Trò Chơi Hào Môn: Tội Ái Tân Nương
Quyển 4 - Chương 137: Hấp dẫn không ngừng
Phần này là lời của T/g Thanh Đình Phi Lai về diễn biến cũng như những thắc mắc trong câu chuyện.
Ninh Manh cùng Tô Noãn Noãn tiếp theo sẽ gặp phải những chuyện gì?
Người đó là ai? Mục đích của hắn ta là gì?
I. Kịch Thấu
Nghi ngờ thứ nhất:
Ninh Nam đối với Noãn Noãn rốt cuộc có thực sự động tâm hay không, anh ta sẽ lựa chọn thời điểm nào, dùng cách thức gì để đẩy Tô Noãn Noãn xuống địa ngục? Hay là cuối cùng sẽ từ bỏ?
Nghi ngờ thứ hai:
Hàn Dật Thìn sẽ dùng cách thức gì để giành lấy Noãn Noãn?
Nghi ngờ thứ ba:
Giữa Tấn Tịch và Noãn Noãn liệu có phát sinh gì không? Anh ta liệu có phải chỉ đơn thuần là một người tốt không?
Nghi ngờ thứ tư:
Lam Mặc sẽ chọn lúc nào để phơi bày những bức ảnh đó, mục đích của anh ta là gì, Ninh Nam lại sẽ có phản ứng như thế nào?
Nghi ngờ thứ năm:
Y Bán Nguyệt thực sự chỉ đơn giản là đến bên Ninh Nam để làm hôn thê của anh ta sao? Hay là có người chỉ đạo phía sau?
Nghi ngờ thứ sáu:
Hàn Cảnh Thìn còn xuất hiện không?
Câu chuyện này tiếp theo sẽ vẫn bị chi phối bởi các âm mưu, gia tộc có âm mưu lớn nhất vẫn đang ẩn giấu không lộ ra. Về tính cách của nữ chính Tô Noãn Noãn, cô sau này sẽ biến thành mạnh mẽ hơn, từ bị ngược mà biến thành ngược lại.
II. Xì poi trước một cảnh trong chap sau:
Cô như một con búp bê vải rách nát bị người ta nhặt về, thân thể lắc lư.
” Bước vài bước như người mẫu cho chúng ta xem xem nào.”
Người đó đẩy cô một cái, thấy cô không động đậy, lại là một roi đánh vào mắt cá chân của cô.
Cô đến kêu cũng không thể kêu ra thành tiếng được, cứng ngắc mà bắt đầu đi lại trong căn phòng âm u đó.
+++ +++ +++ +++ +++
Nước mắt, rơi cạn rồi, bờ môi hé mở, cũng kêu không thành tiếng, cô từ bỏ sự kháng cự vô nghĩa, chỉ âm thầm chịu đựng thảm họa đến bất ngờ này.
Dần dần, sự đau đớn trên thân thể dần tê dại, trước mắt càng lúc càng tối lại, ánh mắt cô trống rỗng nhìn lên trần nhà, bên tai là tiếng gọi đến khản giọng của Noãn Noãn.
“Đừng nhìn, Noãn Noãn đừng nhìn tôi … … “
Không còn sức lực nữa, chỉ nỉ non lặp lại câu nói này, cô ngất đi.
III.Những đoạn không đầy đủ:
Ninh Nam:
“Em lương thiện như thiên thần, tôi không nỡ làm hại em nữa.”
Hàn Dật Thìn:
“Nếu như không giành được em, vậy thì sẽ hủy diệt em.”
Tấn Tịch:
“Hóa ra tôi đối với cô mà nói, chỉ là như lúc chết đuối vớ được cọc.”
Hàn Cảnh Thìn:
“Em ở ngay bên cạnh anh, mà anh lại không thể có được em.”
Lam Mặc:
“Những thứ của Ninh Nam, tôi đều muốn lấy.”
Tô Noãn Noãn:
” Các anh đều như nhau, nói thì chân thành, làm lại tàn nhẫn.”
Ninh Manh cùng Tô Noãn Noãn tiếp theo sẽ gặp phải những chuyện gì?
Người đó là ai? Mục đích của hắn ta là gì?
I. Kịch Thấu
Nghi ngờ thứ nhất:
Ninh Nam đối với Noãn Noãn rốt cuộc có thực sự động tâm hay không, anh ta sẽ lựa chọn thời điểm nào, dùng cách thức gì để đẩy Tô Noãn Noãn xuống địa ngục? Hay là cuối cùng sẽ từ bỏ?
Nghi ngờ thứ hai:
Hàn Dật Thìn sẽ dùng cách thức gì để giành lấy Noãn Noãn?
Nghi ngờ thứ ba:
Giữa Tấn Tịch và Noãn Noãn liệu có phát sinh gì không? Anh ta liệu có phải chỉ đơn thuần là một người tốt không?
Nghi ngờ thứ tư:
Lam Mặc sẽ chọn lúc nào để phơi bày những bức ảnh đó, mục đích của anh ta là gì, Ninh Nam lại sẽ có phản ứng như thế nào?
Nghi ngờ thứ năm:
Y Bán Nguyệt thực sự chỉ đơn giản là đến bên Ninh Nam để làm hôn thê của anh ta sao? Hay là có người chỉ đạo phía sau?
Nghi ngờ thứ sáu:
Hàn Cảnh Thìn còn xuất hiện không?
Câu chuyện này tiếp theo sẽ vẫn bị chi phối bởi các âm mưu, gia tộc có âm mưu lớn nhất vẫn đang ẩn giấu không lộ ra. Về tính cách của nữ chính Tô Noãn Noãn, cô sau này sẽ biến thành mạnh mẽ hơn, từ bị ngược mà biến thành ngược lại.
II. Xì poi trước một cảnh trong chap sau:
Cô như một con búp bê vải rách nát bị người ta nhặt về, thân thể lắc lư.
” Bước vài bước như người mẫu cho chúng ta xem xem nào.”
Người đó đẩy cô một cái, thấy cô không động đậy, lại là một roi đánh vào mắt cá chân của cô.
Cô đến kêu cũng không thể kêu ra thành tiếng được, cứng ngắc mà bắt đầu đi lại trong căn phòng âm u đó.
+++ +++ +++ +++ +++
Nước mắt, rơi cạn rồi, bờ môi hé mở, cũng kêu không thành tiếng, cô từ bỏ sự kháng cự vô nghĩa, chỉ âm thầm chịu đựng thảm họa đến bất ngờ này.
Dần dần, sự đau đớn trên thân thể dần tê dại, trước mắt càng lúc càng tối lại, ánh mắt cô trống rỗng nhìn lên trần nhà, bên tai là tiếng gọi đến khản giọng của Noãn Noãn.
“Đừng nhìn, Noãn Noãn đừng nhìn tôi … … “
Không còn sức lực nữa, chỉ nỉ non lặp lại câu nói này, cô ngất đi.
III.Những đoạn không đầy đủ:
Ninh Nam:
“Em lương thiện như thiên thần, tôi không nỡ làm hại em nữa.”
Hàn Dật Thìn:
“Nếu như không giành được em, vậy thì sẽ hủy diệt em.”
Tấn Tịch:
“Hóa ra tôi đối với cô mà nói, chỉ là như lúc chết đuối vớ được cọc.”
Hàn Cảnh Thìn:
“Em ở ngay bên cạnh anh, mà anh lại không thể có được em.”
Lam Mặc:
“Những thứ của Ninh Nam, tôi đều muốn lấy.”
Tô Noãn Noãn:
” Các anh đều như nhau, nói thì chân thành, làm lại tàn nhẫn.”
Tác giả :
Thanh Đình Phi Lai