Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
Chương 83: Học ma pháp! Lựa chọn của Hệ thống!
Hạ Thiên Tịch liếc mắt nhìn hắn nói "Ngươi về đi"
"Không về." Lăng Thần nhanh chóng cự tuyệt.
Hạ Thiên Tịch chán nản, trừng mắt hung tợn nhìn Lăng Thần, tức giận nói "Vậy ngươi đừng đi theo ta."
"Ta đi tản bộ." Lăng Thần gợi lên khóe môi đầy tà khí nói đến dị thường thiếu đánh.
Hạ Thiên Tịch "..."
Cảm giác tự bê đá đập vào chân thật không dễ chịu.
Hạ Thiên Tịch trừng trừng Lăng Thần, nhìn vẻ mặt hắn vừa lạnh nhạt vừa vô lại thể hiện ta tuyệt đối sẽ không về, Hạ Thiên Tịch nhíu nhíu mày không để ý tới Lăng Thần, xoay người tiếp tục hướng tới một con đường hẻo lánh bước đi.
Hôm nay tiểu Cửu nhắc nhở cho y, dạo này y xác thực là vẫn luôn rèn luyện thể thuật mà xem nhẹ rèn luyện ma pháp.
Ma pháp là lực lượng mà thế giới này không có, loại lực lượng này, Hạ Thiên Tịch tuy rằng mới chỉ được coi là một ma pháp sư nho nhỏ, hơn nữa là cấp thấp, nhưng y có thể cảm giác được ma pháp là cỡ nào cường đại, nếu thuộc tính ma pháp tương xứng với thuộc tính cơ giáp, như vậy khi kết hợp ma pháp với cơ giáp, sẽ sinh ra loại lực lượng vô hạn phóng đại.
"Đó là đương nhiên." Biết được suy nghĩ trong đầu Hạ Thiên Tịch, thanh âm tiểu Cửu liền vang lên, may mà trong đầu thường xuyên vang lên thanh âm khiến Hạ Thiên Tịch đã có thói quen nên cũng thực bình tĩnh.
"Tu luyện ma pháp là một loại đề cao tinh thần lực, mà cơ giáp cũng cùng với tinh thần lực chung một nhịp thở, cho nên khi ma pháp của ngươi được đề cao, cơ giáp cũng sẽ đề cao thêm lực công kích của nó, còn lực phòng ngự, chỉ cần ngươi đem thể thuật của bản thân rèn luyện tăng lên, ma pháp cùng cơ giáp kết hợp khẳng định sẽ khiến ngươi trở thành tồn tại siêu nhiên ở thế giới này."
Hạ Thiên Tịch giật giật khóe miệng, y một chút cũng không hiếm lạ trở thành tồn tại siêu nhân loại.
Cho nên, Hạ Thiên Tịch nửa đêm trộm rời giường chính là muốn tìm một địa phương hẻo lánh yên tĩnh làm nơi cho tiểu Cửu dạy y ma pháp.
Trong ký túc xá có Thẩm Hạo cùng Tinh Dạ, loại ma pháp này tuyệt đối phải bảo mật, bằng không nếu để người ngoài biết được sự tồn tại của ma pháp siêu việt, Hạ Thiên Tịch thật sự là không dám nghĩ tới nhân loại sẽ làm ra hành động điên cuồng gì với y.
Tuy rằng y từng bại lộ ma pháp trước mặt Tinh Dạ, nhưng y cũng không tu luyện ma pháp trước mặt Tinh Dạ, Tinh Dạ vẫn cho rằng đó là một loại chiêu thức bảo mệnh gì đó, cho nên Tinh Dạ cũng không biết đến sự tồn tại của ma pháp, trước mắt cũng chỉ có Lăng Thần biết sự tồn tại của ma pháp, cho nên sau khi bị Lăng Thần phát hiện, Hạ Thiên Tịch cũng không có kiên quyết ngăn cản Lăng Thần đi theo mình.
Hai người bọn họ đi tới rừng cây nhỏ hoang phế sau trường quân đội số 1, Hạ Thiên Tịch quay đầu nhìn Lăng Thần một cái, nhíu nhíu mày, khẽ cắn môi, dù sao Lăng Thần cũng biết sự tồn tại của ma pháp, đương nhiên hắn cũng không biết đó là ma pháp, chỉ biết đó là một loại năng lượng mà thôi.
Nếu đã bại lộ rồi thì cũng không có gì phải dấu diếm.
"Tiểu Cửu, xuất hiện đi!" Hạ Thiên Tịch đối với rừng cây trống vắng nói một câu.
Ánh sáng ở nơi xa cũng không soi tới tận rừng cây này, chỉ có ánh trăng trên trời soi xuống, cho nên bọn họ có thể miễn cưỡng thấy rõ cảnh sắc bên trong rừng cây, lúc Hạ Thiên Tịch nói ra, một đoàn bạch quang thoáng hiện, ánh sáng trắng chiếu rọi khiến người không thể mở mắt, Lăng Thần cảnh giác xung quanh lập tức đem Hạ Thiên Tịch ôm vào trong lòng nhìn nhìn đoàn màu trắng vừa xuất hiện.
Sau khi tiểu Cửu xuất hiện, ánh sáng trắng cũng dần yếu bớt, cho đến khi biến mất hoàn toàn, trên mặt đất lập tức nhiều thêm một vật màu trắng to cỡ viên bánh trôi.
"Này này, ngươi đó là cái ánh mắt gì?" Tiểu Cửu bất mãn quăng đuôi trừng mắt Lăng Thần, trong mắt Lăng Thần là chậm rãi đề phòng, đặc biệt khi nghe được tiểu Cửu nói chuyện, một mạt ánh sáng lạnh lẽo trong mắt hắn chợt hiện lên rồi biến mất.
"Yên tâm đi, tiểu Cửu không nguy hiểm." Hạ Thiên Tịch cười nói bỏ ra cánh tay Lăng Thần đi tới, lúc này tiểu Cửu bám lấy ống quần của Hạ Thiên Tịch rồi bò lên trên vai y vểnh cái đuôi đắc ý dào dạt nói "Đó là đương nhiên, ta sẽ không làm gì nguy hiểm tới các ngươi."
Hạ Thiên Tịch khóe miệng giật một chút, nếu xem nhẹ việc Tiểu Cửu trước kia tính kế y, y cũng thực tán đồng những lời này.
Lăng Thần nhìn thoáng qua tiểu Cửu có thể nói chuyện, khuôn mặt tuấn mỹ như cũ vô biểu tình, cũng không có thần sắc nào khác.
Hạ Thiên Tịch nhìn nhìn Lăng Thần một cái, chớp chớp mắt đáng yêu hỏi, "Ngươi...... Không hiếu kỳ sao?"
Có thể nói một con cún nhỏ biết nói như vậy, chẳng lẽ hắn một chút cũng không hiếu kỳ? ánh mắt Lăng Thần nhàn nhạt liếc nhìn tiểu Cửu trên vai Hạ Thiên Tịch, chỉ là cảm thấy có điểm chướng mắt, bả vai phu nhân của hắn sao có thể tùy tiện để một con chó con mèo nào đó đứng trên đó ăn đậu hũ chứ!
Nhưng Lăng Thần lúc này cũng không nói nhiều lời, hắn không muốn cho Hạ Thiên Tịch phản cảm, chỉ âm thầm đem tiểu Cửu ghi tạc trong lòng.
Tiểu Cửu chợt cảm thấy thân thể ớn lạnh.
Ánh mắt Lăng Thần không chút quan tâm liếc nhìn tiểu Cửu một cái nói "Tò mò cái gì? một con chó thì có gì mà tò mò?"
Tiểu Cửu bị ánh mắt không chút quan tâm của Lăng Thần nhìn qua, thân thể càng thêm ớn lạnh, móng vuốt thiếu chút nữa không bám nổi vào quần áo Hạ Thiên Tịch mà rơi xuống, chợt lại nghe thấy lời Lăng Thần nói, nháy mắt tạc mao, cũng quên mất cỗ ớn lạnh trong cơ thể vừa rồi, cả người màu trắng lông xù nổ tung, một con móng vuốt chỉ vào Lăng Thần tạc mao "Ta không phải cho thường, ta là chó ma pháp!"
"Chó ma pháp chẳng lẽ không phải chó?" Hạ Thiên Tịch nhàn nhạt hỏi.
Tiểu Cửu, "......"
Tiểu Cửu cúi đầu ảo não cái đuôi nho nhỏ, được rồi, chó ma pháp cũng là chó!
"Đúng rồi, chẳng lẽ ngươi vẫn luôn nhỏ như vậy, không thể biến lớn sao?" Hạ Thiên Tịch suy nghĩ một chút hỏi, đây là điều y vẫn thực nghi hoặc, y nhớ rõ trong những truyện tiểu thuyết huyền huyễn của địa cầu cổ, động vật trong thế giới ma pháp không phải đều có thể biến to thu nhỏ được sao?
"Ta đương nhiên có thể biến lớn." Vừa nghe cái này, tiểu Cửu lập tức tạc mao, vẻ mặt tức giận nói "Còn không phải bởi vì tinh thần lực của ngươi quá yếu đuối, cho nên ta mới vẫn không thể tùy tâm sở dục mà biến lớn sao." Làm một con chó ma pháp, lại không thể có được tùy tâm sở dục chân thân, ghê tởm hơn chính là trước mắt nó chỉ có thể biến ra lớn như vậy, không thể khiến nó tức giận hay sao? Nó chính là một con ma thú phi thường uy phong lẫm lẫm, hiện tại không chỉ không thể sử dụng ma pháp, mà ngay cả chân thân của mình cũng không duy trì được, cái này không phải khiến nó tức giận hay sao?
Cho nên nó mới muốn giải trừ trói buộc của hệ thống với Hạ Thiên Tịch, chủ yếu là do Hạ Thiên Tịch quá nhỏ yếu, nó căn bản là chướng mắt y, nhưng hệ thống lại lựa chọn Hạ Thiên Tịch, nó cũng không còn cách nào khác, duy nhất biện pháp khiến hệ thống giải trừ trói buộc với Hạ Thiên Tịch chính là Hạ Thiên Tịch chết, chỉ tiếc lần trước biện pháp mà nó dụ dỗ Hạ Thiên Tịch thất bại.
Hạ Thiên Tịch câm nín!
Nói cho cùng cũng là do mình quá nhỏ yếu, nhưng tiền đề là--
"Nói như vậy, ngươi xuất hiện là do tinh thần lực của ta quá yếu."
"Đương nhiên."
"Như vậy, ngươi cùng tinh thần lực của ta chung một nhịp thở, chỉ cần tinh thần lực của ta trở nên cường đại, thậm chí theo như lời ngươi nói lúc trước có thể dùng tinh thần lực công kích người khác, ta có thể khống chế ngươi."
"Ách..." Tiểu Cửu chớp chớp đôi mắt tròn nhỏ, chợt tạc mao "Ngươi lừa ta nói"
Hạ Thiên Tịch cong cong môi, ánh mắt không có ý tốt nhìn nhìn tiểu Cửu "Ngươi yên tâm, ta sẽ mau chóng trở nên cường đại." sau đó liền khống chế ngươi.
Đối với một lần lừa gạt y của tiểu Cửu, Hạ Thiên Tịch sẽ không dễ dàng mà quên đi.
Không có biện pháp, ai bảo Tiểu Cửu chạm vào vảy ngược của y, có liên quan đến tính mạng của bản thân, y chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Tiểu Cửu bỗng nhiên lại cảm giác được một trận gió lạnh vù vù, đông lạnh khiến cho tiểu thân thể của nó run run thiếu chút nữa ngã xuống từ trên vai Hạ Thiên Tịch.
Cho nên nói, nó ghét nhất nhân loại, nhân loại chính dối trá như vậy, giả nhân giả nghĩa.
"Không nói nữa, hiện tại ta bắt đầu dạy ngươi ma pháp tri thức." Tiểu Cửu vểbg cái đuôi vẻ mặt kiêu ngạo.
Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, sau đó quay đầu nhìn Lăng Thần một cái, ý tứ chính là ngươi mau trở về đi, nơi này đã không còn chuyện của ngươi.
Lăng Thần nhướng mày, như không hiểu ý tứ trong mắt Hạ Thiên Tịch trong ánh mắt ý tứ, đứng ở một bên không nói một câu.
Hạ Thiên Tịch bất đắc dĩ run rẩy khóe miệng, y thật sự là không thể tưởng tượng nổi Lăng Thần bề ngoài nhìn qua là một nam nhân tràn đầy bá khí, vì răng giờ phút này nhìn qua liền vô lại như vậy?
Đinh ――
Hệ thống thông báo: Mời kết thành bằng hữu với Lăng Thần, cùng học tập tri thức ma pháp, tiếp thu nhiệm vụ lựa chọn Có, không nhận lựa chọn Không. Khen thưởng như sau: mười viên tẩy tủy đan, mười viên phục linh tử đan, cùng một quyển đan phương phục linh tử đan, tiếp thu nhiệm vụ mời lựa chọn.
"Phục linh tử đan có công hiệu gì?" Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt nhìn tiểu Cửu hỏi, tẩy tủy đan thì y biết, phục linh tử đan là thứ gì y cũng không biết.
"Phục linh tử đan có tác dụng ngay lập tức điều trị thiếu hụt ma lực trong cơ thể ngươi khi ma lực của ngươi bị tiêu hao hầu như không còn, có thể duy trì trong một giờ, cũng đủ cho ngươi chạy trốn."
Mắt Hạ Thiên Tịch sáng lên, đây là thứ tốt, lại còn cho y cả đan phương, chẳng phải càng tốt hơn sao.
Thoạt nhìn y thật sự muốn thăng cấp lên ma pháp sư sơ cấp, như vậy liền có thể luyện đan.
Hạ Thiên Tịch không chút do dự lựa chọn Có, dù sao Lăng Thần cũng đã biết bí mật của y, lại nói đây cũng là chỉ thị của hệ thống, tuy y không biết vì sao hệ thống làm như vậy, nhưng chỉ cần không có hại với y là được.
Hệ thống thông báo: Mời lấy ra cầu thủy tinh, thí nghiệm thuộc tính ma pháp của Lăng Thần.
Hạ Thiên Tịch từ không gian ấy ra quả cầu thủy tinh được khen thưởng lúc trước, đi đến trước mặt Lăng Thần nói: "Đặt tay lên trên."
Lăng Thần nhàn nhạt nhìn Hạ Thiên Tịch một cái, tuy rằng hắn không biết Hạ Thiên Tịch đang làm gì, nhưng là đối với mệnh lệnh của phu nhân nhà mình, từ trước tới nay hắn đều là nói gì nghe nấy, tiền đề là cái mệnh lệnh này không chạm vào điểm mấu chốt của hắn.
Ngươi hỏi hắn, điểm mấu chốt của hắn là gì?
Ánh mắt sắc như tiểu đao âm 200° hung hãn phi về phía ngươi, điểm mấu chốt của hắn đương nhiên là phu nhân nhà hắn!
"Không về." Lăng Thần nhanh chóng cự tuyệt.
Hạ Thiên Tịch chán nản, trừng mắt hung tợn nhìn Lăng Thần, tức giận nói "Vậy ngươi đừng đi theo ta."
"Ta đi tản bộ." Lăng Thần gợi lên khóe môi đầy tà khí nói đến dị thường thiếu đánh.
Hạ Thiên Tịch "..."
Cảm giác tự bê đá đập vào chân thật không dễ chịu.
Hạ Thiên Tịch trừng trừng Lăng Thần, nhìn vẻ mặt hắn vừa lạnh nhạt vừa vô lại thể hiện ta tuyệt đối sẽ không về, Hạ Thiên Tịch nhíu nhíu mày không để ý tới Lăng Thần, xoay người tiếp tục hướng tới một con đường hẻo lánh bước đi.
Hôm nay tiểu Cửu nhắc nhở cho y, dạo này y xác thực là vẫn luôn rèn luyện thể thuật mà xem nhẹ rèn luyện ma pháp.
Ma pháp là lực lượng mà thế giới này không có, loại lực lượng này, Hạ Thiên Tịch tuy rằng mới chỉ được coi là một ma pháp sư nho nhỏ, hơn nữa là cấp thấp, nhưng y có thể cảm giác được ma pháp là cỡ nào cường đại, nếu thuộc tính ma pháp tương xứng với thuộc tính cơ giáp, như vậy khi kết hợp ma pháp với cơ giáp, sẽ sinh ra loại lực lượng vô hạn phóng đại.
"Đó là đương nhiên." Biết được suy nghĩ trong đầu Hạ Thiên Tịch, thanh âm tiểu Cửu liền vang lên, may mà trong đầu thường xuyên vang lên thanh âm khiến Hạ Thiên Tịch đã có thói quen nên cũng thực bình tĩnh.
"Tu luyện ma pháp là một loại đề cao tinh thần lực, mà cơ giáp cũng cùng với tinh thần lực chung một nhịp thở, cho nên khi ma pháp của ngươi được đề cao, cơ giáp cũng sẽ đề cao thêm lực công kích của nó, còn lực phòng ngự, chỉ cần ngươi đem thể thuật của bản thân rèn luyện tăng lên, ma pháp cùng cơ giáp kết hợp khẳng định sẽ khiến ngươi trở thành tồn tại siêu nhiên ở thế giới này."
Hạ Thiên Tịch giật giật khóe miệng, y một chút cũng không hiếm lạ trở thành tồn tại siêu nhân loại.
Cho nên, Hạ Thiên Tịch nửa đêm trộm rời giường chính là muốn tìm một địa phương hẻo lánh yên tĩnh làm nơi cho tiểu Cửu dạy y ma pháp.
Trong ký túc xá có Thẩm Hạo cùng Tinh Dạ, loại ma pháp này tuyệt đối phải bảo mật, bằng không nếu để người ngoài biết được sự tồn tại của ma pháp siêu việt, Hạ Thiên Tịch thật sự là không dám nghĩ tới nhân loại sẽ làm ra hành động điên cuồng gì với y.
Tuy rằng y từng bại lộ ma pháp trước mặt Tinh Dạ, nhưng y cũng không tu luyện ma pháp trước mặt Tinh Dạ, Tinh Dạ vẫn cho rằng đó là một loại chiêu thức bảo mệnh gì đó, cho nên Tinh Dạ cũng không biết đến sự tồn tại của ma pháp, trước mắt cũng chỉ có Lăng Thần biết sự tồn tại của ma pháp, cho nên sau khi bị Lăng Thần phát hiện, Hạ Thiên Tịch cũng không có kiên quyết ngăn cản Lăng Thần đi theo mình.
Hai người bọn họ đi tới rừng cây nhỏ hoang phế sau trường quân đội số 1, Hạ Thiên Tịch quay đầu nhìn Lăng Thần một cái, nhíu nhíu mày, khẽ cắn môi, dù sao Lăng Thần cũng biết sự tồn tại của ma pháp, đương nhiên hắn cũng không biết đó là ma pháp, chỉ biết đó là một loại năng lượng mà thôi.
Nếu đã bại lộ rồi thì cũng không có gì phải dấu diếm.
"Tiểu Cửu, xuất hiện đi!" Hạ Thiên Tịch đối với rừng cây trống vắng nói một câu.
Ánh sáng ở nơi xa cũng không soi tới tận rừng cây này, chỉ có ánh trăng trên trời soi xuống, cho nên bọn họ có thể miễn cưỡng thấy rõ cảnh sắc bên trong rừng cây, lúc Hạ Thiên Tịch nói ra, một đoàn bạch quang thoáng hiện, ánh sáng trắng chiếu rọi khiến người không thể mở mắt, Lăng Thần cảnh giác xung quanh lập tức đem Hạ Thiên Tịch ôm vào trong lòng nhìn nhìn đoàn màu trắng vừa xuất hiện.
Sau khi tiểu Cửu xuất hiện, ánh sáng trắng cũng dần yếu bớt, cho đến khi biến mất hoàn toàn, trên mặt đất lập tức nhiều thêm một vật màu trắng to cỡ viên bánh trôi.
"Này này, ngươi đó là cái ánh mắt gì?" Tiểu Cửu bất mãn quăng đuôi trừng mắt Lăng Thần, trong mắt Lăng Thần là chậm rãi đề phòng, đặc biệt khi nghe được tiểu Cửu nói chuyện, một mạt ánh sáng lạnh lẽo trong mắt hắn chợt hiện lên rồi biến mất.
"Yên tâm đi, tiểu Cửu không nguy hiểm." Hạ Thiên Tịch cười nói bỏ ra cánh tay Lăng Thần đi tới, lúc này tiểu Cửu bám lấy ống quần của Hạ Thiên Tịch rồi bò lên trên vai y vểnh cái đuôi đắc ý dào dạt nói "Đó là đương nhiên, ta sẽ không làm gì nguy hiểm tới các ngươi."
Hạ Thiên Tịch khóe miệng giật một chút, nếu xem nhẹ việc Tiểu Cửu trước kia tính kế y, y cũng thực tán đồng những lời này.
Lăng Thần nhìn thoáng qua tiểu Cửu có thể nói chuyện, khuôn mặt tuấn mỹ như cũ vô biểu tình, cũng không có thần sắc nào khác.
Hạ Thiên Tịch nhìn nhìn Lăng Thần một cái, chớp chớp mắt đáng yêu hỏi, "Ngươi...... Không hiếu kỳ sao?"
Có thể nói một con cún nhỏ biết nói như vậy, chẳng lẽ hắn một chút cũng không hiếu kỳ? ánh mắt Lăng Thần nhàn nhạt liếc nhìn tiểu Cửu trên vai Hạ Thiên Tịch, chỉ là cảm thấy có điểm chướng mắt, bả vai phu nhân của hắn sao có thể tùy tiện để một con chó con mèo nào đó đứng trên đó ăn đậu hũ chứ!
Nhưng Lăng Thần lúc này cũng không nói nhiều lời, hắn không muốn cho Hạ Thiên Tịch phản cảm, chỉ âm thầm đem tiểu Cửu ghi tạc trong lòng.
Tiểu Cửu chợt cảm thấy thân thể ớn lạnh.
Ánh mắt Lăng Thần không chút quan tâm liếc nhìn tiểu Cửu một cái nói "Tò mò cái gì? một con chó thì có gì mà tò mò?"
Tiểu Cửu bị ánh mắt không chút quan tâm của Lăng Thần nhìn qua, thân thể càng thêm ớn lạnh, móng vuốt thiếu chút nữa không bám nổi vào quần áo Hạ Thiên Tịch mà rơi xuống, chợt lại nghe thấy lời Lăng Thần nói, nháy mắt tạc mao, cũng quên mất cỗ ớn lạnh trong cơ thể vừa rồi, cả người màu trắng lông xù nổ tung, một con móng vuốt chỉ vào Lăng Thần tạc mao "Ta không phải cho thường, ta là chó ma pháp!"
"Chó ma pháp chẳng lẽ không phải chó?" Hạ Thiên Tịch nhàn nhạt hỏi.
Tiểu Cửu, "......"
Tiểu Cửu cúi đầu ảo não cái đuôi nho nhỏ, được rồi, chó ma pháp cũng là chó!
"Đúng rồi, chẳng lẽ ngươi vẫn luôn nhỏ như vậy, không thể biến lớn sao?" Hạ Thiên Tịch suy nghĩ một chút hỏi, đây là điều y vẫn thực nghi hoặc, y nhớ rõ trong những truyện tiểu thuyết huyền huyễn của địa cầu cổ, động vật trong thế giới ma pháp không phải đều có thể biến to thu nhỏ được sao?
"Ta đương nhiên có thể biến lớn." Vừa nghe cái này, tiểu Cửu lập tức tạc mao, vẻ mặt tức giận nói "Còn không phải bởi vì tinh thần lực của ngươi quá yếu đuối, cho nên ta mới vẫn không thể tùy tâm sở dục mà biến lớn sao." Làm một con chó ma pháp, lại không thể có được tùy tâm sở dục chân thân, ghê tởm hơn chính là trước mắt nó chỉ có thể biến ra lớn như vậy, không thể khiến nó tức giận hay sao? Nó chính là một con ma thú phi thường uy phong lẫm lẫm, hiện tại không chỉ không thể sử dụng ma pháp, mà ngay cả chân thân của mình cũng không duy trì được, cái này không phải khiến nó tức giận hay sao?
Cho nên nó mới muốn giải trừ trói buộc của hệ thống với Hạ Thiên Tịch, chủ yếu là do Hạ Thiên Tịch quá nhỏ yếu, nó căn bản là chướng mắt y, nhưng hệ thống lại lựa chọn Hạ Thiên Tịch, nó cũng không còn cách nào khác, duy nhất biện pháp khiến hệ thống giải trừ trói buộc với Hạ Thiên Tịch chính là Hạ Thiên Tịch chết, chỉ tiếc lần trước biện pháp mà nó dụ dỗ Hạ Thiên Tịch thất bại.
Hạ Thiên Tịch câm nín!
Nói cho cùng cũng là do mình quá nhỏ yếu, nhưng tiền đề là--
"Nói như vậy, ngươi xuất hiện là do tinh thần lực của ta quá yếu."
"Đương nhiên."
"Như vậy, ngươi cùng tinh thần lực của ta chung một nhịp thở, chỉ cần tinh thần lực của ta trở nên cường đại, thậm chí theo như lời ngươi nói lúc trước có thể dùng tinh thần lực công kích người khác, ta có thể khống chế ngươi."
"Ách..." Tiểu Cửu chớp chớp đôi mắt tròn nhỏ, chợt tạc mao "Ngươi lừa ta nói"
Hạ Thiên Tịch cong cong môi, ánh mắt không có ý tốt nhìn nhìn tiểu Cửu "Ngươi yên tâm, ta sẽ mau chóng trở nên cường đại." sau đó liền khống chế ngươi.
Đối với một lần lừa gạt y của tiểu Cửu, Hạ Thiên Tịch sẽ không dễ dàng mà quên đi.
Không có biện pháp, ai bảo Tiểu Cửu chạm vào vảy ngược của y, có liên quan đến tính mạng của bản thân, y chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Tiểu Cửu bỗng nhiên lại cảm giác được một trận gió lạnh vù vù, đông lạnh khiến cho tiểu thân thể của nó run run thiếu chút nữa ngã xuống từ trên vai Hạ Thiên Tịch.
Cho nên nói, nó ghét nhất nhân loại, nhân loại chính dối trá như vậy, giả nhân giả nghĩa.
"Không nói nữa, hiện tại ta bắt đầu dạy ngươi ma pháp tri thức." Tiểu Cửu vểbg cái đuôi vẻ mặt kiêu ngạo.
Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, sau đó quay đầu nhìn Lăng Thần một cái, ý tứ chính là ngươi mau trở về đi, nơi này đã không còn chuyện của ngươi.
Lăng Thần nhướng mày, như không hiểu ý tứ trong mắt Hạ Thiên Tịch trong ánh mắt ý tứ, đứng ở một bên không nói một câu.
Hạ Thiên Tịch bất đắc dĩ run rẩy khóe miệng, y thật sự là không thể tưởng tượng nổi Lăng Thần bề ngoài nhìn qua là một nam nhân tràn đầy bá khí, vì răng giờ phút này nhìn qua liền vô lại như vậy?
Đinh ――
Hệ thống thông báo: Mời kết thành bằng hữu với Lăng Thần, cùng học tập tri thức ma pháp, tiếp thu nhiệm vụ lựa chọn Có, không nhận lựa chọn Không. Khen thưởng như sau: mười viên tẩy tủy đan, mười viên phục linh tử đan, cùng một quyển đan phương phục linh tử đan, tiếp thu nhiệm vụ mời lựa chọn.
"Phục linh tử đan có công hiệu gì?" Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt nhìn tiểu Cửu hỏi, tẩy tủy đan thì y biết, phục linh tử đan là thứ gì y cũng không biết.
"Phục linh tử đan có tác dụng ngay lập tức điều trị thiếu hụt ma lực trong cơ thể ngươi khi ma lực của ngươi bị tiêu hao hầu như không còn, có thể duy trì trong một giờ, cũng đủ cho ngươi chạy trốn."
Mắt Hạ Thiên Tịch sáng lên, đây là thứ tốt, lại còn cho y cả đan phương, chẳng phải càng tốt hơn sao.
Thoạt nhìn y thật sự muốn thăng cấp lên ma pháp sư sơ cấp, như vậy liền có thể luyện đan.
Hạ Thiên Tịch không chút do dự lựa chọn Có, dù sao Lăng Thần cũng đã biết bí mật của y, lại nói đây cũng là chỉ thị của hệ thống, tuy y không biết vì sao hệ thống làm như vậy, nhưng chỉ cần không có hại với y là được.
Hệ thống thông báo: Mời lấy ra cầu thủy tinh, thí nghiệm thuộc tính ma pháp của Lăng Thần.
Hạ Thiên Tịch từ không gian ấy ra quả cầu thủy tinh được khen thưởng lúc trước, đi đến trước mặt Lăng Thần nói: "Đặt tay lên trên."
Lăng Thần nhàn nhạt nhìn Hạ Thiên Tịch một cái, tuy rằng hắn không biết Hạ Thiên Tịch đang làm gì, nhưng là đối với mệnh lệnh của phu nhân nhà mình, từ trước tới nay hắn đều là nói gì nghe nấy, tiền đề là cái mệnh lệnh này không chạm vào điểm mấu chốt của hắn.
Ngươi hỏi hắn, điểm mấu chốt của hắn là gì?
Ánh mắt sắc như tiểu đao âm 200° hung hãn phi về phía ngươi, điểm mấu chốt của hắn đương nhiên là phu nhân nhà hắn!
Tác giả :
Tiểu Bánh Trôi