Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu
Chương 240
Xưởng chế tạo cơ giáp hoàng gia.
Trải qua cả đêm nghỉ ngơi, tinh thần lực của Hạ Mạt đã khôi phục được hơn phân nửa. Sau lưng ấm áp, không cần đoán cũng biết là lồng ngực của Randall. Cậu lười biếng mở ra quang não, nhìn thời gian trong đó.
Ôi! Đã 10: 30 sáng rồi!
Buồn ngủ lập tức biến mất sạch sành sanh, cậu đột nhiên ngồi dậy, vội vội vàng vàng mặc quần áo.
Randall cũng ngồi xuống, áo ngủ màu lam nhạt nghiêng lệch đọng ở trên người, lộ ra xương quai xanh quyến rũ cùng lồng ngực rộng lớn rắn chắc, “Làm sao vậy?”
“Tạo sao anh không gọi em dậy? Đã nói là hôm nay phải tiếp tục chế tạo cơ giáp cỡ trung rồi??????”
Randall từ phía sau quàng lấy eo của cậu, cái cằm đặt ở trên vai của cậu, “Tinh thần lực của em đã khôi phục hoàn toàn chưa?”
“?????? ”
“Tâm của người được làm bằng thịt, trông thấy em vì ta mà liều mạng như vậy, ta sẽ rất đau lòng, cũng sẽ rất áy náy. Em có hiểu cảm giác này không?”
Trong lòng ấm vô cùng, Hạ Mạt muốn quay người, lại nghe thấy Randall nói: “Đừng động, để cho ta ôm một lát.”
Hạ Mạt lập tức không dám nhúc nhích. Cậu duy trì tư thế nghiêng đầu, ánh mắt liếc qua vừa vặn có thể trông thấy hàng lông mi dày rậm của Randall, ánh mắt dọc theo lông mi nhìn xuống phía dưới, tham lam lướt qua sống mũi cao thẳng. Randall lớn lên thật là dễ nhìn, quả thực là nam nhân anh tuấn nhất mà cậu đã từng gặp. Cậu không khỏi liếm môi một cái, đợi đến khi ý thức được động tác của mình liền vội vàng cứng ngắc xoay đầu của mình về
“Randall?????” Cậu nhẹ nhàng nói.
“Hả?” Randall dịch gần hơn một ít, thân thể của hai người gần như kề sát vào nhau.
“Anh thật mê người.”
“Thật sao?”
“Nếu như chúng ta có tiểu hài tử, nó nhất định sẽ lớn lên đẹp giống như anh?”
Randall mở to mắt, “Làm sao lại nhớ đến cái này?”
Trong đầu Hạ Mạt lập tức hiện lên chuyện đời trước, cậu cười cười, che giấu nói: “Không phải em đã nói sao? Em muốn sinh con cho anh.”
Randall dùng miệng đụng đụng cổ của cậu, “Sẽ có, sẽ có hài tử. Thế nhưng ta càng hi vọng nó có thể giống như em.”
“Thế nhưng em lại hy vọng hài tử có thể giống như anh.”
“Vậy thì sinh hai người. Một người giống em, một người giống ta.”
” Tốt!”
Trên giường âu yếm hơn nửa giờ, đợi đến 11 giờ sáng, hai người cuối cùng ra khỏi phòng.
Hạ Mạt cùng Randall sóng vai xuống lầu, vừa đi đến một nửa liền nghe thấy thanh âm mở cửa phòng.
Hạ Mạt ngừng chân, theo tiếng kêu nhìn lại, liền nhìn thấy Mingo mặc quân trang đứng ở trước cửa ra vào.
Mingo đang cúi đầu sửa sang lại cổ áo, ánh mắt liếc qua hai người đứng trên bạc thang liền trực tiếp bước nhanh về phía họ.
Hạ Mạt nhìn về phía sau hắn, nhìn hồi lâu cũng không thấy được Diệp Vĩ.
Mingo đi đến vị trí song song với hai người họ, đầu tiên liền chào hỏi với Randall, sau đó hữu hảo gật gật đầu với Hạ Mạt, “Ngày hôm qua, vô cùng cảm tạ cậu.”
“Không có việc gì.” So với cái này Hạ Mạt hiển nhiên quan tâm hơn, “Sư phụ cháu như thế nào?”
“Hắn ngủ thiếp đi.”
Lời này hàm nghĩa rất sâu xa, Hạ Mạt không thể kiềm chế nghĩ đến một hướng khác, Randall bất động thanh sắc đụng cánh tay của cậu một cái, Hạ Mạt lập tức hoàn hồn, “Đúng rồi, ngài ăn điểm tâm chưa?”
“Không cần. Cám ơn.” Mingo khá là lịch sự với Hạ Mạt, ” Xin giúp ta chiếu cố Diệp Vĩ, ta ra ngoài xử lý một chuyện, rất nhanh sẽ trở về.
“Được, ngài đi đi.”
Mingo sải bước rời khỏi.
Hạ Mạt đưa mắt nhìn hắn, thẳng đến bóng lưng của hắn hoàn toàn biến mất, liền có chút không yên tâm hỏi Randall: “Khúc mắc giữa hắn và sư phụ chắc đã cởi bỏ rồi chứ?”
“Đương nhiên rồi. Nếu không sư phụ em làm sao sẽ để cho hắn trên giường?”
Thính Vũ hoa viên.
Beta nam mặc đồng phục Exxon đi vào trong tiệm tạp hóa, cúi thấp đầu, giống như nghiêm túc tìm kiếm hàng.
Ngọc Chương ngồi ở đằng sau quầy thu ngân, ngẩng đầu liếc người học sinh này một cái, thấy hắn không có khác thường, liền đem lực chú ý chuyển dời đến tin tức của Lạp Hỗ tinh cầu
Trong đó là đám bài đăng dày đặc trên diễn đàn trường hôm qua, bài đăng nói đến chuyện của sư phụ Mạt Mạt, chính là chuyện tình cảm của chế tạo sư cấp quốc gia Diệp Vĩ.
Hắn không có quá nhiều hứng thú với chuyện bát quái, chẳng qua là vì người bên trong chuyện bát quái này chính là sư phụ của con trai mới có thể thêm vào một phần lực chú ý.
Beta nam vây quanh giá chứa đồ dạo qua một vòng, tựa hồ căn bản cũng không muốn mua đồ vật.
Ngay khi trong đầu Ngọc Chương hiện lên ý nghĩ “Người này tại sao còn chưa đi”, người này rốt cục cầm một cây kẹo que đến. Sau khi tính tiền, người này rất nhanh rời khỏi.
Ngọc Chương để chuyện này ở trong lòng, tiếp tục xem tin tức
Cùng lúc đó, ngay trong nhà của Ngọc Chương, một tên Beta nữ mặc thường phục cẩn thận lục lọi hồi lâu, lấy ra một cọng tóc từ trên mặt đất, chú ý cẩn thận bỏ vào túi vô khuẩn
Phủ Nội các tổng lý
Laurent ngồi ở trên ghế xoay, đang xem bản đồ phòng thủ giản lược của xưởng chế tạo cơ giáp hoàng gia, bên trong quang não bất ngờ lập lờ, thô nhìn thoáng qua, là Tống Tu.
Laurent lập tức ấn nút kết nối, “Sự việc có kết quả?”
“Không, không phải. Tôi đang ở trong phòng kiểm tra gen của đảng nội các, đã lấy được vật mẫu từ trong tiệm tạp hóa và nhà của Ngọc Chương, trước mắt đang tiến hành xét nghiệm.”
“Lúc nào ra kết quả?”
“Sau vài phút.”
“Vậy thì tốt rồi. Tạm thời đừng cúp điện thoại, cứ chờ xem như vậy.”
“Vâng, đại nhân.”
Laurent thu nhỏ lại video trò chuyện, tiếp tục nghiên cứu hệ thống phòng ngự của xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia.
Sau ba phút ngắn ngủi, Tống Tu lấy được kết quả xét nghiệm. Hắn liếc qua một cái, sắc mặt lập tức thay đổi “Đại nhân, thân phận của bọn hắn quả nhiên có vấn đề.”
“Trong kết quả, Ngọc Chương cùng Hạ Mạt đều là Omega.”
“Cậu xác định không lấy nhầm vật mẫu?”
“Tuyệt đối không có. Vì phòng ngừa phạm sai lầm, chúng tôi còn nghĩ cách so sánh gen của bọn họ trong quỹ gen.”
Laurent chậm rãi ngồi trên ghế dựa.
Gã cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý đối với kết quả này, nhưng là chỉ cần nghĩ tới chuyện gã đã từng tận lực tác hợp cho Randall và Hạ Mạt, gã liền hận không thể tự tát mình hai bàn tay!
Tại sao lúc ấy là thiếu não như thế?!
Nếu không lại sao lại nhiều lần tìm cách để cho bọn họ ở cùng một chỗ?
Laurent ảo não lau mặt một cái, “Nếu như quá trình cùng kết quả kiểm tra không sai thì phân loại nhân chủng của hai người kia coi như đã được xác định. Nhưng mà, bọn họ tại sao phải dùng thân phận Beta để tiến vào hoàng thành? Thân phận Beta có chỗ tốt gì với Hạ Mạt sao?”
Tống Tu nói: “Thuộc hạ đoán chừng, hắn là vì tiếp cận Randall.”
“Vì tiếp cận Randall?” Đúng vậy a, Hạ Mạt lúc đối mặt với Randall biểu hiện rất trực tiếp! Lúc ấy tại sao gã lại nhất định phải cho rằng hắn là Beta nam?!
Tống Tu thấy Laurent nãy giờ không nói gì, vì vậy nhỏ giọng xin chỉ thị: “Đại nhân, nếu chúng ta đã phát hiện thân phận của bọn hắn, như vậy có phải nên đăng bài về chuyện này không?”
Laurent nhíu mày, “Nếu như chúng ta truyền tin thân phận của Hạ Mạt ra thì kết quả xấu nhất cũng chỉ là Hạ Mạt bị cưỡng chế thôi học thôi. Hạ Mạt thôi học cũng ảnh hưởng không nhiều đến Randall.”
“Vậy thì theo ý của đại nhân?”
Laurent trầm mặc một lát, bỗng nhiên khinh miệt nhếch miệng, hạ giọng nói với Tống Tu: “Hoàng đảng nhất định không biết chúng ta đã thăm dò ra thân phận của Hạ Mạt. Hạ Mạt không phải một lòng muốn gả cho Randall sao? Ta ngược lại muốn xem xem, Randall yêu hắn được bao nhiêu?”
“Ngài là nói?”
“Một tên Omega bị cường bạo, cậu cảm thấy Randall còn có thể thích không?”
“Thuộc hạ hiểu.”
“Chuyện này phải kế hoạch chu đáo, chỉ cho phép thành công không cho phép thất bại!”
“Vâng!”
Trải qua cuối tuần bận rộn và phong phú ở xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia, sáng ngày thứ 2, Hạ Mạt vẫn đi học bình thường.
Chiến dịch phản đánh lén FV 700 làm cho làn sóng về vị chế tạo sư cấp quốc gia thứ 4 vẫn chưa có dấu hiệu lặn xuống, cho dù Hạ Mạt ở đâu cũng đều có thể nghe thấy mọi người bàn nhau về chủ đề này.
2 giờ chiều, khóa học thứ 2 trong ngày chính thức bắt đầu
Lớp này gọi là 《 Thiên văn 》. Dựa theo lão sư an bài, lớp này được thay phiên giữa lý luận và thực tiễn, lão sư giảng bài kiến thức uyên bác, lớp học vô cùng sinh động, tất cả mọi người đều nghe vô cùng say mê.
Đợi đến năm giờ chiều, Hạ Mạt tâm tình sung sướng rời khỏi phòng học
Alpha đứng đợi ở ngoài cửa trông thấy cậu liền lập tức đưa cho cậu một tờ giấy
Hạ Mạt nghi ngờ nhìn Alpha kia, người nọ chỉ nói một câu, “Điện hạ gọi tôi đưa cho cậu”, cũng không đợi Hạ Mạt nói tiếp, liền quay người đi khỏi
Hạ Mạt nhìn bóng lưng của người kia thật lâu, sau đó cúi đầu dò xét nội dung trong đó. Trên tờ giấy ẩn có dấu hiệu của hoàng thất, Hạ Mạt từng thấy liều lần ở chỗ Randall, đúng là loại giấy chuyên dụng của Hoàng thất.
Thế nhưng?
Randall sẽ viết thư cho cậu?
Tình thú sao?
Hạ Mạt nhíu mày, mở ra tờ giấy, chữ viết rất xinh đẹp,bên trong nét chữ khó có thể che giấu sự cứng cỏi, nội dung bên trên là: “Sau khi tan học, quán hải sản hoàng thành, gặp ở chỗ cũ.”
Lúc trước không phải đã nói là gặp nhau ở trước cửa phòng học sao? Tại sao lại thay đổi? Do dự một chút, cậu ấn dãy số của Randall, gọi điện, nhưng mà luôn không có ai nhận
Chỗ cũ ở quán hải sản hoàng thành? Không phải là tầng cao nhất?
Hắn là chuẩn bị một sự kinh hỷ?
Hạ Mạt không tự chủ giương lên khóe miệng, cẩn thận cất kỹ tờ giấy, lấy ra Vinh Quang 3000 mà Randall đưa cho cậu, bay thẳng về phía trước.
Hết chương 230.
Trải qua cả đêm nghỉ ngơi, tinh thần lực của Hạ Mạt đã khôi phục được hơn phân nửa. Sau lưng ấm áp, không cần đoán cũng biết là lồng ngực của Randall. Cậu lười biếng mở ra quang não, nhìn thời gian trong đó.
Ôi! Đã 10: 30 sáng rồi!
Buồn ngủ lập tức biến mất sạch sành sanh, cậu đột nhiên ngồi dậy, vội vội vàng vàng mặc quần áo.
Randall cũng ngồi xuống, áo ngủ màu lam nhạt nghiêng lệch đọng ở trên người, lộ ra xương quai xanh quyến rũ cùng lồng ngực rộng lớn rắn chắc, “Làm sao vậy?”
“Tạo sao anh không gọi em dậy? Đã nói là hôm nay phải tiếp tục chế tạo cơ giáp cỡ trung rồi??????”
Randall từ phía sau quàng lấy eo của cậu, cái cằm đặt ở trên vai của cậu, “Tinh thần lực của em đã khôi phục hoàn toàn chưa?”
“?????? ”
“Tâm của người được làm bằng thịt, trông thấy em vì ta mà liều mạng như vậy, ta sẽ rất đau lòng, cũng sẽ rất áy náy. Em có hiểu cảm giác này không?”
Trong lòng ấm vô cùng, Hạ Mạt muốn quay người, lại nghe thấy Randall nói: “Đừng động, để cho ta ôm một lát.”
Hạ Mạt lập tức không dám nhúc nhích. Cậu duy trì tư thế nghiêng đầu, ánh mắt liếc qua vừa vặn có thể trông thấy hàng lông mi dày rậm của Randall, ánh mắt dọc theo lông mi nhìn xuống phía dưới, tham lam lướt qua sống mũi cao thẳng. Randall lớn lên thật là dễ nhìn, quả thực là nam nhân anh tuấn nhất mà cậu đã từng gặp. Cậu không khỏi liếm môi một cái, đợi đến khi ý thức được động tác của mình liền vội vàng cứng ngắc xoay đầu của mình về
“Randall?????” Cậu nhẹ nhàng nói.
“Hả?” Randall dịch gần hơn một ít, thân thể của hai người gần như kề sát vào nhau.
“Anh thật mê người.”
“Thật sao?”
“Nếu như chúng ta có tiểu hài tử, nó nhất định sẽ lớn lên đẹp giống như anh?”
Randall mở to mắt, “Làm sao lại nhớ đến cái này?”
Trong đầu Hạ Mạt lập tức hiện lên chuyện đời trước, cậu cười cười, che giấu nói: “Không phải em đã nói sao? Em muốn sinh con cho anh.”
Randall dùng miệng đụng đụng cổ của cậu, “Sẽ có, sẽ có hài tử. Thế nhưng ta càng hi vọng nó có thể giống như em.”
“Thế nhưng em lại hy vọng hài tử có thể giống như anh.”
“Vậy thì sinh hai người. Một người giống em, một người giống ta.”
” Tốt!”
Trên giường âu yếm hơn nửa giờ, đợi đến 11 giờ sáng, hai người cuối cùng ra khỏi phòng.
Hạ Mạt cùng Randall sóng vai xuống lầu, vừa đi đến một nửa liền nghe thấy thanh âm mở cửa phòng.
Hạ Mạt ngừng chân, theo tiếng kêu nhìn lại, liền nhìn thấy Mingo mặc quân trang đứng ở trước cửa ra vào.
Mingo đang cúi đầu sửa sang lại cổ áo, ánh mắt liếc qua hai người đứng trên bạc thang liền trực tiếp bước nhanh về phía họ.
Hạ Mạt nhìn về phía sau hắn, nhìn hồi lâu cũng không thấy được Diệp Vĩ.
Mingo đi đến vị trí song song với hai người họ, đầu tiên liền chào hỏi với Randall, sau đó hữu hảo gật gật đầu với Hạ Mạt, “Ngày hôm qua, vô cùng cảm tạ cậu.”
“Không có việc gì.” So với cái này Hạ Mạt hiển nhiên quan tâm hơn, “Sư phụ cháu như thế nào?”
“Hắn ngủ thiếp đi.”
Lời này hàm nghĩa rất sâu xa, Hạ Mạt không thể kiềm chế nghĩ đến một hướng khác, Randall bất động thanh sắc đụng cánh tay của cậu một cái, Hạ Mạt lập tức hoàn hồn, “Đúng rồi, ngài ăn điểm tâm chưa?”
“Không cần. Cám ơn.” Mingo khá là lịch sự với Hạ Mạt, ” Xin giúp ta chiếu cố Diệp Vĩ, ta ra ngoài xử lý một chuyện, rất nhanh sẽ trở về.
“Được, ngài đi đi.”
Mingo sải bước rời khỏi.
Hạ Mạt đưa mắt nhìn hắn, thẳng đến bóng lưng của hắn hoàn toàn biến mất, liền có chút không yên tâm hỏi Randall: “Khúc mắc giữa hắn và sư phụ chắc đã cởi bỏ rồi chứ?”
“Đương nhiên rồi. Nếu không sư phụ em làm sao sẽ để cho hắn trên giường?”
Thính Vũ hoa viên.
Beta nam mặc đồng phục Exxon đi vào trong tiệm tạp hóa, cúi thấp đầu, giống như nghiêm túc tìm kiếm hàng.
Ngọc Chương ngồi ở đằng sau quầy thu ngân, ngẩng đầu liếc người học sinh này một cái, thấy hắn không có khác thường, liền đem lực chú ý chuyển dời đến tin tức của Lạp Hỗ tinh cầu
Trong đó là đám bài đăng dày đặc trên diễn đàn trường hôm qua, bài đăng nói đến chuyện của sư phụ Mạt Mạt, chính là chuyện tình cảm của chế tạo sư cấp quốc gia Diệp Vĩ.
Hắn không có quá nhiều hứng thú với chuyện bát quái, chẳng qua là vì người bên trong chuyện bát quái này chính là sư phụ của con trai mới có thể thêm vào một phần lực chú ý.
Beta nam vây quanh giá chứa đồ dạo qua một vòng, tựa hồ căn bản cũng không muốn mua đồ vật.
Ngay khi trong đầu Ngọc Chương hiện lên ý nghĩ “Người này tại sao còn chưa đi”, người này rốt cục cầm một cây kẹo que đến. Sau khi tính tiền, người này rất nhanh rời khỏi.
Ngọc Chương để chuyện này ở trong lòng, tiếp tục xem tin tức
Cùng lúc đó, ngay trong nhà của Ngọc Chương, một tên Beta nữ mặc thường phục cẩn thận lục lọi hồi lâu, lấy ra một cọng tóc từ trên mặt đất, chú ý cẩn thận bỏ vào túi vô khuẩn
Phủ Nội các tổng lý
Laurent ngồi ở trên ghế xoay, đang xem bản đồ phòng thủ giản lược của xưởng chế tạo cơ giáp hoàng gia, bên trong quang não bất ngờ lập lờ, thô nhìn thoáng qua, là Tống Tu.
Laurent lập tức ấn nút kết nối, “Sự việc có kết quả?”
“Không, không phải. Tôi đang ở trong phòng kiểm tra gen của đảng nội các, đã lấy được vật mẫu từ trong tiệm tạp hóa và nhà của Ngọc Chương, trước mắt đang tiến hành xét nghiệm.”
“Lúc nào ra kết quả?”
“Sau vài phút.”
“Vậy thì tốt rồi. Tạm thời đừng cúp điện thoại, cứ chờ xem như vậy.”
“Vâng, đại nhân.”
Laurent thu nhỏ lại video trò chuyện, tiếp tục nghiên cứu hệ thống phòng ngự của xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia.
Sau ba phút ngắn ngủi, Tống Tu lấy được kết quả xét nghiệm. Hắn liếc qua một cái, sắc mặt lập tức thay đổi “Đại nhân, thân phận của bọn hắn quả nhiên có vấn đề.”
“Trong kết quả, Ngọc Chương cùng Hạ Mạt đều là Omega.”
“Cậu xác định không lấy nhầm vật mẫu?”
“Tuyệt đối không có. Vì phòng ngừa phạm sai lầm, chúng tôi còn nghĩ cách so sánh gen của bọn họ trong quỹ gen.”
Laurent chậm rãi ngồi trên ghế dựa.
Gã cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý đối với kết quả này, nhưng là chỉ cần nghĩ tới chuyện gã đã từng tận lực tác hợp cho Randall và Hạ Mạt, gã liền hận không thể tự tát mình hai bàn tay!
Tại sao lúc ấy là thiếu não như thế?!
Nếu không lại sao lại nhiều lần tìm cách để cho bọn họ ở cùng một chỗ?
Laurent ảo não lau mặt một cái, “Nếu như quá trình cùng kết quả kiểm tra không sai thì phân loại nhân chủng của hai người kia coi như đã được xác định. Nhưng mà, bọn họ tại sao phải dùng thân phận Beta để tiến vào hoàng thành? Thân phận Beta có chỗ tốt gì với Hạ Mạt sao?”
Tống Tu nói: “Thuộc hạ đoán chừng, hắn là vì tiếp cận Randall.”
“Vì tiếp cận Randall?” Đúng vậy a, Hạ Mạt lúc đối mặt với Randall biểu hiện rất trực tiếp! Lúc ấy tại sao gã lại nhất định phải cho rằng hắn là Beta nam?!
Tống Tu thấy Laurent nãy giờ không nói gì, vì vậy nhỏ giọng xin chỉ thị: “Đại nhân, nếu chúng ta đã phát hiện thân phận của bọn hắn, như vậy có phải nên đăng bài về chuyện này không?”
Laurent nhíu mày, “Nếu như chúng ta truyền tin thân phận của Hạ Mạt ra thì kết quả xấu nhất cũng chỉ là Hạ Mạt bị cưỡng chế thôi học thôi. Hạ Mạt thôi học cũng ảnh hưởng không nhiều đến Randall.”
“Vậy thì theo ý của đại nhân?”
Laurent trầm mặc một lát, bỗng nhiên khinh miệt nhếch miệng, hạ giọng nói với Tống Tu: “Hoàng đảng nhất định không biết chúng ta đã thăm dò ra thân phận của Hạ Mạt. Hạ Mạt không phải một lòng muốn gả cho Randall sao? Ta ngược lại muốn xem xem, Randall yêu hắn được bao nhiêu?”
“Ngài là nói?”
“Một tên Omega bị cường bạo, cậu cảm thấy Randall còn có thể thích không?”
“Thuộc hạ hiểu.”
“Chuyện này phải kế hoạch chu đáo, chỉ cho phép thành công không cho phép thất bại!”
“Vâng!”
Trải qua cuối tuần bận rộn và phong phú ở xưởng chế tạo cơ giáp Hoàng gia, sáng ngày thứ 2, Hạ Mạt vẫn đi học bình thường.
Chiến dịch phản đánh lén FV 700 làm cho làn sóng về vị chế tạo sư cấp quốc gia thứ 4 vẫn chưa có dấu hiệu lặn xuống, cho dù Hạ Mạt ở đâu cũng đều có thể nghe thấy mọi người bàn nhau về chủ đề này.
2 giờ chiều, khóa học thứ 2 trong ngày chính thức bắt đầu
Lớp này gọi là 《 Thiên văn 》. Dựa theo lão sư an bài, lớp này được thay phiên giữa lý luận và thực tiễn, lão sư giảng bài kiến thức uyên bác, lớp học vô cùng sinh động, tất cả mọi người đều nghe vô cùng say mê.
Đợi đến năm giờ chiều, Hạ Mạt tâm tình sung sướng rời khỏi phòng học
Alpha đứng đợi ở ngoài cửa trông thấy cậu liền lập tức đưa cho cậu một tờ giấy
Hạ Mạt nghi ngờ nhìn Alpha kia, người nọ chỉ nói một câu, “Điện hạ gọi tôi đưa cho cậu”, cũng không đợi Hạ Mạt nói tiếp, liền quay người đi khỏi
Hạ Mạt nhìn bóng lưng của người kia thật lâu, sau đó cúi đầu dò xét nội dung trong đó. Trên tờ giấy ẩn có dấu hiệu của hoàng thất, Hạ Mạt từng thấy liều lần ở chỗ Randall, đúng là loại giấy chuyên dụng của Hoàng thất.
Thế nhưng?
Randall sẽ viết thư cho cậu?
Tình thú sao?
Hạ Mạt nhíu mày, mở ra tờ giấy, chữ viết rất xinh đẹp,bên trong nét chữ khó có thể che giấu sự cứng cỏi, nội dung bên trên là: “Sau khi tan học, quán hải sản hoàng thành, gặp ở chỗ cũ.”
Lúc trước không phải đã nói là gặp nhau ở trước cửa phòng học sao? Tại sao lại thay đổi? Do dự một chút, cậu ấn dãy số của Randall, gọi điện, nhưng mà luôn không có ai nhận
Chỗ cũ ở quán hải sản hoàng thành? Không phải là tầng cao nhất?
Hắn là chuẩn bị một sự kinh hỷ?
Hạ Mạt không tự chủ giương lên khóe miệng, cẩn thận cất kỹ tờ giấy, lấy ra Vinh Quang 3000 mà Randall đưa cho cậu, bay thẳng về phía trước.
Hết chương 230.
Tác giả :
Tiểu Xà Tinh