Trốn Phi: Gia, Mau Ký Lên Hưu Thư!
Chương 45: Sự chống cự của nàng
Ánh 25trăng le 22lói qua cửa esổ, ánh 45sáng bạc 7quấn lấy 1hai người.
Tiêu 14Sơ Âm khép 6hờ mi mắt ađón nhận 5aánh trăng 9dịu dàng, 0flông mi của abnàng khẽ 7crun rẩy, acgiống như 1ađáy lòng 7đấu tranh brất lâu, 6mở mắt 30ra, trong mắt eechỉ còn e3một mảnh 0trong vắt, bkhông còn dcnửa phần d6sắc dục, 6anàng đưa 0ctay chuẩn bbị đẩy 2người phía 98trên ra.
"Gia." 3Ngoài cửa dsổ vang lên 3một giọng 0nói kiềm 9cnén bé đến 8không thể c3nghe được, 3ctrong phút 5chốc lại dbhòa vào trong 2đêm tối.
Đôi btay đang vươn 47ra của Tiêu 5Sơ Âm dừng f6lại, nhẹ 47nhàng đặt 62lên vai Vũ cVăn Tư Dạ: 40"Vương b9gia, có người 0gọi chàng."
Vũ eVăn Tư Dạ cở trên dngười nàng 72ngẩng đầu, f1chống khuỷu 56tay nghiêng 1người tựa 95lên giường, bchăn mỏng fche một 5enửa cơ 7thể, đôi 56mắt tối cetăm lạnh 5blẽo nhìn c3chằm chằm 7vào khuôn amặt Tiêu 37Sơ Âm có c1hơi mất 4atự nhiên.
Nàng 10chống lại 24hắn!
Trong 98giây phút btrước khi 7giọng nói fkhông hợp 2thời kia 4vang lên 0angoài cửa asổ, toàn a8thân nàng 06đã chống 8cự lại 7ehắn, không ephải ra fvẻ thẹn 48thùng từ dchối, mà 38là sự kháng dcự đụng 7cchạm xác 0thịt theo 8ebản năng 6của một 9nữ nhân 04đối với fmột nam 4nhân.
Mặc 59dù chỉ fngắn ngủi 8atrong nháy 6dmắt, dưới 4ánh trăng 0hắn vẫn a6có thể cthấy được 65nàng đang 8run lên một dlớp giống b4như là nổi 23da gà...
"Gia!" bbGiọng nói f9trầm thấp cngoài cửa 7dthử thăm 9cdò.
Hắn 1đứng dậy bmặc quần 14áo, áo bào 3rộng thùng 8thình trong 1bóng tối 01làm nổi 9egió khiến 4cTiêu Sơ fÂm nắm 5echặt lòng bbàn tay thối 0lui, góc 9aáo bào thổi equa trước dmặt nàng, 7bay phất ephới.
Cánh 7cửa im lặng e8mở ra, lại 68im lặng 0đóng lại, e0Vũ Văn Tư 7Dạ không cnói một flời rời 0đi.
Tiêu 1Sơ Âm ở abóng tối, 4lòng bàn bbtay đè lên 9chỗ trái 6tim bên ngực 2trái, trống 98ngực đập fdữ dội 27trong không 2gian lặng 5im làm mỗi flần nhảy c3lên đều 7vang lên aâm thanh 1mạnh mẽ, 0vậy nên 9nàng ngồi 69trên giường 8thật lâu, echo đến 36khi tứ chi 1lạnh cóng bmới cứng 5ngắc quấn 2chăn lại, 73thật chặt, 86thật chặt...
Sự 0kháng cự 5trong cơ 4thể trỗi 7dậy, nàng 6thò tay vuốt 4dvuốt làn 81da mình nhưng 7vẫn không 1thể khắc 79chế bản 66năng của 5cơ thể.
Trên 8fthế giới 7này, có 8rất nhiều 8rất nhiều 3chuyện nàng fekhông thể 62khống chế cđược, 4ccũng giống 0như không 77hiểu vì bfsao lại 5xuyên qua, 76giống như ctừ thiên d5kim tiểu 1thư cao cao 7atại thượng cdlại biến athành vương 85phi mọi 1fngười chán 7eghét.
Nàng 1không phải 8cthánh mẫu, fnàng cũng 0không thể 8cứu vớt 70trái đất, 0bị thương csẽ đau 67nhức, đau 4lòng sẽ 5ckhó chịu, 1nàng là 19một người a1bình thường ccó chút 9cố chấp, 6không muốn 92nhẫn nhục cchịu đựng, eluôn vì 8tự do của 8con người 83đáng thương 69này mà nỗ 7dlực đấu 4etranh.
Mà 7sự tồn 81tại của 6Vũ Văn Tư 08Dạ đối bvới nàng 6dmà nói, dechắc chắn alà uy hiếp 9clớn nhất, 75suy nghĩ 94yêu thích c3của nam 97nhân này 77làm người dta không 77thể nắm f0bắt được, brõ ràng 6là ghét 1nàng, cũng 1bkhông cho aphép nàng frời khỏi, abgiống như 5giam cầm d7một con 3chim hoàng 0yến bên 28người để 0cvui đùa 9tìm náo 0nhiệt, nàng 7ghét cảm eegiác này!
Nhưng 59vì sao ban ebnãy, đáy 30lòng nàng 69lại có 2bmột phút 6dgiây do dự 6đấu tranh...
Sáng 5sớm hôm 3sau, trời 60còn chưa 4fsáng tỏ, 81Mẫu Đan 2fviên đã 4vô cùng 1náo nhiệt. 8 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Thái 53mặc xiêm bdy xanh biếc, 9dẫn chúng dnha hoàn 54vội vàng etiếp đón fkhách buổi csáng.
Dẫn 0đầu là 4Thẩm trắc fephi, bọn 0nha hoàn 68sau bốn btiểu thiếp 61trong tay cbbưng hộp 0fgỗ lim được fchế tác ctinh xảo. 8e © DiendanLeQuyDon.comThoạt nhìn fxem ra những 3vật bên 0trong đều 6arất quý 7fgiá.
Cẩm 9Thái cùng 16Tiểu Tâm 47mời bọn 00họ vào 8trong viện, 1phân phó 77tiểu nha 4hoàn phía d6sau đi vào 5phòng chính c9mời vương 00gia và vương 1phi dậy...
Không d3lâu sau, 5tiểu nha 8hoàn trở e0về nhỏ agiọng hồi cbáo: "Vương cphi nương bcnương nói, e7để trắc 3cphi và các b7vị phu nhân 0chờ một blát, một 9lát nữa 56người sẽ 07ra."
Sau 1khi đôi 3tai nhọn 8acủa Lục ccphu nhân 5nghe được, 68mặt mày 3cùng bốc 08hơi, giọng 6điệu bới bmóc: "Tối fhôm qua vương 33phi nương 4anương mệt 62nhọc, để 4chúng tiện 36thiếp đợi 7thêm vài 24chén trà 1nhỏ nữa e4cũng được."
Tứ e6phu nhân 9đi theo sau f7nàng bận 4cười: "Muội emuội rõ 6là nói đùa, 40tối hôm 26qua vương 5dgia vì công b8sự nửa 3đêm đã 1ra khỏi dphủ, làm 0sao vương d6phi nương 6dnương lại ecó thể d9mệt nhọc 9được!"
Hai 1angười vừa 52nói vừa b4ca, giọng e1điệu châm 0chọc vào 41buổi sáng desớm tinh 2mơ thế anày giống c9như lưỡi 1dao sắc dbén chặn ftại cổ afhọng.
Tiêu 14Sơ Âm khép 6hờ mi mắt ađón nhận 5aánh trăng 9dịu dàng, 0flông mi của abnàng khẽ 7crun rẩy, acgiống như 1ađáy lòng 7đấu tranh brất lâu, 6mở mắt 30ra, trong mắt eechỉ còn e3một mảnh 0trong vắt, bkhông còn dcnửa phần d6sắc dục, 6anàng đưa 0ctay chuẩn bbị đẩy 2người phía 98trên ra.
"Gia." 3Ngoài cửa dsổ vang lên 3một giọng 0nói kiềm 9cnén bé đến 8không thể c3nghe được, 3ctrong phút 5chốc lại dbhòa vào trong 2đêm tối.
Đôi btay đang vươn 47ra của Tiêu 5Sơ Âm dừng f6lại, nhẹ 47nhàng đặt 62lên vai Vũ cVăn Tư Dạ: 40"Vương b9gia, có người 0gọi chàng."
Vũ eVăn Tư Dạ cở trên dngười nàng 72ngẩng đầu, f1chống khuỷu 56tay nghiêng 1người tựa 95lên giường, bchăn mỏng fche một 5enửa cơ 7thể, đôi 56mắt tối cetăm lạnh 5blẽo nhìn c3chằm chằm 7vào khuôn amặt Tiêu 37Sơ Âm có c1hơi mất 4atự nhiên.
Nàng 10chống lại 24hắn!
Trong 98giây phút btrước khi 7giọng nói fkhông hợp 2thời kia 4vang lên 0angoài cửa asổ, toàn a8thân nàng 06đã chống 8cự lại 7ehắn, không ephải ra fvẻ thẹn 48thùng từ dchối, mà 38là sự kháng dcự đụng 7cchạm xác 0thịt theo 8ebản năng 6của một 9nữ nhân 04đối với fmột nam 4nhân.
Mặc 59dù chỉ fngắn ngủi 8atrong nháy 6dmắt, dưới 4ánh trăng 0hắn vẫn a6có thể cthấy được 65nàng đang 8run lên một dlớp giống b4như là nổi 23da gà...
"Gia!" bbGiọng nói f9trầm thấp cngoài cửa 7dthử thăm 9cdò.
Hắn 1đứng dậy bmặc quần 14áo, áo bào 3rộng thùng 8thình trong 1bóng tối 01làm nổi 9egió khiến 4cTiêu Sơ fÂm nắm 5echặt lòng bbàn tay thối 0lui, góc 9aáo bào thổi equa trước dmặt nàng, 7bay phất ephới.
Cánh 7cửa im lặng e8mở ra, lại 68im lặng 0đóng lại, e0Vũ Văn Tư 7Dạ không cnói một flời rời 0đi.
Tiêu 1Sơ Âm ở abóng tối, 4lòng bàn bbtay đè lên 9chỗ trái 6tim bên ngực 2trái, trống 98ngực đập fdữ dội 27trong không 2gian lặng 5im làm mỗi flần nhảy c3lên đều 7vang lên aâm thanh 1mạnh mẽ, 0vậy nên 9nàng ngồi 69trên giường 8thật lâu, echo đến 36khi tứ chi 1lạnh cóng bmới cứng 5ngắc quấn 2chăn lại, 73thật chặt, 86thật chặt...
Sự 0kháng cự 5trong cơ 4thể trỗi 7dậy, nàng 6thò tay vuốt 4dvuốt làn 81da mình nhưng 7vẫn không 1thể khắc 79chế bản 66năng của 5cơ thể.
Trên 8fthế giới 7này, có 8rất nhiều 8rất nhiều 3chuyện nàng fekhông thể 62khống chế cđược, 4ccũng giống 0như không 77hiểu vì bfsao lại 5xuyên qua, 76giống như ctừ thiên d5kim tiểu 1thư cao cao 7atại thượng cdlại biến athành vương 85phi mọi 1fngười chán 7eghét.
Nàng 1không phải 8cthánh mẫu, fnàng cũng 0không thể 8cứu vớt 70trái đất, 0bị thương csẽ đau 67nhức, đau 4lòng sẽ 5ckhó chịu, 1nàng là 19một người a1bình thường ccó chút 9cố chấp, 6không muốn 92nhẫn nhục cchịu đựng, eluôn vì 8tự do của 8con người 83đáng thương 69này mà nỗ 7dlực đấu 4etranh.
Mà 7sự tồn 81tại của 6Vũ Văn Tư 08Dạ đối bvới nàng 6dmà nói, dechắc chắn alà uy hiếp 9clớn nhất, 75suy nghĩ 94yêu thích c3của nam 97nhân này 77làm người dta không 77thể nắm f0bắt được, brõ ràng 6là ghét 1nàng, cũng 1bkhông cho aphép nàng frời khỏi, abgiống như 5giam cầm d7một con 3chim hoàng 0yến bên 28người để 0cvui đùa 9tìm náo 0nhiệt, nàng 7ghét cảm eegiác này!
Nhưng 59vì sao ban ebnãy, đáy 30lòng nàng 69lại có 2bmột phút 6dgiây do dự 6đấu tranh...
Sáng 5sớm hôm 3sau, trời 60còn chưa 4fsáng tỏ, 81Mẫu Đan 2fviên đã 4vô cùng 1náo nhiệt. 8 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Thái 53mặc xiêm bdy xanh biếc, 9dẫn chúng dnha hoàn 54vội vàng etiếp đón fkhách buổi csáng.
Dẫn 0đầu là 4Thẩm trắc fephi, bọn 0nha hoàn 68sau bốn btiểu thiếp 61trong tay cbbưng hộp 0fgỗ lim được fchế tác ctinh xảo. 8e © DiendanLeQuyDon.comThoạt nhìn fxem ra những 3vật bên 0trong đều 6arất quý 7fgiá.
Cẩm 9Thái cùng 16Tiểu Tâm 47mời bọn 00họ vào 8trong viện, 1phân phó 77tiểu nha 4hoàn phía d6sau đi vào 5phòng chính c9mời vương 00gia và vương 1phi dậy...
Không d3lâu sau, 5tiểu nha 8hoàn trở e0về nhỏ agiọng hồi cbáo: "Vương cphi nương bcnương nói, e7để trắc 3cphi và các b7vị phu nhân 0chờ một blát, một 9lát nữa 56người sẽ 07ra."
Sau 1khi đôi 3tai nhọn 8acủa Lục ccphu nhân 5nghe được, 68mặt mày 3cùng bốc 08hơi, giọng 6điệu bới bmóc: "Tối fhôm qua vương 33phi nương 4anương mệt 62nhọc, để 4chúng tiện 36thiếp đợi 7thêm vài 24chén trà 1nhỏ nữa e4cũng được."
Tứ e6phu nhân 9đi theo sau f7nàng bận 4cười: "Muội emuội rõ 6là nói đùa, 40tối hôm 26qua vương 5dgia vì công b8sự nửa 3đêm đã 1ra khỏi dphủ, làm 0sao vương d6phi nương 6dnương lại ecó thể d9mệt nhọc 9được!"
Hai 1angười vừa 52nói vừa b4ca, giọng e1điệu châm 0chọc vào 41buổi sáng desớm tinh 2mơ thế anày giống c9như lưỡi 1dao sắc dbén chặn ftại cổ afhọng.
Tác giả :
Lạc Thanh