Trò Chơi Luân Hồi
Chương 122: Khẩu hoan (s)
Tiêu Lệ không chờ Vân Vận trả lời. Ngay khi nàng còn đang há hốc miệng ngơ ngác bởi lần đầu thấy hùng phong của nam nhân thì hắn đã lập tức giữ lấy đầu nàng, đâm thẳng đại long thương vào giữa đôi môi hồng nhuận cực kỳ gợi cảm.
_ Ứ… Ứ…
Bị Tiêu Lệ bất ngờ tập kích, cảm giác khó thở cùng với buồn nôn bất chợt ập tới khiến cho Vân Vận lập tức muốn đẩy hắn ra, thế nhưng lại mạnh mẽ kìm xuống, đôi mắt ngận nước nhìn về phía Tiêu Lệ.
_ Nàng không quen à?
Nhìn thấy khuôn mặt Vân Vận hiện lên nét khó chịu, Tiêu Lệ lập tức ngừng lại động tác, đôi tay khẽ vuốt ve mái tóc suôn mượt như làn suối mây bồng bềnh của nàng, quan tâm hỏi.
Nhìn thấy Vân Vận khẽ gật đầu, Tiêu Lệ thoáng bối rối. Thực sự là Vân Vận lúc này quá hấp dẫn, quá quyến rũ đã khiến hắn không thể kìm lòng mà mạnh mẽ công kích, quên mất nàng vẫn là xử nử còn chưa có kinh nghiệm hầu hạ nam nhân như Hồng Điệp các nàng.
_ Ta làm chậm lại nhé? Nàng nên dùng lưỡi nhiều vào! Cứ tưởng tượng nàng đang ăn kem ống vậy đó!
Kem là một món ăn ưa thích của Tiêu Lệ ở kiếp trước, được hắn mang đến thế giới này, vừa để thưởng thức, vừa để dùng làm công cụ hướng dẫn chúng nữ cách khẩu hoan.
Lần trước khi Vân Vận gặp nạn được Tiêu Lệ cứu và ở cùng hắn một thời gian dài, nàng đã từng được thưởng thức rất nhiều món kem khác nhau. Trong đó, tất nhiên là cũng có kem ống.
Vân Vận không hổ là Vân Lam tông chủ, thiên phú vô cùng tốt, ngay cả chuyện chăn gối cũng học hỏi rất nhanh. Trải qua thời gian đầu hơi trúc trắc, nàng đã nhanh chóng trở nên thành thạo, chiếc lưỡi đinh hương điêu luyện cẩn thận vuốt ve đại long thương khiến Tiêu Lệ vô cùng thoải mái.
Nàng còn sáng tạo thêm phương pháp mới, vận dụng phong thuộc tính đấu khí bao bọc lấy đầu lưỡi. Khi chạm vào đại long thương cứng rắn nóng bỏng của Tiêu Lệ, chiếc lưỡi thanh tân của nàng mang theo một luồng không khí mát lạnh chạy dọc theo chiều dài gần 7 thốn của nó khiến Tiêu Lệ sướng rơn cả người, hồn phách như muốn lìa khỏi xác bay đến tận mây xanh.
Được Vân Vận phục vụ một lúc, Tiêu Lệ rốt cuộc không giữ được, bất chợt ghìm chặt lấy mái tóc nàng, đại long thương gia tốc di động, tần suất ra vào mỗi lúc một nhanh. Chẳng mấy chốc, đại long thương như con mãnh long dữ tợn xối xả phun ra long tức nhầy nhụa màu trắng bạc vào trong miệng nhỏ của nàng.
_ Tiêu Lệ chết tiệt, chàng đã hài lòng chưa?
Bị Tiêu Lệ bất ngờ bắn vào như vậy khiến Vân Vận suýt nữa bị sặc. Cố nén cảm giác khó chịu nơi cổ họng, Vân Vận nhanh chóng nuốt xuống toàn bộ "kem tươi" của Tiêu Lệ, đôi mắt long lanh lườm hắn hờn dỗi nói.
Tinh hoa của Tiêu Lệ trải qua Thanh Long bí pháp cải tạo hương vị còn tốt hơn cả loại kem vani hảo hạng nhất. Hơn nữa, bên trong còn ẩn chứa một số linh dịch đặc biệt có tác dụng bồi bổ nguyên âm, tăng cường tu vi cho nữ nhân.
Bởi vậy trong số chúng nữ, phàm là những người đã từng nuốt qua tinh hoa của Tiêu Lệ hiện tại đều đã bị nghiện, mỗi ngày đều muốn hoan lạc cùng hắn, mỗi lần đều muốn hút sạch toàn bộ của hắn mới thôi.
_ Chỉ như vậy làm sao có thể hài lòng! Chỉ cần là cùng nàng, ta vĩnh viễn đều không thể hài lòng, vĩnh viễn đều muốn ăn nàng đến tận xương mới thôi…
Tiêu Lệ mân mê bầu ngực căng tròn của Vân Vận, thổi từng luồng hơi nóng vào tai nàng nói.
_ Miệng lưỡi trơn trơ…
Vân Vận khẽ lườm hắn một cái lập tức ôm lấy Tiêu Lệ cưỡng hôn hắn, cũng học theo Tiêu Lệ thổ khí như lan vào tai hắn.
_ Phu quân, ta muốn rồi…
Nghe được thanh âm nỉ non đó, Tiêu Lệ ở đâu còn chịu đựng được, lập tức xách thương ra trận, đại long thương nhằm thẳng mật động thần bí đã sớm ẩm ướt như đê vỡ của nàng mà mạnh mẽ tiến vào.
_ Á…
Hai tiếng rên khẽ đồng loạt vang lên báo hiệu một trận đại chiến đã bắt đầu. Không hề có khúc dạo đầu, Tiêu Lệ long thương cứng rắn, thế công như gió táp mưa sa, sấm rung chớp giật không cho Vân Vận một cơ hội phản kháng.
_ Ư… Ư… Ư… Ư…
Vân Vận dù sao cũng là Đấu Hoàng cường giả, đau đớn ngắn ngủi qua đi, nàng đã nhanh chóng thích nghi với kích cỡ khủng bố của Tiêu Lệ, chủ động nghênh hợp để hai người cùng lên đỉnh vu sơn.
_ Nàng… thoải mái… không?
Tiêu Lệ tính hiếu thắng rất mạnh, nhất là trong chuyện chăn gối với nữ nhân của mình. Thấy Vân Vận đang dần chiếm thế chủ động, Tiêu Lệ càng gia tăng nhanh tốc độ, vận dụng hết mọi kỹ xảo mà hắn biết liên tục dày vò nàng.
Hai tay Tiêu Lệ cũng không hề nhàn rỗi tùy ý du đãng trên cơ thể mỹ diệu, khi thì vuốt ve bộ ngực tròn trịa cao vút, lúc thì nắn bóp bờ mông cong căng mọng mềm mại đầy dụ hoặc, thỉnh thoảng tìm tới những điểm nhạy cảm trên cơ thể nàng khẽ niết khiến Vân Vận liên tục thốt ra tiếng rên rỉ khoái lạc.
_ Ưm… Ưm… thoải mái… thoải mái lắm…
Vân Vận khuôn mặt tràn ngập hạnh phúc, hai tay vô thức ôm chặt lấy cổ Tiêu Lệ, đôi chân thon dài gợi cảm quấn chặt lấy hông hắn, miệng nỉ non từng âm thanh mị hoặc.
_ Phu quân… xuất hết… vào trong… thiếp… đi…
Hai người liên tục vận động cường độ cao hơn một khắc, Tiêu Lệ và Vân Vận rốt cuộc cùng nhau lên tới đỉnh Vu Sơn. Tinh hoa của Tiêu Lệ như một dòng thác lũ, mạnh mẽ càn lướt hết toàn bộ chướng ngại, cuối cùng chảy vào trong hoa tâm của Vân Vận.
Nằm ôm nhau nghỉ ngơi một lúc, Vân Vận lại tiếp tục không an phận, chủ động kích thích đại long thương của Tiêu Lệ khiến nó lại lần nữa trở nên cứng rắn bên trong cơ thể nàng.
_ Tiểu bảo bối! Chưa ăn đủ no sao?
Nhìn thấy cử động của Vân Vận, Tiêu Lệ khẽ hôn lên trán nàng trêu chọc hỏi.
_ Ưm…
Vân Vận dùng hành động thay lời nói, chủ động đẩy ngã Tiêu Lệ, ngồi lên phía trên hắn như một nữ kỵ sĩ cưỡi trên chiến mã xung phong sa trường.
Dưới ánh sáng mờ nhạt bên trong Huyền Xà Kết Giới, một trận phiên vân phúc vũ nữa lại sắp sửa bắt đầu…
_ Ứ… Ứ…
Bị Tiêu Lệ bất ngờ tập kích, cảm giác khó thở cùng với buồn nôn bất chợt ập tới khiến cho Vân Vận lập tức muốn đẩy hắn ra, thế nhưng lại mạnh mẽ kìm xuống, đôi mắt ngận nước nhìn về phía Tiêu Lệ.
_ Nàng không quen à?
Nhìn thấy khuôn mặt Vân Vận hiện lên nét khó chịu, Tiêu Lệ lập tức ngừng lại động tác, đôi tay khẽ vuốt ve mái tóc suôn mượt như làn suối mây bồng bềnh của nàng, quan tâm hỏi.
Nhìn thấy Vân Vận khẽ gật đầu, Tiêu Lệ thoáng bối rối. Thực sự là Vân Vận lúc này quá hấp dẫn, quá quyến rũ đã khiến hắn không thể kìm lòng mà mạnh mẽ công kích, quên mất nàng vẫn là xử nử còn chưa có kinh nghiệm hầu hạ nam nhân như Hồng Điệp các nàng.
_ Ta làm chậm lại nhé? Nàng nên dùng lưỡi nhiều vào! Cứ tưởng tượng nàng đang ăn kem ống vậy đó!
Kem là một món ăn ưa thích của Tiêu Lệ ở kiếp trước, được hắn mang đến thế giới này, vừa để thưởng thức, vừa để dùng làm công cụ hướng dẫn chúng nữ cách khẩu hoan.
Lần trước khi Vân Vận gặp nạn được Tiêu Lệ cứu và ở cùng hắn một thời gian dài, nàng đã từng được thưởng thức rất nhiều món kem khác nhau. Trong đó, tất nhiên là cũng có kem ống.
Vân Vận không hổ là Vân Lam tông chủ, thiên phú vô cùng tốt, ngay cả chuyện chăn gối cũng học hỏi rất nhanh. Trải qua thời gian đầu hơi trúc trắc, nàng đã nhanh chóng trở nên thành thạo, chiếc lưỡi đinh hương điêu luyện cẩn thận vuốt ve đại long thương khiến Tiêu Lệ vô cùng thoải mái.
Nàng còn sáng tạo thêm phương pháp mới, vận dụng phong thuộc tính đấu khí bao bọc lấy đầu lưỡi. Khi chạm vào đại long thương cứng rắn nóng bỏng của Tiêu Lệ, chiếc lưỡi thanh tân của nàng mang theo một luồng không khí mát lạnh chạy dọc theo chiều dài gần 7 thốn của nó khiến Tiêu Lệ sướng rơn cả người, hồn phách như muốn lìa khỏi xác bay đến tận mây xanh.
Được Vân Vận phục vụ một lúc, Tiêu Lệ rốt cuộc không giữ được, bất chợt ghìm chặt lấy mái tóc nàng, đại long thương gia tốc di động, tần suất ra vào mỗi lúc một nhanh. Chẳng mấy chốc, đại long thương như con mãnh long dữ tợn xối xả phun ra long tức nhầy nhụa màu trắng bạc vào trong miệng nhỏ của nàng.
_ Tiêu Lệ chết tiệt, chàng đã hài lòng chưa?
Bị Tiêu Lệ bất ngờ bắn vào như vậy khiến Vân Vận suýt nữa bị sặc. Cố nén cảm giác khó chịu nơi cổ họng, Vân Vận nhanh chóng nuốt xuống toàn bộ "kem tươi" của Tiêu Lệ, đôi mắt long lanh lườm hắn hờn dỗi nói.
Tinh hoa của Tiêu Lệ trải qua Thanh Long bí pháp cải tạo hương vị còn tốt hơn cả loại kem vani hảo hạng nhất. Hơn nữa, bên trong còn ẩn chứa một số linh dịch đặc biệt có tác dụng bồi bổ nguyên âm, tăng cường tu vi cho nữ nhân.
Bởi vậy trong số chúng nữ, phàm là những người đã từng nuốt qua tinh hoa của Tiêu Lệ hiện tại đều đã bị nghiện, mỗi ngày đều muốn hoan lạc cùng hắn, mỗi lần đều muốn hút sạch toàn bộ của hắn mới thôi.
_ Chỉ như vậy làm sao có thể hài lòng! Chỉ cần là cùng nàng, ta vĩnh viễn đều không thể hài lòng, vĩnh viễn đều muốn ăn nàng đến tận xương mới thôi…
Tiêu Lệ mân mê bầu ngực căng tròn của Vân Vận, thổi từng luồng hơi nóng vào tai nàng nói.
_ Miệng lưỡi trơn trơ…
Vân Vận khẽ lườm hắn một cái lập tức ôm lấy Tiêu Lệ cưỡng hôn hắn, cũng học theo Tiêu Lệ thổ khí như lan vào tai hắn.
_ Phu quân, ta muốn rồi…
Nghe được thanh âm nỉ non đó, Tiêu Lệ ở đâu còn chịu đựng được, lập tức xách thương ra trận, đại long thương nhằm thẳng mật động thần bí đã sớm ẩm ướt như đê vỡ của nàng mà mạnh mẽ tiến vào.
_ Á…
Hai tiếng rên khẽ đồng loạt vang lên báo hiệu một trận đại chiến đã bắt đầu. Không hề có khúc dạo đầu, Tiêu Lệ long thương cứng rắn, thế công như gió táp mưa sa, sấm rung chớp giật không cho Vân Vận một cơ hội phản kháng.
_ Ư… Ư… Ư… Ư…
Vân Vận dù sao cũng là Đấu Hoàng cường giả, đau đớn ngắn ngủi qua đi, nàng đã nhanh chóng thích nghi với kích cỡ khủng bố của Tiêu Lệ, chủ động nghênh hợp để hai người cùng lên đỉnh vu sơn.
_ Nàng… thoải mái… không?
Tiêu Lệ tính hiếu thắng rất mạnh, nhất là trong chuyện chăn gối với nữ nhân của mình. Thấy Vân Vận đang dần chiếm thế chủ động, Tiêu Lệ càng gia tăng nhanh tốc độ, vận dụng hết mọi kỹ xảo mà hắn biết liên tục dày vò nàng.
Hai tay Tiêu Lệ cũng không hề nhàn rỗi tùy ý du đãng trên cơ thể mỹ diệu, khi thì vuốt ve bộ ngực tròn trịa cao vút, lúc thì nắn bóp bờ mông cong căng mọng mềm mại đầy dụ hoặc, thỉnh thoảng tìm tới những điểm nhạy cảm trên cơ thể nàng khẽ niết khiến Vân Vận liên tục thốt ra tiếng rên rỉ khoái lạc.
_ Ưm… Ưm… thoải mái… thoải mái lắm…
Vân Vận khuôn mặt tràn ngập hạnh phúc, hai tay vô thức ôm chặt lấy cổ Tiêu Lệ, đôi chân thon dài gợi cảm quấn chặt lấy hông hắn, miệng nỉ non từng âm thanh mị hoặc.
_ Phu quân… xuất hết… vào trong… thiếp… đi…
Hai người liên tục vận động cường độ cao hơn một khắc, Tiêu Lệ và Vân Vận rốt cuộc cùng nhau lên tới đỉnh Vu Sơn. Tinh hoa của Tiêu Lệ như một dòng thác lũ, mạnh mẽ càn lướt hết toàn bộ chướng ngại, cuối cùng chảy vào trong hoa tâm của Vân Vận.
Nằm ôm nhau nghỉ ngơi một lúc, Vân Vận lại tiếp tục không an phận, chủ động kích thích đại long thương của Tiêu Lệ khiến nó lại lần nữa trở nên cứng rắn bên trong cơ thể nàng.
_ Tiểu bảo bối! Chưa ăn đủ no sao?
Nhìn thấy cử động của Vân Vận, Tiêu Lệ khẽ hôn lên trán nàng trêu chọc hỏi.
_ Ưm…
Vân Vận dùng hành động thay lời nói, chủ động đẩy ngã Tiêu Lệ, ngồi lên phía trên hắn như một nữ kỵ sĩ cưỡi trên chiến mã xung phong sa trường.
Dưới ánh sáng mờ nhạt bên trong Huyền Xà Kết Giới, một trận phiên vân phúc vũ nữa lại sắp sửa bắt đầu…
Tác giả :
Tiếu Diện Tà Thần