Trấm Chi Mị
Chương 22: Trường danh lợi
*Chả thấy chương 21 đâu, chắc tác giả oánh nhầm số
Sau khi đoàn thanh tra của Ủy ban điều tiết Ngân hàng Trung Quốc điều một tổ nhỏ đến Lận Xuyên, không ít ngân hàng và công ty tài chính đều vì mở rộng quá nhanh mà bị chỉ đích danh phê bình. Trong lúc này, bảng giá chứng khoán của các công ty lĩnh vực tài chính đều là một màu xanh thê thảm. Chỉ có duy nhất Thịnh Thời xuất chúng, một mình đỏ tươi. Vì vậy buổi tối Thẩm Lục Gia làm ông chủ, mời đoàn thanh tra ăn cơm ở Cửu Trọng Thiên. minnadiên`ddanf~lee quý dôn anh vốn cũng không muốn gọi cho Ngũ Mị, nhưng mà bởi vì Phó Trưởng ban Tống Thuần Hi của tổ thanh tra là vị nữ sĩ trẻ tuổi, đành phải bảo Sầm Ngạn kêu Ngũ Mị đến.
Ngồi vào bàn thì Sầm Ngạn dùng ánh mắt bảo Ngũ Mị ngồi ở bên cạnh Thẩm Lục Gia. Kỷ Sách Giai quản lý quỹ ủy thác của Thịnh Thời mặc dù ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng có chút không cam lòng, cũng chỉ là kẻ bán rẻ tiếng cười bồi rượu, cũng ngồi ở ghế trên!
Sau khi ngồi vào chỗ của mình, món ăn nguội lên trước. Trong đó có một món thức ăn nguội là hoàng đào và mật đào bóc vỏ ngâm muối với nước đường, bên trong còn có dừa và trân châu, còn được lấy một cái tên văn vẻ, gọi là "Đào chi yểu yểu" . chuyện này vốn không có gì, nhưng mà Thẩm Lục Gia lại không tự chủ nhớ lại quả đào mật bị anh bóp hư. Ông nội của anh Thẩm Quốc Phong cũng coi là xuất thân bần hàn, từ nhỏ đã giáo dục anh đó là "Một cháo một cơm, nên nghĩ có được không dễ", cho nên Thẩm Lục Gia tự nhiên không thể nào vứt đào quả bỏ đi, cuối cùng do dự hồi lâu, vẫn ăn hết đào mật đã lột vỏ. Giờ phút này đột nhiên lại nhìn thấy quả đào, Thẩm Lục Gia hơi không thể thản nhiên.
trưởng ban Phó Anh Kiệt của tổ thanh tra giơ ly rượu lên đầu tiên, quay sang Thẩm Lục Gia bên cạnh cười nói: "Người xưa nói anh hùng xuất thiếu niên, ta gặp được Thẩm Tổng, cuối cùng cũng hiểu lời này quả thật không nói sai, thật là tuổi trẻ tài cao, chúng ta không thể không phục."
Thẩm Lục Gia vội vàng rót đầy Ngũ Lương Dịch 1618 vào trong chén của mình, khiêm tốn nói: "Anh Kiệt trưởng phòng ngài thật sự quá khách khí, ta kính ngài cạn trước, ngài tùy ý.
Ngũ Mị lập tức hiểu vì sao Thẩm Lục Gia gọi đối phương là "Anh Kiệt trưởng phòng" , Phó Anh Kiệt là Trưởng phòng bộ phận giám sát tài chính của Ủy ban điều tiết ngân hang Trung Quốc, nhưng mà lại mang họ Phó, cho nên hận nhất người khác gọi anh là Phó Bộ trưởng, mọi người nghĩ xem, từ đứng đầu chẳng biết tại sao đã biến thành đứng thứ hai, sao có thể không nổi giận. Không ngờ Thẩm Lục Gia nhìn qua như đầu gỗ, ngược lại tâm tư tinh tế, nhẹ nhàng đã vòng qua quả địa lôi này.
vui vẻ trên mặt Phó Anh Kiệt sâu hơn, "Thẩm Tổng cũng đã cạn, lão già ta đây cũng không thể quá lạc hậu." Nói xong cũng uống một hơi cạn sạch.
Món chính lên, không khí trên bàn cơm cũng bắt đầu linh hoạt .
Các nhân vật chủ yếu của tổ thanh tra đang tiến hành thanh tra đã gặp qua Sầm Ngạn và Kỷ Sách Giai từ trước, chỉ còn Ngũ Mị là chưa từng gặp qua, vì vậy tương đối hiếu kỳ với thân phận của người phụ nữ ngồi bên cạnh Thẩm Lục Gia này. Hữu Có một cấp dưới không chịu được, chủ động ra hỏi đầu, "Vị tiểu thư này là Thịnh Thời ——"
Kỷ Sách Giai cướp lời nói tiếp: "Vị này chính là chúng ta giám đốc quan hệ xã hội của Thịnh Thời —— Ngũ tiểu thư."
Ai cũng biết, bây giờ trong các loại bữa tiệc, ví dụ như phụ nữ làm quan hệ xã hội, thư ký trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp làm người bồi rượu đều là một miếng thịt tươi bị cố ý ném vào trong đống lang sói tùy liếm láp gặm cắn, Kỷ Sách Giai chỉ ra thân phận của cô, chính là rõ ràng nói cho người khác biết, cũng đến rót rượu của cô. Huống chi rõ ràng anh ta có thể trực tiếp nói Ngũ giám đốc, lại muốn âm dương quái khí gọi Ngũ tiểu thư, nghe vào giống như Vũ tiểu thư, càng làm cho người ta cảm thấy thân phận cô thấp kém, có thể chà đạp bừa bãi. Chỉ là Ngũ Mị cũng không giận, cô nhếch môi cười, lướt mắt như sóng, từ từ quét qua một vòng những người đàn ông hoặc béo ụ hoặc gầy gò đối diện: "Tôi không chủ động thỉnh an các vị lãnh đạo, đầu tiên tự phạt một ly." Nói xong hơi ngửa đầu, một giọt rượu cũng không dư thừa.
một loạt tiếng khen lập tức truyền đến, đàn ông vừa nhìn thấy phụ nữ xinh đẹp có thể uống rượu, có mấy ai không thấy thú vị. Mặc dù không ăn được đậu hũ thật, nói mấy lời, trêu chọc mấy câu cũng sẽ cảm giác tuyến tiền liệt có khoái cảm. Trong lúc nhất thời, "Ngũ giám đốc, chúng ta uống một ly." , "Ngũ giám đốc, không thể không cho tôi mặt mũi chứ?" Bên tai không dứt.
mặt Ngũ Mị không đổi sắc, cười tủm tỉm một ly tiếp một ly, chỉ nhìn thấy Thẩm Lục Gia vô cùng bực mình.
uống xong Hai đợt, đầu lưỡi của mấy người đàn ông Ủy ban điều tiết Ngân hàng Trung QUốc cũng líu lại, mọi người cũng khen Ngũ Mị không dứt miệng ——" tửu lượng Ngũ giám đốc thật là cao." "Ngũ giám đốc là phụ nữ mà không thua đấng mày râu."
Ngũ Mị lại bắt đầu thay đổi phương hướng, nhìn về phía Kỷ Sách Giai: " quản lí Kỷ, tôi nghe Thẩm Tổng nói ngài là trụ cột của Thinh Thời, ngày bình thường tôi và ngài cũng không có gì cơ hội nói chuyện, vậy mượn cơ hội hôm nay xin kính ngài." Uống xong vẫn không quên dốc miệng chén xuống, tỏ vẻ một giọt rượu cũng không dư thừa.
mắt Kỷ Sách Giai thấy mấy người đàn ông của tổ thanh tra mới vừa rồi đều một hớp cạnh sạch, đành phải cắn răng uống một hớp.
Ngũ Mị làm sao sẽ dễ dàng buông tha như vậy, cô lại mỉm cười nhìn về phía Sầm Ngạn: " trợ lý Sầm và quản lí Kỷ là phụ tá đắc lực của Thẩm Tổng của chúng ta, hai vị tháy tôi đã uống không ít, tha cho tôi một ly mời cả hai vị thôi."
Sầm Ngạn là đã nhìn ra, minna~~ diễn đàn lê quý đôn~ giám đốc Ngũ nhất định muốn chuốc rượu Kỷ thư ngốc. Nhưng mà anh nào dám không phối hợp, không nhìn thấy mới vừa rồi Ngũ giám đốc với đám đàn ông của tổ thanh tra bên kia cụng rượu thì mặt Thẩm Tổng cũng đen như đáy nồi rồi.
"Giám đốc Ngũ coi trọng chúng tôi rồi." Sầm Ngạn khéo léo một hớp uống hết Ngũ Lương Dịch trong ly. Kỷ Sách Giai đành phải đuổi theo.
"Tôi cũng kính quản lí Kỷ một ly." Sầm Ngạn định thuận nước đẩy thuyền cho Ngũ Mị.
Khổ rồi! Kỷ Sách Giai uống liên tiếp 3 chén, chỉ cảm thấy đầu nặng xuống, mắt nổ đom đóm.
Thẩm Lục Gia thiếu chút nữa thì ngồi không yên, thật may là Ngũ Mị cũng thu tay đúng lúc.
Phó Tổ Trưởng Tống Thuần Hi của tổ thanh tra cũng là thiên kim cảu Phó chủ tịch ngân hàng Central Bank, vốn không nhìn quen nhất là bình hoa không có "Chân tài thực học " như Ngũ Mị, lập tức lạnh nhạt nói: "Thật ngại quá, tôi xin lỗi không tiếp tục uống được." Lập tức đứng dậy ra khỏi phòng, đi vào toilet trang điểm lại.
Trang điểm lại xong, trong nháy mắt Tống Thuần Hi đẩy cửa gỗ phòng vệ sinh ra cô ngẩng mặt lập tức nhìn thấy Hạ Thương Chu đang từ trong phòng rửa tay nam ra ngoài.
"Thương Chu?" trong âm thanh của Tống Thuần Hi có vui mừng không che giấu được. Cô và Hạ Thương Chu là bạn học cùng học thạc sĩ tài chính ở phân hiệu đại học Berkeley California nước Mĩ. Lúc ấy trong đám Lưu Học Sinh Trung Quốc vẫn nhạo báng tên chữ của hai người có cách đặt khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu. Hạ Thương Chu là một chuỗi ba triều đại, mà Thuần Hi cũng lại là một niên hiệu của Nam Tống thời Hiếu Tông. Tống Thuần Hi ám hiệu công khai lấy lòng Hạ Thương Chu mấy lần, Hạ Thương Chu đầu tiên là giả bộ hồ đồ, sau đó lại dứt khoát trực tiếp nói có người yêu khác, Tống Thuần Hi đành phải lui trở về vị trí “bạn bè”.
"Thuần Hi, đã lâu không gặp." Hạ Thương Chu nhìn thấy bạn bè cũ, vẫn cực kỳ vui mừng.
"Anh cũng chưa báo cho tôi anh trở về nước." Tống Thuần Hi nhìn người đàn ông phong lưu cao lớn trước mắt, khe khẽ cắn cắn xuống môi.
"Tôi cũng mới được phái đến trụ sở chính ở Lận Xuyên Lai gần đây. Xin lỗi, Thuần Hi."
trái tim Tống Thuần Hi hiện lên một nỗi khổ sở, không lên tiếng, nhưng mà tầm mắt vẫn dừng lại ở trên mặt Hạ Thương Chu.
"Đúng rồi, cô tới Lận Xuyên là để tiến hành thanh tra phòng bất động sản ủy thác sao?" Hạ Thương Chu chuyển đề tài.
Tống Thuần Hi gật đầu một cái, truyện của dd lêquyddoon lúc này trên mặt mới nở một nụ cười: "Đáng tiếc Ma Mạn các anh là đầu tư bên ngoài ngân hàng, không liên quan đến phòng bất động sản ủy thác này, nếu không nhất định điều tra anh kỹ càng một chút."
"Đó thật đúng là đáng tiếc." Hạ Thương Chu cũng cười, "Bây giờ đang có xã giao?"
" Thẩm Tổng của Thịnh Thời mời khách." Tống Thuần Hi không lừa gạt anh, nhưng mà lập tức lại hỏi tới, "Anh thì sao?"
"Một người bạn muốn tìm tôi vay tiền." Hạ Thương Chu mập mờ suy đoán. Nhưng thật ra là Chu Doãn Phi của Công ty truyền thông ĐỈnh Ngôn tìm anh, nguyện ý nhượng lại 12% cổ quyền cho anh, chỉ cầu anh đầu tư vào ĐỈnh Ngôn, cứu vãncơn ác mộng sụp đổ này.
Một lát sau Hạ Thương Chu lại nói: "Mọi người ở căn phòng nào, tôi với Thẩm Tổng cũng là bạn tri kỷ đã lâu, nhưng mà lại chưa từng mời rượu. Nhờ cô giúp giới thiệu một lần."
"Chúng tôi ở phòng 901, vậy tôi chờ anh." trong giọng nói của Tống Thuần Hi có chút hơi kích động.
"Ừ."
Hạ Thương Chu rất nhanh đã cầm lên ly rượu đến phòng 901. Đầu tiên nhìn vào anh đã nhìn thấy Ngũ Mị mặc bộ lễ phục hồng thạch lựu. tại sao Cô lại ở đây vậy? Hạ Thương Chu khẽ cau mày, Ngũ Mị là Dao Dao đối với anh nhíu lông mày.
Tống Thuần Hi nhìn thấy Hạ Thương Chu một cái đã đứng lên, đi nhanh đến bên cạnh anh, vẻ mặt tươi cười giới thiệu: "Để tôi giới thiệu một chút, vị này là bạn học của tôi hồi học thạc sĩ ở Mĩ, cũng là tổng giám đốc của ngân hàng Đại Trung Hoa khu vực Ma Mạn Hạ Thương Chu tiên sinh."
người của Ủy ban vừa nghe Tống đại tiểu thư giới thiệu như vậy, trong lòng lập tức biết rõ, từ Phó Anh Kiệt mỗi một người đều thân thiện hàn huyên chạm cốc với Hạ Thương Chu.
Thẩm Lục Gia lại lưu ý đến thừa dịp lúc Hạ Thương Chu cùng người của Ủy banuống rượu, Ngũ Mị len lén đẩy mấy cái đĩa trước mặt cô với bình Ngũ Lương Dịch lấy được dưới bàn. Cảm thấy Thẩm Lục Gia nhìn chăm chú, Ngũ Mị còn quay lại chớp chớp mắt với anh. Thẩm Lục Gia thấy cô ánh mắt trong suốt, không có nửa phần men say, sẽ liên lạc lại cử động này, liền đoán được cô mới vừa rồi uống rượu nước tám chín phần mười là có bẫy. Cũng đúng, người phụ nữ như cô xảo trá như vậy, làm sao có thể ngoan ngoãn chờ lần lượt rót? Chỉ là kỳ quái, biết cô cũng không hề uống hết nửa bình Ngũ Lương Dịch này, Thẩm Lục Gia ngược lại cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.
Chào hỏi qua loa xong một đám người của Ủy ban diều tiết ngân hàng Trung quốc, Hạ Thương Chu đi tới trước mặt của Thẩm Lục Gia. Không đợi Tống Thuần Hi giới thiệu, anh đã chủ động đưa tay ra, cười nói: "Vị này chính là Thẩm Tổng Của Thịnh Thời? Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, hôm nay rốt cuộc lấy được gặp."
"Hạ tổng quá khiêm nhượng, đại danh Hạ tổng mới đúng như sấm bên tai." Thẩm Lục Gia cười nhạt, anh không phải là người giỏi nói lời xã giao, càng sẽ không hư tình giả ý khách sáo, chẳng qua là thật sự uống cạn ly rượu trên tay.
Ngũ Mị đã sớm chú ý sau khi từ lúc Hạ Thương Chu đi vào, ánh mắt của vị nữ Phó Trưởng phòng kia sẽ không dời vị trí. con ngươi của Cô khẽ di chuyển, chủ động cầm ly rượu của mình lên, cười rạng rỡ một cái với Hạ Thương Chu: "Hạ tổng, chúng ta lại gặp mặt."
"cô giáo Ngũ?" Hạ Thương Chu nhìn Ngũ Mị giờ phút này đứng sóng vai với Thẩm Lục Gia, trái tim dâng lên một cảm giác phức tạp, làm bộ như lơ đãng hỏi "Làm sao cô cùng Thẩm Tổng ——"
"Tôi nhảy lúc rãnh rồi, bây giờ làm việccho Thẩm Tổng." Ngũ mị cười quyến rũ như gió nhẹ nước chảy.
"Tôi phát hiện mỗi lần nhìn thấy Ngũ tiểu thư đều sẽ có vui mừng." Hạ Thương Chu cũng cười.
Hai người cụng ly, Hạ Thương Chu còn săn sóc khác thường khiến cho Ngũ Mị thoáng nhấp một hớp lớn.
Thẩm Lục Gia nhìn hai người nói cười ríu rít, bất giác siết chặt chân ly rượu lẻ loi.
Tác giả có lời muốn nói: tối mai tiếp tục có bữa tiệc, sau đó nguyệt hắc phong cao. . . hiahia. . .
Sau khi đoàn thanh tra của Ủy ban điều tiết Ngân hàng Trung Quốc điều một tổ nhỏ đến Lận Xuyên, không ít ngân hàng và công ty tài chính đều vì mở rộng quá nhanh mà bị chỉ đích danh phê bình. Trong lúc này, bảng giá chứng khoán của các công ty lĩnh vực tài chính đều là một màu xanh thê thảm. Chỉ có duy nhất Thịnh Thời xuất chúng, một mình đỏ tươi. Vì vậy buổi tối Thẩm Lục Gia làm ông chủ, mời đoàn thanh tra ăn cơm ở Cửu Trọng Thiên. minnadiên`ddanf~lee quý dôn anh vốn cũng không muốn gọi cho Ngũ Mị, nhưng mà bởi vì Phó Trưởng ban Tống Thuần Hi của tổ thanh tra là vị nữ sĩ trẻ tuổi, đành phải bảo Sầm Ngạn kêu Ngũ Mị đến.
Ngồi vào bàn thì Sầm Ngạn dùng ánh mắt bảo Ngũ Mị ngồi ở bên cạnh Thẩm Lục Gia. Kỷ Sách Giai quản lý quỹ ủy thác của Thịnh Thời mặc dù ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng có chút không cam lòng, cũng chỉ là kẻ bán rẻ tiếng cười bồi rượu, cũng ngồi ở ghế trên!
Sau khi ngồi vào chỗ của mình, món ăn nguội lên trước. Trong đó có một món thức ăn nguội là hoàng đào và mật đào bóc vỏ ngâm muối với nước đường, bên trong còn có dừa và trân châu, còn được lấy một cái tên văn vẻ, gọi là "Đào chi yểu yểu" . chuyện này vốn không có gì, nhưng mà Thẩm Lục Gia lại không tự chủ nhớ lại quả đào mật bị anh bóp hư. Ông nội của anh Thẩm Quốc Phong cũng coi là xuất thân bần hàn, từ nhỏ đã giáo dục anh đó là "Một cháo một cơm, nên nghĩ có được không dễ", cho nên Thẩm Lục Gia tự nhiên không thể nào vứt đào quả bỏ đi, cuối cùng do dự hồi lâu, vẫn ăn hết đào mật đã lột vỏ. Giờ phút này đột nhiên lại nhìn thấy quả đào, Thẩm Lục Gia hơi không thể thản nhiên.
trưởng ban Phó Anh Kiệt của tổ thanh tra giơ ly rượu lên đầu tiên, quay sang Thẩm Lục Gia bên cạnh cười nói: "Người xưa nói anh hùng xuất thiếu niên, ta gặp được Thẩm Tổng, cuối cùng cũng hiểu lời này quả thật không nói sai, thật là tuổi trẻ tài cao, chúng ta không thể không phục."
Thẩm Lục Gia vội vàng rót đầy Ngũ Lương Dịch 1618 vào trong chén của mình, khiêm tốn nói: "Anh Kiệt trưởng phòng ngài thật sự quá khách khí, ta kính ngài cạn trước, ngài tùy ý.
Ngũ Mị lập tức hiểu vì sao Thẩm Lục Gia gọi đối phương là "Anh Kiệt trưởng phòng" , Phó Anh Kiệt là Trưởng phòng bộ phận giám sát tài chính của Ủy ban điều tiết ngân hang Trung Quốc, nhưng mà lại mang họ Phó, cho nên hận nhất người khác gọi anh là Phó Bộ trưởng, mọi người nghĩ xem, từ đứng đầu chẳng biết tại sao đã biến thành đứng thứ hai, sao có thể không nổi giận. Không ngờ Thẩm Lục Gia nhìn qua như đầu gỗ, ngược lại tâm tư tinh tế, nhẹ nhàng đã vòng qua quả địa lôi này.
vui vẻ trên mặt Phó Anh Kiệt sâu hơn, "Thẩm Tổng cũng đã cạn, lão già ta đây cũng không thể quá lạc hậu." Nói xong cũng uống một hơi cạn sạch.
Món chính lên, không khí trên bàn cơm cũng bắt đầu linh hoạt .
Các nhân vật chủ yếu của tổ thanh tra đang tiến hành thanh tra đã gặp qua Sầm Ngạn và Kỷ Sách Giai từ trước, chỉ còn Ngũ Mị là chưa từng gặp qua, vì vậy tương đối hiếu kỳ với thân phận của người phụ nữ ngồi bên cạnh Thẩm Lục Gia này. Hữu Có một cấp dưới không chịu được, chủ động ra hỏi đầu, "Vị tiểu thư này là Thịnh Thời ——"
Kỷ Sách Giai cướp lời nói tiếp: "Vị này chính là chúng ta giám đốc quan hệ xã hội của Thịnh Thời —— Ngũ tiểu thư."
Ai cũng biết, bây giờ trong các loại bữa tiệc, ví dụ như phụ nữ làm quan hệ xã hội, thư ký trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp làm người bồi rượu đều là một miếng thịt tươi bị cố ý ném vào trong đống lang sói tùy liếm láp gặm cắn, Kỷ Sách Giai chỉ ra thân phận của cô, chính là rõ ràng nói cho người khác biết, cũng đến rót rượu của cô. Huống chi rõ ràng anh ta có thể trực tiếp nói Ngũ giám đốc, lại muốn âm dương quái khí gọi Ngũ tiểu thư, nghe vào giống như Vũ tiểu thư, càng làm cho người ta cảm thấy thân phận cô thấp kém, có thể chà đạp bừa bãi. Chỉ là Ngũ Mị cũng không giận, cô nhếch môi cười, lướt mắt như sóng, từ từ quét qua một vòng những người đàn ông hoặc béo ụ hoặc gầy gò đối diện: "Tôi không chủ động thỉnh an các vị lãnh đạo, đầu tiên tự phạt một ly." Nói xong hơi ngửa đầu, một giọt rượu cũng không dư thừa.
một loạt tiếng khen lập tức truyền đến, đàn ông vừa nhìn thấy phụ nữ xinh đẹp có thể uống rượu, có mấy ai không thấy thú vị. Mặc dù không ăn được đậu hũ thật, nói mấy lời, trêu chọc mấy câu cũng sẽ cảm giác tuyến tiền liệt có khoái cảm. Trong lúc nhất thời, "Ngũ giám đốc, chúng ta uống một ly." , "Ngũ giám đốc, không thể không cho tôi mặt mũi chứ?" Bên tai không dứt.
mặt Ngũ Mị không đổi sắc, cười tủm tỉm một ly tiếp một ly, chỉ nhìn thấy Thẩm Lục Gia vô cùng bực mình.
uống xong Hai đợt, đầu lưỡi của mấy người đàn ông Ủy ban điều tiết Ngân hàng Trung QUốc cũng líu lại, mọi người cũng khen Ngũ Mị không dứt miệng ——" tửu lượng Ngũ giám đốc thật là cao." "Ngũ giám đốc là phụ nữ mà không thua đấng mày râu."
Ngũ Mị lại bắt đầu thay đổi phương hướng, nhìn về phía Kỷ Sách Giai: " quản lí Kỷ, tôi nghe Thẩm Tổng nói ngài là trụ cột của Thinh Thời, ngày bình thường tôi và ngài cũng không có gì cơ hội nói chuyện, vậy mượn cơ hội hôm nay xin kính ngài." Uống xong vẫn không quên dốc miệng chén xuống, tỏ vẻ một giọt rượu cũng không dư thừa.
mắt Kỷ Sách Giai thấy mấy người đàn ông của tổ thanh tra mới vừa rồi đều một hớp cạnh sạch, đành phải cắn răng uống một hớp.
Ngũ Mị làm sao sẽ dễ dàng buông tha như vậy, cô lại mỉm cười nhìn về phía Sầm Ngạn: " trợ lý Sầm và quản lí Kỷ là phụ tá đắc lực của Thẩm Tổng của chúng ta, hai vị tháy tôi đã uống không ít, tha cho tôi một ly mời cả hai vị thôi."
Sầm Ngạn là đã nhìn ra, minna~~ diễn đàn lê quý đôn~ giám đốc Ngũ nhất định muốn chuốc rượu Kỷ thư ngốc. Nhưng mà anh nào dám không phối hợp, không nhìn thấy mới vừa rồi Ngũ giám đốc với đám đàn ông của tổ thanh tra bên kia cụng rượu thì mặt Thẩm Tổng cũng đen như đáy nồi rồi.
"Giám đốc Ngũ coi trọng chúng tôi rồi." Sầm Ngạn khéo léo một hớp uống hết Ngũ Lương Dịch trong ly. Kỷ Sách Giai đành phải đuổi theo.
"Tôi cũng kính quản lí Kỷ một ly." Sầm Ngạn định thuận nước đẩy thuyền cho Ngũ Mị.
Khổ rồi! Kỷ Sách Giai uống liên tiếp 3 chén, chỉ cảm thấy đầu nặng xuống, mắt nổ đom đóm.
Thẩm Lục Gia thiếu chút nữa thì ngồi không yên, thật may là Ngũ Mị cũng thu tay đúng lúc.
Phó Tổ Trưởng Tống Thuần Hi của tổ thanh tra cũng là thiên kim cảu Phó chủ tịch ngân hàng Central Bank, vốn không nhìn quen nhất là bình hoa không có "Chân tài thực học " như Ngũ Mị, lập tức lạnh nhạt nói: "Thật ngại quá, tôi xin lỗi không tiếp tục uống được." Lập tức đứng dậy ra khỏi phòng, đi vào toilet trang điểm lại.
Trang điểm lại xong, trong nháy mắt Tống Thuần Hi đẩy cửa gỗ phòng vệ sinh ra cô ngẩng mặt lập tức nhìn thấy Hạ Thương Chu đang từ trong phòng rửa tay nam ra ngoài.
"Thương Chu?" trong âm thanh của Tống Thuần Hi có vui mừng không che giấu được. Cô và Hạ Thương Chu là bạn học cùng học thạc sĩ tài chính ở phân hiệu đại học Berkeley California nước Mĩ. Lúc ấy trong đám Lưu Học Sinh Trung Quốc vẫn nhạo báng tên chữ của hai người có cách đặt khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu. Hạ Thương Chu là một chuỗi ba triều đại, mà Thuần Hi cũng lại là một niên hiệu của Nam Tống thời Hiếu Tông. Tống Thuần Hi ám hiệu công khai lấy lòng Hạ Thương Chu mấy lần, Hạ Thương Chu đầu tiên là giả bộ hồ đồ, sau đó lại dứt khoát trực tiếp nói có người yêu khác, Tống Thuần Hi đành phải lui trở về vị trí “bạn bè”.
"Thuần Hi, đã lâu không gặp." Hạ Thương Chu nhìn thấy bạn bè cũ, vẫn cực kỳ vui mừng.
"Anh cũng chưa báo cho tôi anh trở về nước." Tống Thuần Hi nhìn người đàn ông phong lưu cao lớn trước mắt, khe khẽ cắn cắn xuống môi.
"Tôi cũng mới được phái đến trụ sở chính ở Lận Xuyên Lai gần đây. Xin lỗi, Thuần Hi."
trái tim Tống Thuần Hi hiện lên một nỗi khổ sở, không lên tiếng, nhưng mà tầm mắt vẫn dừng lại ở trên mặt Hạ Thương Chu.
"Đúng rồi, cô tới Lận Xuyên là để tiến hành thanh tra phòng bất động sản ủy thác sao?" Hạ Thương Chu chuyển đề tài.
Tống Thuần Hi gật đầu một cái, truyện của dd lêquyddoon lúc này trên mặt mới nở một nụ cười: "Đáng tiếc Ma Mạn các anh là đầu tư bên ngoài ngân hàng, không liên quan đến phòng bất động sản ủy thác này, nếu không nhất định điều tra anh kỹ càng một chút."
"Đó thật đúng là đáng tiếc." Hạ Thương Chu cũng cười, "Bây giờ đang có xã giao?"
" Thẩm Tổng của Thịnh Thời mời khách." Tống Thuần Hi không lừa gạt anh, nhưng mà lập tức lại hỏi tới, "Anh thì sao?"
"Một người bạn muốn tìm tôi vay tiền." Hạ Thương Chu mập mờ suy đoán. Nhưng thật ra là Chu Doãn Phi của Công ty truyền thông ĐỈnh Ngôn tìm anh, nguyện ý nhượng lại 12% cổ quyền cho anh, chỉ cầu anh đầu tư vào ĐỈnh Ngôn, cứu vãncơn ác mộng sụp đổ này.
Một lát sau Hạ Thương Chu lại nói: "Mọi người ở căn phòng nào, tôi với Thẩm Tổng cũng là bạn tri kỷ đã lâu, nhưng mà lại chưa từng mời rượu. Nhờ cô giúp giới thiệu một lần."
"Chúng tôi ở phòng 901, vậy tôi chờ anh." trong giọng nói của Tống Thuần Hi có chút hơi kích động.
"Ừ."
Hạ Thương Chu rất nhanh đã cầm lên ly rượu đến phòng 901. Đầu tiên nhìn vào anh đã nhìn thấy Ngũ Mị mặc bộ lễ phục hồng thạch lựu. tại sao Cô lại ở đây vậy? Hạ Thương Chu khẽ cau mày, Ngũ Mị là Dao Dao đối với anh nhíu lông mày.
Tống Thuần Hi nhìn thấy Hạ Thương Chu một cái đã đứng lên, đi nhanh đến bên cạnh anh, vẻ mặt tươi cười giới thiệu: "Để tôi giới thiệu một chút, vị này là bạn học của tôi hồi học thạc sĩ ở Mĩ, cũng là tổng giám đốc của ngân hàng Đại Trung Hoa khu vực Ma Mạn Hạ Thương Chu tiên sinh."
người của Ủy ban vừa nghe Tống đại tiểu thư giới thiệu như vậy, trong lòng lập tức biết rõ, từ Phó Anh Kiệt mỗi một người đều thân thiện hàn huyên chạm cốc với Hạ Thương Chu.
Thẩm Lục Gia lại lưu ý đến thừa dịp lúc Hạ Thương Chu cùng người của Ủy banuống rượu, Ngũ Mị len lén đẩy mấy cái đĩa trước mặt cô với bình Ngũ Lương Dịch lấy được dưới bàn. Cảm thấy Thẩm Lục Gia nhìn chăm chú, Ngũ Mị còn quay lại chớp chớp mắt với anh. Thẩm Lục Gia thấy cô ánh mắt trong suốt, không có nửa phần men say, sẽ liên lạc lại cử động này, liền đoán được cô mới vừa rồi uống rượu nước tám chín phần mười là có bẫy. Cũng đúng, người phụ nữ như cô xảo trá như vậy, làm sao có thể ngoan ngoãn chờ lần lượt rót? Chỉ là kỳ quái, biết cô cũng không hề uống hết nửa bình Ngũ Lương Dịch này, Thẩm Lục Gia ngược lại cảm thấy thở phào nhẹ nhõm.
Chào hỏi qua loa xong một đám người của Ủy ban diều tiết ngân hàng Trung quốc, Hạ Thương Chu đi tới trước mặt của Thẩm Lục Gia. Không đợi Tống Thuần Hi giới thiệu, anh đã chủ động đưa tay ra, cười nói: "Vị này chính là Thẩm Tổng Của Thịnh Thời? Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, hôm nay rốt cuộc lấy được gặp."
"Hạ tổng quá khiêm nhượng, đại danh Hạ tổng mới đúng như sấm bên tai." Thẩm Lục Gia cười nhạt, anh không phải là người giỏi nói lời xã giao, càng sẽ không hư tình giả ý khách sáo, chẳng qua là thật sự uống cạn ly rượu trên tay.
Ngũ Mị đã sớm chú ý sau khi từ lúc Hạ Thương Chu đi vào, ánh mắt của vị nữ Phó Trưởng phòng kia sẽ không dời vị trí. con ngươi của Cô khẽ di chuyển, chủ động cầm ly rượu của mình lên, cười rạng rỡ một cái với Hạ Thương Chu: "Hạ tổng, chúng ta lại gặp mặt."
"cô giáo Ngũ?" Hạ Thương Chu nhìn Ngũ Mị giờ phút này đứng sóng vai với Thẩm Lục Gia, trái tim dâng lên một cảm giác phức tạp, làm bộ như lơ đãng hỏi "Làm sao cô cùng Thẩm Tổng ——"
"Tôi nhảy lúc rãnh rồi, bây giờ làm việccho Thẩm Tổng." Ngũ mị cười quyến rũ như gió nhẹ nước chảy.
"Tôi phát hiện mỗi lần nhìn thấy Ngũ tiểu thư đều sẽ có vui mừng." Hạ Thương Chu cũng cười.
Hai người cụng ly, Hạ Thương Chu còn săn sóc khác thường khiến cho Ngũ Mị thoáng nhấp một hớp lớn.
Thẩm Lục Gia nhìn hai người nói cười ríu rít, bất giác siết chặt chân ly rượu lẻ loi.
Tác giả có lời muốn nói: tối mai tiếp tục có bữa tiệc, sau đó nguyệt hắc phong cao. . . hiahia. . .
Tác giả :
Tư Minh