Trong Bụng Tên Khốn Kiếp Này Có Con Của Hắn
Chương 22
Đoàn Tình về nhà cùng Tiểu Hồng nói, Tiểu Hồng lúc này muốn đi cùng với cậu, Đoàn Tình dở khóc dở cười:”Chị Hồng, em là đi học.”
Tiểu Hồng cười:”Tôi biết, tôi đi để chăm sóc cho cậu”.
Đoàn Tình lần đầu tiên cảm giác có thể đem Tần Thiệu ra làm bia đỡ đạn:”Chị Hồng, vậy chị nghĩ ngơi ở đâu, nhà Tần Thiệu có 2 phòng, không lẽ chị muốn ở phòng khách.”
Tiểu Hồng gật đầu:” Phòng khách cũng được. Dù sao có thể nấu cơm giặt giũ cho cậu là được.” Đoàn Tình có chút cảm động, nhìn nàng cười:”Hồng di, cám ơn ngươi.” Tiểu Hồng sờ sờ đầu của cậu:”Ấu Đường a, đây là tôi nguyện ý theo cậu, cho nên không cần khách khí, chỉ cần cậu gọi một tiếng chị Hồng, chị Hồng liền cảm thấy vui vẻ.”
Thật là nguyện ý. Nàng là người mà Đoàn Tĩnh Viễn chọn cho cậu, là Đoàn gia nhân, không phải Đoàn phu nhân. Chỉ nghe theo Đoàn Tĩnh Viễn. Đoàn Tĩnh Viễn nói cho nàng, chiếu cố nhị thiếu gia, từ nay về sau chỉ nghe nhị thiếu gia nói. Từ khắc kia, nàng liền đem cậu trở thành chủ của mình, Đoàn Tình có tâm sự gì nàng đều nghe qua. Nàng vừa tới kia một năm nhưng hầu hạ rất cẩn thận, nhưng thời gian càng lâu, nàng cảm giác mình phòng bị rất đáng cười, Đoàn Tình chỉ là hài tử, một hài tử chỉ có 14 tuổi. Bị phụ ba Đoàn Tĩnh Viễn đánh cũng sẽ khóc, ghé vào trên giường khóc không ra tiếng, nằm gọn trong cái chăn kéo qu kéo lại, bả vai nấc lên. Sau này ở chung càng lâu, trong mắt nàng thấy cậu cũng chính là tiểu hài từ thật sự. Nàng so với cậu lớn tuổi 9 tuổi, cậu gọi nàng là chị Hồng, từ 14 tuổi đến 19 tuổi, 5 năm, cậu không có mẹ, đem nàng xem là mẹ mình. Trừ lúc oán giận bên ngoài, cậu căn bản không có xấu tính gì. Mấy năm nay chủ tớ hai người càng như là người thân. Tiểu Hồng sờ đầu của cậu, cậu chỉ cần kêu một tiếng chị Hồng, nàng sẽ chiếu cố cho cậu suốt một đời.
Đoàn Tình nắm tay nàng thành thật một hồi, liền có chút không được tự nhiên buông, tiểu hài tử không thói quen cùng người khác thân thiết. Tiểu Hồng nở nụ cười:”Hảo, liền quyết định như vậy đi, tôi đi thu xếp, hai chúng ta cùng đi.” Đoàn Tình giữ nàng lại:”Chị Hồng, không cần đi đâu, em ở chung với Tần Thiệu là được rồi. Chỗ đó thật sự chỉ có hai phòng ở. Nhìn chị ở phòng kh1ch, em xót lắm.”
Tiểu Hồng cười:”Thiếu gia còn biết thương chị Hồng a.” Đoàn Tình cũng cười với nàng:”Đương nhiên a. Chị Hồng cũng nhanh chóng lập gia đình đi, không mấy năm nữa không ai thèm đâu”
Tiểu Hồng thực sáng sủa:”Tranh thủ lúc cậu đi tôi sẽ đi gặp mặt mấy anh đẹp trai.” Đoàn Tình cười ha ha:”Chị Hồng, chị còn muốn trâu già gặm cỏ non. Ha ha……” Tiểu Hồng tiếp tục nói đùa:”Thầy giáo ở trường của cậu cũng được,người như chị Hồng đây chắc chắn sẽ cưới một anh đẹp trai.” Đoàn Tình liên tục gật đầu:”Ân, tướng mạo của chị thế này như vậy, kim cương Vương lão ggũ đều không thành vấn đề.”
[Kim cương vương lão ngũ: chỉ người đàn ông hội tụ đủ 5 điều: đẹp trai, học cao, độc thân, có sự nghiệp, nhiều tiền, biết gai3i quyết các vấn đề xung quanh,…. Nói chung là hoàn hảo ấy]
Hai người cười một tràng, Tiểu Hồng nhìn vẻ mặt của Đoàn Tình sau hai tháng rốt cục cảm giác yên tâm, suốt hai tháng qua tiểu hài tử này không hề vui vẻ, nàng cũng không vuig, hôm nay rốt cục cao hứng, xem ra cậu thật sự muốn ng rời đi Đoàn gia, ở trong này có lẽ chịu đủ rồi a!
Đoàn Tình lôi kéo nàng nghiêm túc nói:”Chị Hồng, lời em nói là thật, em cùng người kia sẽ cố sống tốt, chị không cần đi.” Nhìn đến Tiểu Hồng muốn nói cái gì, Đoàn Tình nhanh chóng chen vào:”Chị Hồng em muốn học cách sống độc lậpMấy bạn của em đều trọ ở trường, bọn họ lớn hơn em không bao nhiêu, bọn họ có thể làm, em cũng vậy!” Tiểu Hồng suy nghĩ vẫn là không yên lòng, nàng biết Đoàn Tình mạnh mẽ, chuyện gì đều cố gắng làm tốt, nhưng, cái này cùng công khóa không quan hệ, cùng thói quen có liên quan a, Đoàn Tình 19 năm nay, năng lực sinh hoạt độc lập không được a, không phải không xem trọng cậu, mà là, việc này cậu chưa từng trải qua a, cũng chính là giống tiểu hài tử, cái gì cũng phải bắt đầu học!
Đoàn Tình do dự nhìn Tiểu Hồng rồi đưa ra quyết định:”Liền quyết định như vậy. Em đi thử xem. Kỳ hạn một năm. Chị Hồng cũng cố gắng, tranh thủ một năm kiếm chồng ag3 đi”
Tiểu Hồng bị chọc cười, bất đắc dĩ:”Được rồi. Vậy cuối tuần mang quần áo về đây, tôi giúp cậu giặt.” Đoàn Tình hết chỗ nói với nàng rồi:”Có máy giặt mà.” Tiểu Hồng nhìn cậu:”Vậy biết dùng như tếh nào không?” Đoàn Tình đứng hình, nhìn Tiểu Hồng chế nhạo cười, Đoàn Tình ho khan:”Em sẽ học, chị Hồng, mấy ngày nay em theo chị học, vậy chị đủ an tâm chưa!” Tiểu Hồng còn muốn sờ sờ đầu của cậu, tiểu hài tử này thật là mạnh mẽ. Hiện tại không sờ, về sau trưởng thành lại càng không thể sờ soạng a!
Đoàn Tình còn dư lại nửa tháng qua cũng rất mau, cậu đã phải chịu đựng, ăn tỏ ra bình thường, thường thì chịu đến khi vào sân nhà, nôn xong cậu cũng thấy khỏe lại, chỉ cần cậu không nhìn thấy đồ ăn, không ngửi thấy hương vị, cũng bình thường không gì khác nhau. Nên làm gì làm gì, tác nghiệp cùng Nguyên Dịch làm cũng kém không nhiều, Nguyên Dịch cũng không cần thường xuyênchạy đến nhà cậu, điều này làm cho Đoàn Tình trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra, Nguyên Dịch quá thông minh, cậu cũng tìm không ra lý do giải thích, cho nên rõ ràng lựa chọn trốn tránh. Chẳng qua Nguyên Dịch như trước kêu cậu ra ngoài chơi, nghỉ hè là chính là thời gian cho học sinh tận hưởng mà. Đánh bóng rổ, đá bóng, chính là những đặc quyền cho nam nhân, Đoàn Tình cũng vui vẻ cùng y đi ra ngoài, vừa lúc buổi chiều,thậm chí có thể bỏ qua cơm nữa. Đoàn Tĩnh Viễn lấy không có biện pháp!Cũng không thể chạy ra bắt cậu về! Đặc biệt ông còn nói cho cậu tự do! vì thế Đoàn Tình trong khoảng thời gian ngắn vô cùng thoải mái. Đoàn Tình tiếc nuối duy nhất một điều là, vô luận nhảy nhót thế nào thì bụng không có động tĩnh gì.
Vì thế Đoàn Tình chỉ cần ứng phó tốt điểm tâm là được, điểm tâm thanh đạm, lại nói cậu bình thường buổi sáng rời giường liền sẽ nôn mửa một trận, nôn nhiều nên cũng có thể ăn một chút. Dù tếh cũng phải lăn lộn 10 ngày
Cuối tuần, Tần Thiệu đón cậu đi xem tân gia, Đoàn Huyên Tiểu Hồng cũng cùng cùng nhau đến đây.
Nhà Tần Thiệu vô cùng lạc hậu. Đó là một ngôi nhà hai tầng, một cái sân lớn, xem ra chủ nhà là một người lão sư cao tuổi. Không thể tưởng được hắn cũng thuê được chỗ này, bởi vậy có thể thấy được hắn đối Đoàn Huyên quả nhiên là dụng tâm.
Tần Thiệu cùng anh em Đoàn gia hai người dạo qua một vòng, hai tầng lâu, tầng thứ nhất là phòng khách, phòng bếp, tầng thứ hai mới là phòng ngủ, thư phòng cùng khách phòng. Tần Thiệu đã sớm dọn dẹp cho phòng khách, nam hướng phòng ngủ, không gian rất lớn, thậm chí so phòng ngủ rất đẹp, có ban công lớn, trên đó trồng nhiều hoa, đủ loại lan điếu, khoe sắc đẹp vô cùng. Nơi này thoạt nhìn rất tốt. Đoàn Huyên nhìn một hồi hơi chút yên lòng. Tần Thiệu cùng y đứng ở trước giường, thanh âm có chút tịch liêu:”Nơi này tạm được đi.” Đoàn Huyên gật gật đầu cười:”Trách không được cậukhông muốn về nhà,nơi này quả nhiên là thanh tịnh.”
Tần Thiệu nở nụ cười hạ:”Cậu thích là được.” Đoàn Huyên nghe khônghiểu được, liền cười cười:”Em của tớ nhờ cậu chiếu cố. Nó cái gì cũng không biết, về sau phiền cậu rồi”.” Tần Thiệu há miệng khô khô nói:”Được, cậu cứ yên tâm.” Cổ họng nghẹn đau. Hắn chưa abo giờ nghĩ mọi chuyện sẽ thành ra dạng àny. Không hề nghĩ đến có một ngày người mà hắn chiếu cố là Đoàn Tình. Tần Thiệu có chút đau lòng:”Hảo, Ngữ Đường, chúng ta đi xuống phòng khách ngồi. Nơi này để cho chị Hồng thu xếp đồ đạc. Giữa trưa ăn cơm ở đây đi. Tớ cho cậu nếm thử tay nghề.”
Đoàn Huyên lần này là thật giật mình:”Cậu thật sự biết nấu cơm?” Tần Thiệu cong mi “Cậu chờ ăn là được”
Giữa trưa thời điểm ăn cơm, Tần Thiệu quả nhiên làm cơm, ngay cả Tiểu Hồng đều bị đuổi ra phòng khách ngồi, Đoàn Huyên nhìn bưng đồ ăn lên đầy một bàn liền vui vẻ:”Ấu Đường, em về sau không cần chịu đói rồi.” Đoàn Tình nhìn thức ăn trên bàn hừ một tiếng, cái gì có lộc ăn a, bàn này cậu ăn không được mấy món. Tần Thiệu tuyệt đối là ghê tởm cậu. Đoàn Tình nghẹn khí liền gắp khoai tây vào chén cơm ăn..
Đoàn gia xem xong rốt cục yên tâm. Đoàn Tĩnh Viễn chưa có tới, nhưng là Đoàn Huyên đến đây, nhìn một vòng, nơi này an toàn, điều kiện cũng không tệ, vì thế cũng an tâm. Ăn xong cơm trưa, Đoàn Huyên liền muốn trở về, Đoàn phu nhân gọi mấy cuộc thối húc y về, e sợ y ở bên ngoài lâu quá té xỉu, hoặc là bị Tần Thiệu làm cơm độc, tóm lại Đoàn Huyên ngoại trừ trong tầm mắt Đoàn phu nhân, đi đâu Đoàn phu nhân đều không yên tâm. Đoàn Huyên thở dài, lại dặn Đoàn Tình một phen, rốt cục đi, bị Đoàn Tình không kiên nhẫn đuổi đi, cậu không nghĩ Đoàn Huyên lại lằn nhằn như vậy. Lúc trước cũng không tah61y y giống mẹ cậu như vậy! so với Tiểu Hồng còn lợi hại hơn. Đoàn Tình cũng bảo Tiểu Hổng về nhà
Đuổi xong hai người đi, Đoàn Tình ngồi trong phòng đem cơm nôn ra sạch sẽ, rửa mặt đi ra cùng Tần Thiệu nói chuyện. Tần Thiệu nhìn cậu:”Này văn kiện chuyển nhượng cổ phần công ty, tôi ký xong rồi. Cậu thử xem đi có thích hợp hay không, xong thì ký tên, toàn bộ cổ phần đó thuộc về cậu. Chẳng qua,…” Tần Thiệu dừng một chút:”Tôi còn có chưa có chân chính sỡ hữu, y của tôi là, cậu đợi tới khi tôi sỡ hữu, sẽ có được chúng.” Đoàn Tình híp mắt nhìn hắn, Tần Thiệu cắn chặt răng:”Ấu Đường, tôi không phải gạt cậu.Chữ kí của cậu trong văn kiện này có hiệu lực, chính là chuyển nhượng cổ quyền, Tần thị phòng điền sản cậu chính là cổ đông trong đó. Nhưng lại là cổ đông không nhỏ. Tôi muốn cậu chờ một thời gian, tới khi tôi có năng lực sửa đổi thêm tên cậu vào danh sách cổ đông, vài phải xuất ra chứng minh thư.” Đoàn Tình vẫn là không nói lời nào, lạnh lùng ngồi, Tần Thiệu biết cậu không tin chính mình, trong lòng khó tránh khỏi chua xót:”Cậu cũng biết việc chuyễn nhượng là chuyện đại sữ cỡ nào, không thể qua loa như vậy, một khi ba tôi biết của cổ phần của tôi chuyển cho cậu, ông ta sẽ điều tra, sự việc sẽ thêm phức tạp”.”
Đoàn Tình nhìn hắn:”Vậy anh có ý là dùng miệng cam kết sao?” Tần Thiệu lắc lắc đầu:”Không phải. Cổ phần dù sao cũng thuộc về cậu, chỉ cần cậu đừng động đến, coi như là tôi gửi nhờ. Chờ đến khi tôi chính thức sỡ hữu, sẽ thực hiện ngay lời hẹn.” Đoàn Tình không tin hắn:”Sao tôi biết được anh có được cầm quyền công ty đó hay không?” Tần Thiệu chán nản:”Tần thị, là của Tần gia a!” Đoàn Tình hừ một tiếng:”Được rồi. Dù sao cũng chạy không được.” Tần Thiệu hừ hừ:”Đúng vậy..Chạy được hòa thượng nhưngkhông chạy được miếu"” Chạy miếu cũng chạy không được hòa thượng a! Con hắn còn đang trong bụng cậu a!
Đoàn Tình thu hồi văn kiện, hạ lệnh đuổi khách:”Anh có thể đi.”
Tần Thiệu thực buồn bực, tuy rằng biết là kết quả như vậy, nhưng là nhanh như vậy bị đuổi ra cũng không có mặt mũi. Tần Thiệu đứng lên:”Buổi tối tôi nấu cơm cho cậu? Muốn ăn cái gì?.” Đoàn Tình nhìn hắn một cái, quái dị:”Không cần anh giả mù sa mưa. Phòng ở này một thời gian ngắn sẽ trả cho anh.”
Tần Thiệu cùng cậu quả nhiên là một chút tiếng nói chung đều không có, không chỉ không có tiếng nói chung, thậm chí ngay cả tương kính như tân cũng làm không được [ý là xem trọng khách tới nhà]. Tần Thiệu cắn răng đứng lên:”Được rồi, buổi tối chính mình cẩn thận một chút. Đem cửa đóng chặt, ai kêu cũng đừng mở……” Đoàn Tình không để ý đến hắn ôm lấy văn kiện lên lầu. Tần Thiệu nhìn cậu một hồi chung quy là xoay người đi.
Đoàn Tình chính mình ở trong này ở cũng rất không thoải mái, cậu chưa từng xa nàh, vô luận Đoàn gia cỡ nào lạnh lùng, cũng không có giờ phút lạnh lùng này. Xa lạ địa phương, xa lạ hết thảy. Đoàn Tình đợi một hồi liền cảm giác chịu không nổi, cậu cầm chìa khóa đi ra, thừa dịp trời chưa tối đi dạo loanh quanh vườn trường, địa phương này với vườn trường có một chút xa.
Đoàn Tình cũng chậm chậm đi một lần nhớ kỹ đường đi, cậu muốn chính mình nhất định phải thích ứng, cậu không thể không đến trường, không thể quay lại Đoàn gia, không thể khiến Đoàn Tĩnh Viễn biết, cậu muốn mất đi ngôi nhà, cho dù nơi đó có tệ cỡ nào cũng là nàh của cậu. Cậu tự an ủi chỉ cần nhẫn nại một thời gian liền tốt, chỉ cần nhẫn nại một này thời gian liền tốt..
Xa xa Tần Thiệu đi theo cậu phía sau, nhìn cậu đi một đường, cuối cùng lại chậm rãi đi trở về. Tần Thiệu đứng ở sân bên ngoài trong lòng thực không có tư vị. Hắn năm đó một người ở nơi này cũng trải qua cảm giác này. Càng là thời điểm yên tĩnh càng khó chịu. Có vài lời không thể cùng người khác nói, càng không thể nói, chỉ có thể nghẹn một mình, cái loại này tịch liêu hắn biết rõ. Sinh tại cuộc sống xa hoa chi gia thì sao, bên người có rất nhiều bạn tốt thì sao! a, đều không có dùng được!
Tiểu Hồng cười:”Tôi biết, tôi đi để chăm sóc cho cậu”.
Đoàn Tình lần đầu tiên cảm giác có thể đem Tần Thiệu ra làm bia đỡ đạn:”Chị Hồng, vậy chị nghĩ ngơi ở đâu, nhà Tần Thiệu có 2 phòng, không lẽ chị muốn ở phòng khách.”
Tiểu Hồng gật đầu:” Phòng khách cũng được. Dù sao có thể nấu cơm giặt giũ cho cậu là được.” Đoàn Tình có chút cảm động, nhìn nàng cười:”Hồng di, cám ơn ngươi.” Tiểu Hồng sờ sờ đầu của cậu:”Ấu Đường a, đây là tôi nguyện ý theo cậu, cho nên không cần khách khí, chỉ cần cậu gọi một tiếng chị Hồng, chị Hồng liền cảm thấy vui vẻ.”
Thật là nguyện ý. Nàng là người mà Đoàn Tĩnh Viễn chọn cho cậu, là Đoàn gia nhân, không phải Đoàn phu nhân. Chỉ nghe theo Đoàn Tĩnh Viễn. Đoàn Tĩnh Viễn nói cho nàng, chiếu cố nhị thiếu gia, từ nay về sau chỉ nghe nhị thiếu gia nói. Từ khắc kia, nàng liền đem cậu trở thành chủ của mình, Đoàn Tình có tâm sự gì nàng đều nghe qua. Nàng vừa tới kia một năm nhưng hầu hạ rất cẩn thận, nhưng thời gian càng lâu, nàng cảm giác mình phòng bị rất đáng cười, Đoàn Tình chỉ là hài tử, một hài tử chỉ có 14 tuổi. Bị phụ ba Đoàn Tĩnh Viễn đánh cũng sẽ khóc, ghé vào trên giường khóc không ra tiếng, nằm gọn trong cái chăn kéo qu kéo lại, bả vai nấc lên. Sau này ở chung càng lâu, trong mắt nàng thấy cậu cũng chính là tiểu hài từ thật sự. Nàng so với cậu lớn tuổi 9 tuổi, cậu gọi nàng là chị Hồng, từ 14 tuổi đến 19 tuổi, 5 năm, cậu không có mẹ, đem nàng xem là mẹ mình. Trừ lúc oán giận bên ngoài, cậu căn bản không có xấu tính gì. Mấy năm nay chủ tớ hai người càng như là người thân. Tiểu Hồng sờ đầu của cậu, cậu chỉ cần kêu một tiếng chị Hồng, nàng sẽ chiếu cố cho cậu suốt một đời.
Đoàn Tình nắm tay nàng thành thật một hồi, liền có chút không được tự nhiên buông, tiểu hài tử không thói quen cùng người khác thân thiết. Tiểu Hồng nở nụ cười:”Hảo, liền quyết định như vậy đi, tôi đi thu xếp, hai chúng ta cùng đi.” Đoàn Tình giữ nàng lại:”Chị Hồng, không cần đi đâu, em ở chung với Tần Thiệu là được rồi. Chỗ đó thật sự chỉ có hai phòng ở. Nhìn chị ở phòng kh1ch, em xót lắm.”
Tiểu Hồng cười:”Thiếu gia còn biết thương chị Hồng a.” Đoàn Tình cũng cười với nàng:”Đương nhiên a. Chị Hồng cũng nhanh chóng lập gia đình đi, không mấy năm nữa không ai thèm đâu”
Tiểu Hồng thực sáng sủa:”Tranh thủ lúc cậu đi tôi sẽ đi gặp mặt mấy anh đẹp trai.” Đoàn Tình cười ha ha:”Chị Hồng, chị còn muốn trâu già gặm cỏ non. Ha ha……” Tiểu Hồng tiếp tục nói đùa:”Thầy giáo ở trường của cậu cũng được,người như chị Hồng đây chắc chắn sẽ cưới một anh đẹp trai.” Đoàn Tình liên tục gật đầu:”Ân, tướng mạo của chị thế này như vậy, kim cương Vương lão ggũ đều không thành vấn đề.”
[Kim cương vương lão ngũ: chỉ người đàn ông hội tụ đủ 5 điều: đẹp trai, học cao, độc thân, có sự nghiệp, nhiều tiền, biết gai3i quyết các vấn đề xung quanh,…. Nói chung là hoàn hảo ấy]
Hai người cười một tràng, Tiểu Hồng nhìn vẻ mặt của Đoàn Tình sau hai tháng rốt cục cảm giác yên tâm, suốt hai tháng qua tiểu hài tử này không hề vui vẻ, nàng cũng không vuig, hôm nay rốt cục cao hứng, xem ra cậu thật sự muốn ng rời đi Đoàn gia, ở trong này có lẽ chịu đủ rồi a!
Đoàn Tình lôi kéo nàng nghiêm túc nói:”Chị Hồng, lời em nói là thật, em cùng người kia sẽ cố sống tốt, chị không cần đi.” Nhìn đến Tiểu Hồng muốn nói cái gì, Đoàn Tình nhanh chóng chen vào:”Chị Hồng em muốn học cách sống độc lậpMấy bạn của em đều trọ ở trường, bọn họ lớn hơn em không bao nhiêu, bọn họ có thể làm, em cũng vậy!” Tiểu Hồng suy nghĩ vẫn là không yên lòng, nàng biết Đoàn Tình mạnh mẽ, chuyện gì đều cố gắng làm tốt, nhưng, cái này cùng công khóa không quan hệ, cùng thói quen có liên quan a, Đoàn Tình 19 năm nay, năng lực sinh hoạt độc lập không được a, không phải không xem trọng cậu, mà là, việc này cậu chưa từng trải qua a, cũng chính là giống tiểu hài tử, cái gì cũng phải bắt đầu học!
Đoàn Tình do dự nhìn Tiểu Hồng rồi đưa ra quyết định:”Liền quyết định như vậy. Em đi thử xem. Kỳ hạn một năm. Chị Hồng cũng cố gắng, tranh thủ một năm kiếm chồng ag3 đi”
Tiểu Hồng bị chọc cười, bất đắc dĩ:”Được rồi. Vậy cuối tuần mang quần áo về đây, tôi giúp cậu giặt.” Đoàn Tình hết chỗ nói với nàng rồi:”Có máy giặt mà.” Tiểu Hồng nhìn cậu:”Vậy biết dùng như tếh nào không?” Đoàn Tình đứng hình, nhìn Tiểu Hồng chế nhạo cười, Đoàn Tình ho khan:”Em sẽ học, chị Hồng, mấy ngày nay em theo chị học, vậy chị đủ an tâm chưa!” Tiểu Hồng còn muốn sờ sờ đầu của cậu, tiểu hài tử này thật là mạnh mẽ. Hiện tại không sờ, về sau trưởng thành lại càng không thể sờ soạng a!
Đoàn Tình còn dư lại nửa tháng qua cũng rất mau, cậu đã phải chịu đựng, ăn tỏ ra bình thường, thường thì chịu đến khi vào sân nhà, nôn xong cậu cũng thấy khỏe lại, chỉ cần cậu không nhìn thấy đồ ăn, không ngửi thấy hương vị, cũng bình thường không gì khác nhau. Nên làm gì làm gì, tác nghiệp cùng Nguyên Dịch làm cũng kém không nhiều, Nguyên Dịch cũng không cần thường xuyênchạy đến nhà cậu, điều này làm cho Đoàn Tình trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra, Nguyên Dịch quá thông minh, cậu cũng tìm không ra lý do giải thích, cho nên rõ ràng lựa chọn trốn tránh. Chẳng qua Nguyên Dịch như trước kêu cậu ra ngoài chơi, nghỉ hè là chính là thời gian cho học sinh tận hưởng mà. Đánh bóng rổ, đá bóng, chính là những đặc quyền cho nam nhân, Đoàn Tình cũng vui vẻ cùng y đi ra ngoài, vừa lúc buổi chiều,thậm chí có thể bỏ qua cơm nữa. Đoàn Tĩnh Viễn lấy không có biện pháp!Cũng không thể chạy ra bắt cậu về! Đặc biệt ông còn nói cho cậu tự do! vì thế Đoàn Tình trong khoảng thời gian ngắn vô cùng thoải mái. Đoàn Tình tiếc nuối duy nhất một điều là, vô luận nhảy nhót thế nào thì bụng không có động tĩnh gì.
Vì thế Đoàn Tình chỉ cần ứng phó tốt điểm tâm là được, điểm tâm thanh đạm, lại nói cậu bình thường buổi sáng rời giường liền sẽ nôn mửa một trận, nôn nhiều nên cũng có thể ăn một chút. Dù tếh cũng phải lăn lộn 10 ngày
Cuối tuần, Tần Thiệu đón cậu đi xem tân gia, Đoàn Huyên Tiểu Hồng cũng cùng cùng nhau đến đây.
Nhà Tần Thiệu vô cùng lạc hậu. Đó là một ngôi nhà hai tầng, một cái sân lớn, xem ra chủ nhà là một người lão sư cao tuổi. Không thể tưởng được hắn cũng thuê được chỗ này, bởi vậy có thể thấy được hắn đối Đoàn Huyên quả nhiên là dụng tâm.
Tần Thiệu cùng anh em Đoàn gia hai người dạo qua một vòng, hai tầng lâu, tầng thứ nhất là phòng khách, phòng bếp, tầng thứ hai mới là phòng ngủ, thư phòng cùng khách phòng. Tần Thiệu đã sớm dọn dẹp cho phòng khách, nam hướng phòng ngủ, không gian rất lớn, thậm chí so phòng ngủ rất đẹp, có ban công lớn, trên đó trồng nhiều hoa, đủ loại lan điếu, khoe sắc đẹp vô cùng. Nơi này thoạt nhìn rất tốt. Đoàn Huyên nhìn một hồi hơi chút yên lòng. Tần Thiệu cùng y đứng ở trước giường, thanh âm có chút tịch liêu:”Nơi này tạm được đi.” Đoàn Huyên gật gật đầu cười:”Trách không được cậukhông muốn về nhà,nơi này quả nhiên là thanh tịnh.”
Tần Thiệu nở nụ cười hạ:”Cậu thích là được.” Đoàn Huyên nghe khônghiểu được, liền cười cười:”Em của tớ nhờ cậu chiếu cố. Nó cái gì cũng không biết, về sau phiền cậu rồi”.” Tần Thiệu há miệng khô khô nói:”Được, cậu cứ yên tâm.” Cổ họng nghẹn đau. Hắn chưa abo giờ nghĩ mọi chuyện sẽ thành ra dạng àny. Không hề nghĩ đến có một ngày người mà hắn chiếu cố là Đoàn Tình. Tần Thiệu có chút đau lòng:”Hảo, Ngữ Đường, chúng ta đi xuống phòng khách ngồi. Nơi này để cho chị Hồng thu xếp đồ đạc. Giữa trưa ăn cơm ở đây đi. Tớ cho cậu nếm thử tay nghề.”
Đoàn Huyên lần này là thật giật mình:”Cậu thật sự biết nấu cơm?” Tần Thiệu cong mi “Cậu chờ ăn là được”
Giữa trưa thời điểm ăn cơm, Tần Thiệu quả nhiên làm cơm, ngay cả Tiểu Hồng đều bị đuổi ra phòng khách ngồi, Đoàn Huyên nhìn bưng đồ ăn lên đầy một bàn liền vui vẻ:”Ấu Đường, em về sau không cần chịu đói rồi.” Đoàn Tình nhìn thức ăn trên bàn hừ một tiếng, cái gì có lộc ăn a, bàn này cậu ăn không được mấy món. Tần Thiệu tuyệt đối là ghê tởm cậu. Đoàn Tình nghẹn khí liền gắp khoai tây vào chén cơm ăn..
Đoàn gia xem xong rốt cục yên tâm. Đoàn Tĩnh Viễn chưa có tới, nhưng là Đoàn Huyên đến đây, nhìn một vòng, nơi này an toàn, điều kiện cũng không tệ, vì thế cũng an tâm. Ăn xong cơm trưa, Đoàn Huyên liền muốn trở về, Đoàn phu nhân gọi mấy cuộc thối húc y về, e sợ y ở bên ngoài lâu quá té xỉu, hoặc là bị Tần Thiệu làm cơm độc, tóm lại Đoàn Huyên ngoại trừ trong tầm mắt Đoàn phu nhân, đi đâu Đoàn phu nhân đều không yên tâm. Đoàn Huyên thở dài, lại dặn Đoàn Tình một phen, rốt cục đi, bị Đoàn Tình không kiên nhẫn đuổi đi, cậu không nghĩ Đoàn Huyên lại lằn nhằn như vậy. Lúc trước cũng không tah61y y giống mẹ cậu như vậy! so với Tiểu Hồng còn lợi hại hơn. Đoàn Tình cũng bảo Tiểu Hổng về nhà
Đuổi xong hai người đi, Đoàn Tình ngồi trong phòng đem cơm nôn ra sạch sẽ, rửa mặt đi ra cùng Tần Thiệu nói chuyện. Tần Thiệu nhìn cậu:”Này văn kiện chuyển nhượng cổ phần công ty, tôi ký xong rồi. Cậu thử xem đi có thích hợp hay không, xong thì ký tên, toàn bộ cổ phần đó thuộc về cậu. Chẳng qua,…” Tần Thiệu dừng một chút:”Tôi còn có chưa có chân chính sỡ hữu, y của tôi là, cậu đợi tới khi tôi sỡ hữu, sẽ có được chúng.” Đoàn Tình híp mắt nhìn hắn, Tần Thiệu cắn chặt răng:”Ấu Đường, tôi không phải gạt cậu.Chữ kí của cậu trong văn kiện này có hiệu lực, chính là chuyển nhượng cổ quyền, Tần thị phòng điền sản cậu chính là cổ đông trong đó. Nhưng lại là cổ đông không nhỏ. Tôi muốn cậu chờ một thời gian, tới khi tôi có năng lực sửa đổi thêm tên cậu vào danh sách cổ đông, vài phải xuất ra chứng minh thư.” Đoàn Tình vẫn là không nói lời nào, lạnh lùng ngồi, Tần Thiệu biết cậu không tin chính mình, trong lòng khó tránh khỏi chua xót:”Cậu cũng biết việc chuyễn nhượng là chuyện đại sữ cỡ nào, không thể qua loa như vậy, một khi ba tôi biết của cổ phần của tôi chuyển cho cậu, ông ta sẽ điều tra, sự việc sẽ thêm phức tạp”.”
Đoàn Tình nhìn hắn:”Vậy anh có ý là dùng miệng cam kết sao?” Tần Thiệu lắc lắc đầu:”Không phải. Cổ phần dù sao cũng thuộc về cậu, chỉ cần cậu đừng động đến, coi như là tôi gửi nhờ. Chờ đến khi tôi chính thức sỡ hữu, sẽ thực hiện ngay lời hẹn.” Đoàn Tình không tin hắn:”Sao tôi biết được anh có được cầm quyền công ty đó hay không?” Tần Thiệu chán nản:”Tần thị, là của Tần gia a!” Đoàn Tình hừ một tiếng:”Được rồi. Dù sao cũng chạy không được.” Tần Thiệu hừ hừ:”Đúng vậy..Chạy được hòa thượng nhưngkhông chạy được miếu"” Chạy miếu cũng chạy không được hòa thượng a! Con hắn còn đang trong bụng cậu a!
Đoàn Tình thu hồi văn kiện, hạ lệnh đuổi khách:”Anh có thể đi.”
Tần Thiệu thực buồn bực, tuy rằng biết là kết quả như vậy, nhưng là nhanh như vậy bị đuổi ra cũng không có mặt mũi. Tần Thiệu đứng lên:”Buổi tối tôi nấu cơm cho cậu? Muốn ăn cái gì?.” Đoàn Tình nhìn hắn một cái, quái dị:”Không cần anh giả mù sa mưa. Phòng ở này một thời gian ngắn sẽ trả cho anh.”
Tần Thiệu cùng cậu quả nhiên là một chút tiếng nói chung đều không có, không chỉ không có tiếng nói chung, thậm chí ngay cả tương kính như tân cũng làm không được [ý là xem trọng khách tới nhà]. Tần Thiệu cắn răng đứng lên:”Được rồi, buổi tối chính mình cẩn thận một chút. Đem cửa đóng chặt, ai kêu cũng đừng mở……” Đoàn Tình không để ý đến hắn ôm lấy văn kiện lên lầu. Tần Thiệu nhìn cậu một hồi chung quy là xoay người đi.
Đoàn Tình chính mình ở trong này ở cũng rất không thoải mái, cậu chưa từng xa nàh, vô luận Đoàn gia cỡ nào lạnh lùng, cũng không có giờ phút lạnh lùng này. Xa lạ địa phương, xa lạ hết thảy. Đoàn Tình đợi một hồi liền cảm giác chịu không nổi, cậu cầm chìa khóa đi ra, thừa dịp trời chưa tối đi dạo loanh quanh vườn trường, địa phương này với vườn trường có một chút xa.
Đoàn Tình cũng chậm chậm đi một lần nhớ kỹ đường đi, cậu muốn chính mình nhất định phải thích ứng, cậu không thể không đến trường, không thể quay lại Đoàn gia, không thể khiến Đoàn Tĩnh Viễn biết, cậu muốn mất đi ngôi nhà, cho dù nơi đó có tệ cỡ nào cũng là nàh của cậu. Cậu tự an ủi chỉ cần nhẫn nại một thời gian liền tốt, chỉ cần nhẫn nại một này thời gian liền tốt..
Xa xa Tần Thiệu đi theo cậu phía sau, nhìn cậu đi một đường, cuối cùng lại chậm rãi đi trở về. Tần Thiệu đứng ở sân bên ngoài trong lòng thực không có tư vị. Hắn năm đó một người ở nơi này cũng trải qua cảm giác này. Càng là thời điểm yên tĩnh càng khó chịu. Có vài lời không thể cùng người khác nói, càng không thể nói, chỉ có thể nghẹn một mình, cái loại này tịch liêu hắn biết rõ. Sinh tại cuộc sống xa hoa chi gia thì sao, bên người có rất nhiều bạn tốt thì sao! a, đều không có dùng được!
Tác giả :
Bạch Y Nhược Tuyết