Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài)
Chương 161: Tiệc sinh nhật tập đoàn
Tâm lý ổn định rồi cô liền quay lại phòng khách, hướng đến thằng bé nói: "Con trai, chín rưỡi rồi, được rồi, có thể để mai xem có được không?"
"Mami, để con xem hết tập này được không? Còn một chút nữa thôi." Thằng bé thỉnh cầu.
Trình Ly Nguyệt cong môi nở nụ cười đáp ứng con: "Được, xem xong thì tắt ti vi trở về phòng ngủ, lát nữa mẹ sẽ đến kể chuyện cho con nghe."
"Dạ!" Thằng bé trả lời.
Cô lại quay trở lại phòng thu dọn một lúc. Lát sau đi ra đã thấy thằng bé tắt ti vi trở về phòng, Trình Ly Nguyệt cầm lấy cuốn truyện kể cho thằng bé nghe chuyện khủng long. Gần mười giờ thằng bé mới từ từ đi vào giấc ngủ.
Cô hôn lên trán một cái, nhìn thằng bé âu yếm, khuôn mặt non nớt đẹp trai của thằng bé giống hệt Cung Dạ Tiêu.
Thật không công bằng a! Tại sao không giống cô một điểm gì hết vậy?
Lẽ nào gen của người đàn ông kia lại mạnh đến vậy?
Nghĩ đến Cung Dạ Tiêu, khuôn mặt Trình Ly Nguyệt bất giác đỏ ửng. Lúc nãy bị hắn kéo vào lòng, cử chỉ hành động như cô là nô lệ của hắn, hắn muốn làm gì thì làm.
Môi lưỡi quấn quýt đầy ám muội khiến cô tan chảy.
Cô không phải lần đầu tiên biết người đàn ông này có kĩ thuật hôn cao siêu đến thế. Mà để có kĩ thuật hôn cao siêu như này lẽ nào hắn được luyện từ những người phụ nữ khác?
Nghĩ đến điểm này, đáy lòng Trình Ly Nguyệt thoáng lên một tia đau lòng. Trong bốn năm nay hắn chưa từng có bất kì người phụ nữ nào khác sao?
Nhưng có một điều cô rõ nhất đó là từ khi hắn xuất hiện trong cuộc sống của cô, hắn không có dây dưa với bất kì người con gái nào cả, hơn nữa thời gian làm việc mỗi ngày của người đàn ông này đều theo quy luật, thời gian nghỉ ngơi bình thường, cũng không có điện thoại của người phụ nữ nào gọi đến di động hắn.
Trình Ly Nguyệt lắc đầu, tại sao bây giờ cô lại bắt đầu để ý những thứ này?
Lúc Trình Ly Nguyệt trở về phòng, cô liếc nhìn cửa phòng sách, nghĩ rằng hắn thức đêm chờ cuộc họp online kia chắc hắn sẽ rất mệt.
Nằm ở trên giường, cô bắt đầu suy nghĩ miên man về nhiều chuyện, ngay cả việc nhà họ Thẩm xin lỗi cô, cô đều tỉ mỉ suy nghĩ. Trong đầu óc cô bây giờ hay nghĩ nhất đó là chuyện liên quan đến người đàn ông này.
Nghĩ đến nụ cười của hắn, nụ hôn của hắn, vóc người hắn, khuôn mặt đầu mị lực của hắn, và thái độ làm việc của hắn.
Nghĩ rồi nghĩ, cuối cùng cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay, lại còn mơ một giấc mơ thật xấu hổ. Trong mơ, cô cảm nhận được hắn đẩy cửa rồi nằm lên người cô, cô có thể cảm nhận được dưới bàn tay kích thích của hắn, cơ thể trần trụi của cô cảm nhận rõ được các giác quan cơ thể. Hơn nữa còn tiến sâu vào trong.
Lúc cô tỉnh lại, dưới thân có một luồng ẩm ướt... Trình Ly Nguyệt lúc này mới ý thức được hóa ra là cô chỉ đang nằm mơ, hơn nữa lại còn là xuân mộng, trời ạ!
Cô vậy mà lại có ý dâm tà với hắn mới nằm mơ mộng xuân? Cô che đi khuôn mặt đỏ ửng mắc cỡ.
Trình Ly Nguyệt liếc mắt nhìn đồng hồ, đã hơn ba giờ sáng. Cô nghĩ Cung Dạ Tiêu nhất định sẽ về phòng ngủ! Cô muốn đi xem, nhưng lại không dám đi, cô mặc váy ngủ trước mặt hắn, chẳng may phát sinh ra chuyện gì thì sao?
Cô nên từ chối hay nên nghênh hợp?
Nói chung cô nên cần dùng lý trí để khống chế chuyện này.
Ba ngày sau, sắp đến cuối tháng, Trình Ly Nguyệt cũng bận rộn nộp mấy bức bản thảo, đối với năng lực làm việc của cô, Linda trước nay chưa từng hoài nghi, hơn nữa ý kiến phản hồi của khách hàng vô cùng hài lòng. Hiện tại toàn bộ nhân viên trong văn phòng biểu hiện bên ngoài vẫn thể hiện sự tôn kính đối với cô, tuy nhiên đem chuyện cá nhân của cô ra bàn tán vẫn không ngớt, nhưng ít nhất không dám đắc tội với cô.
Trình Ly Nguyệt đi tới phòng trà, đang định đi rót cốc cà phê liền nhìn thấy vài nhân viên nữ đang rất hưng phấn xì xào bàn tán chuyện gì đó, Trình Ly Nguyệt không khỏi tò mò mà liếc một cái.
Lúc này, một nữ nhân viên nhìn thấy cô, lập tức nói: "Thiết kế Trình, chúng tôi hâm mộ cô lắm đó nha!"
Trình Ly Nguyệt lập tức nhíu mày, không biết đám người này ngưỡng mộ cô cái gì, cô kinh ngạc hỏi: "Có cái gì mà phải ngưỡng mộ?"
"Chúng tôi ngưỡng mộ cô có thể tham gia buổi tiệc sinh nhật tập đoàn Cung thị! Phải biết sinh nhật tập đoàn Cung thị tổ chức vô cùng hoành tráng, cô nhất đinh sẽ có tên trong danh sách!"
"Chuyện đó là đương nhiên! Phải xem thiết kế Trình và Cung Dạ Tiêu tiên sinh có mối quan hệ gì chứ, nhất định là khách quý đây!"
"Trời ơi! Thật ngưỡng mộ!"
Trình Ly Nguyệt chấn động nhìn các cô: "Lễ chúc mừng gì vậy?"
"Không biết sao? Chính là lễ kỉ niệm 65 năm ngày thành lập tập đoàn Cung thị a! Mỗi năm đều tổ chức hết sức long trọng, vô cùng hào hoa, những nhân viên bình thường đều không có tư cách tham gia, chỉ có từ giám đốc trở lên mới có tiêu chuẩn. Hơn nữa, còn có cả các tập đoàn lớn trên thế giới khác tham dự."
Trình Ly Nguyệt vô cùng kinh ngạc, tập đoàn Cung thị tổ chức lễ kỉ niệm thành lập? Tại sao cô chưa từng nghe Cung Dạ Tiêu nói qua?
"Ly Nguyệt, cô yên tâm đi! Cô nhất định sẽ có tên trong danh sách, vẫn còn một tuần mà, nhất định có thể đi."
"Ly Nguyệt, xin cô chụp cho chúng tôi vài tấm hình đi! Nghe nói còn mời cả siêu sao quốc tế đến tham dự nữa! Lúc về mang cho chúng tôi nhiều thông tin hay ho có được không?"
Trình Ly Nguyệt không thể làm gì khác hơn ngoài cười khan một tiếng: "Nếu tôi có cơ hội, tôi nhất định sẽ chụp ảnh cho mọi người."
"Cảm ơn cô!"
Trình Ly Nguyệt bê tách cà phê vào phòng làm việc, lông mày cô nhíu chặt, 1 tuần sau là lễ kỉ niệm thành lập tập đoàn Cung thị sao? Hình như Cung Dạ Tiêu chưa từng nhắc tới chuyện này, mà hơn nữa, nhân viên nữ kia nói sai rồi, cô dựa vào thân phận gì mà tham gia tiệc chúc mừng của Cung Dạ Tiêu cơ chứ?
Cho nên cô nghĩ, đám nhân viên nữ kia nhất định sẽ thất vọng, vì cô căn bản không có khả năng đi.
Trình Ly Nguyệt muốn gọi điện thoại cho Cung Dạ Tiêu dò hỏi một chút. Nhưng lại nghĩ nếu như hắn không chủ động mời cô đi, cô gọi điện đến hỏi khác gì bộc lộ rõ là cô muốn đi sao?
Tuy rằng trong lòng Trình Ly Nguyệt có chút kì vọng được đến nơi này mở mang kiến thức.
Buổi tối, Trình Ly Nguyệt cũng không chủ động nhắc tới, hình như Cung Dạ Tiêu dạo này rất bận, về nhà tắm cho Tiểu Trạch xong, phần lớn thời gian còn lại hắn đều ở trong phòng khách làm việc, Trình Ly Nguyệt mấy lần đưa trà đến cho hắn, mỗi lần hắn yêu cầu cô hôn chúc ngủ ngon. Đêm nay cũng không ngoại lệ, cô lại pha trà mang vào cho hắn.
Hương trà thơm ngát, lóng lánh. Trình Ly Nguyệt trước khi mang vào liền thử một ngụm, mùi hương của trà thơm dịu, chẳng trách hắn lại yêu thích.
"Trà của anh, hôm nay vẫn phải làm việc đến nửa đêm sao?" Trình Ly Nguyệt tò mò hỏi, có chút ngưỡng mộ hắn, rõ ràng hắn đã thức đêm mấy ngày liền, nhưng tinh thần hắn vẫn cực kì tốt.
"Ừ, bận đến hơn một giờ, em cho con đi ngủ trước đi." Nói rồi Cung Dạ Tiêu ngẩng đầu, ánh mắt ôn nhu nhìn cô: "Dạo này em vất vả rồi."
"Không mệt, còn anh, tại sao lại đột nhiên trở lên bận rộn như vậy?" Trình Ly Nguyệt giả bộ hiếu kì hỏi. Cô nghĩ nhất định có liên quan đến buổi tiệc kỉ niệm ngày thành lập.
"Mami, để con xem hết tập này được không? Còn một chút nữa thôi." Thằng bé thỉnh cầu.
Trình Ly Nguyệt cong môi nở nụ cười đáp ứng con: "Được, xem xong thì tắt ti vi trở về phòng ngủ, lát nữa mẹ sẽ đến kể chuyện cho con nghe."
"Dạ!" Thằng bé trả lời.
Cô lại quay trở lại phòng thu dọn một lúc. Lát sau đi ra đã thấy thằng bé tắt ti vi trở về phòng, Trình Ly Nguyệt cầm lấy cuốn truyện kể cho thằng bé nghe chuyện khủng long. Gần mười giờ thằng bé mới từ từ đi vào giấc ngủ.
Cô hôn lên trán một cái, nhìn thằng bé âu yếm, khuôn mặt non nớt đẹp trai của thằng bé giống hệt Cung Dạ Tiêu.
Thật không công bằng a! Tại sao không giống cô một điểm gì hết vậy?
Lẽ nào gen của người đàn ông kia lại mạnh đến vậy?
Nghĩ đến Cung Dạ Tiêu, khuôn mặt Trình Ly Nguyệt bất giác đỏ ửng. Lúc nãy bị hắn kéo vào lòng, cử chỉ hành động như cô là nô lệ của hắn, hắn muốn làm gì thì làm.
Môi lưỡi quấn quýt đầy ám muội khiến cô tan chảy.
Cô không phải lần đầu tiên biết người đàn ông này có kĩ thuật hôn cao siêu đến thế. Mà để có kĩ thuật hôn cao siêu như này lẽ nào hắn được luyện từ những người phụ nữ khác?
Nghĩ đến điểm này, đáy lòng Trình Ly Nguyệt thoáng lên một tia đau lòng. Trong bốn năm nay hắn chưa từng có bất kì người phụ nữ nào khác sao?
Nhưng có một điều cô rõ nhất đó là từ khi hắn xuất hiện trong cuộc sống của cô, hắn không có dây dưa với bất kì người con gái nào cả, hơn nữa thời gian làm việc mỗi ngày của người đàn ông này đều theo quy luật, thời gian nghỉ ngơi bình thường, cũng không có điện thoại của người phụ nữ nào gọi đến di động hắn.
Trình Ly Nguyệt lắc đầu, tại sao bây giờ cô lại bắt đầu để ý những thứ này?
Lúc Trình Ly Nguyệt trở về phòng, cô liếc nhìn cửa phòng sách, nghĩ rằng hắn thức đêm chờ cuộc họp online kia chắc hắn sẽ rất mệt.
Nằm ở trên giường, cô bắt đầu suy nghĩ miên man về nhiều chuyện, ngay cả việc nhà họ Thẩm xin lỗi cô, cô đều tỉ mỉ suy nghĩ. Trong đầu óc cô bây giờ hay nghĩ nhất đó là chuyện liên quan đến người đàn ông này.
Nghĩ đến nụ cười của hắn, nụ hôn của hắn, vóc người hắn, khuôn mặt đầu mị lực của hắn, và thái độ làm việc của hắn.
Nghĩ rồi nghĩ, cuối cùng cô ngủ thiếp đi lúc nào không hay, lại còn mơ một giấc mơ thật xấu hổ. Trong mơ, cô cảm nhận được hắn đẩy cửa rồi nằm lên người cô, cô có thể cảm nhận được dưới bàn tay kích thích của hắn, cơ thể trần trụi của cô cảm nhận rõ được các giác quan cơ thể. Hơn nữa còn tiến sâu vào trong.
Lúc cô tỉnh lại, dưới thân có một luồng ẩm ướt... Trình Ly Nguyệt lúc này mới ý thức được hóa ra là cô chỉ đang nằm mơ, hơn nữa lại còn là xuân mộng, trời ạ!
Cô vậy mà lại có ý dâm tà với hắn mới nằm mơ mộng xuân? Cô che đi khuôn mặt đỏ ửng mắc cỡ.
Trình Ly Nguyệt liếc mắt nhìn đồng hồ, đã hơn ba giờ sáng. Cô nghĩ Cung Dạ Tiêu nhất định sẽ về phòng ngủ! Cô muốn đi xem, nhưng lại không dám đi, cô mặc váy ngủ trước mặt hắn, chẳng may phát sinh ra chuyện gì thì sao?
Cô nên từ chối hay nên nghênh hợp?
Nói chung cô nên cần dùng lý trí để khống chế chuyện này.
Ba ngày sau, sắp đến cuối tháng, Trình Ly Nguyệt cũng bận rộn nộp mấy bức bản thảo, đối với năng lực làm việc của cô, Linda trước nay chưa từng hoài nghi, hơn nữa ý kiến phản hồi của khách hàng vô cùng hài lòng. Hiện tại toàn bộ nhân viên trong văn phòng biểu hiện bên ngoài vẫn thể hiện sự tôn kính đối với cô, tuy nhiên đem chuyện cá nhân của cô ra bàn tán vẫn không ngớt, nhưng ít nhất không dám đắc tội với cô.
Trình Ly Nguyệt đi tới phòng trà, đang định đi rót cốc cà phê liền nhìn thấy vài nhân viên nữ đang rất hưng phấn xì xào bàn tán chuyện gì đó, Trình Ly Nguyệt không khỏi tò mò mà liếc một cái.
Lúc này, một nữ nhân viên nhìn thấy cô, lập tức nói: "Thiết kế Trình, chúng tôi hâm mộ cô lắm đó nha!"
Trình Ly Nguyệt lập tức nhíu mày, không biết đám người này ngưỡng mộ cô cái gì, cô kinh ngạc hỏi: "Có cái gì mà phải ngưỡng mộ?"
"Chúng tôi ngưỡng mộ cô có thể tham gia buổi tiệc sinh nhật tập đoàn Cung thị! Phải biết sinh nhật tập đoàn Cung thị tổ chức vô cùng hoành tráng, cô nhất đinh sẽ có tên trong danh sách!"
"Chuyện đó là đương nhiên! Phải xem thiết kế Trình và Cung Dạ Tiêu tiên sinh có mối quan hệ gì chứ, nhất định là khách quý đây!"
"Trời ơi! Thật ngưỡng mộ!"
Trình Ly Nguyệt chấn động nhìn các cô: "Lễ chúc mừng gì vậy?"
"Không biết sao? Chính là lễ kỉ niệm 65 năm ngày thành lập tập đoàn Cung thị a! Mỗi năm đều tổ chức hết sức long trọng, vô cùng hào hoa, những nhân viên bình thường đều không có tư cách tham gia, chỉ có từ giám đốc trở lên mới có tiêu chuẩn. Hơn nữa, còn có cả các tập đoàn lớn trên thế giới khác tham dự."
Trình Ly Nguyệt vô cùng kinh ngạc, tập đoàn Cung thị tổ chức lễ kỉ niệm thành lập? Tại sao cô chưa từng nghe Cung Dạ Tiêu nói qua?
"Ly Nguyệt, cô yên tâm đi! Cô nhất định sẽ có tên trong danh sách, vẫn còn một tuần mà, nhất định có thể đi."
"Ly Nguyệt, xin cô chụp cho chúng tôi vài tấm hình đi! Nghe nói còn mời cả siêu sao quốc tế đến tham dự nữa! Lúc về mang cho chúng tôi nhiều thông tin hay ho có được không?"
Trình Ly Nguyệt không thể làm gì khác hơn ngoài cười khan một tiếng: "Nếu tôi có cơ hội, tôi nhất định sẽ chụp ảnh cho mọi người."
"Cảm ơn cô!"
Trình Ly Nguyệt bê tách cà phê vào phòng làm việc, lông mày cô nhíu chặt, 1 tuần sau là lễ kỉ niệm thành lập tập đoàn Cung thị sao? Hình như Cung Dạ Tiêu chưa từng nhắc tới chuyện này, mà hơn nữa, nhân viên nữ kia nói sai rồi, cô dựa vào thân phận gì mà tham gia tiệc chúc mừng của Cung Dạ Tiêu cơ chứ?
Cho nên cô nghĩ, đám nhân viên nữ kia nhất định sẽ thất vọng, vì cô căn bản không có khả năng đi.
Trình Ly Nguyệt muốn gọi điện thoại cho Cung Dạ Tiêu dò hỏi một chút. Nhưng lại nghĩ nếu như hắn không chủ động mời cô đi, cô gọi điện đến hỏi khác gì bộc lộ rõ là cô muốn đi sao?
Tuy rằng trong lòng Trình Ly Nguyệt có chút kì vọng được đến nơi này mở mang kiến thức.
Buổi tối, Trình Ly Nguyệt cũng không chủ động nhắc tới, hình như Cung Dạ Tiêu dạo này rất bận, về nhà tắm cho Tiểu Trạch xong, phần lớn thời gian còn lại hắn đều ở trong phòng khách làm việc, Trình Ly Nguyệt mấy lần đưa trà đến cho hắn, mỗi lần hắn yêu cầu cô hôn chúc ngủ ngon. Đêm nay cũng không ngoại lệ, cô lại pha trà mang vào cho hắn.
Hương trà thơm ngát, lóng lánh. Trình Ly Nguyệt trước khi mang vào liền thử một ngụm, mùi hương của trà thơm dịu, chẳng trách hắn lại yêu thích.
"Trà của anh, hôm nay vẫn phải làm việc đến nửa đêm sao?" Trình Ly Nguyệt tò mò hỏi, có chút ngưỡng mộ hắn, rõ ràng hắn đã thức đêm mấy ngày liền, nhưng tinh thần hắn vẫn cực kì tốt.
"Ừ, bận đến hơn một giờ, em cho con đi ngủ trước đi." Nói rồi Cung Dạ Tiêu ngẩng đầu, ánh mắt ôn nhu nhìn cô: "Dạo này em vất vả rồi."
"Không mệt, còn anh, tại sao lại đột nhiên trở lên bận rộn như vậy?" Trình Ly Nguyệt giả bộ hiếu kì hỏi. Cô nghĩ nhất định có liên quan đến buổi tiệc kỉ niệm ngày thành lập.
Tác giả :
Tịch Bảo Nhi