Trọng Sinh Chi Lạc Thiếu
Chương 22: Khó ăn
Phương thức liên hệ với Kỳ Hoành Chiêu đương nhiên Lạc Tu có, cũng không sợ Bạch Trạch Diên nghi ngờ, Lạc Tu trực tiếp gọi cho Kỳ Hoành Chiêu luôn.
"Alo, xin chào" Kỳ Hoành Chiêu bắt máy.
Lạc Tu cũng nói thẳng: “Tôi là Lạc Tu.”
Kỳ Hoành Chiêu nghe xong tựa tiếu phi tiếu nói
"A? Cậu Lạc? Tôi có nghe lầm không nhỉ? Là Lạc đại thiếu gia sao? Cậu Lạc sao lại nhớ tới một người nhỏ bé như tôi vậy?"
Lạc Tu biết Kỳ Hoành Chiều này có địch ý với anh, nhưng không ngờ lại nặng như vậy.
Lạc Tu lập tức nghĩ tới một người, Dương Giác.
Dương Giác lúc ấy chỉ nói quan hệ bọn họ không tồi, hiện tại xem ra khả năng không phải là không tồi!
Lạc Tu nheo lại đôi mắt, “Tôi muốn gặp cậu"
Kỳ Hoành Chiêu “Ha ha ha" cười, “Lạc Tu mời tất nhiên là phải đi, nhưng mà công việc của tôi rất bận, nát nữa còn có một quảng cáo đây. Thật xin lỗi cậu Lạc, tôi..."
“Chuyện có liên quan đến Dương Giác, cậu có đi không?"
Kỳ Hoành Chiêu bị nghẹn, giận không thể ức. “Mày...”
Lạc Tu nhàn nhạt nói: “Một giờ sau, tiệm cà phê Tinh La, đừng đến muộn.”
Nói xong, Lạc Tu trực tiếp treo điện thoại.
Kỳ Hoành Chiêu đẹp trai ngời ngời suýt chút nữa không giữ được hình tượng mà chửi tục.
Lạc Tu!
Người đại diện thấy vẻ mặt của Kỳ Hoành Chiêu lạ, vội vàng nói:" Làm sao vậy? Có chuyện gì à?"
Kỳ Hoành Chiêu hít sâu một hơi, “Lý Du, tôi phải đi ra ngoài một chút.”
“Hả?” Lý du sửng sốt. “Sao lại ra ngoài vào bây giờ? Lát nữa còn có quảng cáo..."
“Lùi lại" Kỳ Hoành Chiêu thở dài.
“Nhưng...”
“Không có nhưng nhị gì hết.” Kỳ Hoành Chiêu đánh gãy lời nói" tôi có lý do, phải đi ngay bây giờ"
Lý Du biết Kỳ Hoành Chiêu không phải người tùy hứng, bây giờ nói như vậy chỉ sợ có chuyện gấp thật, lập tức nói:" Được rồi, chuyện bên này tôi xử lý, cậu cần giúp gì không?"
Kỳ Hoành Chiêu lắc đầu. “Không cần, tôi có thể tự giải quyết.”
Lý Dư nhanh chóng đi làm việc, Kỳ Hoành Chiêu nghĩ nghĩ, vẫn là là gọi cho Dương Giác một cuộc.
Kỳ Hoành Chiêu gọi cho Dương Giác đúng lúc cậu đang ở phòng làm việc.
“Anh Dương, bây giờ anh rảnh không?”
Động tác ký văn kiện của Dương Giác không dừng lại, chỉ nhàn nhạt hỏi
"Có chuyện gì?"
Kỳ Hoành Chiêu thử nói: “Lần trước lúc em đi rồi, Lạc thiếu có làm khó anh không?"
Dương Giác hơi hơi nhíu mày, dừng lại động tác. “làm khó cái gì?" Rồi nhịn không được nghĩ tới mấy ngày trước.
Ngày hôm đấy, biểu hiện của Lạc Tu rất khác thường, chỉ là từ sau hôm đó bọn họ cũng không có liên lạc lại.
Cậu cũng muốn liên hệ cho đối phương nhưng lại chẳng tìm được lý do, vài lần muốn gửi tin nhắn lại có chút do dự.
Kỳ Hoành Chiêu không dò ra cái gì, nói thẳng:
"Phong cách làm việc của cậu Lạc kia rất quá đáng, anh ta ngứa mắt ai là người đó sẽ gặp xui xẻo. Em còn không phải lo lắng cho anh sao..."
Dương Giác lạnh lùng nói: “Qua mấy ngày rồi mới gọi điện đến lo lắng? Có chuyện gì nói thẳng, tôi rất vội"
Anh Dương vẫn sắc bén như trước, chỉ cần chuyện không liên quan đến Lạc Tu, căn bẳn không đáng quan tâm. Thật không hiểu tên Lạc Tu kia có gì tốt, làm anh Dương lúc nào cũng bận tâm.
Bất mãn quá!!!!
“Vừa rồi cậu Lạc gọi điện thoại cho em, muốn cùng em gặp mặt nói chuyện" Cậu thật sự không hoài nghi việc Lạc Tu có được số của mình có liên quan đến Dương Giác, bởi vì Kỳ Hoành Chiêu nghĩ, tên công tử bột này muốn liên lạc với một tiểu minh tinh căn bản chẳng tốn bao nhiêu sức, việc cậu suy nghĩ là tại sao Lạc Tu lại muốn gặp cậu.
Chẳng lẽ...là vì vai nam chính hắn đang tranh cùng Bạch Trạch Diên. Nhưng mà cái này phải đi tìm đạo diễn hoặc nhà đầu tư chứ?
Dương Giác nghe Kỳ Hoành Chiêu nói nao nao, lúc sau mới nhàn nhạt nói:
“Thế à? Vậy đi gặp đi”
Kỳ Hoành Chiêu ủy khuất nói: “Anh Dương, cái cậu Lạc kia không phải người tốt, anh không sợ em gặp nguy hiểm à?"
Dương Giác cười nhạo một tiếng. “Mày yên tâm, khẩu vị của anh ta còn chưa kém đến thế đâu" Sau đó, trực tiếp treo điện thoại.
Kỳ Hoành Chiêu đen mặt, đây là đang chê cậu “Khó ăn” sao?
----------------
Chào các đồng râm:v tui quay lại đâyyyyyy
"Alo, xin chào" Kỳ Hoành Chiêu bắt máy.
Lạc Tu cũng nói thẳng: “Tôi là Lạc Tu.”
Kỳ Hoành Chiêu nghe xong tựa tiếu phi tiếu nói
"A? Cậu Lạc? Tôi có nghe lầm không nhỉ? Là Lạc đại thiếu gia sao? Cậu Lạc sao lại nhớ tới một người nhỏ bé như tôi vậy?"
Lạc Tu biết Kỳ Hoành Chiều này có địch ý với anh, nhưng không ngờ lại nặng như vậy.
Lạc Tu lập tức nghĩ tới một người, Dương Giác.
Dương Giác lúc ấy chỉ nói quan hệ bọn họ không tồi, hiện tại xem ra khả năng không phải là không tồi!
Lạc Tu nheo lại đôi mắt, “Tôi muốn gặp cậu"
Kỳ Hoành Chiêu “Ha ha ha" cười, “Lạc Tu mời tất nhiên là phải đi, nhưng mà công việc của tôi rất bận, nát nữa còn có một quảng cáo đây. Thật xin lỗi cậu Lạc, tôi..."
“Chuyện có liên quan đến Dương Giác, cậu có đi không?"
Kỳ Hoành Chiêu bị nghẹn, giận không thể ức. “Mày...”
Lạc Tu nhàn nhạt nói: “Một giờ sau, tiệm cà phê Tinh La, đừng đến muộn.”
Nói xong, Lạc Tu trực tiếp treo điện thoại.
Kỳ Hoành Chiêu đẹp trai ngời ngời suýt chút nữa không giữ được hình tượng mà chửi tục.
Lạc Tu!
Người đại diện thấy vẻ mặt của Kỳ Hoành Chiêu lạ, vội vàng nói:" Làm sao vậy? Có chuyện gì à?"
Kỳ Hoành Chiêu hít sâu một hơi, “Lý Du, tôi phải đi ra ngoài một chút.”
“Hả?” Lý du sửng sốt. “Sao lại ra ngoài vào bây giờ? Lát nữa còn có quảng cáo..."
“Lùi lại" Kỳ Hoành Chiêu thở dài.
“Nhưng...”
“Không có nhưng nhị gì hết.” Kỳ Hoành Chiêu đánh gãy lời nói" tôi có lý do, phải đi ngay bây giờ"
Lý Du biết Kỳ Hoành Chiêu không phải người tùy hứng, bây giờ nói như vậy chỉ sợ có chuyện gấp thật, lập tức nói:" Được rồi, chuyện bên này tôi xử lý, cậu cần giúp gì không?"
Kỳ Hoành Chiêu lắc đầu. “Không cần, tôi có thể tự giải quyết.”
Lý Dư nhanh chóng đi làm việc, Kỳ Hoành Chiêu nghĩ nghĩ, vẫn là là gọi cho Dương Giác một cuộc.
Kỳ Hoành Chiêu gọi cho Dương Giác đúng lúc cậu đang ở phòng làm việc.
“Anh Dương, bây giờ anh rảnh không?”
Động tác ký văn kiện của Dương Giác không dừng lại, chỉ nhàn nhạt hỏi
"Có chuyện gì?"
Kỳ Hoành Chiêu thử nói: “Lần trước lúc em đi rồi, Lạc thiếu có làm khó anh không?"
Dương Giác hơi hơi nhíu mày, dừng lại động tác. “làm khó cái gì?" Rồi nhịn không được nghĩ tới mấy ngày trước.
Ngày hôm đấy, biểu hiện của Lạc Tu rất khác thường, chỉ là từ sau hôm đó bọn họ cũng không có liên lạc lại.
Cậu cũng muốn liên hệ cho đối phương nhưng lại chẳng tìm được lý do, vài lần muốn gửi tin nhắn lại có chút do dự.
Kỳ Hoành Chiêu không dò ra cái gì, nói thẳng:
"Phong cách làm việc của cậu Lạc kia rất quá đáng, anh ta ngứa mắt ai là người đó sẽ gặp xui xẻo. Em còn không phải lo lắng cho anh sao..."
Dương Giác lạnh lùng nói: “Qua mấy ngày rồi mới gọi điện đến lo lắng? Có chuyện gì nói thẳng, tôi rất vội"
Anh Dương vẫn sắc bén như trước, chỉ cần chuyện không liên quan đến Lạc Tu, căn bẳn không đáng quan tâm. Thật không hiểu tên Lạc Tu kia có gì tốt, làm anh Dương lúc nào cũng bận tâm.
Bất mãn quá!!!!
“Vừa rồi cậu Lạc gọi điện thoại cho em, muốn cùng em gặp mặt nói chuyện" Cậu thật sự không hoài nghi việc Lạc Tu có được số của mình có liên quan đến Dương Giác, bởi vì Kỳ Hoành Chiêu nghĩ, tên công tử bột này muốn liên lạc với một tiểu minh tinh căn bản chẳng tốn bao nhiêu sức, việc cậu suy nghĩ là tại sao Lạc Tu lại muốn gặp cậu.
Chẳng lẽ...là vì vai nam chính hắn đang tranh cùng Bạch Trạch Diên. Nhưng mà cái này phải đi tìm đạo diễn hoặc nhà đầu tư chứ?
Dương Giác nghe Kỳ Hoành Chiêu nói nao nao, lúc sau mới nhàn nhạt nói:
“Thế à? Vậy đi gặp đi”
Kỳ Hoành Chiêu ủy khuất nói: “Anh Dương, cái cậu Lạc kia không phải người tốt, anh không sợ em gặp nguy hiểm à?"
Dương Giác cười nhạo một tiếng. “Mày yên tâm, khẩu vị của anh ta còn chưa kém đến thế đâu" Sau đó, trực tiếp treo điện thoại.
Kỳ Hoành Chiêu đen mặt, đây là đang chê cậu “Khó ăn” sao?
----------------
Chào các đồng râm:v tui quay lại đâyyyyyy
Tác giả :
Sa Mạc Cuồng Vân