Trọng Sinh Chi Hoa Khai Phú Quý
Chương 5
Chỉ là không đợi nàng suy nghĩ cẩn thận, Hạ mẫu bỗng nhiên té xỉu.
Thân mình Hạ mẫu vốn không tốt, nay lại vì chuyện Hạ Vãn Thu sốt ruột khổ sở, đêm không thể ngủ, liền ngã bệnh.
Chuyện này làm mọi người Hạ gia hoảng sợ, Hạ phụ thậm chí đi thỉnh Thái y đến. Vừa vặn Thái y đến là Trương thái y cùng Hạ phụ có vài phần giao tình, lúc trước nhân duyên trùng hợp, Hạ phụ giúp Trương thái y một lần, Trương thái y là người tri ân, Hạ phủ có việc cũng không từ chối.
Sau khi Trương thái y cẩn thận giúp Hạ mẫu chẩn mạch xong, viết phương thuốc, nói, “Tề Tuyên ngươi yên tâm, Tôn phu nhân không có việc gì.”
Hạ phụ danh tự gọi là Tề Tuyên.
“Có những lời này ngươi ta an tâm.” Hạ phụ lúc này mới thở dài nhẹ nhõm.
Sắc mặt Trương thái y có chút do dự, Hạ phụ khẽ cau mày, ” Có gì không tốt?”
Mắt Trương thái y nhìn người trong phòng, không mỡ miệng, Hạ phụ cùng đã quen biết nhiều năm, trầm giọng nói, “Chúng ta đi thư phòng.”
Trương thái y gật gật đầu.
Hạ Vãn Thu có chút lo lắng nhìn Hạ phụ, trong lòng bối rối, hay là mẫu thân có gì không tốt Trương thái y mới không muốn nói.
Sắc mặt Hạ Trác Văn cũng không tốt, nhưng nhìn đến dáng vẻ muội muội mình, khuyên nhủ, “Yên tâm, mẫu thân không có việc gì, có thể là có chuyện khác.”
“Muội muội ở trong phòng sốt ruột cũng không được gì, không bằng đi hầm cho mẫu thân chút cháo.” Hạ Bác Uyên mặc dù lòng cũng rất lo lắng, cùng Hạ Trác Văn nhìn nhau liếc mắt một cái, khuyên nhủ.
Hạ Vãn Thu giúp Hạ mẫu dịch dịch góc chăn, mắt nhìn hai ca ca mình, mới gật đầu.
“Nếu mẫu thân tỉnh, huynh sẽ cho người đi gọi muội.” Hạ Trác Văn gặp chính muội muội mịnh sắc mặt không tốt, nở nụ cười trấn an nói.
Hạ Vãn Thu thế này mới rời đi, Hạ Trác Văn cùng Hạ Bác Uyên trực tiếp đi gian bên cạnh, đem mọi người trong phòng lui ra ngoài, Hạ Bác Uyên liền mở miệng nói, “Đại ca, ngươi nói có phải hay không......”
Hạ Trác Văn không đợi Hạ Bác Uyên nói xong, liền tay cản lại, bọn họ mặc dù lo lắng thân mình mẫu thân, nhưng lại càng lo lắng thái độ do dự của Trương thái y.
Nghĩ đến vừa mới giúp mẫu thân bắt mạch xong, biểu tình của Trương thái y vẫn là thực nhẹ nhàng, có thể thấy được theo như lời hắn nói mẫu thân không đáng lo ngại là nói thật, nhưng là sau lại...... Như vậy có thể làm cho Trương thái y khó xử như thế, chỉ có một sự kiện.
Về thiếu gia Tần gia.
Hạ gia huynh đệ dự đoán không sai, chuyện Trương thái y do dự đúng là cùng Tần Diệp có liên quan, hắn cùng với Hạ phụ quan hệ rất tốt, tự nhiên biết hôn ước giữa Hạ gia và Tần gia, chính là nói đến cũng khéo, lúc trước khi tìm được Tần Diệp về, Hoàng Thượng phái Thái y đi trị liệu, phái đi mặc dù không phải Trương thái y, nhưng là bạn thân của Trương thái y.
Cho nên về chuyện sức khỏe của Tần Diệp, Trương thái y biết cũng không ít.
Hạ gia huynh đệ có thể nghĩ đến, Hạ phụ tự nhiên cũng có thể nghĩ đến, vào thư phòng, Hạ phụ liền mở miệng nói, “Thủ Thành, ngươi và ta quen biết nhiều năm, có cái gì nói liền nói thẳng đi.”
Trương thái y cắn răng, nói, “Là về Tần gia.”
Hạ phụ vừa mới đã muốn nghĩ đến, nay nghe được cũng không kinh ngạc, chính là gật gật đầu.
“Ngươi cũng biết bệnh tình của hắn?” ngón tay của Trương thái y không ngừng vuốt ve cái chén, thấp giọng nói.
“Tần phu nhân nói cho chuyết kinh.” Hạ phụ thở dài, “Nếu không phải như thế, chuyết kinh cũng sẽ không......”
Trương thái y nghe được Hạ phụ trong lời nói, nhẹ nhàng thở ra, “Ngươi biết là tốt rồi, ta đã do dự nhiều ngày, dù sao...... Nếu không phải ngươi, ta cũng sẽ không nói.”
“Ta biết.” Hạ phụ vỗ vỗ bả vai Trương thái y, trong lòng cũng là cảm kích.
Trương thái y biểu tình thoải mái không ít, “Kỳ thật con nối dõi nan cũng không phải tuyệt đối không có khả năng, hắn dù sao còn trẻ, điều dưỡng một thời gian......” Câu nói kế tiếp Trương thái y lại nói không nên lời, bởi vì Hạ phụ biểu tình thực rất khó coi, thậm chí có thể nói hung dữ.
“Ngươi nói con nối dõi nan?” Hạ phụ nghĩ đến Trương thái y nói là chuyện Tần Diệp tàn tật hủy dung, cũng không tưởng nhưng lại là......
“Ngươi không phải đã biết?” Trương thái y cũng sửng sốt.
Hạ phụ ngồi ở ghế trên, lấy tay lau mặt, “Ta nghĩ đến ngươi nói là chuyện chân của hắn chân và mặt.”
Trương thái y cũng biết bọn họ trong lúc đó hiểu lầm, chỉ là vốn Trương thái y muốn nói cho Hạ phụ, hơn nữa lời nói đã muốn xuất khẩu, nói tiếp cũng không khó xử nữa, “Khi đó Tần Diệp rất nguy hiểm, vì cứu mệnh hắn, tự nhiên muốn hạ dược nặng, khó tránh khi khỏi liền bị thương thân mình, cho nên về sau con nối dõi sẽ có chút gian kho khăn.”
“Tần gia cũng biết?” Hạ phụ vừa hỏi xong, liền cảm thấy lời nói của chính mình có chút buồn cười, nếu là Tần gia không đồng ý, Thái y làm sao dám như thế.
Trương thái y do dự lại khuyên nhủ, “chuyện này dù sao có chút...... Xuân trì cũng không tiện mở miệng.” đây cũng là khuyên giải Hạ phụ.
“Ta biết.” Hạ phụ thở dài, “Nhưng mà nữ nhi của ta làm sao đây, từ nhỏ đã nâng niu trong lòng bàn tay......” Nếu Trương thái y đã nói cho hắn biết chuyện này, hắn cũng không giấu dím nói ra suy nghĩ của mình, dù sao giao tình của hắn cùng với Trương thái y vẫn rất sâu, “Tần Nhạc liền như vậy một cái con trai trưởng, nay cũng...... Ta vốn định chờ Thu Nhi cập kê rồi cho nàng gả qua, bọn họ sớm ngày sinh đứa nhỏ, ta cùng Tần Nhạc cũng còn có thể trông non mấy đứa cháu, chờ đứa nhỏ lớn lên thành tài, bọn họ bớt lo lắng, nữ nhi của ta về sau cũng có thể dựa vào, nhưng hiện tại...... Nữ nhi của ta làm sao bây giờ.”
Hạ phụ có thể nói là nóng nảy, nhưng lại hô thẳng tên Tần phụ, bọn họ ngày thường giao hảo, đều là xưng hô tên đối phương.
Trương thái y cũng không biết khuyên như thế nào cho tốt, hồi lâu thở dài, “Nay ngươi có tính toán gì không?”
Vừa hỏi câu này, Hạ phụ cũng trầm mặc, nhắm mắt lại, cười lạnh nói, “Xem Thu Nhi quyết định như thế nào.”
Trương thái y cùng Hạ phụ quen biết lâu năm, lập tức hiểu được ngụ ý Hạ phụ, sợ là muốn đem tình hình thực tế nói cho nữ nhi của hắn, nếu là nữ nhi hắn vẫn muốn gã như cũ, vậy gả, nếu là không cần......”Này không tốt lắm đâu.” Hạ Vãn Thu cho dù thông minh như thế nào cũng mới mười bốn tuổi, lại nói lệnh cha mẹ lời bà mai, khi nào thì đến phiên nữ hài tử chính mình làm chủ.
Nhưng Trương thái y cũng biết Hạ phụ cực sủng nữ nhi, bằng hữu của hắn mọi sự đều thanh tỉnh thông suốt, chỉ là đối với chuyện đích nữ, đôi khi coi trọng quá đáng liền khó tránh khỏi phạm chút hồ đồ, hơn nữa tuy hắn chỉ thấy Hạ Vãn Thu vài lần, cũng nhìn ra cô nương kia không có thiên tư gì, thật sự cũng còn nhỏ, chính là bị Hạ phụ sủng có chút...... có chút thiên chân, nói thẳng chính là có chút không hiểu đạo lí đối nhân xử thế. (Theo nhận xét của Kiều thì có thể nói là kiếp trước tính tình của nữ chính rất ích kỷ, chỉ nghỉ tới bản thân mình, nhưng cũng có thể hiểu và lý giải được vì nữ chính bị chiều hư không ai nỡ nặng lời chỉ dạy phải qua một lần vấp ngã mới thay đổi được).
Tiểu cô nương như vậy làm cho người ta chán ghét, có chút không thích hợp làm đương gia chủ mẫu.
Thế nhưng nay Hạ phụ đem chuyện này giao cho Hạ Vãn Thu quyết định, khó tránh khỏi làm cho Trương thái y cảm thấy đây là một trò đùa, càng làm cho Trương thái y thấy địa vị nữ nhi này trong lòng Hạ phụ.
Hạ phụ cho dù không biết toàn bộ suy nghĩ của Trương thái y, cũng có thể đoán bảy tám phân, thở dài, có chút bất đắc dĩ mở miệng nói, “Thủ Thành, đây chính là liên quan chuyện tình cả đời của Thu Nhi, nếu là ta quyết định thay nàng, là có vẻ ổn thỏa, nhưng là ngày sau chính Thu Nhi mới là người trải qua.”
Trương thái y nghe vậy, cũng chỉ bất đắc dĩ gật đầu, vốn một mối hôn sự tốt, liền bởi vì...... Chi tranh mà biến thành như vậy, đáng tiếc cho Tần Diệp một cái mầm tốt như vậy, Tần gia sợ là về sau cũng sẽ không thái bình, nghĩ như thế, lấy tính tình của Hạ Vãn Thu kia gả qua, sợ là cũng áp không được chuyện này đi.
Kỳ thật có chuyện Hạ phụ cũng không nói, nếu không phải nữ nhi mình ngày gần đây thay đổi, hắn cũng sẽ không nghĩ đem chuyện này đều nói cho nàng, làm cho chính nàng lựa chọn.
Nếu tính tình nữ nhi vẫn như trước kia, Hạ phụ có thể trực tiếp tìm Tần phụ thương nghị, giải trừ hôn ước, dù sao nữ nhi mình, mình hiểu, trước kia Tần gia có thể làm cho nữ nhi mình một đời an an ổn ổn, nhưng nay không được, nữ nhi mình gả qua, sợ ngược lại mang đến là tai họa.
Một cái chủ vị đương gia, sợ là liền đủ loạn Tần gia. (Haizz, cha hiểu con ghê)
“Về Tử Nho...... Chuyện tình, còn làm phiền Thủ Thành huynh gạt chuyết kinh.” Hạ phụ biểu tình có chút buồn khổ, con nối dõi gian nan loại chuyện này, Hạ phụ thật đúng là khó mà nói xuất khẩu, chỉ có thể hàm hồ đi qua.
Trương thái y cũng là hiểu được, gật gật đầu, hai lời chưa nói liền đáp ứng, hắn vốn không phải người lắm miệng, nói cho Hạ phụ cũng là bởi vì giao tình dĩ vãng, huống chi thân thể Hạ phu nhân, thực tại yếu hơn trước, nếu nàng biết cũng chỉ là tăng thêm phiền não thôi.
Thân mình Hạ mẫu mặc dù không có trở ngại, nhưng cũng cần tĩnh dưỡng đoạn thời gian, Hạ Vãn Thu liền thường xuyên bồi ở bên người Hạ mẫu, Hạ Trác Văn cùng Hạ Bác Uyên hai huynh đệ sau khi tiễn bước Trương thái y, liền đi hỏi Hạ phụ, bất kể cái gì cũng không có hỏi được.
Hiểu được phụ thân mình là không tính làm cho bọn họ hai người nhúng tay vào chuyện này, mặc dù không cam lòng, nhưng cũng không thể nề hà.
Cho đến khi Hạ mẫu khỏi hẳn, Hạ phụ mới kêu Hạ Vãn Thu đến thư phòng, tinh tế đem chuyện tình trong khoảng thời gian này nghe được nói cho Hạ Vãn Thu.
Sau khi Hạ phụ từ chỗ Trương thái y biết tin tức, lại phái người đi Tần phủ tìm hiểu không ít tin tức.
Hạ Vãn Thu sắc mặt tái nhợt ngồi ở trên ghế, Hạ phụ nhìn có chút không đành lòng, nhưng không có nói thêm cái gì.
“phụ thân, con gả.” Hạ Vãn Thu thế này mới chân chính hiểu được đời trước phụ thân khổ tâm, nhưng đã sớm làm quyết định, mặc kệ Tần Diệp biến thành bộ dáng gì nữa, nàng đều là phải gả qua, mím môi lộ ra một cái tươi cười, “phụ thân, đây là chuyện đã sớm quyết định tốt, nữ nhi không muốn phụ thân vì nữ nhi mà bội ước.”
Một cái thanh danh tốt đối với văn thần như phụ thân mình có bao nhiêu quan trọng, Hạ Vãn Thu nay đã biết.
Hạ phụ thở dài, “Con nếu gả qua, qua vài năm còn không có sinh hạ con nối dõi, cho dù cùng con không quan hệ, sợ là cũng sẽ cho Tần Diệp nạp thiếp, nếu còn sinh không được, sợ phải từ phân gia* chọn con thừa tự.” Hạ phụ sợ nữ nhi mình không thể tưởng được này đó, cho nên mới cẩn thận giải thích nói, “Chọn con thừa tự dù sao cũng không phải thân sinh, Tần gia tình huống rất phức tạp, con...... Vi phụ xem con từ sau lần trước tỉnh lại, tính tình thay đổi không ít, mới cho con chính mình lựa chọn, chính là con nếu lựa chọn, sẽ không hứa hối hận, biết không?”
*những chi khác trong tộc, hoặc cũng có thể hiểu là từ nhà anh chị em ruột hay cô chú, bên Việt gọi là chi họ đó… k biết dịch sao cho hay nên để hán việt rồi giải thích, Phong thích sao thì để vậy sữa lại là chị họ cũng được,,, tùy
“Nữ nhi biết.” Hạ Vãn Thu nắm chặt nắm tay, kỳ thật trong lòng nàng cũng không có để ý, chính là chuyện này không có đường lui nữa.
“Tử Nho trước kia rất có tài hoa, tính tình cũng ôn hòa có lễ, một người nho nhã, nhưng gặp đại biến, sợ là sẽ có chút...... Biến hóa, con nếu gả cho hắn, sẽ hảo hảo ở chung.” Hạ phụ biểu tình có chút nghiêm khắc, “Nên biết bề ngoài một người cũng không phải là quan trọng nhất.”
“Nữ nhi hiểu được.”
Thân mình Hạ mẫu vốn không tốt, nay lại vì chuyện Hạ Vãn Thu sốt ruột khổ sở, đêm không thể ngủ, liền ngã bệnh.
Chuyện này làm mọi người Hạ gia hoảng sợ, Hạ phụ thậm chí đi thỉnh Thái y đến. Vừa vặn Thái y đến là Trương thái y cùng Hạ phụ có vài phần giao tình, lúc trước nhân duyên trùng hợp, Hạ phụ giúp Trương thái y một lần, Trương thái y là người tri ân, Hạ phủ có việc cũng không từ chối.
Sau khi Trương thái y cẩn thận giúp Hạ mẫu chẩn mạch xong, viết phương thuốc, nói, “Tề Tuyên ngươi yên tâm, Tôn phu nhân không có việc gì.”
Hạ phụ danh tự gọi là Tề Tuyên.
“Có những lời này ngươi ta an tâm.” Hạ phụ lúc này mới thở dài nhẹ nhõm.
Sắc mặt Trương thái y có chút do dự, Hạ phụ khẽ cau mày, ” Có gì không tốt?”
Mắt Trương thái y nhìn người trong phòng, không mỡ miệng, Hạ phụ cùng đã quen biết nhiều năm, trầm giọng nói, “Chúng ta đi thư phòng.”
Trương thái y gật gật đầu.
Hạ Vãn Thu có chút lo lắng nhìn Hạ phụ, trong lòng bối rối, hay là mẫu thân có gì không tốt Trương thái y mới không muốn nói.
Sắc mặt Hạ Trác Văn cũng không tốt, nhưng nhìn đến dáng vẻ muội muội mình, khuyên nhủ, “Yên tâm, mẫu thân không có việc gì, có thể là có chuyện khác.”
“Muội muội ở trong phòng sốt ruột cũng không được gì, không bằng đi hầm cho mẫu thân chút cháo.” Hạ Bác Uyên mặc dù lòng cũng rất lo lắng, cùng Hạ Trác Văn nhìn nhau liếc mắt một cái, khuyên nhủ.
Hạ Vãn Thu giúp Hạ mẫu dịch dịch góc chăn, mắt nhìn hai ca ca mình, mới gật đầu.
“Nếu mẫu thân tỉnh, huynh sẽ cho người đi gọi muội.” Hạ Trác Văn gặp chính muội muội mịnh sắc mặt không tốt, nở nụ cười trấn an nói.
Hạ Vãn Thu thế này mới rời đi, Hạ Trác Văn cùng Hạ Bác Uyên trực tiếp đi gian bên cạnh, đem mọi người trong phòng lui ra ngoài, Hạ Bác Uyên liền mở miệng nói, “Đại ca, ngươi nói có phải hay không......”
Hạ Trác Văn không đợi Hạ Bác Uyên nói xong, liền tay cản lại, bọn họ mặc dù lo lắng thân mình mẫu thân, nhưng lại càng lo lắng thái độ do dự của Trương thái y.
Nghĩ đến vừa mới giúp mẫu thân bắt mạch xong, biểu tình của Trương thái y vẫn là thực nhẹ nhàng, có thể thấy được theo như lời hắn nói mẫu thân không đáng lo ngại là nói thật, nhưng là sau lại...... Như vậy có thể làm cho Trương thái y khó xử như thế, chỉ có một sự kiện.
Về thiếu gia Tần gia.
Hạ gia huynh đệ dự đoán không sai, chuyện Trương thái y do dự đúng là cùng Tần Diệp có liên quan, hắn cùng với Hạ phụ quan hệ rất tốt, tự nhiên biết hôn ước giữa Hạ gia và Tần gia, chính là nói đến cũng khéo, lúc trước khi tìm được Tần Diệp về, Hoàng Thượng phái Thái y đi trị liệu, phái đi mặc dù không phải Trương thái y, nhưng là bạn thân của Trương thái y.
Cho nên về chuyện sức khỏe của Tần Diệp, Trương thái y biết cũng không ít.
Hạ gia huynh đệ có thể nghĩ đến, Hạ phụ tự nhiên cũng có thể nghĩ đến, vào thư phòng, Hạ phụ liền mở miệng nói, “Thủ Thành, ngươi và ta quen biết nhiều năm, có cái gì nói liền nói thẳng đi.”
Trương thái y cắn răng, nói, “Là về Tần gia.”
Hạ phụ vừa mới đã muốn nghĩ đến, nay nghe được cũng không kinh ngạc, chính là gật gật đầu.
“Ngươi cũng biết bệnh tình của hắn?” ngón tay của Trương thái y không ngừng vuốt ve cái chén, thấp giọng nói.
“Tần phu nhân nói cho chuyết kinh.” Hạ phụ thở dài, “Nếu không phải như thế, chuyết kinh cũng sẽ không......”
Trương thái y nghe được Hạ phụ trong lời nói, nhẹ nhàng thở ra, “Ngươi biết là tốt rồi, ta đã do dự nhiều ngày, dù sao...... Nếu không phải ngươi, ta cũng sẽ không nói.”
“Ta biết.” Hạ phụ vỗ vỗ bả vai Trương thái y, trong lòng cũng là cảm kích.
Trương thái y biểu tình thoải mái không ít, “Kỳ thật con nối dõi nan cũng không phải tuyệt đối không có khả năng, hắn dù sao còn trẻ, điều dưỡng một thời gian......” Câu nói kế tiếp Trương thái y lại nói không nên lời, bởi vì Hạ phụ biểu tình thực rất khó coi, thậm chí có thể nói hung dữ.
“Ngươi nói con nối dõi nan?” Hạ phụ nghĩ đến Trương thái y nói là chuyện Tần Diệp tàn tật hủy dung, cũng không tưởng nhưng lại là......
“Ngươi không phải đã biết?” Trương thái y cũng sửng sốt.
Hạ phụ ngồi ở ghế trên, lấy tay lau mặt, “Ta nghĩ đến ngươi nói là chuyện chân của hắn chân và mặt.”
Trương thái y cũng biết bọn họ trong lúc đó hiểu lầm, chỉ là vốn Trương thái y muốn nói cho Hạ phụ, hơn nữa lời nói đã muốn xuất khẩu, nói tiếp cũng không khó xử nữa, “Khi đó Tần Diệp rất nguy hiểm, vì cứu mệnh hắn, tự nhiên muốn hạ dược nặng, khó tránh khi khỏi liền bị thương thân mình, cho nên về sau con nối dõi sẽ có chút gian kho khăn.”
“Tần gia cũng biết?” Hạ phụ vừa hỏi xong, liền cảm thấy lời nói của chính mình có chút buồn cười, nếu là Tần gia không đồng ý, Thái y làm sao dám như thế.
Trương thái y do dự lại khuyên nhủ, “chuyện này dù sao có chút...... Xuân trì cũng không tiện mở miệng.” đây cũng là khuyên giải Hạ phụ.
“Ta biết.” Hạ phụ thở dài, “Nhưng mà nữ nhi của ta làm sao đây, từ nhỏ đã nâng niu trong lòng bàn tay......” Nếu Trương thái y đã nói cho hắn biết chuyện này, hắn cũng không giấu dím nói ra suy nghĩ của mình, dù sao giao tình của hắn cùng với Trương thái y vẫn rất sâu, “Tần Nhạc liền như vậy một cái con trai trưởng, nay cũng...... Ta vốn định chờ Thu Nhi cập kê rồi cho nàng gả qua, bọn họ sớm ngày sinh đứa nhỏ, ta cùng Tần Nhạc cũng còn có thể trông non mấy đứa cháu, chờ đứa nhỏ lớn lên thành tài, bọn họ bớt lo lắng, nữ nhi của ta về sau cũng có thể dựa vào, nhưng hiện tại...... Nữ nhi của ta làm sao bây giờ.”
Hạ phụ có thể nói là nóng nảy, nhưng lại hô thẳng tên Tần phụ, bọn họ ngày thường giao hảo, đều là xưng hô tên đối phương.
Trương thái y cũng không biết khuyên như thế nào cho tốt, hồi lâu thở dài, “Nay ngươi có tính toán gì không?”
Vừa hỏi câu này, Hạ phụ cũng trầm mặc, nhắm mắt lại, cười lạnh nói, “Xem Thu Nhi quyết định như thế nào.”
Trương thái y cùng Hạ phụ quen biết lâu năm, lập tức hiểu được ngụ ý Hạ phụ, sợ là muốn đem tình hình thực tế nói cho nữ nhi của hắn, nếu là nữ nhi hắn vẫn muốn gã như cũ, vậy gả, nếu là không cần......”Này không tốt lắm đâu.” Hạ Vãn Thu cho dù thông minh như thế nào cũng mới mười bốn tuổi, lại nói lệnh cha mẹ lời bà mai, khi nào thì đến phiên nữ hài tử chính mình làm chủ.
Nhưng Trương thái y cũng biết Hạ phụ cực sủng nữ nhi, bằng hữu của hắn mọi sự đều thanh tỉnh thông suốt, chỉ là đối với chuyện đích nữ, đôi khi coi trọng quá đáng liền khó tránh khỏi phạm chút hồ đồ, hơn nữa tuy hắn chỉ thấy Hạ Vãn Thu vài lần, cũng nhìn ra cô nương kia không có thiên tư gì, thật sự cũng còn nhỏ, chính là bị Hạ phụ sủng có chút...... có chút thiên chân, nói thẳng chính là có chút không hiểu đạo lí đối nhân xử thế. (Theo nhận xét của Kiều thì có thể nói là kiếp trước tính tình của nữ chính rất ích kỷ, chỉ nghỉ tới bản thân mình, nhưng cũng có thể hiểu và lý giải được vì nữ chính bị chiều hư không ai nỡ nặng lời chỉ dạy phải qua một lần vấp ngã mới thay đổi được).
Tiểu cô nương như vậy làm cho người ta chán ghét, có chút không thích hợp làm đương gia chủ mẫu.
Thế nhưng nay Hạ phụ đem chuyện này giao cho Hạ Vãn Thu quyết định, khó tránh khỏi làm cho Trương thái y cảm thấy đây là một trò đùa, càng làm cho Trương thái y thấy địa vị nữ nhi này trong lòng Hạ phụ.
Hạ phụ cho dù không biết toàn bộ suy nghĩ của Trương thái y, cũng có thể đoán bảy tám phân, thở dài, có chút bất đắc dĩ mở miệng nói, “Thủ Thành, đây chính là liên quan chuyện tình cả đời của Thu Nhi, nếu là ta quyết định thay nàng, là có vẻ ổn thỏa, nhưng là ngày sau chính Thu Nhi mới là người trải qua.”
Trương thái y nghe vậy, cũng chỉ bất đắc dĩ gật đầu, vốn một mối hôn sự tốt, liền bởi vì...... Chi tranh mà biến thành như vậy, đáng tiếc cho Tần Diệp một cái mầm tốt như vậy, Tần gia sợ là về sau cũng sẽ không thái bình, nghĩ như thế, lấy tính tình của Hạ Vãn Thu kia gả qua, sợ là cũng áp không được chuyện này đi.
Kỳ thật có chuyện Hạ phụ cũng không nói, nếu không phải nữ nhi mình ngày gần đây thay đổi, hắn cũng sẽ không nghĩ đem chuyện này đều nói cho nàng, làm cho chính nàng lựa chọn.
Nếu tính tình nữ nhi vẫn như trước kia, Hạ phụ có thể trực tiếp tìm Tần phụ thương nghị, giải trừ hôn ước, dù sao nữ nhi mình, mình hiểu, trước kia Tần gia có thể làm cho nữ nhi mình một đời an an ổn ổn, nhưng nay không được, nữ nhi mình gả qua, sợ ngược lại mang đến là tai họa.
Một cái chủ vị đương gia, sợ là liền đủ loạn Tần gia. (Haizz, cha hiểu con ghê)
“Về Tử Nho...... Chuyện tình, còn làm phiền Thủ Thành huynh gạt chuyết kinh.” Hạ phụ biểu tình có chút buồn khổ, con nối dõi gian nan loại chuyện này, Hạ phụ thật đúng là khó mà nói xuất khẩu, chỉ có thể hàm hồ đi qua.
Trương thái y cũng là hiểu được, gật gật đầu, hai lời chưa nói liền đáp ứng, hắn vốn không phải người lắm miệng, nói cho Hạ phụ cũng là bởi vì giao tình dĩ vãng, huống chi thân thể Hạ phu nhân, thực tại yếu hơn trước, nếu nàng biết cũng chỉ là tăng thêm phiền não thôi.
Thân mình Hạ mẫu mặc dù không có trở ngại, nhưng cũng cần tĩnh dưỡng đoạn thời gian, Hạ Vãn Thu liền thường xuyên bồi ở bên người Hạ mẫu, Hạ Trác Văn cùng Hạ Bác Uyên hai huynh đệ sau khi tiễn bước Trương thái y, liền đi hỏi Hạ phụ, bất kể cái gì cũng không có hỏi được.
Hiểu được phụ thân mình là không tính làm cho bọn họ hai người nhúng tay vào chuyện này, mặc dù không cam lòng, nhưng cũng không thể nề hà.
Cho đến khi Hạ mẫu khỏi hẳn, Hạ phụ mới kêu Hạ Vãn Thu đến thư phòng, tinh tế đem chuyện tình trong khoảng thời gian này nghe được nói cho Hạ Vãn Thu.
Sau khi Hạ phụ từ chỗ Trương thái y biết tin tức, lại phái người đi Tần phủ tìm hiểu không ít tin tức.
Hạ Vãn Thu sắc mặt tái nhợt ngồi ở trên ghế, Hạ phụ nhìn có chút không đành lòng, nhưng không có nói thêm cái gì.
“phụ thân, con gả.” Hạ Vãn Thu thế này mới chân chính hiểu được đời trước phụ thân khổ tâm, nhưng đã sớm làm quyết định, mặc kệ Tần Diệp biến thành bộ dáng gì nữa, nàng đều là phải gả qua, mím môi lộ ra một cái tươi cười, “phụ thân, đây là chuyện đã sớm quyết định tốt, nữ nhi không muốn phụ thân vì nữ nhi mà bội ước.”
Một cái thanh danh tốt đối với văn thần như phụ thân mình có bao nhiêu quan trọng, Hạ Vãn Thu nay đã biết.
Hạ phụ thở dài, “Con nếu gả qua, qua vài năm còn không có sinh hạ con nối dõi, cho dù cùng con không quan hệ, sợ là cũng sẽ cho Tần Diệp nạp thiếp, nếu còn sinh không được, sợ phải từ phân gia* chọn con thừa tự.” Hạ phụ sợ nữ nhi mình không thể tưởng được này đó, cho nên mới cẩn thận giải thích nói, “Chọn con thừa tự dù sao cũng không phải thân sinh, Tần gia tình huống rất phức tạp, con...... Vi phụ xem con từ sau lần trước tỉnh lại, tính tình thay đổi không ít, mới cho con chính mình lựa chọn, chính là con nếu lựa chọn, sẽ không hứa hối hận, biết không?”
*những chi khác trong tộc, hoặc cũng có thể hiểu là từ nhà anh chị em ruột hay cô chú, bên Việt gọi là chi họ đó… k biết dịch sao cho hay nên để hán việt rồi giải thích, Phong thích sao thì để vậy sữa lại là chị họ cũng được,,, tùy
“Nữ nhi biết.” Hạ Vãn Thu nắm chặt nắm tay, kỳ thật trong lòng nàng cũng không có để ý, chính là chuyện này không có đường lui nữa.
“Tử Nho trước kia rất có tài hoa, tính tình cũng ôn hòa có lễ, một người nho nhã, nhưng gặp đại biến, sợ là sẽ có chút...... Biến hóa, con nếu gả cho hắn, sẽ hảo hảo ở chung.” Hạ phụ biểu tình có chút nghiêm khắc, “Nên biết bề ngoài một người cũng không phải là quan trọng nhất.”
“Nữ nhi hiểu được.”
Tác giả :
Yên Ba Giang Nam