Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi
Chương 195: Chở đầy vẫn còn, tiếp tục xuất phát
Tô Bằng nhìn bên dưới Đồng Tâm thuật này, còn có ba pháp thuật.
“Âm Thần Xuất Khiếu, pháp thuật cấp ba, miêu tả pháp thuật: Phương pháp sử dụng đặc biệt, để Âm Thần Xuất Khiếu, có thể ở hoạt động trong phạm vi bán kính một ngàn năm trăm mét, chia làm ba cấp bao gồm sơ cấp, trung cấp, cao cấp, mỗi cấp gia tăng phạm vi Âm Thần Xuất Khiếu lên một ngàn năm trăm mét, điều kiện học tập: Âm Thần cấp ba. Điều kiện hạn chế: Không thể Xuất Khiếu vào ban ngày.”
“Phụ Thể thuật, pháp thuật cấp năm, miêu tả pháp thuật: Ở trong trạng thái Âm Thần Xuất Khiếu, nhập vào trên người động vật, hoặc là trên người mất đi ý thức hoặc đang ngủ, khí huyết và nội công nhân loại càng mạnh, tỷ lệ nhập vào thân thể càng thấp. Dưới trạng thái Phụ Thể, có thể đi lại dưới ánh mặt trời, nhưng đối tượng Phụ Thể đột nhiên tỉnh dậy, sẽ bị ép buộc rời khỏi trạng thái Phụ Thể, Âm Thần lúc này trong vòng ba mươi giây, phải trở về bản thể, nếu không sẽ hồn phi phách tán. Chia làm ba cấp bao gồm sơ cấp, trung cấp, cao cấp, mỗi cấp gia tăng tỷ lệ thành công nhập vào thân thể và thời gian Phụ Thể, điều kiện học tập: Âm Thần cấp năm, Âm Thần Xuất Khiếu trung cấp.”
“Trúc Mộng thuật, pháp thuật cấp năm, miêu tả pháp thuật: Ở trong trạng thái Âm Thần Xuất Khiếu, đi vào trong giấc mơ của người đang ngủ, có thể điều khiển giấc mộng ở mức độ nhất định. Chia làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp cấp đại sư. Điều kiện học tập: Âm Thần cấp năm, Âm Thần Xuất Khiếu trung cấp.”
Nhìn những kỹ năng này, Tô Bằng đánh giá những kỹ năng này, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, nói:
“Coi như cũng được.”
Đồng Tâm thuật kia, có thể xem như truyền âm nhập mật, hoặc là pháp thuật Tâm Linh nối liền của phương tây, thời khắc mấu chốt có thể thay mình bí ẩn trao đổi với người khác, hoặc là xem như pháp thuật duy trì hợp tác ăn ý trên chiến trường.
Mặt khác, Trương Điền thị truyền tri thức lại cho mình, cũng có thể là dùng Đồng Tâm thuật này, chỉ là Trương Điền thị đã tu hành pháp thuật này đến trình độ rất cao, tương lai bản thân, cũng chưa chắc không thể đạt đến trình độ của nàng.
Ngoài Âm Thần Xuất Khiếu ra, những kỹ năng khác cũng rất thực dụng.
Còn có nhập vào thân thể được xây dựng trên nền tảng Xuất Khiếu, cũng rất có tác dụng.
Tưởng tượng thử, kỹ năng trong trò chơi, xem ra phần lớn là có thể mang ra ngoài trò chơi, nếu như trong hiện thực Tô Bằng biết những kỹ năng này, như vậy ở trong công ty, sẽ không có phiền phức thế kia nữa, tùy tiện điều khiển một vài động vật, hoặc là đồng nghiệp đang ngủ, có thể hoàn thành không ít chuyện rồi.
Càng đừng nói là, trực tiếp dùng trạng thái Âm Thần, đi nghe trộm tin tức, tất cả đều hết sức tiện lợi.
Không chỉ như thế, những nơi bình thường, có thể dùng Âm Thần trực tiếp nghe trộm, ở một vài nơi đặc biệt, sử dụng kỹ năng Phụ Thể, sẽ tạo được sát thương rất lớn.
Chuyện không được hoàn mỹ duy nhất, chính là phạm vi Âm Thần Xuất Khiếu có hạn chế, bán kính chỉ có một chấm năm kilomet, nhỏ quá.
Nhưng thăng liền hai cấp, bán kính sẽ được tăng thêm thành bốn chấm năm kilomet, cho dù là tòa nhà quốc hội hay là nhà trắng, trong phạm vi bốn châm năm kilomet đều có thể tìm được điểm đặt chân, nghe trộm chuyện bí mật cũng không phải chuyện đùa.
Nếu nói võ công nội lực và khinh công trước đó của Tô Bằng, còn nằm trong phạm vi bình thường, thì hai cuốn bí thuật này, chính là siêu năng lực thật sự.
Còn Trúc Mộng thuật cuối cùng kia, Tô Bằng bây giờ chỉ nghĩ đến một vài thủ đoạn sử dụng trong trường hợp đặc biệt. Tính chất thực tế dường như không bằng mấy cái trước đó, có điều sau khi thử tìm tòi, nói không chừng còn có thể nghiên cứu ra thêm nhiều cách dùng.
“Tóm lại, những kỹ năng này cũng không tồi, bây giờ kinh nghiệm thực chiến của ta đã đủ rồi, không biết có thể nâng cao được những kỹ năng này không, hi vọng đừng để phải thất vọng.”
Tô Bằng thầm nghĩ trong lòng, suy nghĩ một chút, chọn mở cột kỹ năng, thử thi triển kinh nghiệm thăng cấp làm nền tảng cho “Thanh Vân mật tu - Âm Thần thiên”, tu hành cái này, có thể thăng cấp đẳng cấp Âm Thần.
“Đing!”
“Thanh Vân mật tu Âm Thần thuật của bạn đã thăng lên một cấp, bây giờ đẳng cấp Âm Thần là cấp hai.”
Nghe thấy hệ thống thông báo, Tô Bằng mỉm cười, hắn sợ nhất chính là kinh nghiệm thực chiến không thể nào thăng cấp những thứ xem như là thần thánh này, không ngờ kinh nghiệm thực chiến cũng dùng được.
“Như vậy... Tiếp tục thăng cấp!”
Tô Bằng liên tục thăng cấp “Thanh Vân mật tu - Âm Thần thiên”, sau vài lần, đã nâng đẳng cấp Âm Thần lên đến cấp chín.
Trước tiên thăng cấp đẳng cấp Âm Thần lên đến cấp chín, cũng đủ để tu hành những kỹ năng phía sau, quả nhiên, biểu tượng của Đồng Tâm thuật, Âm Thần Xuất Khiếu, Phụ Thể thuật, còn có Trúc Mộng thuật đều phát sáng lên.
Tô Bằng xem xét kinh nghiệm thực chiến, phát hiện cũng đã tiêu hao rất lớn, thăng cấp Thanh Vân mật tu - Âm Thần thiên lên đến cấp năm, đã tiêu hao hơn ba vạn một ngàn kinh nghiệm.
“Thật tốn kinh nghiệm... Có điều tốn nhiều kinh nghiệm như vậy, hiệu quả có lẽ cũng tỉ lệ thuận với nhau chứ.”
Tô Bằng thầm nghĩ trong lòng, suy nghĩ tới đây, hắn càng mong đợi hai cuốn bí thuật này.
Nhìn thấy biểu tượng kỹ năng Đồng Tâm thuật sáng lên, Tô Bằng cũng chẳng do dự, sử dụng kinh nghiệm thực chiến, khảm lên những kỹ năng này.
“Đinh!”
“Đinh!”
“Đinh!”
Bên tai Tô Bằng không ngừng vang lên âm thanh kỹ năng thăng cấp, đợi sau khi điên cuồng thăng cấp đẳng cấp đẳng cấp kỹ năng.
Những kỹ năng này của Tô Bằng đã là:
“Thanh Vân mật tu - Âm Thần thiên cấp chín, Đồng Tâm thuật cao cấp (có thể truyền tri thức dạng khối, tiến hành truyền thụ tri thức, nhưng tiêu hao năng lượng Âm Thần), Âm Thần Xuất Khiếu cao cấp (có thể xuất khiếu trong phạm vi bán kính bốn ngàn năm trăm mét), Âm Thần Phụ Thể cao cấp ( gia tăng 75% tỷ lệ thành công Phụ Thể, sau khi tiếp xúc Phụ Thể thời gian Âm Thần trở về bản thể kéo dài được một phút), Trúc Mộng thuật trung cấp (nhận được nhiều hơn quyền khống chế giấc mơ, cụ thể xem tình huống ý thức của bản thân người nằm mơ để quyết định).”
Những kỹ năng này, Đồng Tâm thuật còn được, thăng cấp lên đến cao cấp cũng chỉ tốn hơn bốn nghìn kinh nghiệm, Âm Thần Xuất Khiếu và Âm Thần Phụ Thể, mặc dù chỉ từ sơ cấp thăng lên đến cao cấp, mỗi lần lại tiêu hao hơn một vạn một ngàn kinh nghiệm của Tô Bằng.
Trúc Mộng thuật càng kinh khủng, chỉ từ sơ cấp thăng lên trung cấp, đã nuốt trọn bảy ngàn kinh nghiệm của Tô Bằng, Tô Bằng lúc này mặc dù kinh nghiệm rất nhiều, nhưng đối với loại tiêu hao này cảm giác hết sức đáng sợ, cho nên chỉ thăng đến trung cấp thì không tiếp tục thăng thêm.
“Được rồi... Kỹ năng cũng thăng cấp xem như tàm tạm... Bây giờ ngược lại thật muốn thử xem những kỹ năng này, thế nhưng điều kiện không ổn... Thôi vậy, tìm được một nơi an toàn, rồi hãy thử xem sao.”
Trong lòng Tô Bằng tự nói với mình.
Thở phào một hơi, Tô Bằng xoay người, đi đến trước một cái hũ nhỏ.
Cái này chính là linh tháp chứa tro cốt của Trương Điền thị, trước đó Trương Điền thị sống nhờ ở bên trong, có điều bây giờ hồn phách của nàng đã đầu thai chuyển thế, cái tro cốt hũ này cũng chỉ là tro tàn sau khi thiêu đốt mà thôi.”
Tô Bằng mở hũ tro cốt ra, bên trong cũng không phải trực tiếp chứa tro cốt, bên trong có một tấm ván gỗ ngăn cách với tro cốt, trên ván gỗ, lại đặt một miếng ngọc bội mà vàng kim.
Tô Bằng lấy ngọc bội ra, quan sát.
Miếng ngọc bội này có lẽ là một bức tranh gì đó, hoa văn tương đối phức tạp. Mơ hồ nhìn thấy một vài thứ gì đó giống như đường vằn ở bên trên, toàn thân màu vàng kim, không biết là ngọc chất liệu gì, lúc này còn tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
Tô Bằng cầm lấy miếng ngọc bội, ngọc bội ở trên tay Tô Bằng dìu nhẹ lại, Tô Bằng chợt phát hiện mình có thể xem thuộc tính của ngọc bội này.
“Ngọc bội Linh Vân Chân Quan Đức Minh, đẳng cấp đạo cụ - màu vàng, đạo cụ đặc biệt, người đeo ngọc này, trong phạm vi một trượng sinh ra lực trường thiện linh. Ngăn chặn lời nguyền, sự tấn công của linh thể tà ác, đồng thời đeo ngọc bội này khí huyết thuận lợi, chậm rãi khôi phục thể lực, khí huyết, mỗi phút khôi phục 2%, tăng tốc độ làm lành ngoại thương lên gấp đôi, chức năng đặc biệt: Phân biệt ác ý, người đeo ngọc bội có thể thoải mái phân biệt rõ mục tiêu trong bán kính hai mươi mét lấy bản thân làm trung tâm đối với mình có ác ý hay không.”
“Cực phẩm, cực phẩm!”
Tô Bằng xem, không khỏi huýt sáo sung sướng, ngọc bội kia, không thể không nói, thật đúng là một cực phẩm.
Vài chức năng của ngọc bội này, không có cái nào là không thực dụng.
Đề phòng linh thể tà ác, ngăn chặn lời nguyền, hai cái này sử dụng nhằm vào tình cảnh gặp phải ngày hôm nay, Tô Bằng đối với thế giới của Tử Vong Luân Hồi đã có sự hiểu biết nhất định. Hàng rào ngăn cách giữa người quỷ yêu trong thế giới này không hề chặt chẽ đến vậy, rất dễ dàng gặp phải các loại chuyện ma quái.
Kiếm ý của mình, mặc dù có thể tấn công linh thể, nhưng dù sao lực phòng ngự quá kém, nếu linh thể quá nhiều cùng lúc bao vây tấn công mình, Tô Bằng cũng không có nắm chắc thoát thân được.
Nhưng có ngọc bội này rồi, vậy thì dễ dàng hơn nhiều... Ít nhất, Tô Bằng là được chứng kiến, Trương Điền thị phải dựa vào miếng ngọc bội này, sinh tồn ba năm tại nơi tràn ngập oan hồn còn có hung thần này.
Hiệu quả khôi phục khí huyết, thể lực, cũng rất tốt.
Dựa theo kinh nghiệm trò chơi trước nay của Tô Bằng, đạo cụ có thể dùng tỉ lệ phần trăm nâng cao thuộc tính hoặc là khôi phục, đều rất khó có được, ở trong các trò chơi, đều phải ra sức tranh đoạt.
Mức độ nâng cao đẳng cấp thực lực tổng thể của một người kia... Mình hiện tại tuy rằng không phải nâng cao thuộc tính tấn công, nhưng để khôi phục khí huyết và thể lực, cũng tốt lắm.
Năm mươi phút, là có thể khôi phục thể lực và khí huyết đến trạng thái đầy đủ, rất tốt rất mạnh... Phải biết rằng, trong, trò chơi Tử Vong Luân Hồi, thuốc đều có tính kháng thuốc.
Thuốc Tô Bằng dùng trước đó, chẳng những hiệu quả chậm chạp, hơn nữa dùng liên tục, hiệu quả sẽ giảm phân nửa, dùng tiếp, lại giảm phân nửa, không thể nào như những trò chơi khác nuốt thuốc đánh quái.
Cho nên, trò chơi này, cao thủ đều là đám thân pháp nhanh nhẹn, công pháp hộ thể, khí huyết cao ngất, bị đánh trúng hoàn toàn hai lần tất sát thì cũng đã toi mạng rồi.
Vừa rồi hắn dùng Huyết Tinh Túy, ngược lại khác loại, không biết là được làm từ vật liệu phẩm cấp gì, đột phá biết bao nhiêu hạn chế của thuốc, nhưng trên người Tô Bằng cũng chỉ có một lọ như vậy, thứ này cũng là thứ hoàn toàn mua không được, dùng một chút bớt một chút, xem như vật tư chiến lược cấp cá nhân, nếu như không có chức năng đặc ịiệt, không thể tùy ý tiêu hao.
Như vậy, hiệu quả miếng ngọc bội này, đã có thể nói lên cả rồi.
Chớ nói chi là chức năng phân biệt ác ý cuối cùng của miếng ngọc bội này, Tô Bằng tương lai sẽ không cần lo lắng ở trong trò chơi bị người tấn công trong khoảng cách gần, phán đoán ác ý, càng có nhiều hiệu quả hơn.
“Không uổng bận rộn cả một đêm, có được ngọc bội này, đáng giá lắm, đáng giá lắm.”
Tô Bằng vuốt ve miếng ngọc bội kia, yêu thích không buông tay, sau nửa ngày, mới đeo lên người mình.
“Được rồi... Chuyện của ba thôn này, cũng coi như hoàn toàn giải quyết, hôm nay thu hoạch thật lớn, chẳng những võ công thăng cấp rất lớn, đánh bại Giang Biệt Ly đứng thứ hai trong giang hồ thập đại kiếm, còn lấy được không ít tiền tài, còn có vũ khí, thu hoạch hơn mười vạn kinh nghiệm thực chiến, có được hai dị bảo, hai thần binh, còn đạt được kỹ năng... Xem ra, vận khí của ta dường như càng ngày càng tốt.”
Tô Bằng lúc này trong lòng sung sướng, hít sâu một hơi, Tô Bằng ra khỏi phòng.
“Hí hí hí!”
Mới ra khỏi cửa, Tô Bằng chợt nghe thấy tiếng ngựa hí, quay đầu nhìn lại, ngựa Hoàng Phiêu trước đó bị oan hồn dọa sợ chạy mất, không biết khi nào, lại chạy trở về, đang ở sau lưng mình, ngựa Hoàng Phiêu, chạy bước nhỏ lại bên cạnh Tô Bằng.
“Ha ha ha, ngươi cũng quay lại rồi? Đúng lúc... Nơi này thu hoạch không ít, nhưng mà còn có chuyện, chúng ta cùng nhau đi tiếp nào!”
Tô Bằng sảng khoái cười vang, vuốt ve bờm ngựa của ngựa Hoàng Phiêu, sau đó xoay người lên ngựa, ngồi vững trên yên ngựa.
“Giá!”
Vỗ mông ngựa một cái, ngựa Hoàng Phiêu hí dài một tiếng, chở Tô Bằng đi ra khỏi thôn, chạy về phương xa.
“Âm Thần Xuất Khiếu, pháp thuật cấp ba, miêu tả pháp thuật: Phương pháp sử dụng đặc biệt, để Âm Thần Xuất Khiếu, có thể ở hoạt động trong phạm vi bán kính một ngàn năm trăm mét, chia làm ba cấp bao gồm sơ cấp, trung cấp, cao cấp, mỗi cấp gia tăng phạm vi Âm Thần Xuất Khiếu lên một ngàn năm trăm mét, điều kiện học tập: Âm Thần cấp ba. Điều kiện hạn chế: Không thể Xuất Khiếu vào ban ngày.”
“Phụ Thể thuật, pháp thuật cấp năm, miêu tả pháp thuật: Ở trong trạng thái Âm Thần Xuất Khiếu, nhập vào trên người động vật, hoặc là trên người mất đi ý thức hoặc đang ngủ, khí huyết và nội công nhân loại càng mạnh, tỷ lệ nhập vào thân thể càng thấp. Dưới trạng thái Phụ Thể, có thể đi lại dưới ánh mặt trời, nhưng đối tượng Phụ Thể đột nhiên tỉnh dậy, sẽ bị ép buộc rời khỏi trạng thái Phụ Thể, Âm Thần lúc này trong vòng ba mươi giây, phải trở về bản thể, nếu không sẽ hồn phi phách tán. Chia làm ba cấp bao gồm sơ cấp, trung cấp, cao cấp, mỗi cấp gia tăng tỷ lệ thành công nhập vào thân thể và thời gian Phụ Thể, điều kiện học tập: Âm Thần cấp năm, Âm Thần Xuất Khiếu trung cấp.”
“Trúc Mộng thuật, pháp thuật cấp năm, miêu tả pháp thuật: Ở trong trạng thái Âm Thần Xuất Khiếu, đi vào trong giấc mơ của người đang ngủ, có thể điều khiển giấc mộng ở mức độ nhất định. Chia làm sơ cấp, trung cấp, cao cấp cấp đại sư. Điều kiện học tập: Âm Thần cấp năm, Âm Thần Xuất Khiếu trung cấp.”
Nhìn những kỹ năng này, Tô Bằng đánh giá những kỹ năng này, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, nói:
“Coi như cũng được.”
Đồng Tâm thuật kia, có thể xem như truyền âm nhập mật, hoặc là pháp thuật Tâm Linh nối liền của phương tây, thời khắc mấu chốt có thể thay mình bí ẩn trao đổi với người khác, hoặc là xem như pháp thuật duy trì hợp tác ăn ý trên chiến trường.
Mặt khác, Trương Điền thị truyền tri thức lại cho mình, cũng có thể là dùng Đồng Tâm thuật này, chỉ là Trương Điền thị đã tu hành pháp thuật này đến trình độ rất cao, tương lai bản thân, cũng chưa chắc không thể đạt đến trình độ của nàng.
Ngoài Âm Thần Xuất Khiếu ra, những kỹ năng khác cũng rất thực dụng.
Còn có nhập vào thân thể được xây dựng trên nền tảng Xuất Khiếu, cũng rất có tác dụng.
Tưởng tượng thử, kỹ năng trong trò chơi, xem ra phần lớn là có thể mang ra ngoài trò chơi, nếu như trong hiện thực Tô Bằng biết những kỹ năng này, như vậy ở trong công ty, sẽ không có phiền phức thế kia nữa, tùy tiện điều khiển một vài động vật, hoặc là đồng nghiệp đang ngủ, có thể hoàn thành không ít chuyện rồi.
Càng đừng nói là, trực tiếp dùng trạng thái Âm Thần, đi nghe trộm tin tức, tất cả đều hết sức tiện lợi.
Không chỉ như thế, những nơi bình thường, có thể dùng Âm Thần trực tiếp nghe trộm, ở một vài nơi đặc biệt, sử dụng kỹ năng Phụ Thể, sẽ tạo được sát thương rất lớn.
Chuyện không được hoàn mỹ duy nhất, chính là phạm vi Âm Thần Xuất Khiếu có hạn chế, bán kính chỉ có một chấm năm kilomet, nhỏ quá.
Nhưng thăng liền hai cấp, bán kính sẽ được tăng thêm thành bốn chấm năm kilomet, cho dù là tòa nhà quốc hội hay là nhà trắng, trong phạm vi bốn châm năm kilomet đều có thể tìm được điểm đặt chân, nghe trộm chuyện bí mật cũng không phải chuyện đùa.
Nếu nói võ công nội lực và khinh công trước đó của Tô Bằng, còn nằm trong phạm vi bình thường, thì hai cuốn bí thuật này, chính là siêu năng lực thật sự.
Còn Trúc Mộng thuật cuối cùng kia, Tô Bằng bây giờ chỉ nghĩ đến một vài thủ đoạn sử dụng trong trường hợp đặc biệt. Tính chất thực tế dường như không bằng mấy cái trước đó, có điều sau khi thử tìm tòi, nói không chừng còn có thể nghiên cứu ra thêm nhiều cách dùng.
“Tóm lại, những kỹ năng này cũng không tồi, bây giờ kinh nghiệm thực chiến của ta đã đủ rồi, không biết có thể nâng cao được những kỹ năng này không, hi vọng đừng để phải thất vọng.”
Tô Bằng thầm nghĩ trong lòng, suy nghĩ một chút, chọn mở cột kỹ năng, thử thi triển kinh nghiệm thăng cấp làm nền tảng cho “Thanh Vân mật tu - Âm Thần thiên”, tu hành cái này, có thể thăng cấp đẳng cấp Âm Thần.
“Đing!”
“Thanh Vân mật tu Âm Thần thuật của bạn đã thăng lên một cấp, bây giờ đẳng cấp Âm Thần là cấp hai.”
Nghe thấy hệ thống thông báo, Tô Bằng mỉm cười, hắn sợ nhất chính là kinh nghiệm thực chiến không thể nào thăng cấp những thứ xem như là thần thánh này, không ngờ kinh nghiệm thực chiến cũng dùng được.
“Như vậy... Tiếp tục thăng cấp!”
Tô Bằng liên tục thăng cấp “Thanh Vân mật tu - Âm Thần thiên”, sau vài lần, đã nâng đẳng cấp Âm Thần lên đến cấp chín.
Trước tiên thăng cấp đẳng cấp Âm Thần lên đến cấp chín, cũng đủ để tu hành những kỹ năng phía sau, quả nhiên, biểu tượng của Đồng Tâm thuật, Âm Thần Xuất Khiếu, Phụ Thể thuật, còn có Trúc Mộng thuật đều phát sáng lên.
Tô Bằng xem xét kinh nghiệm thực chiến, phát hiện cũng đã tiêu hao rất lớn, thăng cấp Thanh Vân mật tu - Âm Thần thiên lên đến cấp năm, đã tiêu hao hơn ba vạn một ngàn kinh nghiệm.
“Thật tốn kinh nghiệm... Có điều tốn nhiều kinh nghiệm như vậy, hiệu quả có lẽ cũng tỉ lệ thuận với nhau chứ.”
Tô Bằng thầm nghĩ trong lòng, suy nghĩ tới đây, hắn càng mong đợi hai cuốn bí thuật này.
Nhìn thấy biểu tượng kỹ năng Đồng Tâm thuật sáng lên, Tô Bằng cũng chẳng do dự, sử dụng kinh nghiệm thực chiến, khảm lên những kỹ năng này.
“Đinh!”
“Đinh!”
“Đinh!”
Bên tai Tô Bằng không ngừng vang lên âm thanh kỹ năng thăng cấp, đợi sau khi điên cuồng thăng cấp đẳng cấp đẳng cấp kỹ năng.
Những kỹ năng này của Tô Bằng đã là:
“Thanh Vân mật tu - Âm Thần thiên cấp chín, Đồng Tâm thuật cao cấp (có thể truyền tri thức dạng khối, tiến hành truyền thụ tri thức, nhưng tiêu hao năng lượng Âm Thần), Âm Thần Xuất Khiếu cao cấp (có thể xuất khiếu trong phạm vi bán kính bốn ngàn năm trăm mét), Âm Thần Phụ Thể cao cấp ( gia tăng 75% tỷ lệ thành công Phụ Thể, sau khi tiếp xúc Phụ Thể thời gian Âm Thần trở về bản thể kéo dài được một phút), Trúc Mộng thuật trung cấp (nhận được nhiều hơn quyền khống chế giấc mơ, cụ thể xem tình huống ý thức của bản thân người nằm mơ để quyết định).”
Những kỹ năng này, Đồng Tâm thuật còn được, thăng cấp lên đến cao cấp cũng chỉ tốn hơn bốn nghìn kinh nghiệm, Âm Thần Xuất Khiếu và Âm Thần Phụ Thể, mặc dù chỉ từ sơ cấp thăng lên đến cao cấp, mỗi lần lại tiêu hao hơn một vạn một ngàn kinh nghiệm của Tô Bằng.
Trúc Mộng thuật càng kinh khủng, chỉ từ sơ cấp thăng lên trung cấp, đã nuốt trọn bảy ngàn kinh nghiệm của Tô Bằng, Tô Bằng lúc này mặc dù kinh nghiệm rất nhiều, nhưng đối với loại tiêu hao này cảm giác hết sức đáng sợ, cho nên chỉ thăng đến trung cấp thì không tiếp tục thăng thêm.
“Được rồi... Kỹ năng cũng thăng cấp xem như tàm tạm... Bây giờ ngược lại thật muốn thử xem những kỹ năng này, thế nhưng điều kiện không ổn... Thôi vậy, tìm được một nơi an toàn, rồi hãy thử xem sao.”
Trong lòng Tô Bằng tự nói với mình.
Thở phào một hơi, Tô Bằng xoay người, đi đến trước một cái hũ nhỏ.
Cái này chính là linh tháp chứa tro cốt của Trương Điền thị, trước đó Trương Điền thị sống nhờ ở bên trong, có điều bây giờ hồn phách của nàng đã đầu thai chuyển thế, cái tro cốt hũ này cũng chỉ là tro tàn sau khi thiêu đốt mà thôi.”
Tô Bằng mở hũ tro cốt ra, bên trong cũng không phải trực tiếp chứa tro cốt, bên trong có một tấm ván gỗ ngăn cách với tro cốt, trên ván gỗ, lại đặt một miếng ngọc bội mà vàng kim.
Tô Bằng lấy ngọc bội ra, quan sát.
Miếng ngọc bội này có lẽ là một bức tranh gì đó, hoa văn tương đối phức tạp. Mơ hồ nhìn thấy một vài thứ gì đó giống như đường vằn ở bên trên, toàn thân màu vàng kim, không biết là ngọc chất liệu gì, lúc này còn tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
Tô Bằng cầm lấy miếng ngọc bội, ngọc bội ở trên tay Tô Bằng dìu nhẹ lại, Tô Bằng chợt phát hiện mình có thể xem thuộc tính của ngọc bội này.
“Ngọc bội Linh Vân Chân Quan Đức Minh, đẳng cấp đạo cụ - màu vàng, đạo cụ đặc biệt, người đeo ngọc này, trong phạm vi một trượng sinh ra lực trường thiện linh. Ngăn chặn lời nguyền, sự tấn công của linh thể tà ác, đồng thời đeo ngọc bội này khí huyết thuận lợi, chậm rãi khôi phục thể lực, khí huyết, mỗi phút khôi phục 2%, tăng tốc độ làm lành ngoại thương lên gấp đôi, chức năng đặc biệt: Phân biệt ác ý, người đeo ngọc bội có thể thoải mái phân biệt rõ mục tiêu trong bán kính hai mươi mét lấy bản thân làm trung tâm đối với mình có ác ý hay không.”
“Cực phẩm, cực phẩm!”
Tô Bằng xem, không khỏi huýt sáo sung sướng, ngọc bội kia, không thể không nói, thật đúng là một cực phẩm.
Vài chức năng của ngọc bội này, không có cái nào là không thực dụng.
Đề phòng linh thể tà ác, ngăn chặn lời nguyền, hai cái này sử dụng nhằm vào tình cảnh gặp phải ngày hôm nay, Tô Bằng đối với thế giới của Tử Vong Luân Hồi đã có sự hiểu biết nhất định. Hàng rào ngăn cách giữa người quỷ yêu trong thế giới này không hề chặt chẽ đến vậy, rất dễ dàng gặp phải các loại chuyện ma quái.
Kiếm ý của mình, mặc dù có thể tấn công linh thể, nhưng dù sao lực phòng ngự quá kém, nếu linh thể quá nhiều cùng lúc bao vây tấn công mình, Tô Bằng cũng không có nắm chắc thoát thân được.
Nhưng có ngọc bội này rồi, vậy thì dễ dàng hơn nhiều... Ít nhất, Tô Bằng là được chứng kiến, Trương Điền thị phải dựa vào miếng ngọc bội này, sinh tồn ba năm tại nơi tràn ngập oan hồn còn có hung thần này.
Hiệu quả khôi phục khí huyết, thể lực, cũng rất tốt.
Dựa theo kinh nghiệm trò chơi trước nay của Tô Bằng, đạo cụ có thể dùng tỉ lệ phần trăm nâng cao thuộc tính hoặc là khôi phục, đều rất khó có được, ở trong các trò chơi, đều phải ra sức tranh đoạt.
Mức độ nâng cao đẳng cấp thực lực tổng thể của một người kia... Mình hiện tại tuy rằng không phải nâng cao thuộc tính tấn công, nhưng để khôi phục khí huyết và thể lực, cũng tốt lắm.
Năm mươi phút, là có thể khôi phục thể lực và khí huyết đến trạng thái đầy đủ, rất tốt rất mạnh... Phải biết rằng, trong, trò chơi Tử Vong Luân Hồi, thuốc đều có tính kháng thuốc.
Thuốc Tô Bằng dùng trước đó, chẳng những hiệu quả chậm chạp, hơn nữa dùng liên tục, hiệu quả sẽ giảm phân nửa, dùng tiếp, lại giảm phân nửa, không thể nào như những trò chơi khác nuốt thuốc đánh quái.
Cho nên, trò chơi này, cao thủ đều là đám thân pháp nhanh nhẹn, công pháp hộ thể, khí huyết cao ngất, bị đánh trúng hoàn toàn hai lần tất sát thì cũng đã toi mạng rồi.
Vừa rồi hắn dùng Huyết Tinh Túy, ngược lại khác loại, không biết là được làm từ vật liệu phẩm cấp gì, đột phá biết bao nhiêu hạn chế của thuốc, nhưng trên người Tô Bằng cũng chỉ có một lọ như vậy, thứ này cũng là thứ hoàn toàn mua không được, dùng một chút bớt một chút, xem như vật tư chiến lược cấp cá nhân, nếu như không có chức năng đặc ịiệt, không thể tùy ý tiêu hao.
Như vậy, hiệu quả miếng ngọc bội này, đã có thể nói lên cả rồi.
Chớ nói chi là chức năng phân biệt ác ý cuối cùng của miếng ngọc bội này, Tô Bằng tương lai sẽ không cần lo lắng ở trong trò chơi bị người tấn công trong khoảng cách gần, phán đoán ác ý, càng có nhiều hiệu quả hơn.
“Không uổng bận rộn cả một đêm, có được ngọc bội này, đáng giá lắm, đáng giá lắm.”
Tô Bằng vuốt ve miếng ngọc bội kia, yêu thích không buông tay, sau nửa ngày, mới đeo lên người mình.
“Được rồi... Chuyện của ba thôn này, cũng coi như hoàn toàn giải quyết, hôm nay thu hoạch thật lớn, chẳng những võ công thăng cấp rất lớn, đánh bại Giang Biệt Ly đứng thứ hai trong giang hồ thập đại kiếm, còn lấy được không ít tiền tài, còn có vũ khí, thu hoạch hơn mười vạn kinh nghiệm thực chiến, có được hai dị bảo, hai thần binh, còn đạt được kỹ năng... Xem ra, vận khí của ta dường như càng ngày càng tốt.”
Tô Bằng lúc này trong lòng sung sướng, hít sâu một hơi, Tô Bằng ra khỏi phòng.
“Hí hí hí!”
Mới ra khỏi cửa, Tô Bằng chợt nghe thấy tiếng ngựa hí, quay đầu nhìn lại, ngựa Hoàng Phiêu trước đó bị oan hồn dọa sợ chạy mất, không biết khi nào, lại chạy trở về, đang ở sau lưng mình, ngựa Hoàng Phiêu, chạy bước nhỏ lại bên cạnh Tô Bằng.
“Ha ha ha, ngươi cũng quay lại rồi? Đúng lúc... Nơi này thu hoạch không ít, nhưng mà còn có chuyện, chúng ta cùng nhau đi tiếp nào!”
Tô Bằng sảng khoái cười vang, vuốt ve bờm ngựa của ngựa Hoàng Phiêu, sau đó xoay người lên ngựa, ngồi vững trên yên ngựa.
“Giá!”
Vỗ mông ngựa một cái, ngựa Hoàng Phiêu hí dài một tiếng, chở Tô Bằng đi ra khỏi thôn, chạy về phương xa.
Tác giả :
Hoàng Kim Hải Ngạn