Trọng Khải Mạt Thế
Quyển 7 - Chương 263: Năng lực 'Cạm bẫy'
Dịch giả: Chu Cường
Trong những ngôi nhà bên trong căn cứ có thứ ánh sáng leo lắt hắt ra, đó là ánh sáng từ những ngọn nến. Ánh sáng từ những ngọn nến trong đêm giống như ánh sáng từ những ngôi sao nhỏ bé trong vũ trụ. Hiện nay, hệ thống điện lưới vẫn đang trong quá trình xây dựng. Cho nên tất cả mọi người chỉ có thể sử dụng nến để thắp sáng. Mặc dù mọi người đã quen sử dụng bóng điện để chiếu sáng, không quen thứ ánh sáng chập chờn của những ngọn nến. Thế nhưng, bên trong đêm tối lạnh lẽo ánh nến tỏa ra ấm áp hơn so với ánh đèn điện.
Lâm Siêu cùng với mấy người Phạm Hương Ngữ ngồi trên nóc tòa nhà trụ sở căn cứ ngắm trăng, ăn thịt quái vật nướng. Vừa ăn vừa nói chuyện phiếm.
Bên trong tận thế để tồn tại được thì phải trải qua rất nhiều gian nan, ngoại trừ cảm giác đói khát còn có sự cô đơn.
“Lão đại, sao cậu chỉ cho tôi có một khẩu súng lục, thật là quá keo kiệt. Sát thương quá yếu không thể nào so được thanh kiếm laser của Hắc Nguyệt. Nếu chẳng may đụng độ quái vật cỡ lớn thì tôi làm thế nào đây?”
Vưu Tiềm vừa nói vừa xoay tròn khẩu súng lục trong tay, dùng giọng trách móc nói.
Lâm Siêu liếc Vưu Tiềm một cái, nói:
“Cái này đưa cho anh là để anh luyện tập kỹ năng bắn súng. Khi nào xong sẽ chuyển sang cho Lãnh Chân dùng.”
“Vậy thì tôi cái gì cũng không có?”
Vưu Tiểm sửng sốt nói.
Lâm Siêu lạnh nhạt trả lời:
“Dựa vào chính mình.”
“Cậu thật là bất công.”
Vẻ mặt Vưu Tiềm u oán nói.
Phạm Hương Ngữ tức giận đạp Vưu Tiềm một cái, nói:
“Tên rác rưởi nhà ngươi, không có chí tiến thủ. Có năng lực mạnh mẽ như thế mà không biết cách lợi dụng. Nếu như là ta, ta sẽ biến đổi ngươi. Không tới nửa tháng ta sẽ biến ngươi thành cường giả mạnh nhất thế giới, ngươi có tin không?”
“Cô đang đố kị tôi!”
Vưu Tiềm đắc ý nói:
“Còn nữa, cô làm thế nào để biến đổi tôi?
“Ngươi!”
Lâm Siêu nhìn hai người bọn họ khẽ lắc đầu. Trong tất cả những người bên cạnh hắn, chỉ có Vưu Tiềm là có tiềm lực nhất. Nếu anh ta là người có ý chí vững vàng, anh ta sẽ nhanh chóng lột xác. Cho dù không dùng nguồn năng lượng tiến hóa Gen, anh ta cũng dễ dàng tiến hóa đến cấp 7 cực hạn!
Chỉ là, tật xấu lớn nhất của Vưu Tiềm chính là lười biếng. Hơn nữa lại không thể chịu khổ, là loại người đã ngồi thì sẽ không muốn đứng. Đã cười thì sẽ không bao giờ khóc, loại người như thế này chỉ có thể dựa vào hoàn cảnh ác liệt mới ép buộc được.
“Chuyện sáng nay tôi nói, cô làm đến đâu rồi?”
Lâm Siêu nhìn Phạm Hương Ngữ nói.
“Đã xong.”
Phạm Hương Ngữ trừng mắt nhìn Vưu Tiềm một cái, nói:
“Người kia tuy rằng thể chất cũng không tê. Thế nhưng dưới chất độc mà tôi tinh luyện vẫn không có cách nào chống lại. Chỉ nửa giờ đã bị biến đổi thành xác thối. Năng lực của hắn rất tốt, ngươi đoán xem nó là gì?”
“Nói thẳng đi.”
“Được rồi, ngươi đùng là chẳng thú vị gì cả.”
Phạm Hương Ngữ bĩu môi, nói:
“Năng lực của hắn có thể lợi dụng các loại vật liệu đơn giản để chế tạo thành đủ loại cạm bẫy khác nhau. Ví dụ như hắn có thể lợi dụng vài cây gỗ chế tạo một quả bom. Gỗ và bom chẳng có gì liên quan đến nhau đúng không. Không có thành phần thuốc nổ, thế nhưng dựa vào năng lực của hắn có thể chế tạo. Ngươi thấy có lợi hại hay không?”
“Hơn nữa, qua các giai đoạn phát triển năng lực sẽ dần tăng lên. Kỹ năng của hắn sẽ được tăng lên. Có thể lợi dụng không khí xung quanh, lợi dụng tia sáng, tro bụi, bột phấn…thiết kế bố trí cạm bậy. Chẳng hạn như bẫy cảm ứng, công kích, vây nhốt… Mà uy lực của cạm bẫy cao hay thấp là tùy thuộc vào vật liệu. Vật liệu tốt thì sức mạnh sẽ phát huy đến mức cao nhất.”
Lâm Siêu nhíu màu, trước đây hắn cho rằng năng lực của Tằng Phi Vũ là cảm ứng vực, cho nên mới có thể phát hiện ra mình. Không nghĩ tới lại là loại năng lực này, có lẽ lúc trước hắn phát hiện ra mình dựa vào cạm bẫy cảm ứng. Xem ra, năng lực này cũng không tệ, có tính ứng dụng cao, tác dụng lớn. Hơn nữa, cho dù là đơn đấu hay quần chiến đều có tác dụng nhất định.
“Vốn chỉ nghĩ là một tên tiểu lâu la, không nghĩ tới lại thêm một viên hổ tướng cho đại quân xác thối của ta.”
Phạm Hương Ngữ mìm cười nói:
“Năng lực này cũng giống như thợ săn vậy, cái quan trọng không phải là tấn công mà là phòng thủ. Nếu xung quanh căn cứ thiết lập bố trí đủ cạm bẫy, cho dù có nhiều quái vật nữa tấn công, ta cũng có thể hoàn toàn giết sạch bọn chúng. Nhưng mà, khuyết điểm chính là loại cạm bẫy công kích thì lại cần rất nhiều vật liệu. Nếu muốn tăng lực sát thương nhất định phải dùng vật liệu tương xứng, như thuốc nổ, kim loại, thuốc tê…
“Hơn nữa, muốn bố trí một cạm bẫy tảng hình cần nhiều thời gian. Nếu cho ta thời gian vừa đủ ta tuyệt đối có thể đem khu vực xung quanh căn cứ biến thành một vùng đất ma quỷ. Không có bất luận kẻ nào dám xâm phạm một bước!”
Vưu Tiềm ngạc nhiên nói:
“Nếu như cô nói, chỉ dựa vào một mình người này, căn cứ sẽ không còn gì để lo lắng?”
“Không có gì lo lắng? Đương nhiên chưa đến mức đó.”
Phạm Hương Ngữ liếc Vưu Tiềm một cái, nói:
“Năng lực cảm ứng có tới hàng nghìn loại, có loại chỉ có thể cảm ứng được thể chất của người khác hoặc vật chất tảng hình. Mà trong đó, có những năng lực hàng đầu có thể phát hiện ra vật chất ẩn nấp trong chiều không gian khác hoặc lối vào di tích. Nếu có người đến đây thám thính, những cạm bẫy này vẫn có khả năng bị bại lộ.”
“Hừ! Nói đi nói lại, thì năng lực này không có chỗ mà dùng.”
Vưu Tiềm nhún vái một cái nói.
“Nói qua một chút về ký ức trong đầu của hắn đi.”
Lâm Siêu cắt đứt cuộc thảo luận của hai người bọn họ, cứ đợi khi nào chiến đấu sẽ biết. Hiện tại cuộc tranh luận này không có ý nghĩa gì, có thời gian sẽ từ từ mà ngiên cứu.
“Việc ngươi nói chính là những tài liệu liên quan đến cuộc thí nghiệm về ‘Khóa Gen’? Những tài liệu liên quan đến cuộc thì nghiệm này số lượng quá nhiều, không thể một lời nói hết. Tất cả tài liệu ta đã lưu trong máy tính bên trong phòng làm việc của ta.”
Phạm Hương Ngữ hào hứng nói:
“Dựa theo thông tin bên trong những tài liệu đó, nếu thí nghiệm hoàn thành, dựa vào sức mạnh của ‘Khóa Gen’. Có thể làm cho thể chất phát triển vượt qua cực hạn là cấp 7?”
“Không sai.”
Lâm Siêu lên tiếng hỏi lại:
“Cô xác định những tài liệu đó hoàn chỉnh chứ?”
“Phần tài liệu nói về việc mở khóa Gen chỉ có ba giai đoạn, hai giai đoạn sau của cuộc thí nghiệm thì không có.”
Phạm Hương Ngữ nhún vai nói:
“Dựa theo ký ức của người này, chức vụ của hắn bên trong tổ chức chỉ là một nhân viên trung tầng. Nếu không phải do hắn có năng lực đặc thù, thêm vào đó là mưu tính tỉ mi cùng với thời gian dài chuẩn bị. Căn bản sẽ không có cách nào có thể lấy được một phần của tài liệu này. Mà tổ chức kia lại rất có bối cảnh.”
“Chỉ có ba giai đoạn đầu?”
Lâm Siêu cau mày, nói:
“Cô hãy nói qua một chút.”
“Nhân viên của tổ chức này đều là những nhân vật hàng đầu trong mỗi ngành nghề. Phàm những ai đạt đến một thành tựu nhất định đều sẽ nhận được lời mời từ tổ chức này. Ở thời đại trước, tổ chức này phụ thuộc vào chính phủ, vì quốc gia phục vụ.”
“Danh hiệu của tổ chức này là Bàn Cổ, dựa theo ký ức của người này. Căn cứ Viêm Hoàng đã có người của bọn họ nằm vùng. Ngoài ra trong những tòa căn cứ lớn nhỏ khác của các quốc gia đều có người của bọn họ. Mạng lưới thế lực của bọn họ vô cùng rộng lớn!”
Trong những ngôi nhà bên trong căn cứ có thứ ánh sáng leo lắt hắt ra, đó là ánh sáng từ những ngọn nến. Ánh sáng từ những ngọn nến trong đêm giống như ánh sáng từ những ngôi sao nhỏ bé trong vũ trụ. Hiện nay, hệ thống điện lưới vẫn đang trong quá trình xây dựng. Cho nên tất cả mọi người chỉ có thể sử dụng nến để thắp sáng. Mặc dù mọi người đã quen sử dụng bóng điện để chiếu sáng, không quen thứ ánh sáng chập chờn của những ngọn nến. Thế nhưng, bên trong đêm tối lạnh lẽo ánh nến tỏa ra ấm áp hơn so với ánh đèn điện.
Lâm Siêu cùng với mấy người Phạm Hương Ngữ ngồi trên nóc tòa nhà trụ sở căn cứ ngắm trăng, ăn thịt quái vật nướng. Vừa ăn vừa nói chuyện phiếm.
Bên trong tận thế để tồn tại được thì phải trải qua rất nhiều gian nan, ngoại trừ cảm giác đói khát còn có sự cô đơn.
“Lão đại, sao cậu chỉ cho tôi có một khẩu súng lục, thật là quá keo kiệt. Sát thương quá yếu không thể nào so được thanh kiếm laser của Hắc Nguyệt. Nếu chẳng may đụng độ quái vật cỡ lớn thì tôi làm thế nào đây?”
Vưu Tiềm vừa nói vừa xoay tròn khẩu súng lục trong tay, dùng giọng trách móc nói.
Lâm Siêu liếc Vưu Tiềm một cái, nói:
“Cái này đưa cho anh là để anh luyện tập kỹ năng bắn súng. Khi nào xong sẽ chuyển sang cho Lãnh Chân dùng.”
“Vậy thì tôi cái gì cũng không có?”
Vưu Tiểm sửng sốt nói.
Lâm Siêu lạnh nhạt trả lời:
“Dựa vào chính mình.”
“Cậu thật là bất công.”
Vẻ mặt Vưu Tiềm u oán nói.
Phạm Hương Ngữ tức giận đạp Vưu Tiềm một cái, nói:
“Tên rác rưởi nhà ngươi, không có chí tiến thủ. Có năng lực mạnh mẽ như thế mà không biết cách lợi dụng. Nếu như là ta, ta sẽ biến đổi ngươi. Không tới nửa tháng ta sẽ biến ngươi thành cường giả mạnh nhất thế giới, ngươi có tin không?”
“Cô đang đố kị tôi!”
Vưu Tiềm đắc ý nói:
“Còn nữa, cô làm thế nào để biến đổi tôi?
“Ngươi!”
Lâm Siêu nhìn hai người bọn họ khẽ lắc đầu. Trong tất cả những người bên cạnh hắn, chỉ có Vưu Tiềm là có tiềm lực nhất. Nếu anh ta là người có ý chí vững vàng, anh ta sẽ nhanh chóng lột xác. Cho dù không dùng nguồn năng lượng tiến hóa Gen, anh ta cũng dễ dàng tiến hóa đến cấp 7 cực hạn!
Chỉ là, tật xấu lớn nhất của Vưu Tiềm chính là lười biếng. Hơn nữa lại không thể chịu khổ, là loại người đã ngồi thì sẽ không muốn đứng. Đã cười thì sẽ không bao giờ khóc, loại người như thế này chỉ có thể dựa vào hoàn cảnh ác liệt mới ép buộc được.
“Chuyện sáng nay tôi nói, cô làm đến đâu rồi?”
Lâm Siêu nhìn Phạm Hương Ngữ nói.
“Đã xong.”
Phạm Hương Ngữ trừng mắt nhìn Vưu Tiềm một cái, nói:
“Người kia tuy rằng thể chất cũng không tê. Thế nhưng dưới chất độc mà tôi tinh luyện vẫn không có cách nào chống lại. Chỉ nửa giờ đã bị biến đổi thành xác thối. Năng lực của hắn rất tốt, ngươi đoán xem nó là gì?”
“Nói thẳng đi.”
“Được rồi, ngươi đùng là chẳng thú vị gì cả.”
Phạm Hương Ngữ bĩu môi, nói:
“Năng lực của hắn có thể lợi dụng các loại vật liệu đơn giản để chế tạo thành đủ loại cạm bẫy khác nhau. Ví dụ như hắn có thể lợi dụng vài cây gỗ chế tạo một quả bom. Gỗ và bom chẳng có gì liên quan đến nhau đúng không. Không có thành phần thuốc nổ, thế nhưng dựa vào năng lực của hắn có thể chế tạo. Ngươi thấy có lợi hại hay không?”
“Hơn nữa, qua các giai đoạn phát triển năng lực sẽ dần tăng lên. Kỹ năng của hắn sẽ được tăng lên. Có thể lợi dụng không khí xung quanh, lợi dụng tia sáng, tro bụi, bột phấn…thiết kế bố trí cạm bậy. Chẳng hạn như bẫy cảm ứng, công kích, vây nhốt… Mà uy lực của cạm bẫy cao hay thấp là tùy thuộc vào vật liệu. Vật liệu tốt thì sức mạnh sẽ phát huy đến mức cao nhất.”
Lâm Siêu nhíu màu, trước đây hắn cho rằng năng lực của Tằng Phi Vũ là cảm ứng vực, cho nên mới có thể phát hiện ra mình. Không nghĩ tới lại là loại năng lực này, có lẽ lúc trước hắn phát hiện ra mình dựa vào cạm bẫy cảm ứng. Xem ra, năng lực này cũng không tệ, có tính ứng dụng cao, tác dụng lớn. Hơn nữa, cho dù là đơn đấu hay quần chiến đều có tác dụng nhất định.
“Vốn chỉ nghĩ là một tên tiểu lâu la, không nghĩ tới lại thêm một viên hổ tướng cho đại quân xác thối của ta.”
Phạm Hương Ngữ mìm cười nói:
“Năng lực này cũng giống như thợ săn vậy, cái quan trọng không phải là tấn công mà là phòng thủ. Nếu xung quanh căn cứ thiết lập bố trí đủ cạm bẫy, cho dù có nhiều quái vật nữa tấn công, ta cũng có thể hoàn toàn giết sạch bọn chúng. Nhưng mà, khuyết điểm chính là loại cạm bẫy công kích thì lại cần rất nhiều vật liệu. Nếu muốn tăng lực sát thương nhất định phải dùng vật liệu tương xứng, như thuốc nổ, kim loại, thuốc tê…
“Hơn nữa, muốn bố trí một cạm bẫy tảng hình cần nhiều thời gian. Nếu cho ta thời gian vừa đủ ta tuyệt đối có thể đem khu vực xung quanh căn cứ biến thành một vùng đất ma quỷ. Không có bất luận kẻ nào dám xâm phạm một bước!”
Vưu Tiềm ngạc nhiên nói:
“Nếu như cô nói, chỉ dựa vào một mình người này, căn cứ sẽ không còn gì để lo lắng?”
“Không có gì lo lắng? Đương nhiên chưa đến mức đó.”
Phạm Hương Ngữ liếc Vưu Tiềm một cái, nói:
“Năng lực cảm ứng có tới hàng nghìn loại, có loại chỉ có thể cảm ứng được thể chất của người khác hoặc vật chất tảng hình. Mà trong đó, có những năng lực hàng đầu có thể phát hiện ra vật chất ẩn nấp trong chiều không gian khác hoặc lối vào di tích. Nếu có người đến đây thám thính, những cạm bẫy này vẫn có khả năng bị bại lộ.”
“Hừ! Nói đi nói lại, thì năng lực này không có chỗ mà dùng.”
Vưu Tiềm nhún vái một cái nói.
“Nói qua một chút về ký ức trong đầu của hắn đi.”
Lâm Siêu cắt đứt cuộc thảo luận của hai người bọn họ, cứ đợi khi nào chiến đấu sẽ biết. Hiện tại cuộc tranh luận này không có ý nghĩa gì, có thời gian sẽ từ từ mà ngiên cứu.
“Việc ngươi nói chính là những tài liệu liên quan đến cuộc thí nghiệm về ‘Khóa Gen’? Những tài liệu liên quan đến cuộc thì nghiệm này số lượng quá nhiều, không thể một lời nói hết. Tất cả tài liệu ta đã lưu trong máy tính bên trong phòng làm việc của ta.”
Phạm Hương Ngữ hào hứng nói:
“Dựa theo thông tin bên trong những tài liệu đó, nếu thí nghiệm hoàn thành, dựa vào sức mạnh của ‘Khóa Gen’. Có thể làm cho thể chất phát triển vượt qua cực hạn là cấp 7?”
“Không sai.”
Lâm Siêu lên tiếng hỏi lại:
“Cô xác định những tài liệu đó hoàn chỉnh chứ?”
“Phần tài liệu nói về việc mở khóa Gen chỉ có ba giai đoạn, hai giai đoạn sau của cuộc thí nghiệm thì không có.”
Phạm Hương Ngữ nhún vai nói:
“Dựa theo ký ức của người này, chức vụ của hắn bên trong tổ chức chỉ là một nhân viên trung tầng. Nếu không phải do hắn có năng lực đặc thù, thêm vào đó là mưu tính tỉ mi cùng với thời gian dài chuẩn bị. Căn bản sẽ không có cách nào có thể lấy được một phần của tài liệu này. Mà tổ chức kia lại rất có bối cảnh.”
“Chỉ có ba giai đoạn đầu?”
Lâm Siêu cau mày, nói:
“Cô hãy nói qua một chút.”
“Nhân viên của tổ chức này đều là những nhân vật hàng đầu trong mỗi ngành nghề. Phàm những ai đạt đến một thành tựu nhất định đều sẽ nhận được lời mời từ tổ chức này. Ở thời đại trước, tổ chức này phụ thuộc vào chính phủ, vì quốc gia phục vụ.”
“Danh hiệu của tổ chức này là Bàn Cổ, dựa theo ký ức của người này. Căn cứ Viêm Hoàng đã có người của bọn họ nằm vùng. Ngoài ra trong những tòa căn cứ lớn nhỏ khác của các quốc gia đều có người của bọn họ. Mạng lưới thế lực của bọn họ vô cùng rộng lớn!”
Tác giả :
Cổ Hi