Triền Miên Sau Ly Hôn
Chương 189: TÔI ĐẾN TÌM THƯỢNG TỔNG
CHƯƠNG 189: TÔI ĐẾN TÌM THƯỢNG TỔNG
Những người này đều là lãnh đạo phụ trách tầng này, nếu như cô mà nói mình ở tầng này thì chắc chắn sẽ bị lộ.
Còn chưa nghĩ ra lý do thoái thoác thì người phụ nữ tiếp tục hùng hổ dọa người, cứ cắn cô không chịu buông: “Đổi cái gì mà đổi? Mới đến chính là lý do đó à? Không ai nói cho cô biết nên làm cái gì ư? Nhớ khẩu vị của người khác cũng không nhớ rõ?”
Cô ta nói xong thì lại bưng ly cà phê của người ở bên cạnh đến trước mặt ngửi ngửi, sắc mặt còn trầm hơn: “Đừng có nói với tôi là sáu ly cà phê này đều giống nhau, nói cho tôi biết cô là người của bộ phận nào, sau này không cần phải làm việc ở đây nữa.”
Bề ngoài Lương Hạnh giống như là bị dọa đến ngây người, nhưng mà trong đầu đang nhanh chóng nghĩ ra biện pháp, khóe mắt thoáng nhìn qua cái bảng bên ngực của cô ta, sau đó cắn răng cố gắng làm cho mình đỏ cả vành mắt, hít hít mũi nức nở, gương mặt tái mét lắp bắp nói: “Quản lý Ngụy... tôi sai rồi, cô, cô cho tôi một cơ hội nữa đi, tôi đảm bảo lần sau nhất định sẽ nhớ kỹ.”
Quản lý Ngụy căm ghét nhíu chặt lông mày.
Căn bệnh chung của đàn ông là không muốn nhìn thấy phụ nữ khóc nhất, nhất là phụ nữ có gương mặt xinh đẹp, kiểu cô gái bé nhỏ trắng nõn thanh thuần giống như Lương Hạnh, bộ dạng đầy nước mắt làm cho người ta yêu thương.
“Đúng đó đúng đó, lần sau chú ý là được rồi.”
Ở đây có hai người phụ nữ, quản lý Ngụy nhìn thấy tất cả những người đàn ông đều cầu xin cho cô, cơn giận ở trong lòng càng bùng cháy hơn. Cũng là bởi vì bộ dạng của cô ta quá mức cường thế cho nên bình thường có bị Thượng tổng mắng đều không có một người nào nói đỡ cho cô ta, cho nên cô ta khinh thường nhất chính là những người phụ nữ yếu đuối có bộ dạng khóc sướt mướt.
Nhưng mà cô ta cũng không thể làm cho bầu không khí quá nghẹt thở, chỉ là liếc mắt nhìn Lương Hạnh rất lâu, không nói thêm gì nữa.
Lương Hạnh thấy thế, lau nước mắt gật gật đầu, ôm khay bối rối đi ra ngoài.
Đi được một khoảng cách, sắc mặt của Lương Hạnh khôi phục lại sự bình tĩnh, duỗi bàn tay ra lau nước mắt vẫn còn chưa khô bên khóe mắt, trong lòng thở phào một hơi, sau đó lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Tiểu Trương ở phía dưới.
“A lô, bên phía của các cậu như thế nào rồi?” Cô vừa đi vừa nhỏ giọng hỏi.
1998983_1_25,60 1998983_2_25,60
Những người này đều là lãnh đạo phụ trách tầng này, nếu như cô mà nói mình ở tầng này thì chắc chắn sẽ bị lộ.
Bạn đang đọc truyện trên website Truyen hay online.com Đọc chương đầy đủ CHƯƠNG 189: TÔI ĐẾN TÌM THƯỢNG TỔNG.
Còn chưa nghĩ ra lý do thoái thoác thì người phụ nữ tiếp tục hùng hổ dọa người, cứ cắn cô không chịu buông: “Đổi cái gì mà đổi? Mới đến chính là lý do đó à? Không ai nói cho cô biết nên làm cái gì ư? Nhớ khẩu vị của người khác cũng không nhớ rõ?”
Cô ta nói xong thì lại bưng ly cà phê của người ở bên cạnh đến trước mặt ngửi ngửi, sắc mặt còn trầm hơn: “Đừng có nói với tôi là sáu ly cà phê này đều giống nhau, nói cho tôi biết cô là người của bộ phận nào, sau này không cần phải làm việc ở đây nữa.”
Đọc trên website Truyenhayonline.com để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé
“...”Bề ngoài Lương Hạnh giống như là bị dọa đến ngây người, nhưng mà trong đầu đang nhanh chóng nghĩ ra biện pháp, khóe mắt thoáng nhìn qua cái bảng bên ngực của cô ta, sau đó cắn răng cố gắng làm cho mình đỏ cả vành mắt, hít hít mũi nức nở, gương mặt tái mét lắp bắp nói: “Quản lý Ngụy... tôi sai rồi, cô, cô cho tôi một cơ hội nữa đi, tôi đảm bảo lần sau nhất định sẽ nhớ kỹ.”
Quản lý Ngụy căm ghét nhíu chặt lông mày.
Căn bệnh chung của đàn ông là không muốn nhìn thấy phụ nữ khóc nhất, nhất là phụ nữ có gương mặt xinh đẹp, kiểu cô gái bé nhỏ trắng nõn thanh thuần giống như Lương Hạnh, bộ dạng đầy nước mắt làm cho người ta yêu thương.
Bạn đang đọc truyện trên website Truyen hay online.com
Mấy người đàn ông khác có mặt ở đây cũng nhìn không được nữa, đồng loạt lên tiếng khuyên nhủ: “Quản lý Ngụy, người mới mà, cũng không dễ dàng gì, cho cô bé này một cơ hội nữa đi, đừng so đo.”“Đúng đó đúng đó, lần sau chú ý là được rồi.”
Website này ăn trộm không ghi nguồn làm nhóm dịch Truyen hay online.com không có kinh phí dịch tiếp.
“Ha ha... chị Ngụy, gần đây công ty quá căng thẳng, tâm trạng rất ngột ngạt, chị cũng đừng có trút giận lên người ta mà.”Đọc trên website Truyện hay online để ủng hộ nhóm dịch các bạn nhé.
Nói xong, có người còn khoát khoát tay với Lương Hạnh kêu cô đi nhanh.Ở đây có hai người phụ nữ, quản lý Ngụy nhìn thấy tất cả những người đàn ông đều cầu xin cho cô, cơn giận ở trong lòng càng bùng cháy hơn. Cũng là bởi vì bộ dạng của cô ta quá mức cường thế cho nên bình thường có bị Thượng tổng mắng đều không có một người nào nói đỡ cho cô ta, cho nên cô ta khinh thường nhất chính là những người phụ nữ yếu đuối có bộ dạng khóc sướt mướt.
Nhưng mà cô ta cũng không thể làm cho bầu không khí quá nghẹt thở, chỉ là liếc mắt nhìn Lương Hạnh rất lâu, không nói thêm gì nữa.
Lương Hạnh thấy thế, lau nước mắt gật gật đầu, ôm khay bối rối đi ra ngoài.
Đi được một khoảng cách, sắc mặt của Lương Hạnh khôi phục lại sự bình tĩnh, duỗi bàn tay ra lau nước mắt vẫn còn chưa khô bên khóe mắt, trong lòng thở phào một hơi, sau đó lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Tiểu Trương ở phía dưới.
Ăn trộm từ Truyện hay online vui lòng ghi nguồn.
“A lô, bên phía của các cậu như thế nào rồi?” Cô vừa đi vừa nhỏ giọng hỏi.
1998983_1_25,60 1998983_2_25,60
Tác giả :
Bát Trà Nhân