Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi
Chương 100: Tiến công!
Mọi người vây quanh ở bản vẽ mà Tô Bằng mở ra, Triệu Thu bên kia cũng lấy một bản vẽ đồng dạng để trên mặt đất, nếu không thật không đủ chỗ cho mọi người quan sát.
“Cổ Kiếm Sơn Trang chiếm diện tích rất lớn, bên trong trang và bên ngoài trang chia làm hai bộ phận, chúng ta sau khi tiến vào sơn trang, đầu tiên là gặp phải một thành lũy phòng ngự, bảo vệ bộ phận bên trong trang, trong thành lũy này bốn phương tám hướng mỗi phương hướng đều có bốn cái tháp canh, bình thường mỗi cái tháp canh sẽ có một đến hai gã cung thủ ở phía trên, phòng ngừa nô lệ được chuyển vào Cổ Kiếm Sơn Trang bỏ trốn, bên ngoài trang cũng có một số tráng đinh đứng gác, bãi đất rộng phía chính diện có một sân luyện võ, bên trong là nơi cho các tráng đinh luyện tập quyền cước, lúc chúng ta đi vào phải cố gắng hết sức tránh khỏi chỗ này."
“Qua khỏi vòng ngoài trang, chính là bên trong trang, làm thành hình tứ phương, nơi này chính là chỗ của các nhân vật trọng yếu của Cổ Kiếm Sơn Trang, cùng với một số nữ quyến, và các nô lệ bị bắt giữ, trên bản vẽ có vị trí của mấy cơ quan ám khí bảo vệ, chúng ta phải tránh đi, nhưng không biết là còn có thêm cơ quan ám khí nào nữa không... Mà vị trí trung tâm, chính là đại sảnh trang chủ của Cổ Kiếm Sơn Trang, là nơi để cổ kiếm, mục tiêu của chúng ta chính là chỗ này, địa ngục mất thất tàn sát điên cuồng, kia chính là nơi này.
“Kế hoạch của chúng ta, là đánh bất ngờ tiến vào Cổ Kiếm Sơn Trang, sau đó chạy thẳng tới đại sảnh trang chủ, bắt giữ cổ kiếm, sau đó khiến các tráng đinh khác không đánh mà lui, rồi bảo cổ kiếm mở ra mật thất dưới mặt đất, vào đấy thu thập chứng cứ."
“Về phần trang chúng được an bài của Cổ Kiếm Sơn Trang, chúng ta có có tin tức khác, tổng cộng là..."
Nói xong, Tô Bằng đem tình huống của trang đinh thuộc hạ của Cổ Kiếm Sơn Trang nói một chút.
“Chúng ta hiểu rõ, có điều, danh tiếng của Cổ Kiếm Sơn Trang trên giang hồ thật sự rất vang dội, nghe nói trang chủ Cổ Kiếm chiêu nạp không ít nhân sĩ giang hồ vì hắn mà bán mạng, nhất là những kẻ cùng đường trên giang hồ lại có võ công cao cường, những người này trong trang có bao nhiêu người? Nếu quá nhiều, vây khốn chúng ta lại, vậy thì không dễ."
Sau lưng Tô Bằng, vị Hứa thư sinh ba mươi tuổi kia nói với Tô Bằng.
“Không tính là nhiều lắm, mấy tên tương đối khó giáy quyết của Cổ Kiếm Sơn Trang tuyệt đối không quá hai mươi người, hơn nữa lúc trước, chúng ta tập kích bất ngờ một đoàn xe buôn bán nô lệ của Cổ Kiếm Sơn Trang, giết chết sáu tên cao thủ, có lẽ là người của Cổ Kiếm Sơn Trang, đại khái chỉ còn cỡ mười tên cao thủ khó đánh nữa thôi, hơn nữa cũng không ở cùng một chỗ, cho nên kế hoạch của chúng ta tỷ lệ thành công rất lớn."
Mọi người nghe xong lời của Tô Bằng, tính toán một phen, cảm thấy quả thật như lời hắn nói, gã dùng búa lớn hai mặt kia gật đầu nói:
"Được rồi, Tô huynh đệ ngươi nói xem, chúng ta khi nào tấn công đánh Cổ Kiếm Sơn Trang thì tốt đây?"
“Lúc mặt trời hoàn toàn xuống núi, chính là thời cơ chúng ta động thủ."
Tô Bằng nói với mọi người, mọi người gật đầu.
Lập tức, có thức ăn do bọn người Vạn Phong chuẩn bị, tất cả mọi người ăn một chút bánh bao thịt khô nước trong các loại, bổ sung một chút sức lực, sau đó phân phát một số dược vật, đều là dược vật chữa thương do tổ Xích vũ của công ty thần tốc chế luyện, mọi người thu xếp thỏa đáng, sắc trời cũng dần dần tối xuống.
Tô Bằng cùng với Cổ Kiếm Sơn Trang, thấy sắc trời đã tối đen liền bắt đầu đi đến Cổ Kiếm Sơn Trang, tuy rằng lúc trước chưa từng hợp tác với những nhân vật giang hồ này, nhưng đi lại trong võ lâm đã lâu, đều có một vài sự ăn ý hiểu ngầm biết cái gì là cường công đột kích, cả đám đều không một tiếng động nào.
Cửa chính của Cổ Kiếm Sơn Trang ở hướng Nam Bắc triều (Tên gọi chung của Bắc Châu, Bắc Tề, Bắc Nguỵ, sau phân thành Đông Nguỵ và Tây Nguỵ), vị trí mà bọn người Tô Bằng lựa chọn là từ phía Tây Cổ Kiếm Sơn Trang đánh vào, mọi người lăn hơn nữa vòng đã đến phía tây Cổ Kiếm Sơn Trang, lúc này mặt trời đã hoàn toàn lặn xuống, tối nay trời không sao, cũng ảm đạm không ánh sáng, bọn người Tô Bằng không cần phải mặc y phục màu đen dạ hành, chỉ cần y phục tối màu là được, trong bóng đêm này cũng không dễ dàng phát hiện, ngoài Cổ Kiếm Sơn Trang cũng không có tráng đinh tuần tra, bọn người Tô Bằng rất nhanh mò tới phía dưới góc tường phía tây của tường vây bên ngoài sơn trang, tường ngoài của Cổ Kiếm Sơn Trang cao hơn một trượng, trong bọn người Tô Bằng có vài người khinh công bình thường, liền để những người khinh công tốt nhảy vào trước, sau đó vứt qua một sợi dây thừng, hơn hai mươi người nhanh chóng tiến vào Cổ Kiếm Sơn Trang.
Tô Bằng cũng thi triển khinh công tiến vào, trong sơn trang, vị trí chỗ tường vây cũng không có cây đuốc nào cả, muốn vào bên trong lại phải đi một hồi, mới có thể thấy một tổ tráng đinh năm người đi tuần tra, còn nội bộ bên trong sơn trang, cách Tô Bằng đại khái mấy chục mét, có một tiểu lâu rất cao, có thể mơ hồ thấy được người trên tiểu lâu đang cầm cung tiễn nhìn xuống phía dưới, tiểu lâu như vậy tổng cộng có bốn cai, hai ngoài hai trong, vừa vặn tạo thành một mạng lưới giám thị chằng chịt, người ở trên lầu nhìn xuống phía dưới đều là hướng về bên trong sơn trang, chủ yếu là để cho nô lệ trong sơn trang không có nhân cơ hội chạy thoát nên cũng không chú ý đến Tô Bằng ở bên này.
Lúc này Tô Bằng, cùng với Triệu Thu, Vạn Phong tụ tập cùng một chỗ, Triệu Thu chỉ chỉ một tiểu lâu, làm một cái thủ thế với Vạn Phong, lúc này Vạn Phong hiểu ý, gật gật với Quý Minh ở phía trước.
Quý Minh gật đầu, hắn hôm nay mặc một thân trang phục màu đen, Thiết thai cung cũng là màu đen, quan sát một hồi, Quý Minh chú ý tới quy luật hành động của trang đinh phía dưới, làm vài cái thủ thế, bảo mọi người đi theo sau lưng hắn, dò dẫm đi về phía trước.
Mục tiêu của kế hoạch của bọn người Tô Bằng là cố gắng hết sức nhanh chóng đánh bất ngờ vào đại sảnh trang chủ, cho nên có thể không kinh động đến đối phương bên ngoài là tốt nhất, nhưng nếu thật sự không được cũng có thể cường công, bây giờ nhiều thêm một số đường, đi, đợi lát nữa thiết bớt đi một ít vật cản, mà Quý Minh thì lại là mấu chốt của mọi người khó mà bị trang đinh phát hiện.
Chỉ thấy Quý Minh, từ trong lọ mũi tên đeo bên trái của mình rút ra một cây trường tên màu đen, đầu tên của trường tên này cũng đã biến thành màu đen, vừa nhìn liền biết nó có mang độc dược, tất cả đều là do nhân viên hậu cần của tổ Xích vũ chuẩn bị cho, Quý Minh đặt mũi trường tên màu đen này vào cung, sau đó nhắm vào tên trang đinh đang cầm cung tiễn đưa lưng về phía mọi người đứng trên tiểu lâu kia, sau đó buông lỏng dây cung ra!
"Vút"
Một âm thanh truyền ra do chấn động dây cung không lớn lắm, mũi tên màu đen kia bắn ra, tên này hình như là đặc chế, lúc bắn ra gần như không mang theo tiếng gió gì, chỉ thấy ở giữa không trung đêm đen như có cái gì bay ra, sau đó lại thấy trên cổ cung tiến thủ trang đinh đứng trên tiểu lâu kia nhiều thêm một mũi tên màu đen, sau đó hắn bụm lấy cái cổ, chưa kịp nói gì cả đã trực tiếp ngã xuống đất.
Bọn người Tô Bằng thấy tráng đinh này đã bị thu phục, trang đinh phía dưới còn chưa đi tới đây, liền men theo góc tường, nhanh chóng bước đi vào bên trong trang.
Quý Minh cùng với ba người khác của tổ Long Nha thì dọc theo tường ngoài đi theo một hướng khác, vị trí trong trang mà bọn người Tô Bằng tính toán tiến vào còn đang ở trong tầm mắt của một tiểu lâu canh gác khác, Quý Minh phải đi bắn chết một cung tiến thủ trên tiểu lâu hình tháp khác.
Nhìn lại bản vẽ tổ Ám Kiêu cung cấp cho, đây là kho hàng đựng gạo và mì của trang, mọi người ở phía dưới nhanh chóng đi qua, nhưng mà lúc mọi người vừa mới đi lại được gần tường vây bên trong trang, cách đó không xa đột nhiên truyền đến tiếng chó sủa, bọn người Tô Bằng không khỏi mặt biến sắc.
“Bên trong trang có nuôi chó? Tin tức này sao không có ai báo?"
Triệu Thu nghe xong, khẽ lên tiếng.
Mà vào lúc này, bọn người Tô Bằng nghe được trên lầu tháp cách đó không xa, truyền đến một tiếng gõ đồng la vang dội, phát ra mấy tiếng "Loảng xoảng loảng xoảng"!
“Người nào!"
lúc này âm thanh đồng la này cùng với tiếng chó sủa phía dưới đều nhanh chóng đuổi theo bên này!
“Bại lộ rồi! Nhanh chóng tiến vào bên trong trang, chuẩn bị cường công!"
Nghe xong thanh âm này, Vạn Phong rút binh khí ra, thấp giọng hô!
“Keng keng keng keng keng keng..."
Lúc Vạn Phong thấp giọng rút binh khí ra hô cường công, từ phương xa bên trong Cổ Kiếm Sơn Trang, đã nổi lên từng trận tiếng đồng la, tiếng chó sủa cùng với âm thanh hô quát của tráng đinh liên tiếp nhau, mà còn bọn người Tô Bằng, cũng thấy ba người kia che chở Quý Minh chạy tới, lúc chạy đến trước mặt Vạn Phong, một người nhanh chóng bẩm báo tình huống, nói:
"Lúc Quý Minh bắn chết cung tiến thủ kia vốn đã thành công, nhưng mà không ngờ trên người cung tiến thủ kia lại giắt theo đồng la, ngã xuống đất liền bị mấy người còn lại trong các tiểu lâu khác phát hiện!"
“Đã biết, giờ đây đang chuẩn bị cường công! Các ngươi bảo vệ cung thủ, chúng ta nhanh chóng tiến vào bên trong trang!"
Lúc này, Vạn Phong cũng không ẩn núp nữa, rút binh khí ra nói, người của tổ Long Nha còn có những nhân sĩ giang hồ này thêm bọn người Tô Bằng cũng đều rút binh khí ra, bắt đầu nhanh chóng vượt qua tường thành!
Vách tường bên trong trang, so với tường vây bên ngoài cao hơn một thước, hơn nữa trên đầu tường cắm đầy chông sắt, chỉ có hai người khinh công khá tốt nhảy qua, nhưng mà mới vừa nhảy qua đã nghe thấy hai người kia kinh hô kêu một tiếng, sau đó bên trong trang truyền ra tiếng nổ lớn!
“Cẩn thận! Bên kia tường có cạm bẫy, còn có dây kẽm gai cột chuông đồng!
Người ở bên trong hô cho bên ngoài, mà lúc này, bên trong trang cũng truyền đến thanh âm của trang đinh.
“Bọn họ ở đó!"
Bên ngoài, hướng vào chỗ của bọn người Vạn Phong, đã có một đội đại khái khoảng hai mươi trang đinh, mang theo lang khuyển, phát hiện bọn người Tô Bằng, một tên thủ lĩnh cầm đầu, cầm trong tay một cây đại đao, hô to một tiếng, vọt tới bọn người Tô Bằng.
“Giết bọn họ trước rồi chúng ta đi vào!"
Trong đám người giang hồ mà Triệu Thu hẹn tới có một người hô lên.
“Rống!"
Tên tráng hán đầu trọc lưng mang búa lớn hai mặt kia lập tức hét lớn một tiếng, tháo búa lớn sau lưng xuống, xoay tròn, liền bắt đầu chạy ra phía ngoài đuổi theo hai mươi mấy tên trang đinh đang chạy đến kia.
Vạn Phong cùng những người chơi trong tổ Long Nha nhìn thấy, không khỏi lập tức mắng to trong lòng, lúc này người của Cổ Kiếm Sơn Trang đã bị giật mình, càng phải nhanh chóng đột nhập vào đại sảnh trang chủ, để có thể giảm bớt tổn thất, tiểu tử dùng rìu này không ngờ lại nhiệt huyết dâng lên, chạy tới chặt trang đinh?
Có điều, nhiệm vụ Cổ Kiếm Sơn Trang lần này, kiếm danh vọng cũng là một phương diện quan trọng, những nhân vật giang hồ này nếu chết thảm, điểm danh vọng sẽ giảm xuống một phần rất lớn.
“Mấy người qua đó giúp hắn giết đám trang đinh đó đi!"
Vạn Phong hô, vừa hô vừa bảo các thành viên tổ Long Nha ở dưới góc tường dùng dây thừng trèo qua tường thành.
Những nhân sĩ giang hồ này, ba người trong Thập tam ưng đi theo hán tử đầu trọc dùng rìu kia, Long Tuấn trong tổ Long Nha, mang theo hai gã tổ viên cũng vọt tới, Quý Minh đứng ở tường vây, không ngừng kéo cung bắn tên, thình lình bắn chết những trang đinh cùng với đám lang khuyển, Tô Bằng đứng ở dưới tường cầm kiếm, bán thức kiếm pháp của hắn không thích hợp với loại cường công này nên sẽ không xông lên.
Không thể không nói, đám nhân vật giang hồ này công phu so với bọn trang đinh mạnh hơn không ít, tám người này, nhảy vào trong đội ngũ hơn hai mươi người trang đinh, trực tiếp giết cho bọn trang đinh tan tác, nhất là tráng hán cầm lấy cái rìu hai mặt kia, kỹ thuật võ thuật triển khai rộng lớn, trang đinh bị hắn quét trúng đều hoặc là "máu chảy đầu rơi”hoặc là bị chặt đứt ngang thân, hết sức có hiệu quả thị giác, còn có Long Tuấn kia, công phu của hắn rõ ràng có thể nhìn ra là đứng đầu nhóm người này, hai cái ba cái liền có thể chém chết một trang đinh, sát thương tuôn ra chưa bao giờ thấp hơn một trăm hai mươi, có thể thấy được nội công cùng với chiêu thức của hắn đều hết sức lợi hại.
Đầu lĩnh trong đám trang đinh này, chính là đầu lĩnh sử dụng đại đao kia thấy tình thế không ổn, hú lên một tiếng quái dị, liền chạy lui về phía sau, tráng hán đầu trọc dùng rìu hai mặt kia đang hưng phấn bừng bừng muốn chém giết còn định đuổi theo, lại bị Long Tuấn hô trở về:
“Giặc cùng đường chớ đuổi giết!"
Xa xa bên ngoài trang còn có trang đinh không ngừng chạy đến, Vạn Phong quát to một tiếng:
“Không cần phải ham chiến, tiến vào bên trong trang!"
Mà lúc này, bên trong trang, người khinh công tốt nhảy vào trước đã cùng trang đinh bên trong trang chạy tới giao chiến, mà còn chông sắt cây thương gì đó cũng đã bị triệt tiêu hết, bọn người Long Tuấn nhanh chóng chạy đến, cả đám đều dùng dây thừng nhảy vào bên trong trang.
Tô Bằng cũng sử dụng khinh công nhảy vào, ai ngờ, mới vừa nhảy vào bên trong trang, chợt nghe được một tiếng xé gió, một mũi tên phóng tới đầu Tô Bằng!
“Cổ Kiếm Sơn Trang chiếm diện tích rất lớn, bên trong trang và bên ngoài trang chia làm hai bộ phận, chúng ta sau khi tiến vào sơn trang, đầu tiên là gặp phải một thành lũy phòng ngự, bảo vệ bộ phận bên trong trang, trong thành lũy này bốn phương tám hướng mỗi phương hướng đều có bốn cái tháp canh, bình thường mỗi cái tháp canh sẽ có một đến hai gã cung thủ ở phía trên, phòng ngừa nô lệ được chuyển vào Cổ Kiếm Sơn Trang bỏ trốn, bên ngoài trang cũng có một số tráng đinh đứng gác, bãi đất rộng phía chính diện có một sân luyện võ, bên trong là nơi cho các tráng đinh luyện tập quyền cước, lúc chúng ta đi vào phải cố gắng hết sức tránh khỏi chỗ này."
“Qua khỏi vòng ngoài trang, chính là bên trong trang, làm thành hình tứ phương, nơi này chính là chỗ của các nhân vật trọng yếu của Cổ Kiếm Sơn Trang, cùng với một số nữ quyến, và các nô lệ bị bắt giữ, trên bản vẽ có vị trí của mấy cơ quan ám khí bảo vệ, chúng ta phải tránh đi, nhưng không biết là còn có thêm cơ quan ám khí nào nữa không... Mà vị trí trung tâm, chính là đại sảnh trang chủ của Cổ Kiếm Sơn Trang, là nơi để cổ kiếm, mục tiêu của chúng ta chính là chỗ này, địa ngục mất thất tàn sát điên cuồng, kia chính là nơi này.
“Kế hoạch của chúng ta, là đánh bất ngờ tiến vào Cổ Kiếm Sơn Trang, sau đó chạy thẳng tới đại sảnh trang chủ, bắt giữ cổ kiếm, sau đó khiến các tráng đinh khác không đánh mà lui, rồi bảo cổ kiếm mở ra mật thất dưới mặt đất, vào đấy thu thập chứng cứ."
“Về phần trang chúng được an bài của Cổ Kiếm Sơn Trang, chúng ta có có tin tức khác, tổng cộng là..."
Nói xong, Tô Bằng đem tình huống của trang đinh thuộc hạ của Cổ Kiếm Sơn Trang nói một chút.
“Chúng ta hiểu rõ, có điều, danh tiếng của Cổ Kiếm Sơn Trang trên giang hồ thật sự rất vang dội, nghe nói trang chủ Cổ Kiếm chiêu nạp không ít nhân sĩ giang hồ vì hắn mà bán mạng, nhất là những kẻ cùng đường trên giang hồ lại có võ công cao cường, những người này trong trang có bao nhiêu người? Nếu quá nhiều, vây khốn chúng ta lại, vậy thì không dễ."
Sau lưng Tô Bằng, vị Hứa thư sinh ba mươi tuổi kia nói với Tô Bằng.
“Không tính là nhiều lắm, mấy tên tương đối khó giáy quyết của Cổ Kiếm Sơn Trang tuyệt đối không quá hai mươi người, hơn nữa lúc trước, chúng ta tập kích bất ngờ một đoàn xe buôn bán nô lệ của Cổ Kiếm Sơn Trang, giết chết sáu tên cao thủ, có lẽ là người của Cổ Kiếm Sơn Trang, đại khái chỉ còn cỡ mười tên cao thủ khó đánh nữa thôi, hơn nữa cũng không ở cùng một chỗ, cho nên kế hoạch của chúng ta tỷ lệ thành công rất lớn."
Mọi người nghe xong lời của Tô Bằng, tính toán một phen, cảm thấy quả thật như lời hắn nói, gã dùng búa lớn hai mặt kia gật đầu nói:
"Được rồi, Tô huynh đệ ngươi nói xem, chúng ta khi nào tấn công đánh Cổ Kiếm Sơn Trang thì tốt đây?"
“Lúc mặt trời hoàn toàn xuống núi, chính là thời cơ chúng ta động thủ."
Tô Bằng nói với mọi người, mọi người gật đầu.
Lập tức, có thức ăn do bọn người Vạn Phong chuẩn bị, tất cả mọi người ăn một chút bánh bao thịt khô nước trong các loại, bổ sung một chút sức lực, sau đó phân phát một số dược vật, đều là dược vật chữa thương do tổ Xích vũ của công ty thần tốc chế luyện, mọi người thu xếp thỏa đáng, sắc trời cũng dần dần tối xuống.
Tô Bằng cùng với Cổ Kiếm Sơn Trang, thấy sắc trời đã tối đen liền bắt đầu đi đến Cổ Kiếm Sơn Trang, tuy rằng lúc trước chưa từng hợp tác với những nhân vật giang hồ này, nhưng đi lại trong võ lâm đã lâu, đều có một vài sự ăn ý hiểu ngầm biết cái gì là cường công đột kích, cả đám đều không một tiếng động nào.
Cửa chính của Cổ Kiếm Sơn Trang ở hướng Nam Bắc triều (Tên gọi chung của Bắc Châu, Bắc Tề, Bắc Nguỵ, sau phân thành Đông Nguỵ và Tây Nguỵ), vị trí mà bọn người Tô Bằng lựa chọn là từ phía Tây Cổ Kiếm Sơn Trang đánh vào, mọi người lăn hơn nữa vòng đã đến phía tây Cổ Kiếm Sơn Trang, lúc này mặt trời đã hoàn toàn lặn xuống, tối nay trời không sao, cũng ảm đạm không ánh sáng, bọn người Tô Bằng không cần phải mặc y phục màu đen dạ hành, chỉ cần y phục tối màu là được, trong bóng đêm này cũng không dễ dàng phát hiện, ngoài Cổ Kiếm Sơn Trang cũng không có tráng đinh tuần tra, bọn người Tô Bằng rất nhanh mò tới phía dưới góc tường phía tây của tường vây bên ngoài sơn trang, tường ngoài của Cổ Kiếm Sơn Trang cao hơn một trượng, trong bọn người Tô Bằng có vài người khinh công bình thường, liền để những người khinh công tốt nhảy vào trước, sau đó vứt qua một sợi dây thừng, hơn hai mươi người nhanh chóng tiến vào Cổ Kiếm Sơn Trang.
Tô Bằng cũng thi triển khinh công tiến vào, trong sơn trang, vị trí chỗ tường vây cũng không có cây đuốc nào cả, muốn vào bên trong lại phải đi một hồi, mới có thể thấy một tổ tráng đinh năm người đi tuần tra, còn nội bộ bên trong sơn trang, cách Tô Bằng đại khái mấy chục mét, có một tiểu lâu rất cao, có thể mơ hồ thấy được người trên tiểu lâu đang cầm cung tiễn nhìn xuống phía dưới, tiểu lâu như vậy tổng cộng có bốn cai, hai ngoài hai trong, vừa vặn tạo thành một mạng lưới giám thị chằng chịt, người ở trên lầu nhìn xuống phía dưới đều là hướng về bên trong sơn trang, chủ yếu là để cho nô lệ trong sơn trang không có nhân cơ hội chạy thoát nên cũng không chú ý đến Tô Bằng ở bên này.
Lúc này Tô Bằng, cùng với Triệu Thu, Vạn Phong tụ tập cùng một chỗ, Triệu Thu chỉ chỉ một tiểu lâu, làm một cái thủ thế với Vạn Phong, lúc này Vạn Phong hiểu ý, gật gật với Quý Minh ở phía trước.
Quý Minh gật đầu, hắn hôm nay mặc một thân trang phục màu đen, Thiết thai cung cũng là màu đen, quan sát một hồi, Quý Minh chú ý tới quy luật hành động của trang đinh phía dưới, làm vài cái thủ thế, bảo mọi người đi theo sau lưng hắn, dò dẫm đi về phía trước.
Mục tiêu của kế hoạch của bọn người Tô Bằng là cố gắng hết sức nhanh chóng đánh bất ngờ vào đại sảnh trang chủ, cho nên có thể không kinh động đến đối phương bên ngoài là tốt nhất, nhưng nếu thật sự không được cũng có thể cường công, bây giờ nhiều thêm một số đường, đi, đợi lát nữa thiết bớt đi một ít vật cản, mà Quý Minh thì lại là mấu chốt của mọi người khó mà bị trang đinh phát hiện.
Chỉ thấy Quý Minh, từ trong lọ mũi tên đeo bên trái của mình rút ra một cây trường tên màu đen, đầu tên của trường tên này cũng đã biến thành màu đen, vừa nhìn liền biết nó có mang độc dược, tất cả đều là do nhân viên hậu cần của tổ Xích vũ chuẩn bị cho, Quý Minh đặt mũi trường tên màu đen này vào cung, sau đó nhắm vào tên trang đinh đang cầm cung tiễn đưa lưng về phía mọi người đứng trên tiểu lâu kia, sau đó buông lỏng dây cung ra!
"Vút"
Một âm thanh truyền ra do chấn động dây cung không lớn lắm, mũi tên màu đen kia bắn ra, tên này hình như là đặc chế, lúc bắn ra gần như không mang theo tiếng gió gì, chỉ thấy ở giữa không trung đêm đen như có cái gì bay ra, sau đó lại thấy trên cổ cung tiến thủ trang đinh đứng trên tiểu lâu kia nhiều thêm một mũi tên màu đen, sau đó hắn bụm lấy cái cổ, chưa kịp nói gì cả đã trực tiếp ngã xuống đất.
Bọn người Tô Bằng thấy tráng đinh này đã bị thu phục, trang đinh phía dưới còn chưa đi tới đây, liền men theo góc tường, nhanh chóng bước đi vào bên trong trang.
Quý Minh cùng với ba người khác của tổ Long Nha thì dọc theo tường ngoài đi theo một hướng khác, vị trí trong trang mà bọn người Tô Bằng tính toán tiến vào còn đang ở trong tầm mắt của một tiểu lâu canh gác khác, Quý Minh phải đi bắn chết một cung tiến thủ trên tiểu lâu hình tháp khác.
Nhìn lại bản vẽ tổ Ám Kiêu cung cấp cho, đây là kho hàng đựng gạo và mì của trang, mọi người ở phía dưới nhanh chóng đi qua, nhưng mà lúc mọi người vừa mới đi lại được gần tường vây bên trong trang, cách đó không xa đột nhiên truyền đến tiếng chó sủa, bọn người Tô Bằng không khỏi mặt biến sắc.
“Bên trong trang có nuôi chó? Tin tức này sao không có ai báo?"
Triệu Thu nghe xong, khẽ lên tiếng.
Mà vào lúc này, bọn người Tô Bằng nghe được trên lầu tháp cách đó không xa, truyền đến một tiếng gõ đồng la vang dội, phát ra mấy tiếng "Loảng xoảng loảng xoảng"!
“Người nào!"
lúc này âm thanh đồng la này cùng với tiếng chó sủa phía dưới đều nhanh chóng đuổi theo bên này!
“Bại lộ rồi! Nhanh chóng tiến vào bên trong trang, chuẩn bị cường công!"
Nghe xong thanh âm này, Vạn Phong rút binh khí ra, thấp giọng hô!
“Keng keng keng keng keng keng..."
Lúc Vạn Phong thấp giọng rút binh khí ra hô cường công, từ phương xa bên trong Cổ Kiếm Sơn Trang, đã nổi lên từng trận tiếng đồng la, tiếng chó sủa cùng với âm thanh hô quát của tráng đinh liên tiếp nhau, mà còn bọn người Tô Bằng, cũng thấy ba người kia che chở Quý Minh chạy tới, lúc chạy đến trước mặt Vạn Phong, một người nhanh chóng bẩm báo tình huống, nói:
"Lúc Quý Minh bắn chết cung tiến thủ kia vốn đã thành công, nhưng mà không ngờ trên người cung tiến thủ kia lại giắt theo đồng la, ngã xuống đất liền bị mấy người còn lại trong các tiểu lâu khác phát hiện!"
“Đã biết, giờ đây đang chuẩn bị cường công! Các ngươi bảo vệ cung thủ, chúng ta nhanh chóng tiến vào bên trong trang!"
Lúc này, Vạn Phong cũng không ẩn núp nữa, rút binh khí ra nói, người của tổ Long Nha còn có những nhân sĩ giang hồ này thêm bọn người Tô Bằng cũng đều rút binh khí ra, bắt đầu nhanh chóng vượt qua tường thành!
Vách tường bên trong trang, so với tường vây bên ngoài cao hơn một thước, hơn nữa trên đầu tường cắm đầy chông sắt, chỉ có hai người khinh công khá tốt nhảy qua, nhưng mà mới vừa nhảy qua đã nghe thấy hai người kia kinh hô kêu một tiếng, sau đó bên trong trang truyền ra tiếng nổ lớn!
“Cẩn thận! Bên kia tường có cạm bẫy, còn có dây kẽm gai cột chuông đồng!
Người ở bên trong hô cho bên ngoài, mà lúc này, bên trong trang cũng truyền đến thanh âm của trang đinh.
“Bọn họ ở đó!"
Bên ngoài, hướng vào chỗ của bọn người Vạn Phong, đã có một đội đại khái khoảng hai mươi trang đinh, mang theo lang khuyển, phát hiện bọn người Tô Bằng, một tên thủ lĩnh cầm đầu, cầm trong tay một cây đại đao, hô to một tiếng, vọt tới bọn người Tô Bằng.
“Giết bọn họ trước rồi chúng ta đi vào!"
Trong đám người giang hồ mà Triệu Thu hẹn tới có một người hô lên.
“Rống!"
Tên tráng hán đầu trọc lưng mang búa lớn hai mặt kia lập tức hét lớn một tiếng, tháo búa lớn sau lưng xuống, xoay tròn, liền bắt đầu chạy ra phía ngoài đuổi theo hai mươi mấy tên trang đinh đang chạy đến kia.
Vạn Phong cùng những người chơi trong tổ Long Nha nhìn thấy, không khỏi lập tức mắng to trong lòng, lúc này người của Cổ Kiếm Sơn Trang đã bị giật mình, càng phải nhanh chóng đột nhập vào đại sảnh trang chủ, để có thể giảm bớt tổn thất, tiểu tử dùng rìu này không ngờ lại nhiệt huyết dâng lên, chạy tới chặt trang đinh?
Có điều, nhiệm vụ Cổ Kiếm Sơn Trang lần này, kiếm danh vọng cũng là một phương diện quan trọng, những nhân vật giang hồ này nếu chết thảm, điểm danh vọng sẽ giảm xuống một phần rất lớn.
“Mấy người qua đó giúp hắn giết đám trang đinh đó đi!"
Vạn Phong hô, vừa hô vừa bảo các thành viên tổ Long Nha ở dưới góc tường dùng dây thừng trèo qua tường thành.
Những nhân sĩ giang hồ này, ba người trong Thập tam ưng đi theo hán tử đầu trọc dùng rìu kia, Long Tuấn trong tổ Long Nha, mang theo hai gã tổ viên cũng vọt tới, Quý Minh đứng ở tường vây, không ngừng kéo cung bắn tên, thình lình bắn chết những trang đinh cùng với đám lang khuyển, Tô Bằng đứng ở dưới tường cầm kiếm, bán thức kiếm pháp của hắn không thích hợp với loại cường công này nên sẽ không xông lên.
Không thể không nói, đám nhân vật giang hồ này công phu so với bọn trang đinh mạnh hơn không ít, tám người này, nhảy vào trong đội ngũ hơn hai mươi người trang đinh, trực tiếp giết cho bọn trang đinh tan tác, nhất là tráng hán cầm lấy cái rìu hai mặt kia, kỹ thuật võ thuật triển khai rộng lớn, trang đinh bị hắn quét trúng đều hoặc là "máu chảy đầu rơi”hoặc là bị chặt đứt ngang thân, hết sức có hiệu quả thị giác, còn có Long Tuấn kia, công phu của hắn rõ ràng có thể nhìn ra là đứng đầu nhóm người này, hai cái ba cái liền có thể chém chết một trang đinh, sát thương tuôn ra chưa bao giờ thấp hơn một trăm hai mươi, có thể thấy được nội công cùng với chiêu thức của hắn đều hết sức lợi hại.
Đầu lĩnh trong đám trang đinh này, chính là đầu lĩnh sử dụng đại đao kia thấy tình thế không ổn, hú lên một tiếng quái dị, liền chạy lui về phía sau, tráng hán đầu trọc dùng rìu hai mặt kia đang hưng phấn bừng bừng muốn chém giết còn định đuổi theo, lại bị Long Tuấn hô trở về:
“Giặc cùng đường chớ đuổi giết!"
Xa xa bên ngoài trang còn có trang đinh không ngừng chạy đến, Vạn Phong quát to một tiếng:
“Không cần phải ham chiến, tiến vào bên trong trang!"
Mà lúc này, bên trong trang, người khinh công tốt nhảy vào trước đã cùng trang đinh bên trong trang chạy tới giao chiến, mà còn chông sắt cây thương gì đó cũng đã bị triệt tiêu hết, bọn người Long Tuấn nhanh chóng chạy đến, cả đám đều dùng dây thừng nhảy vào bên trong trang.
Tô Bằng cũng sử dụng khinh công nhảy vào, ai ngờ, mới vừa nhảy vào bên trong trang, chợt nghe được một tiếng xé gió, một mũi tên phóng tới đầu Tô Bằng!
Tác giả :
Hoàng Kim Hải Ngạn