Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
Chương 78: Tuyên thệ bá đạo! Không khí quỷ dị!
Hạ Thiên Tịch không nhận ra, nhưng Lăng Thần thì phát hiện ra nhé, Tịch Tịch đã hứa hẹn cả đời với hắn.
U tối trong lòng Lăng Thần giờ phút này chợt được gột rửa, chẳng qua không có gột rửa hoàn toàn mà thôi, không biến trắng mà chỉ còn là màu xám mà thôi, hắn vẫn còn để ý tới hình ảnh vừa nhìn thấy khi nãy.
Hắn nhìn Hạ Thiên Tịch, cũng không dám yên lặng nữa, thật đúng là sợ Tịch Tịch sẽ cả đời không để ý tới hắn, như vậy về sau hai người kết hôn, giữa hai người đều là yên lặng thì làm sao bây giờ? Chỉ nghĩ tới việc hai người sinh hoạt không nói với nhau một câu, Tịch Tịch cả đời không để ý tới mình, sinh hoạt như vậy hắn căn bản không thể tiếp thu.
Lăng Thần trầm mặc một chút, khi Hạ Thiên Tịch sắp tạc mao rốt cuộc không còn yên lặng trầm mặc, hỏi "Ngươi vừa mới cùng hắn đang làm gì?"
"Ngươi quản lão tử đang làm gì?" Hạ Thiên Tịch cảm thấy không thể hiểu được.
Lăng Thần nhấp một chút môi mỏng, vốn là lại muốn trầm mặc, nhưng khi Hạ Thiên Tịch giận trừng ánh mắt cũng không dám trầm mặc, bá đạo thanh âm tràn ngập cường ngạnh mệnh lệnh nói "Tịch Tịch, ngươi không thể lại hôn người khác!"
"......"
Hạ Thiên Tịch chớp chớp đôi mắt nhìn Lăng Thần, y hôn ai, căn bản là một câu phi thường không đâu vào đâu có được không?
Lăng Thần chợt vượt trước một bước, một tay nhéo cằm Hạ Thiên Tịch khiến cho đôi mắt y cùng đối diện với mình, để tầm mắt hai người đối diện nhau, hắn nheo lại một đôi mắt đầy nguy hiểm, màu bạc lạnh đồng tử gắt gao nhìn Hạ Thiên Tịch, môi mỏng rộng mở gợi lên một mạt tà tứ ý cười.
Hạ Thiên Tịch nhìn Lăng Thần trước mặt, nhướng mày, bởi vì y cảm giác được một cỗ nguy hiểm phát ra từ trên người Lăng Thần. Hạ Thiên Tịch muốn thoát khỏi ngón tay kiềm trụ cằm của Lăng Thần, y động một chút cũng không thoát khỏi tay Lăng Thần, mà động tác này của y hiển nhiên làm Lăng Thần tức giận, chẳng qua tức giận của Lăng Thần không giống với Hạ Thiên Tịch.
Hạ Thiên Tịch tức giận, sẽ trực tiếp biểu hiện ở hành động, giống như vừa mới rồi rống giận với Lăng Thần, thậm chí dùng chân đi đá người, mắng to, này hoàn toàn là biểu hiện tạc mao.
Nhưng là Lăng Thần không giống thế, hắn sinh khí, một khuôn mặt vô biểu tình lạnh lẽo, tương phản với gương mặt tuấn mỹ của hắn, tựa hồ càng thêm tản mát ra hơi thở mê hoặc người, môi mỏng gợi lên một mạt tà tứ độ cong, loại vẻ mặt này hắn thật là phi thường phi thường dụ hoặc người, mà thanh âm cũng càng thêm trầm thấp, cái loại thanh âm phảng phất mang theo ma lực từ tính như tiếng ca của mỹ nhân ngư trong thần thoại Hy Lạp cổ đại, tràn ngập dụ hoặc nhân tâm.
Đồng tử gắt gao nhìn Hạ Thiên Tịch, lòng bàn tay hơi mang vết chai mỏng chậm rãi cọ xát cánh môi Hạ Thiên Tịch, động tác thong thả mà lại mang theo điểm điểm hương vị sắc tình.
Cánh môi Hạ Thiên Tịch vốn dĩ chính là đỏ bừng mê người, tản mát ra một cỗ hương thơm của hoa hồng, ngón tay Lăng Thần chậm rãi cọ xát vào môi Hạ Thiên Tịch, thẳng đến khi Hạ Thiên Tịch nhíu mày, ngón tay hắn mới hơi chút dùng sức ấn ấn cánh môi Hạ Thiên Tịch, cánh môi đầy đặn co giãn khiến lòng người say vì hương thơm, làm Lăng Thần cầm lòng không đậu cúi đầu dùng tiếng nói trầm thấp chậm rãi nói "Tịch Tịch -- ngươi là của ta!"
Từng chữ một, nghiêm túc mà lại chân thành.
Bốn chữ đơn giản từ miệng Lăng Thần, cuồng vọng lại khí phách, phảng phất mang theo một khí thế không cho người khác cự tuyệt.
Ngươi là của ta! Chỉ có thể là của ta!
Đây là tuyên ngôn! Cũng là tuyên thệ!
Sau đó, hắn cúi đầu hôn lên cánh môi Hạ Thiên Tịch.
Cánh môi tản mát ra màu sắc đỏ tươi như cánh hồng, tốt đẹp giống như trong tưởng tượng, Lăng Thần tình nguyện đắm chìm trong hương thơm say lòng này.
Mẹ! Trong lòng Hạ Thiên Tịch cho Lăng Thần một ngón tay giữa୧༼◔益◔╭∩╮༽, mỗi lần đều dùng một chiêu này, ngươi có phiền hay không?
Hạ Thiên Tịch đen xì cả mặt, dùng sức đẩy Lăng Thần ra, nâng tay lên hung hăng lau lau môi mình, tức giận tạc mao nhìn Lăng Thần "Lăng Thần, ngươi CMN một vừa hai phải cho lão tử, không nên động một tí liền hôn môi người khác, chúng ta không có quan hệ được không?"
Hạ Thiên Tịch quả thực đều phải lệ rơi đầy mặt, y không rõ quan hệ tốt đẹp của bản thân cùng Lăng Thần như thế nào lên đến nước này?
Lăng Thần bị Hạ Thiên Tịch đẩy ra cùng lời nói tổn thương tác động tới, con ngươi màu bạc gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tịch, mím chặt môi không nói một lời, nhưng ánh mắt thực không tốt, vừa nhìn liền thấy rất dọa người.
Hạ Thiên Tịch bị ánh mắt của Lăng Thần nhìn chằm chằm khiến cho da đầu tê dại, nhíu nhíu mày xoay người rời đi, y cảm thấy nếu y còn cùng Lăng Thần một mình ở chung không chỉ có nguy hiểm mà không chừng còn có sự việc không tốt phát sinh.
Chợt, cánh tay truyền đến lực đạo thật mạnh.
Trên trán Hạ Thiên Tịch xuất hiện một dấu cộng lớn (╬ಠ益ಠ), nhịn rồi lại nhịn, quay đầu nghiến răng nghiến lợi hỏi "Ngươi CMN rốt cuộc còn chưa đủ?"
"Vì sao?" Lăng Thần như cũ không bị tức giận của Hạ Thiên Tịch đả động, tiếng nói trầm thấp mang theo một chút thần sắc bi thương.
"Vì sao cái gì?"Hạ Thiên Tịch chỉ cảm thấy bản thân hiện tại đang phình to lên.
"Vì sao không thích ta?" Lăng Thần lạnh lùng hỏi.
Hắn rốt cuộc có chỗ nào làm không tốt?
Ngươi ngoại trừ phát ra khí lạnh không còn gì khác sao?
Hạ Thiên Tịch nghĩ trong lòng.
Ánh mắt Lăng Thần gắt gao khóa trụ sắc mặt khổ bức của Hạ Thiên Tịch, thanh âm bình tĩnh lạnh lùng hỏi "Ngươi có phải còn thích Lancet hay không?" Rõ ràng ngữ điệu bình tĩnh không có bất luận gợn sóng gì, lại khiến Hạ Thiên Tịch nghe được ngữ điệu kia tiềm tàng hởi thở nguy hiểm, vừa hắc ám vừa cường đại.
Trực giác đầu tiên trong đầu trực tiếp nói cho y, nếu y mà dám gật đầu, Lăng Thần tuyệt đối sẽ hắc hóa.
Không cần nghĩ là có thể biết, Lăng Thần hắc hóa sẽ có bao nhiêu khủng bố.
"Không." Hạ Thiên Tịch mãnh liệt lắc đầu, trong ánh mắt là chân thành chưa bao giờ từng có, "Ta không thích hắn, một chút cũng không thích hắn, ta hiện tại ai cũng không thích."
Dù sao, hiện tại y đã không thích Lance, cái này cũng không có gì phải dấu diếm, Hạ Thiên Tịch vì ngăn cản Lăng Thần tiếp tục hắc hóa, lập tức lắc đầu.
Ánh mắt Lăng Thần bình tĩnh nhìn Hạ Thiên Tịch, tựa hồ đang phân tích biểu tình trên mặt y là thật hay giả, nửa ngày mới buông ra cánh tay Hạ Thiên Tịch, chỉ là vẫn dùng loại ngữ điệu vừa trầm thấp vừa nghiêm túc nói với Hạ Thiên Tịch, "Tịch Tịch, ngươi là của ta!"
Ngươi là của ta, chỉ có thể là của một mình ta!
Hạ Thiên Tịch khóe miệng run rẩy vạn phần. Y cảm thấy y cùng Lăng Thần giờ phút này chính là ông nói gà bà nói vịt, vĩnh viễn đều không thống nhất được với nhau.
Thôi, ngươi thích ai thì cứ thích, ta chỉ cần nhớ rõ ta không thích ngươi là được.
Hạ Thiên Tịch ở trong lòng yên lặng an ủi chính mình, thấy Lăng Thần buông tay mình ra, lập tức không hề để ý tới hắn liền rời đi, y nha, y thề, về sau tuyệt đối sẽ không lại cùng Lăng Thần đơn độc ở bên nhau, quả thực chính là áp lực như núi
Một đôi con ngươi màu bạc của Lăng Thần gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng Hạ Thiên Tịch, thật lâu còn chưa hoàn hồn, khuôn mặt tuấn mỹ vô biểu tình, thẳng đến khi thân ảnh Hạ Thiên Tịch biến mất trong mắt hắn, đôi môi mím chặt của Lăng Thần mới dùng thấp thấp thanh âm chỉ có thể một người nghe thấy nói, "Tịch Tịch, ta sẽ làm ngươi yêu ta!"
Ánh mắt hắn đầy kiên định, ngữ khí nghiêm túc, giờ phút này cả người hắn tản mát ra tự tin mãnh liệt.
Tích tích tích --
Cardine: Đám nhóc con đáng yêu, trong vòng ba phút tới cách đấu trường, bằng không tự gánh lấy hậu quả nga.
Quang não phát tới một cái tin tức, còn mang theo khuôn mặt biến thái tươi cười của Cardine!
Mọi người trong ký túc xá lập tức nhanh chóng rời giường, tưởng tượng đến khuôn mặt biến thái của Cadien, tự gánh lấy hậu quả gì đó tuyệt đối sẽ làm người sống không bằng chết.
"Thời gian đã qua một phút đồng hồ." Tinh Dạ nhìn tin tức trên quang não đáng thương hề hề nói, đáng thương Tinh Dạ hơn một tháng này bị Cadien biến thái kia chỉnh đến quá đáng thương, mỗi lần vừa thấy tin tức phát trên quang não, một trương xinh đẹp khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn liền tràn ngập ủy khuất cùng sợ hãi.
"Không quan hệ, chúng ta đều đã thành thói quen, Tinh Dạ, ngươi có thể." Hạ Thiên Tịch nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ủy khuất của Tinh Dạ chạy nhanh an ủi một câu.
Tinh Dạ đáng thương hề hề ánh mắt nhìn nhìn Hạ Thiên Tịch, sau đó lại nhìn nhìn Lăng Thần, bĩu môi càng thêm ủy khuất.
Ngươi có người hỗ trợ mặc quần áo, sửa sang lại ăn mặc gì đó, ở trước mặt hắn tú ân ái quả thực quá vô sỉ.
Tinh Dạ một bên vừa nghĩ vừa mặc quần áo.
"Ngươi tuyệt đối có thể." bàn tay to của Thẩm Hạo sờ sờ đầu Tinh Dạ, xuẩn manh an ủi một câu.
Ánh mắt đáng thương hề hề của Tinh Dạ lại lần nữa nhìn xem thân cao ước chừng so với chính mình cao hơn ba cái đầu, yên lặng nuốt vào một búng máu, ở trước mặt hắn biểu hiện chân tình già đó, càng là vô sỉ.
Hạ Thiên Tịch vừa mới tròng lên áo khoác, ngón tay thon dài của Lăng Thần liền duỗi lại đây, một cái cúc áo một cái cúc áo, nhanh chóng thay Hạ Thiên Tịch cài lại, sau đó lại cầm lấy đai lưng ở mép giường giúp Hạ Thiên Tịch đeo ở trên eo đầy duyên dáng, sau đó lại tự hắn sửa sang lại ăn mặc!
Phục vụ quả thực tinh tế muốn chết!
Hạ Thiên Tịch bất đắc dĩ suy nghĩ, từ lần trước cùng Lăng Thần khắc khẩu, đều đã qua hơn một tháng thời gian, có thể nói y cùng Lăng Thần ở vào một cỗ không khí lạnh, loại không khí lạnh này cơ hồ áp khiến Hạ Thiên Tịch cả người đều muốn buồn bực phát điên.
Lăng Thần cũng không thổ lộ gì thêm với y, cũng không quấn lấy y nữa, điều này vốn dĩ hẳn sẽ khiến Hạ Thiên Tịch cảm thấy vui sướng, nhưng... một đôi mắt kia của hắn vô luận y đi tới nơi nào cũng nhìn chằm chằm sau lưng y, đặc biệt là y không thể nói chuyện với người khác quá một phút đồng hồ, nếu không mặc kệ người cùng y nói chuyện là nam hay nữ, đôi mắt màu bạc của Lăng Thần cứ như phát ra ánh sáng màu xanh khủng bố vạn phần, chắc chắn có thể giết người, khiến cho hiện tại không có người nào dám nói chuyện với y nữa.
Hạ Thiên Tịch vài lần đều muốn tạc mao, những lần y sắp phát điên muốn đi tính sổ với Lăng Thần, Lăng Thần đều chuyển ánh mắt đi chỗ khác, vẻ mặt giống như đang nói chuyện không liên quan gì đến ta, ta cái gì cũng không làm, mời ngươi đừng tự mình đa tình tới phiền ta.
Mỗi lần hắn đều đem ánh mắt như giết người vô hình, cố tình Hạ Thiên Tịch lại không thể đi ngăn cản nổi ánh mắt của người ta.
Cho nên, không khí quan hệ giữa Lăng Thần và Hạ Thiên Tịch thập phần đáng sợ.
U tối trong lòng Lăng Thần giờ phút này chợt được gột rửa, chẳng qua không có gột rửa hoàn toàn mà thôi, không biến trắng mà chỉ còn là màu xám mà thôi, hắn vẫn còn để ý tới hình ảnh vừa nhìn thấy khi nãy.
Hắn nhìn Hạ Thiên Tịch, cũng không dám yên lặng nữa, thật đúng là sợ Tịch Tịch sẽ cả đời không để ý tới hắn, như vậy về sau hai người kết hôn, giữa hai người đều là yên lặng thì làm sao bây giờ? Chỉ nghĩ tới việc hai người sinh hoạt không nói với nhau một câu, Tịch Tịch cả đời không để ý tới mình, sinh hoạt như vậy hắn căn bản không thể tiếp thu.
Lăng Thần trầm mặc một chút, khi Hạ Thiên Tịch sắp tạc mao rốt cuộc không còn yên lặng trầm mặc, hỏi "Ngươi vừa mới cùng hắn đang làm gì?"
"Ngươi quản lão tử đang làm gì?" Hạ Thiên Tịch cảm thấy không thể hiểu được.
Lăng Thần nhấp một chút môi mỏng, vốn là lại muốn trầm mặc, nhưng khi Hạ Thiên Tịch giận trừng ánh mắt cũng không dám trầm mặc, bá đạo thanh âm tràn ngập cường ngạnh mệnh lệnh nói "Tịch Tịch, ngươi không thể lại hôn người khác!"
"......"
Hạ Thiên Tịch chớp chớp đôi mắt nhìn Lăng Thần, y hôn ai, căn bản là một câu phi thường không đâu vào đâu có được không?
Lăng Thần chợt vượt trước một bước, một tay nhéo cằm Hạ Thiên Tịch khiến cho đôi mắt y cùng đối diện với mình, để tầm mắt hai người đối diện nhau, hắn nheo lại một đôi mắt đầy nguy hiểm, màu bạc lạnh đồng tử gắt gao nhìn Hạ Thiên Tịch, môi mỏng rộng mở gợi lên một mạt tà tứ ý cười.
Hạ Thiên Tịch nhìn Lăng Thần trước mặt, nhướng mày, bởi vì y cảm giác được một cỗ nguy hiểm phát ra từ trên người Lăng Thần. Hạ Thiên Tịch muốn thoát khỏi ngón tay kiềm trụ cằm của Lăng Thần, y động một chút cũng không thoát khỏi tay Lăng Thần, mà động tác này của y hiển nhiên làm Lăng Thần tức giận, chẳng qua tức giận của Lăng Thần không giống với Hạ Thiên Tịch.
Hạ Thiên Tịch tức giận, sẽ trực tiếp biểu hiện ở hành động, giống như vừa mới rồi rống giận với Lăng Thần, thậm chí dùng chân đi đá người, mắng to, này hoàn toàn là biểu hiện tạc mao.
Nhưng là Lăng Thần không giống thế, hắn sinh khí, một khuôn mặt vô biểu tình lạnh lẽo, tương phản với gương mặt tuấn mỹ của hắn, tựa hồ càng thêm tản mát ra hơi thở mê hoặc người, môi mỏng gợi lên một mạt tà tứ độ cong, loại vẻ mặt này hắn thật là phi thường phi thường dụ hoặc người, mà thanh âm cũng càng thêm trầm thấp, cái loại thanh âm phảng phất mang theo ma lực từ tính như tiếng ca của mỹ nhân ngư trong thần thoại Hy Lạp cổ đại, tràn ngập dụ hoặc nhân tâm.
Đồng tử gắt gao nhìn Hạ Thiên Tịch, lòng bàn tay hơi mang vết chai mỏng chậm rãi cọ xát cánh môi Hạ Thiên Tịch, động tác thong thả mà lại mang theo điểm điểm hương vị sắc tình.
Cánh môi Hạ Thiên Tịch vốn dĩ chính là đỏ bừng mê người, tản mát ra một cỗ hương thơm của hoa hồng, ngón tay Lăng Thần chậm rãi cọ xát vào môi Hạ Thiên Tịch, thẳng đến khi Hạ Thiên Tịch nhíu mày, ngón tay hắn mới hơi chút dùng sức ấn ấn cánh môi Hạ Thiên Tịch, cánh môi đầy đặn co giãn khiến lòng người say vì hương thơm, làm Lăng Thần cầm lòng không đậu cúi đầu dùng tiếng nói trầm thấp chậm rãi nói "Tịch Tịch -- ngươi là của ta!"
Từng chữ một, nghiêm túc mà lại chân thành.
Bốn chữ đơn giản từ miệng Lăng Thần, cuồng vọng lại khí phách, phảng phất mang theo một khí thế không cho người khác cự tuyệt.
Ngươi là của ta! Chỉ có thể là của ta!
Đây là tuyên ngôn! Cũng là tuyên thệ!
Sau đó, hắn cúi đầu hôn lên cánh môi Hạ Thiên Tịch.
Cánh môi tản mát ra màu sắc đỏ tươi như cánh hồng, tốt đẹp giống như trong tưởng tượng, Lăng Thần tình nguyện đắm chìm trong hương thơm say lòng này.
Mẹ! Trong lòng Hạ Thiên Tịch cho Lăng Thần một ngón tay giữa୧༼◔益◔╭∩╮༽, mỗi lần đều dùng một chiêu này, ngươi có phiền hay không?
Hạ Thiên Tịch đen xì cả mặt, dùng sức đẩy Lăng Thần ra, nâng tay lên hung hăng lau lau môi mình, tức giận tạc mao nhìn Lăng Thần "Lăng Thần, ngươi CMN một vừa hai phải cho lão tử, không nên động một tí liền hôn môi người khác, chúng ta không có quan hệ được không?"
Hạ Thiên Tịch quả thực đều phải lệ rơi đầy mặt, y không rõ quan hệ tốt đẹp của bản thân cùng Lăng Thần như thế nào lên đến nước này?
Lăng Thần bị Hạ Thiên Tịch đẩy ra cùng lời nói tổn thương tác động tới, con ngươi màu bạc gắt gao nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tịch, mím chặt môi không nói một lời, nhưng ánh mắt thực không tốt, vừa nhìn liền thấy rất dọa người.
Hạ Thiên Tịch bị ánh mắt của Lăng Thần nhìn chằm chằm khiến cho da đầu tê dại, nhíu nhíu mày xoay người rời đi, y cảm thấy nếu y còn cùng Lăng Thần một mình ở chung không chỉ có nguy hiểm mà không chừng còn có sự việc không tốt phát sinh.
Chợt, cánh tay truyền đến lực đạo thật mạnh.
Trên trán Hạ Thiên Tịch xuất hiện một dấu cộng lớn (╬ಠ益ಠ), nhịn rồi lại nhịn, quay đầu nghiến răng nghiến lợi hỏi "Ngươi CMN rốt cuộc còn chưa đủ?"
"Vì sao?" Lăng Thần như cũ không bị tức giận của Hạ Thiên Tịch đả động, tiếng nói trầm thấp mang theo một chút thần sắc bi thương.
"Vì sao cái gì?"Hạ Thiên Tịch chỉ cảm thấy bản thân hiện tại đang phình to lên.
"Vì sao không thích ta?" Lăng Thần lạnh lùng hỏi.
Hắn rốt cuộc có chỗ nào làm không tốt?
Ngươi ngoại trừ phát ra khí lạnh không còn gì khác sao?
Hạ Thiên Tịch nghĩ trong lòng.
Ánh mắt Lăng Thần gắt gao khóa trụ sắc mặt khổ bức của Hạ Thiên Tịch, thanh âm bình tĩnh lạnh lùng hỏi "Ngươi có phải còn thích Lancet hay không?" Rõ ràng ngữ điệu bình tĩnh không có bất luận gợn sóng gì, lại khiến Hạ Thiên Tịch nghe được ngữ điệu kia tiềm tàng hởi thở nguy hiểm, vừa hắc ám vừa cường đại.
Trực giác đầu tiên trong đầu trực tiếp nói cho y, nếu y mà dám gật đầu, Lăng Thần tuyệt đối sẽ hắc hóa.
Không cần nghĩ là có thể biết, Lăng Thần hắc hóa sẽ có bao nhiêu khủng bố.
"Không." Hạ Thiên Tịch mãnh liệt lắc đầu, trong ánh mắt là chân thành chưa bao giờ từng có, "Ta không thích hắn, một chút cũng không thích hắn, ta hiện tại ai cũng không thích."
Dù sao, hiện tại y đã không thích Lance, cái này cũng không có gì phải dấu diếm, Hạ Thiên Tịch vì ngăn cản Lăng Thần tiếp tục hắc hóa, lập tức lắc đầu.
Ánh mắt Lăng Thần bình tĩnh nhìn Hạ Thiên Tịch, tựa hồ đang phân tích biểu tình trên mặt y là thật hay giả, nửa ngày mới buông ra cánh tay Hạ Thiên Tịch, chỉ là vẫn dùng loại ngữ điệu vừa trầm thấp vừa nghiêm túc nói với Hạ Thiên Tịch, "Tịch Tịch, ngươi là của ta!"
Ngươi là của ta, chỉ có thể là của một mình ta!
Hạ Thiên Tịch khóe miệng run rẩy vạn phần. Y cảm thấy y cùng Lăng Thần giờ phút này chính là ông nói gà bà nói vịt, vĩnh viễn đều không thống nhất được với nhau.
Thôi, ngươi thích ai thì cứ thích, ta chỉ cần nhớ rõ ta không thích ngươi là được.
Hạ Thiên Tịch ở trong lòng yên lặng an ủi chính mình, thấy Lăng Thần buông tay mình ra, lập tức không hề để ý tới hắn liền rời đi, y nha, y thề, về sau tuyệt đối sẽ không lại cùng Lăng Thần đơn độc ở bên nhau, quả thực chính là áp lực như núi
Một đôi con ngươi màu bạc của Lăng Thần gắt gao nhìn chằm chằm bóng dáng Hạ Thiên Tịch, thật lâu còn chưa hoàn hồn, khuôn mặt tuấn mỹ vô biểu tình, thẳng đến khi thân ảnh Hạ Thiên Tịch biến mất trong mắt hắn, đôi môi mím chặt của Lăng Thần mới dùng thấp thấp thanh âm chỉ có thể một người nghe thấy nói, "Tịch Tịch, ta sẽ làm ngươi yêu ta!"
Ánh mắt hắn đầy kiên định, ngữ khí nghiêm túc, giờ phút này cả người hắn tản mát ra tự tin mãnh liệt.
Tích tích tích --
Cardine: Đám nhóc con đáng yêu, trong vòng ba phút tới cách đấu trường, bằng không tự gánh lấy hậu quả nga.
Quang não phát tới một cái tin tức, còn mang theo khuôn mặt biến thái tươi cười của Cardine!
Mọi người trong ký túc xá lập tức nhanh chóng rời giường, tưởng tượng đến khuôn mặt biến thái của Cadien, tự gánh lấy hậu quả gì đó tuyệt đối sẽ làm người sống không bằng chết.
"Thời gian đã qua một phút đồng hồ." Tinh Dạ nhìn tin tức trên quang não đáng thương hề hề nói, đáng thương Tinh Dạ hơn một tháng này bị Cadien biến thái kia chỉnh đến quá đáng thương, mỗi lần vừa thấy tin tức phát trên quang não, một trương xinh đẹp khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn liền tràn ngập ủy khuất cùng sợ hãi.
"Không quan hệ, chúng ta đều đã thành thói quen, Tinh Dạ, ngươi có thể." Hạ Thiên Tịch nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ủy khuất của Tinh Dạ chạy nhanh an ủi một câu.
Tinh Dạ đáng thương hề hề ánh mắt nhìn nhìn Hạ Thiên Tịch, sau đó lại nhìn nhìn Lăng Thần, bĩu môi càng thêm ủy khuất.
Ngươi có người hỗ trợ mặc quần áo, sửa sang lại ăn mặc gì đó, ở trước mặt hắn tú ân ái quả thực quá vô sỉ.
Tinh Dạ một bên vừa nghĩ vừa mặc quần áo.
"Ngươi tuyệt đối có thể." bàn tay to của Thẩm Hạo sờ sờ đầu Tinh Dạ, xuẩn manh an ủi một câu.
Ánh mắt đáng thương hề hề của Tinh Dạ lại lần nữa nhìn xem thân cao ước chừng so với chính mình cao hơn ba cái đầu, yên lặng nuốt vào một búng máu, ở trước mặt hắn biểu hiện chân tình già đó, càng là vô sỉ.
Hạ Thiên Tịch vừa mới tròng lên áo khoác, ngón tay thon dài của Lăng Thần liền duỗi lại đây, một cái cúc áo một cái cúc áo, nhanh chóng thay Hạ Thiên Tịch cài lại, sau đó lại cầm lấy đai lưng ở mép giường giúp Hạ Thiên Tịch đeo ở trên eo đầy duyên dáng, sau đó lại tự hắn sửa sang lại ăn mặc!
Phục vụ quả thực tinh tế muốn chết!
Hạ Thiên Tịch bất đắc dĩ suy nghĩ, từ lần trước cùng Lăng Thần khắc khẩu, đều đã qua hơn một tháng thời gian, có thể nói y cùng Lăng Thần ở vào một cỗ không khí lạnh, loại không khí lạnh này cơ hồ áp khiến Hạ Thiên Tịch cả người đều muốn buồn bực phát điên.
Lăng Thần cũng không thổ lộ gì thêm với y, cũng không quấn lấy y nữa, điều này vốn dĩ hẳn sẽ khiến Hạ Thiên Tịch cảm thấy vui sướng, nhưng... một đôi mắt kia của hắn vô luận y đi tới nơi nào cũng nhìn chằm chằm sau lưng y, đặc biệt là y không thể nói chuyện với người khác quá một phút đồng hồ, nếu không mặc kệ người cùng y nói chuyện là nam hay nữ, đôi mắt màu bạc của Lăng Thần cứ như phát ra ánh sáng màu xanh khủng bố vạn phần, chắc chắn có thể giết người, khiến cho hiện tại không có người nào dám nói chuyện với y nữa.
Hạ Thiên Tịch vài lần đều muốn tạc mao, những lần y sắp phát điên muốn đi tính sổ với Lăng Thần, Lăng Thần đều chuyển ánh mắt đi chỗ khác, vẻ mặt giống như đang nói chuyện không liên quan gì đến ta, ta cái gì cũng không làm, mời ngươi đừng tự mình đa tình tới phiền ta.
Mỗi lần hắn đều đem ánh mắt như giết người vô hình, cố tình Hạ Thiên Tịch lại không thể đi ngăn cản nổi ánh mắt của người ta.
Cho nên, không khí quan hệ giữa Lăng Thần và Hạ Thiên Tịch thập phần đáng sợ.
Tác giả :
Tiểu Bánh Trôi