Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!
Chương 102: Cám ơn anh, Sở Ngự Bắc
Editor: May
Thân mình cao lớn tiến vào, Tình Không cảm thấy có chút thiếu dưỡng khí.
Người đàn ông không nói hai lời liền lật người cô qua, để cô ghé vào trên đùi của mình.
Tình Không thẹn thùng động động thân mình.
“Đừng nhúc nhích!”
Ngay sau đó, trên lưng chợt lạnh, áo Tình Không bị anh lật lên.
Trên da thịt trắng sứ, nơi gần đuôi long sưng lên một khối ứ xanh, phá hủy mỹ cảm chỉnh thể.
Ánh mắt Sở Ngự Bắc lạnh lạnh, ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm chạm.
Tình Không “Ưm” một tiếng, “Đau……”
Âm cuối ngây thơ kia làm người đàn ông nghe được mềm lòng, “Ngày thường trèo tường chui lỗ chó lợi hại như thế, sao lại bị thương thành như vậy?”
Tình Không bỗng nhiên cảm giác trên lưng chợt lạnh, tuy rằng ngữ khí người đàn ông không tốt, nhưng động tác bôi thuốc cho cô lại thập phần mềm nhẹ.
“Cô ta bỗng nhiên đẩy tôi, tôi đâu biết chứ.”
Tình Không ghé vào trên đùi anh, thoải mái mà rầm rì rầm rì.
Hơi thở tươi mát quen thuộc, xúc cảm nõn nà xẹt qua ở dưới tay người đàn ông, anh ánh mắt thâm trầm, “Lần sau mặc kệ là ai, hung hăng khi dễ trở về cho tôi rồi nói sau, động vào người của tôi, quả thực chán sống.”
Sở Ngự Bắc loại đàn ông này, chính là lúc nói tàn nhẫn, ngữ điệu cũng rất bình đạm.
Lời giống như vậy, thật ra anh rất ít khi nói, ước chừng là không có người dám chọc anh.
Lộ Tình Không bị anh nhét vào dưới cánh chim, anh hy vọng cô có giác ngộ này.
Hôm nay cô biểu hiện cũng không tệ lắm, xảy ra chuyện, biết tìm anh trước tiên.
Thuốc mỡ trên lưng Tình Không lạnh lạnh, nhưng nội tâm cô lại nổi lên ấm áp không hiểu.
“Cám ơn anh, Sở Ngự Bắc.” Nếu không phải anh, hôm nay đại khái cô sẽ thật sự bị thôi học, bị thương, cũng sẽ không có người quan tâm.
Có lẽ đến chính cô cũng không biết, không biết bắt đầu từ lúc nào, cô kêu tên của anh có thể thuận miệng như thế.
Sở Ngự Bắc giúp cô bôi bình thuốc mỡ Thiệu Nhiên được xưng thiên kim không mua được kia xong, liền ôm người lên, “Đổi loại phương thức cảm tạ tôi, hửm?”
Trong xe yên tĩnh, giữa hai người chỉ cách nhau gần đến có thể nghe thấy tiếng hít thở của đối phương, cô có thể cảm nhận được nhiệt độ lửa nóng trên người người đàn ông, có thể rõ ràng nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ có lực của anh.
Một loại nói tình tố không rõ, đang chậm rãi chảy xuôi.
Thân mình cao lớn tiến vào, Tình Không cảm thấy có chút thiếu dưỡng khí.
Người đàn ông không nói hai lời liền lật người cô qua, để cô ghé vào trên đùi của mình.
Tình Không thẹn thùng động động thân mình.
“Đừng nhúc nhích!”
Ngay sau đó, trên lưng chợt lạnh, áo Tình Không bị anh lật lên.
Trên da thịt trắng sứ, nơi gần đuôi long sưng lên một khối ứ xanh, phá hủy mỹ cảm chỉnh thể.
Ánh mắt Sở Ngự Bắc lạnh lạnh, ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm chạm.
Tình Không “Ưm” một tiếng, “Đau……”
Âm cuối ngây thơ kia làm người đàn ông nghe được mềm lòng, “Ngày thường trèo tường chui lỗ chó lợi hại như thế, sao lại bị thương thành như vậy?”
Tình Không bỗng nhiên cảm giác trên lưng chợt lạnh, tuy rằng ngữ khí người đàn ông không tốt, nhưng động tác bôi thuốc cho cô lại thập phần mềm nhẹ.
“Cô ta bỗng nhiên đẩy tôi, tôi đâu biết chứ.”
Tình Không ghé vào trên đùi anh, thoải mái mà rầm rì rầm rì.
Hơi thở tươi mát quen thuộc, xúc cảm nõn nà xẹt qua ở dưới tay người đàn ông, anh ánh mắt thâm trầm, “Lần sau mặc kệ là ai, hung hăng khi dễ trở về cho tôi rồi nói sau, động vào người của tôi, quả thực chán sống.”
Sở Ngự Bắc loại đàn ông này, chính là lúc nói tàn nhẫn, ngữ điệu cũng rất bình đạm.
Lời giống như vậy, thật ra anh rất ít khi nói, ước chừng là không có người dám chọc anh.
Lộ Tình Không bị anh nhét vào dưới cánh chim, anh hy vọng cô có giác ngộ này.
Hôm nay cô biểu hiện cũng không tệ lắm, xảy ra chuyện, biết tìm anh trước tiên.
Thuốc mỡ trên lưng Tình Không lạnh lạnh, nhưng nội tâm cô lại nổi lên ấm áp không hiểu.
“Cám ơn anh, Sở Ngự Bắc.” Nếu không phải anh, hôm nay đại khái cô sẽ thật sự bị thôi học, bị thương, cũng sẽ không có người quan tâm.
Có lẽ đến chính cô cũng không biết, không biết bắt đầu từ lúc nào, cô kêu tên của anh có thể thuận miệng như thế.
Sở Ngự Bắc giúp cô bôi bình thuốc mỡ Thiệu Nhiên được xưng thiên kim không mua được kia xong, liền ôm người lên, “Đổi loại phương thức cảm tạ tôi, hửm?”
Trong xe yên tĩnh, giữa hai người chỉ cách nhau gần đến có thể nghe thấy tiếng hít thở của đối phương, cô có thể cảm nhận được nhiệt độ lửa nóng trên người người đàn ông, có thể rõ ràng nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ có lực của anh.
Một loại nói tình tố không rõ, đang chậm rãi chảy xuôi.
Tác giả :
Lê Trân Ni