Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!
Chương 153: Không muốn đính hôn
Editor: May
Sau khi Sở Ngự Bắc về nước, ngược lại thỉnh thoảng sẽ trở về, mặc kệ là trở về bởi vì chuyện công, hay là chuyện khác, Thẩm Chức Vân vẫn là rất vui vẻ.
Thẩm Chức Vân biết rõ tính tình của anh, cũng không dám nhiệt tình quá phận với đứa con trai này.
Bà cảm thấy mỹ mãn mà lên tiếng, liền tự mình đến phòng bếp đi giám sát.
Sở Ngự Bắc phân phó quản gia kêu Sở Vân Triết đến phòng sách của anh.
Trên thực tế, tất cả mọi người trong nhà họ Sở đã quen điệu bộ này của anh, dù anh muốn gặp ai, bao gồm trưởng bối, đều là người khác dời bước đến phòng sách của anh, không có người sẽ cảm thấy không ổn.
Âu Dương Nhược Bích rất có ý kiến với chuyện này, lúc ăn cơm cũng cố ý vô tình đề cập qua vài lần, chính là đại lão gia trong nhà đều như là không có ý kiến, nên đành phải thôi.
Khi quản gia đi mời người, bà vẫn là nhịn không được nói thầm vài câu, “Con trai a, chú nhỏ con mời đi qua, hẳn không phải là bởi vì chuyện video chứ? Ta nói con luôn dây dưa không rõ với Lộ Tình Không kia làm cái gì, cô ta rõ ràng chính là ngôi sao gây hoạ.”
“Mẹ, chuyện này không liên quan đến Tình Không, lúc ấy là con lôi kéo cô ấy không buông, mới bị người có tâm có cơ hội thừa nước đục thả câu.”
Âu Dương Nhược Bích điểm điểm đầu con trai, “Con để cho ta nói một chút thì làm sao? Con có biết sẽ làm tổn thương tâm Phồn Tinh không?”
“Mẹ, thật ra…… con không muốn đính hôn với Lộ Phồn Tinh.”
Gần đây tâm tình Sở Vân Triết vẫn luôn rất loạn, rất áp lực, anh càng thêm cảm thấy đính hôn với Lộ Phồn Tinh là một quyết định sai lầm.
Đặc biệt là khi phát hiện Lộ Tình Không quấn lấy chú nhỏ, anh quả thực tức giận đến tâm can tì phổi thận đều đang độn đau.
“Hồ nháo! Đã là lúc nào, con lại còn nói loại lời nói này, con không chỉ phải đính hôn với Phồn Tinh, nghe ý tứ ông nội con, con nhất định phải đính hôn, đừng nhắc lại lời này nữa.”
Âu Dương Nhược Bích cũng là một khuê tú, tức giận giống như bây giờ cũng không nhiều, Sở Vân Triết xem như đụng vào nghịch lân của bà.
“Mẹ, nếu trước khi kết hôn chính là một sai lầm, sau khi kết hôn sẽ có thể có bao nhiêu hạnh phúc? Giải quyết trước khi kết hôn luôn tốt hơn sau đó lại ly hôn.”
“Ta nói đừng nhắc lại nữa! Lại càng không cho phép con nhớ thương Lộ Tình Không kia!”
Sau khi Sở Ngự Bắc về nước, ngược lại thỉnh thoảng sẽ trở về, mặc kệ là trở về bởi vì chuyện công, hay là chuyện khác, Thẩm Chức Vân vẫn là rất vui vẻ.
Thẩm Chức Vân biết rõ tính tình của anh, cũng không dám nhiệt tình quá phận với đứa con trai này.
Bà cảm thấy mỹ mãn mà lên tiếng, liền tự mình đến phòng bếp đi giám sát.
Sở Ngự Bắc phân phó quản gia kêu Sở Vân Triết đến phòng sách của anh.
Trên thực tế, tất cả mọi người trong nhà họ Sở đã quen điệu bộ này của anh, dù anh muốn gặp ai, bao gồm trưởng bối, đều là người khác dời bước đến phòng sách của anh, không có người sẽ cảm thấy không ổn.
Âu Dương Nhược Bích rất có ý kiến với chuyện này, lúc ăn cơm cũng cố ý vô tình đề cập qua vài lần, chính là đại lão gia trong nhà đều như là không có ý kiến, nên đành phải thôi.
Khi quản gia đi mời người, bà vẫn là nhịn không được nói thầm vài câu, “Con trai a, chú nhỏ con mời đi qua, hẳn không phải là bởi vì chuyện video chứ? Ta nói con luôn dây dưa không rõ với Lộ Tình Không kia làm cái gì, cô ta rõ ràng chính là ngôi sao gây hoạ.”
“Mẹ, chuyện này không liên quan đến Tình Không, lúc ấy là con lôi kéo cô ấy không buông, mới bị người có tâm có cơ hội thừa nước đục thả câu.”
Âu Dương Nhược Bích điểm điểm đầu con trai, “Con để cho ta nói một chút thì làm sao? Con có biết sẽ làm tổn thương tâm Phồn Tinh không?”
“Mẹ, thật ra…… con không muốn đính hôn với Lộ Phồn Tinh.”
Gần đây tâm tình Sở Vân Triết vẫn luôn rất loạn, rất áp lực, anh càng thêm cảm thấy đính hôn với Lộ Phồn Tinh là một quyết định sai lầm.
Đặc biệt là khi phát hiện Lộ Tình Không quấn lấy chú nhỏ, anh quả thực tức giận đến tâm can tì phổi thận đều đang độn đau.
“Hồ nháo! Đã là lúc nào, con lại còn nói loại lời nói này, con không chỉ phải đính hôn với Phồn Tinh, nghe ý tứ ông nội con, con nhất định phải đính hôn, đừng nhắc lại lời này nữa.”
Âu Dương Nhược Bích cũng là một khuê tú, tức giận giống như bây giờ cũng không nhiều, Sở Vân Triết xem như đụng vào nghịch lân của bà.
“Mẹ, nếu trước khi kết hôn chính là một sai lầm, sau khi kết hôn sẽ có thể có bao nhiêu hạnh phúc? Giải quyết trước khi kết hôn luôn tốt hơn sau đó lại ly hôn.”
“Ta nói đừng nhắc lại nữa! Lại càng không cho phép con nhớ thương Lộ Tình Không kia!”
Tác giả :
Lê Trân Ni