Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu
Chương 246
Lấy gậy ông đập lưng ông?
Đôi mắt Hạ Mạt sáng lên, lập tức mở ra quang não tìm tòi kết cấu cơ bản của quạt gió.
Laurent thấy hai người bọn hắn bị vây lại không rời đi được, hài lòng cười rộ lên, “Khuyên các cậu vẫn là không nên giãy chết, nhanh chóng đem rương hoàng kim ra đây, có lẽ còn có thời gian tìm kiếm tiếp. Nếu như các cậu vẫn ngoan cố như vậy thì đừng trách tôi không khách khí.” Nói xong, gã giơ lên Pháo Hạt, nhắm ngay hai người Randall…
Cùng lúc đó, bên trong Vinh Quang 3000.
Lance trông thấy tình huống bên Randall, nóng nảy, “Trần Tuấn Vũ, anh không thể có tác dụng một chút sao? Hoàng huynh cùng Hạ Mạt gặp nguy hiểm!”
Trần Tuấn Vũ phân tâm nhìn về phía bên kia, “Laurent vậy mà dùng bom gra-phit?!”
Lance khẩn trương nhìn phân tích bên góc phải của màn hình, nói, “Đúng vậy! Là bom gra-phit!”
“Vậy chúng ta cũng không cần lo lắng thay cho hắn.”
“Tại sao?”
“Gra-phit không chỉ có hiệu quả đối với cơ giáp mà còn có tác dụng tương tự với tất cả các loại pháo hạt! Chỉ cần bụi không tan, điện hạ cùng Hạ Mạt liền không có nguy hiểm… Ngồi vững vàng!” Trần Tuấn Vũ cố hết sức tránh thoát công kích của một cỗ cơ giáp hình người.
Lance bị lay đến đầu óc choáng váng, hét lớn: “Anh rốt cục có chắc chắn tránh thoát được công kích của cỗ cơ giáp hình người này không?!”
Trần Tuấn Vũ điều khiển phi thuyền quần nhau với cơ giáp hình người, bớt thời giờ trả lời: “Cái này cơ hồ có cùng đẳng cấp với phi thuyền của tôi, hơn nữa bọn họ chiếm ưu thế về số lượng!”
“Gánh không được anh không nói sớm?!”
“Rầm” một tiếng, phía bên phải phi thuyền lọt vào công kích, thân tàu nghiêng về bên trái, mất đi khống chế, thiếu chút nữa là rơi xuống!
Lance nổi giận, hét lớn: “Thu hồi cơ giáp, để cho bổn cung đến!”
Trần Tuấn Vũ trông thấy y lòng tin mười phần, suy đoán y hơn phân nửa là có cơ giáp cao cấp, vì vậy sảng khoái thu hồi phi thuyền, cũng nhanh chóng phóng thích cơ giáp loại nhẹ, nhưng mà đúng vào lúc này, hắn vậy mà trông thấy Lance đang rơi xuống móc ra một khẩu súng ngắn bằng bàn tay?!
…
Phản ứng đầu tiên của hắn chính là: Đậu xanh rau má chơi ta sao?!
Ngay sau đó lại nghĩ tới chế tạo sư cấp quốc gia làm toàn cầu khiếp sợ kia, còn nhớ rõ trong chiến dịch phản đánh lén trên FV 700, Trương Lợi cùng Trần Khiết đã từng sử dụng qua loại súng lục cỡ nhỏ này, cũng cho đối phương một kích trí mạng, nếu như trong tay Lance cũng là súng lục cỡ nhỏ X…
Không! Không đúng!
Mặc dù là súng nhỏ X thì khi đối mặt với cơ giáp hình người cao 20m có phải cảm giác tồn tại quá yếu?!
Nghĩ như vậy, Trần Tuấn Vũ cũng không dám bỏ mặc Lance tùy ý phát huy, vội vàng khởi động hệ thống phản trọng lực bay đến bên người Lance, nâng thân thể của y.
Lance cắn chặt răng, nhắm ngay hai khung cơ giáp phân biệt bắn ra một hạt đạn.
Người điều khiển cơ giáp theo bản năng dùng tay ngăn trở
Lance nhân cơ hội này lớn tiếng nói với Trần Tuấn Vũ: “Tranh thủ thời gian, chạy!”
Tư duy của Trần Tuấn Vũ vẫn còn chưa kịp phản ứng, nhưng mà thân thể đã hành động trước, hắn lập tức ôm lấy Lance nhanh chóng thoát đi.
Mà hai khung cơ giáp phía sau sau một phút đình trệ ngắn ngủi, nhao nhao kịp phản ứng mình vậy mà lông tóc vô thương, trong nội tâm lập tức dâng lên ba chữ to “Bị chơi xỏ”, vì vậy nhao nhao nổi giận đùng đùng phấn khởi tiến lên.
Cơ giáp loại nhẹ vốn có tốc độ chậm hơn cơ giáp cỡ lớn, huống chi hiện tại Trần Tuấn Vũ còn dẫn theo một người?!
Không cần nhiều thời gian, hắn cũng đã bị hai khung cơ giáp cao cấp truy cản kịp.
Trần Tuấn Vũ nhìn thấy hai khung cơ giáp vẫn còn tiếp tục đuổi theo ở phía sau, lớn tiếng hỏi: “Cái vừa nãy em dùng không phải là súng lục X sao? Tại sao một chút tác dụng cũng không có?”
“Bổn cung làm sao sẽ biết? Bổn cung cũng là lần đầu tiên sử dụng nó được không?!”
“Chẳng lẽ sau khi đại sư X làm xong không có người kiểm tra tính năng của nó sao?”
“Bổn cung làm sao biết! Còn có, anh đừng có nói nhảm nữa?! Cũng bị đuổi kịp rồi kìa!”
Trần Tuấn Vũ thu hồi cảm xúc, đem hết toàn lực chạy về phía trước.
Mà hai cỗ cơ giáp hình người phía sau cũng trò chuyện với nhau.
“Còn muốn đuổi? Mục đích của chúng ta đã đạt đến.”
“Ha ha! Đạt đến thì thế nào?! Cậu không nghĩ tới sao?! Nếu có thể giải quyết tương lai của Hoàng đảng ở đây, ngày tốt của chúng ta chẳng mấy chốc sẽ đến!”
“Thế nhưng ngài Laurent liên tục dặn dò nhất định không thể gây tổn thương cho hại bọn họ, nếu như cậu…”
“Tôi không quan tâm nhiều như vậy! Đi trước!”
Cơ giáp hình người dùng hết tốc độ đi về phía trước, chỉ hơn mười phút ngắn ngủi đã đuổi kịp Trần Tuấn Vũ.
Lance vò đã mẻ lại sứt, rốt cục không chịu nổi, trực tiếp quay người hung hăng đánh một viên đạn về phía cỗ cơ giáp kia
“Đừng lãng phí đạn! Vô dụng!” Lời của Trần Tuấn Vũ còn chưa nói hết đã nghe thấy sau lưng truyền đến tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, hắn phanh lại, nhìn lại, trong biển lửa mênh mông không ngừng có mảnh vỡ văng ra
“Chuyện, chuyện gì xảy ra?” Trần Tuấn Vũ dừng bước lại, lăng lăng nhìn mảnh vỡ đầy đất, hậu tri hậu giác hỏi: “Đây là, cái này bởi vì súng lục cỡ nhỏ sao?”
Bên Vinh Quang 3000X.
Trần Khiết, Trương Lợi cùng Vu Triết bằng vào Vinh Quang 3000X, linh hoạt xuyên qua đám cơ giáp cao cấp.
Trương Lợi trông thấy Trần Khiết thủy chung không chủ động công kích, vì vậy nói: “Tranh thủ thời gian đi, kéo càng lâu, chúng ta càng có khả năng bị buộc tiết lộ thực lực!”
Trần Khiết trả lời: “Không phải tôi không muốn công kích, mà là cỗ phi thuyền này vốn không có vũ khí công kích!”
“Vậy cũng không thể luôn trốn tránh đi!”
“Đúng rồi!” Trần Khiết nói: “Chiếc phi thuyền này có lắp đặt hệ thống dập nát!”
“Hệ thống dập nát? Chính là cái loại thiết bị công kích của Thanh Kiêu Hào Hắc Vương Tinh?!”
“Đúng!” Trần Khiết đè xuống hệ thống đổi khóa của phi thuyền, rất nhanh, bay phía ngoài của phi thuyền đã lộ ra một hàng gai nhọn, sau đó thay đổi tác phong chạy trốn lúc trước, xoay người phóng tới cơ giáp hình người!
Một điều khiển sư trong cơ giáp hình người thấy thế châm chọc nói: “Bọn họ là choáng váng sao? Cho rằng bằng vào hệ thống dập nát là có thể đánh bại chúng ta?! Cũng đừng quên, chúng ta là cơ giáp hình người cấp 6!” Điều khiển sư lập tức lấy ra tấm khiên ngăn trở Vinh Quang 3000X thiếp thân, cả hai đụng vào nhau, tia lửa văng khắp nơi!
Thế nhưng không thể tưởng tượng được là, hệ thống dập nát của Vinh Quang 3000X vậy mà có thể cắt được tấm khiên của cơ giáp cấp 6?! Tấm khiên kia chính là cơ giáp cấp 6 đích thực, đối mặt với Vinh Quang 3000X vậy mà lại không có một chút lực phản kháng nào?!
Trần Khiết không cho bọn họ thời gian khiếp sợ và thở dốc nào, nhanh chóng cắt nát tấm khiên, cũng thuận thế tập kích cơ giáp hình người.
Nhân viên điều khiển thấy thế liền nhanh chóng khởi động hệ thống phòng ngự của cơ giáp, ngực cơ giáp lập tức xuất hiện một bộ giáp giống tấm khiên.
Nhưng mà mặc kệ áo giáp dày đến thế nào đi chăng nữa thì khi đối mặt với Vinh Quang 3000X cũng không thể chịu nổi! Áo giáp chỉ duy trì không đến nửa phút liền bị phi thuyền cương chế cắt vỡ!
Cơ giáp bị thương nặng, ngã xuống đất không dậy nổi.
Một chế tạo sư khác lợi dụng cơ hội này ý đồ đánh lén
Bên trong Vinh Quang 3000X, hình chiếu ba chiều phát ra cảnh báo, Trần Khiết lập tức điều khiển phi thuyền thay đổi phương hướng, rời đi.
Hệ thống đập nát làm cho phi thuyền giống như một cái cối xay thịt cỡ lớn, mặc kệ đối thủ là khối xương cứng cỡ nào thì dưới tay của hắn cũng bị vỡ nát!
Trước sau không quá nửa phút đồng hồ, cỗ cơ giáp hình người khác cũng bị cắt đứt
Ba người Trần Khiết tụ hợp với hai người Trần Tuấn Vũ, nhìn tình huống bên phía Randall.
Laurent đang uy hiếp dụ dỗ Randall giao ra rương hoàng kim, bỗng nhiên nhận được nội tuyến, “Đại nhân! Không được! Bốn cỗ cơ giáp của chúng ta đều bị phá hủy!”
“Cái gì?!”
Laurent rống to, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn xung quanh, khói thuốc súng tràn ngập, tùy ý có thể thấy được phần xương cốt bị cụt!
Cơ giáp cấp 6 của gã, bốn chiếc cơ giáp cấp 6 của gã toàn bộ bị phá hủy?! Không cần nghĩ đến những thứ khác, chỉ là nghĩ đến nét mặt của cha gã Locke biết được chuyện này, trong lòng gã liền phẫn hận!
“Randall!”
“Đại nhân mời tỉnh táo, hiện tại bốn cỗ cơ giáp của chúng ta đã báo hỏng, nếu có chuyện gì xảy ra nữa thì thật sự sẽ không có biện pháp vãn hồi! Thậm chí ngay cả tư cách tham gia cuộc thi đấu giữa liên minh các hành tinh cũng không lấy được!”
“Các anh nói nên làm cái gì bây giờ?!”
“Đại nhân! Xin hãy buông tha cho rương hoàng kim, lập tức rút lui!”
“Các anh…”
“Đại nhân, lấy đại cục làm trọng quan trọng hơn!”
“Được!” Laurent chỉ vào Randall cùng Hạ Mạt, tức giận nói: “Các cậu thật ngoan độc! Hãy đợi đấy” nói xong liền lập tức điều khiển cơ giáp rời khỏi.
Randall thấy thế liền thu liễm lại khí thế sẵn sàng đón quân địch, hắn nhẹ nhàng mà vỗ vỗ bả vai Hạ Mạt, nói: “Không cần hợp thành, bọn họ đã rút lui.”
“Ah?” Hạ Mạt mở to mắt, kinh ngạc nhìn Vô Tận Hào cơ hồ đã biến thành một điểm nhỏ, “Laurent không phải còn không có phát động công kích cuối cùng sao?”
“Gã đã không còn tâm tìm nhàn hạ này rồi.”
“Tại sao?”
Randall nói: “Bởi vì bốn gã đội viên còn lại của gã đều đã bại. Nếu như gã tiếp tục tại nơi này lãng phí thời gian, không chỉ không chiếm được chỗ tốt gì mà còn có thể mất đi danh ngạch dự thi còn lại”
“Vậy chúng ta xem như hoàn thành nhiệm vụ?”
“Đúng vậy, tranh thủ thời gian xác nhận với nhân viên nhà trường.”
“Được!”
Nửa phút đồng hồ sau, trong rừng rậm mô phỏng bỗng vang lên một thanh âm máy móc
“Các vị tuyển thủ dự thi xin chú ý, các vị tuyển thủ dự thi xin chú ý, tiểu đội của Randall đã thành công hoàn thành nhiệm vụ, hiện tại chỉ còn lại có một danh ngạch dự thi cuối cùng, mong mọi người hãy nắm chắc thời gian.”
Sau khi bảy người Randall xác nhận nhiệm vụ hoàn thành, lập tức có phi thuyền đặc biệt đi vào để đưa bọn họ rời khỏi
Bảy người vừa mới rời khỏi rừng rậm mô phỏng đã bị thông báo bệ hạ Lannado triệu kiến, kết quả là bọn họ lại tiếp tục đi đến hoàng cung
Đây là lần đầu tiên Trần Tuấn Vũ lấy lý do chính thức để vào hoàng cung.
Có Randall cùng Lance dẫn đường, mọi người ngay cả thông báo cũng không cần, trực tiếp tiến vào thư phòng của Lannado.
Thư phòng của Lannado rất lớn, tất cả đều được bố trí tự động đơn giản, giờ phút này Lannado đang ngồi ở phía sau bàn học, đối diện là nguyên soái Vị Chinh, Lannado trông thấy mấy người bọn họ, hiền lành cười cười, chỉ vào ghế sa lon bên cạnh nói: “Đều nhanh ngồi xuống đi.”
Hắn ngồi vào ghế sofa rồi nhìn qua từng gương mặt một, lúc nhìn đến Trần Tuấn Vũ thì dừng lại vài giây, sau đó nói: “Có lẽ các con đều đoán được mục đích ta gọi các con đến lần này.”
Lance nói: “Là vì giải thi đấu liên minh các tinh cầu sắp bắt đầu?”
“Ừm.” Lannado nói ra: “Căn cứ vào tin tức mà chúng ta đã nhận được, nội các sẽ lợi dụng tiểu đội của Laurent để hấp dẫn lực chú ý của mọi người vào giải đấu, sau đó sẽ cùng với Hắc Vương Tinh tổ chức đánh lén. Nếu như suy đoán của chúng ta không sai thì Locke sẽ cố gắng hãm hại các con trong giải thi đấu này. Cho nên, khi tham gia giải đấu này các con phải cẩn thận.”
“Vâng!”
“Còn có…” Vị Chinh đứng dậy nói: “Cân nhắc đến tác dụng quan trọng của các con trong giải đấu này, quân bộ quyết định phân phối cho các con Hắc Tiểu Hào.”
“Hắc Tiểu Hào?” Trần Tuấn Vũ nghi vấn.
Lance trừng mắt liếc hắn một cái, “Đừng ngắt lời!”
Hạ Mạt cảm thấy rất do dự, “Số lượng của Hắc Tiểu Hào dù sao cũng có hạn, tại sao lại không dùng cho các binh sĩ…”
“Bởi vì các con đối với chúng ta mà nói cũng vô cùng quan trọng.” Lannado trịnh trọng nói: “Các con trong giải thi đấu liên minh có vai trò vô cùng quan trọng đối với bàn cờ chính trị.”
Hết chương 246
Đôi mắt Hạ Mạt sáng lên, lập tức mở ra quang não tìm tòi kết cấu cơ bản của quạt gió.
Laurent thấy hai người bọn hắn bị vây lại không rời đi được, hài lòng cười rộ lên, “Khuyên các cậu vẫn là không nên giãy chết, nhanh chóng đem rương hoàng kim ra đây, có lẽ còn có thời gian tìm kiếm tiếp. Nếu như các cậu vẫn ngoan cố như vậy thì đừng trách tôi không khách khí.” Nói xong, gã giơ lên Pháo Hạt, nhắm ngay hai người Randall…
Cùng lúc đó, bên trong Vinh Quang 3000.
Lance trông thấy tình huống bên Randall, nóng nảy, “Trần Tuấn Vũ, anh không thể có tác dụng một chút sao? Hoàng huynh cùng Hạ Mạt gặp nguy hiểm!”
Trần Tuấn Vũ phân tâm nhìn về phía bên kia, “Laurent vậy mà dùng bom gra-phit?!”
Lance khẩn trương nhìn phân tích bên góc phải của màn hình, nói, “Đúng vậy! Là bom gra-phit!”
“Vậy chúng ta cũng không cần lo lắng thay cho hắn.”
“Tại sao?”
“Gra-phit không chỉ có hiệu quả đối với cơ giáp mà còn có tác dụng tương tự với tất cả các loại pháo hạt! Chỉ cần bụi không tan, điện hạ cùng Hạ Mạt liền không có nguy hiểm… Ngồi vững vàng!” Trần Tuấn Vũ cố hết sức tránh thoát công kích của một cỗ cơ giáp hình người.
Lance bị lay đến đầu óc choáng váng, hét lớn: “Anh rốt cục có chắc chắn tránh thoát được công kích của cỗ cơ giáp hình người này không?!”
Trần Tuấn Vũ điều khiển phi thuyền quần nhau với cơ giáp hình người, bớt thời giờ trả lời: “Cái này cơ hồ có cùng đẳng cấp với phi thuyền của tôi, hơn nữa bọn họ chiếm ưu thế về số lượng!”
“Gánh không được anh không nói sớm?!”
“Rầm” một tiếng, phía bên phải phi thuyền lọt vào công kích, thân tàu nghiêng về bên trái, mất đi khống chế, thiếu chút nữa là rơi xuống!
Lance nổi giận, hét lớn: “Thu hồi cơ giáp, để cho bổn cung đến!”
Trần Tuấn Vũ trông thấy y lòng tin mười phần, suy đoán y hơn phân nửa là có cơ giáp cao cấp, vì vậy sảng khoái thu hồi phi thuyền, cũng nhanh chóng phóng thích cơ giáp loại nhẹ, nhưng mà đúng vào lúc này, hắn vậy mà trông thấy Lance đang rơi xuống móc ra một khẩu súng ngắn bằng bàn tay?!
…
Phản ứng đầu tiên của hắn chính là: Đậu xanh rau má chơi ta sao?!
Ngay sau đó lại nghĩ tới chế tạo sư cấp quốc gia làm toàn cầu khiếp sợ kia, còn nhớ rõ trong chiến dịch phản đánh lén trên FV 700, Trương Lợi cùng Trần Khiết đã từng sử dụng qua loại súng lục cỡ nhỏ này, cũng cho đối phương một kích trí mạng, nếu như trong tay Lance cũng là súng lục cỡ nhỏ X…
Không! Không đúng!
Mặc dù là súng nhỏ X thì khi đối mặt với cơ giáp hình người cao 20m có phải cảm giác tồn tại quá yếu?!
Nghĩ như vậy, Trần Tuấn Vũ cũng không dám bỏ mặc Lance tùy ý phát huy, vội vàng khởi động hệ thống phản trọng lực bay đến bên người Lance, nâng thân thể của y.
Lance cắn chặt răng, nhắm ngay hai khung cơ giáp phân biệt bắn ra một hạt đạn.
Người điều khiển cơ giáp theo bản năng dùng tay ngăn trở
Lance nhân cơ hội này lớn tiếng nói với Trần Tuấn Vũ: “Tranh thủ thời gian, chạy!”
Tư duy của Trần Tuấn Vũ vẫn còn chưa kịp phản ứng, nhưng mà thân thể đã hành động trước, hắn lập tức ôm lấy Lance nhanh chóng thoát đi.
Mà hai khung cơ giáp phía sau sau một phút đình trệ ngắn ngủi, nhao nhao kịp phản ứng mình vậy mà lông tóc vô thương, trong nội tâm lập tức dâng lên ba chữ to “Bị chơi xỏ”, vì vậy nhao nhao nổi giận đùng đùng phấn khởi tiến lên.
Cơ giáp loại nhẹ vốn có tốc độ chậm hơn cơ giáp cỡ lớn, huống chi hiện tại Trần Tuấn Vũ còn dẫn theo một người?!
Không cần nhiều thời gian, hắn cũng đã bị hai khung cơ giáp cao cấp truy cản kịp.
Trần Tuấn Vũ nhìn thấy hai khung cơ giáp vẫn còn tiếp tục đuổi theo ở phía sau, lớn tiếng hỏi: “Cái vừa nãy em dùng không phải là súng lục X sao? Tại sao một chút tác dụng cũng không có?”
“Bổn cung làm sao sẽ biết? Bổn cung cũng là lần đầu tiên sử dụng nó được không?!”
“Chẳng lẽ sau khi đại sư X làm xong không có người kiểm tra tính năng của nó sao?”
“Bổn cung làm sao biết! Còn có, anh đừng có nói nhảm nữa?! Cũng bị đuổi kịp rồi kìa!”
Trần Tuấn Vũ thu hồi cảm xúc, đem hết toàn lực chạy về phía trước.
Mà hai cỗ cơ giáp hình người phía sau cũng trò chuyện với nhau.
“Còn muốn đuổi? Mục đích của chúng ta đã đạt đến.”
“Ha ha! Đạt đến thì thế nào?! Cậu không nghĩ tới sao?! Nếu có thể giải quyết tương lai của Hoàng đảng ở đây, ngày tốt của chúng ta chẳng mấy chốc sẽ đến!”
“Thế nhưng ngài Laurent liên tục dặn dò nhất định không thể gây tổn thương cho hại bọn họ, nếu như cậu…”
“Tôi không quan tâm nhiều như vậy! Đi trước!”
Cơ giáp hình người dùng hết tốc độ đi về phía trước, chỉ hơn mười phút ngắn ngủi đã đuổi kịp Trần Tuấn Vũ.
Lance vò đã mẻ lại sứt, rốt cục không chịu nổi, trực tiếp quay người hung hăng đánh một viên đạn về phía cỗ cơ giáp kia
“Đừng lãng phí đạn! Vô dụng!” Lời của Trần Tuấn Vũ còn chưa nói hết đã nghe thấy sau lưng truyền đến tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, hắn phanh lại, nhìn lại, trong biển lửa mênh mông không ngừng có mảnh vỡ văng ra
“Chuyện, chuyện gì xảy ra?” Trần Tuấn Vũ dừng bước lại, lăng lăng nhìn mảnh vỡ đầy đất, hậu tri hậu giác hỏi: “Đây là, cái này bởi vì súng lục cỡ nhỏ sao?”
Bên Vinh Quang 3000X.
Trần Khiết, Trương Lợi cùng Vu Triết bằng vào Vinh Quang 3000X, linh hoạt xuyên qua đám cơ giáp cao cấp.
Trương Lợi trông thấy Trần Khiết thủy chung không chủ động công kích, vì vậy nói: “Tranh thủ thời gian đi, kéo càng lâu, chúng ta càng có khả năng bị buộc tiết lộ thực lực!”
Trần Khiết trả lời: “Không phải tôi không muốn công kích, mà là cỗ phi thuyền này vốn không có vũ khí công kích!”
“Vậy cũng không thể luôn trốn tránh đi!”
“Đúng rồi!” Trần Khiết nói: “Chiếc phi thuyền này có lắp đặt hệ thống dập nát!”
“Hệ thống dập nát? Chính là cái loại thiết bị công kích của Thanh Kiêu Hào Hắc Vương Tinh?!”
“Đúng!” Trần Khiết đè xuống hệ thống đổi khóa của phi thuyền, rất nhanh, bay phía ngoài của phi thuyền đã lộ ra một hàng gai nhọn, sau đó thay đổi tác phong chạy trốn lúc trước, xoay người phóng tới cơ giáp hình người!
Một điều khiển sư trong cơ giáp hình người thấy thế châm chọc nói: “Bọn họ là choáng váng sao? Cho rằng bằng vào hệ thống dập nát là có thể đánh bại chúng ta?! Cũng đừng quên, chúng ta là cơ giáp hình người cấp 6!” Điều khiển sư lập tức lấy ra tấm khiên ngăn trở Vinh Quang 3000X thiếp thân, cả hai đụng vào nhau, tia lửa văng khắp nơi!
Thế nhưng không thể tưởng tượng được là, hệ thống dập nát của Vinh Quang 3000X vậy mà có thể cắt được tấm khiên của cơ giáp cấp 6?! Tấm khiên kia chính là cơ giáp cấp 6 đích thực, đối mặt với Vinh Quang 3000X vậy mà lại không có một chút lực phản kháng nào?!
Trần Khiết không cho bọn họ thời gian khiếp sợ và thở dốc nào, nhanh chóng cắt nát tấm khiên, cũng thuận thế tập kích cơ giáp hình người.
Nhân viên điều khiển thấy thế liền nhanh chóng khởi động hệ thống phòng ngự của cơ giáp, ngực cơ giáp lập tức xuất hiện một bộ giáp giống tấm khiên.
Nhưng mà mặc kệ áo giáp dày đến thế nào đi chăng nữa thì khi đối mặt với Vinh Quang 3000X cũng không thể chịu nổi! Áo giáp chỉ duy trì không đến nửa phút liền bị phi thuyền cương chế cắt vỡ!
Cơ giáp bị thương nặng, ngã xuống đất không dậy nổi.
Một chế tạo sư khác lợi dụng cơ hội này ý đồ đánh lén
Bên trong Vinh Quang 3000X, hình chiếu ba chiều phát ra cảnh báo, Trần Khiết lập tức điều khiển phi thuyền thay đổi phương hướng, rời đi.
Hệ thống đập nát làm cho phi thuyền giống như một cái cối xay thịt cỡ lớn, mặc kệ đối thủ là khối xương cứng cỡ nào thì dưới tay của hắn cũng bị vỡ nát!
Trước sau không quá nửa phút đồng hồ, cỗ cơ giáp hình người khác cũng bị cắt đứt
Ba người Trần Khiết tụ hợp với hai người Trần Tuấn Vũ, nhìn tình huống bên phía Randall.
Laurent đang uy hiếp dụ dỗ Randall giao ra rương hoàng kim, bỗng nhiên nhận được nội tuyến, “Đại nhân! Không được! Bốn cỗ cơ giáp của chúng ta đều bị phá hủy!”
“Cái gì?!”
Laurent rống to, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn xung quanh, khói thuốc súng tràn ngập, tùy ý có thể thấy được phần xương cốt bị cụt!
Cơ giáp cấp 6 của gã, bốn chiếc cơ giáp cấp 6 của gã toàn bộ bị phá hủy?! Không cần nghĩ đến những thứ khác, chỉ là nghĩ đến nét mặt của cha gã Locke biết được chuyện này, trong lòng gã liền phẫn hận!
“Randall!”
“Đại nhân mời tỉnh táo, hiện tại bốn cỗ cơ giáp của chúng ta đã báo hỏng, nếu có chuyện gì xảy ra nữa thì thật sự sẽ không có biện pháp vãn hồi! Thậm chí ngay cả tư cách tham gia cuộc thi đấu giữa liên minh các hành tinh cũng không lấy được!”
“Các anh nói nên làm cái gì bây giờ?!”
“Đại nhân! Xin hãy buông tha cho rương hoàng kim, lập tức rút lui!”
“Các anh…”
“Đại nhân, lấy đại cục làm trọng quan trọng hơn!”
“Được!” Laurent chỉ vào Randall cùng Hạ Mạt, tức giận nói: “Các cậu thật ngoan độc! Hãy đợi đấy” nói xong liền lập tức điều khiển cơ giáp rời khỏi.
Randall thấy thế liền thu liễm lại khí thế sẵn sàng đón quân địch, hắn nhẹ nhàng mà vỗ vỗ bả vai Hạ Mạt, nói: “Không cần hợp thành, bọn họ đã rút lui.”
“Ah?” Hạ Mạt mở to mắt, kinh ngạc nhìn Vô Tận Hào cơ hồ đã biến thành một điểm nhỏ, “Laurent không phải còn không có phát động công kích cuối cùng sao?”
“Gã đã không còn tâm tìm nhàn hạ này rồi.”
“Tại sao?”
Randall nói: “Bởi vì bốn gã đội viên còn lại của gã đều đã bại. Nếu như gã tiếp tục tại nơi này lãng phí thời gian, không chỉ không chiếm được chỗ tốt gì mà còn có thể mất đi danh ngạch dự thi còn lại”
“Vậy chúng ta xem như hoàn thành nhiệm vụ?”
“Đúng vậy, tranh thủ thời gian xác nhận với nhân viên nhà trường.”
“Được!”
Nửa phút đồng hồ sau, trong rừng rậm mô phỏng bỗng vang lên một thanh âm máy móc
“Các vị tuyển thủ dự thi xin chú ý, các vị tuyển thủ dự thi xin chú ý, tiểu đội của Randall đã thành công hoàn thành nhiệm vụ, hiện tại chỉ còn lại có một danh ngạch dự thi cuối cùng, mong mọi người hãy nắm chắc thời gian.”
Sau khi bảy người Randall xác nhận nhiệm vụ hoàn thành, lập tức có phi thuyền đặc biệt đi vào để đưa bọn họ rời khỏi
Bảy người vừa mới rời khỏi rừng rậm mô phỏng đã bị thông báo bệ hạ Lannado triệu kiến, kết quả là bọn họ lại tiếp tục đi đến hoàng cung
Đây là lần đầu tiên Trần Tuấn Vũ lấy lý do chính thức để vào hoàng cung.
Có Randall cùng Lance dẫn đường, mọi người ngay cả thông báo cũng không cần, trực tiếp tiến vào thư phòng của Lannado.
Thư phòng của Lannado rất lớn, tất cả đều được bố trí tự động đơn giản, giờ phút này Lannado đang ngồi ở phía sau bàn học, đối diện là nguyên soái Vị Chinh, Lannado trông thấy mấy người bọn họ, hiền lành cười cười, chỉ vào ghế sa lon bên cạnh nói: “Đều nhanh ngồi xuống đi.”
Hắn ngồi vào ghế sofa rồi nhìn qua từng gương mặt một, lúc nhìn đến Trần Tuấn Vũ thì dừng lại vài giây, sau đó nói: “Có lẽ các con đều đoán được mục đích ta gọi các con đến lần này.”
Lance nói: “Là vì giải thi đấu liên minh các tinh cầu sắp bắt đầu?”
“Ừm.” Lannado nói ra: “Căn cứ vào tin tức mà chúng ta đã nhận được, nội các sẽ lợi dụng tiểu đội của Laurent để hấp dẫn lực chú ý của mọi người vào giải đấu, sau đó sẽ cùng với Hắc Vương Tinh tổ chức đánh lén. Nếu như suy đoán của chúng ta không sai thì Locke sẽ cố gắng hãm hại các con trong giải thi đấu này. Cho nên, khi tham gia giải đấu này các con phải cẩn thận.”
“Vâng!”
“Còn có…” Vị Chinh đứng dậy nói: “Cân nhắc đến tác dụng quan trọng của các con trong giải đấu này, quân bộ quyết định phân phối cho các con Hắc Tiểu Hào.”
“Hắc Tiểu Hào?” Trần Tuấn Vũ nghi vấn.
Lance trừng mắt liếc hắn một cái, “Đừng ngắt lời!”
Hạ Mạt cảm thấy rất do dự, “Số lượng của Hắc Tiểu Hào dù sao cũng có hạn, tại sao lại không dùng cho các binh sĩ…”
“Bởi vì các con đối với chúng ta mà nói cũng vô cùng quan trọng.” Lannado trịnh trọng nói: “Các con trong giải thi đấu liên minh có vai trò vô cùng quan trọng đối với bàn cờ chính trị.”
Hết chương 246
Tác giả :
Tiểu Xà Tinh