Trọng Khải Mạt Thế
Quyển 6 - Chương 215: Vong Anh Giả
Dịch giả: Chu Cường
"Dường như có thứ gì đó đang tấn công bộ lạc."
Trương Thiên Sư đứng dậy, khẽ cau mày.
"Chúng ta mau đến xem sao?"
Uất Kim Hương quay đầu lại, nhìn vào không gian tối tăm bên trong Vu Thần điện, dò hỏi ý kiến Lâm Siêu.
Lâm Siêu đang ngồi ngay ngắn bên trong Thần điện, hai mắt hắn đã biến thành màu vàng. Thị giác trải qua hoàng kim hóa tăng lên gấp đôi từ 96 lần trở thành 192 lần. Thị giác của Lâm Siêu vô cùng mạnh mẽ, đây là điều mà ba người Lăng Vũ không thể nào so sánh được. Cho dù bây giờ đang là buổi tối, những Lâm Siêu có thể nhìn thấy rõ những gì đang xảy ra ở khu vực tường thành. Nơi đó hiện giờ đang trở nên vô cùng hỗn loạn.
"Đó là…Titan Hoạt Thi?"
Lâm Siêu nhìn thấy có rất nhiều dũng sĩ bộ lạc đứng ở phía trên tường thành, sử dụng những vũ khí tầm xa như cung đá, pháo đá tấn công.
Ở khoảng đất trống bên ngoài bức tường thành, có một số lượng lớn Titan Hoạt Thi đang cuồn cuộn không ngừng lao ra từ bên trong rừng rậm. Tư thế di chuyển vặn vẹo, vẻ mặt nhăn nhúm như ác quỷ, gầm rú tấn công về phía bức tường thành. Có Titan Hoạt Thi bị trúng mũi tên đá đóng đinh trên mặt đất, những vẫn cố gắng vùng vẫy tìm cách bò tới gần bức tường thành.
Lâm Siêu khẽ cau mày, đem hai lỗ tai mình hoàng kim hóa, cẩn thận lắng nghe tiếng gió, âm thanh sâu bọ đang bò trong lòng đất, âm thanh nói chuyện của những tộc dân Titan…Thính giác của hắn dường như biến thành rất nhiều tua vòi, từ trên đỉnh núi tỏa đi khắp nơi, rất nhanh đã lan tỏa bên đến bức tường thành. Cùng lúc đó, một lượng lớn các loại âm thanh, tiếng động đập vào tai hắn.
"Giết!"
"Nhiều Titan Hoạt Thi như vậy, khẳng định là phía sau có Vong Anh Giả đang khống chế chúng nó. Bằng không, chúng nó sẽ không có cách nào tìm thấy nơi này. Nhanh, mau kêu gọi tất cả những Hắc Vũ dũng sĩ lại đây, chuẩn bị nghênh chiến.
"Vu Chủ phù hộ!"
"Hùng, ngươi phải sống!"
….
….
"Vong Anh Giả?"
Lâm Siêu động lòng, ngay lập tức đứng dậy, nói:
"Đi xem thôi."
Lăng Vũ, Uất Kim Hương, Trương Thiên Sư thấy Lâm Siêu mở miệng. Lập tức lên đường, đi theo hắn.
"Các ngươi đi đâu?"
Trên con đường bên ngoài Vu Thần điện, Antonia đang đứng ở đó, nàng nhìn thấy mấy người Lâm Siêu đi ra, kinh ngạc hỏi.
Lâm Siêu trả lời:
"Bộ lạc dường như đang gặp phiền toái, chúng ta muốn đi xem."
"Phiền toái này vẫn chưa tính là gì, chỉ là Vong Anh Giả mà thôi. Những Titan Hoạt Thi, phát hiện ra tòa thành của chúng ta nên xua quân sang xâm chiếm. Chắng mấy chốc chúng sẽ bị diệt sạch."
Gương mặt xinh đẹp của Antonia nở nụ cười, nói:
"Nếu như các ngươi muốn đi xem Vong Anh Giả, ta có thể dẫn đường."
Ba người Uất Kim Hương thấy bộ dạng của Antonia vô cùng bình tĩnh, trong lòng có chút kinh ngạc. Nhưng nghĩ lại, thì thấy bộ lạc Titan đã sinh sống ở đây hàng vạn năm rồi, có sóng gió nào không trải qua, làm sao dễ dàng xảy ra chuyện được.
"Vong Anh Giả? Vong Anh Giả là gì?"
Uất Kim Hương hiếu kỳ hỏi.
Antonia khẽ mỉm cười, nói:
"Vong Anh Giả chính là những anh hùng phục sinh. Đó là tên mà Vu Chủ đã đặt cho bọn họ. Có rất nhiều tộc nhân của bộ lạc không biết những Vong Anh Giả chính là anh hùng phục sinh. Nếu không, e rằng tín niệm của rất nhiều người sẽ tan vỡ. Có điều, trong những năm tháng dài đằng đẵng, vẫn có một số người biết được chân tướng sự việc. Làm phát sinh những cuộc nội loạn trong nội bộ bộ lạc. Vì thế, ta hi vọng các vị có thể giữ kín bí mật này."
"Cho dù chúng tôi có nói. Bọn họ cũng sẽ không tin tưởng."
Trương Thiên Sư mỉm cười nói:
"Nhưng mà chúng tôi sẽ giữ bí mật."
Antonia mỉm cười.
"Làm phiền dẫn đường."
Lâm Siêu nói.
Antonia gật đầu, bước từng bước nhẹ nhàng xuống bậc thang.
"Những Vong Anh Giả có tư duy không?"
Lâm Siêu hỏi.
Antonia gật đầu nói:
"Tất nhiên là có. Có điều đó chỉ là những suy nghĩ khát máu, hủy diệt, giết chóc. Bọn họ đã biến thành quái vật. Bọn họ đã hoàn toàn lãng quên chính mình từng là tổ tiên của chúng ta. Bọn họ chỉ có một ý niệm muốn ăn tươi nuốt sống chúng ta. Vu Chủ từng nói, bọn họ bị thứ gì đó xâm lấn đầu óc, chỉ có giết chết bọn họ, mới là thể hiện lòng tôn kính đối với bọn họ. Có điều, Vong Anh Giả rất mạnh, rất khó giêt chết. Trong đó có một ít Vong Anh Giả mạnh mẽ đến nỗi mà kể cả Vu Chủ cũng không phải là đối thủ."
"Vu Chủ của các ngươi là người lợi hại nhất trong bộ lạc?"
Uất Kim Hương hỏi.
"Đương nhiên."
Antonia trả lời mà không suy nghĩ gì cả.
"Nếu là như vậy, khi mà Vu Chủ không có cách nào chống lại, tại sao bộ lạc vẫn chưa bị diệt vong? A…Ta chỉ là hiếu kỳ mà thôi, không có ý gì khác đâu."
Uất Kim Hương cảm thấy mình hơi thất thố, vội nói.
Antonia khẽ mỉm cười, không chú ý đến những lời của Uất Kim Hương, tiếp tục trả lời:
"Liên quan đến vấn đề này, ta không thể trả lời các ngươi, đây là bí mật của bộ lạc chúng ta."
"Ừ!"
Uất Kim Hương không tiếp tục truy hỏi.
Lúc này, mấy người Lâm Siêu đi theo Antonia, đi đến bức tường thành phía Tây. Chì thấy, nơi đó có rất nhiều dũng sĩ Titan đang dựa vào ưu thế của bức tường thành. Sử dụng cung đá, pháo đá giết sạch những Titan Hoạt Thi xâm lấn. Phía bên ngoài bức tường thành chất kín tử thi Titan, hình ảnh vô cùng khốc liệt.
"Đã kết thúc."
Antonia khẽ mỉm cười, tựa hồ đây chính là kết quả mà nàng đã dự liệu.
Mấy người Lâm Siêu chứng kiến sức mạnh phòng ngự của bộ lạc Titan thì trong lòng vô cùng chấn động. Những cây cung đá, và những khẩu pháo đá vô cùng thô ráp kia hoàn toàn không hề thua vũ khí công nghệ cao. Có ai nói vũ khí nguyên thủy không thể sánh với vũ khí hiện đại?
Ầm!
Đột nhiên, bên rìa rừng rậm, có một dũng sĩ Titan mặc giáp đá màu đen bay ra, cánh tay phải chảy máu ròng ròng, dường như bị con gì đó cắn mất một miếng thịt, nằm trên mặt đất khẽ co giật.
Mà ở phía sau dũng sĩ Titan mặc áo giáp đen, có một Titan cao mười mét, toàn thân bao phủ một bộ áo giáp màu đen bằng kim loại. Titan này đội một chiếc mũ ở trên đầu, một nửa gương mặt đã biến mất lộ ra xương sọ trắng ởn, vô cũng khủng khiếp. Mà trong miệng nó đang nhai thứ gì đó.
"Là Vong Anh Giả!"
Hắc Vũ dũng sĩ không phải là đối thủ của nó!"
"Đáng chết, mau đi hỗ trợ."
Trên tường thành, có rất nhiều dũng sĩ Titan nhìn thấy Titan Hoạt Thị mặc áo giáp đen, sắc mặt bọn họ hơi đổi. Ngay lập tức, có mấy dũng sĩ Titan từ trên tường thành nhảy xuống đất, chuẩn bị tiến tới kiềm chế Vong Anh Giả này. Để vị Hắc Vũ dũng sĩ kia có thời gian rút lui.
Antonia sầm mặt, quát lên:
"Tất cả lui ra1"
Âm thanh của nàng rất nhẹ nhàng, nhưng lại chứa đựng một cỗ khí thế uy nghiêm.
Những dũng sĩ Titan đứng xung quanh mới chú ý đến sự xuất hiện của Antonia, bọn họ dùng ánh mắt vô cùng cuồng nhiệt, và kích động. Tất cả bọn họ cùng cúi đầu, hô to:
"Vu Sứ!"
Antonia không thèm để ý đến những dũng sĩ Titan đang quỳ xung quanh, trong tay nàng xuất hiện một thanh loan đao, bay về hướng Vong Anh Giả, quát lên:
"Mau lui xuống!"
Nhưng đã chậm.
Phốc phốc phốc!
Liên tục vang lên vài âm thanh cơ thể bị xuyên thủng. Khi những dũng sĩ Titan chuẩn bị tiến tới kiềm chế Vong Anh Giả, thì đột nhiên dưới mặt đất có mấy mũi nhọn bắn lên. Đâm xuyên qua hạ thể, rồi tiếp tục xuyên lên phía trên, xuyên qua đỉnh đầu, cổ họng bọn họ.
Những dũng sĩ Titan mạnh mẽ, không có năng lực phản kháng, chỉ một chiêu đã bị thuần sát.
Sắc mặt Antonia trở nên thâm trầm, thanh loan đao bằng kim loại trên tay múa vài vòng, trong không khí xuất hiện bóng những thanh loan đao, những thanh loan đao đó phá không chém về phía Vong Anh Giả đang chuẩn bị lao về phía dũng sĩ Hắc Vũ đang bị trọng thương nằm trên đất. Lưỡi loan đao sắc bén đi đến đâu, trong không khí xuất hiện những ánh đao màu bạc, giống như cả không gian đang bị cắt ra.
Ầm! Ầm!
Vài bức tường đất cao mười mấy mét đột nhiên từ dưới mặt đất mọc lên, chặn những lưỡi dao lại. Trên những bức tường đất xuất hiện những vết chém sâu hoắm. Nhưng rất nhanh, đất đá trên bề mặt bức tường nhanh chóng chuyển động lập kín những vết chém này, đem bức tường trở lại hình dáng ban đầu.
Luồng sức mạnh từ trên lưỡi dao sắc bén va chạm với bức tường đá, rồi truyền xuống mặt đất, sức công phá giống như bị những tảng đá khổng lồ va phải, làm cho mặt đất bị xé ra thành những cái khe sâu hun hút.
Đồng tử của Lâm Siêu co rụt lại, dựa vào những gợn sóng của chấn động mang lại, đây tuyệt đối không phải là năng lực cấp ba, cấp bốn, mà là cấp sáu, thậm chí là cấp bảy!
"Thân thể đã mục nát, sau khi phục sinh lại vẫn có thể duy trì sức mạnh cấp sáu!"
Lâm Siêu cảm thấy thất kinh, vị anh hùng này khi còn sống, sức mạnh chắc chắn là vượt qua cả Tiến Hóa Giả cấp S.
"Dường như có thứ gì đó đang tấn công bộ lạc."
Trương Thiên Sư đứng dậy, khẽ cau mày.
"Chúng ta mau đến xem sao?"
Uất Kim Hương quay đầu lại, nhìn vào không gian tối tăm bên trong Vu Thần điện, dò hỏi ý kiến Lâm Siêu.
Lâm Siêu đang ngồi ngay ngắn bên trong Thần điện, hai mắt hắn đã biến thành màu vàng. Thị giác trải qua hoàng kim hóa tăng lên gấp đôi từ 96 lần trở thành 192 lần. Thị giác của Lâm Siêu vô cùng mạnh mẽ, đây là điều mà ba người Lăng Vũ không thể nào so sánh được. Cho dù bây giờ đang là buổi tối, những Lâm Siêu có thể nhìn thấy rõ những gì đang xảy ra ở khu vực tường thành. Nơi đó hiện giờ đang trở nên vô cùng hỗn loạn.
"Đó là…Titan Hoạt Thi?"
Lâm Siêu nhìn thấy có rất nhiều dũng sĩ bộ lạc đứng ở phía trên tường thành, sử dụng những vũ khí tầm xa như cung đá, pháo đá tấn công.
Ở khoảng đất trống bên ngoài bức tường thành, có một số lượng lớn Titan Hoạt Thi đang cuồn cuộn không ngừng lao ra từ bên trong rừng rậm. Tư thế di chuyển vặn vẹo, vẻ mặt nhăn nhúm như ác quỷ, gầm rú tấn công về phía bức tường thành. Có Titan Hoạt Thi bị trúng mũi tên đá đóng đinh trên mặt đất, những vẫn cố gắng vùng vẫy tìm cách bò tới gần bức tường thành.
Lâm Siêu khẽ cau mày, đem hai lỗ tai mình hoàng kim hóa, cẩn thận lắng nghe tiếng gió, âm thanh sâu bọ đang bò trong lòng đất, âm thanh nói chuyện của những tộc dân Titan…Thính giác của hắn dường như biến thành rất nhiều tua vòi, từ trên đỉnh núi tỏa đi khắp nơi, rất nhanh đã lan tỏa bên đến bức tường thành. Cùng lúc đó, một lượng lớn các loại âm thanh, tiếng động đập vào tai hắn.
"Giết!"
"Nhiều Titan Hoạt Thi như vậy, khẳng định là phía sau có Vong Anh Giả đang khống chế chúng nó. Bằng không, chúng nó sẽ không có cách nào tìm thấy nơi này. Nhanh, mau kêu gọi tất cả những Hắc Vũ dũng sĩ lại đây, chuẩn bị nghênh chiến.
"Vu Chủ phù hộ!"
"Hùng, ngươi phải sống!"
….
….
"Vong Anh Giả?"
Lâm Siêu động lòng, ngay lập tức đứng dậy, nói:
"Đi xem thôi."
Lăng Vũ, Uất Kim Hương, Trương Thiên Sư thấy Lâm Siêu mở miệng. Lập tức lên đường, đi theo hắn.
"Các ngươi đi đâu?"
Trên con đường bên ngoài Vu Thần điện, Antonia đang đứng ở đó, nàng nhìn thấy mấy người Lâm Siêu đi ra, kinh ngạc hỏi.
Lâm Siêu trả lời:
"Bộ lạc dường như đang gặp phiền toái, chúng ta muốn đi xem."
"Phiền toái này vẫn chưa tính là gì, chỉ là Vong Anh Giả mà thôi. Những Titan Hoạt Thi, phát hiện ra tòa thành của chúng ta nên xua quân sang xâm chiếm. Chắng mấy chốc chúng sẽ bị diệt sạch."
Gương mặt xinh đẹp của Antonia nở nụ cười, nói:
"Nếu như các ngươi muốn đi xem Vong Anh Giả, ta có thể dẫn đường."
Ba người Uất Kim Hương thấy bộ dạng của Antonia vô cùng bình tĩnh, trong lòng có chút kinh ngạc. Nhưng nghĩ lại, thì thấy bộ lạc Titan đã sinh sống ở đây hàng vạn năm rồi, có sóng gió nào không trải qua, làm sao dễ dàng xảy ra chuyện được.
"Vong Anh Giả? Vong Anh Giả là gì?"
Uất Kim Hương hiếu kỳ hỏi.
Antonia khẽ mỉm cười, nói:
"Vong Anh Giả chính là những anh hùng phục sinh. Đó là tên mà Vu Chủ đã đặt cho bọn họ. Có rất nhiều tộc nhân của bộ lạc không biết những Vong Anh Giả chính là anh hùng phục sinh. Nếu không, e rằng tín niệm của rất nhiều người sẽ tan vỡ. Có điều, trong những năm tháng dài đằng đẵng, vẫn có một số người biết được chân tướng sự việc. Làm phát sinh những cuộc nội loạn trong nội bộ bộ lạc. Vì thế, ta hi vọng các vị có thể giữ kín bí mật này."
"Cho dù chúng tôi có nói. Bọn họ cũng sẽ không tin tưởng."
Trương Thiên Sư mỉm cười nói:
"Nhưng mà chúng tôi sẽ giữ bí mật."
Antonia mỉm cười.
"Làm phiền dẫn đường."
Lâm Siêu nói.
Antonia gật đầu, bước từng bước nhẹ nhàng xuống bậc thang.
"Những Vong Anh Giả có tư duy không?"
Lâm Siêu hỏi.
Antonia gật đầu nói:
"Tất nhiên là có. Có điều đó chỉ là những suy nghĩ khát máu, hủy diệt, giết chóc. Bọn họ đã biến thành quái vật. Bọn họ đã hoàn toàn lãng quên chính mình từng là tổ tiên của chúng ta. Bọn họ chỉ có một ý niệm muốn ăn tươi nuốt sống chúng ta. Vu Chủ từng nói, bọn họ bị thứ gì đó xâm lấn đầu óc, chỉ có giết chết bọn họ, mới là thể hiện lòng tôn kính đối với bọn họ. Có điều, Vong Anh Giả rất mạnh, rất khó giêt chết. Trong đó có một ít Vong Anh Giả mạnh mẽ đến nỗi mà kể cả Vu Chủ cũng không phải là đối thủ."
"Vu Chủ của các ngươi là người lợi hại nhất trong bộ lạc?"
Uất Kim Hương hỏi.
"Đương nhiên."
Antonia trả lời mà không suy nghĩ gì cả.
"Nếu là như vậy, khi mà Vu Chủ không có cách nào chống lại, tại sao bộ lạc vẫn chưa bị diệt vong? A…Ta chỉ là hiếu kỳ mà thôi, không có ý gì khác đâu."
Uất Kim Hương cảm thấy mình hơi thất thố, vội nói.
Antonia khẽ mỉm cười, không chú ý đến những lời của Uất Kim Hương, tiếp tục trả lời:
"Liên quan đến vấn đề này, ta không thể trả lời các ngươi, đây là bí mật của bộ lạc chúng ta."
"Ừ!"
Uất Kim Hương không tiếp tục truy hỏi.
Lúc này, mấy người Lâm Siêu đi theo Antonia, đi đến bức tường thành phía Tây. Chì thấy, nơi đó có rất nhiều dũng sĩ Titan đang dựa vào ưu thế của bức tường thành. Sử dụng cung đá, pháo đá giết sạch những Titan Hoạt Thi xâm lấn. Phía bên ngoài bức tường thành chất kín tử thi Titan, hình ảnh vô cùng khốc liệt.
"Đã kết thúc."
Antonia khẽ mỉm cười, tựa hồ đây chính là kết quả mà nàng đã dự liệu.
Mấy người Lâm Siêu chứng kiến sức mạnh phòng ngự của bộ lạc Titan thì trong lòng vô cùng chấn động. Những cây cung đá, và những khẩu pháo đá vô cùng thô ráp kia hoàn toàn không hề thua vũ khí công nghệ cao. Có ai nói vũ khí nguyên thủy không thể sánh với vũ khí hiện đại?
Ầm!
Đột nhiên, bên rìa rừng rậm, có một dũng sĩ Titan mặc giáp đá màu đen bay ra, cánh tay phải chảy máu ròng ròng, dường như bị con gì đó cắn mất một miếng thịt, nằm trên mặt đất khẽ co giật.
Mà ở phía sau dũng sĩ Titan mặc áo giáp đen, có một Titan cao mười mét, toàn thân bao phủ một bộ áo giáp màu đen bằng kim loại. Titan này đội một chiếc mũ ở trên đầu, một nửa gương mặt đã biến mất lộ ra xương sọ trắng ởn, vô cũng khủng khiếp. Mà trong miệng nó đang nhai thứ gì đó.
"Là Vong Anh Giả!"
Hắc Vũ dũng sĩ không phải là đối thủ của nó!"
"Đáng chết, mau đi hỗ trợ."
Trên tường thành, có rất nhiều dũng sĩ Titan nhìn thấy Titan Hoạt Thị mặc áo giáp đen, sắc mặt bọn họ hơi đổi. Ngay lập tức, có mấy dũng sĩ Titan từ trên tường thành nhảy xuống đất, chuẩn bị tiến tới kiềm chế Vong Anh Giả này. Để vị Hắc Vũ dũng sĩ kia có thời gian rút lui.
Antonia sầm mặt, quát lên:
"Tất cả lui ra1"
Âm thanh của nàng rất nhẹ nhàng, nhưng lại chứa đựng một cỗ khí thế uy nghiêm.
Những dũng sĩ Titan đứng xung quanh mới chú ý đến sự xuất hiện của Antonia, bọn họ dùng ánh mắt vô cùng cuồng nhiệt, và kích động. Tất cả bọn họ cùng cúi đầu, hô to:
"Vu Sứ!"
Antonia không thèm để ý đến những dũng sĩ Titan đang quỳ xung quanh, trong tay nàng xuất hiện một thanh loan đao, bay về hướng Vong Anh Giả, quát lên:
"Mau lui xuống!"
Nhưng đã chậm.
Phốc phốc phốc!
Liên tục vang lên vài âm thanh cơ thể bị xuyên thủng. Khi những dũng sĩ Titan chuẩn bị tiến tới kiềm chế Vong Anh Giả, thì đột nhiên dưới mặt đất có mấy mũi nhọn bắn lên. Đâm xuyên qua hạ thể, rồi tiếp tục xuyên lên phía trên, xuyên qua đỉnh đầu, cổ họng bọn họ.
Những dũng sĩ Titan mạnh mẽ, không có năng lực phản kháng, chỉ một chiêu đã bị thuần sát.
Sắc mặt Antonia trở nên thâm trầm, thanh loan đao bằng kim loại trên tay múa vài vòng, trong không khí xuất hiện bóng những thanh loan đao, những thanh loan đao đó phá không chém về phía Vong Anh Giả đang chuẩn bị lao về phía dũng sĩ Hắc Vũ đang bị trọng thương nằm trên đất. Lưỡi loan đao sắc bén đi đến đâu, trong không khí xuất hiện những ánh đao màu bạc, giống như cả không gian đang bị cắt ra.
Ầm! Ầm!
Vài bức tường đất cao mười mấy mét đột nhiên từ dưới mặt đất mọc lên, chặn những lưỡi dao lại. Trên những bức tường đất xuất hiện những vết chém sâu hoắm. Nhưng rất nhanh, đất đá trên bề mặt bức tường nhanh chóng chuyển động lập kín những vết chém này, đem bức tường trở lại hình dáng ban đầu.
Luồng sức mạnh từ trên lưỡi dao sắc bén va chạm với bức tường đá, rồi truyền xuống mặt đất, sức công phá giống như bị những tảng đá khổng lồ va phải, làm cho mặt đất bị xé ra thành những cái khe sâu hun hút.
Đồng tử của Lâm Siêu co rụt lại, dựa vào những gợn sóng của chấn động mang lại, đây tuyệt đối không phải là năng lực cấp ba, cấp bốn, mà là cấp sáu, thậm chí là cấp bảy!
"Thân thể đã mục nát, sau khi phục sinh lại vẫn có thể duy trì sức mạnh cấp sáu!"
Lâm Siêu cảm thấy thất kinh, vị anh hùng này khi còn sống, sức mạnh chắc chắn là vượt qua cả Tiến Hóa Giả cấp S.
Tác giả :
Cổ Hi