Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm
Chương 217: Dịu dàng bá dạo
Tần Lạc đứng ở đằng kia, chỉ cảm thấy trong đầu vẫn kêu “Ong ong ong”, rõ ràng cô chưa từng làm chuyện kia, nhưng ánh mắt mọi người nhìn giống như cô phạm vào sai lầm lớn.
Cô há miệng thở dốc, lúc này nói cái gì đều tốn công vô ích, lời Lý Thúy Như đã đẩy cô về phía vực sâu.
“Bà nói thật cái gì? Sự thật duy nhất chính là bà người mẹ kế lòng dạ ác độc này! Chuyện sáu năm trước bà còn không biết xấu hổ lấy ra nói, nếu không phải bà ở sau lưng ba Lạc Lạc bán cô ấy thì bây giờ bà sẽ lưu lạc ở trên đường cái quét đồ bỏ đi sao?”
Khi Bùi Tử Ninh chạy đến đúng lúc nghe Lý Thúy Như lớn tiếng ồn ào, vội vàng tiến lên quát về phía bà ta, tốc độ cô nói rất nhanh, nhưng câu chữ rõ ràng, truyền đến trong lỗ tai quần chúng vây xem rất rõ.
“Thân là mẹ kế, đối xử hà khắc với con gái chồng trước thì thôi, lại còn vì năm trăm vạn ký kết hiệp nghị để cho cô ấy một mình đứng ở Italy một năm, nội dung trong hiệp nghị bà xem không hiểu sao? Liền ở đây nói bừa? Trong hồ sơ Lạc Lạc đúng là ghi lại cô ấy lưu học đại học La Mã ở rõ ràng một năm, hơn nữa thời gian trước đại học La Mã cũng đã chứng minh Lạc Lạc ở đó một năm, bây giờ chạy đến trên đường lớn chửi bới danh dự Lạc Lạc bà vẫn là con người sao? “
Bùi Tử Ninh gằn từng tiếng đều đã lộ ra sắc bén, trong mắt lại càng tỏa ra ánh lửa hừng hực.
Hốc mắt Tần Lạc có chút ẩm ướt, mỗi lần Tử Ninh đều như vậy, mỗi lần lúc mình cần trợ giúp nhất sẽ dũng cảm đứng ra.
Có một bạn tốt như vậy, là hạnh phúc của cô!
Hiển nhiên Lý Thúy Như không ngờ đột nhiên sẽ xuất hiện một cô gái đến chỉ trích bà, lại còn biết rõ ràng như vậy.
Không khỏi trợn tròn mắt, nghẹn hòng một lúc lâu mới nói: “Cô nói hưu nói vượn! Làm sao có người ra năm trăm vạn để cho cô ta đi lưu học? Cô “
Bùi Tử Ninh lập tức bắt lấy từ mấu chốt: “Ôi! Bà Lý, bà thừa nhận còn có chuyện năm trăm vạn rồi! Lương tâm bà cầm năm trăm vạn này lại không nằm mơ thấy ác mộng sao? Dùng một phần nhỏ ác độc bà kia đi kích động người khác là có lòng tốt! Năm trăm vạn này vốn thuộc về Lạc Lạc, kết quả bà không chỉ có nuốt một mình lại còn tiêu hết sạch, bây giờ chỉ cần mỗi sáng sớm bà dọn đồ bỏ đi để gán nợ bà lại còn sinh lòng oán giận, làm người như bà cũng thật sự đầy xấu xa!”
Sau khi nói xong nhìn về phía đám người vây xem: “Tất cả mọi người đến phân xử! Làm mẹ kế ác độc đến mức này lại còn không biết xấu hổ chỉ trích con gái mình? Bây giờ thấy con gái có bạn trai có tiền liền đỏ mắt ghen tị, đi khắp nơi chửi bới danh dự của cô ấy, bao gồm những chuyện trên mạng trước đều do bà ta với con gái bà ta bày ra, mọi người nói người nhà như vậy còn đáng để lưu luyến sao? Cũng không thấy bà ta đối xử với con gái ruột của mình như vậy!”
Cuối cùng, Bùi Tử Ninh không quên bổ sung một câu.
Trong lúc này, quần chúng vây xem nhất thời nổ tung.
“Trời ạ! Người phụ nữ này quá ác độc! Bên cạnh nhà ta cũng có một gia đình như thế, mặc dù mẹ kế ở chung nhà với con gái chồng trước không tốt, nhưng đó là người ta hao hết tâm tư lấy lòng con gái chồng trước, đây lại cách biệt một trời một vực.”
“Mới bắt đầu tôi tưởng rằng cô gái này chê nghèo yêu phú, bây giờ xem ra đều do người mẹ kế này ở giữa phá rối! Mắt ba cô gái này thật sự là bị mù, cưới một phụ nữ ác độc như vậy về nhà, ầm ĩ gà chó không yên.”
“Trong cuộc sống đủ kiểu, dạng người gì cũng có! Người mẹ kế này lòng dạ rắn rết! Quá đáng giận rồi!”
Hai mắt Lý Thúy Như bốc hỏa trừng Bùi Tử Ninh, con nhóc thối này từ đâu xuất hiện? Nó làm sao mà biết rõ ràng như vậy?
Lại nói đều là sự thật.
Thấy ánh mắt mọi người nhìn về phía bà ta như thứ đồ độc hại nhất, bà hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, vội vàng trốn đi.
Bà ta vừa đi, trò cười này trên cơ bản cũng tan.
*****
Trong nhà hàng.
Bùi Tử Ninh gắp một miếng cá nướng cho bạn tốt thích ăn nhất ngồi ở đối diện: “Lạc Lạc, không sao, không cần để ở trong lòng.”
Tần Lạc nâng ly trà lên uống một ngụm: “Tử Ninh, cám ơn cậu, nếu cậu không đến kịp khi đó, mình cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.”
Bùi Tử Ninh an ủi: “Mình thấy trải qua lần này bà ta sẽ không dám như vậy nữa, từng thấy ác độc, nhưng chưa từng thấy ác độc như vậy! Thật không biết tim bà ta làm bằng cái gì!”
Khóe môi Tần Lạc hiện lên nụ cười khổ: “Thôi, không nói đến bà ta nữa.”
Bùi Tử Ninh “Ừ” một tiếng, cúi đầu bới, gẩy miếng cơm, chuyện vừa rồi nếu đặt ở trên người cô, cô cũng sẽ bàng hoàng bất lực.
Theo ý nghĩa nào đó mà nói, Lạc Lạc đã rất kiên cường rồi.
Nhưng người phụ nữ kiên cường nữa cũng sẽ có lúc yếu đuối, hi vọng có ai để dựa vào.
Trầm mặc một lúc, Tần Lạc mới mở miệng: “Tử Ninh, gần đây mình luôn luôn nhớ tới đoạn ngắn một năm kia, nhưng vẫn không hoàn chỉnh.”
Bùi Tử Ninh ngẩng đầu: “Hoắc Kỷ Thành biết không?”
Tần Lạc gật đầu: “Biết, anh ấy nói mặc kệ mình nhớ ra là phẫn nộ, tức giận hay là cảm xúc khác đều sẵn lòng thừa nhận, còn bắt mình đồng ý không được không quan tấm đến anh ấy.”
Bùi Tử Ninh chống cằm: “Nếu nói như vậy, cậu đã chuẩn bị tâm lý xong, mình cảm thấy phương thức nhanh nhất chính là trở về nơi bắt đầu kia, địa điểm giống nhau có thể sẽ kích thích cậu nhớ lại chuyện trước kia.”
Tay Tần Lạc cầm chiếc đũa dừng một chút: “Ý cậu là... Trở lại tòa biệt thự bờ biển kia?”
Bùi tử ninh: “Cá nhân mình cảm thấy như vậy, điều kiện đầu tiên là cậu đã chuẩn bị tâm lý tốt, dù sao với đoạn trí nhớ kia, chúng ta đều không biết, cũng không biết ở đó từng phát sinh cái gì.”
Đôi lông mày thanh tú của Tần Lạc nhíu lại, Đúng vậy! Tử Ninh lo lắng cũng là điều cô đang lo, cô ôm lấy một cảm xúc không nói lên lời với đoạn trí nhớ kia.
Sợ hãi khi đụng vào, nhưng lại muốn biết rõ chân tướng.
Con người! Luôn là sinh vật mâu thuẫn, có đôi khi không biết cũng tốt, có thể chấp nhận qua cả đời, một khi biết, sẽ muốn tìm rõ sự thật.
Nhưng mà, sự thật lại không nhất định sẽ tốt đẹp.
“Mình sẽ suy nghĩ lại!”
“Ừ, cũng không thể nóng lòng nhất thời.”
****
Video clip Lý Thúy Như với Tần Lạc ở trên đường cái không biết là được bạn trên mạng nào “Sốt sáng” truyền lên trên trang web, nhất thời lượng chia sẻ kinh người.
Mọi người rỗi rãi, luôn luôn thích thảo luận tin tức bát quái, lần nào cũng đúng.
Hoắc Kỷ Thành là nhận được điện thoại của bạn tốt Đường Triều mới biết được: “A Thành, mình thấy việc này cậu vẫn nên giải quyết triệt để thì tốt hơn, nếu không thì ba ngày hai bữa lại bắn ra một tin tức, ông già nhà cậu thấy chỉ càng thêm tức giận.”
Lông mày Hoắc Kỷ Thành nhăn thành một chữ “Xuyên”: “Mình biết rồi.”
Đường Triều cũng không nói thêm nữa: “Mình còn có việc, tự cậu nhìn mà làm! Cần hỗ trợ thì nói một tiếng.”
Hoắc Kỷ Thành nhận ý tốt của anh: “Ừ.”
Vốn tưởng rằng để cho Lý Thúy Như đi dọn dẹp rác sẽ thu liễm, kết quả lặp đi lặp lại nhiều lần làm ra nhiều chuyện như vậy, thật sự là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!
Anh đè xuống nút gọi máy nội bộ, Trình Sâm lập tức gõ cửa tiến vào: “Boss, người tìm tôi?”
Hoắc Kỷ Thành cau mày: “Lập tức dọn dẹp video clip tin tức trên mạng liên quan đến Tần Lạc, mặt khác cậu rút ra một giờ đồng hồ đi tìm Lý Thúy Như, mặc kệ cậu dùng phương pháp gì, nhất định phải để cho bà ta giải thích ở trên mạng, cũng cảnh cáo bà ta còn lần nữa thì không phải việc quét rác đơn giản như vậy.”
Trình Sâm không khỏi ngẩng đầu nhìn thoáng qua Boss, có thể cảm giác được anh bây giờ rất tức giận, mẹ kế với em gái kia của Tần tiểu thư thật đúng là không làm cho người ta bớt lo, động một tí liền muốn làm ra chút mờ ám, không cho hai bọn họ một chút giáo huấn là không thể nào nói nổi.
“Thuộc hạ hiêu, và đi làm ngay.”
“Ừ.”
Sau khi Trình Sâm rời khỏi đây, Hoắc Kỷ Thành tựa lưng vào ghế ngồi hít một hơi thật sâu, rồi sau đó chậm rãi đứng dậy đi đến trước cửa sổ, đốt một điếu thuốc.
Đến khi đầu mẩu thuốc lá tắt, anh mới cầm điện thoại lên gọi cho Tần Lạc.
“Ở đâu?”
“Đi dạo phố với Tử Ninh.”
“Ừ, đợi anh đến đón em.”
“Không cần! Tự em gọi xe trở về cũng rất thuận tiện, anh ở nhà chờ em là được.”
“Quyết định như vậy, gửi địa chỉ cho anh, anh đi đón em.”
Giọng trước sau bá đạo, nhưng Tần Lạc có thể cảm thấy dịu dàng từ bên trong lộ ra.
“ “
Không đợi Tần Lạc nói lời cự tuyệt ra, điện thoại liền bị cúp, cô sửng sốt một giây, ngơ ngẩn nhìn về phía bạn tốt bên cạnh.
Bùi Tử Ninh cũng nghe được đại khái, vỗ vỗ bả vai bạn tốt: “Mình thấy Hoắc Kỷ Thành là vì lo lắng cho cậu mới như vậy, cái gì cũng không nói, nhưng anh ta cái gì cũng biết.”
Tần Lạc mím môi, nh luôn luôn có biện pháp xử lý chuyện đã xảy ra ở trên người cô, sau đó yên lặng quan tâm cô.
Cô há miệng thở dốc, lúc này nói cái gì đều tốn công vô ích, lời Lý Thúy Như đã đẩy cô về phía vực sâu.
“Bà nói thật cái gì? Sự thật duy nhất chính là bà người mẹ kế lòng dạ ác độc này! Chuyện sáu năm trước bà còn không biết xấu hổ lấy ra nói, nếu không phải bà ở sau lưng ba Lạc Lạc bán cô ấy thì bây giờ bà sẽ lưu lạc ở trên đường cái quét đồ bỏ đi sao?”
Khi Bùi Tử Ninh chạy đến đúng lúc nghe Lý Thúy Như lớn tiếng ồn ào, vội vàng tiến lên quát về phía bà ta, tốc độ cô nói rất nhanh, nhưng câu chữ rõ ràng, truyền đến trong lỗ tai quần chúng vây xem rất rõ.
“Thân là mẹ kế, đối xử hà khắc với con gái chồng trước thì thôi, lại còn vì năm trăm vạn ký kết hiệp nghị để cho cô ấy một mình đứng ở Italy một năm, nội dung trong hiệp nghị bà xem không hiểu sao? Liền ở đây nói bừa? Trong hồ sơ Lạc Lạc đúng là ghi lại cô ấy lưu học đại học La Mã ở rõ ràng một năm, hơn nữa thời gian trước đại học La Mã cũng đã chứng minh Lạc Lạc ở đó một năm, bây giờ chạy đến trên đường lớn chửi bới danh dự Lạc Lạc bà vẫn là con người sao? “
Bùi Tử Ninh gằn từng tiếng đều đã lộ ra sắc bén, trong mắt lại càng tỏa ra ánh lửa hừng hực.
Hốc mắt Tần Lạc có chút ẩm ướt, mỗi lần Tử Ninh đều như vậy, mỗi lần lúc mình cần trợ giúp nhất sẽ dũng cảm đứng ra.
Có một bạn tốt như vậy, là hạnh phúc của cô!
Hiển nhiên Lý Thúy Như không ngờ đột nhiên sẽ xuất hiện một cô gái đến chỉ trích bà, lại còn biết rõ ràng như vậy.
Không khỏi trợn tròn mắt, nghẹn hòng một lúc lâu mới nói: “Cô nói hưu nói vượn! Làm sao có người ra năm trăm vạn để cho cô ta đi lưu học? Cô “
Bùi Tử Ninh lập tức bắt lấy từ mấu chốt: “Ôi! Bà Lý, bà thừa nhận còn có chuyện năm trăm vạn rồi! Lương tâm bà cầm năm trăm vạn này lại không nằm mơ thấy ác mộng sao? Dùng một phần nhỏ ác độc bà kia đi kích động người khác là có lòng tốt! Năm trăm vạn này vốn thuộc về Lạc Lạc, kết quả bà không chỉ có nuốt một mình lại còn tiêu hết sạch, bây giờ chỉ cần mỗi sáng sớm bà dọn đồ bỏ đi để gán nợ bà lại còn sinh lòng oán giận, làm người như bà cũng thật sự đầy xấu xa!”
Sau khi nói xong nhìn về phía đám người vây xem: “Tất cả mọi người đến phân xử! Làm mẹ kế ác độc đến mức này lại còn không biết xấu hổ chỉ trích con gái mình? Bây giờ thấy con gái có bạn trai có tiền liền đỏ mắt ghen tị, đi khắp nơi chửi bới danh dự của cô ấy, bao gồm những chuyện trên mạng trước đều do bà ta với con gái bà ta bày ra, mọi người nói người nhà như vậy còn đáng để lưu luyến sao? Cũng không thấy bà ta đối xử với con gái ruột của mình như vậy!”
Cuối cùng, Bùi Tử Ninh không quên bổ sung một câu.
Trong lúc này, quần chúng vây xem nhất thời nổ tung.
“Trời ạ! Người phụ nữ này quá ác độc! Bên cạnh nhà ta cũng có một gia đình như thế, mặc dù mẹ kế ở chung nhà với con gái chồng trước không tốt, nhưng đó là người ta hao hết tâm tư lấy lòng con gái chồng trước, đây lại cách biệt một trời một vực.”
“Mới bắt đầu tôi tưởng rằng cô gái này chê nghèo yêu phú, bây giờ xem ra đều do người mẹ kế này ở giữa phá rối! Mắt ba cô gái này thật sự là bị mù, cưới một phụ nữ ác độc như vậy về nhà, ầm ĩ gà chó không yên.”
“Trong cuộc sống đủ kiểu, dạng người gì cũng có! Người mẹ kế này lòng dạ rắn rết! Quá đáng giận rồi!”
Hai mắt Lý Thúy Như bốc hỏa trừng Bùi Tử Ninh, con nhóc thối này từ đâu xuất hiện? Nó làm sao mà biết rõ ràng như vậy?
Lại nói đều là sự thật.
Thấy ánh mắt mọi người nhìn về phía bà ta như thứ đồ độc hại nhất, bà hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, vội vàng trốn đi.
Bà ta vừa đi, trò cười này trên cơ bản cũng tan.
*****
Trong nhà hàng.
Bùi Tử Ninh gắp một miếng cá nướng cho bạn tốt thích ăn nhất ngồi ở đối diện: “Lạc Lạc, không sao, không cần để ở trong lòng.”
Tần Lạc nâng ly trà lên uống một ngụm: “Tử Ninh, cám ơn cậu, nếu cậu không đến kịp khi đó, mình cũng không biết nên làm cái gì bây giờ.”
Bùi Tử Ninh an ủi: “Mình thấy trải qua lần này bà ta sẽ không dám như vậy nữa, từng thấy ác độc, nhưng chưa từng thấy ác độc như vậy! Thật không biết tim bà ta làm bằng cái gì!”
Khóe môi Tần Lạc hiện lên nụ cười khổ: “Thôi, không nói đến bà ta nữa.”
Bùi Tử Ninh “Ừ” một tiếng, cúi đầu bới, gẩy miếng cơm, chuyện vừa rồi nếu đặt ở trên người cô, cô cũng sẽ bàng hoàng bất lực.
Theo ý nghĩa nào đó mà nói, Lạc Lạc đã rất kiên cường rồi.
Nhưng người phụ nữ kiên cường nữa cũng sẽ có lúc yếu đuối, hi vọng có ai để dựa vào.
Trầm mặc một lúc, Tần Lạc mới mở miệng: “Tử Ninh, gần đây mình luôn luôn nhớ tới đoạn ngắn một năm kia, nhưng vẫn không hoàn chỉnh.”
Bùi Tử Ninh ngẩng đầu: “Hoắc Kỷ Thành biết không?”
Tần Lạc gật đầu: “Biết, anh ấy nói mặc kệ mình nhớ ra là phẫn nộ, tức giận hay là cảm xúc khác đều sẵn lòng thừa nhận, còn bắt mình đồng ý không được không quan tấm đến anh ấy.”
Bùi Tử Ninh chống cằm: “Nếu nói như vậy, cậu đã chuẩn bị tâm lý xong, mình cảm thấy phương thức nhanh nhất chính là trở về nơi bắt đầu kia, địa điểm giống nhau có thể sẽ kích thích cậu nhớ lại chuyện trước kia.”
Tay Tần Lạc cầm chiếc đũa dừng một chút: “Ý cậu là... Trở lại tòa biệt thự bờ biển kia?”
Bùi tử ninh: “Cá nhân mình cảm thấy như vậy, điều kiện đầu tiên là cậu đã chuẩn bị tâm lý tốt, dù sao với đoạn trí nhớ kia, chúng ta đều không biết, cũng không biết ở đó từng phát sinh cái gì.”
Đôi lông mày thanh tú của Tần Lạc nhíu lại, Đúng vậy! Tử Ninh lo lắng cũng là điều cô đang lo, cô ôm lấy một cảm xúc không nói lên lời với đoạn trí nhớ kia.
Sợ hãi khi đụng vào, nhưng lại muốn biết rõ chân tướng.
Con người! Luôn là sinh vật mâu thuẫn, có đôi khi không biết cũng tốt, có thể chấp nhận qua cả đời, một khi biết, sẽ muốn tìm rõ sự thật.
Nhưng mà, sự thật lại không nhất định sẽ tốt đẹp.
“Mình sẽ suy nghĩ lại!”
“Ừ, cũng không thể nóng lòng nhất thời.”
****
Video clip Lý Thúy Như với Tần Lạc ở trên đường cái không biết là được bạn trên mạng nào “Sốt sáng” truyền lên trên trang web, nhất thời lượng chia sẻ kinh người.
Mọi người rỗi rãi, luôn luôn thích thảo luận tin tức bát quái, lần nào cũng đúng.
Hoắc Kỷ Thành là nhận được điện thoại của bạn tốt Đường Triều mới biết được: “A Thành, mình thấy việc này cậu vẫn nên giải quyết triệt để thì tốt hơn, nếu không thì ba ngày hai bữa lại bắn ra một tin tức, ông già nhà cậu thấy chỉ càng thêm tức giận.”
Lông mày Hoắc Kỷ Thành nhăn thành một chữ “Xuyên”: “Mình biết rồi.”
Đường Triều cũng không nói thêm nữa: “Mình còn có việc, tự cậu nhìn mà làm! Cần hỗ trợ thì nói một tiếng.”
Hoắc Kỷ Thành nhận ý tốt của anh: “Ừ.”
Vốn tưởng rằng để cho Lý Thúy Như đi dọn dẹp rác sẽ thu liễm, kết quả lặp đi lặp lại nhiều lần làm ra nhiều chuyện như vậy, thật sự là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!
Anh đè xuống nút gọi máy nội bộ, Trình Sâm lập tức gõ cửa tiến vào: “Boss, người tìm tôi?”
Hoắc Kỷ Thành cau mày: “Lập tức dọn dẹp video clip tin tức trên mạng liên quan đến Tần Lạc, mặt khác cậu rút ra một giờ đồng hồ đi tìm Lý Thúy Như, mặc kệ cậu dùng phương pháp gì, nhất định phải để cho bà ta giải thích ở trên mạng, cũng cảnh cáo bà ta còn lần nữa thì không phải việc quét rác đơn giản như vậy.”
Trình Sâm không khỏi ngẩng đầu nhìn thoáng qua Boss, có thể cảm giác được anh bây giờ rất tức giận, mẹ kế với em gái kia của Tần tiểu thư thật đúng là không làm cho người ta bớt lo, động một tí liền muốn làm ra chút mờ ám, không cho hai bọn họ một chút giáo huấn là không thể nào nói nổi.
“Thuộc hạ hiêu, và đi làm ngay.”
“Ừ.”
Sau khi Trình Sâm rời khỏi đây, Hoắc Kỷ Thành tựa lưng vào ghế ngồi hít một hơi thật sâu, rồi sau đó chậm rãi đứng dậy đi đến trước cửa sổ, đốt một điếu thuốc.
Đến khi đầu mẩu thuốc lá tắt, anh mới cầm điện thoại lên gọi cho Tần Lạc.
“Ở đâu?”
“Đi dạo phố với Tử Ninh.”
“Ừ, đợi anh đến đón em.”
“Không cần! Tự em gọi xe trở về cũng rất thuận tiện, anh ở nhà chờ em là được.”
“Quyết định như vậy, gửi địa chỉ cho anh, anh đi đón em.”
Giọng trước sau bá đạo, nhưng Tần Lạc có thể cảm thấy dịu dàng từ bên trong lộ ra.
“ “
Không đợi Tần Lạc nói lời cự tuyệt ra, điện thoại liền bị cúp, cô sửng sốt một giây, ngơ ngẩn nhìn về phía bạn tốt bên cạnh.
Bùi Tử Ninh cũng nghe được đại khái, vỗ vỗ bả vai bạn tốt: “Mình thấy Hoắc Kỷ Thành là vì lo lắng cho cậu mới như vậy, cái gì cũng không nói, nhưng anh ta cái gì cũng biết.”
Tần Lạc mím môi, nh luôn luôn có biện pháp xử lý chuyện đã xảy ra ở trên người cô, sau đó yên lặng quan tâm cô.
Tác giả :
Nam Quan Yêu Yêu