Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về
Chương 130: Nhàn nhạt tình tố! Ấm áp ở chung (2)
Đến khi hai người đi ra khỏi Blues, mặt trời đã lên cao trên bầu trời, phỏng chừng lúc này sắp đến giữa trưa.
Vốn dĩ bởi vì tình thế cho nên hai người ở hơi lâu trong ghế lô, hơn nữa thân thể Hạ Thiên Tịch cũng không có sức lực, bọn họ liền nghỉ ngơi một hồi, chờ thân thể Hạ Thiên Tịch hơi có sức lực một chút, hai người mới quyết định đi ra.
Blues vào ban ngày là đóng cửa, chẳng qua biết hai người bọn họ ở bên trong, cho nên giám đốc Blues cố ý ở chỗ này, cung kính đưa hai người đi ra.
"Đói bụng chưa! Đi ăn cơm trước!" Lăng Thần đỡ thân thể còn đang mềm như bông của Hạ Thiên Tịch đi, một bên quan tâm dò hỏi.
"Ừ" Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, trong ghế lô lăn lộn lâu như vậy, ngày hôm qua y vốn dĩ không ăn gì mấy chỉ uống rượu, sáng sớm hôm nay cũng không ăn, bụng y đã sớm đói đến da bụng dán vào da lưng rồi.
Lăng Thần giơ tay gọi một cái xe taxi, mở cửa xe, trước tiên cẩn thận đỡ Hạ Thiên Tịch ngồi vào, sau đó mới nói với tài xế ở phía trước: "Làm phiền tiên sinh đi Bán Khê lâu"
Bán Khê lâu cũng là một nhà hàng ăn phi thường rực rỡ, trang trí xa hoa cao quý, là một nhà hàng ăn phi thường cao cấp, lại phải đặt trước ba ngày mới có chỗ. Bán Khê lâu không chỉ là nhà hàng ăn xa hoa, mà đồ ăn ở đây cũng thực mỹ vị, nghe nói rau củ quả ở Bán Khê lâu đều là bồi dưỡng ra từ thổ địa chứ không phải từ dịch dinh dưỡng.
Phải biết rằng hoàn cảnh hiện tại, thổ nhưỡng đều bị ô nhiễm, căn bản là không thể trồng được cây trái rau dưa, Bán Khê lâu có thể dùng rau củ quả gieo trồng từ thổ nhưỡng nấu ăn, đây là nguyên nhân giá cả cao thái quá. Mà hiện tại rất nhiều người muốn ăn rau dưa gieo trồng từ thổ nhưỡng cho nên đây cũng là nguyên nhân khiến Bán Khê lâu phi thường rực rỡ.
Bán Khê lâu này kỳ thực cũng là của Úc gia, đã nói rồi, gia nghiệp Úc gia trải rộng thiên hạ, một đoạn đường không chỉ có bảy gian là của Úc gia, hơn nữa bảy gian này còn là cửa hàng hot nhất trên phố.
"Ngươi có thẻ không?" Hạ Thiên Tịch sờ sờ cái bụng đói meo của mình hỏi Lăng Thần.
Lăng Thần câu lên khóe môi, từ trong túi áo của Hạ Thiên Tịch móc ra một cái thẻ cười đến tà khí nói: "Dùng cái này"
Thẻ trong tay Lăng Thần chính là cái thẻ kim cương mà Úc Diệp kêu giám đốc Blues đưa cho Hạ Thiên Tịch.
Tuy y không rõ vì sao Úc Diệp lại đưa cho y cái thẻ quý như vậy, huống hồ y cũng không quen biết Úc Diệp, càng không biết hắn tên là Úc Diệp, nhưng nếu người ta đã tặng thì y liền nhận thôi.
Hạ Thiên Tịch dựa vào tư tưởng có tiện nghi không chiếm chính là ngốc, liền đem tấm thẻ nhét vào túi.
Mà Lăng Thần cũng là tối hôm qua khi cởi quần áo của Hạ Thiên Tịch phát hiện, Tịch Tịch nhà hắn đúng là có năng lực, cư nhiên có thẻ kim cương, phải biết rằng thẻ Kim cương ở Blues không chỉ đại diện cho tiền tài, mà còn là một loại tượng trưng cho thân phận, muốn có một tấm thẻ kim cương, cần phải có chủ nhân Úc gia ký tên đồng ý mới được.
Một tấm thẻ này của Hạ Thiên Tịch đương nhiên là Úc Diệp đưa.
Nhưng, Hạ Thiên Tịch cũng không biết thì ra thẻ kim cương còn có một ưu điểm lớn như vậy.
Lăng Thần liền đem tác dụng của tấm thẻ kim cương này nói cho y một chút.
Hạ Thiên Tịch hai mắt lập tức phát sáng, nhìn thẻ kim cương trong tay Lăng Thần kinh hỉ chớp mắt hỏi: "Còn được ưu đãi giảm giá còn 80%?"
"Ừ" Lăng Thần gật đầu: "Bởi vì Úc gia đối với thẻ kim cương quản lý rất nghiêm ngặt, cho nên thẻ kim cương ở các cửa hàng của Úc gia đều sử dụng được, mua sắm thương phẩm đều chỉ còn 80% giá gốc, hơn nữa có tấm thẻ này liền không cần đặt chỗ trước."
"không nghĩ tới tấm thẻ này còn có nhiều chỗ tốt như vậy" Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt nghĩ: "Ngươi nghĩ hắn đưa cho ta thẻ kim cương quý giá như vậy là có ý gì?"
"Hắn?" Lăng Thần nhướng mày, hắn cũng không biết thẻ kim cương trong tay Hạ Thiên Tịch kia là người khác đưa, hắn nghĩ là Hạ nguyên soái đưa cho Hạ Thiên Tịch, dù sao Hạ Thiên Tịch ở liên bang cũng không có danh khí gì, cũng không thể được gia chủ Úc gia ký tên.
"Ách......" Vừa thấy ánh mắt chăm chú của Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch sờ sờ mũi.
Lăng Thần híp lại đôi mắt phượng nhìn thẻ trong tay, ánh mắt phiếm lục quang nguy hiểm như mắt sói, khiến Hạ Thiên Tịch không tự chủ được run lên tiểu thân thể.
Hạ Thiên Tịch sờ sờ cái mũi nói: "Chỉ là...cũng không coi là một cái bằng hữu đi!" Hạ Thiên Tịch đem sự tình xảy ra ở Blues nói với Lăng Thần.
Lăng Thần bỗng nhiên nheo lại mắt phượng đầy nguy hiểm, ánh mắt nhìn chằm chằm thẻ trong tay, môi mỏng mím lại, đôi mắt sâu xa, tựa như đang trầm tư suy nghĩ điều gì.
Hạ Thiên Tịch nhìn biểu tình này của Lăng Thần, bỗng nhiên gợi lên khóe môi cười, mang theo một cỗ ý vị phong lưu, y cười tủm tỉm ôm eo Lăng Thần đem đầu đặt ở trên vai hắn cười hỏi: "Ghen à?"
"Hừ" Lăng Thần tà khí gợi lên khóe môi cười lạnh một tiếng, đem tấm thẻ thu hồi lại, khinh thương nói: "Một ngoại nhân mà thôi, hắn còn không có tư cách làm ta ghen."
"Xí" Hạ Thiên Tịch ánh mắt viết rõ ràng ba chữ ta không tin, nếu không phải là ghen tị, vậy vừa rồi sắc mặt cũng đừng lạnh như vậy được không?
"Như thế nào? ngươi có ý kiến?" Lăng Thần quay đầu nhìn Hạ Thiên Tịch thần sắc nguy hiểm nhướng mày.
"Không có" Hạ Thiên Tịch lập tức lắc đầu, vào lúc nam nhân này ghen còn có chết cũng không thừa nhận tốt nhất đừng chọc hắn xù lông, bằng không hậu quả cũng không phải là người có thể thừa nhận.
Nhìn Hạ Thiên Tịch biểu tình thành thật, Lăng Thần lúc này mới vừa lòng, một tay nâng cằm Hạ Thiên Tịch, hôn hônlên hai cánh môi mê người một cái, vừa lòng mà nói: "Tịch Tịch, ta về sau sẽ nhìn kỹ ngươi, không cho một ít chó mèo cũng dám tơ tưởng đến ngươi."
Nhớ tới Hoàng Hưng, mắt phượng màu bạc của Lăng Thần lóe ra một mạt sắc bén, xem ra giáo huấn như vậy là chưa đủ, đó chỉ là Tịch Tịch trừng phạt gã, là một người nam nhân, không thể chỉ để tức phụ của mình xuất đầu mà hắn không lộ diện.
"Xí" Hạ Thiên Tịch bĩu môi, chớp một đôi mắt đáng yêu nhìn Lăng Thần gợi lên khóe môi hỏi lại: "Lăng Thần, ngươi nói chúng ta hiện tại có phải đang kết giao hay không?"
Hạ Thiên Tịch nghiêm túc nghĩ nghĩ về quan hệ giữa y và Lăng Thần, dựa vào tình hình phát triển trước mắt thì xem như là kết giao, nhưng mà dễ dàng đáp ứng cùng hắn kết giao như vậy sao?
Hạ Thiên Tịch cảm thấy mình đồng ý có phải quá nhanh hay không? Liền dễ dàng cùng Lăng Thần kết giao như vậy, cũng không khảo nghiệm qua Lăng Thần đi!
"Đương nhiên" Lăng Thần không chút do dự gật đầu, đợi mấy tháng, rốt cuộc ôm được mỹ nhân về, ngọt ngào tràn đầy trong lòng a, đôi mắt màu bạc kia nhìn Hạ Thiên Tịch đều là nhu tình mật ý ngọt chết người!
"Nhưng mà, ngươi không cảm thấy quan hệ giữa hai chúng ta phát triển quá nhanh sao?" Hạ Thiên Tịch bĩu môi quở trách: "Ngươi còn chưa có hảo hảo theo đuổi ta đâu mà hai người chúng ta đã bắt đầu kết giao, tổng cảm thấy giữa hai chúng ta thiếu thật nhiều bước a!"
Hạ Thiên Tịch cảm thấy, mình và Lăng Thần còn chưa có bắt đầu theo đuổi, đã bắt đầu kết giao rồi, này cũng quá nhanh đi!
Lăng Thần nhướng mày, híp lại mắt phượng liếc xéo Hạ Thiên Tịch hỏi: "Ngươi muốn theo đuổi cái gì?"
"Cái gì mà ta muốn theo đuổi cái gì? Là ngươi như thế nào theo đuổi ta!" Hạ Thiên Tịch tức giận đến bĩu môi, bỗng nhiên tròng mắt vừa chuyển, cười, đôi mắt sáng lấp lánh nói: "Đương nhiên, ta cũng có thể theo đuổi ngươi. Như vậy được rồi, bắt đầu từ ngày mai hai người chúng ta liền tới một hồi thi đấu theo đuổi đi! Mỗi người tự theo đuổi người kia, đa dạng mới mẻ, ai có thể đả động được đối phương sau này sẽ là người ở trên"
Hạ Thiên Tịch đôi mắt sáng lấp lánh, giơ lên cằm nhỏ ngạo kiều nhướng mày nhìn Lăng Thần, trong ánh mắt mang theo ánh sáng tự tin khiêu khích.
Lăng Thần lông mày nhếch lên, hơi hơi khép lại mắt phượng, trong mắt tản mát ra ánh sáng mãnh liệt mà lại nguy hiểm hỏi: "Tịch Tịch, ngươi xác định ngươi muốn cùng ta thi đấu?"
"Đương nhiên." Hạ Thiên Tịch lập tức gật đầu, vốn dĩ hai người ở bên nhau ai trên ai dưới cũng là một vấn đề, hiện tại trực tiếp dùng loại biện pháp này quyết định không phải càng tốt sao.
Hơn nữa, nếu Lăng Thần theo đuổi thật sự có sáng ý có thể đả động y mà nói, y cũng không ngại nằm ở phía dưới, nhưng nếu Lăng Thần theo đuổi không thể đả động y, hắc hắc...đến lúc đó ai trên ai dưới còn phải dựa vào thủ đoạn của từng người nha.
Đôi mắt đào hoa thon dài của Hạ Thiên Tịch sáng long lanh, ánh mắt sáng ngời nhìn Lăng Thần cười, hắn yêu y như vậy, sao không đủ làm hắn không yêu được!
Lăng Thần gợi lên khóe môi tà khí nghiêm nghị, thân là nam nhi đại trượng phu, trước mặt phu nhân của mình càng không thể lùi bước, hơn nữa việc này còn liên quan tới vấn đề trên dưới, điểm này tuyệt đối không thể thoái nhượng.
Lăng Thần gật đầu, mắt phượng màu bạc chiết xạ ra ánh sáng tự tin mãnh liệt: "Được"
Trận thi đấu này ở trong lòng Lăng Thần cũng không đơn giản là chỉ là thi đấu, bởi vì hắn xác thực cũng muốn hảo hảo theo đuổi Hạ Thiên Tịch một lần. Lúc trước hai người ở bên nhau, Hạ Thiên Tịch luôn cự tuyệt hắn, lúc này bởi vì xảy ra chuyện như vậy giữa hai người mới coi như có chuyển biến. Nhưng một chiêu theo đuổi hắn cũng chưa từng dùng, hơn nữa nhìn người khác khi theo đuổi lão bà đều dùng thủ đoạn toàn thân, hắn đương nhiên cũng biết truy lão bà không phải là một việc dễ dàng.
Nếu Tịch Tịch thích hưởng thụ quá trình này, như vậy hắn liền cho y một cái quá trình vĩnh thế khó quên, Lăng Thần âm thầm quyết định trong lòng.
Hạ Thiên Tịch cũng đang suy tính, y phải dùng thủ đoạn gì theo đuổi Lăng Thần đây?
Hai người bên trong xe nhất thời yên tĩnh lại.
Cuối cùng, xe taxi rốt cuộc đi tới trước cửa Bán Khê lâu, hai người cùng xuống xe tiến vào Bán Khê lâu.
..........
Vốn dĩ bởi vì tình thế cho nên hai người ở hơi lâu trong ghế lô, hơn nữa thân thể Hạ Thiên Tịch cũng không có sức lực, bọn họ liền nghỉ ngơi một hồi, chờ thân thể Hạ Thiên Tịch hơi có sức lực một chút, hai người mới quyết định đi ra.
Blues vào ban ngày là đóng cửa, chẳng qua biết hai người bọn họ ở bên trong, cho nên giám đốc Blues cố ý ở chỗ này, cung kính đưa hai người đi ra.
"Đói bụng chưa! Đi ăn cơm trước!" Lăng Thần đỡ thân thể còn đang mềm như bông của Hạ Thiên Tịch đi, một bên quan tâm dò hỏi.
"Ừ" Hạ Thiên Tịch gật gật đầu, trong ghế lô lăn lộn lâu như vậy, ngày hôm qua y vốn dĩ không ăn gì mấy chỉ uống rượu, sáng sớm hôm nay cũng không ăn, bụng y đã sớm đói đến da bụng dán vào da lưng rồi.
Lăng Thần giơ tay gọi một cái xe taxi, mở cửa xe, trước tiên cẩn thận đỡ Hạ Thiên Tịch ngồi vào, sau đó mới nói với tài xế ở phía trước: "Làm phiền tiên sinh đi Bán Khê lâu"
Bán Khê lâu cũng là một nhà hàng ăn phi thường rực rỡ, trang trí xa hoa cao quý, là một nhà hàng ăn phi thường cao cấp, lại phải đặt trước ba ngày mới có chỗ. Bán Khê lâu không chỉ là nhà hàng ăn xa hoa, mà đồ ăn ở đây cũng thực mỹ vị, nghe nói rau củ quả ở Bán Khê lâu đều là bồi dưỡng ra từ thổ địa chứ không phải từ dịch dinh dưỡng.
Phải biết rằng hoàn cảnh hiện tại, thổ nhưỡng đều bị ô nhiễm, căn bản là không thể trồng được cây trái rau dưa, Bán Khê lâu có thể dùng rau củ quả gieo trồng từ thổ nhưỡng nấu ăn, đây là nguyên nhân giá cả cao thái quá. Mà hiện tại rất nhiều người muốn ăn rau dưa gieo trồng từ thổ nhưỡng cho nên đây cũng là nguyên nhân khiến Bán Khê lâu phi thường rực rỡ.
Bán Khê lâu này kỳ thực cũng là của Úc gia, đã nói rồi, gia nghiệp Úc gia trải rộng thiên hạ, một đoạn đường không chỉ có bảy gian là của Úc gia, hơn nữa bảy gian này còn là cửa hàng hot nhất trên phố.
"Ngươi có thẻ không?" Hạ Thiên Tịch sờ sờ cái bụng đói meo của mình hỏi Lăng Thần.
Lăng Thần câu lên khóe môi, từ trong túi áo của Hạ Thiên Tịch móc ra một cái thẻ cười đến tà khí nói: "Dùng cái này"
Thẻ trong tay Lăng Thần chính là cái thẻ kim cương mà Úc Diệp kêu giám đốc Blues đưa cho Hạ Thiên Tịch.
Tuy y không rõ vì sao Úc Diệp lại đưa cho y cái thẻ quý như vậy, huống hồ y cũng không quen biết Úc Diệp, càng không biết hắn tên là Úc Diệp, nhưng nếu người ta đã tặng thì y liền nhận thôi.
Hạ Thiên Tịch dựa vào tư tưởng có tiện nghi không chiếm chính là ngốc, liền đem tấm thẻ nhét vào túi.
Mà Lăng Thần cũng là tối hôm qua khi cởi quần áo của Hạ Thiên Tịch phát hiện, Tịch Tịch nhà hắn đúng là có năng lực, cư nhiên có thẻ kim cương, phải biết rằng thẻ Kim cương ở Blues không chỉ đại diện cho tiền tài, mà còn là một loại tượng trưng cho thân phận, muốn có một tấm thẻ kim cương, cần phải có chủ nhân Úc gia ký tên đồng ý mới được.
Một tấm thẻ này của Hạ Thiên Tịch đương nhiên là Úc Diệp đưa.
Nhưng, Hạ Thiên Tịch cũng không biết thì ra thẻ kim cương còn có một ưu điểm lớn như vậy.
Lăng Thần liền đem tác dụng của tấm thẻ kim cương này nói cho y một chút.
Hạ Thiên Tịch hai mắt lập tức phát sáng, nhìn thẻ kim cương trong tay Lăng Thần kinh hỉ chớp mắt hỏi: "Còn được ưu đãi giảm giá còn 80%?"
"Ừ" Lăng Thần gật đầu: "Bởi vì Úc gia đối với thẻ kim cương quản lý rất nghiêm ngặt, cho nên thẻ kim cương ở các cửa hàng của Úc gia đều sử dụng được, mua sắm thương phẩm đều chỉ còn 80% giá gốc, hơn nữa có tấm thẻ này liền không cần đặt chỗ trước."
"không nghĩ tới tấm thẻ này còn có nhiều chỗ tốt như vậy" Hạ Thiên Tịch chớp chớp mắt nghĩ: "Ngươi nghĩ hắn đưa cho ta thẻ kim cương quý giá như vậy là có ý gì?"
"Hắn?" Lăng Thần nhướng mày, hắn cũng không biết thẻ kim cương trong tay Hạ Thiên Tịch kia là người khác đưa, hắn nghĩ là Hạ nguyên soái đưa cho Hạ Thiên Tịch, dù sao Hạ Thiên Tịch ở liên bang cũng không có danh khí gì, cũng không thể được gia chủ Úc gia ký tên.
"Ách......" Vừa thấy ánh mắt chăm chú của Lăng Thần, Hạ Thiên Tịch sờ sờ mũi.
Lăng Thần híp lại đôi mắt phượng nhìn thẻ trong tay, ánh mắt phiếm lục quang nguy hiểm như mắt sói, khiến Hạ Thiên Tịch không tự chủ được run lên tiểu thân thể.
Hạ Thiên Tịch sờ sờ cái mũi nói: "Chỉ là...cũng không coi là một cái bằng hữu đi!" Hạ Thiên Tịch đem sự tình xảy ra ở Blues nói với Lăng Thần.
Lăng Thần bỗng nhiên nheo lại mắt phượng đầy nguy hiểm, ánh mắt nhìn chằm chằm thẻ trong tay, môi mỏng mím lại, đôi mắt sâu xa, tựa như đang trầm tư suy nghĩ điều gì.
Hạ Thiên Tịch nhìn biểu tình này của Lăng Thần, bỗng nhiên gợi lên khóe môi cười, mang theo một cỗ ý vị phong lưu, y cười tủm tỉm ôm eo Lăng Thần đem đầu đặt ở trên vai hắn cười hỏi: "Ghen à?"
"Hừ" Lăng Thần tà khí gợi lên khóe môi cười lạnh một tiếng, đem tấm thẻ thu hồi lại, khinh thương nói: "Một ngoại nhân mà thôi, hắn còn không có tư cách làm ta ghen."
"Xí" Hạ Thiên Tịch ánh mắt viết rõ ràng ba chữ ta không tin, nếu không phải là ghen tị, vậy vừa rồi sắc mặt cũng đừng lạnh như vậy được không?
"Như thế nào? ngươi có ý kiến?" Lăng Thần quay đầu nhìn Hạ Thiên Tịch thần sắc nguy hiểm nhướng mày.
"Không có" Hạ Thiên Tịch lập tức lắc đầu, vào lúc nam nhân này ghen còn có chết cũng không thừa nhận tốt nhất đừng chọc hắn xù lông, bằng không hậu quả cũng không phải là người có thể thừa nhận.
Nhìn Hạ Thiên Tịch biểu tình thành thật, Lăng Thần lúc này mới vừa lòng, một tay nâng cằm Hạ Thiên Tịch, hôn hônlên hai cánh môi mê người một cái, vừa lòng mà nói: "Tịch Tịch, ta về sau sẽ nhìn kỹ ngươi, không cho một ít chó mèo cũng dám tơ tưởng đến ngươi."
Nhớ tới Hoàng Hưng, mắt phượng màu bạc của Lăng Thần lóe ra một mạt sắc bén, xem ra giáo huấn như vậy là chưa đủ, đó chỉ là Tịch Tịch trừng phạt gã, là một người nam nhân, không thể chỉ để tức phụ của mình xuất đầu mà hắn không lộ diện.
"Xí" Hạ Thiên Tịch bĩu môi, chớp một đôi mắt đáng yêu nhìn Lăng Thần gợi lên khóe môi hỏi lại: "Lăng Thần, ngươi nói chúng ta hiện tại có phải đang kết giao hay không?"
Hạ Thiên Tịch nghiêm túc nghĩ nghĩ về quan hệ giữa y và Lăng Thần, dựa vào tình hình phát triển trước mắt thì xem như là kết giao, nhưng mà dễ dàng đáp ứng cùng hắn kết giao như vậy sao?
Hạ Thiên Tịch cảm thấy mình đồng ý có phải quá nhanh hay không? Liền dễ dàng cùng Lăng Thần kết giao như vậy, cũng không khảo nghiệm qua Lăng Thần đi!
"Đương nhiên" Lăng Thần không chút do dự gật đầu, đợi mấy tháng, rốt cuộc ôm được mỹ nhân về, ngọt ngào tràn đầy trong lòng a, đôi mắt màu bạc kia nhìn Hạ Thiên Tịch đều là nhu tình mật ý ngọt chết người!
"Nhưng mà, ngươi không cảm thấy quan hệ giữa hai chúng ta phát triển quá nhanh sao?" Hạ Thiên Tịch bĩu môi quở trách: "Ngươi còn chưa có hảo hảo theo đuổi ta đâu mà hai người chúng ta đã bắt đầu kết giao, tổng cảm thấy giữa hai chúng ta thiếu thật nhiều bước a!"
Hạ Thiên Tịch cảm thấy, mình và Lăng Thần còn chưa có bắt đầu theo đuổi, đã bắt đầu kết giao rồi, này cũng quá nhanh đi!
Lăng Thần nhướng mày, híp lại mắt phượng liếc xéo Hạ Thiên Tịch hỏi: "Ngươi muốn theo đuổi cái gì?"
"Cái gì mà ta muốn theo đuổi cái gì? Là ngươi như thế nào theo đuổi ta!" Hạ Thiên Tịch tức giận đến bĩu môi, bỗng nhiên tròng mắt vừa chuyển, cười, đôi mắt sáng lấp lánh nói: "Đương nhiên, ta cũng có thể theo đuổi ngươi. Như vậy được rồi, bắt đầu từ ngày mai hai người chúng ta liền tới một hồi thi đấu theo đuổi đi! Mỗi người tự theo đuổi người kia, đa dạng mới mẻ, ai có thể đả động được đối phương sau này sẽ là người ở trên"
Hạ Thiên Tịch đôi mắt sáng lấp lánh, giơ lên cằm nhỏ ngạo kiều nhướng mày nhìn Lăng Thần, trong ánh mắt mang theo ánh sáng tự tin khiêu khích.
Lăng Thần lông mày nhếch lên, hơi hơi khép lại mắt phượng, trong mắt tản mát ra ánh sáng mãnh liệt mà lại nguy hiểm hỏi: "Tịch Tịch, ngươi xác định ngươi muốn cùng ta thi đấu?"
"Đương nhiên." Hạ Thiên Tịch lập tức gật đầu, vốn dĩ hai người ở bên nhau ai trên ai dưới cũng là một vấn đề, hiện tại trực tiếp dùng loại biện pháp này quyết định không phải càng tốt sao.
Hơn nữa, nếu Lăng Thần theo đuổi thật sự có sáng ý có thể đả động y mà nói, y cũng không ngại nằm ở phía dưới, nhưng nếu Lăng Thần theo đuổi không thể đả động y, hắc hắc...đến lúc đó ai trên ai dưới còn phải dựa vào thủ đoạn của từng người nha.
Đôi mắt đào hoa thon dài của Hạ Thiên Tịch sáng long lanh, ánh mắt sáng ngời nhìn Lăng Thần cười, hắn yêu y như vậy, sao không đủ làm hắn không yêu được!
Lăng Thần gợi lên khóe môi tà khí nghiêm nghị, thân là nam nhi đại trượng phu, trước mặt phu nhân của mình càng không thể lùi bước, hơn nữa việc này còn liên quan tới vấn đề trên dưới, điểm này tuyệt đối không thể thoái nhượng.
Lăng Thần gật đầu, mắt phượng màu bạc chiết xạ ra ánh sáng tự tin mãnh liệt: "Được"
Trận thi đấu này ở trong lòng Lăng Thần cũng không đơn giản là chỉ là thi đấu, bởi vì hắn xác thực cũng muốn hảo hảo theo đuổi Hạ Thiên Tịch một lần. Lúc trước hai người ở bên nhau, Hạ Thiên Tịch luôn cự tuyệt hắn, lúc này bởi vì xảy ra chuyện như vậy giữa hai người mới coi như có chuyển biến. Nhưng một chiêu theo đuổi hắn cũng chưa từng dùng, hơn nữa nhìn người khác khi theo đuổi lão bà đều dùng thủ đoạn toàn thân, hắn đương nhiên cũng biết truy lão bà không phải là một việc dễ dàng.
Nếu Tịch Tịch thích hưởng thụ quá trình này, như vậy hắn liền cho y một cái quá trình vĩnh thế khó quên, Lăng Thần âm thầm quyết định trong lòng.
Hạ Thiên Tịch cũng đang suy tính, y phải dùng thủ đoạn gì theo đuổi Lăng Thần đây?
Hai người bên trong xe nhất thời yên tĩnh lại.
Cuối cùng, xe taxi rốt cuộc đi tới trước cửa Bán Khê lâu, hai người cùng xuống xe tiến vào Bán Khê lâu.
..........
Tác giả :
Tiểu Bánh Trôi