Triệu Hoán Vạn Tuế
Chương 25: Mỹ nhân
Căn cứ trong trí nhớ tin tức thanh đồng bảo điển truyền cho Nhạc Dương, Thông Thiên tháp là một địa phương kỳ lạ.
Nghe nói, Thông Thiên tháp tồn tại từ thời viễn cổ, do Thần Minh kiến tạo mà thành, đặt ở trung tâm Long Đằng đại lục, đây là Thần Minh lưu lại cho loài người một cái thang ‘lên trời’. Thông Thiên tháp không biết cao bao nhiêu thước, cao đến tận mây, có một lớp kết giới của Thần Minh tạo ra bao phủ chung quanh, bất luận kẻ nào cũng không cách nào leo lên, mà phải ở bên trong Thông Thiên tháp một tầng lại một tầng tiến lên.
Mỗi một tầng trong Thông Thiên tháp đều có truyền tống môn, sau khi bước qua truyền tống môn là nguyên một thế giới hoàn toàn độc lập, bất luận kẻ nào cũng có thể đi vào tu luyện. Điều kiện đều là thông qua hạ tầng, nhận được tín vật đặc thù, sau đó tiến vào thượng tầng thứ nhất.
"Băng nhi chẳng qua là đi tầng thứ nhất, chỉ là nhập môn thí luyện, hơn nữa có lão sư trong học viện dẫn đội, cho nên sẽ không gặp nguy hiểm, nhưng ta vẫn có chút lo lắng cái nha đầu quật cường kia!" Mỹ phụ nhân biết rõ tính cách nữ nhi của mình, nữ nhi cô độc trầm mặc, không thích hoạt động tập thể, không am hiểu giao tiếp, ở học viện cũng không có tri tâm bằng hữu, cho nên bất luận ở cuộc sống bình thường, hay là đang trong quá trình thí luyện cũng rất dễ lỗ mãn, vạn nhất gặpnguy hiểm sợ rằng không có ai giúp nàng, nàng chỉ có thể là tự thân một mình chiến đấu mà thôi.-trucxinh-
"Không có chuyện gì, người yên tâm đi, Thất muội có thể chiếu cố tốt chính nàng!" Nhạc Dương vừa nghe Nhạc Băng đi chính là tầng thứ nhất, tham gia thí luyện là nhập môn thí luyện, lập tức nói vài câu tốt an ủi mỹ phụ nhân.
Tầng thứ hai của Thông Thiên tháp đệ nhất tầng thí luyện cơ hồ đều không có nguy hiểm đến tánh mạng, chỉ có đạt tới tầng thứ ba, mới bắt đầu chân chính gặp nguy hiểm, có thể sẽ chết trong lúc thí luyện.
Dĩ nhiên, bất cứ chuyện gì đều có khả năng phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Ví như chuyện của vị Phong gia thiếu niên kia cùng Nhạc Băng có hôn ước, hay là tại tầng thứ hai gặp phải vương giả thú cấp hoàng kim đi ngang qua miểu sát. Chẳng qua là loại ngoài ý muốn này cơ hồ tỷ lệ xảy ra là rất nhỏ, nhỏ đến nổi có thể không cần tính, mấy trăm năm qua, trừ một lần ngoài ý muốn xảy ra với vị Phong gia thiếu niên kia, vẫn không có án lệ người thứ hai. Bởi vì cho dù là tầng thứ ba ở Thông Thiên tháp, vương giả thú cấp hoàng kim cũng chỉ là chiếm núi xưng vương, sẽ không rời đi ến nơi khác du đãng...
Bởi vì trong nội tâm nhớ thương nữ nhi, mỹ phụ nhân hôm nay có chút không yên lòng, cho dù là nàng nữ hồng thành thạo, cư nhiên nhiều lần bị kim châm trúng ngón tay.
Nhìn thấy mỹ phụ nhân ngón tay bị kim đam trúng mà rỉ máu, Nhạc Dương nhìn toàn bộ sự việc trong mắt, bất chợt trong nội tâm có một đạo linh quang mãnh liệt hiện lên.
Có lẽ, hắc ngọc dây chuyền của mình cần lấy máu nhận chủ!
Hắc ngọc dây chuyền ở ban ngày bình thường không có gì lạ, ai cũng nhìn không ra nó là bảo bối, Nhạc Dương vẫn không có biện pháp biết rõ vật này chân chính là có tác dụng gì. Tại sao trong mộng có thể cảm ứng được nó hồ tựa như như một biển năng lượng, mà ban ngày lại không được? Chẳng lẽ thật sự cần lấy máu nhận chủ?
Nhạc Dương tâm thần bị xúc động, chờ mỹ phụ nhân cùng tiểu nha đầu rời đi, hắn lập tức gở xuống hắc ngọc dây chuyền ở cổ, dùng kim châm trích lấy ít máu, ở phía trên hắc ngọc nhỏ xuống một giọt.
Thật lâu sau một chút phản ứng cũng không có.
"Được rồi được rồi, ta thừa nhận, ta đã đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không!" Nhạc Dương trong nội tâm vốn tưởng rằng vật này cũng đồng dạng cùng những thứ được viết trong tiểu thuyết xuyên không, cần lấy máu nhận chủ, sau đó tự động buộc định, vĩnh viễn không hư hao, vĩnh viễn không mất đi, còn có thể theo chủ nhân thăng cấp, thuộc siêu cấp trâu bò thần khí. –trucxinh-
Trải qua một hồi lâu hắc ngọc dây chuyền cũng không có phản ứng, khiến nội tâm Nhạc Dương bị đả kích không nhỏ.
Hắn tính toán một ngày nào đó sẽ đem nó hiểu rõ!
Nhạc Dương nâng tay định đem hắc ngọc dây chuyền đeo lại trên cổ. Bỗng nhiên, hắn phát hiện trên hắc ngọc dây chuyền có cái chấm đen nhanh chóng mở rộng trong nháy mắt, thậm chí biến thành một cái hắc động kinh khủng, có vô tận hấp lực, đem Nhạc Dương không thể chống lại thôn phệ đi vào.
Thân là một xuyên qua nam, Nhạc Dương đồng học thiếu chút nữa liền cho là mình xong đời .
Hắn phát hiện toàn thân mình cơ hồ bị hắc động xé rách mất, trong nháy mắt lúc bị hắc động thôn phệ thật giống như da thịt, xương thậm chí cả linh hồn cũng hóa thành phấn vụn, hiên tại hắn cảm thấy vô cùng thống khổ tựa có thể tan thành mây khói bất cứ lúc nào. Đợi đến thời điểm Nhạc Dương cho là mình ngỏm chắc, thì bỗng nhiên ở sâu trong linh hồn hiện lên một cổ chi hỏa sinh mệnh kỳ lạ, để cho Nhạc Dương cảm thấy mình như có một loại Phượng Hoàng niết bàn, khỏi tử hoàn sinh, toàn thân đoàn tụ, vẫn làm cho hắn có một loại cảm giác cổ quái. Hắn rất nhanh phát hiện, mình cũng không có chết, mà bản thân hiện tại đang ở bên trong hắc động, không gian xung quanh lại cực độ yên lặng hoàn toàn không có lấy một tí ti ánh sáng...-trucxinh-
'Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Mình làm như thế nào đi ra ngoài?' Nhạc Dương vừa nghĩ, thật cảm thấy mình như vậy lại tựa như bằng với ba tên ngốc gộp lại. Xem ra cái loại lấy máu nhận chủ này dễ thử nhưng không dùng được, bây giờ thì bị chơi một vố lớn rồi!
"Ồ? Ngươi vậy mà không có chết? Thật là một tiểu nam hài kỳ quái, oa, lại còn là Tiên Thiên, còn trẻ như vậy đã là Tiên Thiên?" Ngay tại thời điểm Nhạc Dương đồng học không biết làm như thế nào cho phải, thì có một giọng nữ ưu mỹ kinh ngạc vang lên.-Trucxinh-
Nhạc Dương còn chưa kịp phản ứng, liền phát hiện mình bị một cổ lực lượng không cách nào chống cự nhấc lên. Tiếp theo, có đôi môi mềm mại đầy hương thơm hôn lên miệng hắn.
Mỹ nhân hiến vẫn? (Mỹ nhân dâng nụ hôn?)
Anh chàng xuyên qua dần đã lấy lại được chút ý thức, song hắn kinh hãi phát hiện ‘mỹ nhân’ đang nhiệt tình hôn mình là một con quỷ hút máu đáng sợ, nàng điên cuồng hút lấy năng lượng trong cơ thể nình... Năng lượng linh khí mà hắn hấp thu được trong lúc tu luyện tầng thứ hai của tiên thiên phá thể kiếm khí trong một tháng qua, chỉ trong vài giây đã bị nàng hút gần như sạch sẽ. Nếu không phải nàng cuối cùng cũng chịu buông cái miệng anh đào nhỏ ra, Nhạc Dương không chút nào nghi ngờ mình sẽ bị nàng hút thành thây khô!
"Kể từ vạn năm đó đến nay vẫn là lần đầu tiên thư thái như vậy! Thật sự sảng khoái, mặc dù năng lượng có chút thiếu thiếu, nhưng lại vô cùng tinh khiết, không tệ!" Mỹ nhân nọ ở trong bóng đêm cực kỳ khoái trá thở dài nói.
"Ta kháo (BMN)!" Nhạc Dương đồng học phát hiện mình bị đi hút linh khí hiện toàn thân vô cùng suy yếu, đang đứng mà hai chân mềm nhũn không có cảm giác, tựa như mình vừa đánh máy bay rất nhiều lần. (So sánh cái kiểu gì dzậy hông biết = =!! Ông này lậm sex à???....)-trucxinh-
Sau khi trải qua một trận đầu váng mắt hoa Nhạc Dương phát hiện mình lại có thể nhìn được trong bóng tối.
Mặc dù xung quanh vẫn không có một chút ánh sáng nào, nhưng hắn có thể nhìn thấy rõ ràng thân thể mình hiện đang trong tư thế xích lõa, toàn thân trần như nhộng không có một mảnh vải che thân. Đứng ở trước mặt hắn là một mỹ nhân cao hai thước, dung nhan khuynh thành, làn da trắng nõn, đôi mắt tựa bích ngọc, đang chăm chăm nhìn mình, trong ánh mắt tràn đầy niềm vui cùng tò mò. Mỹ nhân này có mái tóc thật dài màu vàng rũ xuống hai bên khẽ che lại bộ ngực cao ngất đứng đứng sừng sững như hai ngọn Tuyết Ngọc sơn. Nhạc Dương cố nén kích động để không đưa vuốt sói về hướng hai ngọn núi trước mặt, nhìn xuống chút nữa chỉ thấy rốn thơm xinh xắn, eo nhỏ thon gọn, quả thực là thiên nhiên thần kỳ nhất tác phẩm, cho dù là Quỷ Phủ hần công cũng không điêu khắc được hoàn mỹ như thế một thân thể thiên nhiên mềm mại không tỳ vết.
Cho dù là chết đi phải rơi xuống mười tám tầng địa ngục chịu khổ, thì Nhạc Dương đồng học bây giờ cũng muốn nhìn xuống... Đây là cơ hội ngàn năm một thuở, một mỹ nhân toàn thân xích lõa đang đứng ở trước mặt mình a, nếu như không nhìn Nhạc Dương dứt khoát đổi tên gọi là Liễu Hạ Huệ cho rồi.(= =)
Bất quá, xuyên qua nam vừa dùng mắt sói hướng phía dưới nhìn xuống, nhưng lại la hoảng lên: "OMG, ngươi…chân của ngươi tại sao là đuôi rắn?"
Mỹ nhân tóc vàng vừa nghe liền cười, cười đến chói lọi như ngân hà, cười đến nghiêng nước nghiêng thành thiên địa đổ nát, cười đến Nhạc Dương đồng học hồn phách bồng bềnh quên mất thế gian.-trucxinh-
Từ phía sau tóc vàng nhô ra sáu cánh tay cực kỳ tuyệt đẹp khẽ đong đưa, một cái ngọc thủ đưa qua nhẹ nhàng nâng cằm Nhạc Dương lên, dường như trong đôi mắt ngọc bích kia lộ ra một chút ý cười: "Quả là một tiểu nam hài loài người đáng yêu a, điều này cũng không có gì kỳ quái, ta vốn là xà yêu nữ hoàng dĩ nhiên lớn lên so với loài người các ngươi không giống nhau, ngươi không cảm thấy đuôi rắn của ta cũng rất đẹp sao?"
Trucxinh, Hôm nay lúc 10:20 #26
Trucxinh
Trucxinh
Active Member
Chương 26: Phí Văn Lệ, nữ hoàng bệ hạ
Tác giả: Hà Phi Song Giáp
Bấm xem nội dung truyện
Edit: Trucxinh
Tóc vàng xinh đẹp xõa xuống trên người cùng đuôi rắn trông như bạch ngọc dài mấy mét kia thoạt nhìn đúng là đẹp mắt, là một loại ưu mỹ khó nói thành lời, nhưng dù sao đó cũng là đuôi rắn. Nếu như cũng có hai chân giống với nhân loại, Nhạc Dương đồng học nhất định lại càng thêm yêu thích. Lại nói, nàng thế nhưng có đến sáu cánh tay tựa hơi nhiều, nếu chỉ có hai tay thì sẽ càng thêm hoãn mỹ…
Nhạc Dương đồng học nhìn chằm chằm mỹ nhân tóc vàng thật lâu mới kịp phản ứng, trên mặt lộ ra nụ cười: "Ngươi chính là Bạch Tố Trinh Bạch nương tử sao? Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, ta là Hứa Tiên!"
"Nói loạn gì đấy, ta gọi là Phí Văn Lệ, xà yêu nữ hoàng xinh đẹp nhất thế gian!" Mỹ nhân tóc vàng phi thường tự tin mỉm cười, nói.
"Nữ hoàng bệ hạ, hảo!" Nhạc Dương đồng học giả bộ dáng thân sĩ nho nhã lễ độ.
"Nếu lúc vấn an ở phía trước lại thêm cụm từ hình dung ‘thế gian xinh đẹp nhất’ sẽ làm ta càng thêm cao hứng. Bây giờ chúng ta nói chuyện chính, tiểu nam hài loài người khả ái, ngươi có thể hay không nói cho ta biết, ngươi tại sao phải xông vào phong ấn trong cái hắc động này? Còn nữa, tại sao ngươi trẻ tuổi như vậy cũng đã là một tiên thiên?" Tóc vàng xà yêu nữ hoàng Phí Văn Lệ chớp đôi mắt to xinh đẹp, nhìn vào trong mắt Nhạc Dương, tò mò hỏi.
"Không có biện pháp, ta là thiên tài!" Nhạc Dương tiêu sái nhún nhún bả vai, mặc dù toàn thân đang xích lõa nhưng hắn không thèm để ý chút nào, dù sao đối phương cũng như mình, song phương cùng ‘thẳng thắng thành khẩn đối đãi’ cảm giác cũng không tệ lắm. Dĩ nhiên, nếu như có thể đẩy ngã hoặc là ngược lại, thì lại càng tuyệt vời hơn. Có điều, Nhạc Dương đồng học cũng tự mình hiểu lấy, hắn cảm giác mình khó có thể đánh ngã vị nữ hoàng bệ hạ này, dù là một cánh tay cũng không có khả năng, cho nên tạm thời đè xuống ‘sói xám chi tâm’.(anh nỳ háo sắc vô tội vạ = =”) –trucxinh-
Phí Văn Lệ nữ hoàng khẽ nhăn mày một cái, gật đầu đồng ý: "Thật sự ngươi là một thiên tài, hơn nữa là một kiểu biến thái thiên tài! Từ trước tới nay ta quả thật chưa từng thấy qua có ai giống như ngươi vậy, quả thật chưa từng có! Ta đã ngủ say vạn năm, ở trong mộng cảnh vĩnh hằng không cách nào thoát ra, nhưng nay nhờ vào máu của ngươi lại có thể giúp ta thuận lợi tỉnh lại... Đây là một cái phong ấn hắc động không gian, mặc kệ là cái dạng tánh mạng nào đi vào cũng sẽ bị tan thành nây khói, ta dùng hết mọi biện pháp chỉ có thể giữ lại linh hồn không tan biến, còn thân thể thì lại không thể không để cho hắc động thôn phệ mất hóa thành hư vô. Vậy mà một cái tiểu nam hài nhân loại như ngươi lại có thể bình yên vô sự đứng ở trước mặt của ta. Ta nghĩ mãi mà không rõ đây là tại sao, có lẽ ngươi trời sanh đã có năng lực cải tử hồi sinh, hơn nữa còn có thể chống đỡ không bị hắc động thôn phệ...
Cuối cùng một điểm nữa là ta chưa từng thấy có người trẻ tuổi như vậy trở thành tiên thiên cường giả. Ở vô tận Ma Uyên, ta nếu như nói thiên phú thứ hai không người nào dám xưng đệ nhất. Song ta cũng dùng gần năm mươi năm thời gian mới bắt đầu tu luyện lên tiên thiên, chân chính tiến vào tiên thiên chi cảnh, trọn vẹn tu luyện trăm năm mới đạt tới cảnh giới của ngươi bây giờ, ta cần dùng đến tận hai trăm năm thời gian, vậy mà ngươi bây giờ còn là một tiểu nam hài loài người cực kỳ trẻ tuổi..."
Nhạc Dương nghe xong há to miệng, hắn không là bởi vì nghe được nàng ca ngợi, mà là cái khác. Tỷ như, ngủ say vạn năm? Mới vừa rồi nàng từng nói từ vạn năm gì đó, bất quá ban đầu đầu óc còn có chút choáng váng không nghe rõ ràng. Còn bây giờ, Nhạc Dương nghe được rất rõ, rất chân thật!
Vị nữ hoàng bệ hạ này rốt cuộc mấy tuổi a?
"Mới vừa rồi ngươi nói thân thể bị hắc động thôn phệ biến thành hư vô?" Nhạc Dương nhạy cảm nắm ngay vấn đề trọng điểm, cái vị Phí Văn Lệ nữ hoàng này rõ ràng đứng ở trước mặt mình, dung nhan như bạch ngọc, nàng nói thế nào lại không có thân thể đi?
"Ngươi nhìn thấy chính là ảo ảnh... Cho dù ngủ say vạn năm, thân thể của ta cũng không có khôi phục lấy một nửa!" Phí Văn Lệ nữ hoàng vừa nghe hắn hỏi vấn đề này, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi cũng lộ ra vẻ đau thương.
Nhạc Dương to gan lớn mật đưa tay ra, phát hiện tựa như xuyên qua một đoàn nước vậy, ngón tay thuận lợi xuyên qua thân thể Phí Văn Lệ nữ hoàng. Quả nhiên, thân thể của nàng không phải là thật thể, nhưng cũng không phải là cái bóng. Phí Văn Lệ nữ hoàng ngọc thủ vừa động, tóm lấy Nhạc Dương, mắt to xinh đẹp nhìn chằm chằm hắn: "Ngu ngốc, không nên tùy tiện đụng vào thân thể cô gái, đừng nói ta là nữ hoàng, chính là nữ hài tử bình thường cũng không được!"-trucxinh-
Xuyên qua nam cười cười, lại đưa tay ra sờ sờ cánh tay ngọc của nàng, phát hiện tay của nàng so sánh với thân thể vó vẻ chân thật hơn, có loại cảm giác như đụng vào bông vậy.
Phí Văn Lệ nữ hoàng thấy hắn định đưa tay ra đụng vào mặt mình, thì khẽ ngửa ra sau né tránh, mỉm cười nói: "Không được vô lễ, từ cổ của ta trở lên so với ngươi là giống nhau, là thực thể! Lá gan của ngươi không nhỏ, ngươi chẳng lẽ không sợ ta giết chết ngươi, cướp lấy thân thể của ngươi thoát khỏi phong ấn của hắc động sao?"
Nhạc Dương vừa nghe, khẽ cười. Nụ cười rực rỡ vô cùng.
"Nếu như ta sợ, ngươi sẽ không động thủ giết ta sao?" Nhạc Dương đồng học không cảm thấy sợ sẽ hữu dụng, hơn nữa nàng nếu là muốn giết mình, căn bản không cần nói nhảm, lúc mình vừa đi vào có thể lặp tức động thủ, hơi đâu còn ở đây rãnh rỗi đến nổi hỏi hắn vì sao không sợ? Và điểm trọng yếu nhất chính là Nhạc Dương phát hiện trong nội tâm của mình có một loại cảm ứng kỳ diệu, cảm giác như Phí Văn Lệ xà yêu nữ hoàng trước mặt này là hoàn toàn vô hại, nàng tuyệt đối sẽ không thương tổn tới mình.-trucxinh-
Cái loại cảm giác này, phi thường kỳ quái. Nhạc Dương không cách nào nói rõ ràng, nhưng trong nội tâm có thể biết nàng tựa hồ so sánh với thân nhân còn muốn thân hơn, cùng mình tựa như là cùng một người!
Phí Văn Lệ nữ hoàng nhẹ nhàng đem Nhạc Dương để xuống, vươn ra một quả đấm nhỏ ở trên đầu của hắn nhẹ gõ một kích: "Ta cũng muốn giết ngươi, nhưng là làm không được, bởi vì chúng ta đã ký kết linh hồn huyết khế... Ngươi thật là một tiểu nam hài kỳ quái, huyết mạch của ngươi rốt cuộc là cái loại gì đi? Tại sao máu của ngươi có thể làm cho ta từ mộng cảnh vĩnh hằng tỉnh lại? Tại sao máu của ngươi có thể xâm nhập linh hồn của ta, mạnh mẽ hạ ký kết linh hồn huyết khế? Ta thật là không cách nào hiểu rõ, trong tam giới tại sao có thể tồn tại một sinh vật kỳ lạ giống như ngươi vậy? Tiểu tử, ngươi thật là loài người sao?"
"Cái gì là linh hồn huyết khế?" Nhạc Dương không có phương diện kiến thức này trong trí nhớ, đây là thanh đồng bảo điển không có truyền tin tức cho hắn biết về loại phương diện này.
"Một loại chỉ có thần mới có thể ký kết khế ước! Nhưng mà ngươi rõ ràng là loài người, ngươi có thể giải thích một chút không?" Phí Văn Lệ nữ hoàng bày ra một bộ dáng cực kỳ tò mò.
"Ta cũng không biết..." Nhạc Dương lắc đầu. Từ sau khi xuyên qua đến nay ở trên người hắn phát sinh ra rất nhiều chuyện không thể lý giải, hắn cũng không rõ. Bất quá, Nhạc Dương đồng học cũng không đem những thứ này để ở trong lòng. Dù sao chỉ cần không phải là chuyện xấu là được!
Nét mặt Phí Văn Lệ nữ hoàng có chút như đưa đám nói: "Ta thế nào lại cùng một tiểu nam hài loài người ký kết linh hồn huyết khế đi? Vạn nhất nếu ngươi chết, ta cũng phải chết theo, này thật là quá đáng thương a!"
"Lòng dạ của ta tựa như bầu trời rộng lớn vậy, ta cũng không ngại có một nữ hoàng bệ hạ xinh đẹp làm thiếp thân bảo vệ đâu!" Nhạc Dương nói ra những lời này là thử dò xét vị xà yêu nữ hoàng này, nàng rốt cuộc có thể hay không ở hắc động phong ấn đi ra ngoài? Bây giờ thực lực của mình chưa đủ, cho dù nàng không có thương tổn tới mình, nhưng để một nữ hoàng bệ hạ cường đại như vậy đè ép mình, trong nội tâm có chút không thoải mái. Trừ lúc trên giường bị nàng đè ép, ngược lại, Nhạc Dương đồng học với tâm tính của một người theo chủ nghĩa đại nam tử, là tuyệt không cho phép một nữ nhân so với mình cường đại hơn, cả ngày đứng ở bên cạnh mình, bởi vì nếu để như vậy, mặt mũi nam tử hán của hắn thật không có địa phương đặt nổi!-Trucxinh-
"Có lẽ ta vĩnh viễn cũng ra không được, không có thân thể thật, không cách nào rời khỏi phong ấn trong hắc động, cho dù ngươi bị cường địch giết chết, ta cũng chỉ vô năng trở thành bạn đường cùng ngươi đến cửu tuyền..." Phí Văn Lệ nữ hoàng buồn bã nói.
Nhạc Dương nghe xong, trong nội tâm liền vui vẻ. May là nàng ra không được!
"Không sao, ta sẽ bảo vệ mình thật tốt, thuận tiện cũng bảo vệ ngươi! Được, trên người của ngươi có hay không thần khí vượt qua thần cấp ... Ý tứ? Có thể hay không cho ta mượn vài món dùng chút?" Nhạc Dương đồng học công phu sư tử ngoạm hỏi.
Nghe nói, Thông Thiên tháp tồn tại từ thời viễn cổ, do Thần Minh kiến tạo mà thành, đặt ở trung tâm Long Đằng đại lục, đây là Thần Minh lưu lại cho loài người một cái thang ‘lên trời’. Thông Thiên tháp không biết cao bao nhiêu thước, cao đến tận mây, có một lớp kết giới của Thần Minh tạo ra bao phủ chung quanh, bất luận kẻ nào cũng không cách nào leo lên, mà phải ở bên trong Thông Thiên tháp một tầng lại một tầng tiến lên.
Mỗi một tầng trong Thông Thiên tháp đều có truyền tống môn, sau khi bước qua truyền tống môn là nguyên một thế giới hoàn toàn độc lập, bất luận kẻ nào cũng có thể đi vào tu luyện. Điều kiện đều là thông qua hạ tầng, nhận được tín vật đặc thù, sau đó tiến vào thượng tầng thứ nhất.
"Băng nhi chẳng qua là đi tầng thứ nhất, chỉ là nhập môn thí luyện, hơn nữa có lão sư trong học viện dẫn đội, cho nên sẽ không gặp nguy hiểm, nhưng ta vẫn có chút lo lắng cái nha đầu quật cường kia!" Mỹ phụ nhân biết rõ tính cách nữ nhi của mình, nữ nhi cô độc trầm mặc, không thích hoạt động tập thể, không am hiểu giao tiếp, ở học viện cũng không có tri tâm bằng hữu, cho nên bất luận ở cuộc sống bình thường, hay là đang trong quá trình thí luyện cũng rất dễ lỗ mãn, vạn nhất gặpnguy hiểm sợ rằng không có ai giúp nàng, nàng chỉ có thể là tự thân một mình chiến đấu mà thôi.-trucxinh-
"Không có chuyện gì, người yên tâm đi, Thất muội có thể chiếu cố tốt chính nàng!" Nhạc Dương vừa nghe Nhạc Băng đi chính là tầng thứ nhất, tham gia thí luyện là nhập môn thí luyện, lập tức nói vài câu tốt an ủi mỹ phụ nhân.
Tầng thứ hai của Thông Thiên tháp đệ nhất tầng thí luyện cơ hồ đều không có nguy hiểm đến tánh mạng, chỉ có đạt tới tầng thứ ba, mới bắt đầu chân chính gặp nguy hiểm, có thể sẽ chết trong lúc thí luyện.
Dĩ nhiên, bất cứ chuyện gì đều có khả năng phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Ví như chuyện của vị Phong gia thiếu niên kia cùng Nhạc Băng có hôn ước, hay là tại tầng thứ hai gặp phải vương giả thú cấp hoàng kim đi ngang qua miểu sát. Chẳng qua là loại ngoài ý muốn này cơ hồ tỷ lệ xảy ra là rất nhỏ, nhỏ đến nổi có thể không cần tính, mấy trăm năm qua, trừ một lần ngoài ý muốn xảy ra với vị Phong gia thiếu niên kia, vẫn không có án lệ người thứ hai. Bởi vì cho dù là tầng thứ ba ở Thông Thiên tháp, vương giả thú cấp hoàng kim cũng chỉ là chiếm núi xưng vương, sẽ không rời đi ến nơi khác du đãng...
Bởi vì trong nội tâm nhớ thương nữ nhi, mỹ phụ nhân hôm nay có chút không yên lòng, cho dù là nàng nữ hồng thành thạo, cư nhiên nhiều lần bị kim châm trúng ngón tay.
Nhìn thấy mỹ phụ nhân ngón tay bị kim đam trúng mà rỉ máu, Nhạc Dương nhìn toàn bộ sự việc trong mắt, bất chợt trong nội tâm có một đạo linh quang mãnh liệt hiện lên.
Có lẽ, hắc ngọc dây chuyền của mình cần lấy máu nhận chủ!
Hắc ngọc dây chuyền ở ban ngày bình thường không có gì lạ, ai cũng nhìn không ra nó là bảo bối, Nhạc Dương vẫn không có biện pháp biết rõ vật này chân chính là có tác dụng gì. Tại sao trong mộng có thể cảm ứng được nó hồ tựa như như một biển năng lượng, mà ban ngày lại không được? Chẳng lẽ thật sự cần lấy máu nhận chủ?
Nhạc Dương tâm thần bị xúc động, chờ mỹ phụ nhân cùng tiểu nha đầu rời đi, hắn lập tức gở xuống hắc ngọc dây chuyền ở cổ, dùng kim châm trích lấy ít máu, ở phía trên hắc ngọc nhỏ xuống một giọt.
Thật lâu sau một chút phản ứng cũng không có.
"Được rồi được rồi, ta thừa nhận, ta đã đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên không!" Nhạc Dương trong nội tâm vốn tưởng rằng vật này cũng đồng dạng cùng những thứ được viết trong tiểu thuyết xuyên không, cần lấy máu nhận chủ, sau đó tự động buộc định, vĩnh viễn không hư hao, vĩnh viễn không mất đi, còn có thể theo chủ nhân thăng cấp, thuộc siêu cấp trâu bò thần khí. –trucxinh-
Trải qua một hồi lâu hắc ngọc dây chuyền cũng không có phản ứng, khiến nội tâm Nhạc Dương bị đả kích không nhỏ.
Hắn tính toán một ngày nào đó sẽ đem nó hiểu rõ!
Nhạc Dương nâng tay định đem hắc ngọc dây chuyền đeo lại trên cổ. Bỗng nhiên, hắn phát hiện trên hắc ngọc dây chuyền có cái chấm đen nhanh chóng mở rộng trong nháy mắt, thậm chí biến thành một cái hắc động kinh khủng, có vô tận hấp lực, đem Nhạc Dương không thể chống lại thôn phệ đi vào.
Thân là một xuyên qua nam, Nhạc Dương đồng học thiếu chút nữa liền cho là mình xong đời .
Hắn phát hiện toàn thân mình cơ hồ bị hắc động xé rách mất, trong nháy mắt lúc bị hắc động thôn phệ thật giống như da thịt, xương thậm chí cả linh hồn cũng hóa thành phấn vụn, hiên tại hắn cảm thấy vô cùng thống khổ tựa có thể tan thành mây khói bất cứ lúc nào. Đợi đến thời điểm Nhạc Dương cho là mình ngỏm chắc, thì bỗng nhiên ở sâu trong linh hồn hiện lên một cổ chi hỏa sinh mệnh kỳ lạ, để cho Nhạc Dương cảm thấy mình như có một loại Phượng Hoàng niết bàn, khỏi tử hoàn sinh, toàn thân đoàn tụ, vẫn làm cho hắn có một loại cảm giác cổ quái. Hắn rất nhanh phát hiện, mình cũng không có chết, mà bản thân hiện tại đang ở bên trong hắc động, không gian xung quanh lại cực độ yên lặng hoàn toàn không có lấy một tí ti ánh sáng...-trucxinh-
'Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Mình làm như thế nào đi ra ngoài?' Nhạc Dương vừa nghĩ, thật cảm thấy mình như vậy lại tựa như bằng với ba tên ngốc gộp lại. Xem ra cái loại lấy máu nhận chủ này dễ thử nhưng không dùng được, bây giờ thì bị chơi một vố lớn rồi!
"Ồ? Ngươi vậy mà không có chết? Thật là một tiểu nam hài kỳ quái, oa, lại còn là Tiên Thiên, còn trẻ như vậy đã là Tiên Thiên?" Ngay tại thời điểm Nhạc Dương đồng học không biết làm như thế nào cho phải, thì có một giọng nữ ưu mỹ kinh ngạc vang lên.-Trucxinh-
Nhạc Dương còn chưa kịp phản ứng, liền phát hiện mình bị một cổ lực lượng không cách nào chống cự nhấc lên. Tiếp theo, có đôi môi mềm mại đầy hương thơm hôn lên miệng hắn.
Mỹ nhân hiến vẫn? (Mỹ nhân dâng nụ hôn?)
Anh chàng xuyên qua dần đã lấy lại được chút ý thức, song hắn kinh hãi phát hiện ‘mỹ nhân’ đang nhiệt tình hôn mình là một con quỷ hút máu đáng sợ, nàng điên cuồng hút lấy năng lượng trong cơ thể nình... Năng lượng linh khí mà hắn hấp thu được trong lúc tu luyện tầng thứ hai của tiên thiên phá thể kiếm khí trong một tháng qua, chỉ trong vài giây đã bị nàng hút gần như sạch sẽ. Nếu không phải nàng cuối cùng cũng chịu buông cái miệng anh đào nhỏ ra, Nhạc Dương không chút nào nghi ngờ mình sẽ bị nàng hút thành thây khô!
"Kể từ vạn năm đó đến nay vẫn là lần đầu tiên thư thái như vậy! Thật sự sảng khoái, mặc dù năng lượng có chút thiếu thiếu, nhưng lại vô cùng tinh khiết, không tệ!" Mỹ nhân nọ ở trong bóng đêm cực kỳ khoái trá thở dài nói.
"Ta kháo (BMN)!" Nhạc Dương đồng học phát hiện mình bị đi hút linh khí hiện toàn thân vô cùng suy yếu, đang đứng mà hai chân mềm nhũn không có cảm giác, tựa như mình vừa đánh máy bay rất nhiều lần. (So sánh cái kiểu gì dzậy hông biết = =!! Ông này lậm sex à???....)-trucxinh-
Sau khi trải qua một trận đầu váng mắt hoa Nhạc Dương phát hiện mình lại có thể nhìn được trong bóng tối.
Mặc dù xung quanh vẫn không có một chút ánh sáng nào, nhưng hắn có thể nhìn thấy rõ ràng thân thể mình hiện đang trong tư thế xích lõa, toàn thân trần như nhộng không có một mảnh vải che thân. Đứng ở trước mặt hắn là một mỹ nhân cao hai thước, dung nhan khuynh thành, làn da trắng nõn, đôi mắt tựa bích ngọc, đang chăm chăm nhìn mình, trong ánh mắt tràn đầy niềm vui cùng tò mò. Mỹ nhân này có mái tóc thật dài màu vàng rũ xuống hai bên khẽ che lại bộ ngực cao ngất đứng đứng sừng sững như hai ngọn Tuyết Ngọc sơn. Nhạc Dương cố nén kích động để không đưa vuốt sói về hướng hai ngọn núi trước mặt, nhìn xuống chút nữa chỉ thấy rốn thơm xinh xắn, eo nhỏ thon gọn, quả thực là thiên nhiên thần kỳ nhất tác phẩm, cho dù là Quỷ Phủ hần công cũng không điêu khắc được hoàn mỹ như thế một thân thể thiên nhiên mềm mại không tỳ vết.
Cho dù là chết đi phải rơi xuống mười tám tầng địa ngục chịu khổ, thì Nhạc Dương đồng học bây giờ cũng muốn nhìn xuống... Đây là cơ hội ngàn năm một thuở, một mỹ nhân toàn thân xích lõa đang đứng ở trước mặt mình a, nếu như không nhìn Nhạc Dương dứt khoát đổi tên gọi là Liễu Hạ Huệ cho rồi.(= =)
Bất quá, xuyên qua nam vừa dùng mắt sói hướng phía dưới nhìn xuống, nhưng lại la hoảng lên: "OMG, ngươi…chân của ngươi tại sao là đuôi rắn?"
Mỹ nhân tóc vàng vừa nghe liền cười, cười đến chói lọi như ngân hà, cười đến nghiêng nước nghiêng thành thiên địa đổ nát, cười đến Nhạc Dương đồng học hồn phách bồng bềnh quên mất thế gian.-trucxinh-
Từ phía sau tóc vàng nhô ra sáu cánh tay cực kỳ tuyệt đẹp khẽ đong đưa, một cái ngọc thủ đưa qua nhẹ nhàng nâng cằm Nhạc Dương lên, dường như trong đôi mắt ngọc bích kia lộ ra một chút ý cười: "Quả là một tiểu nam hài loài người đáng yêu a, điều này cũng không có gì kỳ quái, ta vốn là xà yêu nữ hoàng dĩ nhiên lớn lên so với loài người các ngươi không giống nhau, ngươi không cảm thấy đuôi rắn của ta cũng rất đẹp sao?"
Trucxinh, Hôm nay lúc 10:20 #26
Trucxinh
Trucxinh
Active Member
Chương 26: Phí Văn Lệ, nữ hoàng bệ hạ
Tác giả: Hà Phi Song Giáp
Bấm xem nội dung truyện
Edit: Trucxinh
Tóc vàng xinh đẹp xõa xuống trên người cùng đuôi rắn trông như bạch ngọc dài mấy mét kia thoạt nhìn đúng là đẹp mắt, là một loại ưu mỹ khó nói thành lời, nhưng dù sao đó cũng là đuôi rắn. Nếu như cũng có hai chân giống với nhân loại, Nhạc Dương đồng học nhất định lại càng thêm yêu thích. Lại nói, nàng thế nhưng có đến sáu cánh tay tựa hơi nhiều, nếu chỉ có hai tay thì sẽ càng thêm hoãn mỹ…
Nhạc Dương đồng học nhìn chằm chằm mỹ nhân tóc vàng thật lâu mới kịp phản ứng, trên mặt lộ ra nụ cười: "Ngươi chính là Bạch Tố Trinh Bạch nương tử sao? Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, ta là Hứa Tiên!"
"Nói loạn gì đấy, ta gọi là Phí Văn Lệ, xà yêu nữ hoàng xinh đẹp nhất thế gian!" Mỹ nhân tóc vàng phi thường tự tin mỉm cười, nói.
"Nữ hoàng bệ hạ, hảo!" Nhạc Dương đồng học giả bộ dáng thân sĩ nho nhã lễ độ.
"Nếu lúc vấn an ở phía trước lại thêm cụm từ hình dung ‘thế gian xinh đẹp nhất’ sẽ làm ta càng thêm cao hứng. Bây giờ chúng ta nói chuyện chính, tiểu nam hài loài người khả ái, ngươi có thể hay không nói cho ta biết, ngươi tại sao phải xông vào phong ấn trong cái hắc động này? Còn nữa, tại sao ngươi trẻ tuổi như vậy cũng đã là một tiên thiên?" Tóc vàng xà yêu nữ hoàng Phí Văn Lệ chớp đôi mắt to xinh đẹp, nhìn vào trong mắt Nhạc Dương, tò mò hỏi.
"Không có biện pháp, ta là thiên tài!" Nhạc Dương tiêu sái nhún nhún bả vai, mặc dù toàn thân đang xích lõa nhưng hắn không thèm để ý chút nào, dù sao đối phương cũng như mình, song phương cùng ‘thẳng thắng thành khẩn đối đãi’ cảm giác cũng không tệ lắm. Dĩ nhiên, nếu như có thể đẩy ngã hoặc là ngược lại, thì lại càng tuyệt vời hơn. Có điều, Nhạc Dương đồng học cũng tự mình hiểu lấy, hắn cảm giác mình khó có thể đánh ngã vị nữ hoàng bệ hạ này, dù là một cánh tay cũng không có khả năng, cho nên tạm thời đè xuống ‘sói xám chi tâm’.(anh nỳ háo sắc vô tội vạ = =”) –trucxinh-
Phí Văn Lệ nữ hoàng khẽ nhăn mày một cái, gật đầu đồng ý: "Thật sự ngươi là một thiên tài, hơn nữa là một kiểu biến thái thiên tài! Từ trước tới nay ta quả thật chưa từng thấy qua có ai giống như ngươi vậy, quả thật chưa từng có! Ta đã ngủ say vạn năm, ở trong mộng cảnh vĩnh hằng không cách nào thoát ra, nhưng nay nhờ vào máu của ngươi lại có thể giúp ta thuận lợi tỉnh lại... Đây là một cái phong ấn hắc động không gian, mặc kệ là cái dạng tánh mạng nào đi vào cũng sẽ bị tan thành nây khói, ta dùng hết mọi biện pháp chỉ có thể giữ lại linh hồn không tan biến, còn thân thể thì lại không thể không để cho hắc động thôn phệ mất hóa thành hư vô. Vậy mà một cái tiểu nam hài nhân loại như ngươi lại có thể bình yên vô sự đứng ở trước mặt của ta. Ta nghĩ mãi mà không rõ đây là tại sao, có lẽ ngươi trời sanh đã có năng lực cải tử hồi sinh, hơn nữa còn có thể chống đỡ không bị hắc động thôn phệ...
Cuối cùng một điểm nữa là ta chưa từng thấy có người trẻ tuổi như vậy trở thành tiên thiên cường giả. Ở vô tận Ma Uyên, ta nếu như nói thiên phú thứ hai không người nào dám xưng đệ nhất. Song ta cũng dùng gần năm mươi năm thời gian mới bắt đầu tu luyện lên tiên thiên, chân chính tiến vào tiên thiên chi cảnh, trọn vẹn tu luyện trăm năm mới đạt tới cảnh giới của ngươi bây giờ, ta cần dùng đến tận hai trăm năm thời gian, vậy mà ngươi bây giờ còn là một tiểu nam hài loài người cực kỳ trẻ tuổi..."
Nhạc Dương nghe xong há to miệng, hắn không là bởi vì nghe được nàng ca ngợi, mà là cái khác. Tỷ như, ngủ say vạn năm? Mới vừa rồi nàng từng nói từ vạn năm gì đó, bất quá ban đầu đầu óc còn có chút choáng váng không nghe rõ ràng. Còn bây giờ, Nhạc Dương nghe được rất rõ, rất chân thật!
Vị nữ hoàng bệ hạ này rốt cuộc mấy tuổi a?
"Mới vừa rồi ngươi nói thân thể bị hắc động thôn phệ biến thành hư vô?" Nhạc Dương nhạy cảm nắm ngay vấn đề trọng điểm, cái vị Phí Văn Lệ nữ hoàng này rõ ràng đứng ở trước mặt mình, dung nhan như bạch ngọc, nàng nói thế nào lại không có thân thể đi?
"Ngươi nhìn thấy chính là ảo ảnh... Cho dù ngủ say vạn năm, thân thể của ta cũng không có khôi phục lấy một nửa!" Phí Văn Lệ nữ hoàng vừa nghe hắn hỏi vấn đề này, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi cũng lộ ra vẻ đau thương.
Nhạc Dương to gan lớn mật đưa tay ra, phát hiện tựa như xuyên qua một đoàn nước vậy, ngón tay thuận lợi xuyên qua thân thể Phí Văn Lệ nữ hoàng. Quả nhiên, thân thể của nàng không phải là thật thể, nhưng cũng không phải là cái bóng. Phí Văn Lệ nữ hoàng ngọc thủ vừa động, tóm lấy Nhạc Dương, mắt to xinh đẹp nhìn chằm chằm hắn: "Ngu ngốc, không nên tùy tiện đụng vào thân thể cô gái, đừng nói ta là nữ hoàng, chính là nữ hài tử bình thường cũng không được!"-trucxinh-
Xuyên qua nam cười cười, lại đưa tay ra sờ sờ cánh tay ngọc của nàng, phát hiện tay của nàng so sánh với thân thể vó vẻ chân thật hơn, có loại cảm giác như đụng vào bông vậy.
Phí Văn Lệ nữ hoàng thấy hắn định đưa tay ra đụng vào mặt mình, thì khẽ ngửa ra sau né tránh, mỉm cười nói: "Không được vô lễ, từ cổ của ta trở lên so với ngươi là giống nhau, là thực thể! Lá gan của ngươi không nhỏ, ngươi chẳng lẽ không sợ ta giết chết ngươi, cướp lấy thân thể của ngươi thoát khỏi phong ấn của hắc động sao?"
Nhạc Dương vừa nghe, khẽ cười. Nụ cười rực rỡ vô cùng.
"Nếu như ta sợ, ngươi sẽ không động thủ giết ta sao?" Nhạc Dương đồng học không cảm thấy sợ sẽ hữu dụng, hơn nữa nàng nếu là muốn giết mình, căn bản không cần nói nhảm, lúc mình vừa đi vào có thể lặp tức động thủ, hơi đâu còn ở đây rãnh rỗi đến nổi hỏi hắn vì sao không sợ? Và điểm trọng yếu nhất chính là Nhạc Dương phát hiện trong nội tâm của mình có một loại cảm ứng kỳ diệu, cảm giác như Phí Văn Lệ xà yêu nữ hoàng trước mặt này là hoàn toàn vô hại, nàng tuyệt đối sẽ không thương tổn tới mình.-trucxinh-
Cái loại cảm giác này, phi thường kỳ quái. Nhạc Dương không cách nào nói rõ ràng, nhưng trong nội tâm có thể biết nàng tựa hồ so sánh với thân nhân còn muốn thân hơn, cùng mình tựa như là cùng một người!
Phí Văn Lệ nữ hoàng nhẹ nhàng đem Nhạc Dương để xuống, vươn ra một quả đấm nhỏ ở trên đầu của hắn nhẹ gõ một kích: "Ta cũng muốn giết ngươi, nhưng là làm không được, bởi vì chúng ta đã ký kết linh hồn huyết khế... Ngươi thật là một tiểu nam hài kỳ quái, huyết mạch của ngươi rốt cuộc là cái loại gì đi? Tại sao máu của ngươi có thể làm cho ta từ mộng cảnh vĩnh hằng tỉnh lại? Tại sao máu của ngươi có thể xâm nhập linh hồn của ta, mạnh mẽ hạ ký kết linh hồn huyết khế? Ta thật là không cách nào hiểu rõ, trong tam giới tại sao có thể tồn tại một sinh vật kỳ lạ giống như ngươi vậy? Tiểu tử, ngươi thật là loài người sao?"
"Cái gì là linh hồn huyết khế?" Nhạc Dương không có phương diện kiến thức này trong trí nhớ, đây là thanh đồng bảo điển không có truyền tin tức cho hắn biết về loại phương diện này.
"Một loại chỉ có thần mới có thể ký kết khế ước! Nhưng mà ngươi rõ ràng là loài người, ngươi có thể giải thích một chút không?" Phí Văn Lệ nữ hoàng bày ra một bộ dáng cực kỳ tò mò.
"Ta cũng không biết..." Nhạc Dương lắc đầu. Từ sau khi xuyên qua đến nay ở trên người hắn phát sinh ra rất nhiều chuyện không thể lý giải, hắn cũng không rõ. Bất quá, Nhạc Dương đồng học cũng không đem những thứ này để ở trong lòng. Dù sao chỉ cần không phải là chuyện xấu là được!
Nét mặt Phí Văn Lệ nữ hoàng có chút như đưa đám nói: "Ta thế nào lại cùng một tiểu nam hài loài người ký kết linh hồn huyết khế đi? Vạn nhất nếu ngươi chết, ta cũng phải chết theo, này thật là quá đáng thương a!"
"Lòng dạ của ta tựa như bầu trời rộng lớn vậy, ta cũng không ngại có một nữ hoàng bệ hạ xinh đẹp làm thiếp thân bảo vệ đâu!" Nhạc Dương nói ra những lời này là thử dò xét vị xà yêu nữ hoàng này, nàng rốt cuộc có thể hay không ở hắc động phong ấn đi ra ngoài? Bây giờ thực lực của mình chưa đủ, cho dù nàng không có thương tổn tới mình, nhưng để một nữ hoàng bệ hạ cường đại như vậy đè ép mình, trong nội tâm có chút không thoải mái. Trừ lúc trên giường bị nàng đè ép, ngược lại, Nhạc Dương đồng học với tâm tính của một người theo chủ nghĩa đại nam tử, là tuyệt không cho phép một nữ nhân so với mình cường đại hơn, cả ngày đứng ở bên cạnh mình, bởi vì nếu để như vậy, mặt mũi nam tử hán của hắn thật không có địa phương đặt nổi!-Trucxinh-
"Có lẽ ta vĩnh viễn cũng ra không được, không có thân thể thật, không cách nào rời khỏi phong ấn trong hắc động, cho dù ngươi bị cường địch giết chết, ta cũng chỉ vô năng trở thành bạn đường cùng ngươi đến cửu tuyền..." Phí Văn Lệ nữ hoàng buồn bã nói.
Nhạc Dương nghe xong, trong nội tâm liền vui vẻ. May là nàng ra không được!
"Không sao, ta sẽ bảo vệ mình thật tốt, thuận tiện cũng bảo vệ ngươi! Được, trên người của ngươi có hay không thần khí vượt qua thần cấp ... Ý tứ? Có thể hay không cho ta mượn vài món dùng chút?" Nhạc Dương đồng học công phu sư tử ngoạm hỏi.
Tác giả :
Hà Phi Song Giáp