Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 273: Quen liền tốt thôi
Editor: May
"Vậy nữ số một là chuyện gì xảy ra?” Lạc Ương Ương nghiến răng nghiến lợi nhìn anh chằm chằm.
Mệt cô tin tưởng anh như vậy, nếu cuối cùng anh làm ra một bộ phim thối nát, cô liền……
Lạc Ương Ương đột nhiên nhớ tới một câu Phong Thánh thường nói với cô, giết chết anh ta!
“Nhìn bộ dáng sốt ruột này của em.” Hoa Nhất Phi vãn là biểu tình nhẹ nhàng lười nhác trước sau như một, “Ngưu Phối Phối là người đầu tư nhét vào tổ không sai, nhưng kỹ thuật diễn của cô ta qua ải.”
“Anh mặc kệ diễn viên ngầm là người dạng gì, chỉ cần khi diễn phim của anh, có thể diễn xuất ra cảm giác anh muốn, anh đều dùng.”
Hoa Nhất Phi nói nguyên tắc dùng người của mình cho Lạc Ương Ương nghe.
Lạc Ương Ương là biên kịch mới, cô còn không hiểu rất nhiều chuyện của giới giải trí.
Một đạo diễn, nếu chỉ bởi vì không thích tính cách, cách đối nhân xử thế, thói quen sinh hoạt của diễn viên liền không cần bọn họ.
Vậy đạo diễn như anh không làm cũng được, bởi vì không có người có thể dùng.
“……” Lạc Ương Ương cũng không có tiếp tục chất vấn Hoa Nhất Phi.
Bởi vì cô phát hiện, đứng ở lập trường của Hoa Nhất Phi, anh cũng không sai.
Nhưng mà, cô mới vừa bình tĩnh lại, lại chịu kích thích.
“Cô ta quá phận như vậy!” Lạc Ương Ương đột nhiên bắt lấy cánh tay Hoa Nhất Phi, hai mắt to khiếp sợ nhìn, phương hướng nghỉ ngơi của nam nữ số một.
Hoa Nhất Phi nhìn lại theo tầm mắt cô, nhìn thấy Ngưu Phối Phối đã ngồi vào trên đùi Tiết Dật Phàm, hai tay còn ôm cổ Tiết Dật Phàm.
“Quen liền tốt thôi.” Hoa Nhất Phi chỉ nhìn thoáng qua liền thu hồi tầm mắt, tựa hồ là tập mãi thành thói quen.
Hoa Nhất Phi vừa dứt lời, một giọng rống giận nam tính hiển nhiên không quen khác, liền giận dữ vang lên: “Ngưu Phối Phối!”
Tiếng hô trung khí mười phần quá lảnh lót, cũng quá phẫn nộ rồi, rống đến đoàn phim chấn động, Lạc Ương Ương vội vàng tìm theo tiếng nhìn lại.
Cách đó không xa, một người đàn ông trung niên vác bụng bia, mới xuống xe, tiếng hô phẫn nộ chính là do ông ta phát ra.
"Vậy nữ số một là chuyện gì xảy ra?” Lạc Ương Ương nghiến răng nghiến lợi nhìn anh chằm chằm.
Mệt cô tin tưởng anh như vậy, nếu cuối cùng anh làm ra một bộ phim thối nát, cô liền……
Lạc Ương Ương đột nhiên nhớ tới một câu Phong Thánh thường nói với cô, giết chết anh ta!
“Nhìn bộ dáng sốt ruột này của em.” Hoa Nhất Phi vãn là biểu tình nhẹ nhàng lười nhác trước sau như một, “Ngưu Phối Phối là người đầu tư nhét vào tổ không sai, nhưng kỹ thuật diễn của cô ta qua ải.”
“Anh mặc kệ diễn viên ngầm là người dạng gì, chỉ cần khi diễn phim của anh, có thể diễn xuất ra cảm giác anh muốn, anh đều dùng.”
Hoa Nhất Phi nói nguyên tắc dùng người của mình cho Lạc Ương Ương nghe.
Lạc Ương Ương là biên kịch mới, cô còn không hiểu rất nhiều chuyện của giới giải trí.
Một đạo diễn, nếu chỉ bởi vì không thích tính cách, cách đối nhân xử thế, thói quen sinh hoạt của diễn viên liền không cần bọn họ.
Vậy đạo diễn như anh không làm cũng được, bởi vì không có người có thể dùng.
“……” Lạc Ương Ương cũng không có tiếp tục chất vấn Hoa Nhất Phi.
Bởi vì cô phát hiện, đứng ở lập trường của Hoa Nhất Phi, anh cũng không sai.
Nhưng mà, cô mới vừa bình tĩnh lại, lại chịu kích thích.
“Cô ta quá phận như vậy!” Lạc Ương Ương đột nhiên bắt lấy cánh tay Hoa Nhất Phi, hai mắt to khiếp sợ nhìn, phương hướng nghỉ ngơi của nam nữ số một.
Hoa Nhất Phi nhìn lại theo tầm mắt cô, nhìn thấy Ngưu Phối Phối đã ngồi vào trên đùi Tiết Dật Phàm, hai tay còn ôm cổ Tiết Dật Phàm.
“Quen liền tốt thôi.” Hoa Nhất Phi chỉ nhìn thoáng qua liền thu hồi tầm mắt, tựa hồ là tập mãi thành thói quen.
Hoa Nhất Phi vừa dứt lời, một giọng rống giận nam tính hiển nhiên không quen khác, liền giận dữ vang lên: “Ngưu Phối Phối!”
Tiếng hô trung khí mười phần quá lảnh lót, cũng quá phẫn nộ rồi, rống đến đoàn phim chấn động, Lạc Ương Ương vội vàng tìm theo tiếng nhìn lại.
Cách đó không xa, một người đàn ông trung niên vác bụng bia, mới xuống xe, tiếng hô phẫn nộ chính là do ông ta phát ra.
Tác giả :
Phong Ương