Tổng Tài Quá Tàn Nhẫn
Chương 37: Trái tim em nối liền trái tim ta
“ Tôi không cần! Hắc Ngân Thánh, anh đã thừa nhận, anh vì sao lại thừa nhận?” Cô giống như con thú nhỏ bị thương mà không ngừng đấm đá trong lòng hắn. Hắc Ngân Thánh đứng bất động, để mặc cho cô đánh như mưa vào người hắn. Những cú đánh chẳng đau đớn gì, nhưng lòng hắn lại đau.
Tình Không dám thề, nếu bây giờ trong tay cô có một con dao, cô nhất định sẽ chẳng do dự gì mà đâm hắn một nhát.
“ Đánh đi! Nếu có thể khiến em nguôi giận, ta cái gì cũng không để ý.” Hắc Ngân Thánh ôm cô vào lòng, không để cô tự làm tổn thương chính mình. Tình Không cực kỳ giận dữ, cắn mạnh vào đầu vai của hắn. Trên vai trái của hắn, cùng một vị trí giống như cô, cũng có một hình xăm.
Ba ký tự: S – K – Y
“ Mẹ, mẹ…..” Tình Không vô lực quỳ trước ngôi mộ, hai mắt mông lung nhìn khuôn mặt xinh đẹp phía trước. Giờ khắc này, huyết mạch tương liên nhưng âm dương lại xa cách.
Cô quỳ gối ở nơi này mà không chịu đứng lên, Hắc Ngân Thánh không muốn dùng sức mạnh đối với cô, nhưng cô cứ hết lần này đến lần khác ngỗ nghịch với hắn.
“ Tôi muốn ở lại đây! Tôi muốn ở lại Trung Quốc!” Cô gào thét nhìn hắn. Hai mươi năm qua, cô cảm giác chính mình đã sống trong một thế giới hoàn toàn giả dối.
Giả! Tất cả đều là giả.
“ Có thể! Nhưng không phải hiện tại!” Hắc Ngân Thánh trực tiếp bế cô lên, hắn sẽ thỏa mãn hết thảy nguyện vọng của cô, nhưng phải chờ đến ngày hắn đứng trên vị trí cao nhất kia.
“ Tình Không, ta không lừa gạt em! Những gì ta đã hứa với em thì nhất định ta sẽ làm được, chỉ cần em ngoan ngoãn ở lại bên cạnh ta!”
Hắc Ngân Thánh không tránh không né, chịu đựng những cú đánh hữu lực của cô. Mỗi cú đánh, Tình Không cơ hồ đều dùng hết sức lực của mình.
Cô có chút buồn bực khi nhìn thấy hắn vẫn cứ bình thản như trước, khi hắn vững vàng ôm cô xuống khỏi đài giai kia, Tình Không hậm hực nhìn hắn, sau đó vươn tay….
“ Tất cả cúi đầu!” Dịch Phong quát lớn một tiếng, những bảo tiêu phía sau nghe thấy vội vàng “ Xoạt” một tiếng, đồng loạt cúi đầu.
Bên chân Hắc Ngân Thánh là chiếc mặt nạ bạc bị tháo xuống. Khi khuôn mặt yêu nghiệt mê hoặc chúng sinh kia hiện ra trước mặt Tình Không, đôi mắt của cô mở to hết cỡ.
Đây là lần thứ hai cô nhìn thấy rõ mặt hắn.
Khuôn mặt rất tuấn tú nhưng lại có khiếm khuyết.
Phàm là những ai nhìn thấy qua khuôn mặt này đều đã chết. Nhưng ngay sau đó, Hắc Ngân Thánh cúi đầu, lại hôn lên môi cô.
“ Đây là trừng phạt dành cho em!”
Trừng phạt giống hệt như năm cô năm tuổi kia, trên mặt Tình Không tràn đầy khiếp sợ. Một khắc kia, trong lòng cô xẹt qua một tia không đành.
Làm sao có thể…
Môi của hắn ở trên môi cô, vì cảm thấy cô kinh hách nên cũng không hôn sâu, cúi đầu nhặt lên chiếc mặt nạ bạc, sau đó lại một lần nữa mang trên mặt, rồi ôm Tình Không đi về phía trước.
Phia sau, những người áo đen không khỏi rùng mình mấy cái. Nếu thời điểm kia có kẻ dám ngẩng đầu lên, chắc bây giờ đã hồn bay theo gió.
Lúc lên xe, Dịch Phong chạy lên trước mở cửa xe cho hai người. Hắc Ngân Thánh đem Tình Không nhét vào trong xe trước, Dịch Phong bám ở bên tai hắn nói nhỏ gì đó. Ánh mắt Hắc Ngân Thánh hơi biến đổi một chút, sau đó lập tức ngồi vào trong xe.
…..
Lúc gặp lại Tô Khuynh, ánh mắt của cô gái nhìn Tình Không hiện lên vẻ kinh sợ. Hắc Ngân Thánh sau khi đưa Tình Không về thì liền đi ra ngoài.
“ Vì sao cậu lại ở chỗ này? Hắn rất nguy hiểm.” Tình Không từ tối hôm qua đã muốn nói những lời này với Tô Khuynh. Lần đầu tiên trong đời, cô nhìn thấy một cô gái thực sự thuần khiết. Người như thế này không nên bị Hắc Ngân Thánh nhúng chàm.
“ Nhưng mà…anh ấy có thể bảo vệ tôi.” Tô Khuynh lớn mật đi lên phía trước hai bước, ở trước mặt Tình Không, nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng thành khẩn: “ Tình Không, chúng ta có thể trở thành bạn của nhau, có được không?”
Tình Không không tự chủ được mà gật đầu. Cô gái này chỉ dùng một quả cầu thủy tinh đã mua được lòng của cô
Tình Không dám thề, nếu bây giờ trong tay cô có một con dao, cô nhất định sẽ chẳng do dự gì mà đâm hắn một nhát.
“ Đánh đi! Nếu có thể khiến em nguôi giận, ta cái gì cũng không để ý.” Hắc Ngân Thánh ôm cô vào lòng, không để cô tự làm tổn thương chính mình. Tình Không cực kỳ giận dữ, cắn mạnh vào đầu vai của hắn. Trên vai trái của hắn, cùng một vị trí giống như cô, cũng có một hình xăm.
Ba ký tự: S – K – Y
“ Mẹ, mẹ…..” Tình Không vô lực quỳ trước ngôi mộ, hai mắt mông lung nhìn khuôn mặt xinh đẹp phía trước. Giờ khắc này, huyết mạch tương liên nhưng âm dương lại xa cách.
Cô quỳ gối ở nơi này mà không chịu đứng lên, Hắc Ngân Thánh không muốn dùng sức mạnh đối với cô, nhưng cô cứ hết lần này đến lần khác ngỗ nghịch với hắn.
“ Tôi muốn ở lại đây! Tôi muốn ở lại Trung Quốc!” Cô gào thét nhìn hắn. Hai mươi năm qua, cô cảm giác chính mình đã sống trong một thế giới hoàn toàn giả dối.
Giả! Tất cả đều là giả.
“ Có thể! Nhưng không phải hiện tại!” Hắc Ngân Thánh trực tiếp bế cô lên, hắn sẽ thỏa mãn hết thảy nguyện vọng của cô, nhưng phải chờ đến ngày hắn đứng trên vị trí cao nhất kia.
“ Tình Không, ta không lừa gạt em! Những gì ta đã hứa với em thì nhất định ta sẽ làm được, chỉ cần em ngoan ngoãn ở lại bên cạnh ta!”
Hắc Ngân Thánh không tránh không né, chịu đựng những cú đánh hữu lực của cô. Mỗi cú đánh, Tình Không cơ hồ đều dùng hết sức lực của mình.
Cô có chút buồn bực khi nhìn thấy hắn vẫn cứ bình thản như trước, khi hắn vững vàng ôm cô xuống khỏi đài giai kia, Tình Không hậm hực nhìn hắn, sau đó vươn tay….
“ Tất cả cúi đầu!” Dịch Phong quát lớn một tiếng, những bảo tiêu phía sau nghe thấy vội vàng “ Xoạt” một tiếng, đồng loạt cúi đầu.
Bên chân Hắc Ngân Thánh là chiếc mặt nạ bạc bị tháo xuống. Khi khuôn mặt yêu nghiệt mê hoặc chúng sinh kia hiện ra trước mặt Tình Không, đôi mắt của cô mở to hết cỡ.
Đây là lần thứ hai cô nhìn thấy rõ mặt hắn.
Khuôn mặt rất tuấn tú nhưng lại có khiếm khuyết.
Phàm là những ai nhìn thấy qua khuôn mặt này đều đã chết. Nhưng ngay sau đó, Hắc Ngân Thánh cúi đầu, lại hôn lên môi cô.
“ Đây là trừng phạt dành cho em!”
Trừng phạt giống hệt như năm cô năm tuổi kia, trên mặt Tình Không tràn đầy khiếp sợ. Một khắc kia, trong lòng cô xẹt qua một tia không đành.
Làm sao có thể…
Môi của hắn ở trên môi cô, vì cảm thấy cô kinh hách nên cũng không hôn sâu, cúi đầu nhặt lên chiếc mặt nạ bạc, sau đó lại một lần nữa mang trên mặt, rồi ôm Tình Không đi về phía trước.
Phia sau, những người áo đen không khỏi rùng mình mấy cái. Nếu thời điểm kia có kẻ dám ngẩng đầu lên, chắc bây giờ đã hồn bay theo gió.
Lúc lên xe, Dịch Phong chạy lên trước mở cửa xe cho hai người. Hắc Ngân Thánh đem Tình Không nhét vào trong xe trước, Dịch Phong bám ở bên tai hắn nói nhỏ gì đó. Ánh mắt Hắc Ngân Thánh hơi biến đổi một chút, sau đó lập tức ngồi vào trong xe.
…..
Lúc gặp lại Tô Khuynh, ánh mắt của cô gái nhìn Tình Không hiện lên vẻ kinh sợ. Hắc Ngân Thánh sau khi đưa Tình Không về thì liền đi ra ngoài.
“ Vì sao cậu lại ở chỗ này? Hắn rất nguy hiểm.” Tình Không từ tối hôm qua đã muốn nói những lời này với Tô Khuynh. Lần đầu tiên trong đời, cô nhìn thấy một cô gái thực sự thuần khiết. Người như thế này không nên bị Hắc Ngân Thánh nhúng chàm.
“ Nhưng mà…anh ấy có thể bảo vệ tôi.” Tô Khuynh lớn mật đi lên phía trước hai bước, ở trước mặt Tình Không, nhìn cô bằng ánh mắt vô cùng thành khẩn: “ Tình Không, chúng ta có thể trở thành bạn của nhau, có được không?”
Tình Không không tự chủ được mà gật đầu. Cô gái này chỉ dùng một quả cầu thủy tinh đã mua được lòng của cô
Tác giả :
Lục Thiếu