Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!
Chương 137: Nam thần cấm dục
Editor: May
“Nhìn bộ dáng rất chính phái, cũng quá càn rỡ đi?”
“Phụ nữ ngày nay mà, vì tiền có gì mà không làm được……”
“Thật sự ném mặt mũi của phụ nữ chúng ta……”
……
Tình Không vững vàng, giống nhau làm lơ, nhưng mà lúc đi xuống cầu thang, bị người nghênh diện dội một bình nước lớn qua!
“Thông đồng lão già đuổi bạn học và thầy giáo của mình ra khỏi trường học, hồ ly tinh, tôi phi……” Người gây họa dội nước xong liền mắng Tình Không một hồi.
Những người bên cạnh khác còn có người cố ý cầm di động chụp video.
Tình Không duỗi tay lau những giọt nước trên mặt, lạnh lùng mà liếc mắt nhìn các cô một cái, hờ hững mà tiếp tục đi về phía trước.
“Xem đi, chột dạ, cũng không dám phản bác.”
“Khẳng định mà, tuổi còn trẻ liền không biết kiểm điểm, nhìn bộ dáng hồ mị kia, thật là một tai họa.”
……
Đối với những đồn đãi vớ vẩn không thật này, còn có những người xa lạ ác ý đó, Tình Không lựa chọn làm lơ.
Bởi vì các cô đều là bị cái gọi là chứng cứ che dấu.
Cô đến tiệm thuốc gần đó mua một cái khẩu trang, lên một chiếc xe taxi xa xỉ.
Lúc trở lại biệt thự, tóc và trên người cô vẫn còn ướt.
Tiểu Thất đại gia ngồi xổm ở cửa phòng khách, thấy cô trở về, bay nhanh chạy tới nghênh đón cô, Tình Không đoán rằng Sở Ngự Bắc đã trở lại.
Dưới tình hình chung, nếu Sở Ngự Bắc không ở nhà, Tiểu Thất đại gia đều thích đợi ở Tây Uyển của nó.
“Tình Không tiểu thư đã về rồi? Tiên sinh đã trở lại.” Thím Lý đeo tạp dề, đi ra từ trong phòng bếp.
“Đã trở lại, cháu lên lầu trước.”
Thím Lý nhìn bóng dáng của cô, mặt đầy nghi hoặc, miệng còn nói thầm, “Bên ngoài trời không mưa nha, trên người Tình Không tiểu thư sao toàn là nước chứ……”
Tình Không không nghĩ tới ở hàng lang đụng phải người không muốn gặp vào lúc này nhất.
Người đàn ông chiều cao như ngọc, một bộ sơ mi trắng quần tây đơn giản, lại bị anh xuyên ra riêng một cảm giác ngọn cờ.
Dung nhan đao khắc, thanh lãnh, đẹp đẽ quý giá, áo sơmi cài còn dư lại một nút cuối cùng, cơ ngực hơi mỏng như ẩn như hiện, sinh ra một loại ý nhị nam thần cấm dục.
“Nhìn bộ dáng rất chính phái, cũng quá càn rỡ đi?”
“Phụ nữ ngày nay mà, vì tiền có gì mà không làm được……”
“Thật sự ném mặt mũi của phụ nữ chúng ta……”
……
Tình Không vững vàng, giống nhau làm lơ, nhưng mà lúc đi xuống cầu thang, bị người nghênh diện dội một bình nước lớn qua!
“Thông đồng lão già đuổi bạn học và thầy giáo của mình ra khỏi trường học, hồ ly tinh, tôi phi……” Người gây họa dội nước xong liền mắng Tình Không một hồi.
Những người bên cạnh khác còn có người cố ý cầm di động chụp video.
Tình Không duỗi tay lau những giọt nước trên mặt, lạnh lùng mà liếc mắt nhìn các cô một cái, hờ hững mà tiếp tục đi về phía trước.
“Xem đi, chột dạ, cũng không dám phản bác.”
“Khẳng định mà, tuổi còn trẻ liền không biết kiểm điểm, nhìn bộ dáng hồ mị kia, thật là một tai họa.”
……
Đối với những đồn đãi vớ vẩn không thật này, còn có những người xa lạ ác ý đó, Tình Không lựa chọn làm lơ.
Bởi vì các cô đều là bị cái gọi là chứng cứ che dấu.
Cô đến tiệm thuốc gần đó mua một cái khẩu trang, lên một chiếc xe taxi xa xỉ.
Lúc trở lại biệt thự, tóc và trên người cô vẫn còn ướt.
Tiểu Thất đại gia ngồi xổm ở cửa phòng khách, thấy cô trở về, bay nhanh chạy tới nghênh đón cô, Tình Không đoán rằng Sở Ngự Bắc đã trở lại.
Dưới tình hình chung, nếu Sở Ngự Bắc không ở nhà, Tiểu Thất đại gia đều thích đợi ở Tây Uyển của nó.
“Tình Không tiểu thư đã về rồi? Tiên sinh đã trở lại.” Thím Lý đeo tạp dề, đi ra từ trong phòng bếp.
“Đã trở lại, cháu lên lầu trước.”
Thím Lý nhìn bóng dáng của cô, mặt đầy nghi hoặc, miệng còn nói thầm, “Bên ngoài trời không mưa nha, trên người Tình Không tiểu thư sao toàn là nước chứ……”
Tình Không không nghĩ tới ở hàng lang đụng phải người không muốn gặp vào lúc này nhất.
Người đàn ông chiều cao như ngọc, một bộ sơ mi trắng quần tây đơn giản, lại bị anh xuyên ra riêng một cảm giác ngọn cờ.
Dung nhan đao khắc, thanh lãnh, đẹp đẽ quý giá, áo sơmi cài còn dư lại một nút cuối cùng, cơ ngực hơi mỏng như ẩn như hiện, sinh ra một loại ý nhị nam thần cấm dục.
Tác giả :
Lê Trân Ni