Trạm Lam Huy Chương
Quyển 3 - Chương 261: Mê cung
Lúc Dellas nghĩ như vậy đương nhiên sẽ không suy nghĩ trên góc độ của gia tộc Gelvkesi. Trên thực tế, trên đại lục có hoàng triều nào lại thích Giáo đình chứ? Ngay cả Hoàng đế của đế quốc Tanggulas đều ngầm kiêng kị đổi với Giáo đình. Chỉ chẳng qua nhiều năm tới nay, hoàng thất bị Giáo đình thẩm thấu, liên tiếp vài Hoàng đế đều xem như thiên tài khó được cũng không thể thoát khỏi sự khống chế của Giáo đình đối với đế quốc Tanggulas.
Trường bào trên người hai Tài quyết giả đã rách bươm, trừ ngư thú bọn họ còn phải đối phó quái vật toát ra từ trong thông đạo không gian. Tuy nhiên những quái vật này làm hai vị này tâm tính tốt hơn nhiều. Trong sa mạc luyện ngục lại có không gian quỷ dị như vậy. Tình báo này mang về Giáo đình, ít nhiều có thể triệt tiêu được sai lầm tổn thất năm trăm ngục tốt.
Trong mười sáu ngục tốt, một người là chuẩn Kiếm thánh, mười lăm người là Kiếm sĩ cao cấp, lúc này cũng là mệt mỏi rã rời. Thần thuật có thể chữa trị thân thể bị thương lại không cách nào làm tâm tình bọn họ bình tĩnh lại. Lúc những người này đi ra vốn cho là nhiệm vụ nhỏ, ba vị Tài quyết giả ra tham gia rất ít có vấn đề không giải quyết được.
Gặp hai vị đại nhân còn muốn xâm nhập sa mạc luyện ngục, trên mặt đám ngục tốt khó che giấu sợ hãi khó coi, nhưng không có ai dám phản đối Dellas và Afar. Hai người kia thanh danh còn không bằng Black Williams. giết người đều là không cần biến sắc mặt. Hơn nữa không có hai vị Tài quyết giả, những người này một người đều không thể ra khỏi sa mạc luyện ngục.
Afar nhìn thấy sắc mặt đám ngục tốt, nói:
- Các ngươi không phải sợ. Đội ngũ của Lex cũng gặp bão cát, tình huống không tốt hơn bao nhiêu so với chúng ta. Các ngươi cũng không cần lo lắng vấn đề chiến đấu. Ta cho các ngươi còn sống, để còn trở về chứng minh mọi thứ phát sinh cho chúng ta.
Afar nhìn như an ủi ngục tốt, kỳ thật là đang uy hiếp. Lần này số lượng ngục tốt bọn họ dẫn dắt hơi chút vượt quyền. Ngục tốt của cả Trọng Tài sở cũng chẳng qua là con số năm ngàn, đại bộ phận đều ở Quang Huy Chi Thành và đế đô. Hai người bọn họ mang đi hết ngục tốt của Trọng Tài sở điều động lần này, nếu không thể lấy được thứ gì khiến người vừa lòng trở về, hai vị Trọng tài trưởng mới thăng chức sẽ không khách khí.
Đám ngục tốt cũng biết tình cảnh của hai người Afar, cho nên mới hoảng sợ. Bọn họ sợ Afar giết bọn họ diệt khẩu, sau đó đem trách nhiệm đẩy cho người khác. Afar nói như vậy, bọn họ tuy rằng vẫn sợ hãi nhưng coi như có chút hy vọng. Chia nước cho đám ngục tốt, cho tất cả bọn họ một lần nữa đội mặt nạ, Dellas không nói một lời nhận biết phương hướng đi về sâu trong sa mạc.
Cát đen của sa mạc luyện ngục này rất nặng, may mà như thế người đi lên mới không bị lún quá sâu, tiết kiệm không ít sức lực. Dellas và Afar có Quang Huy Chi Chủ chiếu cố, thần thuật phong phú, bất kỳ hoàn cảnh nào đều có thể đổi phó. Dưới chân bọn họ tự nhiên sinh thành mặt đất bóng loáng như gương, hai người đi tới dường như trượt trên băng, tốc độ cũng khoảng hai mươi dặm. Đây là biện pháp tiết kiệm thể lực nhất, nếu mau nữa tự nhiên cũng có thể. Tốc độ phi hành của hai người đều không kém, nhưng sau khi gặp phải bão cát, Dellas và Afar nói thế nào cũng không chịu phi hành ở trong sa mạc luyện ngục.
Trên áo giáp của mười sáu ngục tốt được khảm ngôi sao, tác dụng không kém gì áo giáp ma pháp, miễn cưỡng theo kịp tốc độ của hai vị Tài quyết giả. Một đường hướng bắc vội vã chạy đi, bọn họ ai cũng không nhìn thấy trong một hồ nước thật lớn phía sau vài trăm dặm đã có mấy chục con ngư thú tiến hóa trưởng thành, chiều dài thân thể vượt qua hai mươi thước, sáu đôi vây cá giống như cánh có thể cho bọn họ bay lên không phi hành.
Khủng bố nhất không phải là điều này. Những ngư thú này phi hành, chung quanh thân thể đều mang theo mây mù, giống thuật phi hành của Sarin. Có mây mù này, ngư thú có thể thời gian dài rời nước hoạt động, sức chiến đấu không bị hạn chế chút nào.
Nhưng mà mấy chục con ngư thú khủng bố này, giờ phút này lại quay chung quanh một người thân hình cao lớn. Hình thể người này xấp xỉ Ursa, chỉ là chiều cao cao hơn, có vẻ hơi gầy.
Người này thân thể trần truồng, đồng tử trong mắt là màu đỏ, trên đầu mọc đôi sừng cong vòng. Nếu lại có thêm một cái đuôi thì bộ dạng rõ ràng là một ác ma
sống sờ sờ.
Người này tùy tay từ trong hư không chộp lấy từng cỗ thi thể ném cho ngư thú, trong mắt đều là vẻ hài lòng.
Nhưng thi thể kia đều là bị gió lốc cuốn tới, trong đó rõ ràng còn có ngục tốt của Trọng Tài sở. Y giáp trên người những ngục tốt này đều bị lột đi. Lúc người kia cầm thi thể ngục tốt, lộ ra vẻ chán ghét mành liệt.
Thần lực chán ghét, lại có tín đồ của Quang Huy Chi Chủ tiến vào sa mạc? Chẳng lẽ bọn họ phát hiện thần điện của Myers? Hắc, dù sao cho dù bọn họ tìm được thần điện, tới gần đều khó. Một đám đần độn. Nếu Nữ thần Myers dễ đối phó như vậy, Quang Huy Chi Chủ cũng sẽ không hơn vạn năm đều không đánh ra phong tỏa, không tiến vào được Myers đại lục vị diện.
Người cổ quái này lầm bầm, đem thi thể ngục tốt ném cho đám ngư thú. Người này qua hồi lâu, ngừng động tác trong tay, vẻ mặt dữ tợn.
- Không bằng đuổi theo, chỉ dẫn phương hướng cho bọn họ, như vậy ta liền có lý do đi thần điện. Hai tên khốn kiếp kia không chịu cho ta vào, ngay cả tới gần trung tâm sa mạc cũng không cho phép. Phát hiện tay sai của Quang Huy Chi Chủ, hẳn xem như là thời điểm ngoại lệ hả?
“Hai tên khốn kiếp” trong miệng người này tự nhiên chính là hai Thần sứ trong thần điện.
- Nhiều năm như vậy, ta không tin hai tên khốn này còn chưa chết. Nếu là bọn họ chết rồi, thứ trong thần điện đều thuộc về ta!
Người này tâm tình phức tạp tính toán, không thể xác định sống chết của người thủ hộ thần điện.
Hắn nhìn trái phải. Lần này cưỡng chế tụ tập sinh vật tới, lại nuôi thêm ba mươi hai con ngư thú nữa. Cộng thêm hơn tám mươi con đã có, đã đạt tới con số 119
119 con sinh vật cấp tám hẳn là có thể ngăn cản hai vị kia một chút rồi nhỉ?
Chỉ cần chiếm được thứ Nữ thần để lại, cho dù mất tất cả lực lượng thu thập tới cũng không sao cả. Thân thể này nếu không đổi, sẽ mục nát. Ma quỷ đáng chết, không ngờ cự tuyệt tín ngưỡng!
Người này chộp ra một thanh đoản đao từ trong hư không, phẫn nộ đi chém đôi sừng của mình. Đoản đao phát ra tiếng va chạm vào núi, vết thương trên đôi sừng không ngừng sâu thêm, rốt cục bị người này chặt xuống.
Người này đem đôi sừng chán ghét từ trên đầu chém xuống ném vào hư không, thu hồi đoản đao xoa xoa tay, ánh mắt nhìn về phương xa.
Bởi vì thân thể này, Myers không hề nhận tín ngưỡng của ta nữa. Nhưng nếu không có thân thể này, ta lại như thế nào có thể sống quá vạn năm, đạt tới độ cao hôm nay? Hắn miên man suy nghĩ, trong mắt màu đỏ có chút mê ly, đám ngư thú vây quanh hắn lớn tiếng rống lên.
Tiếng hô của ngư thú bén nhọn thẳng lên tận trời.
- Câm mồm!
Người này giận dữ, hắn đang nhớ lại Nữ thần Myers lại bị đám súc sinh này cắt đứt. Hắn phẫn nộ một cước đá bay một con ngư thú dài hơn hai mươi thước. Con ngư thú cấp tám này trực tiếp nổ thành một đoàn sương máu dưới chân hắn.
- Không thể táo bạo, không thể!
Người này gầm rú bén nhọn, cơ trên mặt hắn vặn vẹo.
Rời khỏi địa phương này, lực lượng của hắn nhanh chóng tụt xuống, còn phải dựa vào đám ngư thú này bảo hộ mới có thể đến gần thần điện. Đáng giận, thứ dưới chân này không thể mang đi, dường như là sinh trưởng cùng một chỗ với mặt đất.
Hắn giậm chân, mặt nước dưới chân lập tức hạ xuống hơn nửa xích, lộ ra một mặt đá bằng phẳng.
Mặt đất này rất nhỏ, chỉ có hơn ba mươi thước vuông. Mực nước tiếp tục hạ ! xuống, dần dần hiện ra diện mạo địa hình nơi này. Mây mưa bị thần thuật mạnhmẽ đưa tới đã tan, nước trong hố này nhanh chóng khô cạn, ngấm vào lòng đất.
Dưới chân người này lại là một cây cột đá cao ngất, đại bộ phận đều vùi dưới 1 hạt cát màu đen. Mặt trên cột đá có khắc chữ Myers cổ và thần ngữ. Trên mắt cá , chân người này có một cái xích kim loại, sợi xích kim loại này ăn vào cột đá, đem người này vây ở đỉnh của cột đá diện tích hơn ba mươi thước vuông.
Thần lực trên sợi xích kim loại đó khó thể khống chế, rạng rỡ tỏa sáng. Thần lực từ trong cột đá thẩm thấu ra không ngừng tiến vào thân thể người này, khiến lực lượng của hắn về mặt lý luận đạt tới một trình độ cao nhất.
Xích sắt này là giam cầm nhưng cũng cấp cho hắn lực lượng cường đại. Cho nên hắn mới có thể chế tạo ra bão cát khủng bố, không ngừng từ trong sa mạc cướp đoạt sinh vật.
Người này nhìn xích kim loại trên chân, trong mắt lộ ra thần sắc phức tạp. Myers. Myers! Ta không cần tín ngưỡng.
Nghĩ đến đây, hắn giận dữ nắm lấy xích kim loại, dùng sức kéo. Mặt đất đều theo đó lay động một chút, thanh âm to lớn tản ra, trừ ngư thú ở chỗ trung tâm đám ngư thú còn chưa trưởng thành đều bị ngất.
- Đứt cho ta!
Người này liều mạng bứt xích kim loại trên mắt cá chân. Chỉ là bất kể như thế nào sợi xích kim loại này đều không xuất hiện dấu hiệu buông lỏng nào cả.
- Lực lượng của đại địa? Hừ. Nếu ta muốn đi, cũng đừng mơ giữ được ta.
Người này lại lần nữa từ trong hư không móc ra đoản đao, lần này hắn trực tiếp bổ về phía chân mình.
Tiếng kim loại va chạm vang lên, đoản đao vô cùng sắc bén chặt chân hắn đứt một nửa lại không nhìn thấy máu tươi phun ra. Hắn chịu đựng thống khổ, lại một đao chặt xuống. Lần này, toàn bộ xương chân đều bị chặt đứt, chỉ còn lại một chút da thịt nối liền.
- Đừng mơ, đừng mơ vây khốn ta nữa. Ta không cần!
Người này điên cuồng tiếp tục chặt xuống đao thứ ba. Đùi phải hắn rốt cục gãy rời, xích kim loại gào lên một tiếng, thần quang đột nhiên biến mất, giống như rắn chết mềm oặt trên mặt đất.
Người này nhìn thoáng qua cái chân trên mặt đất, nghiến răng không đi nhật lại mà hờ hững sử dụng thần kỳ. Trên chân gãy của hắn nhanh chóng mọc ra một cái chân mới. Hắn có chút bất mãn nhìn cái chân mới này. Chi mới cường độ khẳng định không bằng nguyên lai, đối với sức chiến đấu của hắn ảnh hưởng lại không lớn.
Hắn cúi đầu, nói với sợi xích kim loại đã không hề có sức sống kia:
- Ta đi đây, ngươi liền ở lại nơi này chờ Nữ thần trở lại đi. Hắc. Nếu có một ngày ta thành thần, sẽ cân nhắc trở lại xem ngươi.
Lúc hắn nói lời này, vẻ hỗn loạn trong mắt đã biến mất, thay vào đó lại là một tia âm độc.
- Ta, Pythagoras sẽ trở thành vị thần của tự nhiên mới, chỉ cần cây thần kia vẫn còn. Đến lúc đó, ngươi chính là của ta.
Người này hướng về xích kim loại phát tiết xong, lúc này mới kêu gọi đám ngư thú kia, hô một tiếng “Đi”. Thần quang từ thân thể hắn lộ ra lại là màu xanh thẫm, trong nháy mắt đã rời khỏi cột đá thô to.
Hắn vừa rời đi, cột đá đột nhiên vờ vụn, hóa thành một đống bụi đất, tản ra.
Từ sâu trong đại địa truyền đến một tiếng gầm rú phẫn nộ. Như là một người khổng lồ viễn cổ thức tỉnh, phát hiện thứ gì đó quý giá nhất của mình bị người lấy trộm đi.
Đám người Sarin căn bản không có khả năng biết được phía sau lưng đã xảy ra chuyện gì. Đội ngũ của hắn và Lex sau khi nghỉ ngơi ngắn ngủi tiếp tục lên đường.
Phía trước rất đột nhiên xuất hiện một vùng ốc đảo. Diện tích ốc đảo này nhìn qua không nhỏ mà còn có một tòa thành.
- Đại nhân!
Các Kiếm sư của Lex kêu lên. Lex và Sarin đều từ trong cửa xe nhìn thấy cảnh tượng này, lại là không dám tin tưởng.
- Đó không phải ốc đảo!
- Hải thị thận lâu?
- Nhìn qua rất chân thật. Chúng ta làm sao bây giờ?
- Đến gần thì biết.
Đội ngũ đi tới gần thành trì, quả nhiên đi đại khái vài phút vùng ven ốc đảo dần mơ hồ.
- Hắc! Lex, cô có phát hiện không.
- Phát hiện cái gì?
- Hải thị thận lâu này ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, tại sao lại chân thật như
vậy?
- Có ý tứ gì?
Cảm giác của Lex phóng thích ra cũng không xa như của Sarin, nhưng lập tức nàng ngây ra một lúc, hô hấp trở nên dồn dập.
- Đây không phải hải thị thận lâu! Dừng lại, dừng lại!
Lex nói có chút chậm. Tốc độ của chiến mã xương khô làm tốc độ đi tới của đội ngũ gần như không có gì trở ngại. Đây vốn là chuyện tốt, hiện tại lại thành phiền toái thật lớn.
Ursa ở phía trước đã mang theo Kiếm sư tới dưới thành.
Thành trì cổ xưa, phía trước chắn ngang một dòng sông bảo vệ thành. Nước sông này là thật, tản mát ra khí tức thủy nguyên tố cường đại trên thực tế lại chỉ có một vũng nông toẹt. Nước kia cùng là mưa ngẫu nhiên tồn đọng, mắt thấy sắp khô
Tường thành màu nâu thẫm, liền thành một khối không biết là tài liệu gì xây thành, phía trên đều là hố dày đặc. Trên thành lâu trụi lủi, đầu tường thành cùng không có lỗ châu mai. Cửa thành đóng chặt, trên cửa dùng chữ Myers cổ khắc một hàng văn tự - Lạc gia.
Lạc gia là thành thị của vương triều thứ nhất trong truyền thuyết, ở phía tây đại lục, trong phạm vi đế quốc Tanggulas hiện tại còn có di chỉ. Địa phương đó đã bị Giáo đình chiếm lấy, xây dựng một thành thị mới tinh.
Thành thị trước mắt khẳng định không phải là Lạc gia đó.
Lex cúi đầu, nhìn thấy la bàn ma pháp trong tay bắt đầu xoay tròn điên cuồng, lại mất linh rồi!
Biểu tình của Lex có chút đau khổ. Đội ngũ có dừng hay không đã không còn ý nghĩa. Ursa giục ngựa đi tới trước sông hộ thành, lại thấy trên một tấm bia đá có khắc bản đồ thành thị.
- Đây...
Zola đi theo bên cạnh Ursa, nhìn thấy đồ án trên bản đồ kia không ngừng biến hóa, trong lòng biết không ổn. Quay đầu nhìn lại, lại thấy xa xa một mảnh mênh mông, tiếng rít ô ô vang lên, nổi gió.
- Không đi vào cũng không được rồi.
Sarin cũng nghĩ tới ghi lại trên một cuốn sổ tay ma pháp nào đó. Thành thị này nguyên lai là mê cung Lạc gia!
Nghe nói năm đó nhân loại bắt giữ sinh vật cường đại quá nhiều, ở Myers đại lục vị diện tạo thành hỗn loạn rất nhỏ. Nữ thần Myers không vui, đem sinh vật gây ra hỗn loạn nhốt lại, địa phương nhốt những sinh vật này có cái tên - Mê cung Lạc gia.
Ghi lại về mê cung Lạc gia rất nhiều, nhưng là đều nói không ti mỉ. Bởi vì Nữ thần kiến tạo mê cung này bản thân là một cái ma pháp ảo trận khổng lồ, sinh vật bên trong không ra được, người bên ngoài cùng khó thể tiến vào.
Năm đó nhân loại có thể đối thoại với Nữ thần cùng không nhiều, hứng thú của
những người đó tự nhiên sẽ không ở một chỗ mê cung. Mà pháp sư bình thường lại không có lực lượng cường đại như vậy, không thể nhìn thấu bộ mặt thật sự của mêcung Lạc gia.
Tiếng “Ô ô” ngày càng rõ ràng, sắc mặt Lex khó coi hơn nhiều so với Sarin.
! Nàng cũng biết, thanh âm này là có bão cát tới gần. Phòng kim loại của nàng đã bị hủy, không tiến vào Lạc gia toàn bộ bọn họ sẽ bị bão cát cuốn đi. Nếu không dùng Thần La Chi Giới, mọi người đều không sống nổi.
- Vào đi thôi.
Lex bất đắc dĩ hạ lệnh.
Chiến mã xương khô của Ursa mạnh mẽ vọt qua sông hộ thành, đi tới dưới cửa thành. Cửa thành Lạc gia cao lớn tới hơn hai mươi thước, hố dày đặc trên tường thành kia chính là kết quả bão cát tập kích hàng năm.
Ursa giơ thương, điểm hướng cửa thành. Động tác hắn rất nhẹ, cửa thành lại vô thanh vô tức mở ra, lộ ra một khe hở có thể cho một người ra vào.
Ursa giục ngựa tiến vào cửa thành, Zola do dự một chút cũng theo đi vào. Trong cửa thành không giống thành thị hiện tại, xây dựng rất rộng rãi. Ursa nhìn qua thô lỗ, tâm tư lại có chỗ tinh tế. Hắn phóng ngựa đi trước, trước vòng quanh cửa thành một vòng thấy không có nguy hiểm lúc này mới xoay người nhảy xuống ngựa, kéo cửa thành mở ra.
Cửa thành này dày nặng vô cùng, Ursa lại không phí sức gì đã đem cửa thành hoàn toàn mở ra. Sông hộ thành cũng không sâu, chiến xa muốn đi qua lại không có khả năng. Lex lại lấy ra khí giới chất đống, các Kiểm sư nhanh chóng bắc cầu. Lúc này ma pháp chiến xa mới tiến vào trong cửa thành.
Ursa đi cuối cùng, đóng cửa thành lại. Một Ma pháp sư tùy tay phóng ra Thuật tường đất và Thuật hóa đá phong kín cửa thành. Bão cát phía sau lại xuất hiện, đánh lên cửa thành.
Mọi người đều không quá khẩn trương. Bão cát này tuy rằng tiếng động dữ dội, cửa thành cũng đang run rẩy nhưng thành thị này ở trong sa mạc luyện ngục đã không biết bao nhiêu năm cũng không sụp đổ, có thể thấy chống đỡ bão cát vẫn không thành vấn đề.
Các Ma pháp sư ngẩng đầu quan sát, nhìn thấy trên không thành thị dường như bị cái lồng vô hình chụp lấy, cát đen đầy trời lại không có một hạt rơi vào trong thành.
Mọi người cũng không đi tới, ở gần cửa thành nghỉ ngơi tại chõ, bão cát giằng co hơn một giờ mới tiêu tan.
Hai Kiếm sư lúc này đi kéo cửa thành, lại phát hiện cửa thành như một tấm thép, bất kể như thế nào đều không thể mở ra.
- Không cần thử nữa. Thành Lạc gia một khi tiến vào sẽ rất khó ra ngoài.
Lex ngăn cản động tác của Ursa, hắn đang cân nhắc dùng rìu chiến bổ cửa thành.
- Vậy làm sao giờ?
Ursa buồn rầu xoa huyệt Thái dương. Hắn cũng biết, cửa thành này có thể ngăn được bão cát, sẽ không phải hắn có thể bổ ra.
- Lạc gia không chỉ là một ngục giam, còn là nơi lúc trước tín đồ tụ tập. Kết cấu thành thị là một mê cung, người tín ngưỡng có thể tự do ra vào.
Lời của Lex tương đương không nói. Nữ thần đều ngã xuống, bọn họ dù muốn đi tín ngưỡng cũng đã mất đối tượng.
- Mê cung Lạc gia vô giải?
Sarin nhìn vào trong thành, chỉ thấy kiến trúc cao thấp chằng chịt mở ra, đường phố đều là vặn vẹo, không có một cái nào nối tiếp cùng một chỗ.
- Ngươi cũng biết cái này?
Lex hỏi.
- Ta từng thử phá giải.
Sarin trả lời. Mê cung Lạc gia vô giải là một cái đồ án Ma pháp sư rèn luyện năng lực tính toán. Trên thực tế đồ án đó dựa theo thành Lạc gia để miêu tả.
- Có phá giải được không?
- Nếu chỉ là trên giấy còn có thể. Ta nghĩ, kết cấu thành thị này sẽ tùy thời biến hóa.
Lex đương nhiên biết Sarin nói gì. Nếu thành Lạc gia này chỉ vẻn vẹn là một mê cung bình thường, mọi người vượt qua tường thành là được. Nhưng nơi này là một khu vực hoàn toàn kín, bão cát cũng không thể lọt vào.
- Lex. Cô cho mọi người tiến vào nhất định là có biện pháp rời đi, đúng không?
Lex sờ Thần La Chi Giới trên ngón tay, không trả lời. Rời đi không phải là không thể, nhưng lại lại phải dùng đến lực lượng của Thần La Chi Giới. Nếu hiện ì tại dùng mất, vậy lúc tiến vào thần điện, sinh mệnh của mọi người sẽ không được .. bảo đảm.
- Mê cung Lạc gia là có giải.
Elena đột nhiên lên tiếng.
- Cái gỉ?
Lex có chút kinh ngạc. Trong ghi lại của Ma pháp sư, còn chưa có một ai có thể phá giải mê cung Lạc gia chân chính. Sarin nói phá giải, là phá giải một đồ án trên giấy. Trên thực tế, mê cung Lạc gia số lượng khổng lồ. Đi ra mỗi một mê cung đều phải hao phí đại lượng thời gian của Ma pháp sư. Thành Lạc gia này tương đương với tất cả mê cung Lạc gia tổ hợp cùng một chỗ. Cho dù mỗi bước đi của ngươi đều chính xác, cùng không phải nhất thời nửa khắc có thể đi ra.
Quy tắc duy nhất của mê cung Lạc gia chính là: Khi ngươi đi vào một cánh cửa, cánh cửa này sẽ hoàn toàn đóng lại, không thể từ chỗ này lui lại. Đây cùng là nguyên nhân vỉ sao Lex một mực dừng lại ở trước cửa thành. Một khi xâm nhập thành thị, ngươi sẽ không thể quay đầu lại.
- Bí mật của thành Lạc gia, ta biết một chút. Lúc ban đầu Nữ thần là vỉ bảo hộ tín đồ, sau lại bởi vỉ nhân loại bốn phía săn bắt sinh vật các vị diện, dường như đang chuẩn bị làm chuyện gì. Trong những sinh vật này, không đủ cường hãn bị loại bò, ném đi. Nhân loại cùng lười đuổi về các vị diện. Nhưng là những sinh vật bị từ bỏ này bản thân cùng rất cường đại, cho nên Nữ thần đều đưa hết tới thành Lạc gia, cho những sinh vật này trở thành người bảo vệ của thành thị.
Elena không nhanh không chậm nói, nàng dường như về tới trước kia, lúc Hầu tước kể chuyện xưa cho nàng. Khi đó, nàng là vui vẻ biết bao, đơn giản biết bao.
- Không cần tính toán. Chúng ta dọc theo mặt trái. Mỗi khi qua một cánh cửa sẽ có một người bảo vệ. Nếu ngươi đánh bại người bảo vệ này, như vậy mê cung sẽ không sinh ra biến hóa mới. Chúng ta chỉ cần một mực đi theo mặt trái là có thể tìm được lối ra.
- Sẽ không đơn giản như vậy chứ?
Sarin nghi hoặc hỏi.
- Không. Nếu ngươi là tín đồ của thần linh khác, thành thị này sẽ biến thành không gian giết chóc, tất cả người bảo vệ từng xuất hiện ở thành thị này đều sẽ sống lại đồng thời công kích ngươi.
Sarin nhẹ nhàng thở ra. May mắn trong đội ngũ của Lex không tồn tại một người nào có hảo cảm với Quang Huy Chi Chủ. Nếu không, mọi người liền cùng nhau xong đời. Tất cả người bảo vệ? Năm đó nhân loại bắt giữ đến đều là những thứ giống như đại ác ma, cho dù bị vứt bỏ chỉ sợ cùng là sinh vật cấp tám nhỉ.
Nerys nhỏ giọng nói bên tai Sarin:
- Chủ nhân, những người bảo vệ kia...
- Không được!
Sarin quát lớn. Nerys muốn săn giết bảo vệ, điều này hắn có thể hiểu nhưng là rất nguy hiểm. Bảo vệ dù bị giết chết, Sarin cùng không cho phép Nerys thu thi hài của bảo vệ. Nữ thần để lại tòa thành thị này, ai biết còn có nguy hiểm gì. Vạn nhất chọc giận nhân vật cường đại nào, đội người này liền hoàn toàn xong đời.
- Nếu đụng phải thứ ta cần thì sao?
Nerys lần này vẫn không từ bỏ.
Sarin nghĩ một lát, nói:
- Ngươi nói trước với ta, đến lúc đó do ta đến phán đoán.
Nerys gật đầu đáp ứng. Nàng chỉ là đối với vài loại năng lực của mình cảm giác không hài lòng. Không có tám loại năng lực hoàn toàn, thực lực của Lạc Lạc Già La vĩnh viễn không thể đạt tới trạng thái đỉnh.
- Mọi người xuống xe đi.
Lex cho tất cả Ma pháp sư rời chiến xa, thu lại chiến xa. Trong thành thị này rất nhiều nơi chiến xa căn bản không thể đi qua. Các Kiếm sư kiểm tra trang bị của mình, Nerys gọi bốn ác ma tới bên cạnh lệnh cho bọn họ thời khắc bảo hộ Sarin.
Bốn ác ma đối với Sarin đã thuận theo, Zola lại không yên tâm, cùng rời khỏi Ursa đi tới bên cạnh Sarin. Sarin cùng thu lại chiến mã xương khô. Trong thành thị này, lực lượng của sinh vật vong linh hạ xuống tới thấp nhất. Tuy nhiên những con rối lắp ghép bắt đầu có dấu hiệu sinh mệnh kia lại vô hình trung tăng lực lượng. Dường như trong thành thị này, có năng lượng vô hình đang thẩm thấu vào trong thân thể những con rối này, làm cho chúng bắt đầu tiến hóa lần nữa.
Trường bào trên người hai Tài quyết giả đã rách bươm, trừ ngư thú bọn họ còn phải đối phó quái vật toát ra từ trong thông đạo không gian. Tuy nhiên những quái vật này làm hai vị này tâm tính tốt hơn nhiều. Trong sa mạc luyện ngục lại có không gian quỷ dị như vậy. Tình báo này mang về Giáo đình, ít nhiều có thể triệt tiêu được sai lầm tổn thất năm trăm ngục tốt.
Trong mười sáu ngục tốt, một người là chuẩn Kiếm thánh, mười lăm người là Kiếm sĩ cao cấp, lúc này cũng là mệt mỏi rã rời. Thần thuật có thể chữa trị thân thể bị thương lại không cách nào làm tâm tình bọn họ bình tĩnh lại. Lúc những người này đi ra vốn cho là nhiệm vụ nhỏ, ba vị Tài quyết giả ra tham gia rất ít có vấn đề không giải quyết được.
Gặp hai vị đại nhân còn muốn xâm nhập sa mạc luyện ngục, trên mặt đám ngục tốt khó che giấu sợ hãi khó coi, nhưng không có ai dám phản đối Dellas và Afar. Hai người kia thanh danh còn không bằng Black Williams. giết người đều là không cần biến sắc mặt. Hơn nữa không có hai vị Tài quyết giả, những người này một người đều không thể ra khỏi sa mạc luyện ngục.
Afar nhìn thấy sắc mặt đám ngục tốt, nói:
- Các ngươi không phải sợ. Đội ngũ của Lex cũng gặp bão cát, tình huống không tốt hơn bao nhiêu so với chúng ta. Các ngươi cũng không cần lo lắng vấn đề chiến đấu. Ta cho các ngươi còn sống, để còn trở về chứng minh mọi thứ phát sinh cho chúng ta.
Afar nhìn như an ủi ngục tốt, kỳ thật là đang uy hiếp. Lần này số lượng ngục tốt bọn họ dẫn dắt hơi chút vượt quyền. Ngục tốt của cả Trọng Tài sở cũng chẳng qua là con số năm ngàn, đại bộ phận đều ở Quang Huy Chi Thành và đế đô. Hai người bọn họ mang đi hết ngục tốt của Trọng Tài sở điều động lần này, nếu không thể lấy được thứ gì khiến người vừa lòng trở về, hai vị Trọng tài trưởng mới thăng chức sẽ không khách khí.
Đám ngục tốt cũng biết tình cảnh của hai người Afar, cho nên mới hoảng sợ. Bọn họ sợ Afar giết bọn họ diệt khẩu, sau đó đem trách nhiệm đẩy cho người khác. Afar nói như vậy, bọn họ tuy rằng vẫn sợ hãi nhưng coi như có chút hy vọng. Chia nước cho đám ngục tốt, cho tất cả bọn họ một lần nữa đội mặt nạ, Dellas không nói một lời nhận biết phương hướng đi về sâu trong sa mạc.
Cát đen của sa mạc luyện ngục này rất nặng, may mà như thế người đi lên mới không bị lún quá sâu, tiết kiệm không ít sức lực. Dellas và Afar có Quang Huy Chi Chủ chiếu cố, thần thuật phong phú, bất kỳ hoàn cảnh nào đều có thể đổi phó. Dưới chân bọn họ tự nhiên sinh thành mặt đất bóng loáng như gương, hai người đi tới dường như trượt trên băng, tốc độ cũng khoảng hai mươi dặm. Đây là biện pháp tiết kiệm thể lực nhất, nếu mau nữa tự nhiên cũng có thể. Tốc độ phi hành của hai người đều không kém, nhưng sau khi gặp phải bão cát, Dellas và Afar nói thế nào cũng không chịu phi hành ở trong sa mạc luyện ngục.
Trên áo giáp của mười sáu ngục tốt được khảm ngôi sao, tác dụng không kém gì áo giáp ma pháp, miễn cưỡng theo kịp tốc độ của hai vị Tài quyết giả. Một đường hướng bắc vội vã chạy đi, bọn họ ai cũng không nhìn thấy trong một hồ nước thật lớn phía sau vài trăm dặm đã có mấy chục con ngư thú tiến hóa trưởng thành, chiều dài thân thể vượt qua hai mươi thước, sáu đôi vây cá giống như cánh có thể cho bọn họ bay lên không phi hành.
Khủng bố nhất không phải là điều này. Những ngư thú này phi hành, chung quanh thân thể đều mang theo mây mù, giống thuật phi hành của Sarin. Có mây mù này, ngư thú có thể thời gian dài rời nước hoạt động, sức chiến đấu không bị hạn chế chút nào.
Nhưng mà mấy chục con ngư thú khủng bố này, giờ phút này lại quay chung quanh một người thân hình cao lớn. Hình thể người này xấp xỉ Ursa, chỉ là chiều cao cao hơn, có vẻ hơi gầy.
Người này thân thể trần truồng, đồng tử trong mắt là màu đỏ, trên đầu mọc đôi sừng cong vòng. Nếu lại có thêm một cái đuôi thì bộ dạng rõ ràng là một ác ma
sống sờ sờ.
Người này tùy tay từ trong hư không chộp lấy từng cỗ thi thể ném cho ngư thú, trong mắt đều là vẻ hài lòng.
Nhưng thi thể kia đều là bị gió lốc cuốn tới, trong đó rõ ràng còn có ngục tốt của Trọng Tài sở. Y giáp trên người những ngục tốt này đều bị lột đi. Lúc người kia cầm thi thể ngục tốt, lộ ra vẻ chán ghét mành liệt.
Thần lực chán ghét, lại có tín đồ của Quang Huy Chi Chủ tiến vào sa mạc? Chẳng lẽ bọn họ phát hiện thần điện của Myers? Hắc, dù sao cho dù bọn họ tìm được thần điện, tới gần đều khó. Một đám đần độn. Nếu Nữ thần Myers dễ đối phó như vậy, Quang Huy Chi Chủ cũng sẽ không hơn vạn năm đều không đánh ra phong tỏa, không tiến vào được Myers đại lục vị diện.
Người cổ quái này lầm bầm, đem thi thể ngục tốt ném cho đám ngư thú. Người này qua hồi lâu, ngừng động tác trong tay, vẻ mặt dữ tợn.
- Không bằng đuổi theo, chỉ dẫn phương hướng cho bọn họ, như vậy ta liền có lý do đi thần điện. Hai tên khốn kiếp kia không chịu cho ta vào, ngay cả tới gần trung tâm sa mạc cũng không cho phép. Phát hiện tay sai của Quang Huy Chi Chủ, hẳn xem như là thời điểm ngoại lệ hả?
“Hai tên khốn kiếp” trong miệng người này tự nhiên chính là hai Thần sứ trong thần điện.
- Nhiều năm như vậy, ta không tin hai tên khốn này còn chưa chết. Nếu là bọn họ chết rồi, thứ trong thần điện đều thuộc về ta!
Người này tâm tình phức tạp tính toán, không thể xác định sống chết của người thủ hộ thần điện.
Hắn nhìn trái phải. Lần này cưỡng chế tụ tập sinh vật tới, lại nuôi thêm ba mươi hai con ngư thú nữa. Cộng thêm hơn tám mươi con đã có, đã đạt tới con số 119
119 con sinh vật cấp tám hẳn là có thể ngăn cản hai vị kia một chút rồi nhỉ?
Chỉ cần chiếm được thứ Nữ thần để lại, cho dù mất tất cả lực lượng thu thập tới cũng không sao cả. Thân thể này nếu không đổi, sẽ mục nát. Ma quỷ đáng chết, không ngờ cự tuyệt tín ngưỡng!
Người này chộp ra một thanh đoản đao từ trong hư không, phẫn nộ đi chém đôi sừng của mình. Đoản đao phát ra tiếng va chạm vào núi, vết thương trên đôi sừng không ngừng sâu thêm, rốt cục bị người này chặt xuống.
Người này đem đôi sừng chán ghét từ trên đầu chém xuống ném vào hư không, thu hồi đoản đao xoa xoa tay, ánh mắt nhìn về phương xa.
Bởi vì thân thể này, Myers không hề nhận tín ngưỡng của ta nữa. Nhưng nếu không có thân thể này, ta lại như thế nào có thể sống quá vạn năm, đạt tới độ cao hôm nay? Hắn miên man suy nghĩ, trong mắt màu đỏ có chút mê ly, đám ngư thú vây quanh hắn lớn tiếng rống lên.
Tiếng hô của ngư thú bén nhọn thẳng lên tận trời.
- Câm mồm!
Người này giận dữ, hắn đang nhớ lại Nữ thần Myers lại bị đám súc sinh này cắt đứt. Hắn phẫn nộ một cước đá bay một con ngư thú dài hơn hai mươi thước. Con ngư thú cấp tám này trực tiếp nổ thành một đoàn sương máu dưới chân hắn.
- Không thể táo bạo, không thể!
Người này gầm rú bén nhọn, cơ trên mặt hắn vặn vẹo.
Rời khỏi địa phương này, lực lượng của hắn nhanh chóng tụt xuống, còn phải dựa vào đám ngư thú này bảo hộ mới có thể đến gần thần điện. Đáng giận, thứ dưới chân này không thể mang đi, dường như là sinh trưởng cùng một chỗ với mặt đất.
Hắn giậm chân, mặt nước dưới chân lập tức hạ xuống hơn nửa xích, lộ ra một mặt đá bằng phẳng.
Mặt đất này rất nhỏ, chỉ có hơn ba mươi thước vuông. Mực nước tiếp tục hạ ! xuống, dần dần hiện ra diện mạo địa hình nơi này. Mây mưa bị thần thuật mạnhmẽ đưa tới đã tan, nước trong hố này nhanh chóng khô cạn, ngấm vào lòng đất.
Dưới chân người này lại là một cây cột đá cao ngất, đại bộ phận đều vùi dưới 1 hạt cát màu đen. Mặt trên cột đá có khắc chữ Myers cổ và thần ngữ. Trên mắt cá , chân người này có một cái xích kim loại, sợi xích kim loại này ăn vào cột đá, đem người này vây ở đỉnh của cột đá diện tích hơn ba mươi thước vuông.
Thần lực trên sợi xích kim loại đó khó thể khống chế, rạng rỡ tỏa sáng. Thần lực từ trong cột đá thẩm thấu ra không ngừng tiến vào thân thể người này, khiến lực lượng của hắn về mặt lý luận đạt tới một trình độ cao nhất.
Xích sắt này là giam cầm nhưng cũng cấp cho hắn lực lượng cường đại. Cho nên hắn mới có thể chế tạo ra bão cát khủng bố, không ngừng từ trong sa mạc cướp đoạt sinh vật.
Người này nhìn xích kim loại trên chân, trong mắt lộ ra thần sắc phức tạp. Myers. Myers! Ta không cần tín ngưỡng.
Nghĩ đến đây, hắn giận dữ nắm lấy xích kim loại, dùng sức kéo. Mặt đất đều theo đó lay động một chút, thanh âm to lớn tản ra, trừ ngư thú ở chỗ trung tâm đám ngư thú còn chưa trưởng thành đều bị ngất.
- Đứt cho ta!
Người này liều mạng bứt xích kim loại trên mắt cá chân. Chỉ là bất kể như thế nào sợi xích kim loại này đều không xuất hiện dấu hiệu buông lỏng nào cả.
- Lực lượng của đại địa? Hừ. Nếu ta muốn đi, cũng đừng mơ giữ được ta.
Người này lại lần nữa từ trong hư không móc ra đoản đao, lần này hắn trực tiếp bổ về phía chân mình.
Tiếng kim loại va chạm vang lên, đoản đao vô cùng sắc bén chặt chân hắn đứt một nửa lại không nhìn thấy máu tươi phun ra. Hắn chịu đựng thống khổ, lại một đao chặt xuống. Lần này, toàn bộ xương chân đều bị chặt đứt, chỉ còn lại một chút da thịt nối liền.
- Đừng mơ, đừng mơ vây khốn ta nữa. Ta không cần!
Người này điên cuồng tiếp tục chặt xuống đao thứ ba. Đùi phải hắn rốt cục gãy rời, xích kim loại gào lên một tiếng, thần quang đột nhiên biến mất, giống như rắn chết mềm oặt trên mặt đất.
Người này nhìn thoáng qua cái chân trên mặt đất, nghiến răng không đi nhật lại mà hờ hững sử dụng thần kỳ. Trên chân gãy của hắn nhanh chóng mọc ra một cái chân mới. Hắn có chút bất mãn nhìn cái chân mới này. Chi mới cường độ khẳng định không bằng nguyên lai, đối với sức chiến đấu của hắn ảnh hưởng lại không lớn.
Hắn cúi đầu, nói với sợi xích kim loại đã không hề có sức sống kia:
- Ta đi đây, ngươi liền ở lại nơi này chờ Nữ thần trở lại đi. Hắc. Nếu có một ngày ta thành thần, sẽ cân nhắc trở lại xem ngươi.
Lúc hắn nói lời này, vẻ hỗn loạn trong mắt đã biến mất, thay vào đó lại là một tia âm độc.
- Ta, Pythagoras sẽ trở thành vị thần của tự nhiên mới, chỉ cần cây thần kia vẫn còn. Đến lúc đó, ngươi chính là của ta.
Người này hướng về xích kim loại phát tiết xong, lúc này mới kêu gọi đám ngư thú kia, hô một tiếng “Đi”. Thần quang từ thân thể hắn lộ ra lại là màu xanh thẫm, trong nháy mắt đã rời khỏi cột đá thô to.
Hắn vừa rời đi, cột đá đột nhiên vờ vụn, hóa thành một đống bụi đất, tản ra.
Từ sâu trong đại địa truyền đến một tiếng gầm rú phẫn nộ. Như là một người khổng lồ viễn cổ thức tỉnh, phát hiện thứ gì đó quý giá nhất của mình bị người lấy trộm đi.
Đám người Sarin căn bản không có khả năng biết được phía sau lưng đã xảy ra chuyện gì. Đội ngũ của hắn và Lex sau khi nghỉ ngơi ngắn ngủi tiếp tục lên đường.
Phía trước rất đột nhiên xuất hiện một vùng ốc đảo. Diện tích ốc đảo này nhìn qua không nhỏ mà còn có một tòa thành.
- Đại nhân!
Các Kiếm sư của Lex kêu lên. Lex và Sarin đều từ trong cửa xe nhìn thấy cảnh tượng này, lại là không dám tin tưởng.
- Đó không phải ốc đảo!
- Hải thị thận lâu?
- Nhìn qua rất chân thật. Chúng ta làm sao bây giờ?
- Đến gần thì biết.
Đội ngũ đi tới gần thành trì, quả nhiên đi đại khái vài phút vùng ven ốc đảo dần mơ hồ.
- Hắc! Lex, cô có phát hiện không.
- Phát hiện cái gì?
- Hải thị thận lâu này ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, tại sao lại chân thật như
vậy?
- Có ý tứ gì?
Cảm giác của Lex phóng thích ra cũng không xa như của Sarin, nhưng lập tức nàng ngây ra một lúc, hô hấp trở nên dồn dập.
- Đây không phải hải thị thận lâu! Dừng lại, dừng lại!
Lex nói có chút chậm. Tốc độ của chiến mã xương khô làm tốc độ đi tới của đội ngũ gần như không có gì trở ngại. Đây vốn là chuyện tốt, hiện tại lại thành phiền toái thật lớn.
Ursa ở phía trước đã mang theo Kiếm sư tới dưới thành.
Thành trì cổ xưa, phía trước chắn ngang một dòng sông bảo vệ thành. Nước sông này là thật, tản mát ra khí tức thủy nguyên tố cường đại trên thực tế lại chỉ có một vũng nông toẹt. Nước kia cùng là mưa ngẫu nhiên tồn đọng, mắt thấy sắp khô
Tường thành màu nâu thẫm, liền thành một khối không biết là tài liệu gì xây thành, phía trên đều là hố dày đặc. Trên thành lâu trụi lủi, đầu tường thành cùng không có lỗ châu mai. Cửa thành đóng chặt, trên cửa dùng chữ Myers cổ khắc một hàng văn tự - Lạc gia.
Lạc gia là thành thị của vương triều thứ nhất trong truyền thuyết, ở phía tây đại lục, trong phạm vi đế quốc Tanggulas hiện tại còn có di chỉ. Địa phương đó đã bị Giáo đình chiếm lấy, xây dựng một thành thị mới tinh.
Thành thị trước mắt khẳng định không phải là Lạc gia đó.
Lex cúi đầu, nhìn thấy la bàn ma pháp trong tay bắt đầu xoay tròn điên cuồng, lại mất linh rồi!
Biểu tình của Lex có chút đau khổ. Đội ngũ có dừng hay không đã không còn ý nghĩa. Ursa giục ngựa đi tới trước sông hộ thành, lại thấy trên một tấm bia đá có khắc bản đồ thành thị.
- Đây...
Zola đi theo bên cạnh Ursa, nhìn thấy đồ án trên bản đồ kia không ngừng biến hóa, trong lòng biết không ổn. Quay đầu nhìn lại, lại thấy xa xa một mảnh mênh mông, tiếng rít ô ô vang lên, nổi gió.
- Không đi vào cũng không được rồi.
Sarin cũng nghĩ tới ghi lại trên một cuốn sổ tay ma pháp nào đó. Thành thị này nguyên lai là mê cung Lạc gia!
Nghe nói năm đó nhân loại bắt giữ sinh vật cường đại quá nhiều, ở Myers đại lục vị diện tạo thành hỗn loạn rất nhỏ. Nữ thần Myers không vui, đem sinh vật gây ra hỗn loạn nhốt lại, địa phương nhốt những sinh vật này có cái tên - Mê cung Lạc gia.
Ghi lại về mê cung Lạc gia rất nhiều, nhưng là đều nói không ti mỉ. Bởi vì Nữ thần kiến tạo mê cung này bản thân là một cái ma pháp ảo trận khổng lồ, sinh vật bên trong không ra được, người bên ngoài cùng khó thể tiến vào.
Năm đó nhân loại có thể đối thoại với Nữ thần cùng không nhiều, hứng thú của
những người đó tự nhiên sẽ không ở một chỗ mê cung. Mà pháp sư bình thường lại không có lực lượng cường đại như vậy, không thể nhìn thấu bộ mặt thật sự của mêcung Lạc gia.
Tiếng “Ô ô” ngày càng rõ ràng, sắc mặt Lex khó coi hơn nhiều so với Sarin.
! Nàng cũng biết, thanh âm này là có bão cát tới gần. Phòng kim loại của nàng đã bị hủy, không tiến vào Lạc gia toàn bộ bọn họ sẽ bị bão cát cuốn đi. Nếu không dùng Thần La Chi Giới, mọi người đều không sống nổi.
- Vào đi thôi.
Lex bất đắc dĩ hạ lệnh.
Chiến mã xương khô của Ursa mạnh mẽ vọt qua sông hộ thành, đi tới dưới cửa thành. Cửa thành Lạc gia cao lớn tới hơn hai mươi thước, hố dày đặc trên tường thành kia chính là kết quả bão cát tập kích hàng năm.
Ursa giơ thương, điểm hướng cửa thành. Động tác hắn rất nhẹ, cửa thành lại vô thanh vô tức mở ra, lộ ra một khe hở có thể cho một người ra vào.
Ursa giục ngựa tiến vào cửa thành, Zola do dự một chút cũng theo đi vào. Trong cửa thành không giống thành thị hiện tại, xây dựng rất rộng rãi. Ursa nhìn qua thô lỗ, tâm tư lại có chỗ tinh tế. Hắn phóng ngựa đi trước, trước vòng quanh cửa thành một vòng thấy không có nguy hiểm lúc này mới xoay người nhảy xuống ngựa, kéo cửa thành mở ra.
Cửa thành này dày nặng vô cùng, Ursa lại không phí sức gì đã đem cửa thành hoàn toàn mở ra. Sông hộ thành cũng không sâu, chiến xa muốn đi qua lại không có khả năng. Lex lại lấy ra khí giới chất đống, các Kiểm sư nhanh chóng bắc cầu. Lúc này ma pháp chiến xa mới tiến vào trong cửa thành.
Ursa đi cuối cùng, đóng cửa thành lại. Một Ma pháp sư tùy tay phóng ra Thuật tường đất và Thuật hóa đá phong kín cửa thành. Bão cát phía sau lại xuất hiện, đánh lên cửa thành.
Mọi người đều không quá khẩn trương. Bão cát này tuy rằng tiếng động dữ dội, cửa thành cũng đang run rẩy nhưng thành thị này ở trong sa mạc luyện ngục đã không biết bao nhiêu năm cũng không sụp đổ, có thể thấy chống đỡ bão cát vẫn không thành vấn đề.
Các Ma pháp sư ngẩng đầu quan sát, nhìn thấy trên không thành thị dường như bị cái lồng vô hình chụp lấy, cát đen đầy trời lại không có một hạt rơi vào trong thành.
Mọi người cũng không đi tới, ở gần cửa thành nghỉ ngơi tại chõ, bão cát giằng co hơn một giờ mới tiêu tan.
Hai Kiếm sư lúc này đi kéo cửa thành, lại phát hiện cửa thành như một tấm thép, bất kể như thế nào đều không thể mở ra.
- Không cần thử nữa. Thành Lạc gia một khi tiến vào sẽ rất khó ra ngoài.
Lex ngăn cản động tác của Ursa, hắn đang cân nhắc dùng rìu chiến bổ cửa thành.
- Vậy làm sao giờ?
Ursa buồn rầu xoa huyệt Thái dương. Hắn cũng biết, cửa thành này có thể ngăn được bão cát, sẽ không phải hắn có thể bổ ra.
- Lạc gia không chỉ là một ngục giam, còn là nơi lúc trước tín đồ tụ tập. Kết cấu thành thị là một mê cung, người tín ngưỡng có thể tự do ra vào.
Lời của Lex tương đương không nói. Nữ thần đều ngã xuống, bọn họ dù muốn đi tín ngưỡng cũng đã mất đối tượng.
- Mê cung Lạc gia vô giải?
Sarin nhìn vào trong thành, chỉ thấy kiến trúc cao thấp chằng chịt mở ra, đường phố đều là vặn vẹo, không có một cái nào nối tiếp cùng một chỗ.
- Ngươi cũng biết cái này?
Lex hỏi.
- Ta từng thử phá giải.
Sarin trả lời. Mê cung Lạc gia vô giải là một cái đồ án Ma pháp sư rèn luyện năng lực tính toán. Trên thực tế đồ án đó dựa theo thành Lạc gia để miêu tả.
- Có phá giải được không?
- Nếu chỉ là trên giấy còn có thể. Ta nghĩ, kết cấu thành thị này sẽ tùy thời biến hóa.
Lex đương nhiên biết Sarin nói gì. Nếu thành Lạc gia này chỉ vẻn vẹn là một mê cung bình thường, mọi người vượt qua tường thành là được. Nhưng nơi này là một khu vực hoàn toàn kín, bão cát cũng không thể lọt vào.
- Lex. Cô cho mọi người tiến vào nhất định là có biện pháp rời đi, đúng không?
Lex sờ Thần La Chi Giới trên ngón tay, không trả lời. Rời đi không phải là không thể, nhưng lại lại phải dùng đến lực lượng của Thần La Chi Giới. Nếu hiện ì tại dùng mất, vậy lúc tiến vào thần điện, sinh mệnh của mọi người sẽ không được .. bảo đảm.
- Mê cung Lạc gia là có giải.
Elena đột nhiên lên tiếng.
- Cái gỉ?
Lex có chút kinh ngạc. Trong ghi lại của Ma pháp sư, còn chưa có một ai có thể phá giải mê cung Lạc gia chân chính. Sarin nói phá giải, là phá giải một đồ án trên giấy. Trên thực tế, mê cung Lạc gia số lượng khổng lồ. Đi ra mỗi một mê cung đều phải hao phí đại lượng thời gian của Ma pháp sư. Thành Lạc gia này tương đương với tất cả mê cung Lạc gia tổ hợp cùng một chỗ. Cho dù mỗi bước đi của ngươi đều chính xác, cùng không phải nhất thời nửa khắc có thể đi ra.
Quy tắc duy nhất của mê cung Lạc gia chính là: Khi ngươi đi vào một cánh cửa, cánh cửa này sẽ hoàn toàn đóng lại, không thể từ chỗ này lui lại. Đây cùng là nguyên nhân vỉ sao Lex một mực dừng lại ở trước cửa thành. Một khi xâm nhập thành thị, ngươi sẽ không thể quay đầu lại.
- Bí mật của thành Lạc gia, ta biết một chút. Lúc ban đầu Nữ thần là vỉ bảo hộ tín đồ, sau lại bởi vỉ nhân loại bốn phía săn bắt sinh vật các vị diện, dường như đang chuẩn bị làm chuyện gì. Trong những sinh vật này, không đủ cường hãn bị loại bò, ném đi. Nhân loại cùng lười đuổi về các vị diện. Nhưng là những sinh vật bị từ bỏ này bản thân cùng rất cường đại, cho nên Nữ thần đều đưa hết tới thành Lạc gia, cho những sinh vật này trở thành người bảo vệ của thành thị.
Elena không nhanh không chậm nói, nàng dường như về tới trước kia, lúc Hầu tước kể chuyện xưa cho nàng. Khi đó, nàng là vui vẻ biết bao, đơn giản biết bao.
- Không cần tính toán. Chúng ta dọc theo mặt trái. Mỗi khi qua một cánh cửa sẽ có một người bảo vệ. Nếu ngươi đánh bại người bảo vệ này, như vậy mê cung sẽ không sinh ra biến hóa mới. Chúng ta chỉ cần một mực đi theo mặt trái là có thể tìm được lối ra.
- Sẽ không đơn giản như vậy chứ?
Sarin nghi hoặc hỏi.
- Không. Nếu ngươi là tín đồ của thần linh khác, thành thị này sẽ biến thành không gian giết chóc, tất cả người bảo vệ từng xuất hiện ở thành thị này đều sẽ sống lại đồng thời công kích ngươi.
Sarin nhẹ nhàng thở ra. May mắn trong đội ngũ của Lex không tồn tại một người nào có hảo cảm với Quang Huy Chi Chủ. Nếu không, mọi người liền cùng nhau xong đời. Tất cả người bảo vệ? Năm đó nhân loại bắt giữ đến đều là những thứ giống như đại ác ma, cho dù bị vứt bỏ chỉ sợ cùng là sinh vật cấp tám nhỉ.
Nerys nhỏ giọng nói bên tai Sarin:
- Chủ nhân, những người bảo vệ kia...
- Không được!
Sarin quát lớn. Nerys muốn săn giết bảo vệ, điều này hắn có thể hiểu nhưng là rất nguy hiểm. Bảo vệ dù bị giết chết, Sarin cùng không cho phép Nerys thu thi hài của bảo vệ. Nữ thần để lại tòa thành thị này, ai biết còn có nguy hiểm gì. Vạn nhất chọc giận nhân vật cường đại nào, đội người này liền hoàn toàn xong đời.
- Nếu đụng phải thứ ta cần thì sao?
Nerys lần này vẫn không từ bỏ.
Sarin nghĩ một lát, nói:
- Ngươi nói trước với ta, đến lúc đó do ta đến phán đoán.
Nerys gật đầu đáp ứng. Nàng chỉ là đối với vài loại năng lực của mình cảm giác không hài lòng. Không có tám loại năng lực hoàn toàn, thực lực của Lạc Lạc Già La vĩnh viễn không thể đạt tới trạng thái đỉnh.
- Mọi người xuống xe đi.
Lex cho tất cả Ma pháp sư rời chiến xa, thu lại chiến xa. Trong thành thị này rất nhiều nơi chiến xa căn bản không thể đi qua. Các Kiếm sư kiểm tra trang bị của mình, Nerys gọi bốn ác ma tới bên cạnh lệnh cho bọn họ thời khắc bảo hộ Sarin.
Bốn ác ma đối với Sarin đã thuận theo, Zola lại không yên tâm, cùng rời khỏi Ursa đi tới bên cạnh Sarin. Sarin cùng thu lại chiến mã xương khô. Trong thành thị này, lực lượng của sinh vật vong linh hạ xuống tới thấp nhất. Tuy nhiên những con rối lắp ghép bắt đầu có dấu hiệu sinh mệnh kia lại vô hình trung tăng lực lượng. Dường như trong thành thị này, có năng lượng vô hình đang thẩm thấu vào trong thân thể những con rối này, làm cho chúng bắt đầu tiến hóa lần nữa.
Tác giả :
Deathstate