Trôi Nổi Trong Lãnh Cung: Khuynh Quốc Khí Hậu
Chương 89: Bổn cung muốn cái mạng hèn của ngươi
Lập tức xung quanh đột nhiên trở nên yên tĩnh lại, nhất là Linh Phi đang đứng gần Mộc Ly, cơ thể nàng ta run rẩy lảo đảo lùi lại một bước, mắt phượng hàm chứa sự hoảng sợ, Cẩm y vệ đang kiềm tay phải và trái của Mộc Ly cũng bị sững sờ ngừng lại động tác, Tô quý phi đứng ở góc khuất thoáng kinh ngạc, lát sau ánh mắt lộ ra sự ác độc và sắc bén hơn, nữ tử này cần phải loại trừ. Nếu không, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến địa vị của nàng trong lòng “hắn”, chuyện phế hậu lần trước đã khiến cho nàng có dự cảm vô cùng xấu.
"Vậy hôm nay Bổn cung trước hết muốn cái mạng hèn của ngươi!" Linh Phi phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng rút thanh đao sáng loáng từ Cẩm y vệ, ác độc nhìn Mộc Ly, trong mắt chứa đầy sự cứng rắn không sợ chết, ả ta không chết thì mình chết, như vậy thì ả ta chắc chắn phải chết.
Nhưng Linh phi có nghĩ đến không? Giờ phút này nàng ta đang đứng ở đó, đây là hoàng cung Phượng Lân, không phải nơi nàng ta có thể tùy ý làm bậy, chúa tể của nơi này là Vũ Tiêu Nhiên, tính mạng của nàng cũng bị hắn nắm trong tay bất cứ lúc nào, không có mệnh lệnh của hắn, nàng ta tự ý tra khảo Mộc Ly, nàng ta cũng sẽ phải chôn theo. Cho dù hiện tại Nhan Khuynh Thành nàng không phải Tây Cung Hoàng hậu, nhưng đừng quên, nàng còn là thiên kim của phủ Tể Tướng, con gái yên của Nhan Phong.
"Linh Phi nương nương, ngài để đao xuống đi, đây là hoàng cung, nếu dể xảy ra chuyện ai cũng không gánh vác nổi." Cẩm y vệ đứng ở bên tay trái Mộc Ly không nhịn được khuyên can Linh Phi, hắn cho rằng chỉ cần Linh Phi dạy dỗ Mộc Ly một chút là được, ai ngờ thừa dịp hắn không chú ý rút đao của hắn, nếu để xảy ra chuyện gì, bọn họ gánh không nổi đâu.
"Đúng vậy đó, Linh Phi tỷ tỷ ngài nghĩ lại đi!" Mỹ nhân xinh đẹp Như Phi không nhịn được cầu khẩn một tiếng, nàng là thiên kim Lưu Đại học sĩ, vào cung không lâu, vẫn không tranh không giành, thậm chí còn chưa được nhìn thấy thánh nhan, một lòng chỉ cầu xin có thể sống an ổn qua ngày, không gây ra phiền toái cho phụ thân, nhưng vừa vào cửa cung sâu như biển, có một số việc sao lại có thể làm như không thấy!
Vệt sáng chợt lóe lên, chói mắt Mộc Ly, nghe giọng nói van nài của Như Phi bên tai, nàng khép chặt đôi mắt như ngọc Lưu Ly, đợi đến khi mở ra thì trong mắt đã là một mảnh tĩnh mịch, nhìn tay Linh phi cầm đao dường như hơi run rẩy, Mộc Ly khinh thường nói: "Linh Phi, không nghĩ tới tay ngươi cầm cây đao mà cũng có thể run thành như vậy, nhát gan như thế, ta thật sự lo lắng ngươi chém không được đó!"
"Vậy hôm nay Bổn cung trước hết muốn cái mạng hèn của ngươi!" Linh Phi phục hồi tinh thần lại, nhanh chóng rút thanh đao sáng loáng từ Cẩm y vệ, ác độc nhìn Mộc Ly, trong mắt chứa đầy sự cứng rắn không sợ chết, ả ta không chết thì mình chết, như vậy thì ả ta chắc chắn phải chết.
Nhưng Linh phi có nghĩ đến không? Giờ phút này nàng ta đang đứng ở đó, đây là hoàng cung Phượng Lân, không phải nơi nàng ta có thể tùy ý làm bậy, chúa tể của nơi này là Vũ Tiêu Nhiên, tính mạng của nàng cũng bị hắn nắm trong tay bất cứ lúc nào, không có mệnh lệnh của hắn, nàng ta tự ý tra khảo Mộc Ly, nàng ta cũng sẽ phải chôn theo. Cho dù hiện tại Nhan Khuynh Thành nàng không phải Tây Cung Hoàng hậu, nhưng đừng quên, nàng còn là thiên kim của phủ Tể Tướng, con gái yên của Nhan Phong.
"Linh Phi nương nương, ngài để đao xuống đi, đây là hoàng cung, nếu dể xảy ra chuyện ai cũng không gánh vác nổi." Cẩm y vệ đứng ở bên tay trái Mộc Ly không nhịn được khuyên can Linh Phi, hắn cho rằng chỉ cần Linh Phi dạy dỗ Mộc Ly một chút là được, ai ngờ thừa dịp hắn không chú ý rút đao của hắn, nếu để xảy ra chuyện gì, bọn họ gánh không nổi đâu.
"Đúng vậy đó, Linh Phi tỷ tỷ ngài nghĩ lại đi!" Mỹ nhân xinh đẹp Như Phi không nhịn được cầu khẩn một tiếng, nàng là thiên kim Lưu Đại học sĩ, vào cung không lâu, vẫn không tranh không giành, thậm chí còn chưa được nhìn thấy thánh nhan, một lòng chỉ cầu xin có thể sống an ổn qua ngày, không gây ra phiền toái cho phụ thân, nhưng vừa vào cửa cung sâu như biển, có một số việc sao lại có thể làm như không thấy!
Vệt sáng chợt lóe lên, chói mắt Mộc Ly, nghe giọng nói van nài của Như Phi bên tai, nàng khép chặt đôi mắt như ngọc Lưu Ly, đợi đến khi mở ra thì trong mắt đã là một mảnh tĩnh mịch, nhìn tay Linh phi cầm đao dường như hơi run rẩy, Mộc Ly khinh thường nói: "Linh Phi, không nghĩ tới tay ngươi cầm cây đao mà cũng có thể run thành như vậy, nhát gan như thế, ta thật sự lo lắng ngươi chém không được đó!"
Tác giả :
Hoa Vô Tâm