dạng cũng không ít, rất nhiều chỉ là mượn tên cả hai.” Chung Du Bạch nhìn về phía bọn họ, “Nhưng một số ở trong nước vốn rất khó truy cứu bản quyền, cho nên, ý của tôi là, để trang web chú ý một chút, thủ tiêu một số thái quá……”
“Thái quá là ý gì?” Lục Viễn nhìn qua.
“Tỷ như…… rất rõ ràng, khụ.” Chung Du Bạch liếc mắt nhìn hắn.
Lục Ninh đương nhiên biết loại này không thể ngăn chặn, thế nhưng…… thế nhưng…… thế nhưng –
Vẫn cứ khiến toàn thân y đều không được tự nhiên, quả nhiên, cái topic của fan y nhìn thấy lần trước kia chỉ coi như sơ đẳng nhất, thuần khiết như vậy, so với cái vừa xem thì hoàn toàn không thuộc cùng một cấp bậc a!
Không biết vì cái gì, Lục Ninh có một loại cảm giác xấu hổ rằng quan hệ của y cùng Lục Viễn bị mở ra trắng trợn trước mắt mọi người, lại không hiểu sao có một loại hưng phấn cấm kỵ.
Cảm giác thật giống như có rất nhiều người đang nhìn y cùng Lục Viễn…… make love vậy.
Rõ ràng chỉ đảo qua mấy câu chữ kia một lần, lại làm thế nào cũng không quên được, khiến Lục Ninh ngồi thế nào cũng không thoải mái, lại không biết không đúng chỗ nào.
Người trong truyện kia căn bản không giống y, cũng không giống Lục Viễn.
Nhưng mà, dùng là tên của bọn họ, những chữ kia, Lục Ninh như thế nào như thế nào, Lục Viễn như thế nào như thế nào, thổi qua đầu óc y một lần lại một lần.
Chung Du Bạch đi, Lục Ninh lại không yên tĩnh lại được.
Thẳng cho đến khi Lục Viễn trực tiếp hôn lên y, bỗng nhiên trái tim Lục Ninh yên ổn lại.
Đây mới là chân thật, cái hôn cùng hơi thở của Lục Viễn, ôn nhu thân mật như vậy.
“A Ninh, không bằng chúng ta thử xem?” Mấy tiểu thuyết kia thật sự là khiến người chỉ nhìn thôi cũng không thể không ca ngợi, quá nhiều thể loại a!
Lục Ninh trừng hắn.
Thử em gái ngươi!
.
(1) Một bộ phận phụ trách những sự vụ liên quan đến pháp luật
(2) Cảnh nóng 18+, 21+, etc…
Tác giả :
SISIMO